Chương 1504: Thiết lập phản diện
Chương 1504: Thiết lập phản diệnChương 1504: Thiết lập phản diện
Khi nghe thấy lời này, sắc mặt Tịnh Huyền phương trượng kinh hãi, bởi vì từ đầu đến cuối hắn chưa từng phát hiện ra trong chính điện Phật môn còn có người ngoài nào khác!
Thậm chí, khi giọng nói này vang lên hắn còn không phát hiện ra người đâu.
Điều này cũng có nghĩa là thực lực của đối phương mạnh hơn hắn, còn mạnh hơn rất nhiều.
Tịnh Huyền phương trượng ngừng ra tay với Ninh Trân Tâm nhưng một luồng Phật quang màu máu đã tràn ngập cánh tay đang đè lên lưng Ninh Trần Tâm.
Chỉ cần hắn muốn thì có thể giết chết Ninh Trân Tâm trong một nhịp thở.
"Sao thí chủ không ra ngoài gặp mặt? Nếu muốn cứu vị tiểu thí chủ này, sao không ra ngoài nói điều kiện?"
Ninh Trân Tâm hiện tại đã trở thành con tin, dù sao đối phương cũng mạnh hơn hắn, vẫn nên cẩn thận.
Lúc này, không gian phía sau Ninh Trần Tâm đột nhiên bắt đầu vặn vẹo.
Ngay sau đó, một nam tử áo trắng bước ra, nam tử nhìn Tịnh Huyền phương trượng, nói: "Đây là bắt tiểu tử này làm con tin sao?"
Tịnh Huyền phương trượng mỉm cười, nói:
"Đúng là như vậy, cho nên thí chủ đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không lão tăng này lỡ tay thì không tốt."
Lục Trường Sinh lại cười nói: "Vậy thì ngươi giết hắn đi."
Tỏ thái độ không sao cả.
Dù sao đe dọa kiểu này, nếu thuận theo đối phương thì sẽ không có kết quả tốt, phải giả vờ một chút.
Tịnh Huyền phương trượng hơi sửng sốt:
"Thí chủ đến đây không phải để cứu hắn?"
Lục Trường Sinh xòe tay nói: "Đúng vậy nhưng tình hình này ta cũng không cứu kịp, huống hồ ta cũng không muốn bị lão bất tử ngươi đe dọa."
Lão bất tử...
Tịnh Huyền phương trượng nhíu mày.
Nhưng thân thể như gỗ mục của hắn đúng là có thể gọi một tiếng lão bất tử.
Tịnh Huyền phương trượng hít sâu một hơi, nói: 'Được, nếu đã như vậy..."
Nói đến đây, bàn tay của Tịnh Huyền phương trượng bắt đầu tràn ngập Phật quang máu!
Chỉ trong nháy mắt, Ninh Trân Tâm liên phun ra một ngụm máu tươi!
Lục Trường Sinh vội vàng nói: “Đừng đừng đừng, lão hòa thượng... không đúng, lão gia, sao ngươi không theo kịch bản hả?”
Tịnh Huyền phương trượng dừng lại, cau mày nhìn Lục Trường Sinh, nói: "Chẳng phải ngươi không quan tâm đến mạng sống của vị tiểu thí chủ này sao?"
Lục Trường Sinh nói: "Không phải đâu huynh đệ, ta đùa thôi."
"Vậy thì ta đưa ra điều kiện?"
"Đưa đi."
Lục Trường Sinh gật đầu.
Tịnh Huyền phương trượng nở nụ cười, vừa định nói gì đó.
Đột nhiên có máu tươi từ khuỷu tay hắn tuôn ra.
Tịnh Huyền phương trượng sửng sốt nhấc cánh tay lên, bàn tay đang đè lên sau lưng Ninh Trần Tâm đã bị cắt thành hai nửal
Sắc mặt trở nên dữ tợn, Tịnh Huyền phương trượng khẽ quát một tiếng, cánh tay còn lại đột nhiên đánh vê phía Ninh Trần Tâm!
Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, bóng dáng của Ninh Trần Tâm đã biến mất tại chỗ.
Phật quang màu máu đánh vào sàn chính điện.
Âm ầm ầml!
Sàn điện vỡ tan.
Toàn bộ lãnh địa Phật môn đều run rẩy!
Những Phật sơn xung quanh bắt đầu sụp đổ.
Thậm chí trên ngọn núi cao nhất này có một cột Phật quang màu máu từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy, lực lượng khổng lồ ngưng tụ!
Nếu không có Phật quang bảo vệ, e rằng cả ngọn núi này sẽ bị hủy diệt.
Khi Phật quang màu máu biến mất, Tịnh Huyền phương trượng khó coi nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, chỉ thấy Ninh Trân Tâm miễn cưỡng đứng cạnh Lục Trường Sinh.
"Ngươi giở trò?"
Lục Trường Sinh vô tội nói: "A? Ta không có nha, chỉ là không chấp nhận điều kiện của ngươi thôi.'
Trên thực tế để bảo đảm, trước tiên hắn làm Tịnh Huyền phương trượng phân tâm, sau đó ra tay cứu Ninh Trần Tâm, những người đạt đến cảnh giới này muốn giết một người rất dễ dàng, chỉ cần nhấc ngón tay là có thể làm được.
Ví dụ như, tốc độ của đối phương đã đạt đến 0,0001 giây, vậy thì tốc độ của ngươi cho dù có thể đạt đến 0,000001 giây cũng có thể nhanh hơn bao nhiêu?
Vẫn cẩn thận mới ổn thỏa.
Tịnh Huyền phương trượng: "..."
Lão nạp còn chưa nói điều kiện mài
Ngay cả chữ đầu tiên cũng chưa nói raI
Tịnh Huyền phương trượng hít sâu một hơi, đây là lân đầu tiên hắn thấy một người cường đại mà vô lại như này, coi hắn như hầu tử mà trêu đùa... "Được rồi, bây giờ đã cứu được đồ đệ rồi, vậy thì đến lượt ta đưa ra điều kiện cho ngươi."
Thế công thế thủ đã hoán đổi.
Tịnh Huyền phương trượng hơi sửng sốt: 'Đưa ra điều kiện cho ta?”
"Đúng vậy."
Lục Trường Sinh gật đầu, giọng điệu nghiêm túc nói:
"Bởi vì bây giờ ngươi không bắt được điểm yếu nào của ta, còn ta ta lại bắt được điểm yếu của các ngươi."
"Ví dụ như?"
"Ví dụ như ta có thể diệt Phật môn, dù sao thì đây cũng không phải lần đầu tiên ta làm chuyện này."
Mặt Tịnh Huyền phương trâm xuống: "Lão tăng muốn nghe xem rốt cuộc ngươi đưa ra điều kiện gì."
Mặc dù thực lực của hắn không bằng Lục Trường Sinh.
Nhưng dựa vào căn cơ của Phật môn, hắn tin rằng không ai có thể lay chuyển được Phật môn!
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc rồi lại nhắm mắt lại, khí tức trên người bắt đầu cuộn trào, có ba thanh kiếm xuất hiện ở phía sau.
Tru Thần Kiếm Trận!
Lần này lại khiến Tịnh Huyền phương trượng ngây ra.
"Không phải ngươi muốn nói điêu kiện sao?"
Sao một lời không hợp liên muốn động thủ rồi?
Lục Trường Sinh ngượng ngùng gãi đầu, nói:
"Ta sợ ngươi học theo ta cho nên trực tiếp diệt các ngươi đi."
Tịnh Huyền phương trượng tức giận đến mức bật cười, sau đó đột nhiên chắp hai tay lại, lớn tiếng quát: "Các vị phương trượng, các vị chủ trì, tăng nhân và hương khách Phật môn hãy hội tu tín ngưỡng chỉ lực vào Phật TổI"
Giọng nói truyền khắp lãnh địa Phật môn!
Không chút do dự, tất cả hương khách, trụ trì và tăng nhân đều quỳ xuống hướng về phía chính điện mà bái lễ!
Từng luồng kim quang tràn vào mười tám La Hán và Kim Quang Đại Phật phía sau Tịnh Huyền phương trượng!
Lúc này, mười tám La Hán như sống lại, từ trên đài cao nhảy xuống vây quanh Lục Trường Sinh.
Đồng thời đôi mắt của Kim Quang Đại Phật cũng có thần thái, cúi đầu nhìn Lục Trường Sinh.
Tín ngưỡng chỉ lực ngập trời lúc này tập trung ở chính điện Phật môn!
Động tĩnh to lớn truyền khắp các Phật sơn... Ban đầu muốn truyền ra bên ngoài nhưng đã bị trận pháp của Lục Trường Sinh chặn lại.
Trên người Tịnh Huyền phương trượng cũng có một luông Phật quang màu máu không ngừng tràn vào Kim Quang Đại Phật, sắc mặt hắn dần trở nên tái nhợt.
Nhìn Lục Trường Sinh, gần từng chữ, nói:
"Căn cơ của Phật môn, không phải các ngươi muốn lay chuyển là có thể lay chuyển!"
Hắn không hề nương tay, vừa xuất thủ liền dùng bài tẩy mạnh nhất của Phật môn.
Khi đối mặt với cường giả như Lục Trường Sinh, hắn không cảm thấy có bất kỳ cơ hội nào.
Càng chí mạng hơn chính là ba thanh kiếm kia...
Chỉ cần cảm nhận kiếm đạo căn nguyên chỉ lực trên đó đã cảm thấy như đã bị vạn tiễn xuyên tâm!
Không giống với những kiếm tu mà hắn từng gặp... Cường đại hơn quá nhiều!
Lục Trường Sinh nhìn thấy cảnh này, cũng bất đắc dĩ gãi đầu, nói:
"Kiếp trước xem tiểu thuyết thì Phật môn thường đóng vai phản diện, sao đến đây cũng vẫn là phản diện?"
"Thôi vậy, dù sao Phật môn đã là khóa cứng với vai phản diện rồi..."