Chương 1429: Ánh sáng thánh tẩy rửa!
Chương 1429: Ánh sáng thánh tẩy rửa!Chương 1429: Ánh sáng thánh tẩy rửa!
Tiểu Hắc ngạo mạn, vẻ mặt kiêu căng, khí thế bừng bừng.
Khiến vô số thế lực có mặt tại đây đều phải chú ý.
Cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù có năng lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ trong cùng cảnh giới, nhưng đây là trận chiến bảo vệ võ đài, ngạo mạn như vậy rất dễ khiến cường giả trong học viện đối phương trực tiếp ra tay, chỉ cần không thể liên tiếp đánh bại hai người thì cũng không có quá nhiều lợi thế.
Bên dưới, Đàm Tông Chiếu bất lực nói: "Hắc huynh lại bắt đầu rồi, đánh đến hứng khởi."
Cổ Thánh cười lớn: "Một người như hắn, nếu để hắn thu liễm lại e rằng sẽ không tu luyện đến cảnh giới như hiện nay."
Tần Trì ở bên cạnh gật đầu đồng ý.
Tuy nhiên người bên Thánh Quang học viện lại tức giận đến bật cười, mặc dù tức giận nhưng không bị cơn giận làm choáng váng đầu óc.
Miêu Hữu Chi thì thâm: "Mục đích của chúng ta là danh ngạch, cứ tiến hành theo kế hoạch ban đầu là được, còn về việc hiện tại hắn ngạo mạn không có nghĩa là sau đó vẫn có thể ngạo mạn, sẽ không có ai nhớ đến một kẻ ngạo mạn đã chết."
Bên cạnh hắn, một nam tử tên Dịch Triệt gật đầu nói: "Vậy bây giờ ta lên?"
"Ừ, đánh bại hắn, ép Cổ Thánh ra. Sau khi đánh bại Cổ Thánh bằng chiến thuật xa luân chiến thì những người khác cứ giao cho ta là được.'
Miêu Hữu Chi cười nói.
Nghe đến đây, Dịch Triệt bước lên đài.
Khi Dịch Triệt bước lên, Tần Trì và Đàm Tông Chiếu đều hơi cau mày.
Những người trên khán đài cũng xôn xao.
"Không ngờ Dịch Triệt lại lên nhanh như vậy?”
"Xem ra Thánh Quang học viện định dùng thủ đoạn rồi."
Mặc dù danh tiếng của Dịch Triệt không cao bằng Miêu Hữu Chi, nhưng với tư cách là cường giả Tổ cảnh hậu kỳ, là một trong số ít người tu luyện quang chi đạo của Thánh Quang học viện, hắn cũng nổi tiếng trong thế hệ trẻ ở Thiên Cơ đại lục.
Dịch Triệt đứng trên đài, đối diện với Tiểu Hắc, nhẹ giọng nói: "Ngạo mạn cũng phải có vốn liếng để ngạo mạn, nhưng vốn liếng của ngươi trong mắt ta hơi không đủ để chống đỡ cho sự ngạo mạn của ngươi."
Tiểu Hắc đương nhiên cũng nghe thấy những lời xung quanh, khi nhìn Dịch Triệt, trong mắt tràn ngập chiến ý.
Dịch Triệt thấy vậy thì cau mày.
Không hề lùi bước chút nào? Có vẻ như hắn đã coi thường kẻ này rồi?
Theo tiếng hô bắt đầu của trọng tài. Tiểu Hắc không kịp chờ đợi hóa thành một bóng đen lao về phía Dịch Triệt!
Dịch Triệt hừ lạnh một tiếng, đứng tại chỗ không nhúc nhích, lòng bàn tay hướng về phía Tiểu Hắc.
Trong nháy mắt có một luồng ánh sáng màu vàng rực rỡ chiếu vào Tiểu Hắc.
Trong mắt Tiểu Hắc, mọi thứ xung quanh đều biến mất, chỉ còn lại một màu vàng chói mắt!
Ánh sáng vàng không chỉ có tác dụng che mắt, khi ánh sáng vàng chiếu vào người, Tiểu Hắc cảm giác làn da bỏng rát, đau đớn lan khắp toàn thân.
Đồng thời ma khí màu đen cũng tan rã dưới sự xâm thực của ánh sáng vàng!
Tịnh hóa hết thảy tà mai
Đây là một trong những đặc điểm của quang chỉ đạo.
Trong số rất nhiều đối thủ đối đầu với Tiểu Hắc, nhiều người cảm nhận được ma khí của Tiểu Hắc đều muốn cúi đầu xưng thần.
Rốt cuộc Tiểu Hắc cũng gặp được đối thủ có thể khắc chế ma khí.
"Tệ rồi, e rằng trận này sư huynh sẽ có chút khó khăn." Phương Khung nhìn thấy cảnh này, mày nhíu chặt.
Mục Phù Sinh cũng cau mày.
"Lần đầu tiên gặp phải đối thủ như vậy, để xem sư huynh có thể thích ứng được không."
Nhưng Cổ Thánh lại cười nói:
"Huyết mạch của hắn là huyết mạch Thánh Ma có phải không?”
Phương Khung và những người khác sửng sốt.
"Đã là huyết mạch Thánh Ma, khi thi triển huyết mạch, cho dù quang chỉ đạo hay lôi đình chỉ đạo có tác dụng thanh tẩy, tác dụng cũng cũng sẽ giảm đi rất nhiều."
Cổ Thánh đi khắp nơi nhiều năm như vậy, tự nhiên biết rất nhiều bí tân."
Trừ khi hoàn toàn nắm giữ lực lượng căn nguyên, nếu không thì không thể nào áp chế được huyết mạch Thánh Ma”
Lực lượng căn nguyên nào có dễ nắm giữ như vậy?
Huống hồ còn là quang chỉ đạo, một trong những đại đạo chí cao trong ba ngàn đại đạo!
Ngay khi Dịch Triệt lộ ra nụ cười đắc thắng.
Biến cố đột nhiên xuất hiện!
Trong ánh sáng vàng vốn dĩ nên không có bất kỳ màu sắc nào khác lại từng luồng khí huyết đen đỏ bắt đầu lan tỏa, hòa vào với ánh sáng màu vàng, sau đó hai bên ăn mòn lẫn nhaul
Dịch Triệt sửng sốt, vội vàng thăm dò khí huyết đen đỏ, khi phát hiện ra có ý ma vô tận, gương mặt đầy sự khó tin.
"Sao có thể?! Không phải ma khí của ngươi đã bị thánh quang thanh tẩy rồi sao?"
Tiểu Hắc không trả lời Dịch Triệt, dựa vào âm thanh để khóa chặt vị trí của Dịch Triệt, cười nói. "Tìm được ngươi rồi..."
Vừa dứt lời, bóng đen đã lao ra khỏi thánh quang áp sát Dịch Triệt!
Lúc Dịch Triệt kinh hãi thì Tiểu Hắc với chín loại hoa văn bao trùm cơ thể đã đưa nắm tay có khí huyết quấn quanh tới gần.
Lực lượng từ chín tâng Vạn Cổ Ma Thể đều hội tụ vào một quyền này!
Dịch Triệt không chút do dự, ánh sáng ngưng tụ một thanh trường thương nghênh đón.
Quyền và thương va chạm kịch liệt, ánh sáng từ mũi thương bắn ra giống như lưỡi rắn đâm vào nắm tay Tiểu Hắc, không có máu bắn ra vì đã bị mũi thương chặn lại.
Lực lượng từ nắm tay khiến sắc mặt Dịch Triệt đại biến, tay cầm trường thương ánh sáng không ngừng run rẩy, nói đúng hơn là... đang run cầm cập.
Hắn cố gắng chống đỡ được năm nhịp thở, cuối cùng cũng không cầm thương được nữa, trực tiếp ném trường thương khỏi tay, thân thể hóa thành một luồng ánh sáng vàng kéo xa khoảng cách với Tiểu Hắc.
Trường thương hóa thành từng điểm sáng vàng rồi tiêu tán.
Mất đi mũi thương chặn vết thương, máu bắt đầu tuôn ra từ nắm tay của Tiểu Hắc.
Chỉ có khói trắng từ vết thương bốc lên, dưới ánh mắt nghiêm trọng của Dịch Triệt, vết thương bắt đâu nhanh chóng hồi phục.
Trên khán đài, những người không biết Tiểu Hắc đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Không ngờ thể tu Tổ cảnh trung kỳ này lại có thể đánh ngang tay với Dịch Triệt?
Bên dưới, trong đám người Thánh Quang học viện, Miêu Hữu Chi cau mày, một trong những lý do ban đầu hắn để Dịch Triệt ra sân là vì quang chi đạo có thể thanh tẩy ma khí.
Nhưng không ngờ lại không có tác dụng.
Hơn nữa trông đối phương có vẻ khó nhăn...
Hắn không khỏi truyền âm nói: "Dịch Triệt, nhanh chóng giải quyết, đừng lãng phí quá nhiều tiên khí vào hắn, bên phía Cổ Thánh còn cần ngươi tiêu hao!"
Dịch Triệt nghe xong gật đầu, sau đó lại cúi đầu nhìn đôi tay vẫn không ngừng run rẩy của mình, e rằng xương đã có vài chỗ nứt...
"Phải công nhận lực lượng thân thể của ngươi thật sự khủng bố."
Dịch Triệt ngẩng đầu nhìn thẳng Tiểu Hắc, nghiêm túc nói: "Hơn nữa huyết mạch cũng khá đặc biệt, nếu không thì không thể chống lại sự thanh tẩy của thánh quang, còn có thể khôi phục thương thế... Xem ra nếu không hoàn toàn xóa sổ ngươi thì trận chiến này không thể kết thúc.
Tiểu Hắc nhe răng nói: "Ngươi cứ thử xem."
Lúc này, biểu cảm của Dịch Triệt dân trở nên nghiêm túc.
Xung quanh thân thể hắn có từng điểm sáng màu vàng xuất hiện, sau đó hóa thành từng con bướm vàng!
Thân thể Dịch Triệt bay lên không, dường như được những con bướm vàng nâng đỡ. Trông thì có vẻ không có gì đặc biệt nhưng mỗi một con bướm vàng đều khiến lòng Tiểu Hắc gióng lên hồi chuông cảnh báo.