Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 24 - Chương 286 - Trở Về Đế Cảnh

Chương 286 - Trở về Đế cảnh

Cầu Đạo sơn.

Với thân phận của Hồng Anh cộng thêm danh vọng của Lục Trường Sinh thì tự nhiên có thể tùy tiện tiến vào.

Ngũ hành ý cảnh.

Kim mộc thủy hỏa thổ.

Đây là tồn tại cơ sở nhất trong tất cả các loại ý cảnh.

Nhưng đồng thời cũng là ý cảnh cùng một nhịp thở với một thế giới.

Tuy rằng thuộc về cơ sở nhưng lại không hề đơn giản.

Trước kia Hồng Anh đã lĩnh ngộ hỏa chi ý cảnh.

Vạn đạo đồng nguyên.

Bốn loại ý cảnh còn lại, với ngộ tính của Hồng Anh thì cũng không cần phải tốn quá nhiều thời gian.

Còn Lục Trường Sinh thì lại chui vào trong phòng luyện đan.

Hiện giờ Hồng Anh đã cảm ngộ đủ về cảnh giới tiếp theo, như vậy đã đủ rồi.

Cần có đủ linh khí nữa thôi.

Như vậy chỉ cần luyện chế đan dược giúp nàng nhanh chóng hấp thu linh khí.

Vì sinh hoạt dưỡng lão sau này!

Liều mạng thôi!

Lục Trường Sinh lấy đủ loại tài liệu từ trong nạp giới ra.

Bắt đầu luyện chế đan dược.

Mộc Uyển Nhi thì ở bên cạnh quan sát.

Thời điểm Lục Trường Sinh luyện đan Mộc Uyển Nhi đều sẽ ở bên cạnh quan sát.

Như vậy lý giải của nàng đối với đan đạo cũng được gia tăng rất nhiều.

Không lâu sau.

Trên bầu trời Thảo Đường bỗng nhiên có lôi đình cuồn cuộn . . . .

Lôi điện không ngừng đánh xuống . . . .

Năm ngày thoáng qua trong chớp mắt.

Cũng chỉ là thời gian mà một người tu đạo đả tọa mà thôi.

Hồng Anh cũng trở về từ Cầu Đạo sơn.

Nàng đã hoàn thành việc lĩnh ngộ năm loại ý cảnh.

Lục Trường Sinh cũng trực tiếp dọn lò luyện đan ra ngoài.

Hắn chỉ chỉ vào lò đan nói: “Đống đan dược này đều dùng để đề cao tốc độ tu luyện và gia tăng cảnh giới, ta tùy tiện luyện chế một lò!”

Một lò sao?

Khổng Giang Hàn và quốc sư thấy một màn như vậy, trợn tròn mắt.

Luyện đan sư khác một lần luyện chế một viên hai viên.

Còn ngươi đây lấy lò làm đơn vị đo lường?

Hơn nữa đây toàn là đan dược Thiên giai đã trải qua lôi kiếp rèn luyện!

Loại đan dược cấp bậc này cũng có thể luyện chế một lò sao . . . . .

“Tiền bối . . . . Dùng đan dược gia tăng thực lực có thể chịu tác dụng phụ, căn cơ không vững chắc hay không?”

Cảnh giới không xong?

Tác dụng phụ?

Đó là thứ gì?

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay nói: “Sẽ không có, mấy đan dược này đều được ta cải tiến rồi.”

Khổng Giang Hàn: . . . . . .

Quốc sư: . . . . . .

Hồng Anh không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Lục Trường Sinh không chỉ thể hiện ra cảnh giới trận đạo, cả cảnh giới đan đạo cũng sâu không lường được!

Đan dược mà hắn luyện chế ra tới không có bất kỳ tác dụng phụ nào!

Hồng Anh cười nói: “Đa tạ sư tôn.”

Dứt lời nàng liền lấy ra ba viên đan dược rồi để vào trong miệng, ngay sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Trong lúc nhất thời, linh khí điên cuồng tuôn ra!

Quanh thân Hồng Anh xuất hiện một con lốc linh khí thật lớn.

Ngay sau đó bị Hồng Anh hấp thu hết . . . .

Cảnh giới không vững chắc đó là bởi vì không hiểu rõ về cảnh giới, chưa cảm nhận đủ mà dùng thiên tài địa bảo mạnh mẽ tăng lên.

Còn Hồng Anh.

Kiếp trước nàng vốn đã là cường giả Đế cảnh.

Hiện giờ luân hồi chín thế.

Đã hiểu rõ cảnh giới mình cần đột phá, cảm ngộ đầy đủ.

Hơn nữa sau khi Lục Trường Sinh cải tiến đan dược thì không tồn tại chuyện cảnh giới không vững chắc.

Thời gian chậm rãi trôi . . . .

Mười ngày sau.

Ở Thảo Đường, thậm chí toàn bộ Nam Vực!

Có một hơi thở khủng bố sôi trào tựa nước đang sôi ùng ục!

Tất cả người ở Man hoang giới vực đều hướng ánh mắt về phía Nam Vực!

Có chuyện gì xảy ra?

“Là tiền bối đại năng nào đang đột phá?”

“Dao động linh khí kinh khủng thế này, dù đột phá đến Bán Đế cũng không đến mức.”

“Chẳng lẽ…… Là Đại đế?”

Trong lúc nhất thời, rất nhiều chú ý Nam Vực.

Cường giả Đế cảnh.

Rốt cuộc sắp xuất hiện sau vạn năm không có sao?

Quanh thân Hồng Anh có gió lốc linh khí quay cuồng, đan điền của nàng đang không ngừng hấp thu một lượng linh khí khổng lồ!

Bởi vì tác dụng của đan dược nên cũng không cần phải tinh luyện gì thêm, cũng không cần lo lắng linh khí quá nhiều không hấp thu không được.

Thậm chí dưới sự trợ giúp của đan dược mà Lục Trường Sinh luyện chế.

Tốc độ hấp thu linh khí cũng trở nên cực kỳ cực nhanh.

Tựa như nuốt chửng vậy.

Nhanh chóng cắn nuốt linh khí khổng lồ chung quanh!

Quốc sư và mấy người Cửu Thiên Bộ đều kích động nhìn Hồng Anh.

Rốt cuộc bệ hạ cũng sắp trở về Đế cảnh.

Như vậy thì Vân Hoàng đế quốc mới thật sự là đế quốc.

Dù sao cũng là đế quốc.

Nếu không có cường giả Đế cảnh, hữu danh vô thực.

Hồng Anh bước vào Đế cảnh rồi, những kẻ âm thầm không phục mới có thể biến mất hết!

Lại một ngày trôi qua.

Chung quanh Hồng Anh bắt đầu xuất hiện một cỗ hơi thở cực kỳ thâm hậu, huyền diệu!

Khổng Giang Hàn quen thuộc với cỗ hơi thở này.

Hơi thở của Đế cảnh!

Giờ khắc này.

Hồng Anh chính thức trở về Đại Đế chi cảnh!

Trong nhóm đệ tử của Lục Trường Sinh, rốt cuộc cũng có một cường giả Đế cảnh.

Hồng Anh bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt lóe thần quang.

Cảm nhận được cỗ lực lượng quen thuộc nhưng lại mạnh mẽ hơn so với kiếp trước.

Hồng Anh không khỏi nở nụ cười, ngay sau đó quỳ một gối trước Lục Trường Sinh, cung kính nói: “Đa tạ sư tôn tương trợ!”

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay.

Có vẻ không thèm để ý.

Tất cả đều là vì sinh hoạt dưỡng lão về sau nha . . . . .

Hiện giờ.

Ngũ hành ý cảnh và cảnh giới đều đủ điều kiện rồi.

Vậy thì chỉ còn thiếu quy tắc chi lực.

Hiện giờ Hồng Anh am hiểu nhất chính là luân hồi chi lực!

Như vậy, chỉ cần Hồng Anh lĩnh ngộ luân hồi đạo tắc, hẳn là đủ khả năng không chế Thiên Đạo của giới vực này rồi.

Lục Trường Sinh nhìn Hồng Anh, nói tiếp: “Ngươi phải cẩn thận cảm nhận.”

Vừa dứt lời thì có một hơi thở luân hồi chậm rãi tràn ra từ trên người Lục Trường Sinh . . . . .

Hồng Anh hơi sửng sốt.

Hơi thở luân hồi này có chút khác biệt với luân hồi mà nàng có.

Giống như nối kết với quy tắc của Thiên Đạo.

Lục Trường Sinh vừa phóng thích luân hồi đạo tắc vừa giải thích: “Đạo tắc chi lực cũng có thể gọi là quy tắc chi lực của Thiên Đạo.”

“Ý cảnh chỉ đại biểu ngươi đã tiếp xúc tới căn nguyên của cỗ lực lượng này.”

“Còn đạo tắc thì đại biểu cho ngươi đã khống chế được cỗ căn nguyên chi lực này!”

Hồng Anh chậm rãi nhắm mắt lại.

Nàng biết, Lục Trường Sinh đang giúp nàng cảm ngộ luân hồi đạo tắc.

Khổng Giang Hàn cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc đạo tắc chi lực là một lực lượng thế nào?

Hắn cũng hoảng sợ mà cảm nhận cỗ quy tắc chi lực này.

Đối mặt với quy tắc chi lực.

Hắn thấy mình giống như một con kiến . . . . .

Cảm ngộ đối với ý cảnh so với quy tắc chi lực chênh lệch như con kiến cùng con voi.

Hồng Anh được luân hồi đạo tắc bao vây.

Rơi vào trạng thái nhập định.

Thiên nhân chi cảnh!

thiên nhân chi cảnh gia trì giúp năng lực lĩnh ngộ của Hồng Anh có thể tăng thêm mấy lần.

……

Cùng lúc đó.

Ở Vô biên giới vực.

Trên đường núi cách Long KHải thành năm trăm dặm, có một đoàn xe đang chậm rãi di chuyển.

Dương Tề nhìn tòa thành trì to lớn ẩn ẩn hiện hiện phía xa xa.

Thở dài rồi nói: “Tiểu muội . . . . . . Sắp tới rồi.”

Sau một lúc lâu.

Từ bên trong xe ngựa mới có một tiếng nói trầm thấp vang lên.

Âm thanh tràn ngập ai oán, không nỡ, cùng với sự ưu sầu . . . .

Tất nhiên Dương Tề hiểu rõ tâm tư của Dương Ngọc Uyển.

Đột nhiên, cắn răng nói: “Tiểu muội, nếu ngươi không muốn thì chúng ta liền không đi!”

Dương Ngọc Uyển cười khổ nói: “Hiện tại không đi chính là xé bỏ ước định với Long gia, đến lúc đó, Long gia cũng sẽ làm khó Dương gia ta.”

“Đến lúc đó Dương gia thật sự không còn bất kỳ đường sống nào.”

Dương Ngọc Uyển kéo màn.

Lộ ra gương mặt tinh xảo bị ưu sầu phủ kín.

Nhìn về phía Tiểu Hắc đang nhắm mắt tu hành mà thở dài.

Tóm lại là có duyên không phận……

Chương 287 - Thánh Ẩn thương hội

Thành trì ở biên cảnh Vô biên giới vực cực kỳ cằn cỗi, thiếu thốn tài nguyên.

Điều này dẫn tới gần như chín phần tài nguyên tu luyện đều tập trung ở khu vực nhập khẩu.

Cho nên tài nguyên đều bị khống chế trong tay các thành trì lớn.

Long Khải thành là thành trì biên cảnh có thực lực xếp vào ba vị trí đầu.

Phủ Thành chủ cũng chính là Long gia ở nơi này một tay che trời!

Thực lực của Long gia rất là cường đại.

Có được nhiều cường giả Đế cảnh cùng với một cường giả Phân Thần cảnh!

Mục đích của Dương gia chính là thông qua liên hôn chính trị với Long gia để bảo toàn địa vị gia tộc ở Vân Khởi thành, đồng thời nhận được tài nguyên từ Long Khải thành.

Một khi Dương gia thành công, như vậy thế quật khởi của Dương gia đã không thể cản.

Rất có thể Dương gia sẽ nuốt hết tài nguyên của hai gia tộc khác.

Đây cũng là nguyên nhân mà hai gia tộc Vân Khởi thành còn phải nhanh chóng ra tay với Dương gia, không tiếc xé rách da mặt.

Hiện giờ.

Đoàn xe Dương gia đã tới Long Khải thành.

Đến tận đây, nhiệm vụ hộ tống của Thảo Đường dong binh đoàn được hoàn thành một cách trọn vẹn.

Sau khi mấy người Diệp Thu Bạch rời khỏi.

Dương Ngọc Uyển cũng không có níu giữ nhiều.

Rốt cuộc đã tới Long Khải thành rồi, quá nhiều động tác sẽ khiến cho đối phương bất mãn.

Có khả năng sẽ ảnh hưởng đến chuyện hợp tác sau này.

Chỉ có thể thầm chúc phúc cho Tiểu Hắc.

Hy vọng hắn có thể giương danh ở Vô biên giới vực!

Ngày nào đó đứng trên đỉnh giới vực này.

Dương Tề lấy một cái nạp giới ra đưa cho Diệp Thu Bạch, cười nói: “Diệp huynh, cùng ngươi hợp tác rất sảng khoái.”

“Nơi này có hai trăm cái Nguyên tinh, sau khi trở về chúng ta sẽ nói rõ tình huống nhiệm vụ lần này với Dong Binh công hội.”

“Nhiệm vụ lần này vượt qua tiêu chuẩn dong binh đoàn Hoàng cấp.”

Diệp Thu Bạch tiếp nhận nạp giới, mỉm cười gật gật đầu.

Sau đó tách khỏi đoàn người Dương gia.

Mấy người Diệp Thu Bạch nán lại Long Khải thành, bọn họ cũng không sốt ruột trở lại Vân Khởi thành báo cáo nhiệm vụ.

Bọn họ muốn nhìn xem chỗ bất phàm của Long Khải thành.

Phía trên đường lớn.

Có thể cảm nhận rõ là người tu đạo nơi này cao hơn người tu đạo ở với Vân Khởi thành một cấp bậc.

Thậm chí còn có thể cảm nhận được từng hơi thở mạnh mẽ hơn bọn hắn không ít.

Giống như cường giả Bán Đế . . . . .

Thạch Sinh cảm khái nói: “Vô biên giới vực không hổ là giới vực mạnh nhất ở vĩ độ thấp.”

Diệp Thu Bạch cũng gật đầu đồng ý, “Mạnh hơn Man hoang giới vực không chỉ một ít.”

“Cảnh giới của chúng ta đặt ở nơi này vẫn không đủ, còn phải nỗ lực tu luyện nhiều hơn.”

Trong lúc ba người đi trên đường phố, cảm nhận sự phồn vinh, náo nhiệt của Long Khải thành thì bỗng có vài tiếng nói vang lên.

“Hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội sắp bắt đầu rồi đi?”

“Ừ, ta nghe nói lần đấu giá này có rất nhiều thứ tốt, trong đó vật phẩm áp trục còn khiến các thế lực lớn từ các thành trì xung quanh cùng với thế lực lớn bên trong tiến đến tham dự!”

“Thánh Ẩn thương hội là thương hội lớn nhất ở giới vực này, vật phẩm bán đấu giá là vật bất phàm thế nào?”

“Chúng ta cũng đi xem đi.”

“Thôi đi, muốn tham gia hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội thì ngươi còn chưa đủ tư cách, cần phải thỏa mãn một trong ba điều kiện mới được . . . . .. ”

Lúc này.

Một giọng nói từ bên cạnh người đang nói vang lên.

“Ba điều kiện ra sao?”

Người nọ sửng sốt nhìn sang thì thấy ba người Diệp Thu Bạch đi tới.

Hắn không có giấu giếm mà chỉ tỏ vẻ không kiên nhẫn giải thích: “Cần là người thuộc thế lực nhất lưu, một thế lực muốn trở thành thế lực nhất lưu cần phải có một cường giả Phân Thần cảnh.”

Sau Đế cảnh là Phân Thần cảnh, Hợp Đạo cảnh!

Tương truyền hoàng chủ của Vô Biên hoàng triều chính là một cường giả Hợp Đạo đỉnh phong!

“Điều kiện thứ hai là kiểm tra đo lường thiên phú, đạt tới tiêu chuẩn thiên phú mà Thánh Ẩn thương hội đưa ra cũng có thể tham gia.”

“Cuối cùng đó là có Thánh Ẩn lệnh do Thánh Ẩn thương hội tự mình ban bố.”

“Đương nhiên, từ khi Thánh Ẩn thương hội thành lập đến nay, bọn họ chỉ là phát ra có ba tấm.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, mỉm cười nhìn về phía Tiểu Hắc và Thạch Sinh, hỏi: “Chúng ta đi xem thử không?”

Tiểu Hắc và Thạch Sinh cũng không có phản đối, gật gật đầu.

Nghe lời Diệp Thu Bạch nói.

Mấy người ở đây không khỏi sửng sốt.

Ngay sau đó ánh mắt nhìn về phía ba người ánh mắt cũng bắt đầu thay đổi, có chút nóng bỏng.

Nam tử đang giải cũng gạt đi bộ dạng không kiên nhẫn của mình, nở nụ cười nịnh nọt, xoa xoa tay hỏi: “Xin hỏi . . . . . Ba vị là đệ tử thế lực lớn nào?

Có thể tham gia hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội.

Tất nhiên bối cảnh không đơn giản rồi!

Diệp Thu Bạch lại cười, lắc đầu nói: “Thảo Đường.”

Thảo Đường?

Đây là thế lực nào vậy?

Khi nam tử muốn hỏi tiếp thì ba người Diệp Thu Bạch đã xoay người rời đi.

……

Cứ điểm của Thánh Ẩn thương hội có mặt có khắp cả Vô biên giới vực.

Lần này Thánh Ẩn thương hội tổ chức đấu giá ở Long Khải thành.

Thời điểm ba người Diệp Thu Bạch tiến tới nơi tổ chức.

Cả ba đều thấy được sự phồn hoa của Thánh Ẩn thương hội!

Chung quanh có rất nhiều người tu đạo Hư Thần cảnh.

Thậm chí còn có hơn mười tên cường giả Đế cảnh.

Ba người Diệp Thu Bạch đi vào bên trong thương hội.

Có một thiếu nữ xinh đẹp, mặc váy viền vàng nhanh chóng tiến đến tiếp đón, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, hỏi: “Ba vị muốn mua gì sao?”

Diệp Thu Bạch cảm nhận được thiếu nữ cũng có tu vi Càn Nguyên cảnh.

Một người thị nữ bên trong thương hội mà đã có tu vi Càn Nguyên cảnh rồi?

Quả thực không đơn giản.

Hơn nữa, đối phương cũng không có vì cảnh giới ba người Diệp Thu Bạch không cao mà tỏ vẻ khinh miệt hay hời hợt.

“Chúng ta muốn tham gia hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội.”

Thị nữ này mỉm cười, không cảm thấy ngoài ý muốn.

“Xin hỏi các vị có thư mời sao?”

Ba người lắc lắc đầu.

“Vậy thì không thể tham gia.”

Diệp Thu Bạch cười nói: “Ta nghe nói chỉ cần thiên phú đạt tới tiêu chuẩn mà quý thương hội đưa ra là có thể tham gia?”

Thị nữ hơi sửng sốt, ngay sau đó gật đầu nói: “Ba vị muốn kiểm tra đo lường thiên phú sao?”

“Nếu dạng này thì mời theo ta.”

Ba người Diệp Thu Bạch theo sát nàng.

Thị nữ dẫn cả ba tiến một gian phòng, ngay sau đó cười nói: “Xin chờ một lát.”

Dứt lời liền rời đi.

Thạch Sinh cười hỏi: “Cũng không biết thiên phú của chúng ta có đạt chuẩn hay không.”

Diệp Thu Bạch ngồi xuống ghế, buông tay nói: “Không biết, nhưng mà nếu thiên phú của ba người chúng ta đều không đạt chuẩn thì sẽ làm mất mặt sư tôn lão nhân gia nha.”

Tiểu Hắc nói: “Chắc chắn đạt tiêu chuẩn.”

Sau đó lại bổ sung một câu, “Cảnh giới của bọn họ mạnh hơn chúng ta nhưng mà không đánh lại chúng ta.”

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh không nhịn được mà bật cười.

Đúng là thế này thật.

Không bao lâu sau.

Thị nữ cùng một nữ tử khác đi tới.

Nữ tử mặc áo gấm màu tím vàng.

Một thân áo gấm ôm sát tôn lên dáng người nóng bỏng.

Mái tóc đen rũ thẳng dừng ở trước ngực.

Hàm răng như ngọc, miệng nhỏ xinh xinh.

Nàng có mắt phượng, chân mày lá liễu, cả hai kết hợp như có thể câu hồn đoạt phách.

“Các ngươi muốn kiểm tra đo lường thiên phú?”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói: “Làm phiền.”

Nữ tử áo gấm che miệng cười, khẽ đáp: “Thật ra không phiền toái gì cả, nếu thiên phú yêu nghiệt còn có thể giúp Thánh Ẩn thương hội chúng ta có thêm ba minh hữu mới đây.”

Nói xong liền lấy ra một quả cầu thủy tinh tản ra ánh sáng tím, cười nói: “Các ngươi đặt tay lên trên thứ này là được.”

Chương 288 - Tử Kim lệnh

“Quả cầu thủy tinh này sẽ kiểm tra đo lường ra thiên phú của ba vị.”

“Tiêu chuẩn thiên phú sẽ được đánh giá dựa vào tu vi hiện tại, lĩnh ngộ đối với ý cảnh cùng tu luyện công pháp.”

“Quả cầu thủy tinh sẽ tản ra ánh sáng khác nhau, chia thành bốn cấp bậc.”

“Từ thấp đến cao phân biệt là màu trắng, màu lam, màu vàng kim, màu tím vàng!”

“Được rồi, mời ba vị lần lượt đặt tay lên quả cầu thủy tinh này đi.”

Diệp Thu Bạch nghe xong nhìn về phía Thạch Sinh, cười nói: “Tiểu sư đệ, ngươi trước sao?”

Thạch Sinh gật gật đầu tiến lên một bước, nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trên quả cầu thủy tinh.

Nữ tử cười nói: “Vận chuyển tu vi là được.”

Thạch Sinh hiểu ý, từng sợi tinh thần chi lực từ trong cơ thể Thạch Sinh tràn ra tiến vào quả cầu thủy tinh!

Giờ khắc này.

Quả cầu thủy tinh chợt phát ra ánh sáng màu tím vàng!

Từng tia sáng màu tím vàng giống như muốn phá tan căn phòng, chiếu rọi bốn phía!

Nữ tử áo gấm thấy cảnh này, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi, ngay sau đó nghiêm túc nói: “Tinh thần chi lực……”

Phương pháp tu luyện tinh thần chi lực đã thất truyền nhiều năm.

Bởi vì điều kiện tu luyện tinh thần chi lực đối với người tu đạo quá mức hà khắc.

Công pháp tu luyện lại cực kỳ ít ỏi nên mới dẫn tới thất truyền.

Hiện giờ tinh thần chi lực xuất hiện trở lại!

Dù không có quả cầu thủy tinh kiểm tra đo lường thiên phú thì bản thân người tu đạo có thể tu luyện tinh thần chi lực không một người nào mà không phải thiên tài siêu cấp trong vô số thiên tài!

Thạch Sinh cũng lui về một bên.

Ánh sáng mà quả cầu thủy tinh phát ra biến mất.

Cùng lúc đó, Tiểu Hắc cũng nhanh chóng đặt tay lên trên quả cầu thủy tinh.

Trong lúc nhất thời, ba loại hoa văn xuất hiện trên thân thể Tiểu Hắc.

Quả cầu thủy tinh tiếp tục phát ra ánh sáng màu tím vàng!

“Lại…… Lại là màu tím vàng?”

Nữ tử áo gấm ngây ra.

Tình huống quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng tím vàng không phải chưa từng có, nhưng mà cực kỳ hiếm gặp!

Tính đến bây giờ thì đã có thượng vạn năm chưa từng xuất hiện.

Hiện tại liên tục xuất hiện hai người?!

Từ khi nào mà thiên tài giá rẻ thế này . . . . .

Thế cho nên khi Diệp Thu Bạch đặt tay lên quả cầu thủy tinh khiến nó nở rộ ra ánh sáng màu tím vàng thì nữ tử áo gấm cảm thấy chết lặng.

Một yêu nghiệt tu luyện tinh thần chi lực.

Một yêu nghiệt tu luyện thân thể.

Còn nam tử màu kiếm mắt sáng trước mặt lại là một yêu nghiệt tu kiếm . . . .

Nữ tử áo gấm cũng cũng không có hỏi lai lịch ba người Diệp Thu Bạch ba người lai lịch mà cười nói:

“Các ngươi thông qua, có tư cách tham gia hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội chúng ta.”

Nàng nói xong, trên bàn trắng nõn xuất hiện ba tấm lệnh bài màu tím vàng.

“Đây là Tử Kim lệnh.”

Diệp Thu Bạch cười cười hỏi: “Không phải nghe nói đến bây giờ quý thương hội chỉ mới phát ra ba tấm Tử Kim lệnh sao? Như thế nào mà hiện tại lại cùng lúc đưa ra ba tấm?”

Đổng Tiểu Cầm mỉm cười, mày lá liễu hơi nhướng lên nói: “Vậy các ngươi có biết ba tấm Tử Kim lệnh kia phát ra trong tình huống nào sao?”

“Người nhận được Tử Kim lệnh đều là người có thể khiến quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng màu tím vàng.”

“Mà hiện tại ba người kia đều đã rời khỏi giới vực này, ngươi có thể hiểu rõ ý của ta chứ?”

Rời đi giới này?

Vô biên giới vực chính là giới vực mạnh nhất ở vĩ độ thấp.

Không giới vực nào ở vĩ độ thấp sánh bằng.

Nói như vậy thì có nghĩa là ba người kia đã rời khỏi giới vực vĩ độ thấp, đi đến giới vực vĩ độ trung . . . . .

“Thiên phú của các ngươi đáng giá để Thánh Ẩn thương hội đầu tư, cho nên mới có thể phá lệ đưa Tử Kim lệnh cho ba người các ngươi.”

Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Cho nên, chúng ta coi trọng tương lai của các ngươi.”

Đổng Tiểu Cầm cũng không che giấu ý đồ của mình.

Dù sao đôi khi giấu giếm hết lại gây tác dụng ngược lại.

Đổng Tiểu Cầm là người cao tầng Thánh Ẩn thương hội, tự nhiên hiểu rõ đạo lý này.

Trước mặt một kiếm tu có cảnh giới kiếm đạo cực kỳ cao thâm.

Làm tịch không có bất kỳ tác dụng gì.

Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không có từ chối, tiếp nhận Tử Kim lệnh.

“Ngươi không sợ chúng ta ngã xuống giữa đường sao?”

Đổng Tiểu Cầm cười khẽ: “Nếu vậy thì đối với Thánh Ẩn thương hội chúng ta cũng không có bất kỳ tổn thất gì, không đúng sao?”

“Nhưng mà cầm Tử Kim lệnh sẽ có được đặc quyền, hẳn là các ngươi đã biết?”

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu.

Thấy thế, Đổng Tiểu Cầm giải thích nói: “Tử Kim lệnh là lệnh bài đặc thù nhất của Thánh Ẩn thương hội, đặc quyền cũng rất lớn.”

“Thứ nhất, có thể ghi nợ, chính là có thể dùng trước trả sau ở Thánh Ẩn thương hội.”

“Đương nhiên, sau đó các ngươi có thể lựa chọn trả giá tương ứng hoặc cũng có thể dùng nhân tình của mình tới đổi.”

Nhân tình là thứ có giá trị nhất trên đời này.

Đặc biệt là đối với mấy người như Diệp Thu Bạch mà nói, nhân tình cực kỳ đáng giá.

“Thứ hai, có thể điều động mạng lưới tình báo của Thánh Ẩn thương hội, đương nhiên cũng yêu cầu trả giá.”

Thương hội lớn nhất Vô biên giới vực thì mạng lưới tình báo rộng lớn đến mức nào?

Có thể nói là bao trùm toàn bộ các giới vực vĩ độ thấp!

Đương nhiên, người ngoài không có quyền sử dụng mạng lưới tình báo của Thánh Ẩn thương hội.

Cho nên cũng chỉ có người ngoài có Tử Kim lệnh mới được sử dụng tới.

“Thứ ba là có thể tiến vào tất cả các buổi đấu giá của Thánh Ẩn thương hội, hơn nữa nếu muốn bán đấu giá chút đồ vật thì có thể miễn phí thủ tục, miễn phí tiến hành bán đấu giá.”

Diệp Thu Bạch nhìn Tử Kim lệnh trong tay, khẽ gật đầu.

Ba đặc quyền này tương đối có ích.

Nhưng mỗi một lần sử dụng đặc quyền đều là kéo gần quan hệ với Thánh Ẩn thương hội.

Đối với người có thiên phú cường đại, Thánh Ẩn thương hội còn ước gì đối phương sử dụng đặc quyền đây.

Bán đấu giá sao?

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút mới hỏi:

“Thứ gì các ngươi cũng có thể tiến hành bán đấu giá đúng không?”

Đổng Tiểu Cầm gật đầu cười nói: “Tất nhiên rồi, chúng ta sẽ không thu phí thủ tục, đồng thời khấu trừ cũng sẽ khấu trừ theo mức thấp nhất.”

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch lấy một bình ngọc từ trong nạp giới ra rồi đưa cho Đổng Tiểu Cầm, nói: “Như vậy, bán đấu giá thứ này đi.”

“Đây là?”

“Đan dược, giá cả do các ngươi tự mình định ra, với tầm mắt của quý thương hội cũng không đến mức không biết nhìn hàng đi.”

Diệp Thu Bạch nói xong liền cùng Tiểu Hắc và Thạch Sinh rời khỏi phòng nhỏ, đến hiện trường đấu giá trước.

“Rất có tự tin nha . . . . . ”

Đổng Tiểu Cầm nhìn ba người rời đi, nhẹ nhàng cười nói: “Xem ra, cần báo cáo với báo tổng bộ chuyện này . . . . . .”

Ngay sau đó nàng cầm bình ngọc đi tới một gian phòng khác: “Dịch Lão, phiền ngươi giám định bình đan dược này một chút.”

Dịch Lão gật gật đầu, tiếp nhận bình ngọc rồi quan sát một chút, sau đó mới mở ra.

Bên trong, có bốn viên đan dược đang nằm lẳng lặng.

Đan dược tản ra từng đợt ánh sáng xanh.

Ánh sáng xanh này mang theo một cỗ sinh chi ý!

Cảm nhận được cỗ sinh chi ý này.

Sắc mặt Dịch Lão lập tức trở nên nghiêm túc, lên tiếng hỏi: “Đan dược này người phương nào luyện chế ra?”

Đổng Tiểu Cầm lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không biết được.”

Với kinh nghiệm của của mình, nàng tự nhiên có thể nhìn ra ba người Diệp Thu Bạch không phải Luyện đan sư.

Phỏng chừng là đan dược từ thế lực phía sau bọn họ luyện chế.

Có thể đồng thời bồi dưỡng ra ba tên yêu nghiệt như thế.

Người sau lưng bọn họ sẽ cường đại đến mức nào?

Có thể nói.

Đổng Tiểu Cầm không chỉ đầu tư vào tương lai của ba người Diệp Thu Bạch.

Mà còn đánh cược vào thế lực phía sau ba người . . . .

Chương 289 - Đấu giá bắt đầu

Hội trường đấu giá ở cứ điểm của Thánh Ẩn thương hội Long Khải thành.

Dọc đường đi.

Thạch Sinh hỏi: “Sư huynh, lọ đan dược kia là đan dược mà sư tôn cho chúng ta sao?”

Diệp Thu Bạch mỉm cười, gật gật đầu nói: “Ừ, chính là đan dược khôi phục linh khí, với trình độ luyện đan của sư tôn thì đan dược luyện ra cũng có thể xem như hiếm có ở Vô biên giới vực này.”

Tiểu Hắc lo lắng nói: “Vậy ngươi không sợ đối phương sẽ định giá quá thấp sao?”

“Bọn họ không có lý do để làm như vậy.”

Diệp Thu Bạch giải thích: “Đối phương đã đưa ra đủ thành ý rồi, nếu lại sử dụng trò vặt vào lọ đan dược thì mất nhiều hơn được.”

Theo Diệp Thu Bạch dự đoán.

Đối phương không chỉ không có hạ thấp giá cả mà ngược lại còn sẽ nghĩ mọi cách để nâng cao giá cả!

Như vậy cũng có thể biểu hiện thành ý mà Thánh Ẩn thương hội dành cho bọn họ.

Đồng thời cũng là thủ đoạn Diệp Thu Bạch dùng để thử nghiệm Thánh Ẩn thương hội.

Nhưng mà nếu để cho Lục Trường Sinh biết tiểu tử Diệp Thu Bạch này đem đan dược mà hắn cho đi bán.

Chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.

Vốn dĩ liền không muốn dính dáng gì đến người bên ngoài.

Đưa đan dược ra sẽ khiến cho Thánh Ẩn thương hội bắt đầu chú ý tới thân phận của Lục Trường Sinh.

Tự nhiên Diệp Thu Bạch cũng nghĩ đến điểm này nên bổ sung: “Các ngươi đừng bao giờ nhắc tới chuyện này với sư tôn nha!”

Thạch Sinh và Tiểu Hắc nhìn nhau.

Tuy rằng không rõ vì sao phải giấu giếm.

Nhưng mà nếu đại sư huynh đã dặn thì hai người phải ghi nhớ.

……

Trong phòng.

Sắc mặt Dịch Lão từ nghiêm túc chậm rãi biến thành khiếp sợ!

Bốn viên đan dược trong tay làm lòng hắn nổi sóng to gió lớn.

Nhìn biểu cảm của Dịch Lão.

Đổng Tiểu Cầm cũng hơi sửng sốt.

Dịch Lão là Giám định sư đến từ tổng bộ.

Có thể nói là với kiến thức của Dịch Lão thì rất ít thứ gì có thể lọt vào mắt hắn.

Một Giám định sư hàng đầu, mỗi ngày xem biết bao nhiêu thiên tài địa bảo?

Cho nên nếu có thể khiến Dịch Lão biểu hiện thế này thì bốn viên đan dược hoàn toàn không phải vật phàm!

“Dịch Lão, cảm thấy thế nào?”

“Bốn viên đan dược này được định giá bao nhiêu?”

Nghe Đổng Tiểu Cầm hỏi chuyện.

Dịch Lão khôi phục tinh thần, thở phào một hơi mới nói: “Các ngươi nhất định phải điều tra rõ xem đan dược này do ai luyện chế!”

“Sau đó phải không tiếc hết thảy mọi giá tiến hành mượn sức!”

“Dù không mượn sức được thì cũng phải trở thành bằng hữu.”

Đổng Tiểu Cầm kinh ngạc nói: “Đan dược này quý giá như vậy sao?”

Dịch Lão lắc đầu nói: “Đây đã không phải vấn đề quý hay không quý.”

“Bản thân ta cũng lần đầu tiên nhìn thấy bốn viên đan dược này, có nghĩa là Luyện đan sư luyện chế đan dược này tự nghĩ ra đan phương.”

“Tác dụng có thể khiến vô số người chạy theo, thậm chí còn sẽ tranh giành vỡ đầu chảy máu!”

Sắc mặt Đổng Tiểu Cầm cũng trở nên nghiêm trọng, “Tác dụng thế nào?”

“Bốn viên đan dược này cùng loại với nhau, tác dụng khôi phục linh khí.”

“Nhưng lại cách biệt với đan dược khôi phục linh khí bình thường như trời với đất.”

“Có một loại có tính khôi phục liên tục hoặc khôi phục một lượng nhiều.”

“Có loại thì khôi phục trong nháy mắt nhưng lượng linh khí khôi phục linh tương đối hữu hạn.”

“Còn bốn viên đan dược này, có thể nói đã tiến hành lấy thừa bù thiếu, . . . . . . ”

Đổng Tiểu Cầm kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ . . . . . Viên đan dược này có thể khôi phục một lượng lớn linh khí trong nháy mắt?”

“Không chỉ như vậy.” Dịch Lão đứng lên, cẩn thẩn nâng bốn viên đan dược trên hai bàn tay, giống như sợ nó hư hao vậy, lên tiếng: “Là khôi phục tất cả linh khí!”

“Dù là cường giả Đế cảnh hoặc là cường giả Phân Thần cảnh đều có thể khôi phục toàn bộ linh khí trong nháy mắt!”

Vừa dứt lời.

Đổng Tiểu Cầm liền tỏ vẻ kinh hãi.

Đế cảnh?

Thậm chí Phân Thần cảnh?

Phải biết rằng trong cơ thể cường giả Phân Thần cảnh ẩn chứa lượng linh khí khổng lồ đến mức nào?

Có thể bổ sung toàn bộ linh khí cho cường giả Phân Thần cảnh?

Dịch Lão nói không sai.

Loại đan dược này đặt ở bên ngoài sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu!

Dù sao đây là loại đan dược có thể cứu vớt tính mạng bên trong tuyệt cảnh!

Người tu đạo quý mạng của mình đến mức nào chứ?

Vì sao bọn họ phải tu luyện?

Đó là vì trường sinh.

Đồ vật có thể bảo mệnh quan trọng hơn bất kỳ thứ gì!

“Cho nên các ngươi nhất định phải tra ra được đại năng luyện chế đan dược này, hiểu rồi chứ?”

Đổng Tiểu Cầm nghiem túc gật đầu.

“Hiểu rõ . . . . ”

Trong lòng nàng, địa vị của ba người Diệp Thu Bạch đã được nâng cao thêm một bậc.

. . . . . .

Đấu giá hội bắt đầu.

Ba người Diệp Thu Bạch cũng đi tới chỗ hội trường.

Ở cửa có hai thị nữ yêu kiều đang kiểm tra tư cách tiến vào hội trường.

Nhìn thấy ba người Diệp Thu Bạch đi tới.

Thị nữ cười, hơi khom người nói: “Ba vị, có thư mời sao?”

Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh đều lấy Tử Kim lệnh ra.

Vừa nhìn thấy Tử Kim lệnh.

Hai thị nữ đều có vẻ kinh hãi.

Ngay sau đó cúi người, cực kỳ cung kính nói: “Gặp qua ba vị khách quý, xin mời theo chúng ta đến Tử kim ghế lô.”

Tử kim ghế lô là ghế lô có quy cách cao nhất ở Thánh Ẩn thương hội.

Người có thể tiến vào bên trong không chỗ nào mà không phải cường giả đứng đầu!

Hoặc là người nắm giữ Tử Kim lệnh.

Diệp Thu Bạch cười cười: “Vậy đa tạ.”

Sau đó một người thị nữ đi phía trước dẫn đường đi tới một chỗ ghế lô trên tầng ba.

Bên trong ghế lô tràn ngập sự phồn hoa!

Vách tường là một màu tím vàng.

Có một cái ghế dài, ghế dài chế tạo từ Lăng Húc mộc cực phẩm.

Lăng Húc mộc không chỉ là tài liệu tuyệt phẩm đối với luyện đan và luyện khí.

Nếu người tu đạo ngồi trên ghế này có thể tăng cường tốc độ hấp thu linh khí!

Còn có một cái bàn dài làm từ thủy tinh màu tím bày vô số món ăn trân quý và rượu ngon.

Tất cả đều là đồ vật khó nhìn thấy ở bên ngoài.

Cực kỳ có ích đối với người tu đạo.

Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu.

Không hổ là thương hội đệ nhất Vô biên giới vực.

Chỉ là một gian ghê lô liền có nhiều thiên tài địa bảo như vậy.

Thị nữ đứng một bên nói: “Xin mời ba vị nghỉ ngơi chốc lát, buổi đấu giá sẽ bắt đầu, nếu cần thứ gì thì có thể gọi ta, ta ở bên ngoài cửa.”

Thị nữ nói xonng liền kéo cửa bước ra ngoài.

Ba người Diệp Thu Bạch ngồi trên ghế dài.

Lẳng lặng chờ đợi hội đấu giá bắt đầu.

Dù là người ngồi trong ghế lô hay là ghế bình thường bên dưới, tất cả đều đang bàn luận về vật phẩm trong đấu giá hội lần này.

“Không nghĩ tới Thánh Ẩn thương hội sẽ tổ chức đấu giá ở thành trì nơi biên cảnh.”

“Ngươi không biết rồi, ta nghe đồn Thánh Ẩn thương hội tìm được một kiện thần vật bên trong Lâm Giới sơn cùng với truyền thừa công pháp của cường giả Hợp Đạo cảnh!”

“Thánh Ẩn thương hội không muốn trong lúc vận chuyển thần vật xảy ra chuyện gì cho nên liền tổ chức hội đấu giá ở Long Khải thành.”

“Thì ra như thế, trách không được có nhiều thế lực tiến đến nơi này như vậy.”

“Ừ, ngày thường Long Khải thành không có nhiều cường giả như hiện tại.”

“Nhưng nếu người từ các thế lực lớn tới thì vật phẩm đấu giá lần này không có quan hệ gì với chúng ta rồi, chỉ có thể xem náo nhiệt thôi.”

……

Một nén nhang chậm rãi trôi qua.

Ánh sáng trong hội trường đấu giá chợt tối đi. chỉ có trên đài cao vẫn sáng sủa như cũ!

Bóng dáng Đổng Tiểu Cầm cũng xuất hiện trên đài đấu giá.

Chương 290 - Chụp lấy kiện thứ nhất

Thánh Ẩn thương hội là thương hội đệ nhất Vô biên giới vực.

Tự nhiên tổ chức đấu giá cũng là một buổi đấu giá rất bất phàm.

Hấp dẫn vô số thế lực lớn ở xa biên cảnh đều phải tới tòa thành trì gần biên cảnh này tham gia đấu giá.

Khi người phía dưới nhìn thấy Đổng Tiểu Cầm lên đài, phần lớn đều lộ vẻ si mê.

“Không nghĩ tới, Đổng Tiểu Cầm sẽ tự mình chủ trì buổi đấu giá này.”

“Đúng vậy, Đổng Tiểu Cầm chính là chất nữ của hội trưởng Thánh Ẩn thương hội, thân phận vốn đã bất phàm, cũng có tiếng tăm ở Vô biên giới vực.”

“Xem ra vật phẩm lần này thực sự quý giá nha!”

Chỉ có người tầng thứ hai biết lần này do Đổng Tiểu Cầm chủ trì đấu giá rất thích hợp.

Nếu những người khác tới chủ trì thì mới là chuyện không bình thường.

Truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh cùng với kiện thần vật kia đều khiến tất cả các thế lực không tiếc mọi giá cũng muốn đạt được.

Các thế lực tầng thứ hai đều là thế lực lớn nhưng hiện giờ ánh mắt bọn họ đều cùng ướng về phía tầng thứ ba.

Tử kim ghế lô!

Ghế lô này chưa từng mở ra nhưng bên trong lại lập lòe ánh sáng tím vàng!

Điều này đại biểu cho Tử kim ghế lô tầng thứ ba đang có người ở bên trong.

Có thể tiến vào Tử kim ghế lô đều là tồn tại thế nào?

Có được Tử Kim lệnh mới có tư cách tiến vào tầng thứ ba!

Nếu không có Tử Kim lệnh thì dù thế lực đỉnh cấp ở Vô biên giới vực, như Vô Biên hoàng triều hoàng chủ, tồn tại Hợp Đạo cảnh đỉnh phong đều không thể tiến vào trong đó!

Gần bảy phầ tài nguyên tu luyện cùng với Nguyên tinh lưu động ở Vô biên giới vực đều chịu sự chi phối của Thánh Ẩn thương hội.

Cho nên dù là hoàng chủ của Vô Biên hoàng triều cũng sẽ không dễ dàng đắc tội Thánh Ẩn thương hội.

Một khi Thánh Ẩn thương hội bị hủy diệt hoặc đứng ở mặt đối lập với hắn đều sẽ tác động lớn đến toàn bộ Vô biên giới vực.

Có thể nói Thánh Ẩn thương hội là thế lực không thể đắc tội nhất Vô biên giới vực.

Bất quá . . . . .

Là người phương nào có được Tử Kim lệnh đây?

Tử Kim lệnh từ trước tới nay chỉ mới phát ra ba tấm.

Mà mấy vạn năm trôi qua rồi.

Với thực lực của người có được Tử Kim lệnh, e là bọn họ không thể dễ dàng trêu chọc . . .

Bọn họ không biết rằng trong Tử kim ghế lô chỉ có hai tên Hư Thần cảnh, cùng với một người Càn Nguyên cảnh . . . . .

Lúc này.

Trên đài đấu giá.

Có thêm một đài hình trụ từ mặt đất chậm rãi dâng lên.

Trên đài có một bình ngọc.

Đổng Tiểu Cầm nở một nụ cười.

Nụ cười vũ mị nhưng lại không dung tục.

Ngược lại thanh liên khiết tịnh, gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn.

Thanh thuần và vũ mị vốn chính là thái cực.

Nhưng lại có thể xuất hiện trên cùng một người.

Hơn nữa còn hài hòa như thế, không có chút xung đột, ngược lại làm người khác cảm thấy rất bình thường.

Cực kỳ hiếm có.

“Các vị cũng biết rõ quy củ ở hội đấu giá Thánh Ẩn.”

“Thông thường kiện vật phẩm thứ nhất cùng với phẩm áp trục là quan trọng nhất.”

“Nhưng mà vừa rồi Thánh Ẩn thương hội nhận được một loại đan dược cực kỳ hi hữu, chúng ta nhất trí cho rằng hẳn là đem bổn hẳn phải đặt kiện vật phẩm đầu tiên là truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh ở sau nó.”

Nghe Đổng Tiểu Cầm nói.

Người các thế lực người đều không khỏi sửng sốt.

Đan dược có mức độ hi hữu và trân quý có thể vượt qua truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh?

Đây là đan dược cấp bậc gì?

Không có ai hoài nghi trình độ giám định của Thánh Ẩn thương hội.

Nếu bọn họ quyết định như vậy thì tự nhiên có đạo lý của bọn họ.

Nhưng điều khiến mọi người tò mò là rốt cuộc bên trong bình ngọc đưng đan dược như thế nào?

Thậm chí còn các cường giả từ các thế lực ở tầng thứ hai đều tập trung nhìn.

Muốn nhìn thấu qua vỏ bình!

Nhưng mà bên trong lại tràn ngập sinh chi ý.

Cũng không thể nhìn thấu đan dược trong đó.

Tầng thứ ba, trong Tử kim ghế lô.

Thạch Sinh cười nói: “Xem ra bọn họ biết hàng nha.”

Diệp Thu Bạch cũng cười gật gật đầu.

Tất nhiên đan dược sư tôn sở luyện chế không phải vật phàm!

Đối phương làm như vậy cũng đại biểu cho bọn họ thật sự coi trọng ba người Diệp Thu Bạch.

Khảo nghiệm cũng thông qua rồi.

Trên đài bán đấu giá, Đổng Tiểu Cầm tiếp tục giải thích.

“Đan dược này trải qua Giám định sư của Thánh Ẩn thương hội giám định, tác dụng của nó cực kỳ cường đại, có thể nói là cứu người một mạng trong thời khắc mấu chốt.”

“Hẳn là các vị cũng biết, đối với người tu đạo chúng ta mà nói, tính mạng vĩnh viễn quan trọng nhất.”

“Vì sao chúng ta phải tu đạo? Vì cầu đạo sao? Vì quyền thế sao? Cuối cùng là vì trường sinh!”

Phía dưới có người lên tiếng: “Đổng tiểu thư, đừng úp úp mở mở nữa, nói nhanh lên đi, nó có tác dụng gì đây!”

Cường giả ở tầng thứ hai có chút tò mò.

Đan dược chữa thương sao?

Nhưng mà chỉ là đan dược chữa thương sao có thể vượt qua truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh chứ?

Đổng Tiểu Cầm nhẹ nhàng cười, tiến lên một bước nói, “Tác dụng rất đơn giản, khôi phục linh khí.”

Mọi người ồn ào một trận.

Đây không phải là Hồi Linh đan sao?

Khôi phục linh khí?

Rất trân quý sao?

Khắp nơi đều có nha!

Nhưng câu tiếp theo của Đổng Tiểu Cầm lại khiến tất cả mọi người ở đây yên lặng.

“Đương nhiên, đan dược này khôi phục linh khí trong nháy mắt, bổ khuyết tất cả linh khí thiếu hụt trong đan điền! Đồng thời không có bất kỳ tác dụng phụ nào.”

“Nghe rõ sao, là trong nháy mắt.”

Người phía dưới nghe mà kinh hãi!

Phải biết rằng đan dược khôi phục linh khí trên trên thị trường đều là chậm rãi khôi phục, tốc độ cũng không nhanh, hơn nữa khôi phục càng nhiều linh khí thì càng trân quý!

Còn viên đan dược này có thể bổ sung toàn bộ linh khí trong nháy mắt???

Rốt cuộc cường giả tầng thứ hai cũng lên tiếng.

“Khôi phục toàn bộ cho cảnh giới nào?”

Nghe có người hỏi câu này, Đổng Tiểu Cầm lại cười.

Giọng điệu nhấn mạnh nói: “Giám định sư của thương hội đã đánh giá, đan dược trước mắt dù là cường giả Hợp Đạo cảnh cũng có thể đủ khôi phục toàn bộ linh khí trong nháy mắt! Hơn nữa có khả năng không chỉ như vậy . . . .”

Hít hà…… Hí hà……

Dứt lời.

Mọi người nghe xong đều hít thở mạnh!

Tầng thứ hai, cường giả tầng thứ hai đổi sắc.

Nói với người bên cạnh: “Không tiếc mọi giá bắt lấy bình đan dược này!”

Nếu hiệu quả đúng như Đổng Tiểu Cầm.

Như vậy giá trị thật sự vượt xa truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh!

Đáng giá bọn họ bỏ ra giá lớn mà tranh đoạt!

Đổng Tiểu Cầm nhìn thấy sắc mặt của mọi người, cười cười.

Biết mục đích đã đạt tới, thành công khiến tất cả đều động tâm.

Lúc này nàng mới lấy ra một cái búa gỗ, cười nói: “Trong bình ngọc có bốn viên đan dược, giá khởi điểm là không, nhưng mỗi một lần tăng giá không được thấp hơn mười vạn Nguyên tinh!”

Vừa dứt lời.

Từ một ghế lô trên tầng hai có tiêng hô truyền đến.

“50 vạn!”

Chỉ mới hô cái giá thứ nhất mà đã đạt tới 50 vạn rồi!

Phải biết rằng, 50 vạn đã là tám phần gia sản của Dương gia ở Vân Khởi thành.

Chương 291 - Năm trăm ba mươi vạn Nguyên tinh

Nguyên tinh.

Là đơn vị tiền tệ của Vô biên giới vực.

Bên trong Nguyên tinh ẩn chứa nguyên khí cực kỳ tinh thuần.

Có thể dùng để hấp thu tu luyện.

Nhưng cách sử dụng phổ biến nhất là dùng để đổi lấy các vật phẩm khác.

Mà năm mươi vạn Nguyên tinh.

Là khái niệm thế nào?

Tuy Vân Khởi thành chỉ là một thành trì nhỏ biên cảnh, ở rìa giới vực, tài nguyên cằn cỗi.

Thực lực của Dương gia đặt ở Vô biên giới vực cũng không đáng giá nhắc tới.

Nhưng chung quy vẫn là một cái gia tộc!

Năm mươi vạn Nguyên tinh đã có thể tương đương với tám phần tài sản của Dương gia.

Có thể thấy được bình đan dược đang bán đấu giá được coi trọng đến mức nào!

Một viên liền có thể khiến cường giả Hợp Đạo cảnh đỉnh khôi phục linh khí trong nháy mắt!

Chuyện này tương đương với có thêm cái mạng thứ hai nha.

Huống hồ trong bình còn có bốn viên.

Tương đương bốn cái mạng!

Người tham dự đấu giá ở tầng thứ nhất nghe được cái giá này cũng chỉ có thể cười khổ lắc đầu.

Bình đan dược này đã không phải thứ mà bọn họ có thể cạnh tranh.

Trong các ghế lô ở tầng thứ hai đều là thế lực nhất lưu ở Vô biên giới vực.

Đổng Tiểu Cầm cũng cười cười, nói: “Vị tiền bối này ra giá năm mươi vạn Nguyên tinh, còn có ai tăng giá sao?”

Vừa dứt lời.

Từ một ghế lô bên trái trên tầng thứ hai có một giọng nữ phát ra.

“Tám mươi vạn Nguyên tinh.”

Lúc này cũng không đợi Đổng Tiểu Cầm mở miệng thì có tiếng nói truyền ra từ một ghế lô bên phải: “Một trăm vạn.”

Một trăm vạn Nguyên tinh.

Dù bán cả Dương gia đi cũng không lấy ra nổi . . . . . .

Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Một trăm vạn Nguyên tinh, còn có ai tăng giá hay không?”

Từ ghế lô ở trung tâm trên tầng thứ hai có tiếng cười vang lên.

“Hai vị, các ngươi không tính cạnh tranh truyền thừa cùng thần vật phía sau sao?”

Ghế lô bên trái:

“Chuyện này không phiền các hạ nhọc lòng, một trăm hai mươi vạn.”

Ghế lô bên phải:

“Nếu không thì ta cho các ngươi mặt mũi, truyền thừa nhường cho các ngươi, đan dược thuộc về chúng ta? Một trăm năm mươi vạn.”

Ghế lô trung tâm: “Ha ha, ngươi vẫn không biết xấu hổ như vậy . . . . . . Hai trăm vạn!”

Ba phương đều tăng giá khiến mọi người tầng dưới trợn mắt há hốc mồm.

Tăng đến hai trăm vạn rồi?

Quả nhiên những thế lực hàng đầu này đều có nội tình quá mức thâm hậu!

Bọn họ không cách nào sánh được . . . . .

Tầng thứ ba, bên trong Tử kim ghế lô.

Ba người Diệp Thu Bạch lẳng lặng nhìn xem một màn này.

“Hai trăm vạn, cũng không biết có tính là nhiều hay không.”

“Xem bộ dạng của bọn họ, hẳn rất nhiều rồi.”

Diệp Thu Bạch cũng suy nghĩ.

Có nên trở về Man hoang giới vực nhờ sư tôn luyện thêm một lò?

Dù sao sư tôn mỗi lần sư tôn luyện chế loại đan dược này đều là luyện ra cả một lò.

Hơn nữa tốc độ còn cực nhanh!

Nếu Lục Trường Sinh mà biết ý tưởng “nguy hiểm” của Diệp Thu Bạch.

E là sẽ diệt hắn ngay tại chỗ!

Mẹ nó, cái tên đồ đệ bất hiếu này!

Luôn nghĩ tới phương pháp hố sư tôn!

……

Đổng Tiểu Cầm mỉm cười, cái giá này còn chưa tới mức mà nàng mong muốn.

Vì thế, nàng tiếp tục thêm chút lửa nói: “Về sau có khả năng bốn viên đan dược này sẽ không còn xuất hiện nữa.”

“Rốt cuộc, chúng ta cũng không biết là vị tiền bối nào luyện chế.”

“Cho nên các vị đang tham gia đấu giá cần phải nắm chặt cơ hội nha.”

Lời vừa nói ra.

Tuy rằng mọi người đều biết dụng ý của Đổng Tiểu Cầm nhưng mà vẫn làm cắn cá câu.

Giọng nói ở ghế lô bên trái là một giọng nữ: “Hai trăm năm mươi vạn, đan dược này Hàn Linh tông chúng ta chắc chắn phải có được.”

Hàn Linh tông!

Sắc mặt mọi người hơi đổi!

Đây là một tông một thuộc hàng nhất lưu ở Vô biên giới vực.

Tông môn này chỉ thu nữ đệ tử.

Đồng thời yêu cầu phải lĩnh ngộ được hàn băng ý cảnh!

Thực lực và nội tình cực kỳ mạnh.

Từ ghế lô bên trái có tiếng cười truyền đến: “Ha ha, thì ra là tiên tử Hàn Linh tông, nếu là đồ vật khác thì Xích Diễm tông ta không ngại cho các vị các tiên tử mặt mũi, nhưng thứ này . . . . . . . Hai trăm bảy mươi lăm vạn!”

“Đan dược này Xích Diễm tông ta cũng muốn đây!”

Xích Diễm tông và Hàn Linh tông có thực lực sàn sàn nhau.

Đồng dạng là một thế lực nhất lưu ở Vô biên giới vực!

Từ ghế lô trung tâm có tiếng cười nhàn nhạt vang lên: “Hai vị, chẳng biết có thể nể mặt Tạo Hóa môn chúng ta một chút hay không?”

Tạo Hóa môn!

Trong nhóm các thế lực nhất lưu cũng là một tồn tại đỉnh cấp.

Mạnh hơn Hàn Linh tông cùng với Xích Diễm tông một ít.

Sắc mặt người trong ghế lô hai bên cũng khẽ thay đổi.

“Không nghĩ tới, Tạo Hóa môn cũng đi tới thành trì nơi biên cảnh này?”

“Như thế nào? Tạo Hóa môn liền thích ỷ thế hiếp người sao?”

“Ha ha, vậy công bằng cạnh tranh đi, ba trăm vạn!”

Trong lúc nhất thời.

Ba phương thế lực không ai chịu nhường ai.

Dẫn tới giá cả một đường tăng mạnh.

Rất nhanh đã đã đột phá ngưỡng năm trăm vạn Nguyên tinh!

Tới cấp bậc này.

Hàn Linh tông cùng Xích Diễm tông đều đã có chút do dự.

Bởi vì Nguyên tinh mà bọn họ mang tới dùng để chuẩn bị cướp đoạt kiện thần vật cuối cùng kia.

Cường giả Tạo Hóa môn cười nói: “Như thế nào, không mang theo đủ Nguyên tinh sao? Nếu vậy thì đừng bỏ thêm nữa, dừng ở đây đi.”

Tiên tử Hàn Linh tông không nói gì.

Nhưng cũng không có tăng giá.

Hiển nhiên bọn họ đã từ bỏ tranh đoạt.

Còn cường giả Xích Diễm tông thì cắn chặt răng nói: “Năm trăm hai mươi vạn . . . . . .”

Giọng điệu đã không còn kiên định như trước đó.

Mọi người đều biết đây là lần kêu giá cuối cùng của Xích Diễm tông rồi.

Đổng Tiểu Cầm cũng búa gỗ nhỏ, nâng cánh tay, chuẩn bị gõ búa xuống bất kỳ lúc nào.

Năm trăm hi mươi vạn Nguyên tinh, còn có ai muốn tăng giá sao?”

Lúc này, cường giả Tạo Hóa môn cười khẽ một tiếng, cất cao giọng nói: “Năm trăm ba mươi vạn.”

Nghe được Tạo Hóa môn tăng giá.

Mọi người ồn ào.

Năm trăm ba mươi vạn Nguyên tinh!

Một con số khổng lồ đến kinh khủng!

Nếu để cho bọn họ lấy ra, phỏng chừng thế lực của bọn họ cũng phải thương gân động cốt!

Xích Diễm tông hừ lạnh một tiếng, rồi yên lặng.

Đổng Tiểu Cầm cũng cười gõ búa xuống.

Phanh!

Lần thứ nhất.

“Còn có ai tăng giá hay không?”

Dứt lời lại gõ búa gỗ lần nữa.

Cho đến khi gõ xong ba lần.

Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Đươc, bốn viên đan dược này thuộcc về các vị tiền bối Tạo Hóa môn.”

Cường giả Tạo Hóa môn cười nói: “Đa tạ.”

Người các thế lực người đều chúc mừng một tiếng.

Sau đó bầu không khí khôi phục sự yên tĩnh.

Chờ đợi vật phẩm đấu giá thứ hai.

Vật phẩm thứ nhất cùng vật phẩm áp trục cuối cùng có sức hấp dẫn đối với các thế lực tầng một nhưng mà bọn họ đều không có thực lực và nội tình để theo đuổi.

Cho nên chỉ có dời ánh mắt về phía các vật phẩm đấu giá ở trung gian thôi.

Khi Thánh Ẩn thương hội cử hành hội đấu giá thì dù là vật phẩm trung gian cũng sẽ không khiến bọn họ thất vọng.

Lúc này, ở Tử kim ghế lô trên tầng thứ ba.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Diệp Thu Bạch cười cười: “Vào đi.”

Cửa bị đẩy ra.

Một người thị nữ tiến đến, cung kính đưa ra một tấm thẻ màu tím rồi nói:

“Đây là Tử kim tạp, là tạp có hạn mức cao nhất của Thánh Ẩn thương hội, bên trong có một trận pháp không gian đặt năm trăm ba mươi vạn Nguyên tinh bên trong, là tiểu thư để ta giao cho các ngài.”

Diệp Thu Bạch tiếp nhận, nghi vấn nói: “530 vạn? Không phải còn có trừu thành sao?”

Thị nữ cười nói: “Tiểu thư còn nói, coi như làm lễ gặp mặt cho các ngài.”

Sau đó thị nữ liền lui ra ngoài, đóng cửa lại.

Diệp Thu Bạch nhìn Đổng Tiểu Cầm trên đài, cười cười.

“Không hổ là Thánh Ẩn thương hội, thật sự rất biết làm ăn nha.”

Chương 292 - Tinh Thần Chi Thạch

Đấu giá hội tiếp tục tiến hành.

Các vật phẩm xuất hiện kế tiếp cũng khiến các thế lực tầng một sôi trào.

Dù sao Thánh Ẩn thương hội cũng là thương hội đệ nhất Vô biên giới vực, không thương hội nào sánh bằng.

Tổ chức hội đấu giá cũng không thể đơn giản.

Một kiện vât phẩm đấu giá kế tiếp lại hấp dẫn ánh mắt của Thạch Sinh!

Chỉ thấy trên đài bán đấu giá có một cái trụ chậm rãi dâng lên, bên trên trụ có một tảng đá to cỡ nắm tay.

Tảng đá hơi tròn, không có gồ ghề, cũng không có dấu hiệu bị mài dũa.

Trông khá là trơn nhẵn.

Nhưng một tảng đá trông bình thường thế này lại khiến Thạch Sinh cảm nhận được một cổ lực lượng cực kỳ quen thuộc!

Cổ lực lượng này là tinh thần chi lực.

Lúc này, Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Vật phẩm này đối với người hữu dụng mà nói thì chính là một báu vật vô giá, nhưng đối với người vô dụng mà nói lại bình thường, thậm chí chẳng khác nào một khối đá phế.”

“Hẳn mọi người cũng có thể cảm nhận được tinh thần chi lực từ bên trong tảng đá này!”

“Tinh thần chi lực là một loại lực lượng cực kỳ đặc thù trong giới tu đạo, hiện tại phương pháp tu luyện tinh thần chi lực cũng đã thất truyền.”

“Cho nên chúng ta mới đặt tảng đá này đấu giá trung gian mà không phải vị trí đầu tiên hoặc là áp trục.”

Mọi người nghe xong đều khẽ gật đầu.

Tỏ vẻ tán thành.

Đúng thật là tinh thần chi lực rất cường đại, trong sách cổ cũng ghi chép không ít.

Người các thế lực lớn cũng hiểu rõ.

Nhưng mà công pháp tu luyện tinh thần chi lực đã sớm thất truyền.

Cho nên lời Đổng Tiểu Cầm nói cũng không có bất kỳ sai lầm nào.

Tảng đá này chỉ có tác dụng to lớn đối với người tu luyện tinh thần chi lực.

Nhưng đối với người mà không tu luyện tinh thần chi lực thì chính là một khối phế thạch mà thôi.

Đổng Tiểu Cầm nhìn thấy vẻ mặt không có hứng thú của mọi người cũng không thất vọng chút nào, chuyện này quá bình thường.

Có khả năng trong Vô biên giới vực không có một ai tu luyện tinh thần chi lực cả.

“Được, kế tiếp sẽ tiến hành bán đấu giá Tinh Thần Chi Thạch, giá khởi điểm là năm vạn Nguyên tinh.”

Năm vạn đối với Thánh Ẩn đấu giá hội đã xem như một cái giá khởi điểm thấp nhất.

Hơn nữa phỏng chừng cũng không có bao nhiêu người ra giá.

Trừ phi nhiều Nguyên tinh đến không có chuyện gì làm.

Đương nhiên thường có một ít thế lực cảm thấy hứng thú đối với mấy thứ này.

“Năm vạn Nguyên tinh.”

Là Tạo Hóa môn!

Xích Diễm tông cười lạnh nói: “Như thế nào, Tạo Hóa môn có đại năng tu luyện tinh thần chi lực sao?”

Trong giọng điệu tràn ngập oán khí.

Hiển nhiên còn tức giận vì đối chọi gay gắt khi đấu giá vật phẩm đầu tiên.

Tạo Hóa môn cười khẽ một tiếng, không nhanh không chậm đáp lại: “Dù sao không quý giá gì, mua về nghiên cứu chút, có lẽ còn có thể nghiên cứu ra phương pháp tu luyện tinh thần chi lực, ngươi nói có phải hay không?”

Tiên tử Hàn Linh tông lên tiếng: “Nếu phương pháp tu luyện tinh thần chi lực dễ dàng nghiên cứu ra như vậy thì cũng không đến mức mấy chục vạn năm không có người nào tu luyện.”

Trong Tử kim ghế lô ở tầng thứ ba.

Diệp Thu Bạch nhìn sắc mặt của Thạch Sinh, mỉm cười nói: “Tiểu sư đệ, thứ này có tác dụng với ngươi sao?”

Thạch Sinh thật mạnh gật đầu: “Trong đó ẩn chứa tinh thần chi lực, đủ cho ta không cần tiến vào đêm tối, không cần chờ lúc sao trời buông xuống mới có thể tu luyện.”

Nói cách khác.

Chỉ cần có được khối Tinh Thần Chi Thạch này thì Thạch Sinh có thể tu luyện vào ban ngày.

Đồng thời cũng có thể vận dụng tinh thần chi lực làm được rất nhiều chuyện.

Một khi đã như vậy . . . . . . .

Diệp Thu Bạch thay đổi giọng nói, hô: “Sáu vạn Nguyên tinh.”

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía Tử kim ghế lô.

Đây là lần đầu tiên mà trong Tử kim ghế lô có tiếng nói truyền ra!

Người Tạo Hóa môn cũng ngẩng đầu nhìn về phía tầng thứ ba.

Sau đó ôm quyền nói: “Nếu tiền bối tầng thứ ba muốn tảng đá này thì Tạo Hóa môn liền không tranh nữa.”

Hiển nhiên.

Cường giả Tạo Hóa môn cho rằng bên trong Tử kim ghế lô mà một cường giả đỉnh cấp.

Cho nên thái độ cũng cực kỳ cung kính.

Dù sao cần phải tôn trọng người có được Tử Kim lệnh một chút.

Không thể đối địch với loại người này.

Nếu không sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Tạo Hóa môn.

Tử Kim lệnh là vật đặc biệt mà mấy vạn năm qua Thánh Ẩn thương hội chỉ phát ra ba tấm. (Bọn họ còn chưa biết chuyện ba người Diệp Thu Bạch nhận được)

Diệp Thu Bạch cũng lên tiếng đáp lại: “Vậy đa tạ.”

Cường giả Tạo Hóa môn có chút vui vẻ, ôm quyền trả lời: “Tiền bối khách khí, không biết có thể mời tiền bối đến Tạo Hóa môn làm khách hay không?”

Sắc mặt của cường giả Xích Diễm tông biến đổi.

Nếu thật sự để Tạo Hóa môn kéo được quan hệ với cường giả có Tử Kim lệnh, đối với bọn họ cũng không phải chuyện gì tốt!

Vừa muốn nói gì đó thì tiếng đáp lại từ bên trong Tử kim ghế lô lại khiến cường giả Xích Diễm tông thiếu chút nữa cười thành tiếng rồi.

“Không cần.”

Cường giả Tạo Hóa môn khe khẽ thở dài, nhưng cũng không có nghĩ nhiều.

Rốt cuộc thì bọn họ cho rằng loại cường giả cấp bậc này có thể dễ dàng kết giao mới là chuyện bất thường.

Đổng Tiểu Cầm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Tảng đá này phỏng chừng chỉ có nam tử tu luyện tinh thần chi lực kia mới cần dùng tới thôi.

Đây cũng là vật phẩm mà Thánh Ẩn thương hội cố ý lấy ra.

Nếu là ngày thường thì Thánh Ẩn thương hội sẽ không tiến hành bán đấu giá loại vật phẩm này mà sẽ thu vào lưu trữ trong kho.

Dù sao thì vật này ngươi nói hữu dụng thì cũng hữu dụng đó, nhưng nếu nói là vô dụng, đúng thật rất vô dụng.

Bán hay không bán cũng không thể được giá cao.

Còn không bằng chính mình giữ lại, lỡ như về sau hữu dụng đây?

Nhưng mà sau khi Thạch Sinh xuất hiện thì Đổng Tiểu Cầm nảy ra một ý định.

Đưa khối Tinh Thần Chi Thạch này lên đài đấu giá.

Có lẽ sẽ có người thắc mắc vì sao không trực tiếp đưa hắn chứ?

Có đôi khi, nếu quá mức cố tình tỏ ý mượn sức đối phương thì sẽ mang đến tác dụng hoàn toàn ngược lại.

Cho nên Đổng Tiểu Cầm mới đặt tảng đá vào trong số các vật phẩm bán đấu giá.

Rốt cuộc cũng chỉ có Thạch Sinh mới hứng thú, mới thật sự muốn mua mà thôi.

Sau khi búa gỗ gõ vang ba lần thì Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Được rồi, khối Tinh Thần Chi Thạch này liền về khách quý trong Tử kim ghế lô.”

Đấu giá hội thong thả tiến hành.

Tầng một thì khí thế hừng hực.

Còn tầng thứ hai hoặc ghế lô chỗ ba người Diệp Thu Bạch đều không có hứng thú đối với những vật phẩm kế tiếp.

Bọn họ đều đang chờ vật phẩm áp trục!

Vật phẩm thứ nhất chính là truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh.

Vật phẩm thứ hai đó là kiện thần vật kia.

Nửa ngày trôi qua.

Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Nguyên nhân lần này các vị tới tham gia Thánh Ẩn đấu giá hội của chúng ta chủ yếu là vì hai đồ vật.”

“Hiện tại, chúng ta sắp sửa bán đấu giá chính là vật mà vốn nên tiến hành đấu giá từ ban đầu, truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh!”

Nói xong, một cây trụ chậm rãi nhô lên.

Trên trụ có một quyển trục da đã ố vàng đang lẳng lặng nằm yên.

Không có bất kỳ động tĩnh.

Nhưng lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Bởi vì bên trong có ghi lại truyền thừa của một tên cường giả Hợp Đạo cảnh!

Hợp Đạo cảnh là tồn tại mà ở Vô biên giới vực cũng không có quá nhiều!

Người tu đạo có thể bước vào Hợp Đạo cảnh đều là cường giả đỉnh bên trong mảnh giới vực này, thậm chí là cường giả đỉnh cấp ở toàn bộ giới vực vĩ độ thấp.

Đổng Tiểu Cầm cười, quơ quơ búa gỗ nói: “Tiếp theo sẽ tiến hành bán đấu giá truyền thừa!”

Chương 293 - Lệnh bài Ma uyên

Sau khi Đổng Tiểu Cầm giải thích.

Mọi người biết được bên trên quyển trục da đã ố vàng, trông cực kỳ cổ xưa này ghi lại công pháp truyền thừa của một cường giả Hợp Đạo cảnh tu luyện kiếm đạo!

Trong đó có lĩnh ngộ suốt đời của hắn đối với kiếm đạo cùng với kiếm pháp hắn tu luyện!

Đối với một người tu đạo mà nói, đối một người tu kiếm đạo mà nói, có sức hấp dẫn cực kỳ lớn.

“Giá khởi điểm, bốn mươi vạn Nguyên tinh, mỗi một lần tăng giá không thể thấp hơn mười vạn.”

Khi Đổng Tiểu Cầm vừa dứt lời.

Liền có người thuộc thế lực tầng một mở miệng hô: “Năm mươi vạn!”

Ngay sau đó, lại có thế lực hô: “Bảy mươi vạn!”

Đối với các thế lực bình thường mà nói, nếu có thể lấy được truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh, chắc chắn thế lực của bọn họ sẽ phát triển thêm!

Đương nhiên, mấy thế lực nhất lưu ở tầng thứ hai cũng cảm thấy hứng thú đối với truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh.

Cường giả Xích Diễm tông cười nói: “Tạo Hóa môn đã tốn một cái giá lớn như vậy cướp đoạt đan dược, hiện giờ, e là đã không còn dư lực mà tranh đoạt truyền thừa nữa đi? Một trăm vạn Nguyên tinh.”

Tiên tử Hàn Linh tông tiên tử cười khẽ một tiếng, tuy rằng không có trào phúng nhưng cũng nhanh chóng báo ra giá.

“Một trăm hai mươi vạn.”

Nghe được hai thế lực nhất lưu kêu giá.

Người các thế lực tầng một thế lực cũng đổi sắc.

Không chỉ là bởi vì nội tình không đủ, không có thực lực tranh đoạt mà còn bởi vì bọn họ không dám đắc tội ba thế lực này.

Nội tình và thực lực của phương đều cách xa xa bọn họ!

Tạo Hóa môn nghe người Xích Diễm tông châm chọc, sắc mặt không khỏi có chút khó coi.

Nhưng trong lòng cũng không hối hận.

So với truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh thì bốn tác dụng của bốn viên đan dược còn lớn hơn một ít.

Tiếp theo chính là Xích Diễm tông cùng Hàn Linh tông tranh đoạt với nhau.

Giá cả một đường tăng lên.

Nhanh chóng tăng lên tới hai trăm vạn Nguyên tinh!

Lúc tăng lên tới hai trăm năm mươi vạn thì Hàn Linh tông đột nhiên ngừng báo giá!

Xích Diễm tông cũng hơi sửng sốt.

Ngay sau đó liền phản ứng lại, mục đích của đối phương cũng không phải truyền thừa Hợp Đạo cảnh này mà là thần vật sau đó.

Sở dĩ nâng giá lên cao là vì muốn cắt giảm tài lực của Xích Diễm tông mà thôi.

Tạo Hóa môn thấy một màn như vậy, không khỏi cười nói: “Tiên tử có thủ đoạn rất tốt nha!”

Cường giả Xích Diễm tông ngây người, sau đó cười lạnh một tiếng: “Dù như thế thì các ngươi cho rằng có thể nhẹ nhàng đạt được thần vật sao?”

Mục đích cuối cùng của ba thế lực chín là kiện thần vật kia!

Tự nhiên bọn họ đều đã chuẩn bị sung túc!

Đổng Tiểu Cầm gõ búa gỗ nói: “Truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh, chúc mừng các vị Xích Diễm tông.”

Trong Tử kim ghế lô, Tiểu Hắc hỏi: “Sư huynh, chẳng lẽ ngươi không muốn sao?”

Diệp Thu Bạch chính là kiếm tu.

Truyền thừa của kiếm tu Hợp Đạo cảnh đối với Diệp Thu Bạch mà nói cũng có ích.

Thạch Sinh cũng nhìn Diệp Thu Bạch, cảm thấy có chút khó hiểu.

Diệp Thu Bạch thì cười cười, thản nhiên nói: “Tuy rằng có chút động tâm nhưng không có đến mức phải giành cho bằng được.”

“Dù sao đã có kiếm pháp mà sư tôn cho rồi, chẳng lẽ các ngươi cho rằng yếu hơn truyền thừa của cường giả Hợp Đạo cảnh sao?”

Hai người đều quyết đoán lắc đầu!

“Huống hồ tham nhiều thì không tinh, hiện tại ta có quá nhiều kiếm pháp, tìm hiểu hết, sau đó tăng lên cảnh giới kiếm đạo của bản thân mới có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn.”

Tiểu Hắc bừng tỉnh.

……

Kế tiếp.

Bầu không khí trong hội trường đấu giá của Thánh Ẩn thương hội rơi vào tĩnh lặng.

Tuy rằng đột nhiên trở nên tĩnh lặng.

Nhưng bầu không khí lại có vẻ càng thêm nôn nóng hôn, bởi vì . . . . . . .

Vật phẩm đấu giá cuối cùng sắp xuất hiện.

Gần như tất cả các thế lực, đều đến đây vì thần vật.

Đây cũng là nguyên nhân mà Thánh Ẩn thương hội phá lệ tổ chức hội đấu giá ở cái này nơi biên cảnh vắng vẻ này.

Lúc này, có một lão giả lặng yên xuất hiện trên đài bán đấu giá.

Thậm chí còn không có người phát hiện ra lão giả này xuất hiện trên đài từ khi nào.

Hiển nhiên lão giả này là cường giả của Thánh Ẩn thương hội!

Tròng mắt của người Tạo Hóa môn, Xích Diễm tông cùng với Hàn Linh tông đều co lại.

Không nghĩ tới một trong tám đại cung phụng của Thánh Ẩn thương hội cũng tới nơi này.”

“Kiếm Liên Thành, trước kia là kiếm tu đỉnh cấp ở Vô biên giới vực, sau đó gia nhập Thánh Ẩn thương hội, hiện giờ tu vi đã đạt tới Hợp Đạo cảnh sơ kỳ!”

Hợp Đạo cảnh.

Có thể nói là đại biểu cho chiến lực mạnh nhất mảnh giới vực này!

“Xem ra, Thánh Ẩn thương hội rất coi trọng buổi đấu giá này nha . . . . . .”

Kiếm Liên Thành đi tới nơi này cũng là vì phòng ngừa sau khi thần vật hiện thế, có người không nhịn được mà trực tiếp cướp đoạt.

Đổng Tiểu Cầm cười nói: “Nói vậy, các vị cũng nhận thức Kiếm tiền bối, nếu nhận thức thì ta không cần úp úp mở mở nữa!”

“Tiếp theo ta chuẩn bị để lộ danh tính của thần vật.”

Nàng nói xong liền trực tiếp kéo vải đỏ xuống.

Một cổ ngập trời bỗng phóng lên cao trong khoảnh khắc này.

Sắc mặt mọi người đều biến đổi!

Cỗ ma khí này thế mà lại ảnh hưởng tới tâm thần bọn họ!

Vô số hơi thở bùng nổ theo.

Muốn chống đỡ cỗ ma khí cường hãn này!

Đổng Tiểu Cầm không có việc gì là bởi vì Kiếm Liên Thành đã chắn trước người nàng.

Cả cường giả Hợp Đạo cảnh như hắn cũng yêu cần rút kiếm một chút mới có thể chống đỡ.

Trong Tử kim ghế lô.

Ánh mắt vốn có chút mờ mịt của Tiểu Hắc bỗng nhiên sáng lên trong khoảnh khắc này.

Hai mắt mắt nhìn thẳng về trụ để vật phẩm phía dưới.

Cỗ ma khí này đồng nguyên với hắn!

Ma khí trên người Tiểu Hắc không chịu khống chế của hắn mà truyền ra . . . . . . .

Còn may là có lá liễu trước ngực Tiểu Hắc tản ra ánh sáng màu xanh biếc áp chế lấy cỗ ma khí này, không để nó lan ra bên ngoài.

Hình như Diệp Thu Bạch cũng nhận ra Tiểu Hắc có chút dị thường, nhíu mày hỏi: “Tiểu Hắc, đồ vật kia có liên quan đến ngươi sao?”

Tiểu Hắc gật đầu, nhíu chặt mày, trầm giọng nói: “Ta cũng không biết là thứ gì nhưng chắc chắn nó có liên quan tới ta.”

Trên trụ là một tấm lệnh bài, nó đang phóng xuất ra một cỗ ma khí cuồn cuộn, ma khí mà nó phóng ra lại giống hết với ma khí tản ra từ trong thân thể hắn!

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, nói: “Yên tâm, chúng ta chụp lấy nó là được.”

Bộ dạng này của Tiểu Hắc rất là ít thấy.

Có lẽ lệnh bài này có tác dụng rất lớn với hắn!

Tiểu Hắc cũng gật gật đầu.

Đổng Tiểu Cầm đứng trên đài đấu giá, phía sau Kiếm Liên Thành, khẽ cười nói: “Các vị cũng cảm nhận được, đây là một thần vật tràn ngập ma tính.”

“Tác dụng cụ thể thì chúng ta cũng không rõ ràng, nhưng vì sao mà nó được gọi là thần vật?”

“Là bởi vì nó đến từ Ma uyên . . . . . . .”

“Ma uyên là một trong các vùng cấm sinh mệnh ở Vô biên giới vực, Thánh Ẩn thương hội chúng ta thăm dò Ma uyên, hao tổn vô số cường giả mà cũng chỉ mang được tấm lệnh bài này ra ngoài!”

“Chắc hẳn là nó có tác dụng rất lớn.”

“Cho nên không có giá khởi điểm, cũng không có hạn chế khi tăng giá, ai trong các vị ra giá cao nhất thì được!”

Người Tạo Hóa môn lên tiếng đầu tiên.

“Năm trăm vạn Nguyên tinh!”

Người tầng một đều ngồi yên mà xem.

Thứ này không có liên quan gì đến bọn họ.

Bọn họ không chỉ không có đủ tài lực.

Vùng cấm sinh mệnh như Ma uyên, với lấy thực lực của bọn họ dù có được lệnh bài cũng không có phúc mà tiêu thụ . . . . . . .

Chương 294 - Khí thế hừng hực

---

Ở Vô biên giới vực có ba nơi được công nhận là vùng cấm sinh mệnh.

Nơi thứ nhất là Táng Long bình nguyên, nghe đồn bên trong bình nguyên này có mai táng một thi thể chân long.

Tuy chân long đã chết rồi nhưng uy áp vẫn còn!

Bên trong bình nguyên tràn ngập long uy cùng với oán khí nồng nặc.

Tương truyền, vạn năm trước có một thế lực đỉnh cấp tiến vào Táng Long bình nguyên.

Nhưng chịu thương vong vô số.

Lúc đi ra không chỉ không thu hoạch được gì mà cường giả đỉnh trong nhóm cũng dính phải nguyền rủa gì đó.

Ba năm sau bắt đầu trở nên điên loạn, mất đi lý trí, tàn sát bừa bãi khắp nơi!

Cuối cùng bị vài tên cường giả liên thủ chấn sát!

Khi đó mọi người đều phỏng đoán hắn bị oán khí của chân long ảnh hưởng . . . . .

Nơi thứ hai là Minh Vương tử địa.

Có minh khí mà ai nghe tới cũng phải rợn cả người, là chỗ táng thân của một tên tà tu đỉnh cấp.

Còn nơi thứ ba là Ma uyên vừa được nhắc tới.

Ma uyên trong miệng mọi người.

Nó nằm bên ngoài Lâm Giới sơn.

Không có người nào biết bên trong Ma uyên có thứ gì.

Chỉ là ở lối vào Ma uyên có một tấm bia đá, trên tấm bia đá có khắc hai chữ “Ma uyên” .

Vì vậy tên gọi chính là Ma uyên.

Cho nên khi Đổng Tiểu Cầm nói ra lai lịch của thần vật này thì mọi người mới có biểu tình như hiện tại!

“Lệnh bài này là Thánh Ẩn thương hội chúng ta trả một cái giá lớn mới mang ra được.”

“Bản thân chúng ta cũng không cách nào khám phá ra được sự ảo diệu trong đó, nhưng không thể phủ nhận khối lệnh bài Ma uyên này là một vật quan trong như “chìa khóa” để mở ra nơi nào đó trong Ma uyên.

Nàng nói xong, có thế lực tầng một lên tiếng hỏi: “Vậy vì sao Thánh Ẩn thương hội không giữ lại cho mình?

Đổng Tiểu Cầm cũng không có trả lời, chỉ nhìn về phía Kiếm Liên Thành bên cạnh.

Kiếm Liên Thành trả lời thay, “Uy danh của Ma uyên các vị cũng nghe thấy đôi điều.”

“Dù Thánh Ẩn thương hội chúng ta muốn đạt được đồ vật từ bên trong cũng sẽ hao tổn rất nhiều lực lượng.”

“Chúng ta chỉ là thương hội, sau khi cân nhắc lợi và hại thì chúng ta quyết định nhường cơ hội lại cho các vị.”

Cách giải thích này cực kỳ hợp lý.

Mọi người cũng không cách nào phản bác.

Thánh Ẩn thương hội có thực lực cường đại, nội tình thâm hậu đến đáng sợ.

Thật sự không cần phải mạo hiểm như vậy.

Dù không có đạt được thì Thánh Ẩn thương hội vẫn là thương hội đệ nhất Vô biên giới vực như cũ, địa vị không có khả năng bị lay chuyển!

Đổng Tiểu Cầm cười, phất phất nói: “Các vị đã biết nguyên nhân mà Thánh Ẩn thương hội chúng ta quyết định bán đấu giá tấm khối lệnh bài này rồi đó.”

“Giá khởi điểm là không, tăng giá cũng tùy ý, ai ra giá cao sẽ được.”

Nàng dứt lời nhưng cũng không có người nào kêu giá.

Các thế lực ở tầng một đều yên lặng.

Trước không nói tới bọn họ có nội tình tranh đoạt tấm lệnh bài này hay không.

Dù cầm vào tay thì cũng không có tư cách đến Ma uyên tiến hành thăm dò.

Chỉ có những thế lực hàng đầu kia mới có tư cách mà thôi.

Trên tầng thứ hai.

Cường giả Tạo Hóa môn cười nói: “Như thế nào, hai vị không muốn sao?”

Cường giả Xích Diễm tông cười lạnh nói: “Gấp cái gì, nếu gấp thì Tạo Hóa môn các ngươi kêu giá trước đi?”

Tiên tử Hàn Linh tông không có hé răng.

Cũng không muốn ra giá trước nhất.

Nhưng mà khi ba người kiêng kị lẫn nhau, có tiếng kêu giá từ Tử kim ghế lô tầng thứ ba truyền ra.

Trong tử kim ghế lô ở tầng thứ ba, Diệp Thu Bạch thay đổi giọng nói sau đó lên tiếng.

“Ba trăm vạn Nguyên tinh.”

Sắc mặt mọi người biến đổi.

Đều ngẩng đầu nhìn về Tử kim ghế lô phía trên tầng thứ ba.

Cường giả Tạo Hóa môn cũng nhíu mày.

Người tầng thứ ba cũng muốn tranh đoạt tấm lệnh bài này?

E là chuyện này không cách nào dễ dàng kết thúc nha . . . . .

Đôi mắt phượng của Đổng Tiểu Cầm cũng nhìn lên.

Trong lòng có chút kinh ngạc.

Bọn họ cũng muốn tấm lệnh bài này?

Nếu người sau lưng bọn họ, tồn tại luyện chế ra bốn viên đan dược này ra tay, e là thật sự có tư cách đi thăm dò Ma uyên.

“Khách quý Tử kim ghế lô ra giá ba trăm vạn Nguyên tinh, các vị còn muốn tăng giá sao?”

Tiên tử Hàn Linh tông mở miệng: “Xin lỗi tiền bối, Hàn Linh tông chúng ta nhất định phải lấy được lệnh bài này, bốn trăm vạn Nguyên tinh.”

“Bốn trăm vạn, còn có ai tăng giá sao?”

Xích Diễm tông không cam lòng yếu thế, cười nói: “Tốt, Xích Diễm tông chúng ta cũng hứng thú với lệnh bài này, năm trăm vạn Nguyên tinh!”

Cường giả Tạo Hóa môn cười lạnh một tiếng, giọng điệu tràn ngập trào phúng nói: “Lấy nội tình tông môn hai vị, có năng lực thăm dò Ma uyên sao? Hay là để Tạo Hóa môn chúng ta làm chim đầu đàn, giúp các vị thăm dò Ma uyên xem bên trong rốt cuộc có nguy hiểm gì đi, sáu trăm vạn Nguyên tinh!”

Các thế lực tầng một xem tình hình cạnh tranh mà hãi hùng khiếp vía một trận,

Mỗi lần tăng giá đều đạt tới trăm vạn Nguyên tinh!

Quả nhiên thế lực nhất lưu đều tài đại khí thô mà.

Nội tình quá thâm hậu, bọn họ không cách nào sánh bằng.

Sáu trăm vạn . . . . . . .

Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày.

Bọn họ bán đấu giá kia bốn viên đan dược cũng chỉ đạt được hơn năm trăm vạn Nguyên tinh thôi.

Hiện giờ đã vượt qua con số này.

Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Hắc, e là lệnh bài này rất qua trọng rồi.

Nghĩ tới đây.

Diệp Thu Bạch gọi thị nữ tới nói: “Ngươi đi hỏi Đổng tiểu thư xem có thể thiếu nợ một ít Nguyên tinh trước không, sau khi bán đấu giá xong Diệp mỗ sẽ đưa ra một ít đồ vật mà bọn họ cảm thấy hứng thú để trao đổi.”

Thị nữ hơi sửng sốt, ngay sau đó cũng không hỏi nhiều mà gật gật đầu lui ra ngoài.

Sau đó nàng tới nói nhỏ bên tai Đổng Tiểu Cầm đang ở trên đài đấu giá.

Đổng Tiểu Cầm mỉm cười nói với thị nữ mấy lời.

Sau đó thị nữ mới trở lại ghế lô.

Nàng cười nói với Diệp Thu Bạch: “Tiểu thư nói có thể, các ngươi có Tử Kim lệnh cùng Tử kim tạp, có thể thiếu nợ hai ngàn vạn Nguyên tinh ở Thánh Ẩn thương hội mà không cần thế chấp bất kỳ thứ gì cả.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Thánh Ẩn thương hội không hổ là thương hội đệ nhất Vô biên giới vực.

Có hai ngàn vạn Nguyên tinh này.

Diệp Thu Bạch cũng tự tin kêu giá: “Một ngàn vạn Nguyên tinh.”

Lời vừa vang lên!

Ba thế lực nhất lưu ở tầng thứ hai đều giật nảy mình!

Tài lực hùng hậu như vậy sao?

Trực tiếp nâng giá cả tới một ngàn vạn Nguyên tinh?

Người các thế lực ở tầng một cũng kinh hãi một trận.

Rốt cuộc trong Tử kim ghế lô là đại nhân vật như thế nào?

Giọng điệu bình đạm, cứ tăng giá tới một ngàn vạn như vậy sao?

Hay là một ngàn vạn này đối với bọn họ mà nói, chỉ là một con số nhỏ?

Đổng Tiểu Cầm đứng trên đài cười nói: “Khách quý Tử kim ghế lô ra giá một ngàn vạn Nguyên tinh.”

Trong ghế lô Tạo Hóa môn ở tầng hai.

Có hai lão giả nhìn nhau, cắn răng nói: “Tạo Hóa môn chúng ta nhất định phải đạt được tấm lệnh bài này.”

“Trong đó ẩn chứa đồ vật có khả năng khiến Tạo Hóa môn chúng ta leo lên đỉnh Vô biên giới vực này!”

Nói xong.

Một tên lão giả cắn răng nói: “Một ngàn một trăm vạn Nguyên tinh!”

Cường giả Xích Diễm tông kinh hãi mắng to: “Tạo Hóa môn phát điên rồi sao!”

“Phía trước chụp lấy đan dược đã hao tổn hơn năm trăm vạn, hiện giờ lại ra giá một ngàn một trăm vạn Nguyên tinh, bọn họ lấy đâu ra nhiều Nguyên tinh như vậy?!”

Hàn Linh tông tiên tử than nhẹ một tiếng, từ bỏ tranh đoạt.

Hiển nhiên, mức này đã vượt qua dự toán của bọn họ.

Chương 295 - Sóng ngầm kích động

Không ai nghĩ tới.

Chỉ sau mấy lần kêu giá mà giá cả cũng đã tăng lên tới một ngàn một trăm vạn Nguyên tinh.

Có thể nói là một cái giá hiếm thấy trong Thánh Ẩn đấu giá hội.

Huống hồ lần này là hội đấu giá tổ chức ở thành trì biên cảnh?

Cường giả Xích Diễm tông cắn chặt răng.

Lần này bọn họ từ vạn dặm xa xôi đến Long Khải thành chính là vì lệnh bài Ma uyên!

Nhưng cái giá này có thể nói là vượt xa xa khỏi dự kiến . . . . . . . . .

Ở trong ghế lô của Xích Diễm tông.

Một nam tử toàn thân được bao phủ trong áo đen mở miệng nói: “Không tiếc mọi giá giành lấy lệnh bài, chỗ tốt không thiếu.”

Nghe nam tử nói.

Cường giả Xích Diễm tông mới bình tĩnh nhìn nam tử áo đen, cung kính nói: “Ta hiểu được.”

Ngay sau đó liền kêu giá mới.

“Một ngàn hai trăm vạn Nguyên tinh!”

Một ngàn hai trăm vạn!

Lại bỏ thêm một trăm vạn Nguyên tinh!

E là giá cả của lệnh bài Ma uyên này sắp đột phá một ngàn năm trăm vạn.

Cường giả Tạo Hóa môn nhìn về phía Xích Diễm tông, nhíu mày, cảm thấy khó hiểu nói: “Nội tình của Xích Diễm tông không nên mạnh như thế này mới đúng.”

“Một ngàn hai trăm vạn đủ khiến Xích Diễm tông hao tốn rất nhiều tài nguyên.”

“Thậm chí có thể nói là thương gân động cốt!”

Một tông môn hay là một gia tộc, thế lực nào đó.

Vốn lưu động có thể vận dụng thật sự so thấp hơn nội tình họ bày ra rất nhiều.

Vốn lưu động một ngàn hai trăm vạn Nguyên tinh, đối với một thế lực nhất lưu như Xích Diễm tông, bọn họ sẽ cần vận dụng rất nhiều tài nguyên!

Có thể nói là không có khả năng dễ dàng đưa ra con số lớn đến mức này!

Rốt cuộc là người nào bên trong Xích Diễm tông muốn bắt lấy lệnh bài Ma uyên, lệnh bài này có tác dụng cụ thể ra làm sao?

Cường giả Tạo Hóa môn không cách nào nghĩ rõ.

Khi bọn họ đang suy tư thời thì Diệp Thu Bạch không chút do dự mà lên tiếng lần nữa.

“Một ngàn bốn trăm vạn!”

Sắc mặt mọi người sắc mặt kinh biến!

Trực tiếp tăng thêm hai trăm vạn!

Giọng điệu vẫn bình đạm như cũ!

Bất kể là người Xích Diễm tông hay Tạo Hóa môn, sắc mặt đều có chút biến hóa.

Trên đài, Đổng Tiểu Cầm cũng nhìn Tử kim ghế lô thật kỹ.

Có chút thủ đoạn nha . . . . . . .

Trên thực tế đúng là Diệp Thu Bạch có dùng tâm cơ.

Bọn họ vốn ở Tử kim ghế lô tầng thứ ba.

Đối phương không biết trong ghế lô là người phương nào, chỉ cho rằng là người có được Tử Kim lệnh, người bên trong Tử kim ghế lô tuyệt đối bất phàm!

Bản thân mỗi lần tăng giá đều tăng nhiều như vậy thì sẽ chỉ khiến người khác cho rằng hắn không có e ngại.

Như vậy chẳng khác nào tung hỏa mù.

Làm đối phương nghĩ rằng tài lực của Diệp Thu Bạch mười phần hùng hậu, căn bản không đặt mấy thứ này vào trong mắt!

Cũng có thể dễ dàng bắt lấy tấm lệnh bài Ma uyên này hơn.

Quả nhiên.

Sau khi cường giả Tạo Hóa môn cân nhắc lợi và hại, hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Vậy chúc mừng tiền bối Tử kim ghế lô, Tạo Hóa môn ta rời khỏi.”

Một ngàn bốn trăm vạn.

Tuy rằng số lượng Nguyên tinh mà Tạo Hóa môn mang đến còn đủ để tranh đấu một trận nhưng mà cũng hạn chế!

Đối phương không e ngại như thế chắc chắn còn có nhiều nhiều Nguyên tinh hơn nữa!

Nếu nói lần đầu tiên bán đấu giá mà không có tốn một số Nguyên tinh để chụp lấy bốn viên đan dược kia thì có lẽ Tạo Hóa môn còn sẽ ôm hy vọng tranh đấu.

Nhưng mà hiện tại đã mất đi tư cách . . . . . .

Sắc mặt cường giả Xích Diễm tông trong ghế lô thay đổi.

“Các hạ, một ngàn bốn trăm vạn đã vượt qua số Nguyên tinh mà chúng ta mang đến.”

Người áo đen gật gật đầu, liếc mắt nhìn kỹ Tử kim ghế lô, ánh mắt mang theo xuyên thấu tính.

Tựa như muốn nhìn xem bên trong ghế lô đến tột cùng là người phương nào!

“Vậy thì quên đi, cứ để tấm lệnh bài này ở trong tay bọn họ một thời gian đi.”

“Sau đó có thể buông tay làm.”

Đồng tử cường giả Xích Diễm tông hơi co lại.

“Các hạ, ý của ngươi là . . . . .?”

Giọng nam tử áo đen lành lạnh, “Ý trên mặt chữ, tấm lệnh bài Ma uyên này đối với chúng ta mà nói cực kỳ quan trọng, cần phải không từ thủ đoạn mà giành lấy!”

“Nhưng mà . . . . . Đối phương là người có được Tử Kim lệnh nha!”

Tử Kim lệnh là thứ mà cho đến bây giờ Thánh Ẩn thương hội cũng chỉ mới phát ra ba tấm thôi!

Ngay cả hoàng chủ Vô Biên hoàng triều cũng không có.

Có thể thấy được tầm quan trọng của Tử Kim lệnh!

Đồng thời, người có được Tử Kim lệnh sẽ có thực lực, thế lực cường đại đến mức nào?

“Thì tính sao.”

Quang thân nam tử áo đen bắt đầu có ma khí tràn ra.

Cường giả Xích Diễm tông cảm nhận được cỗ ma khí, lui một bước về phía sau.

Hắn phải phóng thích linh khí mới miễn cưỡng chống đỡ được cỗ ma khí này.

“Kẻ đối nghịch với chúng ta, quấy nhiễu kế hoạch của chúng ta, mặc kệ là ai đều cần phải bị diệt trừ!”

“Huống hồ, có được Tử Kim lệnh? Thì lại như thế nào . . . . ”

Đương nhiên, cường giả Xích Diễm tông cũng không có nghe được một câu cuối cùng.

Chẳng qua nếu người áo đen này nói như vậy thì cường giả Xích Diễm tông cũng chỉ có thể yên lặng.

Dù sao bọn họ cũng không thể trêu vào đối phương!

……

Đổng Tiểu Cầm nhìn một vòng, nhưng ánh mắt vẫn dành nhiều sự chú ý cho ghế lô trên tầng hai và thầng ba.

“Một ngàn bốn trăm vạn Nguyên tinh, các vị còn muốn tăng giá sao?”

Thấy không có người lên tiếng, Đổng Tiểu Cầm gõ búa gỗ trong tay.

Sau khi gõ ba cái.

Đổng Tiểu Cầm mới cười nói: “Chúc mừng khách quý Tử kim ghế lô đạt được lệnh bài Ma uyên!”

“Còn xin nhắc nhở các vị một chút, nếu có người bên ngoài giết người cướp của thì sẽ bị Thánh Ẩn thương hội chúng ta xếp vào sổ đen.”

“Đương nhiên, khi rời khỏi tầm mắt của Thánh Ẩn thương hội chúng ta, các ngươi vị như thế nào cũng được.”

Lời này vừa dứt cũng đại biểu cho buổi đấu giá này chính thức kết thúc.

Người các thế lực cũng lần lượt rời khỏi.

Đương nhiên.

Cũng có người ngồi lại chỗ, muốn nhìn xem rốt cuộc người bên trong Tử kim ghế lô là cường giả phương nào mà có thể đạt được Tử Kim lệnh!

Trong ghế lô Xích Diễm tông, nam tử áo đen nói: “Các ngươi chuẩn bị đi.”

Nói xong liền biến mất tại chỗ.

Cường giả Tạo Hóa môn thở dài, chung quy không có duyên với bọn họ.

Muốn nhận thức người trong Tử kim ghế lô nhưng suy nghĩ chút thì quyết định chuẩn bị rời đi.

Nhân vật như vậy, phỏng chừng cũng sẽ không dễ dàng lộ diện.

Còn Hàn Linh tông, đã sớm rời đi rồi.

Ba người Diệp Thu Bạch đã đi ra từ một cánh cửa khác của Tử kim ghế lô.

Cánh cửa này nối thẳng đến phòng nghỉ của Thánh Ẩn thương hội.

Phòng nghỉ này là phòng nghỉ chuyên dụng cho khách quý từ Tử kim ghế lô, đồng thời cũng để nhận lấy vật phẩm đấu giá được một cách kín đáo.

Khi ba người Diệp Thu Bạch đi đến phòng nghỉ.

Đổng Tiểu Cầm cùng với cung phụng Kiếm Liên Thành đã ở chỗ này chờ.

Thấy ba người Diệp Thu Bạch đến.

Kiếm Liên Thành mở mắt, liếc mắt đánh giá ba người.

Cuối cùng ánh mắt dừng trên người Diệp Thu Bạch.

“Ừ, đúng là một hạt giống tu kiếm đạo tốt.”

Đổng Tiểu Cầm thì tiến lên một bước, mỉm cười lấy hai cái hộp ra nói: “Đồ các ngươi đấu giá được đều ở chỗ này.”

Diệp Thu Bạch cười, nhận lấy rồi đáp: “Còn phải đa tạ Đổng tiểu thư.”

Đổng Tiểu Cầm che miệng cười khẽ: “Không cần phải cảm tạ, chỉ là Thánh Ẩn thương hội chúng ta đầu tư vào các ngươi mà thôi.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu: “Một ngàn bốn trăm vạn ta liền lấy vật đổi vật, có thể chứ.”

Đổng Tiểu Cầm hơi sửng sốt, “Không cần gấp như vậy.”

Nhưng mà còn chưa dứt lời thì trong tay Diệp Thu Bạch đã có thêm một cái bình ngọc . . . . . .

Chương 296 - Sát ý tiềm ẩn

Nhìn bình ngọc trong tay Diệp Thu Bạch.

Đổng Tiểu Cầm vẻ giật mình nói: “Đan dược?”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói: “Đúng là đan dược.”

“Dùng thứ này để trả một ngàn bốn trăm vạn Nguyên tinh, hẳn là đủ rồi.”

Đổng Tiểu Cầm và Kiếm Liên Thành liếc nhìn nhau.

Hai người đều nhìn ra được sư ngưng trong trong mắt đối phương.

Đan dược gì mà có thể trị giá một ngàn bốn trăm vạn Nguyên tinh?

Đương nhiên, Đổng Tiểu Cầm cũng không cho rằng người như Diệp Thu Bạch sẽ hư trương thanh thế.

Hắn nếu lấy ra đan dược này thì tự nhiên cũng nắm chắc giá trị rồi.

Chắc chắn tốt hơn bốn viên đan dược vừa bán đấu giá.

Đổng Tiểu Cầm nghiêm túc nhận lấy.

Trong bình ngọc này chỉ có một viên đan dược.

Là một viên đan được màu đỏ, trên bề mặt viên đan dược màu đỏ này có khắc ba hoa văn màu vàng kim trông cực kỳ cổ xưa.

Chung quanh hoa văn có thêm các hoa văn li ti khác.

Lập loè ánh sáng vàng kim mỏng manh.

Viên đan dược này cũng do Lục Trường Sinh luyện chế trước đó.

Được gọi là Hồng Long Kim Cương đan.

Sau khi sử dụng, không chỉ trên bề mặt thân thể sẽ xuất hiện từng tấm long lân vô hình, long lân này có thể chống môt kích toàn lực của cường giả.

Còn cường giả mạnh đến mức nào thì Lục Trường Sinh cũng không biết rõ.

Nhưng mà hơi thở ẩn chứ bên trong viên đan dược này lại khiến Kiếm Liên Thành khẽ nhíu mày.

Sau khi Diệp Thu Bạch nói ra công hiệu này thì Đổng Tiểu Cầm nghiêm túc hỏi Kiếm Liên Thành: “Kiếm thúc, ngươi có thể phá vỡ hay không?”

Chỉ là cảm nhận hơi thở tàn ra từ đan được, Kiếm Liên Thành đã có thể lắc đầu, xác định: “E là ta có toàn lực ra tay cũng không cách nào bài trừ phòng ngự.”

Có thể chống cự một kích toàn lực của cường giả Hợp Đạo cảnh!

Như vậy cũng có nghĩa là giá trị của đan dược này không thấp hơn bốn viên đan dược trước đó.

Nhưng mà . . . . . .

Đổng Tiểu Cầm khẽ lắc đầu nói: “Nếu chỉ có công hiệu này thì còn chưa đủ.”

Diệp Thu Bạch cười nói: “Đừng có gấp, ta còn chưa có nói xong đâu.”

Còn có công hiệu khác?

Trước ánh mắt ngạc nhiên của Đổng Tiểu Cầm.

Diệp Thu Bạch tiếp tục nói: “Sau khi được long lân bao trùm, long lân có chứa long tức, long tức sẽ âm thầm ảnh hưởng, giúp thay đổi cường độ thân thể của người sử dụng.”

“Đồng thời, có thể tiến thêm một bước rèn luyện gân cốt của người sử dụng!”

Cho nên đan dược này không có thể bảo mệnh, chống đỡ một kích của Hợp Đạo cảnh mà có thể đủ đổi một thân thể cùng gân cốt của một người tu đạo.

Kiếm Liên Thành nghe xong nghiêm túc hỏi: “ Bất kỳ cảnh giới nào cũng có thể tiến hành tăng cường sao?”

Diệp Thu Bạch cười, gật gật đầu nói: “Trên lý luận là như vậy.”

Đây là lời sư tôn nói, hắn chỉ thuật lại.

Sư tôn cũng chưa từng dùng thử.

Ban đầu hắn đã dùng một loại đan dược rèn luyện thân thể tốt hơn đan dược này rất nhiều.

Lục Trường Sinh luyện chế đan dược này để cho Diệp Thu Bạch dùng bảo mệnh.

Bên trong nạp giới của Diệp Thu Bạch vẫn còn hai viên.

Kiếm Liên Thành không khỏi hít hà một hơi.

Nếu thật sự như vậy thì Thánh Ẩn thương hội bọn họ chiếm tiện nghi rồi.

Phải biết rằng tu đạo tới cảnh giới này.

Gân cốt đã rất khó thay đổi hay tăng cường.

Nếu mà gân cốt lại được tăng cường thì về sau phá cảnh sẽ càng thêm thuận lợi.

Nếu coi lnh khí trong cơ thể như là nước.

Như vậy thì thân thể, gân cốt chính là cái bình đựng nước.

Cái bình không đủ lớn, không đủ chứa đựng, cũng không đủ cứng rắn làm sao có thể cất chứa càng nhiều linh khí hơn?

Diệp Thu Bạch nhìn vẻ mặt của hai người, cười cười nói: “Như thế nào, như vậy chưa đủ hay sao?”

Đổng Tiểu Cầm gật đầu nói: “Đủ rồi, nhưng ngươi chắc chắn không muốn giữ đan dược lại để mình dùng phải không?”

Ba người Diệp Thu Bạch nhìn nhau cười.

Có thể nói thân thể cùng với gân cốt của bọn họ đã đạt tới một cực hạn.

Không cần phải dùng thêm đan dược này nữa.

Thấy thế.

Đổng Tiểu Cầm gật đầu, tiếp nhận bình ngọc rồi thu vào trong nạp giới.

Diệp Thu Bạch cũng chuẩn bị cáo từ, nói: “Đã như vậy thì chúng ta cáo từ trước.”

Đổng Tiểu Cầm tiễn ba người ra khỏi cửa: “Về sau có yêu cầu gì cứ tới tìm ta.”

“Đương nhiên, sau buổi đấu giá này ta cũng sẽ rời khỏi Long Khải thành.”

“Muốn tìm ta có thể trực tiếp tới Vô Biên hoàng thành, cũng có thể thông qua các cứ điểm của Thánh Ẩn thương hội truyền tin cho ta.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Ba người rời đi.

Nhìn bóng ba người Diệp Thu Bạch biến mất, Đổng Tiểu Cầm nói: “Kiếm thúc, ngươi nói xem rốt cuộc người sau lưng bọn họ là ai?”

Người có thể luyện chế ra đan dược như thế này, e là toàn bộ giới vực vĩ độ thấp cũng không có mấy.

Kiếm Liên Thành lắc lắc đầu nói: “Loại đan dược này chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.”

Đổng Tiểu Cầm cũng không có thấy bao giờ, cho nên chỉ đành thở dài nói: “Thôi, cứ duy trì quan hệ tốt đẹp với bọ họ trước, một ngày nào đó sẽ nhìn thấy người phía sau bọn họ thôi.”

“Nhưng mà làm phiền Kiếm thúc bảo hộ ba người bọn họ một đoạn đường.”

Kiếm Liên Thành khẽ gật đầu, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ!

Đổng Tiểu Cầm ngẩng đầu nhìn bầu trời, thấp giọng nỉ non: “Cũng không thể để cho bọn họ chết nha . . . . Nếu bọn họ chết thì lần này Thánh Ẩn thương hội đầu tư thất bại . . . . ”

……

Long Khải thành phồn vinh hơn Vân Khởi thành không ít.

Điểm này có thể đánh giá dựa vào cảnh giới của những tán tu trên đường lớn.

Cảnh giới của bọn họ cao hơn tán tu ở Vân Khởi thành một cấp bậc.

Trên đường, Thạch Sinh cảm thấy khó hiểu hỏi: “Đại sư huynh, trông bộ dạng của bọn họ, hiển nhiên viên đan dược kia không chỉ đáng giá một ngàn bốn trăm vạn Nguyên tinh.”

Tiểu Hắc cũng nhìn Diệp Thu Bạch, cảm thấy hơi khó hiểu.

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng nói: “Đương nhiên ta biết rõ, nhưng đan dược không chỉ dùng để trả nợ mà còn dùng để biểu thị thực lực của chúng ta.”

Chỉ có như vậy.

Thánh Ẩn thương hội mới càng coi trọng ba người Diệp Thu Bạch hơn.

Như vậy mới có thể cung cấp càng nhiều sự trợ giúp.

Huống hồ . . . . .

Diệp Thu Bạch nhìn quanh một vòng mới nói: “Các ngươi có phát hiện hay không, từ sau khi chúng ta ra khỏi Thánh Ẩn thương hội thì có vài người tu đạo đang theo dõi chúng ta hay không?”

Tiểu Hắc gật gật đầu.

Hắn cũng cảm nhận được vài tia sát ý nhưng mà không có vạch trần.

Ban ngày, tinh thần chi lực của Thạch Sinh cũng không thể phát huy đến mức tận cùng.

Nghe Diệp Thu Bạch nhắc nhở hắn cũng phát hiện có vài hơi thở ẩn ẩn hiện hiện.

Diệp Thu Bạch tiếp tục nói: “Như thế này thì đan được mà ta đưa ra mới có ý nghĩa hơn nữa. . . . “

Ba người nhanh chân rời khỏi Long Khải thành.

Chuẩn bị trở về Vân Khởi thành giao nộp nhiệm vụ.

Theo quy củ của Dong Binh công hội thì tiếp nhận nhiệm vị ở nơi nào, phải giao nhiệm vụ ở nơi đó.

Dù sao cũng chỉ là nhiệm vụ của Dong Binh công hội ở Vân Khải thành.

Ba người rời khỏi Long Khải thành, thời điểm tới Lâm Giới sơn.

Tới một nơi có cảnh vật hoang tàn, vắng vẻ.

Đêm tối cũng đang chậm rãi buông xuống . . . . . .

Bầu trời đêm rộng lớn đen nhánh có vô vàn ánh sao lấp lánh điểm xuyết.

Sắc mặt Thạch Sinh đột nhiên trầm xuống, nói: “Sư huynh, xem ra bọn họ không còn kiên nhẫn rồi.”

Diệp Thu Bạch cười cười, đáp: “Thật sự biết chọn chỗ nha.”

Hắn nhìn chung quanh.

Nơi này chỉ có hai đường chạy trốn là phía trước và phía sau.

Nhưng mà Diệp Thu Bạch cũng hoàn toàn không có ý định chạy trốn . . . . .

Chương 297 - Sát ý hiện ra

Trong đêm tối.

Bên dưới bầu trời đầy sao, sát ý cũng không còn bị che đậy nữa, càng thêm rõ ràng, sát ý bao phủ lấy ba người Diệp Thu Bạch.

Dưới mảnh sao trời này, thực lực chỉnh thể của Thạch Sinh được tăng thêm không ít.

Đồng thời năng lực cảm ứng cũng mạnh hơn.

Cảm ứng hoàn cảnh chung quanh, Thạch Sinh mở bừng mắt, trong mắt có ánh sao lóe lên, hắn nói: “Có tám người, trong đó bảy người là cường giả Bán Đế, một người trên cấp Bán Đế.”

Trên Bán Đế mà lại bị Thạch Sinh cảm nhận được, vậy có nghĩa là Đế cảnh . . . . .

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng: “Thủ bút thật sự rất lớn.”

Đối với chuyện này, Diệp Thu Bạch cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Sau khi bọn họ lấy được lệnh bài Ma uyên thì cũng đã nghĩ đến tình huống này.

Là thế lực nào ở tầng thứ hai?

Hay là cả ba thế lực đều tham dự?

Diệp Thu Bạch cũng không có suy xét đến mấy thế lực ở tầng một.

Có hai nguyên nhân chính.

Tuy rằng lệnh bài Ma uyên có sức hấp dẫn rất lớn.

Nhưng ba người Diệp Thu Bạch là người sở hữu Tử Kim lệnh, nếu ra tay chính là đối nghịch với Thánh Ẩn thương hội.

Mấy thế lực tầng một thông có tư cách này chống lại thương hội đệ nhất Vô biên giới vực này.

Nguyên nhân thứ hai, lùi lại một bước, dù bọn họ cướp được lệnh bài Ma uyên từ trong tay ba người Diệp Thu Bạch thì cũng không có đủ thực lực để đi thăm dò Ma uyên.

Ma uyên là một trong ba vùng cấm sinh mệnh ở Vô biên giới vực.

Vùng cấm sinh mệnh có nghĩa là gì.

Có nghĩa là nơi cực kỳ nguy hiểm!

Ngay cả cường giả Hợp Đạo cảnh tiến vào trong đó cũng có khả năng ngã xuống.

Mấy thế lực tầng một sao có thể tiến vào bên trong thăm dò chứ?

Cho nên chỉ có thể là ba thế lực nhất lưu trên tầng thứ hai thôi.

Diệp Thu Bạch nhẹ giọng cười nói: “Các vị cũng coi như là tiền bối, đối mặt với ba người chúng ta còn cần trốn trốn tránh tránh sao?”

Sau một lúc lâu, trong sơn cốc yên tĩnh dị thường này mới có tiếng nói đáp lại.

“Tiểu oa nhi có tâm tính thật sự không tồi, lâm nguy không sợ.”

Vừa dứt lời, có tám bóng người nhanh chóng vây quanh ba người đem Diệp Thu Bạch.

Mặt tám người đều bị linh khí che lấp, không cách nào nhìn thấy diện mạo chân thật.

“Nhưng mà…… Ba tên này có được Tử Kim lệnh sao?”

Một tiểu bối Càn Nguyên cảnh và tên Hư Thần cảnh thế mà có Tử Kim lệnh?

Chuyện này không khỏi quá mức khó tưởng tượng nổi.

Nhìn thực lực thì không có khả năng.

Thế lực sau lưng sao? Thánh Ẩn thương hội phát Tử Kim lệnh cũng không phải nhìn vào thế lực sau lưng.

Thiên phú?

Cảnh giới cũng không tính qua cao!

Mặc kệ có hay không thì chuyện này không liên quan gì đến bọn họ.

Nhiệm vụ của bọn họ chỉ có lấy lệnh bài Ma uyên trong Diệp Thu Bạch!

“Nếu ngươi phát hiện chúng ta, xem bộ dáng này cũng đã biết mục đích của chúng ta rồi.”

“Giao ra đây đi, chúng ta cho các ngươi thống khoái.”

Không có khả năng chừa đường sống.

Bởi vì không thể lưu lại hậu hoạn, diệt cỏ phải diệt tận gốc.

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng, rút Ám Ma kiếm ra nói: “Chọn thế nào cũng phải chết, sao không dốc hết toàn lực tìm kiếm một đường sinh cơ đây?”

Nói xong, Kiếm Tông kiếm ý phóng thẳng lên trời.

Kiếm vực lấy Diệp Thu Bạch làm trung tâm bao phủ cả tám người này!

Kiếm Tông sao……

Thật sự có chút môn đạo.

Tám người đều nhíu mày nhìn về phía Tiểu Hắc.

Chỉ thấy ba loại hoa văn đồng thời xuất hiện trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc, lực lượng thân thể bùng nổ.

Lực lượng khủng bố khiến Tiểu Hắc giơ tay nhấc chân đều tạo ra tiếng nổ trong không khí . . . . . . . .

Điều khiến để cho tám kinh hãi nhất chính là tên tiểu bối trong có chút chất phác.

Lực lượng trong cơ thể hắn lại hòa hợp cùng chư thiên sao trời.

Từng luồng tinh thần chi lực thâm thúy nở rộ từ trong Tinh không đan điền của Thạch Sinh Tinh!

Tinh thần chi lực!

Người tu hành tinh thần chi lực thất truyền vô số năm đã xuất hiện trước tầm mắt mọi người.

Nếu như thế này thì bọn họ có thể hiểu được vì sao Thánh Ẩn thương hội lại giao Tử Kim lệnh giao cho ba tên tiểu bối này rồi.

Đồng thời cũng làm lòng tám người sinh ra sát ý vô tận . . . . . . .

Loại người này, nếu đã đắc tội thì phải nhanh chóng diệt trừ, nếu không sẽ là hậu hoạn về sau!

“Đã như vậy thì . . . . Tất cả ra tay.”

Tên cường giả Đế cảnh này không nói thêm nữa.

Trực tiếp hạ lệnh cho bảy người còn lại cùng ra tay.

Bản thân hắn cũng bùng nổ hơi thở Đế cảnh trong khoảnh khắc.

Trực tiếp bao kín cả một khu vực này!

Có thể nói là phong tỏa chặt chẽ còn đường chạy trốn của ba người Diệp Thu Bạch.

Đây cũng là chỗ khủng bố của cường giả Đế cảnh.

Tạo ra một lồng giam to lớn như thế mà không dựa vào trận pháp, chỉ cần sử dụng lượng linh khí khổng lồ duy trì!

Cường giả Đế cảnh, có thể câu thông thiên địa chi lực ở một mức độ nhất định.

Còn trận pháp thì cũng mượn dùng thiên địa chi lực.

Xét đến cùng thì trăm sông đổ về một biển.

Nhưng mà hắn lại không biết ba người Diệp Thu Bạch căn bản không có ý định chạy trốn gì cả.

Nhìn bảy người bỗng nhiên vọt tới.

Trong mắt ba người Diệp Thu Bạch tràn đầy chiến ý!

Kiếm ý lan tràn, kiếm vực che trời lấp đất!

Từng luồng kiếm ý hội tụ thành một dòng sông kiếm ý rồi lại hóa thành một thanh cự kiếm hắc ám.

Theo sự tháo túng của Diệp Thu Bạch, cự kiếm hắc cự ám chém xuống!

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ chín.

Hai tay Tiểu Hắc nắm chặt ép sát vào bên hông, chân đột nhiên đạp bước.

Ầm!

Mặt đất lập tức nứt ra.

Vô số khe rãnh không ngừng kéo lan ra ngoài.

“Chiến!!”

Một tiếng gầm nhẹ!

Tiểu Hắc giống như Hồng hoang mãnh thú thoát khỏi nhà giam hung hăng phóng về phía ba tên cường giả Bán Đế trước mắt.

Thạch Sinh không cam lòng yếu thế.

Tinh thần chi lực hội tụ vào Minh Hoàng Huyền Phủ trên tay Thạch Sinh.

Thanh phủ phát ra tiếng ong ong.

Trông cực kỳ dày nặng!

Hắn vung phủ chém về phía trước.

Giống như sao trời đang rơi xuống.

Uy lực mà ba người bộc phát khiến bảy người cảm thấy kinh hãi một trận!

Ba đạo công kích mang đến cho bảy người cảm giác nguy hiểm, bị uy hiếp.

Trong mắt tên cường giả Đế cảnh kia bắt đầu tràn ra sát ý!

Tuyệt đối không có thể để ba tên tiểu bối này sống sót!

Với cảnh giới hiện tại mà đã có thể bộc phát ra công kích đủ chém giết cường giả Bán Đế rồi.

Loại người này một khi thành Đế, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!

Nghĩ đến đây.

Tên cường giả Đế cảnh duy nhất cũng không còn quan chiến.

Hắn bước một bước tới, hơi thở Đế cảnh hơi thở ầm ầm áp chế ba người!

Thân thể ba người Diệp Thu Bạch bỗng nhiên dừng lại.

Cường giả Đế cảnh quả nhiên bất phàm.

Tới cảnh giới này rồi, chênh lệch xa xôi như trời và đất, làm sao có thể dễ dàng đền bù chứ?

Ba đạo công kích cũng bị tên cường giả Đế cảnh này phất tay, tùy tiện hóa giải!

Công kích của bảy tên cường giả Bán Đế lần lượt tới!

Diệp Thu Bạch nhìn một màn này, lại không có chút hoảng loạn, ngược lại cười nói: “Còn không định ra tay sao?”

Vừa dứt lời, không đợi mọi người phản ứng thì có một thanh kiếm từ trên trời giáng xuống!

Kiếm dừng trước mặt ba người Diệp Thu Bạch.

Tiếp hết cả bảy đạo công kích.

Nhưng chuôi lại không chút sứt mẻ nào!

Sắc mặt mấy người thay đổi!

Tên cường giả Đế cảnh kia cũng kinh hãi nói: “Là vị tiền bối nào? Tiền bối không cần nhúng tay vào việc này cho thỏa đáng, tránh để. . . . . ”

Khi một lão giả xuất hiện bên cạnh chuôi này thì tròng mắt cường giả Đế cảnh bỗng nhiên co rút lại.

Lão giả lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn: “Tránh để cái gì?”

Bình Luận (0)
Comment