Tay Của Anh Ấy Rất Mê Người

Chương 80

Tống Phưởng ra khỏi phòng tắm, thấy người ngồi trêи sô pha khoanh chân dài dựa vào lưng ghế, hơi cụp mắt nhìn màn hình điện thoại, tay lướt lên lướt xuống, thỉnh thoảng nhíu mày một cái.

Hiếm khi biểu cảm phong phú he.

Cô tò mò, thoa đều kem dưỡng da lên mặt rồi cúi đầu, “Anh đang nhìn cái gì vậy?"

Kem dưỡng da có chút tinh dầu thực vật, mùi thơm ngát không hắc, đây là sản phẩm yêu thích của cô, một bộ hai món, đồ thiết yếu khi du lịch tại gia của beauty blogger Tống Phưởng.

Đã một thời gian anh không ngửi thấy mùi hương này.

Hai người ở rất gần, mái tóc đen mềm mại của cô lướt qua má anh.

Anh quay điện thoại về phía mặt Tống Phưởng để cô nhìn thấy rõ, “Nhìn em.”

Tống Phưởng không hiểu. Bây giờ cô đang không đeo kính, nhìn điện thoại hơi mờ nên lại gần thêm chút nữa, nheo mắt lại, khi đọc dòng chữ “… nick phụ của Tống Phưởng…”, khuôn mặt nhỏ trắng nõn lập tức đỏ lên.

Từ sau tối qua khi tác giả truyện tranh đăng Weibo, chuyện #thứ Ba gặp# không ngừng lên men. Một câu chuyện bát quái vốn chỉ là giới giải trí, cuối cùng lại liên quan đến giới beauty, giới eSport, giới truyện tranh, mọi người ngồi cùng một bàn có thể chơi đủ 16 vòng.

Có thể nói là drama của năm.

Có lớp trưởng* đứng lên tổng kết sâu về bộ phim này. Tiện thể còn kết hợp 《Dăm ba câu chuyện ngược cẩu năm đó của chủ nhân tôi》 để lột da Tống Phưởng và Giang Ký Minh theo chiều sâu.

(*) Lớp trưởng (đại diện/đại biểu lớp) trêи mạng chỉ người đứng ra tóm tắt nội dung chi tiết từ đầu đến cuối hoặc giải thích các điểm chính của một sự kiện nóng cho những cư dân mạng nhiệt tình. (Baidu)

【 @Chế là lớp trưởng đây: Căn cứ vào ảnh chụp màn hình của khán giả có tâm, con boss lộ mặt hai lần trêи livestream của Tống Phưởng đều là chó Giang Ký Minh nuôi, Demacia. Đây mới là trọng tâm nè các anh em, lần đầu tiên người anh em De già lộ mặt có thể bắt nguồn từ đầu tháng 12 năm ngoái. Nếu không phải quan hệ thân thiết thì sao có thể tùy tiện để boss của mình ở nhà người khác or cẩn thận chăm sóc boss nhà người khác. So, khoảng thời gian đó hẳn là họ đang trong mối quan hệ mập mờ hoặc thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt. 】

【 @Chế là lớp trưởng đây: Video xã D tung ra là chuyện đầu tháng 11. Cho nên, kết hợp với Weibo trêи, có thể mơ hồ suy ra, hẳn là Trần Húc và Giang Ký Minh cùng thích Tống Phưởng. Còn Tống Phưởng, cuối cùng là bị Giang Ký Minh bắt cóc. 】

【 @Chế là lớp trưởng đây: Chẳng trách da của Giang Ký Minh thay đổi tốt lên kể từ sau thi đấu All-Star 2016. Hóa ra là yêu một beauty blogger. 】

【 @Chế là lớp trưởng đây: PS: Nghe nói con boss này bị Tống Phưởng luyện thành beauty blogboss rồi? Thật trân hay giả trân zậy? Có thể phân biệt phân biệt son môi kem nền phấn? Fan nào có tâm xin hãy gửi riêng video cho chế với! 】

【 @Chế là lớp trưởng đây: Quay lại vấn đề chính, đây là một đoạn clip ngắn trong livestream của Giang Ký Minh sau kỳ nghỉ trước Tết mà fan gửi cho chế. Đây, ảnh thứ hai chụp ở phòng sách nhà Tống Phưởng. Rồi, từ hai điều kiện trêи chúng ta có thể biết được, hai người này! Ở chung!!!! 】

Lớp trưởng này không hổ là đại biểu lớp, kinh nghiệm lột da giới fan nhiều năm, đào hai người kia dễ như ăn bánh. Chẳng thế thì gì, mới chỉ có nửa tiếng, lớp trưởng lại cập nhật, lần này là một thông tin siêu ghê gớm —— cô ấy đào ra nick phụ của Tống Phưởng.

Cái này, bên trong nick phụ đều là Giang Ký Minh.

Cái này, nick phụ khoác lên mình lớp vỏ fangirl của Giang Ký Minh, đánh call cả đời vì Giang Ký Minh, thậm chí còn tham gia nhóm hàng ngàn vợ của Akoo.

Cái này, Weibo mới nhất của nick phụ là —— “Dạo này mình rất may mắn, nếu được thì hy vọng có thể chia cho anh ấy một nửa, Hy vọng những trận đấu sau của anh ấy sẽ suôn sẻ, mong anh ấy có thể đạt được mọi thứ mình muốn, hy vọng mọi chuyện sẽ thành công. Làm ơn làm ơn.”

Anh mỉm cười, nhìn cô chằm chằm, giọng điệu trêu chọc: “Thích Minh Minh cả đời xD’ hả?”

Âm cuối cùng kéo dài cất cao, mặt Tống Phưởng đỏ có thể nhỏ ra máu.

Anh còn ngại chưa đủ, tiếp tục đọc biệt danh ở phần tiểu sử giới thiệu: “Fan Akoo cả đời, fan não tàn của Akoo, yêu anh ấy 10000 năm.”

Hai tay Tống Phưởng bụm mặt, nhào cả người vào trong ngực anh, lẩm bẩm: “Xin anh, xin anh đấy đừng đọc nữa! Đừng đọc!” Cái mặt mo già nua hơn 23 năm của cô sắp mất rồi!!

Đỉnh đầu cô vang lên vài tiếng cười khẽ.

Một nụ hôn hạ xuống đầu cô.

Rất nhẹ.



Chuyện lần này rất ly kỳ và nguy hiểm, cũng may có kết cục tốt.

Trải qua nhiều lần chuyển hướng, vạch trần, dư luận đã hoàn toàn nghiêng về phía họ.

Ekip PR đều nói, bọn họ làm việc nhiều năm, case Tống Phưởng lần này là vụ đỡ tốn sức nhất và ít mệt đầu để giải quyết nhất.

Than đen trêи người Tống Phưởng được rửa sạch, thậm chí còn thu được một đợt fan CP.

Nick chính nick phụ Weibo của cô có rất nhiều tin nhắn riêng tràn vào.

Phần lớn đều được gửi từ fan nữ của Giang Ký Minh.

“Chị gái, mặc dù em rất đau lòng nhưng xin chị hãy chăm sóc cho Akoo nhà chúng em thật tốt nhé.”

“Chị và Akoo thật ngọt ngào, hy vọng sau này có thể thấy hai người mỗi ngày nhiều hơn.”

“Chị gái nhỏ, chị thực sự là tấm gương cho đảng tay khống chúng ta! Em muốn noi theo chị!”

Một đám người trước đó giơ cờ chính nghĩa ngược chết Weibo Tống Phưởng, đến khi bản ghi âm thật đăng lên, đám người này chuyển hướng đi ngược lại Weibo Dư Lâm và xã D.

Có lẽ bản ghi âm làm mọi người phẫn nộ, mọi người đối xử với họ còn hung tàn hơn với Tống Phưởng, thậm chí có rất nhiều người dùng VPN trèo tường lên INS Dư Lâm spam lời nói dơ bẩn khó coi.

Dọa Dư Lâm phải khóa bình luận cả Weibo lẫn INS.

Giang Ký Minh xin nghỉ phép chạy đến đây.

Bây giờ vẫn đang trong huấn luyện, Tống Phưởng không muốn anh ở đây lâu, nhưng thay vào đó thì anh lại tỏ thái độ ‘Bao giờ em về thành phố A thì anh về’.

Tống Phưởng không làm gì được anh, chỉ có thể thu dọn hành lý và đổi vé, về thành phố A trước thời gian.

Bọn họ đi vào chiều hôm sau.

Tống Phưởng làm thủ tục trả phòng ở quầy lễ tân, Giang Ký Minh kéo vali đứng bên cạnh đợi cô.

Nhân viên lễ tân checkout xong trả lại CMND cho cô.

Tống Phưởng vừa nhận lấy, đã nghe thấy giọng nữ đằng sau.

“Tống Phưởng!”

Tống Phưởng quay đầu lại, trông thấy Đường Ngu mặc váy dài cách đó không xa, hai tay ôm ngực nhìn Tống Phưởng cười, bên cạnh còn có mấy nhân viên trợ lý đứng.

Bọn họ đến trước mặt Tống Phưởng, đôi mắt đầy hóng hớt nhìn Tống Phưởng một cái rồi lại lặng lẽ liếc Giang Ký Minh. Nam thanh nữ tú, đẹp đôi làm người ta ao ước.

Em gái trợ lý lặng lẽ giơ ngón like cho Tống Phưởng.

Tống Phưởng không hiểu, cười, là sao vậy.

Em gái trợ lý: “Chị Tống đỉnh của chóp.” Lại liếc nhìn người đàn ông tuấn tú bên cạnh Tống Phưởng, ngón cái càng cao lên, giọng điệu cực kỳ hâm mộ: “Chị là đỉnh cao trong giới tay khống chúng ta! Tấm gương của giới tay khống chúng ta! Em phải học tập chị mới được!”

Tống Phưởng: “…”

Em gái: “Tiện thể hỏi chị câu, cái thang máy mà chị tìm được bạn trai đẹp trai như thế này ở đâu vậy chị Tống? Có thể chia sẻ vị trí cụ thể qua Wechat không? Người tốt sẽ được bình an cả đời!”

Tống Phưởng: “…”

Đường Ngu chọt cánh tay Tống Phưởng, kéo cô qua một bên, thấp giọng nói: “Bây giờ Từ Kiệt ở thành phố B, chắc là đang bị công ty dạy dỗ một trận, thời gian này hẳn là anh ta sẽ bận lắm.”

Nói đến chuyện Từ Kiệt, Tống Phưởng cảm thấy vừa áy náy vừa cảm kϊƈɦ Đường Ngu. Cô im lặng vài giây, nhìn vào mắt Đường Ngu, nghiêm túc nói với cô ấy: “Cảm ơn cô, Đường Ngu, nếu lần này không có cô giúp đỡ thì việc này chắc sẽ ——”

Lần này Tống Phưởng không biết gì về mối nguy hiểm PR showbiz, nên cũng chẳng có cách, nhưng may có Đường Ngu và ekip của cô ấy giúp đỡ, chuyện khó giải quyết cuối cùng cũng được giải quyết êm đẹp.

Đường Ngu cười cười, chỉ nói: "Cô là cô gái tốt, tôi có không thích cũng không thể để người khác bắt nạt cô gái tốt.”

Tống Phưởng mím môi, há miệng hồi lâu không lên tiếng, cuối cùng lại nói một câu: “Cảm ơn cô, Đường Ngu.”

Cô ấy giống nữ nữ hiệp giang hồ trượng nghĩa, giải cứu Tống Phưởng trong nguy nan.

“Lần sau chúng ta lại hợp tác nhé.”

“Nhất định.”



Thành phố A.

Phong trần mệt mỏi trở về nhà.

Cô vừa mở cửa bước vào, đã thấy một đám lông lớn màu vàng nhào vào vòng tay mình, kèm theo đó là tiếng chuông lanh lảnh và tiếng sủa gâu gâu gâu không ngừng.

Tống Phưởng đặt vali qua một bên, ôm Demacia vào lòng.

Chắc là hôm nay nó vừa tắm, trêи người còn có mùi sữa tắm dễ ngửi, lông cũng rất mượt, ôm vào trong lòng, thoải mái như ôm một món đồ chơi lông nhung.

“Có nhớ chị không đấy?”

"Gâu gâu gâu."

... Cất cao âm lượng là đủ để chứng minh nỗi nhớ nhung của nó.

Nó lè lưỡi định ɭϊếʍ mặt Tống Phưởng, nhưng Giang Ký Minh nhanh hơn nó một bước dịch đầu Tống Phưởng đi.

Demacia không ɭϊếʍ được, khó hiểu mà đáng thương nhìn Giang Ký Minh.

Bàn tay to đang nắm cằm cô buông ra, sau đó véo nhẹ má cô, mấy giây sau liền nghe thấy người bên cạnh nói: “Mày cứ cẩn thận đấy, ɭϊếʍ kem nền là vào bệnh viện thú cưng nhé.”

Tống Phưởng: “…”

Cô huých cùi chỏ xuống đùi anh, ngước lên trợn mắt, anh nói cái gì đấy hả!

Giang Ký Minh cười.

Tống Phưởng tắm rửa xong, đi vào bếp làm làm ít đồ lấp bụng.

Đã lâu Demacia không được gặp cô, lúc này rất dính cô, cái đuôi ngoe nguẩy đi theo phía sau. Vừa rồi cô tắm nó cũng ngồi xổm ngoài cửa phòng vệ sinh, so với chủ nhân của nó thì chỉ hơn chứ không kém.

Tống Phưởng vừa phải lo bát canh đang sôi, vừa phải chăm sóc con boss ngồi xổm bên chân mình cầu chú ý.

Thật sự hơi quá bận.

Cũng may không lâu sau Giang Ký Minh đã tắm xong đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Nước trêи tóc anh vẫn còn nhỏ giọt, trêи cổ quấn khăn mặt trắng, quần đùi rộng màu trắng. Bạn trai mặc đồ ngủ, trông rất phong cách.

Anh nhận lấy cái thìa trong tay Tống Phưởng, nói: “Em chơi với nó đi.”

Nhiệm vụ chính trong bếp đã chuyển giao thành công. Tống Phưởng nhẹ nhõm, hơi ngồi xuống vui đùa ầm ĩ với Demacia.

Ánh đèn ấm trong căn bếp không quá lớn.

Ánh sáng ấm áp tràn ra, hương thơm lan tỏa, khói trắng lượn lờ bốc lên.

Ấm áp lại tươi đẹp.

Tống Phưởng chơi với nó một lúc, chợt nhớ tới cái gì, xoay người chống tay vào bồn rửa, tỉ mỉ nhìn anh, nói: “Dạo, dạo này tính tình anh thay đổi rất tốt đó.”

Giang Ký Minh: “Hả?”

“Chuyện, chuyện Từ Kiệt ——” cô lặng lẽ liếc sắc mặt anh, “Em cho là anh sẽ tức giận.” Lại còn rất khó dỗ nữa. Nhưng sự thật hoàn toàn tương phản với dự đoán của cô, Giang Ký Minh không cáu kỉnh, thậm chí còn chẳng nhắc đến hai chữ Từ Kiệt.

Anh ừm, “Ban đầu đúng là rất giận.”

“Vậy —— anh nguôi giận từ khi nào thế?”

“Khi thấy em nói, chúc vạn sự anh mong muốn đều thành sự thật.”

Nhìn thấy những lời kia, ngọn lửa trong lập ngực lập tức biến mất, thay vào đó là ngập tràn ấm áp. Tống Phưởng, bạn gái của anh, vừa tốt vừa đáng yêu.

Tống Phưởng thấy anh lại nhắc đến nick phụ kia, mặt thoáng chốc đỏ lên. Cô cọ cọ bờ vai anh, nhẹ giọng nói: “Rất xin lỗi, làm anh phải lo lắng.”

Anh không nói chuyện, quay đầu hôn xuống trán cô.

Chỉ một nụ hôn như thế.

Mà trái tim suýt đã tan ra.
Bình Luận (0)
Comment