Chương 1421: Xương cốt Tổ Long
Chương 1421: Xương cốt Tổ LongChương 1421: Xương cốt Tổ Long
Tương truyền Tổ Long là thủy tổ của long tộc, đồng thời cũng là sinh vật đã xuất hiện từ thời khai thiên lập địa, là thân thú hỗn độn được thai nghén từ tứ đại tiên thiên bản nguyên.
Không chỉ là long tộc có thực lực mạnh nhất mà bối phận cũng cao nhất, hơn cả Chúc Long.
Vậy nên cho dù chỉ là một khối xương của Tổ Long cũng có công dụng cực kỳ lớn.
Không chỉ có thể luyện chế đan dược, luyện chế vũ khí, mà còn có thể làm căn cơ cho trận pháp, cũng như thông qua các phương pháp đặc biệt để dung hợp vào cơ thể của mình.
Huống hồ ở đây lại là một bộ xương hoàn chỉnh...
Có thể tưởng tượng giá trị của nó cao đến mức nào.
Tất cả các thế lực có mặt cơ bản đều đến vì xương cốt Tổ Long!
Tuy nhiên, cũng có một số thế lực tự biết tiềm lực của mình không đủ nên cũng không tranh giành, chỉ muốn đến xem cho biết.
Ban đầu, Cửu Long Thần Triều cũng là vì đấu giá xương cốt Tổ Long, nhưng sau khi đấu giá món đồ đầu tiên đã sớm bị loại khỏi cuộc chơi.
Trong căn phòng của Hỗn Linh học viện.
Cổ Thánh nhìn xương cốt Tổ Long, ánh mắt không khỏi nóng bỏng.
"Ước chừng lần này sẽ tranh nhau sứt đầu mẻ trán."
Minh Minh phó viện trưởng khẽ gật đầu: "Mặc gia và Thánh Quang học viện đến giờ vẫn chưa ra tay, hẳn cũng là vì tranh giành xương cốt Tổ Long."
Đàm Tông Chiêu cau mày nói: "Nhưng mà nếu chúng ta tranh xương cốt Tổ Long này, có tranh qua Mặc gia không?”
Minh phó viện trưởng thoải mái lắc đầu nói: "Được thì may mắn, mất là do mệnh, cứ thử xem, không cần phải cưỡng cầu."
Nói đến đây, Minh phó viện trưởng cụp mắt, u uất nói: 'Huống hồ, giành được là một chuyện, ra khỏi đấu giá tràng này có giữ được hay không lại là chuyện khác..."
Đây chính là Hỗn Độn Giới!
Trong căn phòng của Thánh Quang học viện, đôi mắt vàng của Miêu Hữu Chi tràn ngập ham muốn, hơi phấn khích nói:
"Lần này nhất định phải giành được, chỉ cân ta dung hợp xương cốt Tổ Long, danh ngạch nhất định thuộc về Thánh Quang học viện chúng ta."
Trong căn phòng của Mặc gia, Mặc Lăng nửa nằm trên ghế, cười nói: "Sư tôn đã hạ tử lệnh, nhất định phải dùng hết sức tranh giành xương cốt Tổ Long."
Mặc Hành xòe tay nói: "Tài nguyên của các cửa hàng Mặc gia trong Thông Thiên Thành đều đã được điều động đến, ta từ chủ gia mang đến ba mươi vạn, hẳn là đủ rồi."
Chỉ là...
Trong căn phòng của Lục Trường Sinh phong cách lại khác hẳn. Những người khác đều mặt đầy phấn khích, ánh mắt đầy tham lam nhìn chằm chằm vào xương cốt Tổ Long, chỉ có Lục Trường Sinh là không chút cảm xúc.
Trước đó ở Huyền Vũ Thành, Mục Phù Sinh đã từng giới thiệu sơ lược cho hắn về tình hình của Hỗn Độn Giới.
Hỗn Độn Giới là nơi không có quy tắc ước chế, giết chóc cướp bóc là chuyện bình thường.
Như vậy thì có nghĩa là bây giờ bỏ ra đại giá để có được xương cốt Tổ Long cũng chẳng có tác dụng gì.
Dù sao thì đến lúc đó có lấy được trong tay cũng sẽ bị vô số thế lực nhòm ngó, chỉ sợ vừa ra khỏi đấu giá tràng hoặc thành trì sẽ bị vô số thế lực liên thủ thảo phạt...
Huống hồ xương cốt Tổ Long đối với Lục Trường Sinh cũng không có tác dụng gì lớn.
Nhiều nhất là mang về cho Chúc Cửu Âm dùng một chút.
Còn về đệ tử của hắn...
Lục Trường Sinh lại thấy xương cốt Tổ Long này không thích hợp với bọn họ lắm.
Có thể nói là tiềm năng sẽ không quá cao.
Điểm đơn giản nhất là tứ chi bách hài của nhân tộc làm sao có thể hoàn toàn thích ứng với long tộc?
Nhiều nhất là trong huyết mạch tứ chi bách hài thêm vào một số đặc tính của dị tộc để tăng cường độ, còn xương thì phải thay đổi toàn bộ, rất rõ ràng, nếu không phải là huyết mạch long tộc hoặc long nhân thì không thể hoàn toàn thích ứng được.
Trải qua nhiều năm ở thế giới này, trải qua nhiêu chuyện khiến tâm mắt của Lục Trường Sinh dần cao lên.
Mưa gió sắp đến, Lục Trường Sinh không muốn thúc ép phát triển, từ đó khiến tiềm năng của đám tiểu tư kia giảm xuống.
Kiếp trước cày cuốc trên mạng nhiều năm như vậy, Lục Trường Sinh hiểu rõ hơn ai hết tác hại của việc thúc ép phát triển.
Trận đấu giá Long cốt cũng bắt đầu.
Chỉ mới qua ba lần ra giá mà Mặc gia đã trực tiếp đưa giá lên năm mươi vạn viên vô lậu Hỗn Nguyên Thạch.
Xương cốt Tổ Long đủ để sánh ngang với vũ khí Thân cấp mức giá này cũng không có quá, nhưng mới ra giá ba lân mà đã đưa đến mức này thì chắc chắn là muốn khiến một số thế lực có mặt phải từ bỏ.
Quả nhiên sau khi các thế lực khác thấy xu hướng này thì ngoan ngoãn dừng đấu giá.
Hiện tại chỉ còn người của Mặc gia, Thánh Quang học viện và Hỗn Linh học viện đang tranh giành.
Minh phó viện trưởng trả giá: "Sáu mươi vạn."
Thánh Quang học viện lập tức theo sau: “Sáu mươi lăm vạn."
Mặc gia cũng đồng thời hô lên: "Bảy mươi vạn." Đến mức này, Minh phó viện trưởng lắc đầu nói:
"Được rồi, chúng ta xem kịch thôi, xương cốt Tổ Long tuy quý hiếm nhưng tác dụng đối với chúng ta cũng cực kỳ hữu hạn."
Miêu Hữu Chi của Thánh Quang học viện cau mày, tiếp tục hô: "Tám mươi vạn!"
Người đi cùng thấy vậy cũng thở dài nói: "Miêu sư huynh, chúng ta đấu tiêm lực với Mặc gia quá miễn cưỡng, hay là từ bỏ đi."
"Đúng vậy, tám mươi vạn vô lậu Hỗn Nguyên Thạch đã tương đương với thu hoạch của Thánh Quang học viện trong mấy năm."
Miêu Hữu Chi hít sâu một hơi nói:
"Ta biết là đấu không lại, chỉ đang cược xem phạm vi chịu đựng của Mặc gia đối với xương cốt Tổ Long này đến đâu."
Nhưng khi Mặc Lăng trực tiếp hô lên một trăm vạn.
Sắc mặt Miêu Hữu Chi trở nên khó coi.
Một trăm vạn là số lượng mà Thánh Quang học viện không cách nào chịu nổi.
Dù sao thì tiềm lực của Thánh Quang học viện vẫn không bằng Hỗn Linh học viện...
Lão giả chủ trì cũng cười vung búa gỗ trong tay, hô: "Một trăm vạn vô lậu Hỗn Nguyên Thạch lần ba... Chúc mừng Mặc gia đã giành được xương cốt Tổ Long!"
Theo tiếng lão giả tuyên bố kết thúc phiên đấu giá, phần lớn các thế lực ở đây đều nhanh chóng rời khỏi.
Lão giả cười nhìn về phía trên, nói: "Nhắc nhở hữu nghị một chút, nếu như dụ hoặc đủ lớn thì dù các ngươi là người Mặc gia, bọn họ cũng sẽ không tiếc giá nào mà cướp đoạt."
Mặc Lăng cách không chắp tay với lão giả, nói: 'Đa tạ tiền bối nhắc nhở, điểm này chúng ta đương nhiên biết."
Mặc Hành thì nhìn vê phía Mặc Lăng, nói: "Các trưởng lão đều đã đến chưa?"
Mặc Lăng vỗ vai Mặc Hành, cười nói: 'Không cần lo lắng, mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, chúng ta đi thôi."
Ngay sau đó, sau khi ra khỏi hội trường đấu giá, liền trực tiếp triệu hồi ra hai khôi lỗi khổng lồ, hai người đứng trên vai khôi lỗi xông thẳng lên trời!
Cùng với sự rời đi của hai người, vô số cỗ khí tức cũng rơi vào trên thân hai người theo ra khỏi thành.
Từ phía bên kia đi ra, Mặc Ngọc kéo Lục Trường Sinh, hoảng hốt nói:
"Sư tôn, có thể giúp bọn họ một tay không, dù sao cũng là người Mặc gia chúng ta."
Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói: "Bọn họ đã làm như vậy, chắc chắn là có hậu chiêu."
"Nhưng phòng ngừa bất trắc..."
Lục Trường Sinh lấy ra một chiếc áo choàng đen khoác lên người Mặc Ngọc, nói:
"Nhớ kỹ, lát nữa nếu có chuyện gì xảy ra ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu tình hình không ổn, ta sẽ ra tay tương trợ." Nói xong hắn liên dẫn Mặc Ngọc lặng lẽ đi theo.