Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 279 - Chương 1549: Giải Trừ Phong Ấn!

Chương 1549: Giải trừ phong ấn! Chương 1549: Giải trừ phong ấn!Chương 1549: Giải trừ phong ấn!

Đối với Mục Phù Sinh mà nói, mỗi một lần ra tay đều phải suy xét đến lợi và hại.

Nhất định phải trong tình huống một người tuyệt đối có thể thắng, đồng thời cũng phải xác định những người xung quanh sẽ không thể nào nhìn thấy cách thức hắn ra tay, không thể nào tiết lộ quá trình này ra ngoài.

Nhưng lúc này đã không còn cách nào khác.

Đây cũng là lân đầu tiên Mục Phù Sinh cảm nhận được sự việc đã hoàn toàn vượt khỏi tâm kiểm soát của hắn.

Không thể thu thập đủ thông tin, đối phương thiết lập cạm bây lừa được hắn, khiến hắn mắc mưu trúng kế.

Mục Phù Sinh quyết định sau khi sự kiện này kết thúc, nhất định phải kiểm điểm lại bản thân, lần sau không được để cho loại chuyện vượt ngoài tâm kiểm soát này xảy ra lần nữa.

Loại cảm giác này khiến cho Mục Phù Sinh rất không thoải mái, cũng có chút bất an.

Sở Tường ở một bên thấy Mục Phù Sinh căn bản không để hắn vào mắt thì vô cùng tức giận, tiến lên trước một bước, định khởi xướng tấn công Mục Phù Sinh. Nhưng Kỳ Ngộ hóa thân thành Kỳ Lân đã dẫm mạnh một cước trước mặt Sở Tường.

Cây cối xung quanh lập tức bị hất bay, bụi đất bay đầy trời!

Chỉ nghe Kỳ Ngộ lạnh lùng nói: "Mặc dù bây giờ ta đang trọng thương, nhưng mà muốn ngăn cản ngươi thì vẫn dư sức."

Sắc mặt Sở Tường rất khó coi, nhưng không thể nào phản bác được, vì những gì đối phương nói chính là sự thật.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.

Lúc này, Cửu Bạch Lộ khoanh chân ngồi dựa vào gốc cây, đang tự chữa trị thương thế.

Một người cầm quân sĩ trong đó lo lắng nói:

"Hắn thật sự có thể ngăn cản được Thẩm Hàm sao? Đối phương chính là học viên mạnh nhất mà Thần Tích học viện phái xuống lần này, là cường giả đã vượt qua hai tầng lôi kiếp. Chỉ sợ cũng là người mạnh nhất trong lần giao lưu học viện này."

"Cũng không biết Đỉnh sư huynh đang ở đâu, nếu có hắn ở đây thì có lẽ sẽ chống lại được Thẩm Hàm."

Đỉnh Huyền - một trong những đệ tử thân truyên của viện trưởng Thương Huyền học viện.

Cũng là đệ tử mạnh nhất của Thương Huyền học viện trong lần giao lưu này, cùng cảnh giới với Thẩm Hàm.

Học viên nắm giữa quân tướng của Thương Huyền học viện quay đầu nhìn Cửu Bạch Lộ, nói: "Hoàng nữ điện ạ, chắc là ngươi biết thực lực của hắn đúng không? Ngươi nghĩ hắn có cơ hội thắng không?”

Nhưng Cửu Bạch Lộ lại lắc đầu nói: "Không biết."

Không biết?! Người này biến sắc.

Nếu như không che giấu thực lực, dựa vào khí tức mà Mục Phù Sinh thể hiện ra, vậy căn bản không có chút phần thắng nào cải

Nhưng Cửu Bạch Lộ lại khẽ cười, nói: "Thế nhưng chỉ cân hắn muốn, hắn cảm thấy có thể ra tay được, như vậy hắn đã nắm chắc phần thắng."

Hai học viên thuộc Thương Huyền học viện câm quân tướng và quân sĩ trong tay nghe vậy đều hơi sửng sốt.

Cửu Bạch Lộ không nói vê chuyện Mục Phù Sinh chưa bao giờ bại lộ thực lực thật sự của mình ra trước mặt người ngoài.

Như vậy sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, cho rằng Mục Phù Sinh còn giấu át chủ bài.

Đó không phải là đều Mục Phù Sinh mong muốn.

Nhưng ngay cả Cửu Bạch Lộ cũng chưa bao giờ nhìn thấy Mục Phù Sinh bại lộ ra quá nhiều át chủ bài.

Tuy rằng nàng vẫn luôn tiếp xúc với hắn, nhưng nàng có thể cảm nhận được Mục Phù Sinh luôn duy trì thái độ cảnh giác đối với nàng.

Nghĩ đến đây.

Cửu Bạch Lộ nhìn bóng lưng Mục Phù Sinh, khẽ cười nói: "Thật đúng là có chút mong chờ đó...

Lúc này, Thẩm Hàm nhìn chằm chằm vào Mục Phù Sinh, trong con ngươi vẫn lạnh lùng không hề có chút cảm xúc.

"Ý ngươi nói là muốn giải quyết ta? Nhưng đến bây giờ ta vẫn không nhìn ra ngươi sẽ có năng lực đó. Người có thể tham gia giao lưu học viện chắc không phải loại chỉ biết mạnh miệng chứ?”

"Hay là nói, Phàm Nhân giới các ngươi vừa mới xây dựng lại, cho nên mới đưa ngươi ra để thật giả lẫn lộn?”

Mục Phù Sinh không đáp lại.

Hắn chỉ vươn tay ra, vén ống tay áo lên, lộ ra cánh tay của mình.

Thẩm Hàm nhìn những đường vân màu vàng kim trên cánh tay của Mục Phù Sinh, cuối cùng thì trong đôi mắt vô cảm kia cũng hiện lên cảm xúc khác, nghi ngờ nói: "Phong ấn?"

Mục Phù Sinh cắn nát ngón tay, bôi tinh huyết lên những đường vân màu vàng.

Nếu như người khác có thể nhìn xuyên thấu qua trang phục của Mục Phù Sinh mà nhìn thấy thân thể thật sự của hắn, sẽ thấy được trên khắp da thịt Mục Phù Sinh đều bị vẽ đây những đường vân vàng kim này!

Mà những đường vân vàng kim này kéo dài đến đan điền và trái tim.

Khi Mục Phù Sinh bôi tinh huyết lên đường vân vàng kim, một dòng chảy kim sắc bất đầu chảy ra từ trong những đường vân đó.

Cùng lúc ấy, khí tức trên người Mục Phù Sinh dần dần tăng lên rất nhanh. Khí tức của hắn vốn còn chưa đến Bán Thần cảnh, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người nhanh chóng tăng vọt lên!

Chỉ trong chớp mắt đã trực tiếp đột phá Bán Thần cảnh.

Bán Thần cảnh trung kỳ.

Bán Thần cảnh hậu kỳ.

Cho đến khi đột phá đến Thần Minh cảnh vượt qua tầng lôi kiếp thứ nhất!

Giờ khắc này, con ngươi của Kỳ Ngộ đã hóa thân Kỳ Lân co lại, trong mũi phun ra một luồng nhiệt khí nóng rực, nói: "Ồ, vậy ta yên tâm rồi."

Sở Tường nhìn một màn này thì sắc mặt trắng bệch, tay chân run rẩy lạnh lão, trái tim hắn như ngừng đập trong khoảnh khắc này.

Cái gì thế này?

Thần Minh cảnh?

Hắn vẫn luôn che giấu thực lực sao?

Nhớ đến đủ loại chuyện mình đã làm lúc trước, hắn liên tục châm chọc mỉa mai Mục Phù Sinh, thậm chí còn tuyên bố muốn dạy dỗ Mục Phù Sinh một trận trước mặt Cửu Bạch Lộ.

Bây giờ nhìn lại.

Sở Tường cảm thấy mình như một tên hà.

Nhưng sau đó hắn lại nghĩ đến Mục Phù Sinh luôn luôn tỏ ra yếu thế trước mặt hắn thì không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Rõ ràng có thực lực cường đại như vậy, lại luôn giả ngây giả dại.

Mẹ nó, càng nghĩ càng tức.

Nhưng nghĩ lại, hắn tức giận thì có nghĩa lý gì?

Rõ ràng bây giờ hắn và Mục Phù Sinh đã là quan hệ đối địch, đến lúc đó với thực lực của Mục Phù Sinh, muốn xử lý hắn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay...

Cửu Bạch Lộ thấy cảnh này thì nhẹ nhàng cười.

Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, Thẩm Hàm nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng, nói:

"Tầng lôi kiếp thứ nhất... Quả thật phong ấn của ngươi không đơn giản, nhưng mà nếu chỉ như thế thôi thì đối với ta vẫn..."

Nhưng lời này còn chưa nói xong.

Hắn liên nhìn thấy trước ngực Mục Phù Sinh có một phù triện tỏa ra hào quang chói mắt.

Đạo phù triện đó tỏa ra khí tức quấn quanh người Mục Phù Sinh, khí tức của Mục Phù Sinh lại tăng vọt!

Cỗ khí tức này đã nâng cao cảnh giới của Mục Phù Sinh lên đến trình độ tầng lôi kiếp thứ hail

Trong ánh mắt ngưng trọng của Thẩm Hàm và những người khác, Mục Phù Sinh thản nhiên nhìn Thẩm Hàm, nói: "Bây giờ chắc là đủ rồi chứ?"

“Đây là phù triện gì...

Ngay cả Kỳ Ngộ cũng co rụt con ngươi lại, nói: "Phù triện gì mà lại có thể mạnh mẽ tăng cường tu vi thêm một bậc...

Mà Thẩm Hàm sau một thoáng kinh ngạc thì đột nhiên cười lạnh nói: "Xem ra suy đoán của trên đó không sai. Đúng là Phàm Nhân giới các ngươi có một cao nhân tồn tại."

"Ta sẽ báo cáo đúng tin tức này lại với bên trên, đến lúc đó có lẽ Phàm Nhân giới sẽ lại trải qua một trận chiến tuyệt diệt truyên thừa nữa."

Mục Phù Sinh lại lắc đầu.

"Ngươi không có cơ hội này đâu."

"Ngươi muốn giết ta"

"Vốn dĩ đã không có ý định sẽ thả ngươi trở về."

"Cho dù bây giờ ngươi đã cùng cảnh giới với ta, nhưng chung quy lại cũng chỉ là dựa vào ngoại vật để mạnh mẽ tăng tu vi lên mà thôi. Ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta."

Quanh thân Mục Phù Sinh có sáu loại lực lượng lôi đình khác nhau chậm rãi hiện lên.

Lực lượng của sáu loại thượng cổ thần lôi đồng thời ngưng tụ thành sáu lôi đình cự long, vờn quanh Mục Phù Sinh.

Cảm nhận được cỗ khí tức hủy thiên diệt địa này.

Cuối cùng thì vẻ mặt của Thẩm Hàm cũng trở nên ngưng trọng.

"Ta đã nhìn lầm rồi, ngươi có tư cách làm đối thủ của ta."

Mục Phù Sinh vung tay lên.

Huyền Âm Tử Lôi trong số đó hóa thành lôi đình cự long bay thẳng đến chỗ Thẩm Hàm.

Thẩm Hàm hơi nghiêng người, cự long xẹt qua vai hắn, đốt trang phục ở vai trái của hắn hóa thành tro bụi.

Đồng thời ở phía sau, lôi đình kịch liệt tạo thành một vụ nổ lớn!

Mục Phù Sinh hơi nhíu mày nói: "Ta thì không cho rằng ngươi có tư cách trở thành đối thủ của ta. Lần sau cũng sẽ không trượt nữa."
Bình Luận (0)
Comment