Chương 358: Hồ lớn tái hiện (2)
Chương 358: Hồ lớn tái hiện (2)Chương 358: Hồ lớn tái hiện (2)
Mà giờ phút này phương hướng tiến lên của Dịch Thư Nguyên cũng không phải là Sở phủ, vượt qua con đường này, thân ảnh của hắn cũng dần dần bị người chung quanh xem nhẹ, sau đó gió nhẹ dần dần nổi lên, mang theo Dịch Thư Nguyên bay về phía không trung, sau cùng rơi xuống đỉnh vọng lâu tường thành tây nam.
Nhìn tới mảnh lớn ruộng đồng địa thế có vẻ hơi trũng ở phía tây nam, bởi vì lũ lụt lúc trước, không ít ruộng đồng cũng đã bị dìm ngập trong nước.
Tuy rằng mực nước không cao, thoạt nhìn về sau sẽ biến mất, cũng có thể lần nữa lộ ra ruộng lúa, nhưng hiện giờ từ chỗ cao nhìn về nơi xa, tựu thật giống như một cái hồ lớn nhẹ nhàng nhấn chìm ngàn vạn đồng ruộng.
Cái này dù sao cũng là một cái thế giới thiên địa nguyên khí đồi dào có thần linh, hồ Trường Phong không thể so với tiểu thủy vực, nhưng căn nguyên thủy trạch của nó sẽ không tuỳ tiện đứt đoạn.
"Hồ Trường Phong sẽ dần dần trở về!"
"A2? Vậy bách tính thành Trường Phong Phủ phải làm sao bây giờ? Đều bị chìm sao?"
Hôi Miễn không khỏi lo lắng hỏi một câu, Dịch Thư Nguyên lại nở nụ cười trấn an nói.
"Có kênh đào ngăn nước, dẫu sao ảnh hưởng cũng là không nhỏ, mặc dù hồ Trường Phong sẽ lần nữa xuất hiện, nhưng cũng không thể khôi phục lại khoa trương rầm rộ như là bảy tám trăm năm trước được, không chìm đến được thành khu bây giờ."
"Chỉ là không biết sẽ có bao nhiêu ruộng đất phì nhiêu tốt sẽ bị chìm ngập dưới đáy hồ!"
Sản lượng lương thực của Trường Phong Phủ có danh tiếng lớn, vốn là sau khi mất đi hồ Trường Phong mới dân dần sinh ra, phủ thành nằm ở khu vực biên giới hồ tự nhiên sẽ không bị ảnh hưởng.
Nhưng vị trí hồ nước nguyên bản cũng là chỗ ruộng đồng phì nhiêu nhất hiện giờ, nhất là hơn phân nửa phong điền của quan phủ hầu như là không thể nào may mắn thoát khỏi.
Ngược lại là ruộng đồng bách tính ảnh hưởng cũng không lớn, nhưng cũng sẽ khiến cho những người dân quan có đất vô cùng khó chịu.
Vào thời điểm hơi trễ trong cùng ngày, vài tên sĩ tốt trạm báo không ngừng thay ngựa chạy nhanh rốt cuộc đã đến Kinh Thành.
Trong ngự thư phòng, Hoàng Đế nghe tin liên cảm thấy kinh ngạc, cây bút phê duyệt tấu chương trong tay cũng không khỏi hơi run lên, hoảng sợ mà nhìn về phía đại thần truyền tin. "Tướng quốc nói gì cơ?"
Phụ Tể đại thân đồng dạng là cõi lòng không bình tĩnh, giờ phút này trầm giọng thuật lại một lần.
"Bệ hạ, Trường Phong Phủ chợt hiện một trận hồng thủy, hầu như toàn cảnh gặp phải tai hoạ, bách tính tổn thất vô số, cũng bao phủ vô số ruộng tốt."
"Lũ lụt? Lũ lụt? Từ khi nào mà Trường Phong Phủ cũng có lũ lụt?"
Hoàng Đế nắm chặt bắt cán bút, thậm chí còn truyền ra một chút âm thanh xoẹt zoet-.
"Bệ hạ, thần đã sai người đến phúc tra, nhưng, nhưng có lẽ sự thật chính là như thế."
Dân gian cũng có người đang nói vê sự tình Trường Phong Phủ bị mưa to bao phủ, một chút dấu hiệu cũng đã hiện ra, từ nhiêu phương diện xác minh một chút, tin mà trạm báo đưa tới tính là chân thật.
Trường Phong Phủ là trọng địa cung cấp sản lượng lương thực, càng là nguồn gốc trọng yếu đồn khố những năm gần đây, hôm nay một tin "Toàn cảnh gặp tai hoạ" khiến cho Hoàng Đế bị đả kích vô cùng lớn.
Thật lâu về sau Hoàng đế mới thở dài nói.
"Điều tra rõ diện tích gặp tai hoạ, công tác thống kê tình huống tai hoạ, mở phủ kho, do ái khanh hiệp đồng trợ giúp sự vụ cứu nạn thiên tai."
"Thần lĩnh chỉ"
Lúc Phụ Tể đại thần lĩnh chỉ trong lòng cũng có thể hiểu được phần bất đắc dĩ kia của Hoàng đế, sau khi suy nghĩ một chút liền trực tiếp mở miệng nói.
"Bệ hạ, thiên tai không phải là sức người có khả năng đoán được, bệ hạ chăm lo việc nước dẹp an vạn dân, thứ cho thần cả gan nói một câu có chút đại nghịch bất đạo, đối với bách tính mà nói, dưới bệ hạ quản lý gặp gỡ thiên tai, tổng sống khá giả hơn so với lúc hôn quân quản lý gặp phải tai hoại!"
Câu này là lời trong lòng, nhưng cũng là lời nịnh hót, Hoàng đế Đại Dong nghe xong cũng thấy dễ chịu hơn không ít.
"Tướng quốc cũng học được vuốt mông ngựa rồi hả? Xử lý tốt tình hình thiên tai, dàn xếp tốt bách tính, không những giảm đinh, còn cần phòng ngừa dịch bệnh, bảo đảm mùa thu hoạch sang năm, không được sai sót!"
Thấy thần sắc Hoàng đế khôi phục lại bình tĩnh, trong lòng Phụ Tể cũng yên ổn không ít, đây chính là một minh quân khiến cho lương thần tin tưởng.
"Vâng! Lão thần cáo lui!"
Dịch Thư Nguyên không biết bên phía Thừa Thiên Phủ chấn động, hắn chỉ biết sau khi mình quay về Sở phủ ở lại vài ngày, biện pháp trợ giúp nạn thiên tai của bên phía triêu đình cũng đã lần lượt tới đúng chỗ.
Dưới tình huống thành Trường Phong Phủ gặp tai hoạ không hề quá khoa trương, lại cách Kinh Thành không tính xa, có lương thực trợ giúp thiên tai, giảm miễn thu thuế, cùng với quan phủ ra mặt tổ chức nhân thủ khôi phục tất cả sự vụ, đồng thời nghiêm khắc đả kích người phạm tội, đã đủ để ổn định cục diện.
Cho nên đối với một bộ phận người Trường Phong Phủ mà nói, tuy rằng trong lòng vẫn còn sợ hãi hồng thủy như cũ, nhưng thực sự cũng dần dần có hy vọng bắt đầu lại trở về sinh hoạt.
Dịch Thư Nguyên vốn là nên cáo từ, lúc luyện chế Sơn Hà Xã Tắc Đồ cần phải cần tìm một chỗ an tâm tìm hiểu một phen, cái này khả năng cần thời gian không ngắn, về sau đạo hạnh liền có thể có tiến bộ không nhỏ.
Nhưng sự tình Sở Hàng vẫn còn còn chưa toàn bộ chấm dứt.
Dương Bản Tài đã cáo từ rời khỏi Trường Phong Phủ, gã vốn cũng là phải vê nhà, chỉ là bị thiên tai làm chậm trễ, cho nên hiện tại Dịch Thư Nguyên đã trở thành khách nhân duy nhất ở Sở phủ.
Buổi chiêu thứ tư từ ngày lũ lụt thối lui, Sở Hàng trong thư phòng, Dịch Thư Nguyên cùng y cùng nhau ngồi ở chỗ đó.
Lúc này Dịch Thư Nguyên đang sửa sang lại một phần bản nháp, bên trong ghi lại một chút cảnh đặc thù trong mơ của Sở Hàng.
"Không có bỏ sót gì chứ?"
"Tuyệt đối không có."
Dịch Thư Nguyên nhẹ gật đầu, nhìn tờ giấy tuyên thành trên bàn, sau khi đọc một lượt cũng cảm thấy không có thiếu khuyết gì.
Nội dung bên trên chính là "Phương pháp tu hành" Sở Hàng có được từ trong mộng, chỉ là nhìn qua vấn đề không nhỏ, tuy rằng lão giao thật ra đã hồn diệt, mộng cũng không còn nữa rồi, nhưng có lẽ vẫn sẽ lưu lại một tay.
Lấy tính tình của Sở Hàng, Dịch Thư Nguyên cùng Hôi Miễn dám khẳng định, cho dù gia hỏa này hứa hẹn không chạm vào, về sau cũng sẽ nhịn không được mà vụng trộm tu luyện, nói không chừng ngày nào đó liền lại xảy ra chuyện.
Cho nên Dịch Thư Nguyên liền định sửa đổi giúp y, đồng thời cũng coi như là tham ngộ một chút bí pháp thủy trạch, dẫu sao lão giao kia cũng là nhân vật đã từng phong vân một cõi, không phải rông bình thường.
"Tiên sinh, ngài còn có thể sửa bí thuật long tộc sao?"
Hôi Miễn đứng ở một bên nhìn qua liền thấy nhức đầu, tuy rằng nó rất tín nhiệm tiên sinh nhà mình, nhưng cũng không khỏi có chút hoài nghi, dẫu sao tiên đạo cùng yêu đạo khác biệt quá lớn, huống chỉ lại còn là long tộc?
“Ta tự có biện pháp!"
Dịch Thư Nguyên lộ ra nụ cười thần bí.
Lúc luyện chế Sơn Hà Đồ, tâm thần Dịch Thư Nguyên hóa thành bạch long tẩu thủy thiên hạ, một phần ý cảnh kia đã khắc cốt minh tâm, tuy rằng không có luyện thành Bạch Long Biến, nhưng mượn đó bồi bổ hoàn toàn những nội dung trên giấy này thì vấn đề không lớn.
Mà bổ sung xong những thứ này, tất nhiên cũng có trợ giúp rất lớn đối với Bạch Long Biến của Dịch Thư Nguyên!