Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 559 - Chương 560: Đi Trong Mộng (2)

Chương 560: Đi trong mộng (2) Chương 560: Đi trong mộng (2)Chương 560: Đi trong mộng (2)

Dùng linh thể đứng bên cạnh tàn ảnh thổ địa, dường như trong lòng cảm thấy gì đó, Dịch Thư Nguyên nhìn về phái miếu thổ địa ban đầu, đó là cửa thôn huyện đông bản Đại Thông huyện.

Cũng đúng giờ khắc này, thậm chí Dịch Thư Nguyên tựa hồ như nhìn được một màn mà có khả năng thổ địa công cũng không nhìn thấy.

Sau khi thổ địa công mất đi thần thức, lại có thêm một người mặc một bộ trường bào xuất hiện, thấy miếu thờ sụp đổ bị nước cuốn trôi mới lộ ra chút thân thái an tâm.

"Hả?"

Giờ này khắc này, mấy ngày nay vì chuyện của hài tử mà Hồng Tuấn đã hao phí rất nhiêu sức lực, lúc này gã đang nghỉ ngơi trong Thủy Phủ.

Đây là lần đầu tiên Hồng Tuấn nghỉ ngơi trong đoạn thời gian này, thật ra đối với giao long mà nói, tuy ngủ một giấc sẽ ngủ rất lâu nhưng rất lâu một đoạn thời gian không ngủ lại không có ảnh hưởng gì.

Nhưng Hồng Tuấn thật sự là quá mệt mỏi, đầu óc quá mỏi mệt rồi, phải hao tâm tổn sức rất nhiều mới từ dưới đất tìm được thổ địa công, áp lực tâm lý là càng nặng đến cực điểm.

Thật ra chuyện tự mình ra tay cũng không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng Hồng Tuấn thật sự không thể nghĩ ra ai mà có thể tin tưởng tuyệt đối, cuối cùng chính mình động thủ là bảo đảm nhất.

Hôm nay Hồng Tuấn vẫn nằm ngủ trên giường, chỉ là vừa vào giấc ngủ, Hồng Tuấn đã bắt đầu nằm mơ, gã lần nữa mơ thấy bản thân đi tìm thổ địa kia.

Mơ thấy ngay lúc bản thân động thủ, thổ địa công lớn tiếng hô to: "Bọn ngươi sẽ phải gặp báo ứng, —— `

Cho dù là đang ở trong mơ, Hồng Tuấn vẫn không do dự chút nào ra tay, hơn nữa hoàn thành xong việc gã nhất định sẽ đi tìm miếu thổ địa đó điều tra lại một chút, phải bảo đảm thổ địa công kia đã hoàn toàn mất mạng.

Khi thấy miếu thờ sụp đổ, thậm chí hết thảy dấu vết đều bị lũ lụt xông lên cuống đi, Hồng Tuấn lần nữa hơi thở ra một hơi.

Chỉ là giờ khắc này, Hồng Tuấn bỗng nhiên cảm nhận được gì đó, dường như từ phương xa có một đạo khí tức phảng phất ghim chặt vào người mình không rời, khiến cho Hồng Tuần như rơi vào băng lạnh.

"Ôi"

Thân thể Hồng Tuấn run mạnh, tỉnh giấc từ trên giường êm trong Thủy Phủ, gã vẫn chưa hoàn hồn nhìn bốn phương, một hồi lâu sau mới khôi phục tinh thần. "Chỉ là mơ, chỉ là mơ."

Mà xa xôi trong nội thành Đăng Châu, Dịch Thư Nguyên ngồi trên ghế dựa vào cột ngủ được một hồi cũng ngáp mở mắt.

"Tiên sinh, nếu ngài thật sự thấy mệt, hãy ngủ thêm một lát đi, người dân tị nạn vẫn còn đang ăn cháo."

Giọng của Hôi Miễn vô cùng lo lắng, tuy rằng nó biết tiên sinh là lợi hại nhất, nhưng lý trí nói cho nó biết lân này tiên sinh gánh vác thật sự không đơn giản, nhiều lân độ kiếp đều không ảnh hưởng lớn như vậy.

Dịch Thư Nguyên nghe Hôi Miễn nói, bao nhiêu có chút dở khóc dở cười.

"Yên tâm, ta còn không yếu ớt như vậy, chỉ là đi nhìn xem tượng thần."

Vừa nghe thấy thế, tinh thần Hôi Miễn lập tức chấn động, nếu như không phải như trong lòng nó nghĩ, vậy thì... lòng hiếu kỳ của nó lập tức chiếm cứ thượng phong.

"Hả? Đi như thế nào vậy? Tại sao ta không thấy ngài di chuyển!"

Dịch Thư Nguyên rất khó để giải thích cho Hôi Miễn cảm giác dắt thần này, thậm chí nguyên thần độn tẩu trong tiên đạo cũng hoàn toàn khác, không có từ ngữ nào thích hợp để hình dung.

Suy nghĩ chút, Dịch Thư Nguyên mỉm cười.

"Đi trong mơi"

“Trong mơ?”

Hôi Miễn sửng sốt, nhưng vẫn vội vàng truy vấn chi tiết trong đó.

"Tiên sinh, ngài đi qua rồi à, có nhìn thấy chứng cớ gì không, phải chăng là con rông Hồng Úy xấu xa kia làm?"

Dịch Thư Nguyên chân mày hơi nhíu lại, lắc đầu nói.

"Hình như thực sự không phải là tạp nham giao long kia, chỉ là."

Đang nói, Dịch Thư Nguyên bấm đốt ngón tay một chút, mới tiếp tục mở miệng nói.

"Chỉ là gã tuyệt đối thoát không khỏi tòng phạm!"

"Vậy có thể làm chứng cứ sao?"

"Thật ra cũng có thế đoán được kết cuộc chung, nhưng nếu lấy đây làm chứng cớ thì hơi miễn cưỡng."

Đến thời điểm này, Dịch Thư Nguyên cách chân tướng cũng đã ngày càng gần, Hồng Úy quả thật không có 10 phần năng lực có thể khởi xướng nên cơn hồng thủy lớn đến mức đó, nhưng hồng thủy cũng do gã mà ra.

Vốn dưới sự thống trị của Hoàng Đế hiện giờ, vận số Đại Dong còn có thể tương đối vững vàng hơn chút, nhưng đây là tình hình hiện tại.

Hơn nữa, việc giao long dẫn đến kiếp số cũng không hẳn là không rõ ràng, từ việc bọn họ giết thổ địa công, chuyện này cũng đã rõ ràng rành mạch!

Con giao long đó cho dù chết mười lần cũng không oan!

Dịch Thư Nguyên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

"Nhưng không phải bọn họ cũng đang điều tra sao, không biết có tiến triển gì không? Nếu không có tiến triển, vậy để Dịch Mỗ tặng chút tiến triển!"

Nghĩ như vậy, Dịch Thư Nguyên đứng lên, cầm lấy bát đũa đi tìm tên nha dịch Đăng Châu giao cháo, nói với đối phương mình phải đi một chút, buổi chiêu nhất định sẽ về khám bệnh giúp mọi người.

Sau đó Dịch Thư Nguyên rời khỏi khu tị nạn, vội vàng đi đến phía trong thành Đăng Châu, thời điểm đi vào một hẻm ngõ xưa cũ đổ nát đã biến thành Long Phi Dương.

Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Dịch Thư Nguyên dựa vào khí tức hương hỏa đi tới một miếu thờ trong nội thành Đăng Châu, đây là một tòa miếu Thiên quan, bất quá là miếu Hỏa Quân.

Miếu này cũng không hư hại quá nhiều, thậm chí còn sót lại chút hương hỏa, trăm dân trăm họ ở Đăng Châu cảm thấy hỏa thủy tương khắc nên có một số người sẽ đến đây vái lạy, đương nhiên trong miếu vẫn là một mảnh hỗn độn.

Dịch Thư Nguyên vào trong miếu, thậm chí thấy được Hoàn Dục Lang trong Thiên Điện, nhưng hắn vẫn đi thẳng đến Chủ Điện, đến trước tượng thần Hỏa Đức Tinh Quân.

Hiện giờ trong miếu cũng không có người nào khác, tay trái Dịch Thư Nguyên hiện ra một tờ giấy trắng, Ngâm Trần tay phải biến thành bút.

Một tờ thư văn viết về phương thức Thoát Thai trong quyển sách của Tề Trọng Bân kia, cùng một chút thủ đoạn có thể nói vô cùng giống thuật sĩ.

Viết xong, Dịch Thư Nguyên nhìn tượng thần, giống như một thuận sĩ tâm thường cảm giác Thiên Thân, sau đó ném tờ giấy trắng đến trước thần án, giấy trắng lập tức hóa thành một đoàn hỏa diễm bị đốt hành tro.

Nhưng mà Dịch Thư Nguyên không phải tới phá tràng tử của Hỏa Đức Tinh Quân, cũng không phải thắp hương giống như thuật sĩ, càng không có khả năng hạ bái, một tờ thư văn tế thiên là được.

Trải qua việc Thủy Thần Khai Dương năm đó, xem qua Kính Chiếu Yêu, lại cùng Tào Ngọc Cao hiểu rõ một việc đã qua, Dịch Thư Nguyên biết rõ Thiên Đình vẫn rất có một chút thủ đoạn. Thật ra trong khoảng thời gian này, Thủy bộ cùng Lôi Bộ Thiên Thần liên tiếp đi đến mấy châu của Lĩnh Đông Đại Dong.

Nhất là sau khi trải qua những suy tính của thủy bộ cùng đông đảo Thiên Quan, bọn họ càng ngày càng phát hiện điểm lạ của tai họa.

Thiên tai quả thật có liên quan cùng vận số Đại Dong, tuy vận số Đại Dong gần đây liên tiếp thay đổi tiến về phía suy tàn, nhưng kiếp số đến quá đột ngột, nhất định phải có một điểm dẫn nổ nào đó.

Hoàng Đế lại không làm ra chuyện gì hay hoang dâm vô độ, dân gian cũng không có chuyện người oán trách, Dịch Thư Nguyên có một câu,có thể liên quan cùng linh dưới nước' tự nhiên được coi trọng.

Tất cả Thiên Đình, từ Thiên Đế đến chúng thần đều muốn tìm hiểu rõ ràng, không tiếc vận dụng Huyền Thiên Nghi, chỉ vì khí tức kiếp số quá hỗn loạn không thể tra ra kết quả rõ ràng.

Tuy kết quả không rõ ràng nhưng chí ít có chút phương hướng.

Dịch Thư Nguyên cảm thấy khả năng Thiên Đình có chỗ còn vướng, nhưng thực ra rất nhiều ánh mắt Thiên Giới đều đã theo dõi Đại Thông Hà, thậm chí rất nhiều Thiên Thần trong đạo tràng ở hạ giới cũng đã dần trở về vị trí cũ.

Có đôi khi, Thiên Đình kiêng kị long tộc, không muốn nổi lên bất kỳ xung đột nào cùng long tộc, nhưng lần này thật sự quá nghiêm trọng, đã ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia của Đại Dong, còn muốn ảnh hưởng đến vận số hưng thịnh của Thiên Đình rồi.

Mà trưa hôm nay, Hỏa Bộ Cung của Thiên Đình, Hỏa Đức Tinh Quân đang tu hành bỗng nhiên cảm giác được Kim Thân nhỏ khẽ chấn động, bên tai tựa như có phàm nhân đang câu thần, chỉ là nội dung không phải là câu phúc.

Hỏa Đức Tinh Quân mở to mắt, tựa như có một chùm hỏa diễm chợt hiện ra trong mắt.

Ai lại mượn phương thức này đưa tin?

Rất hiển nhiên đây tuyệt đối không có khả năng là một người bình thường, mà càng như là phương thức của một thuật sĩ đang khẩn cầu thần giáng, chỉ là cũng quá rõ ràng vang dội rồi, đạo hạnh của đối phương trong giới thuật sĩ tuyệt đối nổi tiếng!

Nhưng hiện giờ không phải thời điểm nghĩ nhiều, Hỏa Đức Tinh Quân hóa thành một đạo thân quang rời đi.

Một lúc lâu sau, bên cạnh tượng thần thổ địa đổ nát có mấy đạo thần quang từ trên trời giáng xuống.
Bình Luận (0)
Comment