Tên Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh (Dịch)

Chương 34 - Chương 900: Hướng Dẫn Viên Số 001 Hứa Diệp (2) - Chương 916: Đổi Mới Cố Cung! (1)


Quả nhiên mở được Thiên Nhãn thật hạnh phúc.

Sau khi Trình Đông rời đi, các diễn viên lần lượt đến thảo luận nội dung kịch bản với Hứa Diệp.

Lúc này đây, Hứa Diệp và Đỗ Sùng Lâm chơi một mánh khóe.

Ngoài diễn viên đóng Cao Khải Cường và An Hân, các diễn viên khác đều không có đầy đủ kịch bản.

Mà là phát kịch bản cho họ theo tiến độ quay phim.

Ví dụ như diễn viên đóng vai Trần Thư Đình ngay từ đầu không hề biết mình sẽ chết, diễn viên đóng vai anh em tốt của An Hân Trương Bưu cũng không biết anh ta là người xấu.

Điều này có thể khiến các diễn viên đắm chìm hơn vào cốt truyện hiện tại, không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện sau này.

Toàn bộ quá trình quay Cuồng Phong cũng diễn ra theo trình tự thời gian phát triển của câu chuyện, những điều này cũng không ảnh hưởng nhiều.

Hiện giờ, Hứa Diệp dựa vào thành công vang dội của Võ Lâm Ngoại Truyện mà có được vị trí nhất định trong ngành.

Lần này dàn diễn viên của Cuồng Phong sẽ sang trọng hơn một chút, hầu hết đều là những diễn viên lão làng.

Nếu Hứa Diệp không có thành tích, thật khó có thể ngăn lại các diễn viên này, càng đừng nói tới việc người ta đến xin chỉ bảo.

Làm giám chế và biên kịch, cộng thêm đạo diễn mới nổi, những diễn viên đều rất ngoan ngoãn.

Có lẽ người duy nhất không ngoan ngoãn là Nhậm Khả Doanh.

Sau khi trò chuyện xong với mọi người, đã khá lâu, nhiều người vây quanh Hứa Diệp.

Hứa Diệp cười nói: “Mọi người đi làm việc trước đi, tôi qua đồn có chút việc.”

Vừa dứt lời, Đỗ Sùng Lâm hoang mang nói: “Cậu vào đồn làm gì? Cậu phạm lỗi gì à?”

Những người xung quanh cũng đều thắc mắc.

Mọi người đều đóng phim hình sự, chúng ta đang ở trong đồn, chẳng phải nói về đồn công an sao?

Hứa Diệp muốn vào đồn công an?

Tiêu đề trang nhất hôm nay đã được đặt trước!

Nhưng mà lúc này, Hứa Diệp nói: “Không phạm lỗi thì không được đi vệ sinh sao? À cho hỏi, nhà vệ sinh ở đâu?”

Sau khi Hứa Diệp nói xong, xung quanh lập tức trở nên yên lặng.

Lâm Chí Bằng rất muốn tự vả mình một phát.

Sao mà đỡ được!

Lúc nói chuyện với Hứa Diệp anh ta đã rất cẩn thận, sợ rằng sẽ rơi vào bẫy của Hứa Diệp.

Không ngờ vẫn không phòng thủ được!

Mẹ kiếp, đi WC thì cứ đi WC đi chứ!

Nhậm Khả Doanh nhếch mép, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong xanh.

“Mấy ngày tới vượt qua thế nào đây.”

Lần này, nhân viên công tác của đoàn làm phim cuối cùng cũng được diện kiến trạng thái nhanh nhẹn thực sự của Hứa Diệp.

Hắn hoàn toàn không cần diễn, đó chính là con người hắn!

Những ngày làm việc của đoàn phim trôi qua rất nhanh.

Đỗ Sùng Lâm cũng cảm nhận được tốc độ quay phim của Hứa Diệp.

Ban đầu, theo dự tính của Đỗ Sùng Lâm, toàn bộ bộ phim này ít nhất cũng phải mất ba tháng để quay xong.

Nhưng kể từ khi Hứa Diệp đến, tiến độ quay phim đã tăng gấp ba lần.

Nhiều cảnh quay ban đầu Đỗ Sùng Lâm còn phải cầm sổ tay vẽ trước các cảnh phân đoạn, suy nghĩ cẩn thận.

Bước này thực sự khá mất thời gian, nhưng Hứa Diệp lại khác.

Trong đầu hắn dường như đã có sẵn một bộ phim truyền hình hoàn chỉnh, chỉ còn thiếu bước quay thành hình.

Có nhiều cảnh quay, Hứa Diệp không cần phải thử nghiệm mà là một phát ăn ngay.

Điều này đã tiết kiệm rất nhiều thời gian cho đoàn làm phim.

Chỉ có một điều mất thời gian nhất là hiệu suất biểu diễn của các diễn viên.

Một số cảnh quay ở đây thường phải quay đi quay lại nhiều lần mới được.

May mắn thay, các diễn viên đều rất nghiêm túc, không có ai gây sự kiếm chuyện.

Cho dù là Nhậm Khả Doanh, một trong bốn nữ diễn viên hàng đầu, trong đoàn phim cũng rất ngoan ngoãn.

Phải biết rằng, với cấp bậc của cô ấy, nếu tham gia đoàn làm phim khác, cô ấy sẽ được đối xử đặc biệt.

Nhưng khi đến với Hứa Diệp, có vẻ như Hứa Diệp không coi cô ấy là một ngôi sao hàng đầu mà chỉ coi là một đồng nghiệp nữ làm việc cùng.

Về việc ăn uống, trước đây Nhậm Khả Doanh gần như không bao giờ ăn cơm hộp của đoàn làm phim mà để trợ lý chuẩn bị cho mình.

Nhưng trong đoàn làm phim, Hứa Diệp và mọi người đều ăn cơm hộp của đoàn làm phim.

Điều này thật khó xử.

Nhậm Khả Doanh cũng ngại tự tạo ra đãi ngộ khác biệt.

Nếu xét về độ nổi tiếng, Hứa Diệp còn nổi tiếng hơn cô ấy nhiều.

Mọi người đều không tỏ vẻ bệnh ngôi sao, làm sao cô ấy có thể không biết xấu hổ mà kênh kiệu được.

Nhậm Khả Doanh vừa ăn cơm hộp, vừa thi thoảng liếc Hứa Diệp cách đó không xa.

‘Vốn đầu tư của bộ phim Cuồng Phong ít nhất cũng phải trăm triệu trở lên, thậm chí có thể là hai đến ba trăm triệu. Trong giới giải trí, không có mấy ngôi sao sẵn lòng đầu tư một lần nhiều tiền như vậy, điều quan trọng là cậu ấy còn không nhận làm đại sứ thương hiệu.’
 

Chương 900: Hướng dẫn viên số 001 Hứa Diệp (2)


Nhậm Khả Doanh nói thầm trong lòng.

Thực ra, với tư cách là một ngôi sao hàng đầu, phần lớn nguồn thu nhập đến từ thù lao đại sứ thương hiệu.

Chỉ cần nhận nhiều hợp đồng đại sứ, một năm ít nhất cũng đạt được vài mục tiêu nhỏ.

Phía nhãn hàng cũng kiếm được tiền, người hâm mộ cũng mua được sản phẩm, mọi người đều vui vẻ.

Còn nếu nhãn hàng gặp vấn đề thì cũng chẳng liên quan gì đến người làm đại sứ thương hiệu.

Luôn có cách để chối bỏ trách nhiệm.

Tiền của Hứa Diệp kiếm được lại hoàn toàn dựa vào tài năng, bản thân chỉ ký một hợp đồng đại sứ thương hiệu duy nhất.

Nhậm Khả Doanh càng khâm phục Hứa Diệp hơn.

‘Mình phải đi tâm sự với cậu ấy, thực sự cần phải học hỏi cậu ấy.’

Nghĩ vậy, Nhậm Khả Doanh cầm cơm hộp, tiến về phía Hứa Diệp.

Sau khi tiến lại gần, Nhậm Khả Doanh cười nói: “Đạo diễn Hứa.”

Nói xong, cô ấy vô thức nhìn vào cơm hộp trước mặt Hứa Diệp.

Khi thấy những thứ trong cơm hộp của Hứa Diệp, đôi mắt Nhậm Khả Doanh lập tức trợn tròn.

Trong cơm hộp của Hứa Diệp có bào ngư kho tàu, sườn, thịt gà,… bố cục là ba mặn một chay.

Nhậm Khả Doanh cúi đầu nhìn vào cơm hộp trong tay mình, một mặn hai chay.

Mọi người đều ăn cơm hộp, sao cơm hộp của cậu ấy lại khác vậy chứ!

Mất công mình còn nghĩ cậu ấy vất vả lắm!

Hứa Diệp không hề cảm thấy ngượng ngùng, nói: “Chị Nhậm, có chuyện gì vậy?”

Nhậm Khả Doanh há miệng định nói điều gì đó, nhưng nhất thời không biết mở lời ra sao.

Hứa Diệp người ta vừa là giám chế vừa là nhà đầu tư, tiền mua cơm hộp trong đoàn làm phim cũng do Hứa Diệp trả.

Dùng tiền của mình để ăn thêm ít thức ăn thì có làm sao?

Không có bất cứ vấn đề gì cả, phải không!

“Không có gì, tôi tìm cậu tán gẫu chút thôi.” Nhậm Khả Doanh nói.

“Vậy chị ngồi đi.” Hứa Diệp đáp.

Khi Nhậm Khả Doanh ngồi xuống, Hứa Diệp chỉ vào miếng thịt gà trong cơm hộp và hỏi: “Chị có ăn không?”

Nhậm Khả Doanh do dự một lát.

Cô ấy đang tính toán trong đầu xem lượng thịt đã ăn hôm nay có vượt quá giới hạn không.

Sau khi tính toán và thấy không vượt quá, cô ấy nói: “Tôi ăn.”

Nhậm Khả Doanh bắt đầu chờ mong Hứa Diệp gắp thịt cho mình.

‘Đạo diễn Hứa cho tôi ăn thịt gà của cậu ấy, mấy ai có được cơ hội này.’

Trong lúc Nhậm Khả Doanh nghĩ vậy, giọng nói của Hứa Diệp vang lên.

“Được, vậy ngày mai tôi sẽ bảo nhân viên hậu cần cho chị thêm một phần thịt gà.”

Biểu cảm của Nhậm Khả Doanh lập tức trở nên gượng gạo.

Cậu có bị điên không!

Tôi mà thiếu miếng thịt gà à?

Hay thật, cậu cũng thiếu tinh tế quá rồi đấy!

Nhậm Khả Doanh thoáng chốc thấy nghi ngờ sức hút cá nhân của mình.

Lúc này, điện thoại Hứa Diệp reo lên.

Nhìn vào màn hình hiển thị cuộc gọi đến, người gọi là Trương Quang Vinh.

Hứa Diệp đứng dậy nói: “Trông hộp cơm giúp tôi một lát, tôi đi nghe điện thoại.”

Nhậm Khả Doanh lập tức trả lời: “Cậu đi đi, tôi trông cho.”

Hứa Diệp gật đầu, vừa đi được vài bước thì đột nhiên quay trở lại.

Sau khi đậy nắp hộp cơm, hắn cầm lấy rồi đi, miệng nói: “Thôi, tôi sợ chị ăn vụng mất.”

Nhậm Khả Doanh cảm giác tức cái lồng ngực.

Ai thèm ăn vụng cơm hộp của cậu chứ!

Cậu nghĩ tôi là ai?

Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, Nhậm Khả Doanh cảm thấy cô ấy có khả năng ăn vụng thật.

Cô ấy thở dài nói: “Đạo diễn Hứa, cậu nhìn người chuẩn thật đấy.”

Phía bên kia, Hứa Diệp và Trương Quang Vinh đã nói chuyện được một lúc.

Công tác chuẩn bị cho mùa đầu tiên của Kho Báu Quốc Gia đã hoàn tất.

Có thể hoàn thành được chuyện này, phải nói rằng Trương Quang Vinh rất có năng lực.

“Đạo diễn Trương trâu bò thật, tốc độ của anh nhanh quá.” Hứa Diệp cười nói.

Để quay chương trình tạp kỹ này, không chỉ phải phối hợp với đài truyền hình mà còn cả các viện bảo tàng lớn và một số bộ phận cơ quan chức năng.

Ở thế giới Hoa Hạ này, tuy hiệu suất hoạt động của chính phủ cao hơn một chút, nhưng nhiều quy trình nội bộ muốn hoàn thành nhanh chóng cũng rất khó khăn.

Nhiều việc không phải bạn muốn nhanh thì có thể nhanh được.

Tốc độ hoàn thành công việc không liên quan mấy đến nỗ lực cá nhân của bạn.

Đó cũng là lý do vì sao Hứa Diệp không nhận chức ông chủ mà giao cho Trương Quang Vinh.
 

Chương 901: Hướng dẫn viên số 001 Hứa Diệp (3)


Nếu thật sự để hắn làm những việc này thì hắn khỏi cần làm những việc khác nữa.

Trương Quang Vinh tức giận nói: “Cậu thì thoải mái rồi, lần này thật sự phải cảm ơn CCTV và viện trưởng Tề Đông Tường, nếu không thì không thể nhanh vậy được đâu.”

Hứa Diệp tiếp tục trò chuyện với Trương Quang Vinh một lúc.

Trương Quang Vinh gọi điện cho hắn chỉ để hỏi về lịch trình của hắn, xác nhận xong là có thể bắt đầu quay chương trình.

Trong mùa đầu tiên của Kho Báu Quốc Gia, có một người dẫn chương trình là hướng dẫn viên số 001, ngoài ra sẽ có người bảo hộ bảo vật quốc gia mỗi kỳ.

Phần còn lại chính là Biệt Đội Giám Sát.

Các Giám đốc của 9 bảo tàng lớn trong cả nước sẽ tập hợp lại, cùng nhau chung sức.

Hứa Diệp đảm nhiệm vị trí hướng dẫn viên số 001.

Về chương trình Kho Báu Quốc Gia, CCTV đã giành được quyền phát sóng đầu tiên, còn Đài Truyền hình An Thành do Trương Quang Vinh đại diện thì giành được quyền phát sóng lại.

Mô hình phát sóng này cũng không có gì kì lạ, trong ngành vẫn có những trường hợp tương tự.

Nội dung hợp đồng là do mọi người cùng thảo luận ra, chỉ cần hai bên không có ý kiến gì, hợp đồng cũng không vi phạm pháp luật thì nó là hợp lệ và có hiệu lực.

Một chương trình được chiếu trên cả hai đài truyền hình, đủ để thấy sự coi trọng của CCTV và Đài Truyền hình An Thành đối với Kho Báu Quốc Gia.

Đối với CCTV và An Thành mà nói, chương trình tạp kỹ Kho Báu Quốc Gia không chỉ quảng bá nền văn minh năm ngàn năm của Hoa Hạ mà còn có thể thúc đẩy ngành du lịch địa phương.

Xét từ góc độ quảng bá văn hóa và phát triển kinh tế đều mang lại lợi ích lớn.

Sau khi cúp máy, Hứa Diệp thảo luận về thời gian với Đỗ Sùng Lâm.

Giám sát Hứa lại muốn tái xuất!

May mắn thay, trong phim, phần về Cao Khải Thịnh thực tế đã quay gần xong, việc rời đi của Hứa Diệp có thể nói là không hề ảnh hưởng đến tiến độ quay phim.

Sau khi xác nhận thời gian với Đỗ Sùng Lâm, Hứa Diệp liền lấy điện thoại ra và gửi một tin nhắn cho Tiểu Từ.

“Chị chủ nhà, em sắp đến thủ đô rồi, có thể tạm trú ở nhà chị một thời gian được không?”

Hứa Diệp không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy ngủ một mình trong khách sạn quá nhàm chán mà thôi.

Tiểu Từ gần như trả lời ngay tức thì.

“Vậy phải trả tiền thuê nhà và tiền đặt cọc!”

“Chẳng phải đã dùng xe đạp làm tiền đặt cọc cho chị rồi à? Còn tiền thuê nhà, tạm thời nợ đã.” Hứa Diệp nói.

“Ai cho phép cậu khất nợ tiền thuê nhà hả?”

“Nếu nợ tiền thuê nhà, em sẽ trả phí phạt cho chị.”

Hứa Diệp chỉ nói mấy câu đã xoa dịu được Từ Nam Gia.

Tiểu Từ cảm thấy những gì Hứa Diệp nói khá hợp lý.

“Vậy được, tôi sẽ bảo chị Vương đến sân bay đón cậu.”

Hứa Diệp đặt điện thoại xuống, trên mặt vẫn nở nụ cười.

Đỗ Sùng Lâm hỏi: “Sao cậu vui vẻ thế?”

“Tôi nợ người khác tiền nhưng không định trả.” Hứa Diệp đáp.

Đỗ Sùng Lâm vội vàng nói: “Cậu không thể chây ì thế được, tài khoản của cậu mà bị đóng băng, chúng tôi không quay phim được nữa đâu.”

Hứa Diệp im lặng một lát rồi cất lời: “Đạo diễn Đỗ, tôi hỏi anh một chuyện, anh có phát hiện ra không, bất kể là ai, ba mẹ họ cũng đều kết hôn cùng một ngày, vì sao vậy?”

Đỗ Sùng Lâm trầm ngâm suy nghĩ.

Vấn đề này đúng là con mẹ nó không cãi vào đâu được.

Thấy lão Đỗ đã bắt đầu ngẫm nghĩ đáp án, Hứa Diệp quay người bỏ trốn.

Anh cứ nghĩ đi, tập thể dục cho não một chút.

Trên mạng, Hứa Diệp hiếm khi lộ diện trong khoảng thời gian này.

Chỉ có tài khoản Weibo chính thức của Cuồng Phong thỉnh thoảng công bố một số ảnh chụp trường quay.

Một điểm nữa là nhiều cảnh quay phim đều được thực hiện tại thành phố Ngũ Ấp, vẫn sẽ thu hút sự chú ý của một số người qua đường và truyền thông.

Những người này thỉnh thoảng cũng sẽ đăng tải một số ảnh chụp lén.

Điều này là không thể tránh khỏi.

Trong thời gian Hứa Diệp quay phim, các minh tinh trong giới giải trí đều thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng họ cũng có thể đứng lên lớn tiếng nói chuyện rồi.

Thậm chí số liệu Đằng Vân Ký của Giải trí Thanh Điểu cũng đã hồi phục, mỗi ngày đều xuất hiện trên hot search.

Nhóm nghệ sĩ hàng đầu mấy ngày nay sống vô cùng thoải mái.

Lúc Hứa Diệp hoạt động trên mạng, chẳng lúc nào có chuyện tốt.

Gần đây, mọi người trong giới đều đang bàn tán về một chuyện.

Đó là tài khoản tên Dữ Liệu Giải Trí sắp sửa công bố bảng xếp hạng giá trị thương mại mới của các minh tinh.

Tài khoản ‘Dữ Liệu Giải Trí’ này có tới vài chục triệu fan.

Tài khoản này cũng không bao giờ bày tỏ quan điểm về bất cứ vấn đề gì, chỉ là một cỗ máy phát hành dữ liệu không có cảm xúc.

Mọi chuyện lớn nhỏ trong giới giải trí đều có thể tạo ra dữ liệu.

Chẳng hạn như khi Đằng Vân Ký được phát sóng, Dữ Liệu Giải Trí đã công bố số lần Hoàng Gia Vi được nhắc đến trong nội dung mỗi tập và trong các bình luận so với số lần Trương Thần Ninh được nhắc đến.
 

Chương 902: Hướng dẫn viên số 001 Hứa Diệp (4)


Fan của hai bên vốn dĩ đã gây chiến với nhau, sau khi dữ liệu này được công bố, có thể tưởng tượng được tình hình ra sao.

Sẽ luôn có bên được nhắc nhiều hơn và bên ít hơn, sau đó hai bên lại bắt đầu cãi lộn.

Ngoài ra, Dữ Liệu Giải Trí cũng sẽ công bố một số dữ liệu khác.

Cái được gọi là Bảng Xếp Hạng Giá Trị Thương Mại Minh Tinh này chính là một danh sách quan trọng hàng năm của Dữ Liệu Giải Trí.

Danh sách này chỉ lựa chọn bốn dữ liệu của một minh tinh, sau đó tính toán tổng hợp ra một chỉ số giá trị thương mại.

Bốn dữ liệu đó lần lượt là độ hot, xem xét số lượng fan hoạt động trên toàn mạng, độ thảo luận và lượng tìm kiếm.

Về danh tiếng, đó là các yếu tố như điều kiện ngoại hình, tính cách và phẩm chất của minh tinh.

Về chuyên môn, dữ liệu này xem xét đến doanh thu phòng vé, rating và lượng phát sóng của chương trình cũng như phim truyền hình mà minh tinh tham gia.

Cuối cùng là chỉ số đại sứ thương hiệu, so sánh số lượng và cấp độ thương hiệu của các hợp đồng đại diện, cũng như hiệu quả mà việc đại diện mang lại.

Danh sách này đã được công bố trong nhiều năm, đã trở thành một phần quan trọng hàng năm.

Nhiều lúc, thậm chí có thể ảnh hưởng đến quyết định của tư bản.

Cách đây hơn nửa tháng, Dữ Liệu Giải Trí đã thông báo trước rằng bảng xếp hạng sắp được công bố.

Bỗng chốc, cả cộng đồng fan sôi sục lên.

Đây chính là cuộc chiến của bảng xếp hạng!

Trong khoảng thời gian cuối cùng này, chẳng nhẽ không giúp anh trai leo lên bảng xếp hạng được sao?

Dữ Liệu Giải Trí không phải là tổ chức từ thiện nào cả, họ làm bảng xếp hạng này cũng vì lưu lượng.

Khi bảng xếp hạng bắt đầu tính độ hot, fan của các nhà đều bắt đầu hành động.

Chỉ là bốn loại dữ liệu thôi mà, hoàn toàn có thể tăng số liệu được.

Không có cái nào là không thể tăng cả.

Bạn muốn độ hot, tôi đăng Weibo hàng ngày là được.

Muốn độ thảo luận?

Hàng ngày tôi đăng bài khen ngợi anh trai nhà mình có phẩm chất tốt và chuyên nghiệp là được.

Còn về những dữ liệu còn lại như doanh thu phòng vé, lượng phát sóng linh tinh, hay hiệu quả của việc đại diện thương hiệu, thì càng dễ tăng số liệu hơn.

Cùng lắm thì fan cứ chi tiền mua sản phẩm mà anh trai đại diện thôi.

Thậm chí còn có kênh marketing công bố hướng dẫn làm thế nào để giúp anh trai nhà mình lên bảng xếp hạng.

Việc lên bảng xếp hạng không thể gọi là tăng số liệu một cách không chính đáng.

Trên mạng, fan của các minh tinh đã bắt đầu tổ chức tăng số liệu, trong những ngày gần đây, thỉnh thoảng lại thấy một minh tinh hàng đầu lên danh sách hot search.

Các minh tinh cũng thích khi thấy cảnh tượng này.

Những việc có thể tăng cường sự gắn kết của fan hâm mộ, hoàn toàn có thể làm nhiều hơn.

Các công ty thậm chí còn âm thầm hỗ trợ, nói với fan rằng nếu các bạn không giúp anh trai, thì anh trai sẽ bị người khác vượt qua.

Nếu anh trai xếp hạng thấp, sau này sẽ không có được tài nguyên tốt, anh trai sẽ không có cơ hội đóng phim hay quay chương trình nữa.

Những chiêu trò này trong giới giải trí đã quá phổ biến.

Trong giới giải trí những ngày này cũng lộ diện đủ các loại yêu ma quỷ quái.

Người duy nhất không có động tĩnh gì chính là Bệnh Nhân của Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa.

“Viện Trưởng mất tích… Không biết bao nhiêu ngày rồi, nhớ anh ấy.”

“Thực ra ban đầu tôi muốn giúp Viện Trưởng lên bảng xếp hạng, nhưng tôi chợt nhận ra một điều, Viện Trưởng chỉ có một hợp đồng đại diện, có tăng số liệu cũng vô ích.”

“Viện Trưởng quá thành thật rồi, ít nhất cũng nên ‘thu hoạch’ mọi người một chút chứ.”

“Mong chờ Viện Trưởng có hợp đồng đại diện béo bở, tôi nhất định sẽ mua!”

Bệnh Nhân của Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa vẫn không hiện hình như mọi khi.

Các nghệ sĩ hàng đầu khác thấy cảnh này cũng yên tâm hơn.

Nếu fan không đoàn kết thì không thể làm được gì.

Không thể tham gia vào cuộc chiến bảng xếp hạng.

Xét theo tình hình hiện tại của Hứa Diệp, ít nhất là top 10 trên bảng xếp hạng không liên quan gì đến hắn.

Trong cuộc chiến bảng xếp hạng, đè bẹp được Hứa Diệp, đối với những người này, đó chính là vinh quang!

Ngay khi mọi người nghĩ rằng Hứa Diệp không còn ý định tham gia, một tin tức quan trọng đã được công bố trực tiếp.

“Chương trình khám phá văn hóa bảo tàng lớn do CCTV và Đài Truyền hình An Thành phối hợp cùng chín bảo tàng lớn sản xuất, Kho Báu Quốc Gia mùa một, sắp bắt đầu đếm ngược phát sóng, với Hứa Diệp đảm nhận vai trò hướng dẫn viên số 001, giải thích cho mọi người về quá khứ và hiện tại của các cổ vật.”
 

Chương 903: Tôi đã học được cách giám định cổ vật! (1)


Bài đăng này được tài khoản Weibo chính thức của nhà đài trung ương đăng tải trực tiếp.

Sau đó, tài khoản Weibo chính thức của đài truyền hình Trường An cũng đã chia sẻ bài viết.

Tiếp theo đó, chín bảo tàng lớn do Viện bảo tàng Cố Cung dẫn đầu cũng đều đăng lại Weibo này.

Tài khoản Weibo chính thức của Đây Là Studio Lớn cũng chia sẻ lại.

Trên bài đăng Weibo đó có đính kèm một tấm poster quảng cáo.

Trên poster có bốn chữ “Kho Báu Quốc Gia” lớn màu vàng.

Ngoài ra, ở bên dưới là một số thông tin về chương trình.

Nhiều tài khoản chia sẻ như vậy, sự chú ý của mọi người ngay lập tức bị thu hút.

Hơn nữa, trên bài đăng Weibo này còn có tên của Hứa Diệp.

[Chương trình khám phá văn hóa và bảo tàng? Rốt cuộc đây là chương trình gì vậy? Nghe có vẻ ấn tượng đó.]

[Lần này, Viện Trưởng vậy mà lại đi làm người dẫn chương trình, thật là bất ngờ!]

[Một người trước đây viết về chủ đề trộm mộ, giờ lại quảng bá cổ vật, Viện Trưởng, nếu anh bị bắt cóc thì hãy ra tín hiệu nha.]

[Tôi chưa thấy chương trình giải trí nào liên quan đến cổ vật bao giờ. Rốt cuộc chương trình này có gì vậy?]

Nhất thời, toàn cõi mạng bắt đầu nổi sóng.

Trên đời này làm gì có chương trình tạp kỹ nào về cổ vật đâu, một cái cũng không có.

Tên của chương trình tạp kỹ này thật là hoành tráng.

Kho Báu Quốc Gia.

Nếu những gì họ mang đến không phải là Kho Báu Quốc Gia thật sự, lúc đó chắc chắn sẽ bị mọi người cười nhạo.

Mà chương trình này lại có liên quan đến Hứa Diệp.

Trong giới giải trí, những ngôi sao lớn biết được tin này cũng không khỏi bồn chồn lo lắng.

Truyền thông Văn Đức.

Công ty này đã đào tạo ra một ngôi sao hàng đầu trong giới là Chu Khiếu Hổ.

Ở bảng giá trị thương mại của ngôi sao năm ngoái, Chu Khiếu Hổ xếp hạng nhất.

Năm ngoái, lúc Hứa Diệp phát hành album còn đụng phải Chu Khiếu Hổ.

May mà đội ngũ công ty Truyền thông Văn Đức đã nhanh chóng đưa ra quyết định.

Trong tình huống đó, Hứa Diệp đã ra mắt với vai trò là một nhạc sĩ sáng tác, lại vừa là Quán quân của chương trình Những Ngôi Sao Ngày Mai, đụng phải anh ta cũng không sáng suốt cho lắm.

Truyền thông Văn Đức đành phải cho Chu Khiếu Hổ rút lui khỏi cuộc chiến với Hứa Diệp ngay lập tức.

Sau đó, Ngụy Thanh Phong không chịu rút lui đã bị Hứa Diệp làm giảm luôn cả giá trị thương mại.

Trong khi đó, Chu Khiếu Hổ bên này lặng lẽ phát triển, nhiều lần tránh được cuộc tranh chấp với Hứa Diệp.

Ngược lại, điều này còn giúp Chu Khiếu Hổ có lợi trong việc tranh giành ưu thế giữa các ngôi sao hàng đầu và các ngôi sao mới nổi.

Rồi các thành viên trong đội ngũ cũng học được cách thông minh hơn.

Dù sao thì chỉ cần tránh đụng phải Hứa Diệp là được.

Tuy nhiên, vào thời điểm này, Chu Khiếu Hổ lại hơi căng thẳng.

Bởi vì bảng xếp hạng giá trị thương mại của các ngôi sao nổi tiếng trong năm mới sắp mở màn.

Đối với Chu Khiếu Hổ, anh ta phải lấy được hạng nhất.

Giá trị thương mại là nguồn thu nhập cơ bản của anh ta, ngoài bộ phim ra mắt vào dịp Tết năm nay, cho đến bây giờ anh ta vẫn chưa phát hành bất kỳ sản phẩm mới nào.

Hầu hết nguồn thu nhập của anh ta đều đến từ các thương hiệu lớn.

Sẽ hơi khó xử nếu anh ta bị các ngôi sao khác vượt qua trên bảng xếp hạng.

Điều này có nghĩa là thu nhập của anh ta sẽ trở nên ít hơn.

Vì vậy, đội ngũ đằng sau của anh ta đã chi khá nhiều tiền để giữ vị trí trên bảng xếp hạng.

Chỉ cần giữ vững vị trí số một, tốn bao nhiêu tiền cũng được.

Vậy mà trong thời điểm quan trọng này, tin tức mới từ Hứa Diệp lại đến.
 

Chương trình tạp kỹ mới, còn sản xuất một cách hoành tráng!


Chỉ cần nhìn vào đội hình như thế này, Chu Khiếu Hổ đã rất ghen tị.

Lĩnh vực giải trí chính thống luôn là nơi mà các ngôi sao lưu lượng khao khát chen chân vào.

Tuy nhiên, không phải ai muốn vào là có thể vào được.

Bộ phim ra mắt trong dịp Tết Nguyên Đán của anh ta là một bộ phim hướng tới dòng chính thống, nhưng chỉ vừa đủ để lọt vào dòng phim này.

Tuy nhiên, cái này còn kém xa so với Hứa Diệp.
 

Chương trình này có được sự ủng hộ của nhà đài trung ương và 9 viện bảo tàng lớn là bởi vì Hứa Diệp làm người dẫn chương trình.


“Bọn họ không sợ rằng nếu Hứa Diệp sập phòng thì cả chương trình cũng thất bại theo sao.” Chu Khiếu Hổ thầm nghĩ.

Người quản lý bên cạnh bỏ điện thoại xuống, nói: “Tôi đã hỏi rõ rồi. Chương trình này là ý tưởng của Hứa Diệp. Ngay từ đầu, yêu cầu mà cậu ta đưa ra cho nhà đài trung ương chính là cậu ta phải làm người dẫn chương trình.”

Cả người Chu Khiếu Hổ sững sờ.

Hay thật, đều là loại học hành không tử tế, ấy vậy mà cậu ta lại âm thầm nỗ lực sao?

Chẳng phải cậu ta đã nghỉ học đại học sau một năm à?

Làm sao cậu ta có thể tạo ra một chương trình tìm hiểu về văn hóa và bảo tàng như vậy?
 

Chương 904: Tôi đã học được cách giám định cổ vật! (2)


Những thứ này, bọn họ muốn học cũng không học được.

Người quản lý tiếp tục nói: “Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng nhiều đến cậu, chương trình này có thể giúp Hứa Diệp tăng vài bậc thứ hạng, nhưng không nhiều, Hứa Diệp nắm trong tay quá ít hợp đồng đại diện.”

Ít hợp đồng đại diện thì không thể đánh giá chính xác giá trị thương mại của một người, cũng không thể nhìn ra khả năng thúc đẩy doanh số bán hàng của người đó với tư cách là một ngôi sao.

Một số ngôi sao nếu ký hợp đồng với thương hiệu mà không làm tăng doanh số bán hàng thì thương hiệu sẽ không tiếp tục ký hợp đồng với họ nữa.

Những tin tức này cũng sẽ lan truyền trong nội bộ, cuối cùng mọi người sẽ không mời ngồi sao này làm đại diện nữa.

Giá trị thương mại của ngôi sao này cũng sẽ bắt đầu giảm sút.

Tuy nhiên, Hứa Diệp hoàn toàn là một ngoại lệ.

Giá trị thương mại của Hứa Diệp là một điều bí ẩn.

Hai ngàn vạn là phí để mời Hứa Diệp làm đại diện của Đẩu Thủ vào thời điểm đó.

Hơn nữa, những gì Hứa Diệp đã làm trong một năm qua đã mang đến cho Đẩu Thủ lợi nhuận vượt xa hai mươi triệu.

Thậm chí, có rất nhiều chuyện không thể nào dùng tiền bạc để đong đếm được.

Chẳng hạn như có lần, ca khúc Trung Quốc Tươi Đẹp nổi tiếng khắp cõi mạng đã giúp danh tiếng của Đẩu Thủ vang xa, cũng thay đổi nhận định của nhiều người dùng về nền tảng này.

Nhưng bây giờ, nếu hỏi rốt cuộc hợp đồng đại diện của Hứa Diệp có giá trị bao nhiêu thì không một ai biết.

Rất nhiều công ty đã gửi lời mời đến Hứa Diệp nhưng đều bị cậu ta từ chối.

Không phải do Hứa Diệp không thích tiền, cậu ta chỉ không tin tưởng những thương hiệu này mà thôi.

Lỡ có ngày một trong những thương hiệu đó gặp vấn đề, thì cậu ta sẽ mất nhiều hơn là được.

Chu Khiếu Hổ gật đầu, anh ta cảm thấy người quản lý nói rất có lý.

Nếu cậu ta không nhận hợp đồng đại diện, giá trị thương mại tự nhiên sẽ thấp hơn một chút, cái này là rất bình thường.

Ngoài Chu Khiếu Hổ, nhiều ngôi sao nổi tiếng trong giới cũng bắt đầu hỏi thăm tình hình.

Trong giờ phút quan trọng như thế này không chú ý là không được.

Hứa Diệp chính là yếu tố thay đổi lớn nhất trong bảng xếp hạng này.

Trên mạng, các bài thảo luận về Kho Báu Quốc Gia mùa đầu tiên cũng nhanh chóng leo top tìm kiếm.

Không thể làm gì khác, chương trình này quả thực vô cùng nổi bật.

Chỉ riêng danh tiếng của 9 bảo tàng lớn đã đủ để thu hút nhiều khán giả.

Vấn đề duy nhất là mọi người đều đăng lại để tuyên truyền cho chương trình, nhưng tài khoản Weibo của Hứa Diệp lại không có bất cứ động tĩnh nào.

Các Bệnh Nhân ở Viện Hoả Hoa ngay lập tức giục Hứa Diệp mau mau cập nhật bên dưới bài viết đầu tiên của hắn trên Weibo.

[Viện Trưởng nhanh chút đi ạ, anh lại quên mật khẩu Weibo rồi đúng không?]

[Viện Trưởng năn nỉ tụi em đi, tụi em sẽ giúp anh đẩy top!]

[Viện Trưởng ơi, anh làm gì đi chứ, anh im ru làm tụi em tụt mood đó.]

Các Bệnh Nhân thật biết cách tiêu khiển, một đám người còn chạy đến Weibo của “Lý Diệp 2017” để tìm Hứa Diệp.

Tài khoản này trước đó có tên là “Trương Diệp 2017”.

Dù sao thì hai cái tên đều là một mà.

Dưới sự yêu cầu nhiệt tình của mọi người, Weibo của Hứa Diệp cuối cùng cũng đã cập nhật.

Những ngày này, Hàn Nhiên, Đội trưởng Đội bảo vệ Viện Hỏa Hoa có hơi buồn chán.

Cô ấy đã xem đi xem lại bộ phim của Hứa Diệp rất nhiều lần, cũng đã nghe hết tất cả các bài hát của hắn.

Nhưng các tác phẩm của Hứa Diệp thực sự quá ngắn, mỗi lần đều không thể mang đến cho cô ấy một trải nghiệm trọn vẹn.

Sau khi xem phần giới thiệu của chương trình tạp kỹ mới, Hàn Nhiên cuối cùng cũng có chút hứng thú.

Vừa thấy thông báo cập nhật của Hứa Diệp, Hàn Nhiên lập tức mở Weibo ra xem.

Điều đầu tiên Hàn Nhiên nhìn vào là nội dung bài đăng của Hứa Diệp.

“#Kho Báu Quốc Gia#Gần đây do tham gia ghi hình chương trình mà tôi có cơ hội tiếp xúc nhiều với các chuyên gia về cổ vật, tôi cảm thấy bản thân đã đạt đến trình độ nhất định trong lĩnh vực giám định cổ vật. Sau đây, tôi sẽ chia sẻ với mọi người thành quả học tập của mình.”

“Viện Trưởng cũng biết giám định cổ vật sao?”

Hàn Nhiên nghi ngờ bấm vào video bên dưới.

Hình ảnh trong video là cảnh đôi tay của Hứa Diệp đặt trên bàn, góc quay như thể có một chiếc camera được gắn trên đỉnh đầu anh ấy.

Hứa Diệp đang cầm trên tay một chiếc bình gốm sứ, màu sắc bên ngoài vô cùng rực rỡ, trên thân bình còn có họa tiết hoa mai.

Hàn Nhiên cũng không biết cách phân tích cổ vật, nhưng cô ấy cảm thấy, chỉ cần nhìn bề ngoài của món đồ này thôi cũng đã thấy khá tinh xảo, cứ có cảm giác như đã từng nhìn thấy ở đâu đó.
 

Chương 905: Tôi đã học được cách giám định cổ vật! (3)


“Trước tiên, chúng ta hãy xem xét chiếc bình gốm sứ hoa mai một quai này. Nhìn bên ngoài kiểu dáng vô cùng tinh xảo, hơn nữa hoa văn trên thân bình cũng rất rõ ràng.”

“Vì là đồ gốm sứ nên rất có thể nó được làm ra từ sau thời nhà Tống, trước hết chúng ta hãy xem phần đáy của nó, như vậy có thể dễ dàng phán đoán được niên đại.”

Hứa Diệp lật ngược chiếc bình gốm trong tay mình lại.

Phần đáy bình gốm hiện ra trước mắt mọi người.

Khi Hàn Nhiên nhìn thấy đáy của chiếc ấm nước này, cô ấy cảm thấy não mình teo lại một chút.

Ở giữa đáy của chiếc ấm nước này không có bất kỳ dấu ấn nào mà là một cổng kết nối hình tròn.

[Thảo nào tôi nhìn lại cảm thấy quen thuộc với thứ này, đây chẳng phải là cái ấm đun nước sao!]

Hàn Nhiên cạn lời.

Lúc này, trong video, Hứa Diệp tiếp tục nói: “Các bạn xem, dù món đồ này không có dấu hiệu để xác nhận niên đại, nhưng dựa vào cổng kết nối trên đáy ấm để đánh giá, chúng ta biết được có lẽ nó mới sản xuất gần đây. Chúng ta hãy dùng đèn pin và kính lúp để lại gần nhìn cho thật kỹ.”

Hứa Diệp đưa đèn pin chiếu vào cổng kết nối hình tròn, còn lấy kính lúp ra để phóng to các điểm tiếp xúc kim loại bên trong.

“Các điểm tiếp xúc bên trong hầu như không có dấu hiệu mài mòn, điều này cho thấy đây là một sản phẩm mới. Do đó, tôi có thể kết luận rằng chiếc bình đun nước nóng này mới được xuất xưởng gần đây, khả năng cao là trong vòng ba tháng đổ lại!”

“Bây giờ chúng ta hãy xem ngày sản xuất trên hộp đựng để so sánh.”

Trong video, Hứa Diệp thực sự đi lấy hộp đựng.

Cuối cùng sau khi so sánh, Hứa Diệp nói: “Thử một lần là thành công! Còn ai không tin không?”

Hàn Nhiên trầm mặc.

Cô ấy mím chặt môi, mở miệng rồi lại không biết nên nói gì.

Vì vậy, cô ấy đã chia sẻ bài đăng Weibo này lên các nhóm chat.

Dù sao thì cô ấy cũng không thể để bản thân khó chịu một mình được.

Sau khi chia sẻ, Hàn Nhiên bình luận dưới bài đăng Weibo của Hứa Diệp:

[Viện Trưởng, thấy anh vui vẻ là em yên tâm rồi.]

Lúc này, bài viết của Hứa Diệp trên Weibo dường như đã biến thành tụ điểm của các Bệnh Nhân.

[Trong tay em là gói thuốc giải cảm, em nghĩ nó được sản xuất trong vòng một năm trở lại đây, xem ngày sản xuất, quả nhiên là như vậy!]

[Con gà này của nhà em, dựa vào đường vân và màu sắc trên móng gà, em kết luận nó vừa chết hôm qua. Mà gà em mua ở chợ mổ sẵn, quả nhiên em đoán không sai mà.]

[Cái này khó hơn nè, em không cần sờ luôn, chỉ cần soi gương là có thể biết được người ở trong gương là cẩu độc thân hai mươi tuổi. Người này chính là em, xem căn cước của em là biết em nói đúng rồi!]

Trong phần bình luận không có mấy người là bình thường.

Bài viết của Hứa Diệp nhanh chóng lên hot search.

Đến khi người qua đường nhìn thấy và click vào, nhất thời mặt đầy dấu hỏi.

[Mấy người này là ai vậy!]

[Nhà đài trung ương bây giờ chọn người dẫn chương trình mà không quan tâm đến trạng thái tinh thần của họ sao?]

[Chín viện bảo tàng lớn be like: Bây giờ rút lui còn kịp phải không vậy?]

Video của Hứa Diệp cũng hài hước quá rồi đó.

Tên này thực sự khùng nặng rồi!

Đoạn video này, Hứa Diệp cũng chia sẻ trên Đẩu Thủ.

Sau khi bài Weibo và video nổi lên, càng ngày càng có nhiều người biết đến tin tức về việc phát sóng của chương trình Kho Báu Quốc Gia.

Kho Báu Quốc Gia mùa đầu tiên đã bắt đầu quá trình quảng bá chính thức.

Ở bên kia, Hứa Diệp cũng đã hoàn thành việc ghi hình cho mùa đầu tiên của Kho Báu Quốc Gia.

Sau khi ghi hình xong, Viện trưởng Bảo tàng Cố Cung Tề Đông Tường gọi Hứa Diệp lại.

Sau khi Hứa Diệp qua đó, Viện trưởng của 9 viện bảo tàng lớn bao quanh hắn.

Lúc này, Hứa Diệp nhìn chằm chằm vào họ, từ từ nói: “Các vị muốn ra tay ngay tại đây sao?”

Tề Đông Tường nghe vậy thì hơi ngơ ngác.

Cậu ta đang nói nhảm gì vậy?

Ra tay gì cơ?

Hứa Diệp khẽ cười, sau đó khoanh tay trước ngực, nói: “Thôi được rồi, hôm nay bị các vị bao vây như vậy cũng là do tài năng tôi yếu kém hơn người. Nếu muốn chiến thì tôi sẽ chiến đấu đến cùng!”

Cuối cùng, Tề Đông Tường cũng phản ứng lại.

Hứa Diệp này con mẹ nó còn có bệnh ảo tưởng sức mạnh nữa à!

Tề Đông Tường tức giận nói: “Nếu hôm nay bất kì một ai trong chín người chúng ta ngã xuống là sự nghiệp của cậu cũng sẽ chấm dứt từ đây.”

“Ông nói đúng!”

Hứa Diệp lập tức khôi phục trạng thái bình thường.

Tề Đông Tường nói: “Hứa Diệp, cậu còn nhớ chuyện về sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung không?”

“Dạ nhớ ạ.” Hứa Diệp đáp.

Tề Đông Tường cười nói: “Chúng tôi đang chuẩn bị ra mắt các sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung vào ngày khai mạc chương trình Kho Báu Quốc Gia mùa đầu tiên.”

Trên thực tế, nhiều sản phẩm văn hóa sáng tạo Cố Cung đã được hoàn thành từ đầu năm.

Tiếp theo là quá trình điều chỉnh và sản xuất liên tục, đồng thời bổ sung thêm các thiết kế mới.

Tính đến nay, toàn bộ quá trình nghiên cứu đã kéo dài hơn tám tháng.
 

Chương 906: Thoắt đã nghìn năm (1)


“Ngoài ra, sau khi biết ý tưởng này do cậu đề xuất, các vị Viện trưởng viện bảo tàng bọn họ cũng cảm thấy rất hứng thú. Bây giờ họ cũng đã bắt đầu làm ra các sản phẩm văn hóa sáng tạo.”

Viện trưởng Bảo tàng Thiểm Tây cười một tràng dài, nói: “Loại kem mà cậu nói chúng tôi đã sản xuất, doanh số bán được rất tốt.”

Hứa Diệp lập tức hỏi: “Có kem vị dầu ớt cay không ạ?”

Lúc này, Viện trưởng Bảo tàng Thiểm Tây không còn cười nổi, nói: “Không có đâu.”

Nhiều sản phẩm văn hóa sáng tạo đã dần dần tiến vào thị trường.

Nhưng để các sản phẩm này quen thuộc với mọi người thì vẫn cần một cơ hội thích hợp.

Mọi người đều muốn mượn cơ hội phát sóng chương trình Kho Báu Quốc Gia để quảng bá các sản phẩm văn hóa sáng tạo này.

“Viện trưởng Tề, có gì cần tôi giúp không ạ?” Hứa Diệp nói.

Tề Đông Tường cười đáp: “Cậu còn nhớ tôi từng nói sẽ tặng cậu một món quà lớn không?”

Tề Đông Tường cười nói: “Tôi muốn mời cậu làm người đại diện cho các sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung chúng tôi.”

Những loại sản phẩm này thật ra chẳng cần phải tìm đến đại diện làm gì.

Dẫu sao thì bản thân Cố Cung cũng đã là người đại diện tốt nhất rồi.

Cho nên, có thể nói rằng Tề Đông Tường đây là đang nghĩ cách để tặng tiền cho Hứa Diệp.

Bất kể là bộ phim tài liệu Tôi Tu Sửa Cổ Vật Ở Bảo Tàng Cố Cung, hay chương trình truyền hình sắp lên sóng Kho Báu Quốc Gia, đều có ảnh hưởng tích cực đến Bảo tàng Cố Cung.

Tôi Tu Sửa Cổ Vật Ở Bảo Tàng Cố Cung: Một bộ phim tài liệu dài ba tập do Diệp Quân và Tiêu Hàn đạo diễn, ghi lại quá trình sửa chữa các hiện vật quý giá tại Cố Cung. Bộ phim được phát sóng trên kênh CCTV-9 vào năm 2016.

Tề Đông Tường cho rằng việc tặng tiền là điều nên làm, nhưng dù sao đây cũng là đơn vị nhà nước, lý do tặng tiền phải vừa hợp tình hợp lý vừa không trái với pháp luật.

Hứa Diệp nhìn sang các vị quản lý bảo tàng khác.

“Thưa các thầy, các thầy cần tìm người đại diện không? Nếu Viện trưởng Tề đã trả tiền, tôi có thể làm đại diện cho các thầy miễn phí.” Hứa Diệp nói.

Tề Đông Tường tức giận muốn đá Hứa Diệp một cái.

Có thể không nói những chuyện như thế này trước mặt tôi được không?

Tám Viện trưởng khác nghe thấy lời của Hứa Diệp thì đều cười phá lên.

Viện trưởng Bảo tàng Thiểm Tây nói: “Cậu dám đại diện thì chúng tôi cũng không dám nhận đâu, lão Tề chắc chắn sẽ lấy cớ này để mang mấy bảo vật ở Tòa Thị Chính của chúng tôi về chỗ ông ta triển lãm, chuyện này một khi đã xảy ra thì khó mà quay đầu được.”

Mọi người đều hiểu rõ những khúc mắc bên trong.

Bao nhiêu cổ vật của viện bảo tàng sau khi cho mượn ra ngoài đều không trở về.

Tuy nhiên các Viện trưởng ở đây đều có mối quan hệ tốt, bây giờ chỉ là đang đùa giỡn thôi.

Mọi người đều bị lối suy nghĩ của Hứa Diệp làm bối rối.

Có vẻ như Hứa Diệp thực sự không yêu tiền.

Cậu nhóc này mới 21 tuổi, nếu thật lòng muốn kiếm tiền thì có đầy cách.

Hắn ở độ tuổi này mà không yêu tiền cũng khá là lạ.

Không nói đến những thứ khác, chương trình tạp kỹ Kho Báu Quốc Gia, toàn bộ quá trình quay phim có thể nói là đốt tiền.

Chỉ riêng việc tạo ra hiệu ứng sân khấu, đã cần một lượng lớn vốn.

Còn nhiều chỗ khác cũng phải tiêu tiền.

Mà loại chương trình như thế này, muốn thu hút nhà tài trợ thường rất khó khăn.

Xét về chương trình khám phá sản phẩm văn hóa trong bảo tàng, đầu tiên là chương trình này chưa từng xuất hiện trước đây, thứ hai là nhìn tên cũng biết, có lẽ là chương trình học thuật.
 

Chương trình học thuật vừa khó xem vừa nhàm chán, điều này đã trở thành định kiến của nhiều khán giả.


Các nhà tài trợ không có khả năng dự đoán, phần lớn khi thấy thông tin về chương trình này, đều sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.

Thực ra yêu cầu làm người dẫn chương trình của Hứa Diệp cũng là một cách để thu hút tài trợ.

Ngôi sao hàng đầu làm người dẫn chương trình, ít nhất cũng đảm bảo được tỷ suất người xem, khiến các nhà tài trợ yên tâm.

Nhưng cho dù như vậy, chi phí tài trợ vẫn không đủ đáp ứng chi phí quay phim.

Dù có sự hỗ trợ từ đài trung ương phía sau.

Nói cách khác, nếu chương trình này không thành công, thì sẽ lỗ tiền.

Các Viện trưởng bảo tàng ở đây ngay từ đầu đã cảm động trước tinh thần của Hứa Diệp.

Thế nào mới là năng lượng của một ngôi sao chứ?

Đây mới gọi là năng lượng ngôi sao!

Có một số ngôi sao mỗi ngày trên Weibo thì tràn đầy năng lượng tích cực, nhưng chẳng bao lâu thì có chuyện.

Để cho họ đăng Weibo thì được, nhưng thường là trước mặt một vẻ, sau lưng một vẻ.

Hứa Diệp thì không giống như vậy.

Hắn không nói gì nhiều, chỉ trực tiếp bỏ tiền, bỏ sức.

“Sao có thể không có ai khen Hứa Diệp mang năng lượng tích cực nhỉ?”

Các Viện trưởng này quyết định lát nữa sẽ lên mạng tìm xem có tin tức gì liên quan không.
 

Chương 907: Thoắt đã nghìn năm (2)


Nghe các Viện trưởng nói vậy, Hứa Diệp nói: “Viện trưởng Tề, làm đại diện thì được, nhưng tôi có thể đưa ra một yêu cầu không?”

Tề Đông Tường thắc mắc: “Yêu cầu gì?”

Hứa Diệp tiến tới ghé vào tai Tề Đông Tường thì thầm.

Nghe xong, Tề Đông Tường hỏi: “Chuyện này có được không?”

Hứa Diệp cười: “Được hay không phải thử mới biết, dù sao cũng không thiệt cho ông mà.”

Hứa Diệp đưa ra một kế hoạch kiếm tiền nhỏ.

Tề Đông Tường không nhận ra vấn đề trong gợi ý của Hứa Diệp, chỉ cảm thấy kế hoạch này khá khả thi.

Dù sao cũng không mất mát gì.

Những người khác xung quanh đều nghi ngờ.

Thế mà còn thì thầm trước mặt họ.

Nhưng mọi người cũng không hỏi trực tiếp.

Lúc này, mọi người nhìn thấy một cô gái nhỏ đi tới, vẫy tay với Hứa Diệp.

Gặp tình huống này, những người từng trải ngay lập tức hiểu.

“Hứa Diệp, cậu cứ đi làm việc trước đi.” Tề Đông Tường cười nói.

“Được, vậy tôi đi trước.”

Hứa Diệp đi về phía cô gái nhỏ.

Cô gái nhỏ đó đúng thật là Từ Nam Gia.

Mấy ngày nay Hứa Diệp đang quay Kho Báu Quốc Gia, Tiểu Từ không có việc gì làm thì qua xem.

“Đi thôi, đến chỗ tôi ăn cơm, hôm nay tôi mới học mấy món mới.” Tiểu Từ vui vẻ nói.

Hứa Diệp nghe vậy dựng hết tóc gáy.

Những ngày gần đây, hắn thật sự không ngờ rằng Tiểu Từ lại thích nấu ăn.

Một ngôi sao của nhóm nhạc thần tượng học nấu ăn ở nhà, chuyện này nghe có được không chứ.

Hứa Diệp phải thừa nhận rằng, chiêu này quả thật rất hiệu quả, hắn đã muốn đi ở khách sạn rồi.

Hứa Diệp nhắm mắt nói: “Vậy chúng ta đi thôi.”

Nhìn Hứa Diệp và Tiểu Từ rời đi, vài Viện trưởng bảo tàng mang khuôn mặt cười của một người cha.

Vài người cười nói vui vẻ vài câu, sau đó Viện trưởng bảo tàng Thiểm Tây lấy điện thoại ra.

Ông ta gõ vài từ vào khung tìm kiếm của trình duyệt.

“Hứa Diệp, năng lượng tích cực”

Ông ấy vẫn chưa quên điều mình vừa nghĩ lúc nãy.

Kết quả tìm kiếm hiện ra, tiêu đề đầu tiên là “Hứa Diệp tràn đầy năng lượng tích cực”.

“Tôi đã nói mà, chắc chắn sẽ có bài báo liên quan đến Hứa Diệp, một đứa trẻ tích cực như vậy làm sao không được tuyên truyền chứ.”

Khi ông nhấp vào liên kết này, trong điện thoại vang lên tiếng nhạc.

“Sáng sớm thức dậy, ôm lấy mặt trời, để cơ thể tràn đầy, ánh nắng rực rỡ, đầy năng lượng tích cực…”

Khuôn mặt của quản lý bảo tàng Thiểm Tây đã cứng đờ.

Ông ấy đã tìm thấy video cũ của Hứa Diệp.

Những người khác cũng xúm lại.

Nhìn Hứa Diệp nhảy múa trong video, mọi người thực sự không thể nhịn cười.

Trời ơi, hắn đầy năng lượng tích cực thật đấy.

Video nhanh chóng kết thúc.

Một nhóm Viện trưởng nhìn nhau.
 

Chương trình này để Hứa Diệp làm người dẫn, liệu có phải là suy nghĩ thiếu cân nhắc không.


Khi chương trình Kho Báu Quốc Gia bắt đầu quay, trên mạng cũng hưởng ứng liên tục bàn tán.

Từ ngày đầu tiên tài khoản chính thức của Kho Báu Quốc Gia công bố thông tin chương trình, sau đó mỗi ngày đều tung ra thông tin mới.

Chẳng hạn như một số điểm nhấn thú vị của chương trình, dàn khách mời…

Nhưng càng công bố, những lời bàn tán không mấy khả quan trên mạng cũng ngày càng nhiều.

Vẫn là chủ đề ấy, loại chương trình này vốn đã mang đậm mùi dạy dỗ.

Chưa có chương trình phổ cập kiến thức khoa học phổ thông nào làm tốt, nhiều chương trình còn khiến người xem buồn ngủ.

“Vì Hứa Diệp mà vẫn có thể đón xem, nhưng chương trình này nhìn thế nào cũng không thấy thú vị.”

“Lại là cổ vật và lịch sử, mấy cái này có thể đem quay hay sao?”

“Hứa Diệp làm người dẫn chương trình có ổn không, tôi không tin.”

Hứa Diệp đã có thể làm ra nhiều bộ phim hay như vậy, tôi vẫn tin tưởng anh ấy.”

“Lầu trên là fan của Hứa Diệp đúng không, nhưng mà chương trình phổ cập khoa học không dễ quay đâu.”

Có quá nhiều lời bình luận trên mạng, không tránh khỏi việc có một số đối thủ của Hứa Diệp âm thầm đẩy sự việc sang hướng xấu.

Bảng giá trị thương mại của ngôi sao rất quan trọng, có một số người cảm thấy Hứa Diệp sẽ đe dọa đến thứ hạng của họ, nên sẽ tìm cách dẫm đạp.

Đối với những thảo luận này trên mạng, Hứa Diệp không mấy quan tâm.

Khi hắn đến nhà Tiểu Từ, Tiểu Từ liền bắt đầu vào bếp nấu ăn.

Sau khi nấu xong rồi còn gọi Hứa Diệp vào nếm thử.

Khi Hứa Diệp đứng lên đi về phía bếp, năm người khác của nhóm nhạc Vitality Girls đều nhìn hắn với ánh mắt đồng cảm.

Đợi đến khi Hứa Diệp vào bếp, năm cô gái lập tức đứng dậy, đứng bên ngoài hai bên cửa bếp, lén nghe động tĩnh bên trong.

“Mau nếm thử canh gà tôi nấu đi.”

Tiểu Từ dùng giá múc canh vào một chén nhỏ đưa cho Hứa Diệp.

Hứa Diệp giữ bình tĩnh, cầm chén lên, dùng muỗng nhỏ uống một ngụm.

Tiểu Từ nhìn Hứa Diệp với ánh mắt đầy mong đợi.

Hứa Diệp uống xong, im lặng vài giây, lần này hắn thật sự không thể chịu nổi.

Nhìn vẻ mặt mong đợi của Tiểu Từ, Hứa Diệp nghiêm túc nói: “Tiểu Từ, tôi đã từng nói rằng đồ ăn cô nấu rất ngon chưa?”
 

Chương 908: Thoắt đã nghìn năm (3)


Nghe vậy, khuôn mặt Tiểu Từ hiện lên vẻ kích động, cô còn hồi tưởng phản ứng của Hứa Diệp mấy ngày trước.

Hứa Diệp luôn nói những câu như là đã tiến bộ rất nhiều, lần đầu tiên nấu ăn được như vậy cũng không tệ, so với hôm qua thì hôm nay giỏi hơn nhiều.

Nhưng hình như thật sự chưa từng khen nấu ăn rất ngon.

Nhưng điều đó không quan trọng!

Tiểu Từ có dự cảm lần này Hứa Diệp nhất định là muốn khen cô.

Tiểu Từ nói: “Không có.”

Hứa Diệp hỏi ngược lại: “Vậy tại sao cô nấu hoài vậy?”

Lời vừa dứt, bên ngoài vang lên tiếng cười của các thành viên khác trong nhóm, bao gồm cả Hiên Hiên.

Tiểu Từ tức giận trừng mắt.

“Hứa Diệp, cậu đi chết đi!”

Nói rồi, Tiểu Từ vung nắm đấm về phía Hứa Diệp.

Nhưng mà chẳng có tác dụng gì.

Cuối cùng mọi người cũng khuyên được Tiểu Từ từ bỏ ý định tiếp tục phát triển trong nghề đầu bếp.

Có những người thật sự không có tài năng trong lĩnh vực này, nên không cần miễn cưỡng.

Những ngày sau đó, công tác quảng bá của chương trình Kho Báu Quốc Gia vẫn tiến triển đều đặn.

Hôm đó, tài khoản chính thức của Kho Báu Quốc Gia đăng một bài viết trên Weibo.

“Ca khúc chủ đề của Kho Báu Quốc Gia - “Thoắt Đã Nghìn Năm” chính thức ra mắt, lời bài hát: Hứa Diệp, nhạc: Hứa Diệp, trình bày: Trình Lệ.”

Bài viết trên Weibo còn kèm theo một video.

Video này chính là MV đi kèm với ca khúc chủ đề.

Sau khi bài hát mới được phát hành, ngay lập tức nhận được sự hưởng ứng của cư dân mạng.

“Cô giáo Trình Lệ đã chọn đúng người rồi, năm nay cô ấy đã phát hành hai bài hát mới.”

“Tôi vẫn còn nhớ bài hát “Mong Người Dài Lâu” do cô Trình Lệ hát.”

“Sản phẩm của Hứa Diệp, phải nghe liền thôi!”

Trình Lệ là một ca sĩ quốc gia, là vợ của Thôi Hạo, cô ấy từng hát trong Võ Lâm Ngoại Truyện, lần này Hứa Diệp đã rước cô ca sĩ quốc gia này về.

Mọi người ngay lập tức nhấp vào video để nghe bài hát.

Hình ảnh đầu tiên là cánh cửa đỏ rực của Cố Cung.

Lúc này, một người đàn ông mặc trang phục kiểu dáng giống Tôn Trung Sơn* bước đến trước cánh cửa này.

*Tôn Trung Sơn: nhà cách mạng Trung Quốc

Người đàn ông này chính là Hứa Diệp.

Cánh cửa đỏ rực từ từ mở ra hai phía, Hứa Diệp bước vào trong.

Ánh mắt hắn hướng về cung điện ở phía xa, khung hình cũng dần di chuyển đến đôi mắt của hắn.

Đôi mắt của Hứa Diệp diễn rất đạt.

Thậm chí có thể nói, không phải là đang diễn.

Khi đôi chân bạn đặt lên những viên gạch cổ này, nhìn về phía xa những tòa cung điện nối tiếp nhau, nghĩ đến việc từng viên gạch này cũng đã từng được những nhân vật lừng danh trong lịch sử hàng trăm năm trước bước qua.

Thời gian trôi qua, cảnh vật đổi thay.

Thoắt đã nghìn năm.

“Không nói cái khác, Viện Trưởng thật sự rất đẹp trai!”

“Hứa Diệp trong trang phục này đẹp trai đến mức tôi muốn dính chặt nó vào người anh ấy!”

“Ánh mắt này nhìn vậy lại không có cảm giác điên rồ.”

Một số cư dân mạng đã không thể chờ đợi nổi bắt đầu bình luận.

Lúc này, ống kính bắt đầu dần dần kéo ra xa.

Mọi người rõ ràng có thể thấy, cảnh vật xung quanh thay đổi nhanh chóng, như thể thời gian trôi qua rất nhanh.

Ánh mắt của Hứa Diệp vẫn như cũ, chỉ là khi máy quay kéo ra xa, mọi người thấy hắn đội một chiếc mũ quan.

Hứa Diệp trong trang phục cổ trang đã đến!

Tuy nhiên, khi máy quay tiếp tục kéo ra xa, trang phục của Hứa Diệp cũng hiện rõ trong mắt mọi người.

Trong phút chốc, khán giả xem video đều im lặng.

Bởi vì trang phục trên người Hứa Diệp rõ ràng là đồ của thái giám.

Ngay cả khi không rành trang phục, thì bộ đồ này mặc vào cũng toát lên khí chất của thái giám.

“Hả? Cái này…”

“Đẹp trai không được quá ba giây, tôi rút lại lời nói trước đây.”

“Tôi cũng phục rồi! Hứa Diệp, anh định làm tôi cười chết sao!”

Khán giả thực sự không nhịn nổi cười.

Tưởng rằng Hứa Diệp sẽ có một màn chuyển cảnh cổ trang.

Đúng là chuyển cảnh cổ trang rồi, nhưng lại là thái giám.

Lúc này, màn hình video đen xì, xuất hiện một dòng chữ.

“Nhầm rồi, làm lại!”

Lần này hình ảnh bắt đầu lại từ đầu, vẫn là cảnh Hứa Diệp bước vào cửa.

Trang phục cổ trang lần này nghiêm túc hơn nhiều, là trang phục chính thống của triều đại nhà Minh.

Hứa Diệp trong trang phục cổ trang, xuất hiện đầy ấn tượng, với vẻ đẹp trai đầy cuốn hút.

Lần này khác với trang phục thô kệch trong “Độc Tí Đao”, Hứa Diệp đã làm tóc, thực sự là một bộ trang phục cổ trang.

Trước đây hắn chưa từng diện trang phục như thế này.

Lúc này, hình ảnh tiếp tục thay đổi.

Từng cổ vật cấp quốc gia xuất hiện trên màn hình, từng tòa kiến trúc cổ kính lướt qua trước mắt mọi người.

Âm nhạc cũng bắt đầu vang lên.

“Xin hãy chậm rãi lật cuốn sử dày ấy”

“Tôi như chiếc thẻ kẹp sách, thủ vai người đồng hành trong câu chuyện”

“Hưởng vẻ thi nhân cô đơn, cùng năm tháng dài đàm đạo”

“Chỉ ai có phúc mới thưởng lãm được”

Cùng với những hình ảnh này, giọng hát của Trình Lệ cũng vang lên.
 

Chương 909: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (1)Chương 909: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (1)


Trong khoảnh khắc, rất nhiều người đã bị cuốn vào cảm xúc của bài hát.

Một số lời bài hát, chỉ có người ở Hoa Hạ mới thực sự hiểu, thực sự cảm nhận được ý nghĩa của những từ ngữ này.

Trong video, có người đi qua hành lang của Cố Cung, có người đi qua những cổ vật nghìn năm.

Những diễn viên này, không ai ngoại lệ, đều là những diễn viên khiến mọi người cảm thấy lạ lẫm.

Thực tế, những người này đều là khách mời tham gia Kho Báu Quốc Gia.

Trên Trái Đất, trong số các khách mời tham gia Kho Báu Quốc Gia, có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng tham gia.

Nhưng không thể không nói rằng, trong đó cũng có khá nhiều ngôi sao có thực lực tầm thường.

Đoàn làm chương trình mời những người này, phần lớn cũng là để tạo sức hút cho chương trình.

Nhưng Hứa Diệp căn bản không quan tâm đến những điều này.

Hắn chính là ngôi sao nổi bật nhất, hắn không cần những ngôi sao khác để làm màu.

Đã quay thì phải quay cho tốt, để dàn diễn viên chuyên nghiệp hơn một chút.

Vì vậy, những khách mời mà Hứa Diệp mời đều có yêu cầu rất cao về năng lực diễn xuất.

Trong Kho Báu Quốc Gia, các phần diễn xuất là kịch sân khấu, càng nghiêng về kịch nói, nếu không có thực lực nhất định, diễn xuất sẽ rất tệ.

Còn lý do khán giả thấy những người này lạ lẫm, là vì trong số này có những người là diễn viên kịch nói.

Còn có những người có diễn xuất rất tốt nhưng chưa có cơ hội bật lên.

Ngoài ra còn có một số diễn viên kỳ cựu tham gia vì danh tiếng của đài trung ương, những người này đa số khán giả vẫn nhớ.

Lúc này, bài hát đã dần kết thúc rồi.

“Thoắt đã nghìn năm, không gian, thời gian biến chuyển như chớp”

“Mộng thấy người nghìn vạn lần, mà chỉ muốn chạm vào được ngũ quan”

“Thoắt đã nghìn năm, không nói nhưng hơn cả thiên ngôn vạn ngữ”

“Đủ để khiến ta trải qua bao lần bãi bể nương dâu”

Lúc này, hình ảnh trở lại lúc ban đầu.

Hứa Diệp trong bộ cổ trang nhìn về con đường lát đá xa xăm.

Lúc này, một cô gái mặc váy hồng xuất hiện trên đường, chạy về phía Hứa Diệp.

Sau khi mọi người nhìn thấy khuôn mặt mỹ nữ cổ trang này, ai nấy đều phấn khích.

“Tiểu Từ! Là Tiểu Từ đó!”

“Viện Trưởng cuối cùng cũng lợi dụng quyền lực riêng rồi!”

“Tôi muốn xem họ ôm nhau!”

Tiểu Từ nâng váy, chạy về phía Hứa Diệp, dáng vẻ của cô không làm mọi người mất cảm xúc.

Rõ ràng, đây là cuộc tái ngộ của một cặp tình nhân.

Khi Tiểu Từ gần đến bên Hứa Diệp, bước chân của cô chậm lại.

Cô nhìn Hứa Diệp, hốc mắt sớm đã đỏ lên.

Cô đưa tay ra, hướng về phía cơ thể Hứa Diệp.

Khi tay cô chạm vào Hứa Diệp, cảnh vật bốn phía thay đổi.

Hứa Diệp lại trở về thế giới thực, trên người vẫn là bộ trang phục Trung Sơn đen.

Ánh mắt của hắn mang theo sự luyến tiếc, không nỡ và mơ hồ.

Hắn bước ra khỏi cánh cửa đỏ, cánh cửa cũng đóng lại.

Bốn chữ Kho Báu Quốc Gia cũng xuất hiện trên màn hình

Lần này, câu tuyên truyền thời gian ra mắt hiện ra.

Kho Báu Quốc Gia, sắp lên sóng!

Lúc này, không ít người đang xem Kho Báu Quốc Gia trên TV hoặc trên mạng.

Trong một khu dân cư.

Một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sô pha xem TV.

Kênh đang chiếu trên TV chính là kênh CCTV.

Người đàn ông trung niên tên là Lưu Á Bình, là một giáo viên dạy lịch sử ở trường trung học.

Bình thường ông ấy rất bận rộn soạn giáo án, nhưng hôm nay đúng lúc rảnh rỗi nên tranh thủ xem TV một chút.

Khi ông ấy chuyển kênh thì đúng lúc đến kênh CCTV, chương trình Kho Báu Quốc Gia đang bắt đầu chiếu đoạn phim hoạt hình.

Lưu Á Bình khá tò mò về chương trình mới nên dự định xem thử.

Nếu không hay thì sẽ đổi sang kênh khác.

Từ đầu chương trình đến bây giờ, khuôn mặt Lưu Á Bình luôn mang vẻ ngạc nhiên.

Ban đầu ông ấy định uống một ngụm nước, tay đã cầm ly nước lên rồi nhưng mắt vẫn dán vào TV, không hề nhớ đến chuyện uống nước.

Khi Hứa Diệp nói câu “cũng đã năm nghìn năm”, trong lòng Lưu Á Bình tự động xuất hiện một cảm giác tự hào.

Cảm giác này, rất nhiều người Hoa sống trên mảnh đất này đều sẽ có.

Hàng nghìn năm qua, đối thủ trên bàn cờ đã thay đổi lần lượt người này qua người khác.

Nhưng người chơi ngồi ở vị trí này vẫn không bao giờ thay đổi.

Là một giáo viên lịch sử, Lưu Á Bình hiểu rõ khó khăn trong việc dạy học sinh học lịch sử.

Nhiều khi Lưu Á Bình cũng cảm thấy rất bất lực, một số kiến thức cũng chỉ có thể để cho học sinh học bằng cách thuộc lòng.

Hứng thú là người thầy tốt nhất, câu nói này không sai.

Khi có hứng thú, học mới mới chủ động học.

Nhưng trên thị trường, các chương trình liên quan đến lịch sử có thể thu hút được giới trẻ hầu như là không có.

Phần lớn các chương trình đều không thú vị bằng bài giảng của ông ấy.

Lưu Á Bình thực sự mong có nhiều chương trình vừa thú vị vừa mang tính khoa học được trình chiếu.
 

Chương trình Kho Báu Quốc Gia này có lẽ cũng có tiềm năng.


Sau khi Hứa Diệp tự giới thiệu xong, hắn tiếp tục nói: “Danh hiệu này có ý nghĩa thế nào, hãy cùng xem chín nhân vật chính có mặt tại đây, sau đó các bạn sẽ biết.”
 

Chương 910: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (2)Chương 910: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (2)


Ánh mắt Lưu Á Bình chăm chú nhìn vào TV.
 

Chương trình này từ đầu đã khác biệt so với các chương trình phổ cập khoa học thông thường.


Hứa Diệp nói to: “Họ là viện bảo tàng Cố Cung bảo lưu Tử Cấm Thành đã tồn tại sáu trăm năm!”

Vừa dứt câu, trên màn hình xuất hiện biểu tượng của viện bảo tàng Cố Cung.

Sau đó, Viện Trưởng Tề Đông Tường đi lên sân khấu, ngồi lên ghế giáo sư, mang theo khí chất của một bậc thầy.

Sau khi nhìn thấy màn xuất hiện này, Lưu Á Bình cũng sững sờ.

“Màn xuất hiện này thật là ngầu.”

Trước đây ông ấy chưa từng thấy màn xuất hiện nào như vậy.

Sau đó, Hứa Diệp tiếp tục giới thiệu lần lượt các nhân vật khác lên sân khấu.

“Viện bảo tàng Ma Đô, nơi lưu giữ hàng nghìn bảo vật nghệ thuật cổ đại Hoa Hạ!”

Sau đó, Viện Trưởng viện bảo tàng Ma Đô cũng xuất hiện và ngồi lên ghế giáo sư.

Khi từng Viện Trưởng xuất hiện, Lưu Á Bình không kiềm được mà cảm thán: “Cảm giác này giống như các cao thủ võ lâm tụ họp vậy.”

Cách giới thiệu cùng phương thức xuất hiện này, giống như giới thiệu một môn phái võ lâm, sau đó tông chủ của các môn phái võ lâm xuất hiện.

Thực sự quá tuyệt vời!

Khi Viện Trưởng thứ chín ngồi xuống, màn hình lại thay đổi.

Một chiếc đài hình vuông xuất hiện trên màn hình, trên đài là một vật trong suốt hình chóp tứ giác ngược.

Ánh đèn trắng chiếu lên và hiện ra bốn chữ Kho Báu Quốc Gia, sau đó hình ảnh từ từ kéo xa.

Lưu Á Bình cũng nhìn rõ hiện trường sân khấu.

Chín Viện Trưởng ngồi xung quanh chiếc đài, cảnh tượng này làm cho người ta cảm giác giống như các ông lớn đang tụ họp.

“Ôi trời, làm màu thật đấy!” Lưu Á Bình không kiềm chế được nói.

Cách bố trí này thật là quá cao tay, cảnh tượng này nếu người nào không biết còn tưởng là chín đại cao thủ giang hồ đến bàn việc.

Lúc này, vợ của Lưu Á Bình bước tới, nói: “Ở nhà đừng nói mấy câu như vậy, để con nghe thấy không tốt.”

“Ừ, đúng vậy, đúng vậy.”

Lưu Á Bình đáp lại rồi mới nhận ra tay ông vẫn đang cầm ly nước.

Ông ấy uống một ngụm nước, tiếp tục xem.

Sau đó, Hứa Diệp giới thiệu nội dung kỳ này.

Kỳ đầu tiên, xoay quanh viện bảo tàng Cố Cung.

Bảo vật đầu tiên chuẩn bị xuất hiện chính là Thiên Lý Giang Sơn Đồ.

Vợ của Lưu Á Bình cũng ngồi xem một lúc, hỏi: “Chương trình gì vậy, sao lại có Hứa Diệp nữa.”

Lưu Á Bình nói: “Tên là Kho Báu Quốc Gia, tôi cũng mới xem, ngồi xuống cùng xem đi.”

Lúc này, con gái của Lưu Á Bình đi từ phòng ngủ ra.

“Ba ơi, con làm xong bài tập rồi.”

Con gái của Lưu Á Bình đang học cấp hai.

Đầu năm nay, học sinh cấp hai cũng rất vất vả.

Mặc dù Lưu Á Bình là giáo viên trung học phổ thông, nhưng cũng không thể giúp được quá nhiều.

May mà con gái khá ngoan, cân bằng giữa việc giải trí và học tập tương đối tốt.

Lưu Á Bình cảm thấy chương trình hôm nay cần cho con gái xem, coi như là thư giãn ngoài giờ học.

Ông nói: “Đến đây xem TV với ba đi.”

Nghe thấy được xem TV, con gái Lưu Á Bình rất vui.

Bình thường cô bé xem TV, chơi điện thoại đều bị ba giới hạn thời gian, ông ấy chưa bao giờ chủ động cho cô bé xem TV.

“Con đến ngay!”

Con gái lập tức đến ngồi xuống ghế sofa.

Sau khi Hứa Diệp dẫn chương trình xong, bắt đầu giới thiệu người bảo vệ bảo vật quốc gia đầu tiên.

Người bảo vệ này là một nam diễn viên của nhà hát kịch quốc gia.

Qua lời nói của anh ta, một số thông tin về Thiên Lý Giang Sơn Đồ dần dần được hé lộ với khán giả.

Lưu Á Bình nghiêng đầu nhìn con gái, cô bé không cảm thấy nhàm chán, ngược lại xem rất chăm chú.

Sau một đoạn giới thiệu ngắn, nam diễn viên này bước lên sân khấu.

Khi Thiên Lý Giang Sơn Đồ được trình chiếu trên màn hình, con gái Lưu Á Bình ngạc nhiên nói: “Bức tranh này đẹp quá!”

Lưu Á Bình có chút hiểu biết về Thiên Lý Giang Sơn Đồ, ông ấy cười nói: “Tác giả của bức tranh này rất trẻ.”

Quả nhiên, sau đó Hứa Diệp kể về tác giả Thiên Lý Giang Sơn Đồ là nhạc sĩ Vương Hi Mạnh.

Khi Vương Hi Mạnh sáng tác bức tranh này ông chỉ mới mười tám tuổi.

Con gái của Lưu Á Bình rất ngạc nhiên.

“Mười tám tuổi có thể vẽ được bức tranh như vậy sao?”

Con gái có chút không thể tin được.

Lưu Á Bình cười nhưng không nói gì.

Trên truyền hình, Hứa Diệp nói chậm rãi: “Một vị vua tài năng mất nước, một tên gian thần bị người đời chửi rủa, một thiếu niên thiên tài bí ẩn, ba người này sẽ vẽ nên câu chuyện như thế nào đây?”

Nói đến đây, Hứa Diệp xoay người rời khỏi sân khấu.

Âm nhạc vang lên, nhưng âm nhạc này nghe vô cùng tinh nghịch.

Lúc này phụ đề cũng hiện lên.

‘Thiên Lý Giang Sơn Đồ - tiền thế truyền kỳ.’

Khi đoạn này xuất hiện, Lưu Á Bình ngay lập tức tập trung.

Ông ấy để ý trên phụ đề còn viết một câu ‘câu chuyện này được xây dựng hợp lý dựa trên các sự kiện lịch sử.’
 

Chương 911: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (3)Chương 911: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (3)


Là một giáo viên lịch sử, Lưu Á Bình kiên quyết phản đối bất kỳ chủ nghĩa hư vô nào liên quan đến lịch sử.

Ông ấy thường khuyên học sinh nên hạn chế đọc những câu chuyện bịa đặt từ các nguồn không đáng tin cậy hoặc từ các tài khoản tiếp thị.

Có thể viết được phụ đề như thế này đủ để thấy ê-kíp sản xuất rất cẩn thận, tỉ mỉ.

Điều này Lưu Á Bình hoàn toàn có thể hiểu được.

Dù sao cũng đâu ai dám nói những gì họ trình diễn sẽ hoàn toàn dựa vào lịch sử đâu? Việc có một số sự điều chỉnh là điều bình thường.

“Dùng sân khấu kịch để làm cách giới thiệu cổ vật, thật thú vị mà.”

Trên sân khấu, các diễn viên bắt đầu diễn xuất.

Câu chuyện này kể về Tống Huy Tông, gian thần Thái Kinh và Vương Hi Mạnh.

Sau khi phần mở đầu câu chuyện kết thúc, hình ảnh chuyển đến Tống Huy Tông và Thái Kinh.

Tống Huy Tông hỏi Thái Kinh: “Nếu lấy đề tài vó ngựa đạp hương hoa trở về để vẽ tranh thì nên vẽ như thế nào?”

Thái Kinh trả lời: “Hoa, trở về, móng ngựa đều có thể biểu hiện tốt, nhưng hương này là vô hình.”

Nói xong mấy lời này, Thái Kinh bày ra vẻ mặt nịnh nọt, nói: “Đề tài này của bệ hạ cao minh, thần nhất thời không thể trả lời.”

Tống Huy Tông cười nói: “Xem ra Thái sư lại thua một vị thiếu niên rồi.”

Thái Kinh ngay lập tức cảnh giác, hỏi: “Lời này của bệ hạ nên hiểu như thế nào?”

Tống Huy Tông liền giải thích.

“Chỉ có Hi Mạnh, một người có tư duy tuyệt diệu mới nghĩ ra cách vẽ một vài con bướm bay quanh móng ngựa đang chạy.”

Câu chuyện nhỏ này đã được viết rất nhiều trong các sách bài tập hoặc sách đọc thêm.

Nhưng con gái của Lưu Á Bình lại là lần đầu được nghe, biểu cảm rất phấn khích.

Thái Kinh rõ ràng không hài lòng với việc Vương Hi Mạnh được Tống Huy Tông yêu thích.

Sau đó, nội dung câu chuyện chuyển sang đoạn sáng tác Thiên Lý Giang Sơn Đồ.

Vương Hi Mạnh muốn vẽ tranh sơn thủy bằng màu xanh lục.

Thái Kinh thì chê bai Vương Hi Mạnh trước mặt Tống Huy Tông.

Tuy nhiên ngay sau đó, tác phẩm của Vương Hi Mạnh đã hoàn thành.

Tống Huy Tông lập tức cho người mang lên.

Trên màn hình lớn của sân khấu, một bức tranh từ từ mở ra.

Chính là Thiên Lý Giang Sơn Đồ!

Khi bức tranh được mở ra trên màn hình lớn, trong lòng Lưu Á Bình dường như đã bị xúc động bởi điều gì đó.

Bức tranh này thực sự quá đẹp.

Đặc biệt là sau khi được phóng to trên màn hình lớn, càng thêm rung động lòng người.

Tống Huy Tông cho Thái Kinh viết tựa đề bức tranh, sau khi viết xong, Tống Huy Tông cất giọng: “Đây là Thiên Lý Giang Sơn Đồ của Đại Tống, đây là giang sơn mà trẫm hằng mơ ước!”

Nam diễn viên đóng vai Tống Huy Tông đã diễn xuất rất tốt đoạn thoại này.

Thái Kinh cũng nịnh nọt: “Đại Tống sẽ như Thiên Lý Giang Sơn Đồ này, trải dài vô tận, lưu truyền nghìn đời!”

Nói hết câu, ánh sáng trên sân khấu mờ đi, một ánh lửa hồng bao phủ cả sân khấu, các diễn viên đều dừng cử động.

Giọng của Hứa Diệp vang lên.

“Mười ba năm sau, Tĩnh Khang loạn lạc, Tống Huy Tông đam mê nghệ thuật, lơ là chính sự, không giữ được giang sơn, bị người Kim bắt giữ, gian thần Thái Kinh bị giáng chức và lưu đày, chết đói ở chùa Sùng Giáo, Đàm Châu, Vương Hi Mạnh sau khi dâng bức tranh thì cũng mất tích, đến nay vẫn còn là một bí ẩn.”

Câu chuyện được diễn đến đoạn này là kết thúc.

Con gái của Lưu Á Bình quay sang hỏi: “Ba ơi, Vương Hi Mạnh thật sự mất tích sao?”

Lưu Á Bình gật đầu, nói: “Trong sử sách chỉ ghi chép đến đoạn Thiên Lý Giang Sơn Đồ, sau đó không còn ghi chép thêm gì nữa, có phải mất tích hay không thì ba cũng không biết.”

Lưu Á Bình rất cẩn thận, trên mạng quả thật có rất nhiều suy đoán liên quan đến Vương Hi Mạnh, nhưng ông ấy tin vào những ghi chép chính thống hơn.

Điều làm Lưu Á Bình vui hơn cả là con gái ông lại chủ động hỏi vấn đề này, điều đó chứng tỏ chương trình này thực sự có thể khơi dậy sự hứng thú của mọi người với lịch sử.

Ngay cả ông ấy cũng thấy rất thú vị.

Thật khó tin đây là một chương trình phổ cập khoa học.

Lưu Á Bình cảm thán, nói: “Chương trình này thật sự rất đặc biệt.”

Tại một khách sạn khác.

Chu Khiếu Hổ đã không còn suy nghĩ lung tung, anh ta thực sự bị cuốn hút vào chương trình.

Đến phần thứ hai của Thiên Lý Giang Sơn Đồ, anh ta mới nhận ra điều này.

“Mình đã xem chương trình này mười mấy chục phút rồi sao? Đây là chương trình của Hứa Diệp mà!”

Chu Khiếu Hổ không muốn thừa nhận, nhưng anh ta không thể phủ nhận rằng, chương trình Kho Báu Quốc Gia này quá thú vị.

Đây không phải là một chương trình phổ cập khoa học nhàm chán, mà là một chương trình mới mẻ phù hợp với thời đại hiện nay.

“Xong rồi, Hứa Diệp lại nổi tiếng rồi!”

Bỗng nhiên Chu Khiếu Hổ giật mình.
 

Chương trình vẫn đang tiếp tục phát sóng.


Bảo vật thứ hai được giới thiệu là một bình sứ với đủ loại màu sắc.

Chiếc bình này từ trên xuống dưới đều được làm bằng men sứ, có tới 17 lớp men và được ca ngợi là Sứ Mẫu.

Về phần niên đại chế tạo bình sứ này, chính là vào thời Càn Long.

Sau khi Lưu Á Bình xem đến đây, nghĩ thầm: ‘Câu chuyện đằng sau chiếc bình này sẽ được xây dựng lại như thế nào đây?’

Theo như ông ta biết, chiếc bình sứ này được tạo ra bởi các thợ thủ công, chắc chắn câu chuyện này không thể nào xoay quanh thợ thủ công được.
 

Chương 912: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (4)Chương 912: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (4)


Trước khi câu chuyện bắt đầu, Hứa Diệp giới thiệu ngắn gọn về bối cảnh câu chuyện.

Sau khi nói xong bối cảnh, Hứa Diệp cười nói: “Điều kỳ lạ là, vào thời Càn Long đã xuất hiện hai nhân vật hoàn toàn không thể xuất hiện, nhà thư pháp Vương Hy Chi của thời Đông Tấn, Càn Long tôn xưng ông là Hữu Quân tiên sinh, và họa sĩ Hoàng Công Vọng của thời Nguyên, Càn Long tôn xưng ông là Nhất Phong tiên sinh. Giữa ba người này, có thể có câu chuyện kỳ diệu như thế nào đây?”

Nghe đến đây, Lưu Á Bình cảm thấy rất kỳ lạ.

Ba người này không ở trong cùng một triều đại, câu chuyện sẽ được triển khai như thế nào đây?

Hình ảnh vừa chuyển, câu chuyện bắt đầu.

Diễn viên đóng vai hoàng đế Càn Long và diễn viên đóng vai đại thần Đường Anh đã vào vị trí sẵn sàng.

Càn Long đang thúc giục Đường Anh nhanh chóng chế tạo xong chiếc bình sứ mà ông muốn.

Đường Anh cho rằng mười bảy màu sắc là quá nhiều, không phù hợp với truyền thống.

Càn Long không hài lòng.

“Nếu như hai nghệ nhân Vương Hy Chi và Hoàng Công Vọng ở đây, chắc chắn họ sẽ hiểu hết lòng thành của ta.”

Đường Anh đứng một bên lẩm bẩm: “Nếu bọn họ biết người làm tác phẩm của họ thành như vậy, họ sẽ tức đến nỗi phải sống lại.”

Nghe đến đoạn này, Lưu Á Bình cười thành tiếng.

Con gái lập tức hỏi: “Ba, có ý gì vậy ạ?”

Lưu Á Bình giải thích: “Vì Hoàng đế Càn Long thích đóng dấu và viết lưu niệm lên tác phẩm của người khác, rất nhiều tác phẩm của Vương Hy Chi và Hoàng Công Vọng đều bị ông ấy đóng dấu, viết rất nhiều chữ vào.”

Tật xấu đóng dấu này của Càn Long đã được nhiều cư dân mạng biết đến.

Xem đến đây, Lưu Á Bình cảm thấy chương trình này thật sự rất thú vị.

‘Có thể cho học sinh xem được đấy.’ Ông ấy thầm nghĩ.

Kết quả là sau đó, khi Hoàng đế Càn Long ngủ mơ, trong giấc mơ ông thấy Vương Hy Chi và Hoàng Công Vọng, hai người họ đã chỉ trích Càn Long một trận.

Càn Long còn tranh luận với hai người, nói vừa có lý, vừa có bằng chứng.

Khi nói về việc Càn Long muốn làm chiếc bình sứ, Vương Hy Chi hỏi: “Ta hỏi ngươi, ngươi muốn làm chiếc bình này, người nhà ngươi có biết không?”

Càn Long nói: “Nếu Hoàng A Mã ta còn sống thì chắc chắn sẽ ủng hộ.”

Rồi Hoàng A Mã xuất hiện.

Hoàng A Mã của Càn Long chính là Ung Chính.

Trong cuộc trò chuyện của bọn họ, Càn Long nói ra lý do ông ấy muốn làm một chiếc bình sứ như vậy.

Ông ấy muốn tạo ra một chiếc bình khác với thẩm mỹ của các triều đại trước.

Ông muốn tập hợp những tinh hoa của các triều đại, để hậu thế nhớ đến thời kỳ thịnh vượng này.

Ông ấy không sợ những tranh cãi có thể sẽ nảy sinh sau này.

Lúc này, Lưu Á Bình bỗng nhiên nghĩ đến lời của Hứa Diệp khi bắt đầu chương trình.

“Hãy để quốc bảo sống lại.”

Chiếc bình men sứ đủ loại màu sắc này, thực ra ông ấy cũng không hiểu rõ câu chuyện đằng sau.

Nếu như chỉ tìm kiếm trên mạng hoặc đến bảo tàng xem những đoạn văn giới thiệu lạnh lùng, thì sẽ rất khô khan.

Nhưng dùng cách kể chuyện thế này thì khác.

Rất dễ dàng để hiểu được câu chuyện đằng sau của hiện vật.

Điều quan trọng nhất là nó rất thú vị.

Hiện vật thứ ba là một chiếc trống đá.

Chiếc trống đá này là một trong chín bảo vật quốc gia của Hoa Hạ.

Đây là hiện vật thơ văn điêu khắc trên đá đầu tiên của Hoa Hạ.

Cả nhà Lưu Á Bình xem rất say mê.

Đến cuối chương trình, các nhân viên của viện bảo tàng Cố Cung được mời lên sân khấu.

Hiện tại, những nhân viên này chính là thế hệ mới bảo vệ quốc bảo của Cố Cung.

Trên Trái Đất, phần này là do các nhân viên đồng ca bài Đội ngũ bảo vệ Cố Cung.

Nhưng thế giới này không có bài hát này, Hứa Diệp lập tức điều chỉnh một chút, đưa bài hát này vào, thực hiện một số thay đổi nhỏ cho phần này.

Khi những người bảo vệ Cố Cung mặc đồng phục tiến lên sân khấu, họ bắt đầu đọc diễn cảm.

“Cố Cung nguy nga, sừng sững dưới bầu trời xanh. Công trình tinh xảo, nhân viên khéo léo. Văn Hoa Vũ Anh, Thái Hòa Càn Thanh. Tượng hình trời đất, đẹp đẽ hùng vĩ.”

Trên sân khấu, giọng của mọi người hòa cùng nhau.

Tinh thần ẩn chứa trong những dòng chữ, truyền đến trái tim của mọi người.

Cuối cùng, mọi người đồng thanh nói:

“Ai bảo vệ nó, chỉ có chúng tôi. Ai che chở nó, chỉ có chúng tôi.”

Lúc này, khán giả tại hiện trường cũng đứng dậy nhiệt liệt vỗ tay.

Phần này kết thúc, Hứa Diệp đứng một mình trên sân khấu.

Mà màn hình lớn sau lưng hắn đang chiếu ba hiện vật xuất hiện trong tập này của chương trình.

“Ba quốc bảo hôm nay cùng câu chuyện từ xưa đến nay đều đã được kể hết, tiếp theo chúng tôi xin mời Viện Trưởng Tề Đông Tường của viện bảo tàng Cố Cung lên sân khấu, tiết lộ lý do vì sao bảo tàng Cố Cung lại chọn ba bảo vật này từ hơn một triệu tám trăm sáu mươi nghìn hiện vật trong kho tàng.”

Màn hình chuyển cảnh hướng về phía Tề Đông Tường.

Tề Đông Tường bắt đầu giới thiệu với mọi người.

Nhưng rõ ràng là Viện Trưởng Tề vẫn có chút căng thẳng, giọng nói không chứa đựng nhiều cảm xúc.
 

Chương 913: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (5)Chương 913: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (5)


Khi Tề Đông Tường giới thiệu xong, ông từ từ nói: “Sản phẩm văn hóa của Bảo tàng Cố Cung sẽ chính thức ra mắt vào lúc không giờ đêm nay, sản phẩm văn hóa sáng tạo có các vật phẩm tranh Thiên Lý Giang Sơn Đồ, ngoài ra, tôi còn muốn công bố một chuyện nữa.”

Lúc này, bình luận trên Penguin video đã trở nên rất sôi động.

Bởi vì khi Tề Đông Tường nói về sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung, trên màn hình cũng xuất hiện một số hiệu ứng hình ảnh sản phẩm văn hóa sáng tạo đặc biệt của Cố Cung.

“Wow! Miếng dán tủ lạnh tranh Thiên Lý Giang Sơn Đồ! Tôi muốn mua!”

“Còn có tranh treo phiên bản mini nữa, thích quá!”

“Còn có quạt, bookmark và băng keo nữa!”

Mọi người mới xem qua nhiều hiện vật như vậy, nhưng đều đã muốn sở hữu một món rồi.

Cơ hội đã đến!

Thì ra là có thật!

Cái này không kìm được phải mua mua mua!

Trong khách sạn, Chu Khiếu Hổ xem đến đây cũng dự định mua một ít.

Quảng cáo trên đài trung ương, cũng chỉ có bảo tàng Cố Cung mới làm được điều này.

Ngược lại mọi người cảm thấy quảng cáo này cũng không có vấn đề gì hết.

Xét từ một góc độ nào đó, Cố Cung cũng là một nhà tài trợ của Kho Báu Quốc Gia, quảng cáo cho nhà tài trợ thì có sao đâu.

Ngay lúc này, Tề Đông Tường nói lớn: “Tại đây tôi cũng chính thức tuyên bố người đại diện đầu tiên cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung.”

Trong nháy mắt, Chu Khiếu Hổ đã tỉnh táo trở lại.

Người đại diện cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung!

Đây chẳng phải là người đại diện cho Cố Cung sao?

Ngay giờ phút này, bất kể là trước màn hình TV hay trước máy tính, rất nhiều người xem đều có chút bất ngờ.

Sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung, lại còn có người đại diện?

Đây chính là Cố Cung đấy, nên mời ai làm người đại diện được đây?

Hơn nữa trước đây cũng chưa nghe nói Cố Cung tiếp xúc với ngôi sao lớn nào trong giới giải trí.

Trên bình luận, mọi người cũng bắt đầu rôm rả suy đoán.

Có người đoán là ảnh đế nào đó, có người lại đoán là Ca Vương nào đó.

Những người mà mọi người suy đoán đều là những người có tuổi và có địa vị nhất định.

Phần lớn những người này thường xuất hiện trong những dịp đặc biệt.

Lúc này, Chu Khiếu Hổ có một suy nghĩ táo bạo.

“Không lẽ nào? Không lẽ nào lại vậy?”

Trái tim anh ta đập thình thịch.

Trên TV, giọng của Tề Đông Tường vang lên.

“Người đại diện đầu tiên cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung là Hứa Diệp, người dẫn chương trình số 001 của Kho Báu Quốc gia’!”

Tề Đông Tường nói xong, máy quay lập tức chuyển sang người Hứa Diệp.

Lúc này, biểu cảm của Chu Khiếu Hổ đã đơ ra.

Anh ta cảm giác đầu mình như ù đi.

Vừa rồi anh ta đã mơ hồ đoán rằng, người đại diện cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung chính là Hứa Diệp.

Dù sao thì từ trước đến nay, hợp tác giữa Hứa Diệp và Cố Cung luôn rất suôn sẻ.

Hắn là nghệ sĩ đầu tiên có thể vào Cố Cung quay MV âm nhạc.

Còn là đạo diễn của bộ phim tài liệu hiện tượng Tôi Tu Sửa Cổ Vật Ở Bảo Tàng Cố Cung.

Cộng thêm lần này tổ chức chương trình Kho Báu Quốc Gia.

Hứa Diệp và Cố Cung đã có một mối quan hệ khó tách rời.

Thậm chí có thể nói, nếu bảo tàng Cố Cung muốn tìm đại diện, người thích hợp nhất chính là Hứa Diệp!

Chỉ cần Hứa Diệp không quay xe, thì chỉ có thể là Hứa Diệp!

Hứa Diệp sẽ mãi là người đại diện!

Chu Khiếu Hổ cảm giác cả người tê rần.

Nếu Hứa Diệp làm người đại diện, vậy giá trị thương mại của hắn chắc chắn sẽ tăng vọt!

Sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung, kết hợp với việc phát sóng chương trình Kho Báu Quốc Gia, có thể sẽ bán rất chạy đấy!

Ngay cả anh ta cũng muốn mua một ít về chơi.

Trên trang Penguin video.

Sau khi Tề Đông Tường tuyên bố thân phận người đại diện, khu bình luận cũng lập tức bùng nổ.

Nhiều cư dân mạng không biết phải nói gì, chỉ nhanh chóng gõ hai chữ ‘quá đỉnh’ trong khu bình luận.

Tin tức này thực sự quá chấn động.

Cố Cung phát hành sản phẩm văn hóa sáng tạo và còn để Hứa Diệp làm người đại diện.

Đây không phải là quyền lợi mà người bình thường có thể có được.

“Tôi còn tưởng là diễn viên kỳ cựu nào cơ, Hứa Diệp cũng rất hợp lý, tôi không thấy có gì bất ngờ cả.”

“Cuối cùng Viện Trưởng cũng chọn đại diện rồi! Hu hu hu!”

“Vậy lý do Viện Trưởng không chọn đại diện chẳng lẽ là do không vừa ý những người đại diện khác sao?”

“Anh em, tôi có một câu hỏi, trong toàn bộ Hoa Hạ, không đúng, trên toàn thế giới, thương hiệu Cố Cung đứng ở đẳng cấp nào?”

“Chỉ là một thương hiệu có lịch sử lâu đời hơn các thương hiệu xa xỉ nước ngoài thôi, về đẳng cấp thì, vô giá.”

Cuộc thảo luận của mọi người không thể dừng lại.

Đưa quảng cáo sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung vào chương trình, đài truyền hình trung ương cũng không có ý kiến gì.
 

Chương 914: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (6)Chương 914: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (6)


Việc tuyên bố người đại diện, đơn thuần là để chống lưng cho Hứa Diệp.

Ai nói Hứa Diệp không đại diện thương hiệu?

Chỉ là anh ấy không nhận đại diện thương hiệu của các bạn mà thôi!

Đại diện Cố Cung đủ chưa?

Trên sân khấu, Hứa Diệp nghiêm túc nói: “Cảm ơn Viện Trưởng Tề, tôi rất vinh dự được trở thành người đại diện đầu tiên của sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung. Cuối cùng, hãy tiếp tục theo dõi Kho Báu Quốc Gia, hẹn gặp lại tại kho báu tiếp theo!”

Khi Hứa Diệp nói, hậu trường chương trình đã bắt đầu phát sóng.

Tập đầu tiên của Kho Báu Quốc Gia mùa một kết thúc!

Tối nay, chương trình này đã mang lại quá nhiều chấn động cho khán giả.

Từ âm nhạc mở đầu, câu chuyện ở giữa, đến những báu vật quốc gia mang trong mình năm nghìn năm văn minh Hoa Hạ.

Và cuối cùng, Hứa Diệp trở thành người đại diện cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung.

Quá nhiều chấn động, thậm chí khán giả còn không thể theo kịp.

Điều thú vị là, khi Kho Báu Quốc Gia phát sóng, trên Weibo không có nhiều thảo luận.

Nhưng sau khi chương trình kết thúc, các cuộc thảo luận liên quan bỗng nhiên nhiều lên.

Điều này cho thấy, phần lớn khán giả không xem trên trang Penguin video mà xem trên TV.

Dù sao thì bây giờ đài trung ương cũng có ứng dụng riêng, mọi người có thể xem trực tiếp trên ứng dụng của đài truyền hình.

Chuyện này làm nhiều người trong giới giải trí có một ảo giác.

“Kho Báu Quốc Gia không phải đã lên sóng rồi sao? Sao trên mạng ít thảo luận vậy?”

“Xem ra chương trình này thất bại rồi, không gây được chút xôn xao nào.”

“Quả nhiên cho dù là có Hứa Diệp tham gia thì chương trình phổ cập khoa học vẫn không có nhiều người xem.”

Những người trong giới giải trí này đều không xem chương trình.

Cùng lúc đó, sau khi chương trình được phát sóng, trên Weibo đã xuất hiện một loạt các cuộc thảo luận.

“Kho Báu Quốc Gia đỉnh thật! Mọi người hãy xem đi! Quá đỉnh luôn!”

“Nhạc mở đầu nghe siêu hay, có thể nghe ở đâu được nhỉ?”

“Anh em, tôi đã xem xong chương trình rồi, Hứa Diệp không làm trò đâu, mọi người yên tâm xem đi!”

“Hứa Diệp cuối cùng cũng làm một chương trình không có yếu tố gây ô nhiễm tinh thần rồi, xem chương trình này tôi thấy rất thích!”

“Cố Cung sắp phát hành sản phẩm văn hóa sáng tạo, bức tranh Thiên Lý Giang Sơn Đồ tôi thích lắm, có ai muốn mua cùng không?”

“Chấn động, Hứa Diệp trở thành người đại diện cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung!”

Vô số cuộc thảo luận liên quan xuất hiện.
 

Chương trình Kho Báu Quốc Gia khác xa so với dự đoán của mọi người.


Nhiều cư dân mạng chưa xem chương trình cảm thấy bối rối.

Sao mọi người đều khen vậy?

Sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung là gì?

Còn Thiên Lý Giang Sơn Đồ là gì nữa vậy?

Thực ra có nhiều cư dân mạng không biết về Thiên Lý Giang Sơn Đồ.

Thực ra ‘Kho Báu Quốc Gia’ cũng là để tuyên truyền, giúp nhiều người hiểu hơn về lịch sử Hoa Hạ, hiểu về các báu vật quốc gia.

Độ thảo luận về chương trình đã thu hút sự quan tâm của nhiều cư dân mạng.

“Xem ở đâu thế? Nói nhanh đi!”

“Có thể xem trên trang Penguin Video nhưng phải là thành viên mới xem được, à đúng rồi bạn có thể xem lại trên kênh đài truyền hình Trường An!”

Rất nhanh, vô số người đã chạy đến đài truyền hình Trường An.

Đài truyền hình Trường An đang phát lại Kho Báu Quốc Gia.

Điều này cũng khiến tỷ lệ người xem của đài truyền hình Trường An liên tục tăng vọt.

Ngoài chương trình, mọi người còn thảo luận về nhạc nền trong chương trình.

Trên Trái Đất, nhạc nền trong Kho Báu Quốc Gia đều được sáng tác riêng, nhạc sĩ tên là Quan Đại Châu.

Quan Đại Châu là một nhà sản xuất âm nhạc đã sáng tác rất nhiều bài hát cho các ca sĩ.

Nhưng nổi tiếng nhất thì phải nói đến những nhạc nền ông đã sáng tác cho Kho Báu Quốc Gia.

Những bản nhạc này nổi đến mức Kho Báu QuốcGia phải tổ chức riêng một buổi hòa nhạc.

Đặc biệt là bản nhạc mở đầu Tượng Vương Hàn.

Vô cùng khí thế, chỉ cần nghe một lần là có thể nắm bắt được trái tim khán giả.

Ngoài ra, còn có những bản nhạc như Phá Trận Nhạc, Thủy Long Ngâm, cũng đều rất hay.

Rất nhanh, có cư dân mạng tìm ra thông tin của các nhạc sĩ ở phần cuối chương trình.

Danh sách ghi thông tin rõ ràng của người sản xuất từng bản nhạc.

Dòng chữ người sản xuất, bất ngờ lại có tên của Hứa Diệp.

Tất cả các bản nhạc trong Kho Báu Quốc Gia đều do Hứa Diệp sản xuất!

“Xong rồi, Viện Trưởng lần này thực sự sẽ thay đổi hay sao? Gần đây anh ấy hình như toàn chơi nhạc cao nhã thôi đúng không?”

“Haiz, con người luôn thay đổi, Viện Trưởng ngày xưa không còn nữa, thiếu niên cũng sẽ có ngày trưởng thành.”

“Hôm nay thấy dáng vẻ Viện Trưởng nghiêm túc dẫn chương trình, tôi là người bệnh mười năm cảm thấy có rất nhiều cảm xúc, cùng Viện Trưởng chữa khỏi bệnh, nhưng cũng có chút không nỡ.”

Rất nhiều người hâm mộ của Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa bắt đầu viết tâm thư, người không biết còn nghĩ rằng Hứa Diệp rời khỏi giới giải trí.

Nhiều Bệnh Nhân đến Weibo của Hứa Diệp, nói lời tạm biệt với Viện Trưởng ngày xưa.
 

Chương 915: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (7)Chương 915: Hứa Diệp: Tôi muốn tạm biệt quá khứ của mình (7)


Lần này Hứa Diệp thực sự quá cao nhã.

Khó mà tưởng tượng rằng đây là chương trình do hắn làm ra.

Quan trọng là bây giờ hắn còn trở thành đại diện cho sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung, sau này điên điên khùng khùng không phù hợp nữa đúng không?

Lúc này Hứa Diệp đang ở khách sạn tại thành phố Ngũ Ấp.

Mấy ngày gần đây, hắn vẫn tiếp tục tham gia quay phim ‘Cuồng Phong’.

Khi hắn nhìn thấy bình luận và tin nhắn riêng trên Weibo thì cũng không biết phải nói gì.

Không ai trong số các bạn nói một câu chúc mừng sao?

Nếu các bạn đã chơi như vậy, thì đừng trách tôi.

Hứa Diệp trực tiếp đăng một bài trên Weibo.

‘Tám giờ tối mai tôi sẽ livestream trên Đẩu Thủ, đây là lần đầu tiên livestream của tôi sau khi trở thành người đại diện thương hiệu của Cố Cung. Trong buổi livestream này, ngoài việc giới thiệu sản phẩm văn hóa sáng tạo Cố Cung, tôi còn có một chuyện quan trọng muốn thông báo, mọi người nhớ đến phòng livestream của tôi, có lẽ, tôi nên nói lời tạm biệt với quá khứ của mình.”

Sau khi bài viết trên Weibo được đăng tải, các Bệnh Nhân đều ngỡ ngàng.

“Trời ơi, đừng mà? Viện trưởng, anh đang nghiêm túc sao?”

“Nếu anh từ bỏ quá khứ thì chúng tôi sẽ đi đâu đây?”

“Viện trưởng! Viện trưởng ơi, Viện Trưởng của tôi, bây giờ anh nổi tiếng rồi thì muốn từ bỏ quá khứ đen tối trước đây hay sao?”

Không chỉ các Bệnh Nhân ngạc nhiên, mà nhiều trang truyền thông cũng bất ngờ khi thấy bài đăng này.

Phải biết rằng, từ trước đến nay Hứa Diệp luôn là người có phong cách khác biệt trong giới giải trí.

Gần đây, đúng là Hứa Diệp có vẻ rất nghiêm túc.

Kho Báu Quốc Gia đã mang lại cho hắn sức hút rất lớn.

“Quả nhiên tất cả hành vi trước đây của Hứa Diệp đều là giả vờ, bây giờ anh ấy có cơ hội cắt đứt quá khứ, nên lập tứcmuốn thay đổi hình ảnh.”

“Tôi thực sự nghĩ anh ấy hợp pháp nhưng bị bệnh, hóa ra không khác gì các ngôi sao khác.”

“Tất cả chỉ vì sự nổi tiếng thôi, bạn nhìn con đường mà Hứa Diệp đi, giá trị thương mại trên bảng xếp hạng chỉ đứng thứ hai mươi mốt, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ lo lắng.”

“Sau khi Hứa Diệp chuyển đổi hình tượng, anh ấy có thể thu hút lượng người hâm mộ giống như các ngôi sao lưu lượng khác, kiếm tiền mà, không có gì xấu hổ.”

Nhiều trang truyền thông và những người hiểu biết cũng bày tỏ ý kiến của họ.

Hứa Diệp thay đổi hình ảnh!

Chủ đề này nhanh chóng leo lên hot search trên Weibo tối nay.

Đêm nay, trên hot search Weibo, những từ khóa như Kho Báu Quốc Gia, sản phẩm văn hóa Cố Cung, người đại diện Cố Cung đều nằm trong top mười.

Đến ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông chính thức lên tiếng khen ngợi chương trình Kho Báu Quốc Gia.
 

Chương trình này, dù là về mặt sản xuất hay ý tưởng, đều quá tích cực.


Nếu không ấn like chương trình này, thì còn ấn like chương trình nào nữa.

Ngoài ra, một sự kiện lớn khác ngày hôm nay là việc ra mắt sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung.

Sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung hiện chỉ có thể mua trực tuyến.

Đêm qua lúc không giờ, sản phẩm đã chính thức lên kệ cửa hàng trực tuyến.

Nhiều cư dân mạng đã vào cửa hàng để mua các sản phẩm văn hóa liên quan.

Trên trang chủ của cửa hàng, mọi người cũng có thể thấy logo quảng cáo của người đại diện Hứa Diệp.

Tuy nhiên, hiện tại doanh số bán hàng của sản phẩm văn hóa chủ yếu dựa vào sự quảng bá từ chương trình Kho Báu Quốc Gia.

Rất nhiều ngôi sao cũng đang theo dõi doanh số của Cố Cung.

Hứa Diệp trở thành người đại diện của Cố Cung, giá trị thương mại của hắn chắc chắn sẽ được nâng cao.

Nhưng hắn có thể mang lại bao nhiêu giá trị cho sản phẩm văn hóa Cố Cung thì không chắc chắn.

Vẫn câu nói đó, sản phẩm văn hóa sáng tạo của Cố Cung vốn dĩ không cần người đại diện.

Tại công ty dữ liệu giải trí.

Dương Húc Phong thức từ đêm qua đến rạng sáng mới ngủ, ông ấy luôn theo dõi dữ liệu của cửa hàng trực tuyến sản phẩm văn hóa sáng tạo Cố Cung.

Không thể phủ nhận dữ liệu bán hàng ban đầu của sản phẩm văn hóa Cố Cung rất tốt, thậm chí Dương Húc Phong cũng đã mua một vài món đồ chơi nhỏ trong đó.

“Chỉ có điều, ảnh hưởng của Hứa Diệp trong chuyện này cụ thể là bao nhiêu thì không thể tính toán được.” Dương Húc Phong thầm nghĩ.

Hứa Diệp làm người dẫn chương trình Kho Báu Quốc Gia, ảnh hưởng này sẽ được tính vào chỉ số chuyên nghiệp trong bốn chỉ số.

Ảnh hưởng đối với sản phẩm văn hóa Cố Cung sẽ được tính vào chỉ sốthương hiệu.

Cho nên, dù có rất nhiều người mua sản phẩm vì chương trình, nhưng sẽ không được tính vào công lao của Hứa Diệp, ngay cả khi Hứa Diệp là người dẫn chương trình.

Sở dĩ sáng nay Dương Húc Phong đếnvậyhư vậy là vì bị một cuộc điện thoại đánh thức.

Lần này chương trình Kho Báu Quốc Gia thực sự đã bùng nổ.

Chỉ sau một đêm, xếp hạng của Hứa Diệp từ vị trí thứ hai mươi mốt đã nhảy vọt lên vị trí thứ mười lăm.
 

Chương 916: Đổi mới Cố Cung! (1)


Mặc dù hiện tại xếp hạng chưa thay đổi, nhưng các chỉ số của hắn vẫn đang từ từ tăng lên.

Nếu cứ theo xu hướng này, rất có khả năng hắn sẽ lọt vào top mười trước khi bảng xếp hạng kết thúc.

Điều này khiến nhiều đội ngũ ngôi sao căng thẳng, họ liên tục gọi điện hỏi Dương Húc Phong về tình hình cụ thể.

Có phải Hứa Diệp đã gian lận dữ liệu hay không.

Sáng nay Dương Húc Phong đã kiểm tra toàn bộ dữ liệu, tất cả dữ liệu liên quan đến Hứa Diệp đều là dữ liệu thực, không có gian lận.

‘Lọt vào top mười thì có thể, nhưng muốn vào được top ba thì vẫn còn chưa đủ.’ Dương Húc Phong nghĩ thầm.

Các chỉ số khác của Hứa Diệp đều tốt, chỉ thiếu chỉ số thương hiệu cuối cùng.

Hợp đồng đại diện của hắn quá ít.

Dù hiện tại hắn đã có một hợp đồng đại diện của sản phẩm văn hóa sáng tạo Cố Cung, nhưng thời gian không đủ.

Lúc này, Dương Húc Phong nhận được một cuộc gọi.

Sau khi ông ấy nhấc máy, người bên kia nói: “Xin chào, tôi là nhân viên của studio Đây Là Studio Lớn.”

Phản ứng đầu tiên của Dương Húc Phong khi nghe xong tên này là ngơ ngác, sau đó chợt hiểu ra.

Đây không phải là studio của Hứa Diệp sao?
 

Bình Luận (0)
Comment