Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 563 - Chương 564: Thiên Thần Cứu Ta (2)

Chương 564: Thiên Thần cứu ta (2) Chương 564: Thiên Thần cứu ta (2)Chương 564: Thiên Thần cứu ta (2)

Đăng Châu, một đoạn thủy hệ trung lưu của Đại Thông Hà, Giang Lang dẫn đầu một đám thủy tộc ngự thủy mà đi.

Sau cơn hồng thủy, trong khoảng thời gian này nước sông trong Đại Thông Hà dần dần yên bình xuống.

Lúc chạng vạng tối, trên mặt nước của Đại Thông Hà cũng ánh lên một vầng sáng vàng, ngay cả khi đang ở dưới nước cũng thấy được một màu vàng sáng rực.

Chỉ là giờ khắc này dòng nước do long tộc điều khiển phía trước đột nhiên giống như đụng vào thứ gì đó.

"Âm - "

Dưới dòng nước xiết rúng động, toàn bộ đội ngũ thủy tộc đang ngự thủy bị chấn động một loạt, dòng nước chảy vốn đang độn tốc cũng ngừng lại, biến thành một cỗ nước bọt nước linh động bay đến trong tay Kỳ Minh.

Nước chảy tản đi.

Giang Lang đợi các giao long ổn định, sau đó chậm rãi tiến đến, Giang Lang thò tay đụng vào vật chắn phía trước, phát hiện là do bị một tâng gợn sóng nhàn nhạt ngăn cản.

Kỳ Tử bên cạnh cũng thò tay đụng vào, dùng sức đẩy vào thì phía trước theo đó xuất hiện một đường cong, nhưng càng dùng sức lực cản phía trước càng lớn.

"Đây là cái gì?"

Giang Lang lộ ra thân sắc nghiêm túc, đây là cắt đứt thủy mạch, y lập tức hạ lệnh.

"Chỉ sợ là thủ đoạn của Thiên Đình, bọn họ có thể ngăn nước nhưng che không được trời, chúng ta bay trên trời qual”

Sau một khắc, một đoạn thủy vực của Đại Thông Hà nô tung bọt nước, một đám sương mù bay từ trên mặt sông cùng một đám thủy tộc bay về phía trung ương Đăng Châu.

Ở trên trời, long tộc nhìn xuống phía dưới, toàn bộ phạm vi của lưu vực Đại Thông Hà đều có một tầng quang huy u lam nhàn nhạt, hiển nhiên không chỉ đơn giản là cắt đứt thủy mạch.

"Long Vương đại nhân, lưu vực Đại Thông Hà ở Đăng Châu đã hoàn toàn bị phong tỏa, bay cũng không thể đi vào!

"Vậy phá vỡ nó, về lại bản thể!"

"Ùm... ụm bò... ò... -" "Ùm... ụm bò... ò... -' "Ùm... m bò... Ò... -"

"Ngang —_——_ " Từng con giao long bên trong đám mây mù trực tiếp trở về long thể, một con giao long xanh đen cầm đầu, tất cả nhao nhao phóng tới Đại Thông Hà.

Nhưng vào lúc giao long hạ xuống, một đạo thần quang dưới nước bỗng nhiên bộc phát.

"Âm —_—' "Âm —_——_ "

Giống như là âm thanh của chén lưu ly vỡ nát, một đạo thần quang cùng với long khí trùng nhau bộc phát. khiến cho một đám long tộc bị ảnh hưởng lui về sau.

Sau đó trên bầu trời, từng đạo thần quang hạ xuống, có đạo rơi lên từng mặt mây mù, có đạo lại hạ xuống ngoài Đại Thông Hà.

Tứ bộ Thủy, Hỏa, Lôi, Đấu của Thiên Giới đều có mặt.

Mây trời nhanh chóng đen lại, dù là trời chiêu có thêm ánh nắng nhưng giờ phút này khu vực Đăng Châu mơ hồ chìm trong tối đen.

"Âm ầm —- "

Tia chớp đánh qua trời cao, rọi sáng rất nhiều giao long và thủy tộc trên bầu trời, cũng rọi sáng rất nhiều Thân Chỉ trong mây.

Một vị thân nhân mặc giáp cầm roi sắc đứng lặng lẽ trên mây, mắt híp lại nhìn một đám giao long phía dưới.

Mỗi một con giao long đều khí tức cường hãn, cầm đầu cả đội giao long cũng rất dễ dàng nhận biết, Thiên Long Đồ Quyển thứ 43, chủ nhân Hồ Trường Phong!

Thiên Long Đồ Quyển cũng không phải là bảo vật quá mức khoa trương. Nó là một thứ dạng như chỉ bảo, cũng coi như là vật mà long tộc cùng Thiên Đình hợp sức tạo ra, long tộc và Thiên Giới đều có tấm đồ quyển cực lớn.

Tuy rằng không phải chính xác tuyệt đối, nhưng giao long nào xuất hiện trên đó cũng đại biểu cho thân phận nhất định ở long tộc.

Giao long có tên trên đồ quyển cũng có thể thăng thiên, hơn nữa cũng có thể coi là một trong các Thiên Chức, Thiên Thần cưỡi mây chẻ gió cũng không thể tùy tiện quản.

"Hừ, quả nhiên không ngoài dự liệu từ Đế Quân, đến rồi!"

Giang Lang đã biến thành dạng hình long thể lơ lửng trên không trung, bên cạnh có ẩn vài đạo lôi quan lập lòe, quyền khống chế lôi điện trong mây không hoàn toàn nằm trong tay Lôi bộ, ít nhất bên này có rất nhiều long tộc và thủy tộc, lôi quang không thể ở mức hoàn toàn khống chế.

Trong thành Đăng Châu, vô số trăm họ gặp phải tai họa nhất là ở khu tị nạn, giờ phút này thấy mây đen giăng đầy, sấm sét vang dội không ngừng, người người nhao nhao hoảng sợ không thôi.

"Đây là... lại sắp có mưa lớn rồi!" "Ông trời, đừng mưa nữa, đừng mưa nữa mà."

"Như này phải làm thể nào mới phải đây."

"Sẽ không phải lại có lũ lụt chứ?”

Đám dân tị nạn đã thành chim sợ cành cong, lũ lụt vừa mới biến mất, lại có thêm một trận mưa to, không phải lại muốn chìm trong nước chứ?

Mọi người cầu khẩn, nhao nhao quỳ bái vái lạy trời cao, đến cả một vài tên sai dịch triều đình cũng sắp chìm trong bất an.

"Mọi người không cần sợ, bão lũ đã qua, coi như là trời mưa cũng chỉ là cơn mưa mùa hạ thu bình thường, các kênh mương và đường nước đã đào xong, không bị ngập lụt trong nước nữa đâu!

Giọng cửa Sở Hàng vang lên trong đám người, tuy rằng các hán tử bên cạnh y bất an, nhưng hiểu rõ hiệu quả mà mọi người đã cố gắng bao lâu qua, cũng cùng nhau đi an ủi mọi người.

"Sở đại nhân nói đúng, mọi người không phải sợi"

"Chỉ là một cơn giông mà thôi!"

Sắc trời càng lúc càng tối, lúc này Dịch Thư Nguyên cũng không có người bệnh nào nữa, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không chỉ thấy lôi quan còn có các loại thần quang cùng với dòng long khí đầy trời.

"Tào thần tướng không đi sao?"

Tào Ngọc Cao nhìn thoáng qua Dịch Thư Nguyên, lắc đầu.

"Đế Quân tự có sắp xếp, ta ở đây phụng bồi Dịch tiên sinh là được."

Giữa đám đông dần dần an tĩnh bên kia, Sở Hàng đứng đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, y giống nhìn mơ hồ thấy một đạo quang không giống sấm sét.

Lý Khiên người đã chuyển từ Thông Giới huyện qua Đăng Châu thành để cứu nạn thiên tai cũng nhìn lên bâu trời, cho dù là mệnh quan triều đình, cũng không thể nhịn được mà khẩn cầu trong lòng, đừng có mưa lớn.

"Ngang —_—' "Ngang —_—' "Ngang ——`.

Thiên long hống, gần 20 con giao long tu vi không hề tâm thường cùng lúc gâm lên, chấn động đến tâng mây phía chân trời đều muốn tan mất, chấn động khiến cả thiên binh cũng đều rung chuyển.

"Chúng ta phụng mệnh đến Đại Thông Hà, tru sát tên nghiệp chướng Hồng Úy trong tộc, việc này không liên quan gì đến Thiên Giới các ngươi, vẫn hy vọng chư vị Thiên Quan nhường đường cho...'

Giọng của Giang Lang vang vọng cả trời xanh, rơi vào trong tai người thường ở Đăng Châu tựa như là tiếng sấm cuồn cuộn.

Phía trên Đại Thông Hà, một con giao long tạp văn cẩn thận trồi lên từ mặt nước, nơm nớp lo sợ nhìn lên bâu trời.

Cái gì? Muốn giết ta?

Vũ Khúc tinh quân phát ra một tràn tiếng cười.

"Ha ha ha ha ha ha. Giang Long Vương nói quá lời, chúng ta làm sao có thể không cho long tộc mặt mũi, chỉ là Hồng Úy có liên quan đến một việc quan trọng, sao có thể để mặc cho các ngươi tru sát?

"Đây là việc riêng của long tộc chúng tai"

Một con giao long gầm thét, phía chân trời cũng có thần nhân gào to.

"Luật thép của thiên giới cũng không phải để cho các ngươi chà đạp —— "

Rất nhiều long khí trên người giao long bốc lên, kéo theo từng đợt mây mù trong đó có cả lôi quang lập lòe, giao đấu với Thiên Quan trong Lôi Bộ

Giang Lang hơi há miệng, cổ họng lập lòe ánh sáng, một viên long châu chậm rãi hiện ra, mấy con giao long bên cạnh cũng làm động tác tương tự, tuy rằng dáng vẻ long châu có minh có ám nhưng hiển nhiên đều có ý muốn làm liều.

"Động thủ, ngang —— "

"Ngang —_—'

"Ùm... ụm bò... ò..." "Ùm... ụm bò... ò..."

Đông đảo giao long lao thẳng xuống Đại Thông Hà, vô số thủy tộc dưới nước tản ra yểm trợ.

"Ngươi dám ——”

"Âm ầm."

Thiên lôi và thần quang cùng nhau đánh tới, đến lúc này tiên thần cũng sẽ không lưu tình mà hạ thủ, hoặc thi pháp, hoặc trực tiếp phóng tới long tộc.

"Tạp nham giao long, nhận lấy cái chết —— "

"Xem Ích Hỏa Tráo của ta đây!"

Giang Lang nện long châu tới, hóa thành một đạo ánh sáng rực rỡ, nhưng một đạo u lam tròn phủ hạ xuống, trực tiếp ngăn cản trước tên giao long tạp văn đã bị sợ choáng váng.

"Cạch —_——_ "

Phía trên Đại Thông Hà nổ tung sóng lớn, Hồng Úy trực tiếp bị bọt nước đánh bay, nhưng lại có một đạo đuôi rồng đạp tới, áp lực kinh khủng kéo theo một trận cuồng phong. "Âm —_—_ Hj

Hai đạo thần quang hạ xuống cùng nhau ngăn cản, Hồng Úy thừa cơ hốt hoảng trốn vào dưới nước mà điên cuồng chạy trốn, còn phía trên bầu trời đã đấu thành một mảnh hỗn độn.

Từng đợt ánh sáng tựa như từng đạo lôi điện màu sắc rực rỡ, tiếng nổ vang không ngớt bên tai, thậm chí trăm họ trong thành Đăng Châu đều mơ hồ nhìn thấy có mấy đạo ánh sáng rực rõ dây dưa nhau.

Nhưng đối với Hồng Úy mà nói, uy hiếp kinh khủng càng dần càng gần, hầu như đã trải qua mấy lần xém chết, thân là long tộc vậy mà gã vừa chạy vừa la to.

"Thiên Thần cứu ta, Thiên Thần cứu ta —— "
Bình Luận (0)
Comment