Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 201 - Chương 201: Áp Lực Thúc Đẩy Động Lực (1)

Chương 201: Áp lực thúc đẩy động lực (1) Chương 201: Áp lực thúc đẩy động lực (1)Chương 201: Áp lực thúc đẩy động lực (1)

Khi sắc trời mờ tối, Dịch Thư Nguyên ra khỏi cửa, vẫy tay vê phía nóc nhà, hồ lô cũng một lân nữa bay vào trong tay áo.

Lúc này bên phía phòng bếp của lão lý trưởng đã có khói bốc lên, hơn nữa còn kêu Dịch Thư Nguyên chuẩn bị ăn cơm tối.

Lão lý trưởng sinh được ba nữ, tất cả đều đã lập gia đình, bây giờ chỉ có lão cùng với bạn già sống ở chỗ này, Dịch Thư Nguyên đến cũng làm cho trong nhà náo nhiệt hơn không ít.

Lão nhân ngủ sớm, cộng thêm tối nay lại uống mấy chén, đợi cơm tối kết thúc, sau khi Dịch Thư Nguyên giúp đỡ cùng nhau thu dọn bát đũa, nhị lão liền trước sau đi ngủ.

Dịch Thư Nguyên tuy rằng cũng là một bộ dạng muốn đi nghỉ ngơi, chỉ bất quá sau khi vào phòng đương nhiên sẽ không nằm thẳng xuống ngủ.

Dịch Thư Nguyên đầu tiên là bày nghiên mực lấy bút ra, lại lấy hồ lô rượu từ trong tay áo.

Trong tay vận hành pháp lực phong bế hồ lô xung quanh, sau đó Dịch Thư Nguyên mới nhẹ nhàng kéo nút lọ ra.

Một cỗ mùi rượu nhàn nhạt kèm một chút cảm giác cực nóng bay ra, nhưng cũng không bốc khỏi bên người Dịch Thư Nguyên.

Một đám rượu được Dịch Thư Nguyên trút hết vào bên trong nghiên mực, Hôi Miễn lắc lắc lư lư ôm thỏi mài mực muốn đi tới nghiên mực, bị Dịch Thư Nguyên nhẹ nhàng đoạt lấy.

"Ngửi một chút hơi rượu đã muốn say, đi qua một bên."

Vào loại thời khắc thoáng căng thẳng này, bộ dạng Hôi Miễn như vậy cũng khiến cho Dịch Thư Nguyên cảm thấy hơi nhẹ nhõm.

Mà câu nói mang theo ý vui đùa của Dịch Thư Nguyên cũng đồng dạng lại đem đến cho Hôi Miễn sự tin tưởng, nguyên bản cảm giác e ngại cũng đều bị hòa tan.

Dịch Thư Nguyên cuốn tay áo lên cẩn thận nghiền mực, mực đen cùng rượu "Liệt" dung hợp, không ngừng xoay tròn giữa nghiên mực, giống như kinh đào kích động trong phạm vi nhỏ.

Nhưng ở dưới sự khống chế cẩn thận của Dịch Thư Nguyên, động tĩnh trong nghiên mực dần dân yếu bớt, sau đó gần như nhu hòa, cuối cùng biến thành nước mực màu sắc nồng đậm.

Dịch Thư Nguyên khẽ gật đầu, hiện giờ hắn muốn học theo một cái điển cố trong truyền thuyết.

Xòe quạt xếp trong tay, Dịch Thư Nguyên cầm bút lang chấm nước mực đặc thù.

Ngòi bút lông giống như một cái động không đáy, một mực hấp thụ nước mực, hoàn toàn hút sạch sẽ nước mực trong nghiên cho nên đầu bút cũng hơi phồng lên.

Dịch Thư Nguyên tay cầm cán bút, ổn định tâm thần, khống chế phát lực, sau đó trực tiếp viết trên mặt quạt.

Từng đường mực phác họa ra hình thái, sau đó dân dần nối thành một mảnh.

Lần này không phải viết sách hay văn tự gì, mà là vẽ tranh.

Hôi Miễn che mũi tới sát gần quan sát, chỉ thấy dưới ngòi bút của Dịch Thư Nguyên, trên mặt quạt dần dần hiện ra một loại cảm giác sắc bén.

Lại có một loại cảm giác thiêu cháy cực nóng, khiến cho Hôi Miễn giống như không phải đang nhích tới gần quạt xếp, mà là nhích tới gân bếp lò.

Mà trong loại nhiệt độ nóng rực này, lại kỳ dị vì cảm thấy lạnh cả người.

Một thanh bảo kiếm sắc bén lăng liệt dân dần hiện ra trên mặt cánh quạt.

Mà bởi vì quan hệ với mực nước, trên thân bảo kiếm vốn nên là đen trắng, bây giờ lại mơ hồ nổi lên một tầng màu đỏ.

"Vù vù."

Dịch Thư Nguyên nhẹ nhẹ thở ra một hơi, không đợi vết mực khô, quạt xếp trong tay đã được khép lại.

Cầm quạt xếp trong tay, Dịch Thư Nguyên vận hành pháp lực trong người, không ngừng dung nhập vào trong quạt xếp, càng là tâm thần tương liên và dân dân chuyển cảm nhận trong lòng lên trên quạt xếp.

Giờ khắc này quạt xếp trong tay tựa như muốn bị hòa tan vậy, trở nên mơ hồ.

Tâm sinh niệm, niệm hóa pháp, pháp sinh huyễn, huyễn hóa thật!

Dịch Thư Nguyên không ngừng ám thị chân pháp trong lòng, quạt xếp trên không tựa như sinh ra một chút sương mù phát sáng, càng như là rung động nổi lên trong nước, chiếu rọi hư ảnh quạt xếp.

Theo pháp lực không ngừng truyền vào quạt xếp, trán Dịch Thư Nguyên hơi đổ mồ hôi, mấy chữ "Thiên biến vạn hóa" trên quạt xếp hơi mơ hồ hiện ra bảo quang.

Quạt xếp trở nên càng lúc càng mơ hồ, tựa như sương mù vờn quanh, ngược lại là cái bóng trên không trung rung động trở nên càng lúc càng rõ ràng.

Lúc quạt xếp hoàn toàn bị vụ quang che đậy, rung động bên trên nguyên bản càng lúc càng lớn cũng bắt đầu gần như bình tĩnh.

Đến lúc cuối cùng khi không còn gợn sóng, cái bóng đã từ cái quạt xếp biến thành chén rượu nhỏ.

Vụ quang trong tay Dịch Thư Nguyên tản đi, quạt xếp cũng rõ ràng ... thật sự biến thành một chén rượu nhỏi

Đã thành!

Tim Dịch Thư Nguyên cũng đập nhanh hơn so với bình thường mấy phần.

Quả nhiên, câu áp lực rất thích hợp để học tập và đột phá đúng là không có lửa thì sao có khói, lúc trước một mực còn thiếu chút ý tứ nữa, hôm nay rốt cuộc đã thành.

Hôi Miễn cũng thoáng cái kích động lên, cao hứng đến mức hai cái chân theo bản năng đập vào nhau.

Tiên sinh đã thành công!

Dịch Thư Nguyên lộ ra vẻ tươi cười, nhưng pháp lực không tiêu tan, động tác liên tục, hắn chuyển chén rượu nhỏ tới tay phải, lần nữa nắm hồ lô rượu lên rót rượu vào bên trong chén nhỏ.

Theo rượu đầy lên, trên mặt nước vậy mà nổi lơ lửng bóng của một thanh kiếm.

Dịch Thư Nguyên thoáng nhìn qua Hôi Miễn, nó cũng đang nhìn hắn.

Sau đó Dịch Thư Nguyên không nói hai lời, trực tiếp một hơi uống cạn sạch rượu.

Rượu vào cổ họng, trong chốc lát, một cỗ cảm giác giống như thiêu cháy tràn đầy trong khoang miệng, càng có một loại cảm giác sắc bén khiến cho trong miệng Dịch Thư Nguyên đau nhức.

"Ừm"

Dịch Thư Nguyên xém chút nữa phun rượu ra ngoài, thậm chí có thể cảm giác được vị ngai ngái trong miệng, nhưng hắn phồng quai hàm lên cưỡng ép nhịn xuống.

"Ừng ực."

Từ lúc sinh ra đến giờ, đây chính là ngụm rượu mạnh nhất và đáng sợ nhất, sau khi bị Dịch Thư Nguyên nuốt xuống, từ yết hầu cho đến trong bụng lại là một trận thiêu cháy.

Một chiêu này vốn gọi là "Miệng ngọt bụng kiếm', vốn là một cái tà pháp dưỡng kiếm trong bụng của một con yêu quái rất lâu trước đây.

Nguyên tắc của Dịch Thư Nguyên chính là, pháp không tốt xấu, pháp không định pháp, phải xem người nào dùng và cách dùng như thế nào.

Lấy một chiêu này làm linh cảm, đi trừ một chút bã, lại dung nhập ý nghĩ bản thân, một chiêu này liên sinh ra biến hóa mới, đủ để hóa mục nát thành thần kỳ.

Hơn nữa rượu này quá mạnh, Dịch Thư Nguyên thật sự không dễ khống chế, lấy đạo hạnh hiện giờ của hắn khó có thể làm cẩn thận tỉ mỉ được.

Vốn lấy mực để trung hoà độ mạnh, lấy vẽ định khung hình kiếm, lại biến hóa quạt xếp thừa nhận kiếm này, đưa vật dẫn thuận theo rượu, tự nhiên mà hóa vào trong bụng Dịch Thư Nguyên.

Như vậy lấy đạo hạnh bây giờ của Dịch Thư Nguyên, theo hắn từng bước xảo diệu hóa giải khó khăn, cũng làm được trong bụng tàng kiếm!

Một chiêu dựa vào rượu mực ẩn tàng kiếm, Dịch Thư Nguyên khống chế được một kiếm trong bụng vấn đề không lớn.

Hơn nữa uy thế tuyệt đối sẽ không giảm, càng là tuyệt đối có thể xuất kỳ bất ý!
Bình Luận (0)
Comment