Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 134 - Chương 134: Nên Là Ngươi Đi (2)

Chương 134: Nên là ngươi đi (2) Chương 134: Nên là ngươi đi (2)Chương 134: Nên là ngươi đi (2)

Biểu cảm của Dịch Thư Nguyên vô cùng cân nhắc mà nhìn về phía một đám quỷ hồn.

"A? Chư vị, phán phạt của các ngươi còn chưa có ban xuống, nhưng theo Dịch mỗ biết, cũng không khoa trương như Cổ Vân Thông, giống như mấy vị Thiên Kình Bang, coi như là vận khí không tốt, dương kiếp chém đầu đã là trọng hình, ở trong âm phủ cũng sẽ không nặng như vậy rồi, vẫn có cơ hội đầu thai, mà việc của Dịch mỗ cũng không phải là dễ dàng giúp đỡ như vậy đâu, thậm chí khả năng vĩnh viễn không siêu sinh..."

Nói đến này, Dịch Thư Nguyên cũng cười.

"Mấy vị còn muốn giúp sao?"

Những quỷ hồn võ giả kia há miệng ở đó cũng không nói gì nữa.

"Ha ha ha ha ha ha...

Dịch Thư Nguyên nhịn không được bật cười lên, bao gồm Thành Hoàng ở bên trong, một đám quỷ thần Âm sai chung quanh cũng nhao nhao quái dị cười rộ lên.

Ha ha ha ha ha... “A ha ha ha ha ha...

Âm thanh này dường như phát đạt vô hạn, lại dường như ầm ï vô hạn, một đám quỷ hồn chỉ cảm thấy tâm thần lay động, hai lỗ tai đau đớn, thậm chí sinh ra vô hạn sợ hãi...

Giờ phút này, âm thanh vô cùng đáng sợ khiếp người mà quỷ hồn nghe thấy càng hiện ra vẻ châm chọc, nhìn những quỷ hồn này làm trò hề ở Âm phủ, cũng là một trong niềm vui thú nhiều người trong Âm ti, nếu như những võ giả này nghe Dịch Thư Nguyên nói xong vẫn còn lựa chọn hỗ trợ, ngược lại là có thể làm cho quỷ thần xem trọng vài phần, bất quá bây giờ nha...

Bọn họ sợ, ta không sợt"

Một giọng nữ tử lành lạnh vang lên, tiếng cười trong đại điện cũng bình tĩnh trở lại.

Toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Hà Hân, lão Thành Hoàng ngôi phía trên cao mặc dù đã im tiếng nhưng nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, chỉ là nụ cười này lúc nhìn về phía Hà Hân lại không hề có ý trào phúng.

Có đôi khi nhân tâm khó lường, có đôi khi tâm ý người quỷ hết sức chân thành cũng là vừa xem liền hiểu, nhất là đối với chúng thần U Minh lại càng là như vậy.

Dịch Thư Nguyên nhìn Hà Hân, nét mặt cùng ánh mắt của nàng cũng hiện ra một tia kích động, vốn là một nữ tử bị nhìn một lúc liền rụt rè quay đầu đi chỗ khác, giờ phút này lại nghiêm túc nhìn Dịch Thư Nguyên, không có bất kỳ ý trốn tránh cùng né tránh nào, bởi vì nàng sợ Dịch tiên sinh hiểu lầm quyết tâm của nàng.

"Dịch tiên sinh, tiểu nữ Hà Hân nguyện ý giúp ngài!" Hà Hân lại một lần nữa lập lại lời của mình, điều này hiển nhiên cũng không phải giống như kích động nhất thời mà nói nữa rồi, thấy Dịch Thư Nguyên không nói lời nào, Hà Hân thậm chí còn khua lên dũng khí bồi thêm một câu.

"Tiên sinh chớ có nhìn ta là nữ tử liền trong lòng còn có nghỉ kị, tiểu nữ tương tự cũng có thể một lời đáng giá nghìn vàng!"

Lúc nói ra lời này, hai tay giấu bên trong tay áo của Hà Hân cũng đã rất nhanh nắm lại, nếu không phải quỷ hồn không đổ mồ hôi, khẳng định lưng cũng đều nóng lên.

Tuy rằng một đời này trải qua ngắn ngủi, nhưng sau khi chết nhận được đông đảo trợ giúp, khiến cho Hà Hân cảm xúc rất sâu.

Tư cách quỷ hồn, Hà Hân có đôi khi rõ ràng hơn so với người, nàng có thể cảm nhận được sợ hãi cùng dũng khí của Đỗ Phương lúc trước, có thể phát hiện ra khó khăn cùng phẫn nộ của Huyện lệnh, thậm chí một khắc Cổ Vân Thông gặp mặt cùng con riêng, thút thít nỉ non cùng hối hận cũng hiện ra chân thành nhất định.

Cho nên Hà Hân không hy vọng chính mình chỉ là một người được trợ giúp, chỗ khác không thể giúp thì cũng đành, nhưng giờ phút này nàng nhất định phải tranh thủ nhận việc này tới.

Đương nhiên, ở bên trong chỗ này cũng có một loại tức giận không muốn bị người khác xem nhẹ.

Nhưng Hà Hân không biết là, trong loại hoàn cảnh này còn có thể nói ra những lời như thế, giờ phút này khí tràng nàng tản mát ra cũng đã vượt xa quỷ hồn tâm thường, thậm chí có thể làm cho Dịch Thư Nguyên cùng lão Thành Hoàng cảm giác được loại thay đổi bản chất nào đó của thần hồn.

Dịch Thư Nguyên nghiêm túc đánh giá Hà Hân, sau đó chậm rãi đứng lên.

"Nếu như trong lòng Hà Hân cô nương có chí này, Dịch mỗ từ chối nữa ngược lại là làm kiêu! Dịch Thư Nguyên ta tuy rằng không tính là đại năng gì, nhưng nếu như việc này thành, ta và hòn đá nhỏ đều sẽ thiếu nợ ngươi một cái nhân tình!"

Dịch Thư Nguyên không nói gì thêm báo đáp cụ thể, chỉ là cho ra một cái hứa hẹn, tuy rằng hiện giờ hình như có chút hạ giá, nhưng hắn rất có lòng tin đối với chính mình, có lòng tin đối với chính mình sẽ diễn hóa đạo, thực tế sau khi xem qua Sơn Hà Tiên Lô Đồ lại càng là như vậy.

Nếu như để cho Cổ Vân Thông hỗ trợ, đó là kỳ ngộ thuộc về gã, nhưng để cho Hà Hân hỗ trợ, giờ khắc này Dịch Thư Nguyên liền đáp ứng một phần ân tình, hơn nữa sức nặng không hê nhẹ.

Lão Thành Hoàng tại ngồi ở trên cao khẽ gật đầu, cho đến giờ phút này mới không khỏi cười ra tiếng. "Ha ha ha ha ha ha ha, đáng tiếc, nếu không có việc này, lão phu thậm chí nghĩ sẽ dọn ra một thần vị cho Hân cô nương, nhưng mà như vậy cũng tốt, ngươi nên có phần cơ duyên cùng công đức này!"

Lão Thành Hoàng tin tưởng, lấy trạng thái Hà Hân biểu hiện ra giờ phút này mà nói, vượt qua sông Vong Xuyên trên U Minh sẽ không có vấn đề rất lớn, bởi vì những quỷ hồn khác tranh đoạt vị trí ở trên thuyền sợ là hơn phân nửa cũng không tranh lại nàng.

Vừa mới bị quỷ thần cười làm cho tâm thân kinh hãi, giờ phút này lại nghe lão Thành Hoàng nói, Cổ Vân Thông bỗng nhiên giật mình tỉnh lại, lớn tiếng kêu gọi nói.

“Ta thì sao? Dịch tiên sinh, Dịch tiên sinh! Ta thì sao? Ta cũng nguyện ý, dựa vào cái gì nàng được mà ta lại không được...

"Dẫn đi!"

Lão Thành Hoàng không muốn nghe Cổ Vân Thông khóc lóc kêu gào nhiều ở đây, truyền lệnh xuống, lập tức có Âm sai tới đây kéo hồn.

"Không, không —— ta không muốn quay lại đó, ta không muốn quay về—— Dịch tiên sinh, Dịch tiên sinh cứu ta —— "

Lực bất tòng tâm nha Cổ đồng học, Dịch Thư Nguyên chỉ nhìn, ngay cả lời nói cũng không nói một câu, hắn cũng không phải là Thánh Mẫu gì, đối với loại kết cục Cổ Vân Thông nên nhận này, hắn không hề có gánh nặng tâm lý.

Huống hồ Dịch Thư Nguyên đã sớm nói trước, chỉ nói là thương lượng quan sát một chút cùng Thành Hoàng, hiển nhiên Thành Hoàng bên đó là đã cho rằng Cổ Vân Thông không được.

Nhưng mà những lời này Dịch Thư Nguyên cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu một chút mà thôi, nói khẳng định là sẽ không nói ra.
Bình Luận (0)
Comment