Chương 44: Công môn bắt người (2)
Chương 44: Công môn bắt người (2)Chương 44: Công môn bắt người (2)
"Hừ!"
Bộ đầu hừ lạnh một tiếng, nói với người hai bên trái phải.
"Chúng ta lên thuyền, trước chế trụ người cầm lái, lão Dư mang mấy người giữ vững vị trí hai bên mạn thuyền, phong bế cửa vào trước sau, nhớ lưu ý kỹ, chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, hiểu chưa?"
"Hiểu rõ!"
"Lên!"
Sau một khắc, hai bộ khoái khinh công tốt nhảy dựng lên, trước sau rơi xuống bên trên boong thuyền, sau đó cùng nhau hạ ván cầu xuống, người phía dưới cũng lập tức vọt lên.
"Ê ê, các ngươi là ai?"
“Huyện môn Nguyên Giang phá án, người không có phận sự tránh ral"
Bộ đầu dùng vũ lực một tay đẩy người vừa mới đi ra từ trong boong tàu, mang theo cả đám người phóng vào bên trong phòng chính của lâu thuyên, hơn nữa một bước đạp ra cửa lớn.
"Phanh - "
Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, tiếng nhạc khúc im bặt dừng lại, nữ tử quần áo mát lạnh đang khiêu vũ cũng hoảng hốt lo sợ chạy tới nơi hẻo lánh.
Bên trong nội đường, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía một đám bộ khoái hung thân ác sát tràn vào ngoài cửa.
"Ai là Cổ Vân Thông?”
Bộ đầu lớn tiếng quát hỏi, nhưng tầm nhìn đã khóa lại một gã nam tử mập mạp ngôi ở vị trí đầu lĩnh ở trung ương bên trong nội đường, người này hẳn là tên ác thương kia, vẻ đặc thù bên ngoài cũng phù hợp.
Bộ đầu vấy tay hai bên trái phải.
"Chắc hẳn chính là người này, bắt lấy gã! Những người khác cũng không cần buông tha, tất cả đều mang đi!"
"Vâng!"
"Lĩnh mệnh!"
Một đám bộ khoái nhanh như hổ đói vồ mồi, lập tức xông lên phía trước, trong nội đường lập tức đại loạn, một mảnh tiếng thét chói tai vang lên.
"A ——"
"Không nên!"
“Cứu mạng!" "Không liên quan tới ta, việc này không liên quan tới ta a...'
Những người khác chỉ để ý bắt người, mà hai gã bộ khoái lại cùng nhau phóng tới Cổ Vân Thông, người sau kinh hoảng kêu to lui về phía sau.
"Ta phạm phải tội gì? Tại sao lại muốn bắt ta?"
"Tử tội!"
Một tên bộ khoái cực kỳ phẫn nộ đáp lại một câu, thò tay phải bắt về phía Cổ Vân Thông.
Chỉ là giờ khắc này, một bàn chân bỗng nhiên đá vào trên tay bộ khoái, sau đó lại một chưởng đánh vào đầu vai của y.
"Phanh -" một tiếng, một người bộ khoái bay vê phía vừa, bộ khoái bên cạnh con ngươi co rụt lại, lập tức rút đao.
"Soẻng - "
"Dám can đảm chống lại lệnh bắt, nạp mạng đi ——"
"Soẻng - " "Soẻng - "H "Soẻng - " "Soẻng - H)
Toàn bộ bộ khoái ở đây đều rút đao ra, nhiều người phóng tới phía Cổ Vân Thông, chỉ thấy có một thân hình lắc lư trái phải, né qua rất nhiêu đao chém, thân hình giống như quỷ my di chuyển bên người những bộ khoái.
"Phanh" "Phanh' "Phanh'...
Lại có ba người bộ khoái bị đánh bay.
Bộ đầu nhìn qua tình huống không đúng, cũng rút đao tiến lên, một kích lực lượng bổ tới, bức đối phương lùi ra hai cái thân vị, sau đó dưới chân phát lực xoay người kéo đao, chém ngang đuổi theo, nhưng ánh đao còn chưa tới, đã bị đối phương một bước đá văng ra, bộ đầu chấn động không khỏi lui về phía sau vào bước.
Giờ phút này tràng cảnh bên trong khoang thuyền là một mảnh hỗn loạn, rất nhiều người cũng đã bị nha dịch khống chế, mà rất nhiêu bộ khoái ngã vào nơi hẻo lánh cũng đang giấy giụa đứng dậy.
Có kêu sợ hãi cũng có kêu đau.
Duy nhất có một số người đứng trong nội đường giằng co với nhau.
"Các hạ là người phương nào, tại sao ngăn cản chúng ta truy nã tội phạm quan trọng? Người này tội ác tày trời, nếu như ngươi bảo vệ hắn, vậy cũng chính là đông phạm!"
Người đứng đối lập với bộ đầu cùng một đám bộ khoái là một nam tử trung niên mặc quần áo màu lam, một thân cánh tay to lớn, tư thế hơi khom người xuống, giống như là hầu vượn hơi hạ thấp người nhưng lại không lỏng lẻo, gã bảo vệ Cổ Vân Thông ở sau lưng, hình như cũng không thèm để ý đối với tiếng gâm của bộ đầu, trên mặt mang theo vui vẻ nói.
"Lấy tiền của người liền trừ họa cho người, các ngươi không mang người này đi được, ta chỉ là không muốn có dây dưa cùng với người trong công môn, cho nên mới thu lại một tay, vừa nãy coi như là lên tiếng chào hỏi, nếu như vẫn còn muốn cường ngạnh xông lên, ta liền không khách khí nữa!"
Cổ Vân Thông mới vừa rồi còn bị dọa sợ, giờ phút này gặp tạm thời không lo lắng, hô hấp vừa hòa hoãn, liền lấy thứ gì đó từ trong lòng ngực ra, nhanh chóng lên tiếng nói.
"Các vị sai gia, việc này nhất định là có hiểu lầm, ta đây có một chút ngân lượng, các vị sai gia câm lấy đi uống hoa tửu như thế nào?"
"A? Hiểu lâm? Nhưng mà có người tới huyện nha cáo trạng, huyện tôn đại nhân cũng đã hạ lệnh, lâm hay không lầm cứ đi huyện nha liền biết!"
Bộ đầu tự biết địch không lại, nhưng cũng không có lòi cái dốt ra, mà bất động thanh sắc liếc mắt ra ý một cái vê phía một người trông coi ngoài khoang thuyền, người nọ liên mượn tiếng bộ đầu cố ý đề cao yểm hộ, lặng yên không một tiếng động nhảy xuống khỏi thuyền.
"Nhất định là hiểu lầm, nhất định là hiểu lâm! Không biết là người phương nào cáo trạng?"
Bộ đầu suy nghĩ, trên mặt mang theo nụ cười quái dị, dùng giọng nói âm u lạnh lẽo mở miệng.
"Cáo trạng cũng không phải là người, mà là quỷ hồn đánh trống kêu oan, khiến cho nha môn nửa đêm thăng đường, quỷ hồn kia tên là... Hà Hân!"
Bộ đầu một mực lưu ý biểu cảm của Cổ Vân Thông, lúc cái tên Hà Hân này vừa ra khỏi miệng, thân thể đối phương mạnh mẽ run run một chút, không khỏi để cho bộ đầu lộ ra nụ cười lạnh.
"Hừ, bây giờ đã biết sợ rồi? Cho dù chúng ta không bắt được ngươi, thế nhưng quỷ hồn cũng sẽ tới tìm ngươi lấy mạng, ngươi là lựa chọn đi tới huyện nha, hay là đợi oan hồn lệ quỷ tới cửa?"
Bộ đầu nheo mắt lại, nhỏ giọng nói.
"Ngươi có lẽ, không chỉ hại chết một người đi..."
Sắc mặt của Cổ Vân Thông kia đã trở nên trắng bệch.
"Tào lao, nói bậy! Làm... Làm gì có quỷ hồn nào chứ, nhất định, nhất định là có người hãm hại ta...
"Có phải nói bậy hay không, ta nói cho ngươi nghe liên biết..."
Bộ đầu năm nay bốn mươi ba tuổi, đã làm bộ khoái trong Thừa Thiên phủ nhiều năm, võ công có lẽ không cao, nhưng kinh nghiệm ngược lại không ít, mấy năm trước về đến cố hương liên lập tức được Huyện lệnh lúc ấy mời làm bộ đầu của khoái ban huyện Nguyên Giang, y tự nhiên biết rõ giờ khắc này phải vừa muốn công kích tâm thần vừa kéo dài thời gian, hai bút cùng vẽ.