Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 469: Thân Nhân Gặp Mặt (1)

Chương 469: Thân nhân gặp mặt (1) Chương 469: Thân nhân gặp mặt (1)Chương 469: Thân nhân gặp mặt (1)

Chưa từng biết?

Dịch Thư Nguyên hơi thoáng kinh ngạc khi nghe thấy câu trả lời, bởi vì thời khắc thông qua thần niệm đi xa gặp gỡ Tư Tử Xương, hắn đã cảm giác được người này có liên quan đến người mình muốn tìm.

Chẳng lẽ bọn họ thật sự không biết nhau, cảm giác liên quan đó là ở trong tương lai?

Tất nhiên Dịch Thư Nguyên không thể hoàn toàn rõ ràng Tư Tử Xương đang suy nghĩ gì, nhưng hắn có thể thông linh vận số, cũng biết nhìn mặt mà nói chuyện, vừa nãy thần sắc của Tư Tử Xương có chút khác thường, hơn nữa chỉ với công phu mấy câu, tình trạng của gã rõ ràng kém hơn vừa rồi rất nhiều.

Dịch Thư Nguyên có thể cảm giác được, Tư Tử Xương bộc phát ma niệm, tâm thần còn chưa hoàn toàn minh mẫn.

Vừa xong khả năng bị ma niệm ảnh hưởng, chưa chắc đã là thật.

Trong thoáng chốc, Dịch Thư Nguyên dường như thấy trước mắt bỗng nhiên hóa ra một con quái vật ngụy biến đa đoan, trên người tràn ra vô tận ma khí đánh tới chính mình, trong ma niệm và ma khí xâm nhiễm tới thậm chí còn truyền ra một loại âm thanh khàn khàn.

"Gào rống."

Dịch Thư Nguyên khẽ giật mình, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng.

Thật can đảm!

Giờ khắc này trong lòng Dịch Thư Nguyên vang lên một tiếng sấm sét.

"Âm ầm" một tiếng sét đánh, hết thảy kinh khủng vô căn cứ trong lòng Dịch Thư Nguyên đều tiêu tán.

Thân thể của Tư Tử Xương cũng đột nhiên run lên, sau đó như ở trong mộng mới tỉnh nhìn Dịch Thư Nguyên, chỉ thấy thần sắc người sau bình tĩnh nhìn lại mình.

Dịch Thư Nguyên cũng coi như là đã thoáng lĩnh giáo qua tâm ma rồi, hắn có thể thông linh vạn tình, thời điểm tiếp xúc cùng Tư Tử Xương, cũng bởi vậy cảm xúc đến ma niệm trong lòng.

Ma niệm trong lòng vậy mà muốn xâm nhiễm tâm thần của Dịch Thư Nguyên.

Khó trách có câu cửa miệng nói, ma ngoài dễ trừ, tâm ma khó tiêu!

Mà Tư Tử Xương cũng không phải là ma niệm đâm sâu vào đơn giản như vậy, từ những chuyện đã xảy ra trước đó cùng với vừa mới tiếp xúc mà xem, thậm chí ma niệm của gã đã bắt đầu thoát thai mà ra rồi!

Nhưng Dịch Thư Nguyên sẽ không nói rõ ràng ra để kích thích Tư Tử Xương, như vậy rất có thể sẽ khiến hoàn toàn phản ngược lại tác dụng.

"Tư Tử Xương, Dịch mỗ thấy khí sắc của ngươi khác thường, hình như tình huống không tốt, kính xin tìm một nơi thanh tịnh điều trị thật tốt."

Tư Tử Xương nhìn Dịch Thư Nguyên, không nhịn được hỏi vấn đề trong lòng.

"Có phải tiên trưởng đã từng hiện thân ở đây vào tối qua?"

Dịch Thư Nguyên suy nghĩ, chỉ nở nụ cười từ chối cho ý kiến, nhưng theo Tư Tử Xương xem ra, loại phản ứng đó đồng đẳng với thừa nhận.

"Hắn là tiên trưởng nghĩ nhầm ta thành Công Tôn Dần trong miệng ngươi, cho nên mới hiện thân đúng không?”

Dịch Thư Nguyên suy nghĩ nhẹ gật đầu lại lắc đầu.

"Đúng cũng không đúng, đều là người trong tiên đạo, Tư đạo hữu hẳn biết có thể gặp chính là duyên, nhưng ta khuyên đạo hữu vẫn nên đi nghỉ ngơi một chút, lực lượng tinh thần tổn hại, không phải là chuyện tốt."

Vừa xong ma niệm mưu toan xâm nhiễm Dịch Thư Nguyên, bị Ngọc Kinh một kích chấn vỡ, coi như là Dịch Thư Nguyên giúp Tư Tử Xương một tay.

Nhưng loại sự tình như thế chỉ có lần này thôi.

Ma đồng dạng xu cát tị hung, loại hành vi muốn chết chủ động chạy đến trong tâm thân của Dịch Thư Nguyên như vừa xong, không thể nào có lần thứ hai, mà Dịch Thư Nguyên cũng không thể nào trực tiếp chụp chết cả Tư Tử Xương lẫn ma niệm được.

Cho nên đối với Tư Tử Xương mà nói, giờ phút này ma niệm thế nhỏ, có thể nắm lấy cơ hội để cho gã khôi phục lực lượng tinh thân một mực hao tổn, về sau đối kháng lại tâm ma cũng sẽ tốt hơn nhiêu so với tình huống trước.

Dĩ nhiên Tư Tử Xương cũng đã có chỗ phát hiện đối với tình hình biến hóa của bản thân, nghe Dịch Thư Nguyên lần nữa chỉ điểm, lập tức hiểu rõ mấu chốt.

Tuy rằng vẫn còn muốn hiểu rõ tiền bối tiên đạo trước mắt, nhưng Tư Tử Xương cũng biết nặng nhẹ.

"Đa tạ tiên trưởng, vãn bối hiểu rồi, ta ở tạm ở ngay con ngõ hẻm phía đông Văn Hoa phường, hôm nay xin cáo từ trước!"

Tư Tử Xương trịnh trọng thi lễ một cái, Dịch Thư Nguyên ôm Thạch Sinh bất tiện đáp lễ, cho nên chỉ nhẹ gật đầu tương tự lúc đến.

Tư Tử Xương không do dự nữa, lập tức quay người rời đi.

Gã cũng biết cơ hội gặp mặt cao nhân ra tay tương trợ không nhiêu, chưa chắc là cao nhân không muốn tương trợ, mà loại vật tâm ma này cực kỳ quỷ dị, cũng không phải là người ngoài có thể tuỳ tiện nhúng tay. Như tình huống hôm nay, đã coi như là đối phương vừa có đạo hạnh cao tuyệt lại có duyên pháp phù hợp.

Lúc này mây mưa trên bầu trời rốt cuộc đã trút nước xuống, từng giọt từng giọt rớt xuống đại địa, trên hồ nước bên cạnh nổi lên từng điểm rung động.

Nước mưa rơi xuống trên thân tất cả mọi người, cũng rơi vào quanh thân Tư Tử Xương và Dịch Thư Nguyên, làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh buốt, cũng làm cho tinh thân người ta chấn động.

Tư Tử Xương không khỏi nghĩ đến một câu như mộng không phải mộng nghe được tối hôm qua.

Thạch Sinh nằm ở trên đầu vai Dịch Thư Nguyên, rõ ràng đang ở trong giấc mộng, lại thực sự cảm nhận được khí tức của nước mưa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi nở nụ cười, mộng du nói.

"Thủy Thế còn hơi nhỏ, mưa được nửa tấc lẻ 432 điểm, sư phụ ta nói đúng không?”

Dịch Thư Nguyên vỗ vỗ vai Thạch Sinh, không nói gì xoay người rời đi.

Bên đó Tư Tử Xương đã đi được vài chục bước nghe thấy Thạch Sinh nói, bước chân không khỏi có chút dừng lại, nhịn không được quay đầu nhìn thân ảnh đã đi xa.

Đứa trẻ vừa mới ngủ đang nằm ngủ say sưa ở đầu vai Dịch tiên trưởng.

Mưa nửa tấc lẻ 432 điểm?

Tư Tử Xương chưa từng tính nước mưa chuẩn xác như thế, nhưng không ảnh hương tới gã sau khi nhận được tin tức kiểm tra lại.

Dù biết rõ hiện giờ tâm thân của mình hao tổn cực lớn, nhưng Tư Tử Xương vẫn nhịn không được làm như vậy, kết quả dĩ nhiên không sai chút nào!

Điều này càng khiến cho tâm thân của Tư Tử Xương rung động.

Ta còn không bằng một đồng tử?

Tâm của Tư Tử Xương có chút hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mặc kệ mưa phùn lạnh như băng rơi xuống trên mặt, sau một lát mới bước nhanh rời đi.

Trở lại căn phòng ở Văn Hoa phường, Tư Tử Xương lập tức tiến vào tĩnh thất, phong bế trong ngoài, sau khi đốt lên một chiếc thanh đăng lại khoanh chân tiến vào trạng thái yên tính thiền định.
Bình Luận (0)
Comment