Chương 327: Xây nhà Ngư Tang, trước tị cốc vũ (1)
Chương 327: Xây nhà Ngư Tang, trước tị cốc vũ (1)Chương 327: Xây nhà Ngư Tang, trước tị cốc vũ (1)
Tên thôn rất đơn giản, gọi là thôn Ngư Tang, không chỉ là nơi u tĩnh, thậm chí còn không tôn tại trong tư liệu đồ chí của quan phủ.
Bởi vì là chủ yếu là thủy tộc trong sông Khai Dương, cho nên cũng không có giao lưu xã hội phức tạp gì, nếu như đã hiểu tình huống, mọi người làm quen xong liền rất nhanh bắt tay vào chuẩn bị xây dựng gian phòng mới.
Chuyển cự thạch trên đất đi, vác gỗ lớn xà lớn chạy tới.
Nghiêm chỉnh mà nói thì những hộ gia đình ở nơi đây đều coi như là yêu quái, hơn nữa cũng đều có kinh nghiệm, làm ngói bùn hay nghề mộc cũng hiểu một chút, xây một gian phòng ở đương nhiên không thành vấn đề, cho dù có một chút đồ vật khó làm, thoáng thi triển pháp thuật cũng liền có thể biến thành.
Vẻn vẹn thời gian mấy ngày, một căn phòng gần bên rừng cây dâu đã được xây dựng thành công, thiết kế có phòng khách có phòng ngủ có phòng bếp, còn có một phòng chuyên môn nuôi tằm.
Đồ dùng trong nhà càng là dùng xe trâu kéo cả xe từ trên chợ rất xa trở về.
Thôn dân nơi đây cũng đều rất dễ thân cận, bất luận chân thân của bọn họ như thế nào, thế nhưng Trác Tình vẫn có thể cảm nhận được tới phần thiện ý.
Sau khi quen thuộc nơi đây, cảm giác câu nệ của Trác Tình cũng càng lúc càng mờ nhạt đi, nàng cùng với Dịch Thư Nguyên càng là cùng nhau đích thân tham dự trong việc xây dựng, cho dù là dưới sự chỉ huy vớ vẩn của Hôi Miễn nên dính đầy bụi đất.
Tiếp đó thường thường cũng là Hôi Miễn cười nhạo lớn tiếng nhất.
Hôm nay gian phòng rốt cuộc đã xây dựng hoàn tất.
"Đùng đùng lốp bốp" một trận âm thanh nổ vang không ngừng vang lên, là có người chuyên môn lấy một dây pháo tới để đốt.
Nhưng mà Dịch Thư Nguyên cùng Trác Tình lại tiếp tục bận rộn, người sau thì sau nhiều ngày lại lân nữa có chút khẩn trương, bởi vì Dịch Thư Nguyên nói cần phải nấu cơm để làm tạ lễ.
Đương nhiên là không trông cậy được vào Trác Tình cùng Hôi Miễn, việc làm đồ ăn còn phải dựa vào Dịch Thư Nguyên.
Dịch Thư Nguyên kích động đứng trước bếp, vén tay áo lên cao nhất, tóc dài buộc ra sau lưng, cầm lấy cái môi đứng trước nồi sắt lớn bày ra tư thế.
"Hôm nay, liền để ta bộc lộ tài năng cho mọi người xem—~ "
Dịch Thư Nguyên bên đó nói xong, Trác Tình cùng Hôi Miễn lại nhanh chóng nhét hai khúc củi vào trong lò, khiến cho lửa cháy to hơn một chút.
Những người nghỉ ngơi trong nội viện cũng nhao nhao liếc mắt nhìn về phía phòng bếp, vô cùng chờ mong nữ tiên có thể làm ra đồ ăn kinh diễm gì cho bọn họ, có thể là món ngon Tiên Phủ gì hay không?
Nguyên liệu nấu ăn chính là tôm cá tươi mới nhất, cùng với một con ngỗng lớn xui xẻo, đều đã sơ chế tốt, đều là thứ Hôi Miễn điểm danh muốn ăn.
Nhưng mà Dịch Thư Nguyên không có lập tức làm đồ ăn, mà đợi nồi nóng lên sau đó bỏ vào hai khối thịt mỡ lớn.
Nhìn Dịch Thư Nguyên làm nhiều việc cùng lúc, dùng muôi đè lấy thịt mỡ, phân biệt không ngừng hoạt động trong hai chiếc nồi sắt, Hôi Miễn cũng thắc mắc.
"Tiên sinh, đây là đang làm đồ ăn gì vậy?"
"Đây không phải là làm đồ ăn, nồi mới cần phải đun qua trước, sau một bước này mới làm đồ ăn hay nấu cơm được, Trác Tình, trở vê cuộc sống bình thường không phải là chỉ nói ngoài miệng thôi đâu, cầm kỳ thư họa tuy thanh nhã, nhưng ngươi cũng cần phải học rất nhiều việc trong sinh hoạt thường ngày."
Thập Tam Lâu Phường sẽ không dạy những điều này.
Nghe Dịch Thư Nguyên nói, Trác Tình liên tục gật đầu, chỉ riêng mấy ngày nay nàng đã học được không ít.
Đun qua nồi xong lại dọn dẹp một lần, đổ ngược lại dầu vào hai phần nồi phân biệt, một nồi chiên cá, một nồi thả ngỗng, sau khi bỏ thêm đầy đủ củi lửa, Trác Tình liền đứng dậy nhìn.
Dịch Thư Nguyên lật xào đồ ăn vô cùng lanh lẹ, cái muôi nhẹ nhàng lật mặt cá, có một loại cảm giác lạc kiếm nhất thiêu, mà đổi tay đến bên kia lật xào thịt ngỗng lại có một loại cảm giác sức mạnh trong nhu có cương.
Sau đó biến ra hồ lô càn khôn, mở nắp rót rượu về phía hai nồi, trong hương vị thức ăn nguyên bản lại càng nhiều thêm một cỗ mùi rượu.
Nồi chiên cá thêm nước đã tràn đến hơn phân nửa, trước đậy nắp nồi lên mặc kệ nó, sau đó liền chuyên chú xào thịt ngỗng, thỉnh thoảng lại bỏ thêm những gia vị như tương.
Lúc mở nắp nồi cá lên, màu nước đã là trắng sữa, bên trong bay lên màu vàng óng ánh.
“Thơm quát"
Trác Tình nói một câu, hai cái móng vuốt của Hôi Miễn cũng đã có chút bất an xòe ra.
Cỗ hương vị hơn xa thức ăn tâm thường bay ra khỏi phòng bếp, một chút thủy tộc đang làm việc hôm nay, thậm chí là cả tướng quân cua giám sát cũng nhịn không được mà nuốt nước miếng. Sau cùng hai nồi đồ ăn lớn cũng hoàn thành, một nồi màu tương tươi đẹp sung mãn ngập nước, còn một nồi màu trắng sữa với hành thái trôi bên trên.
Hai cỗ hương vị nồng đậm từ trong thức ăn phiêu tán ra ngoài, bao quanh nhà như là hai dải băng mông lung thật lâu không tiêu tan.
Nhìn ánh mắt sùng bái của Hôi Miễn cùng Trác Tình, Dịch Thư Nguyên đắc ý cười một cái, hô một tiếng về phía ngoài cửa.
"Mọi người chuẩn bị ăn cơm nào —— "
Lúc trước khi ăn cơm ở trên thuyền, mọi người vây quanh nồi lớn cùng ăn rất có cảm giác, hôm nay Dịch Thư Nguyên cũng noi theo một chút, cũng không có bày thức ăn ra bát ra bàn, mà trực tiếp bê hai phần nồi lớn ra đến trong sân.
Dùng gạch đất xây hai cái bàn nhỏ trong nội viện, đặt hai phần nồi lớn lên trên, giờ cái bàn cũng như là hai cái bếp nhỏ, lấy than củi ở bên trong bếp nấu đặt ở phía dưới đun nóng.
Mà cơm thì là từ trong nhà những người khác cho vào thùng mang tới.
Những ngày này mọi ngươi coi như cũng là đã quen thuộc, ở trước mặt cũng không có câu nệ tiên nhân thần tướng gì cả, Trác Tình nâng chén nói vài câu tạ ơn chân thành, liên để cho tất cả mọi người vui tươi hớn hở.
Người quá nhiều vị trí không đủ, vậy liền tất cả mọi người đều đứng ăn.
Đợi lúc động đũa, ăn vào thịt cá cùng thịt ngỗng, mọi người ở chỗ này có chút người hậu tri hậu giác cảm thấy mỹ vị vô cùng, có người như tướng quân cua, lập tức đã phẩm ra một chút đặc thù.
"Đồ ăn tuyệt!"
"Ăn thật ngonl"
"Không phải, đồ ăn này không tâm thường!"
"Nói nhảm, nhanh ăn đi, đồ ăn tiên nhân làm có thể thông thường sao?”
"Ài ài, múc cho ta chút canh múc cho ta chút canh!"
"Còn nhiều như vậy, đừng đoạt."
Dưới tình huống nào thì ăn đồ ăn ngon nhất, ngoại trừ bản thân đồ ăn ngon ra, đó chính là giành nhau ăn.
Lúc này cũng không có phân biệt thân phận gì cả, càng không có người vận dụng pháp thuật, chỉ là dựa vào bổn sự dùng một đôi đũa đoạt đồ ăn bới cơm.
Đương nhiên, mặc dù trong lòng không bận tâm, nhưng mọi người cũng đều hiểu lí lẽ, chỗ tướng quân cua, Mịch Ly tiên trưởng cùng với Trác Tình cô nương sẽ không bị đưa đũa tranh đoạt quá mức. Bình thường mà nói, hai nồi quả thật không nhỏ, cơm cũng nấu không ít, nhưng đối với nhiều thủy tộc như vậy mà nói, chút đồ này khẳng định là ăn không đủ no.
Nhưng điểm quái dị cũng ở ngay chỗ này, sau khi cơm nước xong xuôi, ngoại trừ tướng quân cua ra, hầu như toàn bộ thôn nhân cũng có loại cảm giác chắc bụng thỏa mãn, hơn nữa còn say khướt, thân thể nóng hầm hập.
Cũng không lâu lắm, tất cả nhao nhao cảm thấy buồn ngủ, tạm biệt đi về nghỉ ngơi.
Giờ phút này Trác Tình cũng thấy trong thân có nhiệt lực lưu chuyển, mặt cũng hồng phác phác, loại cảm giác này có chút giống như là bên trong có tình dược, nhưng bất luận là tâm hay là tinh thân cũng đều rất yên ổn, không hề có bất luận cảm giác nóng hay tuyệt vọng gì cả.
Từng đợt buồn ngủ dâng lên, Dịch Thư Nguyên cũng không để cho Trác Tình dọn dẹp chén dĩa, mà đỡ nàng vào phòng ngủ, đợi sau khi nàng nằm thẳng xuống lại tự mình đi ra ngoài xử lý nôi chén muôi bát.