“Ba người chúng ta đền mạng cho hai người bên các ngươi? Ngươi có biết tính toán không?”
Nghe Diệp Linh Lang lên tiếng, ánh mắt của đám đệ tử Liệt Dương Điện toàn bộ nhìn qua chỗ nàng.
Lúc này, đệ tử cầm đầu cũng hướng về phía nàng cười trào phúng.
“Tán tu như các ngươi ra cửa rèn luyện vậy mà còn có một ổ nha? Là để cuối cùng có thể cả nhà chết chung sao?”
Hắn vừa dứt lời, mười mấy đệ tử Liệt Dương Điện phía sau cũng cười vang lên, cười đến vô cùng kiêu ngạo.
“Nói nhảm cái gì? Tròng mắt không dùng được thì móc xuống trộn cơm ăn đi. Ngươi mới là một ổ đó, cả nhà ngươi đều là một ổ, gộp chung một chỗ mỗi ngày thổi nước mũi chơi bùn!”
“Còn có, khoảng cách gần như vậy, đệ tử Liệt Dương Điện các ngươi hai bên chém nhau một đao cũng chưa ra mạng người, chuyện mất mặt như vậy các ngươi còn có thể nói ra sao? Trách không được đánh một con hắc yêu báo đánh nửa ngày cũng không chết, thực lực cũng quá kém rồi đó?”
Lời này của Diệp Linh Lang vừa ra, những đệ tử Liệt Dương Điện đó lập tức không cười nữa.
Bọn hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, đứa nhỏ trước mắt lớn lên còn rất đáng yêu, thoạt nhìn dễ bắt nạt vậy mà lá gan lớn như vậy, nói chuyện còn kiêu ngạo hơn cả bọn hắn.
Mục Tiêu Nhiên cũng không dự đoán được, tiểu sư muội nhà hắn chẳng những đối với yêu thú hung dữ mà đối với người cũng hung hăng như vậy, sự kiêu ngạo này cùng với hình tượng đáng yêu của nàng hoàn toàn không hợp nhau!
Hai bên đều đã thả ra lời tàn nhẫn, một hồi đại chiến là không thể tránh được, hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, đem tất cả át chủ bài trên tay đều tính một lần, nhìn xem trong chốc lát làm sao để bảo vệ hai vị sư muội không bị thương.
“Tiểu nha đầu, ngươi lá gan rất lớn đó, có nghĩ tới hậu quả trêu chọc chúng ta chưa?”
“Đại thúc xấu xí, vậy ngươi biết kẻ lần trước khi dễ sư tỷ của ta có kết cục gì sao?”
“Nha? Kết cục gì?”
“Ngươi rất nhanh sẽ biết. Tới đây, đi một lần quy trình đi, báo cái tên trước đi.”
“Báo tên?” Người của Liệt Dương Điện bật cười: “Chúng ta còn cần nhớ tên các ngươi sao? Các ngươi lập tức sẽ trở thành người chết!”
“Ai là người chết còn chưa biết, trước khi chết không thể để các ngươi biết bản thân đã trêu chọc vị đại thần nào sao? Ít nói nhảm, báo tên đi!”
Bọn họ lại cười mỉa mai một cái.
“Vậy ngươi nghe cho rõ, Liệt Dương Điện, La Diên Trung.”
“Thanh Huyền Tông, Diệp Linh Lang.”
Vừa dứt lời, các đệ tử Liệt Dương Điện lại phát ra một đợt tiếng cười trào phúng.
“Thanh Huyền Tông? Là tông môn rách nát gì chứ, nghe cũng chưa nghe qua.”
Diệp Linh Lang cũng theo bọn họ cùng nhau cười.
“Trước kia chưa từng nghe qua cũng không sao, rất nhanh các ngươi sẽ suốt đời khó quên.”
Dứt lời nàng quay đầu nhìn về phía sau.
“Ngũ sư tỷ, tỷ ngồi bên cạnh nghỉ đi, xem chúng ta làm sao treo mấy tên Kim Đan nho nhỏ này lên đánh, Ngũ sư huynh, cầm vũ khí lên, đánh nhau thôi!”
Mục Tiêu Nhiên tiến lên một bước đứng ở bên người Diệp Linh Lang, lấy kiếm của mình ra đồng thời triệu hồi các linh thú có thể chiến đấu, một con Bạch Hổ đằng vân và bảy con sói tuyết lông dài.
Nhìn bọn họ hai người tám linh thú, La Diên Trung trào phúng cười to.
“Trách không được dám khıêυ khíh Liệt Dương Điện chúng ta, thì ra tiểu tử ngươi là một ngự thú sư, bảy con sói tuyết, có chút bản lĩnh đó. Bất quá, các ngươi dù tính cả người cùng linh thú thêm vào cùng nhau cũng chưa nhiều bằng số lượng bên chúng ta đâu.”
Nói xong, La Diên Trung vẫy tay với các đệ tử ở phía sau.
“Như vậy đi, vì bảo đảm công bằng, các ngươi hai người tám linh thú tổng cộng là mười, chúng ta cũng chỉ để năm người đứng ra cùng các ngươi đánh thôi. Hôm nay khiến cho các ngươi trước khi chết được kiến thức một chút, đệ tử Liệt Dương Điện là mạnh đến cỡ nào!”
Lúc này, Diệp Linh Lang cũng kinh ngạc quay sang nhìn.
“Ngũ sư huynh, huynh lại có nhiều linh thú có thể đánh nhau như vậy, chắc muội phải thay đổi chủ ý thôi!”
“Yên tâm, bọn họ tuy rằng tất cả đều là Kim Đan, nhưng chúng ta muốn toàn thân lui ra cũng không phải vấn đề gì lớn.”
“Lui cái gì mà lui? Không thể làm cho bọn họ lui được! Muội cũng không tin, lại gặp phải một nhóm nhiều người như vậy, cũng không thể làm cho bọn họ chạy trốn được.” (Có lẽ đang nhớ lại nhóm người Thất Tinh Tông trong hẻm núi cự mãng đấy, cũng là bắt nạt đồng môn của Diệp Linh Lang)
“Hả?” Mục Tiêu Nhiên không nghe hiểu.
Diệp Linh Lang tươi cười ngọt ngào.
“Muội có một cách chơi rất mới mẻ.”
Tuy rằng không biết tiểu sư muội đang ấp ủ ý tưởng gì, nhưng hắn cứ cảm thấy nàng vừa nói câu này thì sẽ có người sắp gặp nạn, hơn nữa còn là đại nạn!
“Các ngươi vô nghĩa đủ rồi chưa? Đều lên cho ta, làm cho bọn họ biết gặp được đệ tử Liệt Dương Điện còn không chịu nhanh chóng cút tránh sang một bên, là sai lầm lớn nhất đời này!”
La Diên Trung kêu một tiếng, cả hắn cùng vài đệ tử phía sau lập tức hướng tới hai người Diệp Linh Lang vọt lên.
Nhưng bọn hắn vừa vọt lên Diệp Linh Lang lại quay đầu chạy đi.
Mục Tiêu Nhiên đang chuẩn bị cùng tiểu sư muội kề vai chiến đấu:???
Đệ tử Liệt Dương Điện đang hùng hổ xông tới: Nha, nói năng hung hăng như vậy nhưng chạy trốn cũng là đệ nhất.
“Ngũ sư huynh, huynh cố gắng chống đỡ một lúc, muội lập tức quay lại!”