Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 440 - Chương 441: Bứt Dây Động Rừng (1)

Chương 441: Bứt dây động rừng (1) Chương 441: Bứt dây động rừng (1)Chương 441: Bứt dây động rừng (1)

Mặc dù trong lòng bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng ít nhất vẫn còn có thể giữ được bình tính.

"Kiểm tra cẩn thận một chút, xem còn có manh mối nào hữu dụng không!"

"Vâng!"

Tám cỗ thi thể còn dư lại được một đám bộ khoái kiểm tra cẩn thận, binh khí bọn họ sử dụng cùng một chút đồ đạc đặc thù trên tứ chi cũng bị lục lọi phát hiện, tiền tài trên người cũng không hề có dấu hiệu bị động vào.

Mà hiển nhiên, tràng cảnh nơi đây cũng không giống giết người đoạt bảo, càng giống như là ân oán giang hồ hơn.

Nói chung, việc có liên lụy đến ân oán giang hồ sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều.

Một phương diện là nhìn từ mặt ngoài thì Đại Dong không cho phép người giang hồ quá càn rỡ, nhưng mặt khác cũng có ăn ý nhất định cùng với võ lâm, chỉ cần bọn họ không tùy ý ra tay đối với bách tính bình thường, cơ bản là việc quản lý ấu đả giữa các võ giả lỏng hơn không ít.

Nhưng đó là nói chung, còn bây giờ một lần chết nhiều người thế này, hơn nữa hầu như đều là người có võ công không tâm thường, dù là không liên lụy đến bách tính bình thường, cũng có nghĩa là có biến số giang hồ nào đó, cũng là một vụ đại án.

Lại trải qua một phen kiểm tra cẩn thận, có bộ khoái tìm thấy một quyển sách nhỏ trên một cỗ thi thể, gã mở ra nhìn xem, lập tức khẽ cau mày.

"Lộ dẫn? Có chỗ không đúng."

Trong lòng bộ khoái có nghi kị, lập tức đi tới bên cạnh bộ đầu đang nghiên cứu binh khí của người chết.

"Đầu lĩnh, lộ dẫn có vấn đề."

"Đưa ta xem xeml"

Lý Bộ đầu tiếp nhận cuốn sách nhỏ, nhìn qua nội dung bên trên, lập tức thấy chỗ không đúng, quan ấn cấp trên đó rõ ràng là giả.

Quan ấn của Đại Dong, trên dấu ` và J của chữ "ƑÑ" sẽ dùng viết chữ, đồng thời cũng sẽ lưu lại khoảng trắng giữa khung chung quanh và dấu ấn để viết chữ, con dấu trong cuốn lộ dẫn này rõ ràng là ngụy tạo.

*(ïÑ: phủ)

"Người giang hồ bình thường sẽ làm giả một cái lộ dẫn sao?”

"Sợ là bọn họ không thèm để ý tới đi, nhiều nhất lúc gặp phải điều tra lộ dẫn sẽ tránh đi, căn bản không cần phải đặc biệt làm giả."

Những lời người bên cạnh nói cũng là suy nghĩ trong lòng bộ đầu, không thể phủ nhận rất nhiều người giang hồ có lẽ sẽ lưu lại một cái lộ dẫn, nhưng phần lớn là ở địa bàn của mình, về phần lộ dẫn thông hành nơi khác lại lười quan tâm tới quan phủ.

Bởi vì trừ phi có việc, bình thường Đại Dong sẽ không nghiêm ngặt điều tra lộ dẫn, không có cũng không tính là nửa bước khó đi.

Lưu lại một cái quê nhà cũng là vì phòng ngừa vạn nhất, thậm chí một chút người lưu lạc chân trời xa xăm khả năng ngay cả cái này cũng không để lại, ngược lại sẽ kết giao một chút hảo hữu có mặt mũi, thời khắc mấu chốt có thể ra mặt chứng nhận giúp là được rồi.

Mà phần lộ dẫn được đóng rất nhiều dấu trong tay của bộ đầu bây giờ, bao hàm hai châu bốn huyện, nhìn qua có vẻ võ giả này rất quy củ, nhưng mà tất cả con dấu đều là giả dối!

"Tìm kiếm những thi thể khác xem... có còn lộ dẫn hay không!"

"Đã biết!"

Những bộ khoái khác bắt đầu lục tìm trên thi thể, thế mà lại thật sự tìm ra hai quyển.

"Tìm được một quyển!"

-Bên ta cũng cót"

"Lấy tới!"

Hai quyển lộ dẫn khác được đưa đến chỗ Lý Bộ đầu, ba quyển lộ dẫn cùng nhau mở ra.

Không hề nghi ngờ, tất cả dấu ấn đều là giả, hơn nữa ngoại trừ châu huyện đầu tiên có khác biệt, tất cả đều là cùng một khuôn mẫu, hơn nữa đều không ít dấu.

"Bộ đầu, cho dù bọn họ làm giả lộ dẫn, có cần phải phiền toái tới như vậy sao?"

"Đúng vậy, bọn họ không tạo không phải xong rồi sao?"

Lý Bộ đầu cau mày.

"Đúng vậy nha, không tạo cũng được mà?”

Đây quả thực là cởi quần đánh rắm, xin con ấn không phải rất đơn giản sao, cần gì phải làm giả?

Ngoại trừ đại hội võ lâm năm nọ, còn chưa thấy qua quá nhiều võ giả đi tới nha môn xin dấu ấn, hơn nữa việc đơn giản như đóng dấu lộ dẫn, cần tạo ra nhiều ấn giả như vậy sao?

Giờ phút này có bộ khoái bên đó vừa xoa xoa tay sưởi ấm vừa cảm thán một câu.

"Ta còn tưởng rằng đám võ giả đổi tính rồi, trở nên tuân thủ quy củ như vậy, hóa ra đều là làm giả, nếu ngày nào đó bọn họ thật sự quy củ như thế, đoán chừng Đại Dong chúng ta cũng thiên hạ thái bình rồi!"

Những lời này bỗng nhiên khiến cho trái tim Lý Bộ đầu đột nhiên nhảy dựng, đồng thời cũng nổi lên da gà khắp người.

"Đi mau, nhanh cầm vật chứng xuống núi! Lão Triệu lão Lục, hai người dẫn đồ đệ của mình đi tiếp đón người lẻn vào Tương Sơn thiền viện, ta cùng những người còn lại lập tức trở vê huyện nha, nhanh —- "

Bộ đầu nói xong câu đó, lập tức nhét kỹ ba quyển sách nhỏ vào trong ngực, đồng thời cũng cầm theo hai kiện binh khí đi.

Những người khác hai mặt nhìn nhau, rất nhanh đã phản ứng, nhao nhao cầm theo một chút binh khí trên mặt đất cùng nhau rời đi theo bộ đầu.

"Đầu lĩnh, làm sao thế?"

"Chẳng lẽ có phát hiện gì?"

Lúc này nhịp tim của Lý Bộ đầu còn đập nhanh hơn so với khi mới phát hiện thi thể, thậm chí bước chân cũng có chút loạn, nghe thấy lão bộ khoái bên cạnh hỏi cũng không trả lời ngay.

Đợi khi rời khỏi một đoạn rồi Lý Bộ đầu mới nhìn tới người bên cạnh nói.

"Chỉ sợ những võ giả đó căn bản không phải người Đại Dong ta, mà là mật thám của nước khác! Từng người võ công cao cường không nói, thế mà lại lẻn vào đến Tố Châu, mà người giết bọn chúng là ai? Nếu như là một người nghĩa hiệp nào đó của Đại Dong chúng ta thì cũng đành, nếu không phải thì sao?"

Lời này vừa ra, hai lão bộ khoái bên cạnh lập tức giật mình, toàn thân phát lạnh.

"Chẳng lẽ bên biên ải sắp nổi lên chiến sự?"

"Có mật thám chưa chắc sẽ lập tức có chiến tranh, nhưng đây cũng không phải là việc mà chúng ta có thể xử lý, cần tốc tốc trở về bẩm báo với Huyện lệnh đại nhân!"

So với tâm tính lập công, phát hiện to lớn này khiến cho mấy bộ khoái sợ đến mức có chút rối loạn, trong đầu không còn chút tâm lý vui sướng khi phá án lập công nữa, ngoại trừ ba phần cưỡng ép tỉnh táo, bảy phần còn lại đều là kinh hoảng.

Bên trong Tương Sơn thiền viện, mấy bộ khoái đóng giả khách hành hương bình thường cũng đã dạo qua một vòng trong chùa, tự nhiên cũng không thể bỏ qua cảnh đại sư ngồi thiên bên trong nội viện, cho nên hai người bọn họ cũng đứng nhìn từ xa cùng những khách hành hương khác.

"Đại sư tham thiên bên đó chưa từng động đậy sao?”

"Nghe nói đã đứng mấy ngày rồi, không hề nhúc nhích, cũng không ăn không uống."

"Thật là ly kỳ!"

"Có khi nào hòa thượng của chùa buổi tối lén lút tới đưa thức ăn không?"
Bình Luận (0)
Comment