Tất Cả Bạn Học Đều Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 44

Editor: Yuki

Ừm...

Nhan Hy chìm vào im lặng hồi lâu.

Lý do anh đều hiểu, nhưng anh vẫn thích [Bạn trai trùm trường của học sinh chuyển trường] hơn.

"Mình thích quyền của cậu hơn."

Bạn học không rõ câu chuyện: Quyền nào là quyền nào?

Bạn học biết quyển sách đó: Khụ khụ... Em gái của bọn họ cũng có đọc vài quyền, đều là mượn của Trì Dư.

[Quyển của mình... Sách của mình nhiều như vậy, chẳng lẽ Nhan Hy nhìn trúng quyển sách nào đó không bị kiểm duyệt của Mỗ Hoa Đường mà mình cất giữ nhiều năm rồi? Không ốn lầm đâu, cậu ta mới trường thành được vài ngày... Cái đỏ của mình là 21+ cơ. Đứa con của giời như cậu ta đọc 9+ để giết thời gian là được rồi, cải của mình...]

Hệ thống: [Khụ, tôi cũng thấy không ổn lắm.]

Nhan Hy: "..."

Hóa ra sách cũng có phân chia độ tuổi... Vậy sách 21+ là những loại sách nào thế?

Bạn học: Khụ khụ...

Trì Dư hóng hớt này không chỉ hủ, mà còn sắc nữa.

Tốt nhất là cậu đừng nghĩ tiếp nữa, nếu không quyển sách của chúng ta sẽ bị phong ấn mất!

Trì Dư nghiêm túc nói: "Cậu đang nói đến quyển sách viết luận thì đại học của tôi à, tôi cũng rất thích cách hành văn trên đó, lát nữa tôi cho cậu mượn."

[Cười chết mất, tốt nghiệp cấp ba ba bốn năm rồi, toàn là đam mỹ không có bài luận nào. Có câu nói tình nồng ý đậm ban ngày tuyên dâm một đêm mười lần!]

[Nhưng mà! Tôi, trai thẳng hủ nam, Trì Dư, sẽ lén xem danh sách sách của lớp trường.]

[Không biết tạm thời mua một quyển sách viết luận có kịp không nữa.]

Nhan Hy: "..."

Anh đại khái hiểu được hàm lượng sắc của sách 21+ rồi, nhưng quyển sách mà anh đang nhắc đến không phải là những loại sách đó.

Anh sửa lại nói: "Không phải sách viết luận, mà là quyển tiểu thuyết thanh xuân vườn trường ấy. Em gái tôi rất thích, tôi muốn xem lại một lần nữa."

Học sinh chuyển trường là quyển tiểu thuyết đam mỹ đầu tiên mà anh đọc, tuy tên sách không nổi bật, nhưng nội dung rất hay. Sau đó anh cũng đọc thêm nhiều quyển đam mỹ khác, nhưng đều không có cảm giác rung động như khi đọc quyển này.

Bạn học: Mặc dù nhưng, em gái cậu thích, thì có liên quan gì đến việc cậu muốn xem? Còn "lại"...

Anh trai em gái là cùng một người.

"Cái này..."

Trì Dư có chút khó xử, quyển sách đó cậu không biết người khác biết đến sự tồn tại của nó bằng cách nào, từ sau khi Nhan Hy trả lại cho cậu, lớp 2 liên tục có người hỏi mượn để đọc. Nữ thì nói có Bạn thân Tomboy thích, nam thì là em gái...

[Ha, trùm trường đích thực không bao giờ đọc tiểu thuyết thanh xuân vườn trường sến súa, cho dù có đọc thì cũng là vì em gái thích, huống hồ quyển sách đó đang ở chỗ lớp phó thể dục!]

Bạn học: Lớp phó thể dục...

Người bình thường bài xích đam mỹ nhất chính là cậu ta, cuối cùng em gái nhiều nhất cũng là cậu ta.

Nhan Hy lại lên tiếng: "Tôi đợi khi nào cậu rảnh rồi mượn sau."

"Được..."

[Mình nhất định sẽ đốc thúc em gái lớp phó thể dục đọc xong sớm.]

Cậu nói: "Hôm nay muộn quá rồi, cậu đợi mình một chút, mình đi thay quần áo, trong cặp mình có đồ ăn vặt, cậu ăn trước đi."

Nói xong cậu liền đi theo những thành viên khác đi thay quần áo, còn những thành viên chưa rời đi...

Luôn cảm thấy bọn họ có vẻ gay gắt thế nào ấy, chắc chắn không phải chỉ có mình bọn họ nghĩ như vậy!

Buổi tập luyện hôm sau.

[Hôm nay Tiết Nhiễm lại không đến, quả nhiên là vì chuyện trong nhà sao?]

Bạn học nghe Trì Dư tiết lộ lần trước: Hình như nhà cô ta cũng hơi giàu, là nhị đại, như cô ta cũng sẽ buồn phiền vì chuyện gia đình sao?

Thành viên đội cổ động Đường Khả Khả đã đến: Thật lòng mà nói, khó có thể tưởng tượng một người trừu tượng như cô ta lại buồn phiền vì chuyện gia đình.

[Nhìn kỹ lại thì, cô ta và vợ cô ta Đường Khả Khả quả thật là hai người hoàn toàn đối lập. Cả hai đều là gia đình tái hôn, nhưng gia đình Đường Khả Khả hòa thuận, xử sự ung dung, nhà Tiết Nhiễm... Gà bay chó sủa, hỗn loạn không chịu nổi.]

Cái này...

Không ít bạn học tò mò nhìn về phía Đường Khả Khả với vẻ mặt vui mừng.

Hoàn toàn không nhìn ra là gia đình tái hôn, nhưng Tiết Nhiễm!

Cũng rất khó nhìn ra được!

Hệ thống: [Ôi chao, tình huống hai nhà khác nhau mà. Nhà Đường Khả Khả một bên là ba dượng nghiện rượu, một bên là mẹ ruột nghiện cờ bạc, hai ông bà bình thường ly hôn tái hôn thành gia đình nhỏ, coi như là gặp may mắn rồi. Nhưng ba ruột của cô ấy là một tên cực phẩm, bình thường không quan tâm đến con gái, sau này con gái nổi tiếng, trực tiếp đến đoàn phim uy hiếp! Không đưa tiền thì quậy phá.]

[Sau đó vẫn là Nhiễm trông Khả Nhiễm Băng ra tay giúp đỡ hóa giải, tuy cách hóa giải của cô ta có hơi nguyên thủy há há.]

Bạn học: Cái này... Thành công khơi dậy sự tò mò của tụi tôi rồi đấy.

Hệ thống: [Ai ngờ được, sau này Tiết Nhiễm lại là bậc thầy văn học phát điên. Ba dượng mắng cô ta một câu, cô ta trực tiếp nằm lăn ra đất ừmm giả chết, thậm chí còn giả vờ trợn trắng mắt. Lúc đó dọa ba dượng sợ chết khiếp, tiên cũng không cần nữa chỉ muốn chạy, sau đó trợ lý của Đường Khả Khả còn rất chu đáo bảo cảnh sát, nói là ông lão năm mươi tuổi đánh đập nữ minh tinh hai mươi tuổi.]

Bạn học: Quả thật là chuyện cô ta có thể làm ra.

[Sau chuyện này, ba mẹ tái hôn của Đường Khả Khả để cảm ơn Tiết Nhiễm, đặc biệt mời cô ta đến nhà, vừa hầm canh vừa tặng vòng tay, thậm chí còn có cả một cây trâm cài. Nói là Đường Khả Khả không hiểu được vẻ đẹp của cô ta, sơ suất trong việc chăm sóc nên bồi thường.]

[Hahaha, hoàn toàn là đãi ngộ con dâu. Không đúng, con gái của vợ.]

Con gái chính hiệu Đường Khả Khả: Hóa ra nhà cô ấy giàu có như vậy, vậy mà khi cô ấy về nhà bọn họ cũng không hầm canh!

Thiên vị! Đây là thiên vị trắng trợn!

Hệ thống: [Thế nhưng lúc này cặp đôi vẫn là chế độ oan gia, nếu không bọn họ chính là trời sinh một cặp.]

[Không thể nào, thật ra Tiết Nhiễm rất thích đồ vật dễ thương, trong thùng đồ cũ kỹ của cô ta cất giấu rất nhiều thứ dễ thương đáng yêu. Nhưng vì cô ta là do mẹ dẫn theo tái hôn, ba dượng thích những cô con gái dễ thương ngoan ngoãn, nên cô ta cố ý ăn mặc theo phong cách punk cool ngầu mà bản thân không thích. Ba dượng bận rộn công việc tuy bình thường không thường xuyên ở nhà, nhưng ông ấy cũng âm thầm nỗ lực vì gia đình nhỏ của bọn họ, thật ra cũng có thể sống hòa thuận.]

Hệ thống: [Yên tâm yên tâm, tính cách của nhóm đối lập khác nhau. Tiết Nhiễm là một thùng thuốc súng, huống hồ ba ruột của cô ấy cũng không tệ với cô ấy, chỉ là ba cô ấy thích người phụ nữ khác, tổn thương mẹ cô ấy rất nhiều.]

[Mặc dù, nhưng mặc dù. Đường Khả Khả thích phong cách cool ngầu vẫn là vì Tiết Nhiễm, hồi mẫu giáo ấy, Tiết Nhiễm nghiêm túc nói với những người bắt nạt Đường Khả Khả: "Cô ấy là người của tôi, các người không được bắt nạt cô ấy." Cả người mặc áo da nhỏ, vừa cool ngầu vừa ngầu vừa thú vị, Đường Khả Khả nhỏ bé bị mê hoặc đến ba hồn chỉ còn sảu phách, từ đây liên thích kiểu cool ngầu này.]

Bạn học: Không hiểu sao, luôn có cảm giác Tiết Nhiễm giống như Trì Dư, cái con người khó hiểu, làm chuyện gì cũng không quá bất ngờ.

Nhưng mà, Đường Khả Khả thích phong cách cool ngầu là vì Tiết Nhiễm sao?

Duyên phận định sẵn.

"....."

Sao suy nghĩ của cô ấy lại u oán như vậy? Cô ấy mới không muốn bị Trì Dư làm ảnh hưởng, cô ấy bị người này thu hút muốn làm bạn với cô ấy, chứ không phải vợ.

Hệ thống: [Hơn nữa trùng hợp là, Tiết Nhiễm thích sự đáng yêu cũng là vì Đường Khả Khả. Dù sao ai mà có thể từ chối một cô bé đáng yêu ngoan ngoãn như vậy chứ, nhưng lại sở hữu gương mặt lạnh lùng, dù có cố gắng thế nào cũng không thể tỏ ra đáng yêu, ấm ức tủi thân cầu xin Đường Khả Khả dỗ dành.]

Bạn học: Trở thành hình mẫu lý tưởng của đối phương, quả thật rất đáng yêu, hơn nữa sự yêu thích đều bắt nguồn từ nhau.

Yêu ơi là yêu.

[Đáng tiếc cốt truyện mới chỉ tiến triển đến đoạn Tiết Nhiễm vẫn chưa hóa giải hiểu lầm với ba dượng, muốn liều lĩnh duy trì hình tượng kẻ nổi loạn bất cần. Hệ thống cậu nói xem tôi có nên nhận lời thách đầu của cô ta, sau đó lúc đánh nhau thì trượt patin tốc độ ánh sáng rồi nhận thua tại chỗ, từ đó đổi chủ ngôi vị trùm trường, đẩy nhanh tiến độ hòa giải của hai người họ không? Rồi tua nhanh đến đoạn phim bách hợp nổi tiếng của hai người, tôi vì cậu đánh nhau với ông ba cặn bã, cậu vì tôi đánh trả kẻ biến thái, sau đó mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng ưng ý.]

Các bạn học im lặng lau đi giọt mồ hôi không tồn tại...

Tua nhanh như vậy có hơi quá rồi đấy, vượt cả tốc độ ánh sáng rồi.

Tiết Nhiễm đã đến từ sớm nhưng vì ngại ngùng nên luôn trốn ở một bên: Cô ta mới không phải vì Đường Khả Khả mà thích phong cách ăn mặc đáng yêu đâu! Cô ta vốn dĩ đã thích rồi!

[Nói đến Tiết Nhiễm, hình như cô ta đã đến...]

Tiết Nhiễm giật mình, cô ta nhày ra trước khi Trì Dư tiếp tục, nói: "Tôi đến rồi nè! Các cậu đảnh tiếp đi!"

Đường Khả Khả liếc nhìn bông hoa mới tình trong tay cô ta, trêu chọc: "Ơ kìa, không phải chị nói ghét làm đội cổ động sao?"

"Giờ chị thích rồi đấy, không được à?" Cô ta chột dạ nói.

Lý do cô ta ăn mặc kỳ quái khi đánh nhau giống như Trì Dư đã nói, nhưng bỏ qua những điều đó, cô ta thích chơi đùa, thích náo nhiệt, thích xem người khác chơi bóng rổ.

Vì vậy, khi tan học, sau khi nói với Đường Khả Khả rằng mình khinh thường việc làm đội cổ động, cô ta liên lén lút đi theo. Ban đầu cô ta muốn xem tình hình thế nào, nhưng không ngờ hàng loạt suy nghĩ trong lòng của Trì Dư tiết lộ hết...

[Bây giờ ả? Nhưng tôi vừa xem qua, rõ ràng cậu đã đến từ lúc tan học, thậm chỉ còn sớm hơn hầu hết các bạn học khác.]

Tiết Nhiễm mặt đỏ tía tai.

Trì Dư! Chúng ta đánh nhau một trận đi!

Bạn học: A, lớp học của chúng ta tràn ngập sự kiêu ngạo, mưu mô và mùi trà xanh... Thật là vui quá đi mất!

Vương Hạc không quá có mắt nhìn nói: "Bạn học Tiết gì đó ơi, lát nữa chúng ta vốn dĩ còn một trận nữa."

Đường Khả Khả dịch chuyển vị trí, "Nẻ, vị trí đặc biệt dành cho cậu, đang đợi cậu đấy."

Để duy trì tính chuyên nghiệp, đội cổ động của họ cũng có đội hình, Tiết Nhiễm cao hơn nên được xếp ở phía sau, vừa hay là phía sau cô ấy...

Tiết Nhiễm nhìn vị trí trống đó với cảm xúc lẫn lộn, nhưng ngay sau đó...

Đường Khả Khả nháy mắt với cô ta: "Tiết Nhiễm, cậu không dám à?"

"Tôi đương nhiên dảm! Tôi còn giỏi hơn cậu!"

Cô ta không chỉ dám, mà cô ta còn có thể hòa giải với ba dượng, lý do đương nhiên không phải là tìm đối tượng như Trì Dư đã nói, cô ta chỉ cảm thấy nếu gia đình bất hòa thì không tiện dẫn bạn bè về nhà.

Còn trên sân bóng rổ...

Buổi tập luyện lần này chủ yếu là học hỏi, không quá nghiêm khắc, vì vậy...

[Tiết Nhiễm cậu gả thì cũng gả rồi, thật sự không định học hành tử tế cùng vợ yêu môn toán lý hóa mà cậu yêu thích nhất sao?]

Hệ thống: [Thôi đi, có vẻ hai người họ vẫn muốn diễn thêm một lúc nữa.]

Tiết Nhiễm: Không! Cô ta mới không làm vậy.

___

Trên đường về nhà, có người chặn đường Đường Khả Khả.

Tên côn đồ đó nói với vẻ cà lơ phất phơ: "Em gái nhỏ đang về nhà à, hay là..."

"Cút!" Tiết Nhiễm thở phì phò tức giận chạy đến: "Cô ấy là người của tao, chỉ có tao mới được bắt nạt cô ấy."

Cô ta ba hoa khoác lác: "Hơn nữa tao là chị đại trường Thế Nam, ngay cả trùm trường bên cạnh cũng có thể đánh bại. Tụi bay muốn gây sự thì nên cân nhắc xem mình có bao nhiêu cân lượng trước đã."

"Mày? Chị đại?" Tên đó nhỏ giọng hỏi người bên cạnh, "Mà này, trùm trường bọn họ là ai?"

"Là Trì Dư, nghe nói lần trước đánh nhau với con nhỏ này, cậu ta đã chủ động nhận thua."

"Vậy... vậy chắc con nhỏ này rất lợi hại."

"Ừ..."

Tên đó lại lên tiếng: "Cái gì chứ, chúng tôi chỉ đi ngang qua muốn mua cục kẹo mà thôi, hai người đừng hiểu lầm." Nói xong, cậu ta vội vàng dẫn người ba chạy.

Chỉ còn lại Đường Khả Khả: "Chị à..."

"Tôi giúp cậu là có lý do." Cô ta tự tin nói: "Toán lý hóa của tôi không tốt, cậu phải dạy tôi."

Đường Khả Khả mất một lúc lâu mới thốt ra một câu: "Được... với điều kiện là cậu chịu đựng được tôi."

Trước khi cô ấy nói ra câu này, Tiết Nhiễm chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người nào đó lắm lời đến vậy!

"Ôi chao, bài này cậu lại làm sai rồi."

"Tiết Nhiễm, cậu có được không vậy..."

"Toán lý hóa, ba môn lận, bây giờ tôi vẫn đang ở nhà cậu, tôi không thể ngủ lại nhà cậu được..."

"Chị gái yêu quý, cố gắng lên, lại là một ngày làm sai..."

Tiết Nhiễm: "Im miệng đi Đường Khả Khả! Tôi làm sai là vì tôi không muốn làm đúng sao? Là tôi không biết làm!" 

Đường Khả Khả: "Nhưng cố gắng sẽ có kết quả, cậu đã rất giỏi rồi."

Tiết Nhiễm: "Đừng tưởng cậu nói vậy là tôi sẽ học hành tử tế, vậy rốt cuộc bài này chọn đáp án nào!"

"Đường Khả Khả, cậu dạy tôi đi! Cậu không dạy tôi thì làm sao tôi học? Tôi học không được thì sẽ làm phiền cậu, cậu có thấy khó chịu không?"

Đường Khả Khả: "Khó chịu..."

"Vậy để sau này không khó chịu, tôi dạy cậu trước."
Bình Luận (0)
Comment