“Đàn một bản Tiểu Hà nhàn nhạt hương.”
“Tiếng đàn mỹ lệ ở ngay bên cạnh ta.”
Giọng hát của Trần Vũ Hân giống như hạt trân châu lớn rắc vào trong mâm, thấm vào ruột gan.
Giọng hát của cô ấy dịu dàng mà không mất sức, kết hợp với khúc nhạc cổ điển, lập tức trấn an tâm tình xao động của khán giả.
Phải biết rằng, ca khúc «Nắng Sớm» trước đó của Lý Tinh Thần và Lục Diệu Dương song ca chính là một bài hát có thể nổ tung toàn sân khấu.
Sau khi khán giả nghe bài hát này xong, tinh thần đều vô cùng phấn khởi.
Nếu như bài hát tiếp theo là một bài nhẹ nhàng thì sẽ rất thua thiệt.
Nhưng bài hát «Hà Đường Nguyệt Sắc» này lại hoàn toàn khác biệt.
Giọng hát của Trần Vũ Hân đã thể hiện hoàn mỹ tâm trạng của bài hát này.
“Oh shit! Bài hát này thật sự do Hứa Diệp viết sao? Hay quá đi mất?”
“Giỡn mặt hả? Hứa Diệp có trình độ gì, sao có thể viết ra ca từ này chứ?”
“Sao cảm thấy bài hát này giống thơ ca hơn thế!”
Phòng livestream trực tiếp nổ tung.
Mọi người vốn dĩ không có bao nhiêu mong đợi đối với chuyện Hứa Diệp ca hát đàng hoàng, thế nhưng ca từ và nhạc khúc của bài hát này lập tức đã thu hút bọn họ.
Chỗ ban giám khảo, Nghiêm Mật kinh ngạc nhìn lên sân khấu.
Cô ấy còn tưởng rằng phong cách của Hứa Diệp vẫn sẽ giống như lúc trước, sẽ mang đến một sân khấu không bình thường.
Hình như cô ấy đã tính sai rồi.
Bài hát này thật sự quá đẹp đẽ.
“Người này đã cải tà quy chính rồi sao?” Trong lòng Nghiêm Mật suy nghĩ.
Trước khi đến chương trình, cô ấy đã có một giao kèo với Hứa Diệp.
Vốn cô ấy đang định giúp Hứa Diệp, kết quả cuối cùng lại biến thành cô ấy thiếu Hứa Diệp một ân huệ.
Phụ nữ thiếu nợ đàn ông, từ trước đến nay đều sẽ có tình cảm đặc biệt.
Nghiêm Mật dự tính sẽ chống lưng cho Hứa Diệp, dường như bây giờ xem ra không cần nữa rồi.
Từ Nam Gia ở bên cạnh cười tủm tỉm nhìn lên sân khấu, đôi mắt to tròn chớp chớp, giống như lần đầu tiên quen biết Hứa Diệp vậy.
Lời bài hát đẹp quá đi.
Đây là thứ cô ấy sẽ không thể viết ra được.
Lâm Ca ở bên kia bực tức nói: “Không phải nói phong cách sân khấu của Hứa Diệp rất đặc biệt sao? Đây không phải quá bình thường rồi à?”
Hôm nay Lâm Ca đến là vì muốn xem màn biểu diễn của Hứa Diệp.
Thế nhưng bây giờ anh ta lại không được xem.
Chuyện này khiến cho người ta sôi máu.
Phí cả công.
Trên sân khấu, nhạc đệm du dương vẫn còn đang tiếp tục.
Ánh đèn vẫn chiếu trên người Trần Vũ Hân.
Chương 70: Bài hát này không thể không có Hứa Diệp (1)
Trần Vũ Hân tiếp tục hát vang.
“Đom đóm thắp sáng ánh sao đêm.”
“Ai đã dệt cho ta thêm một chiếc cánh mộng mơ.”
“Mở tung cánh cửa trái tim để nhìn thật xa.”
“Ai đã ngắt đóa hoa ưu sầu của ngày hôm qua.”
Đoạn A của bài hát đã kết thúc, Trần Vũ Hân nghiêng người qua, ánh mắt nhìn về phía Hứa Diệp.
“Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người, chỉ muốn giữ gìn ánh trăng sáng đó cho riêng người.”
“Tung tăng bơi qua bốn mùa sen mà vẫn thơm, đợi bóng người phản chiếu trên mặt nước.”
Trên mặt Hứa Diệp cũng mỉm cười nhìn về phía Trần Vũ Hân.
Cho đến giờ phút này, các khán giả đột nhiên ý thức được một vấn đề.
“Các chị em ơi! Bài này đã hát hơn một phút đồng hồ rồi, thế nhưng đến bây giờ Viện trưởng vẫn chưa cầm mic lên!”
“Viện trưởng ơi, anh đang làm gì thế? Người ta là khách mời song ca, anh mới là chủ xướng đó!”
“Vừa rồi mẹ tôi đi ngang qua xem tivi, bà ấy hỏi tôi rằng người khán giả này dựa vào đâu mà có thể đứng trên sân khấu nghe hát chứ!”
“Viện trưởng của chúng ta trở về rồi!”
“Hứa Diệp: Ai nói là đứng ở trên sân khấu phải cầm mic?”
Lúc này, các khán giả ở dưới sân khấu cũng phản ứng lại.
Đã hơn một phút đồng hồ rồi, tại sao Hứa Diệp vẫn còn chưa mở miệng!
Đừng nói là mở miệng, ngay cả mic cũng chưa từng nâng lên.
Quá đáng lắm rồi đó!
Sau khi hát xong đoạn điệp khúc B, lại là một đoạn nhạc dạo.
Sau khi nhạc dạo kết thúc, Trần Vũ Hân tiếp tục hát lặp lại đoạn B.
“Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người, chỉ muốn giữ gìn ánh trăng sáng đó cho riêng người …”
Sau khi đoạn này kết thúc, Hứa Diệp vẫn đang đứng trên sân khấu, yên lặng nhìn Trần Vũ Hân.
“Viện trưởng! Đây là màn biểu diễn của anh, không phải màn biểu diễn của Trần Vũ Hân đâu nha!”
“Đã hai phút rồi!”
Lúc này, cuối cùng Hứa Diệp cũng giơ mic lên.
“Hú! Hứa Diệp sắp hát rồi!”
Một vài khán giả ở hiện trường bắt đầu kích động.
Bọn họ rất muốn biết, Hứa Diệp sẽ hát cái gì trên sân khấu này.
Dựa theo thời gian của một bài hát bình thường, bài hát này đã hát được hơn phân nửa.
Hứa Diệp lên tiếng.
“Người của năm đó, với bóng hình của người trên mặt nước, vẫn ước ao không đổi thay…”
Sau khi Hứa Diệp lên tiếng, vẻ mặt các khán giả đang đứng xem đều tràn đầy dấu chấm hỏi.
Khắp nơi trên cả nước, những người đang xem chương trình này suýt chút nữa đã đập cả tivi.
Chỗ ngồi của bán giám khảo, ba giám khảo cùng với khách mời đều trực tiếp choáng váng.
Bởi vì không phải Hứa Diệp đang hát, mà hắn đang đọc thơ diễn cảm!
Đọc thơ diễn cảm trên sân khấu!
Mẹ nó, còn là đọc thơ diễn cảm phối với nhạc điệu!
Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người trên khắp cả nước đang mắng chửi ngoài miệng hoặc ở trong lòng.
Mẹ nó, cậu bị điên hay bị dở hả?
Đúng vậy, lúc đó Hứa Diệp đang đọc thơ diễn cảm.
Hơn nữa đoạn này còn chính là nội dung trong bản gốc của «Hà Đường Nguyệt Sắc».
“Ánh sao ngập trời khiến cho người ta si mê, ai có thể lay động trái tim người, là hương thơm đêm đó, hay là hương tóc của ta?”
Sau khi Hứa Diệp đọc diễn cảm đoạn này xong, Lâm Ca ở chỗ ngồi ban giám khảo cũng trợn mắt há hốc mồm.
“Bây giờ có thể hát kiểu này luôn hả! Không uổng phí chuyến này đã đến!”
Việc Hứa Diệp đọc thơ diễn cảm trong bài hát này đã trực tiếp làm thay đổi nhận thức về một bài hát của tất cả mọi người.
Trên thế giới này có hát nói, cũng có nhạc lưu hành, nhạc rock…
Nhưng cho đến bây giờ, vẫn chưa từng có người nào thêm một đoạn thơ đọc diễn cảm ở trong bài hát.
Đây là cách phối hợp kỳ lạ gì sao?
Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy được mở mang kiến thức.
Chưa từng thấy, thật sự chưa từng thấy.
Bình luận ở trong phòng livestream trực tiếp nổ tung.
“Viện trưởng à, cậu mau tỉnh lại đi! Đây là thi hát, chứ không phải thi đọc thơ diễn cảm đâu!”
“Khá lắm! Hứa Diệp, hóa ra cậu đang đợi giây phút này!”
“Tôi cảm thấy đoạn này hoàn toàn có thể phối thêm nhạc đệm, không cần tìm ca sĩ nữa đâu.”
Các khán giả đều bắt đầu mỉa mai rối rít.
Không còn cách nào, bởi vì nhố nhăng quá mà.
Cũng may sau khi Hứa Diệp đọc diễn cảm xong đoạn này, cuối cùng hắn cũng mở miệng hát.
Cách nhả chữ của hắn vô cùng rõ ràng, nắm bắt chi tiết khá tốt.
Trải qua khoảng thời gian huấn luyện này, trình độ thanh nhạc của hắn đã lên đến cấp độ A.
Đúng như lời nói đùa của các cư dân mạng trên Trái Đất.
Có thể nói Tằng Nghị () ẩu, nhưng không thể nói Tằng Nghị gà.
) Tằng Nghị: Thành viên của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ gồm hai thành viên Dương Ngụy Linh Hoa (31 tuổi) và Tằng Nghị (32 tuổi), thành lập tháng 9/1997.
Bài hát Hà Đường Nguyệt Sắc này yêu cầu phải có Tằng Nghị hòa thanh.
Chương 71: Bài hát này không thể không có Hứa Diệp (2)
Trong rất nhiều ca khúc của Phượng Hoàng Truyền Kỳ, cho dù giọng của Linh Hoa có lớn như thế nào, chỉ cần có Tằng Nghị hòa thanh, bạn đều có thể nghe thấy rõ ràng giọng hát của hai người họ.
Điểm này thể hiện rất rõ ràng khi một vài ngôi sao lưu lượng song ca với Linh Hoa.
Càng làm nổi bật thực lực của Tằng Nghị.
Hứa Diệp là một người nghiêm túc, nếu đã muốn hát Hà Đường Nguyệt Sắc, vậy thì phải hát cho tốt.
Hắn đi theo Trần Vũ Hân học tập một vài kiến thức về phương diện ca hát, đã hấp thu được rất nhiều chất xám từ trên người chị gái có lòng dạ rộng rãi này.
Nói tóm lại, đã mạnh hơn rất nhiều.
“Ao sen ơi ao sen, hãy từ từ cất tiếng hát.”
“Ánh trăng ơi ánh trăng, cứ từ từ mà thưởng thức.”
“Cá nhỏ ơi cá nhỏ, bơi chầm chậm thôi nha.”
“Ánh trăng nhàn nhạt, nhàn nhạt, nhàn nhạt.”
Lúc Hứa Diệp hát, thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía Trần Vũ Hân.
Lúc hát đến câu cuối cùng, hắn cầm lấy tay Trần Vũ Hân, thâm tình nhìn nhau.
Những thứ này là thiết kế chi tiết trên sân khấu, do Trần Vũ Hân đề nghị.
Hứa Diệp đương nhiên sẽ làm theo.
Mọi người ở dưới sân khấu đều cảm thấy sự xao động trong lòng đã được an ủi sau khi nghe Hứa Diệp hát xong mấy câu này.
Cảm thấy màn đọc thơ diễn cảm lúc nãy cũng không còn đột ngột như thế nữa.
Cho dù là người xem qua màn hình hay ở trường quay, giờ phút này đều đang đắm chìm trong bài hát.
“Người giống như một chú cá nhỏ trong ao sen của ta…”
Trần Vũ Hân ở trên sân khấu dùng giọng hát nhẹ nhàng hát vang.
Trong âm thanh này, mơ hồ còn nghe thấy cả giọng hát của Hứa Diệp.
Hứa Diệp bắt đầu hòa thanh rồi.
Giọng hát của hắn vẫn giữ ở một độ cao vừa phải, không vượt quá Trần Vũ Hân, nhưng lại có thể để cho người xem nghe thấy rõ ràng.
“Bài hát này hay thật đấy.”
“Mặc dù ca từ mà Hứa Diệp thể hiện trên sân khấu tổng cộng không vượt quá ba mươi giây, nhưng tôi cảm thấy nếu không có cậu ấy thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”
“Đừng nói, đừng nói gì nữa mà!”
Sau khi Hứa Diệp hòa thanh vào, rõ ràng rất khác biệt so với lúc Trần Vũ Hân hát một mình.
Khiến cho bầu không khí của bài hát này càng hài hòa hơn, giống như kéo người nghe đến gần một ao sen, ánh trăng chiếu xuống mặt nước, sóng nước lăn tăn.
Chỗ ban giám khảo.
Cơ thể Từ Nam Gia đung đưa nhẹ nhàng theo nhịp điệu, cô ấy nhìn lên hai người Hứa Diệp ở trên sân khấu, trong lòng chỉ có một suy nghĩ.
“Chị Vũ Hân đúng là xinh đẹp! Hứa Diệp cũng rất đẹp trai! Muốn đứng giữa hai người họ ghê!”
Đường não của cô gái Vitality Girls luôn khác với người bình thường.
Nghiêm Mật ở bên cạnh nhẹ nhàng dõi theo nhịp điệu của bài hát, từ góc độ cá nhân, cô ấy rất thích bài hát này.
Bài hát này sẽ được lưu vào danh sách phát lại của cô ấy.
Lời bài hát giống như thơ ca vậy.
Khó có thể tưởng tượng được, những lời đẹp đẽ như thế lại do Hứa Diệp viết ra.
“Cậu ấy đang đáp trả nghi ngờ trên mạng sao?”
Trong lòng Nghiêm Mật sinh ra một suy nghĩ, cô ấy càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng.
“Bài hát này, nếu ai dám nói là bài hát mì ăn liền, vậy thì mình sẽ bắt người đó viết một bài.”
Bài Hà Đường Nguyệt Sắc này chắc chắn không phải bài hát mì ăn liền.
Ca từ trong các tác phẩm của Phượng Hoàng Truyền Kỳ đều rất đẹp đẽ.
Chỉ là nghe quá nhiều, rất nhiều người sẽ cảm thấy có hơi giống mì ăn liền.
Còn có vấn đề về mặt biên khúc.
Trong khách sạn.
Tống Chính Kỳ ngơ ngác mà nhìn vào TV, cả người đều cứng lại.
Ngôi sao nhỏ trước mặt ông ta ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn nhìn vào ông ta, trên mặt lộ ra vẻ yếu ớt.
Ngôi sao nhỏ rất hiểu đàn ông, cô ta biết rõ biểu cảm này sẽ khiến cho đàn ông tràn đầy suy nghĩ muốn bảo vệ và chiếm làm của riêng.
Thế nhưng sau khi cô ta lộ ra biểu cảm này, lại không được Tống Chính Kỳ đối đãi dịu dàng.
Tống Chính Kỳ đẩy cô ta ra, đôi mắt nhìn chằm chằm vào TV.
“Đợi bóng người chiếu trên mặt nước…”
Sau khi nghe xong câu này của Trần Vũ Hân, Tống Chính Kỳ siết chặt nắm đấm.
“Làm sao Hứa Diệp có thể viết ra một bài hát như thế chứ?”
“Quan trọng là cậu ta vẫn có thể làm ra nhiều trò như thế trên sân khấu?”
Thua rồi.
Lý Tinh Thần lại thua rồi!
Ở trong một căn hộ ở Hàng Thành.
Vu Minh đang cầm máy tính bảng xem «Những Ngôi Sao Ngày Mai».
Là nhà phê bình âm nhạc, đương nhiên anh ta sẽ xem các chương trình tống nghệ về âm nhạc.
Cộng thêm trước đó đã chỉ trích Hứa Diệp, lần này nhất định phải xem Hứa Diệp sẽ biểu diễn một ca khúc như thế nào.
Lỡ như kim chủ ba ba lại yêu cầu anh ta viết đánh giá kém thì sao?
Thế nhưng sau khi nhìn thấy hai người Hứa Diệp biểu diễn, Vu Minh đã đờ đẫn ngay trước màn hình.
Chương 72: Đã hát hay là chưa hát (1)
“Mẹ nó, cái gì đây? Hứa Diệp có thể viết ra bài hát như này thật sao?”
Cái gì mà đọc thơ diễn cảm, Vu Minh không thèm quan tâm đến.
Thứ mà anh ta quan tâm chính là trình độ sáng tác của Hứa Diệp.
Anh ta còn tưởng dưới sự công kích trên mạng, Hứa Diệp sẽ lựa chọn tránh mũi nhọn, biểu diễn một vài bài có sẵn.
Thế nhưng Hứa Diệp lại biểu diễn bài hát mới do chính mình sáng tác?
Lại còn là một bài hát tuyệt vời như thế!
“Vậy phải đánh giá kém thế nào đây? Mình nên đào bới từ góc độ nào bây giờ?”
Trong đầu Vu Minh suy nghĩ ra hàng vạn câu hỏi vì sao, nhưng hoàn toàn không có đầu mối.
Bài hát này, hoàn toàn khác biệt so với phong cách trước đây của Hứa Diệp.
Thậm chí, trình độ hoàn hảo của nó cũng cao hơn rất nhiều so với lúc trước.
“Mẹ nó, không phải là cậu ta cố ý đó chứ?”
Vu Minh chợt nhớ đến tiểu sử giới thiệu cá nhân trên Weibo của Hứa Diệp.
Ba lần khẳng định để biểu đạt phủ định.
Thái độ từ đầu đến cuối của Hứa Diệp đều rất rõ ràng.
Mà bây giờ, đã đến lúc hắn ăn miếng trả miếng rồi!
“Tiêu rồi! Tiêu rồi! Mình sắp bị khủng bố rồi!”
Vu Minh luống cuống tay chân cầm lấy điện thoại, anh ta trực tiếp bấm tắt nguồn.
Ít nhất, trong ba ngày này anh ta sẽ không mở máy lại.
Anh ta sợ sẽ bị mắng chết.
Trên sân khấu, bài hát đã đến đoạn kết thúc.
Từ đầu đến cuối, Hứa Diệp chưa từng hát một mình, chỉ cùng hòa thanh.
Đợi sau khi tất cả âm thanh đều kết thúc, ánh đèn của sân khấu cũng đã sáng lên.
Dưới sân khấu, sau khi dừng lại vài giây, tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên.
Các khán giả vẫn còn đang đắm chìm trong bầu không khí này, chưa thoát ra được.
Bài hát kết thúc, lại khiến cho mọi người có loại cảm giác thất vọng mất mát.
“Về nhà tôi sẽ tải bài này xuống để nghe tiếp.”
Trong lòng rất nhiều người đều sinh ra suy nghĩ như thế.
Chỗ ban giám khảo, Lâm Ca trực tiếp đứng dậy vỗ tay.
Hôm nay, vị Thiên vương đã gần bốn mươi tuổi này vô cùng hưng phấn.
Lúc còn trẻ Lâm Ca rất đẹp trai, chỉ là con người anh ta không phải rất chú tâm chuyện bảo dưỡng.
So với lứa bạn cùng tuổi trong làng giải trí thì có vẻ hơi già.
Lâm Ca là một ca sĩ thuần túy, anh ta thích một câu gọi là “chơi nhạc”, âm nhạc là được chơi ra.
Trong các tác phẩm của anh ta, có rất nhiều phong cách, có một vài bài rất hot, có một vài bài thậm chí ngay cả fan của anh ta cũng không thích nghe.
Những chuyện này Lâm Ca đều không để ý đến.
Trong những năm tháng của cuộc đời, anh ta đều nghĩ rằng phải chơi âm nhạc thật tốt.
Trước đó, khi xem màn biểu diễn của Hứa Diệp, anh ta cảm thấy rất thú vị.
Giọng hát đặc biệt của cá nhân, vũ đạo ma mị và bài hát ở trận đấu vòng thi công khai.
Bây giờ lại còn phối nhạc đọc thơ diễn cảm.
Mỗi lần hắn đều có thể bày ra một phong cách khác!
Lâm Ca rất thưởng thức những người trẻ tuổi như vậy.
Âm nhạc mà, chính là phải chơi đùa.
Muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.
Tiết mục của những nhóm trước giống như được đúc ra từ một khuôn vậy.
Vô nghĩa.
Nghiêm Mật không kích động giống như Lâm Ca, cô ấy nhẹ nhàng vỗ tay, thưởng thức nhìn Hứa Diệp.
“Hứa Diệp càng hot, thì mình càng nợ cậu ấy nhiều hơn, phải trả thế nào đây?”
Trong lòng của vị Thiên hậu này bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề nghiêm túc.
Ai bảo cô ấy tìm đến Hứa Diệp nhờ giúp đỡ chứ.
Nếu đợi Hứa Diệp càng ngày càng hot, tài nguyên trong tay cô ấy đã không thể trả nổi nữa.
MC ở trên sân khấu nhắc nhở một câu, có thể bắt đầu đánh giá rồi.
Lâm Ca mỉm cười nhìn về phía Nghiêm Mật.
“Chị Mật, chị nói trước đi.”
Nghiêm Mật và Lâm Ca đã quen biết nhau từ lâu, vừa nhìn thấy biểu cảm của người này là biết muốn lên tiếng.
“Em nói trước đi.” Nghiêm Mật nói.
Nhận được câu trả lời của Nghiêm Mật, Lâm Ca lập tức nói: “Hứa Diệp, trên mạng nói không sai, cậu đúng là có bệnh thật!”
Lâm Ca vừa lên tiếng đã khiến cho khán giả ở hiện trường cười ha hả.
Hứa Diệp cầm mic lên, đáp lại: “Em biết.”
Phòng livestream nhất thời náo nhiệt.
“Hoá ra cậu cũng biết sao!”
“Tại sao câu trả lời này lại bình tĩnh như thế chứ?”
Câu trả lời này của Hứa Diệp đã chỉnh cả Lâm Ca.
Anh ta cho rằng Hứa Diệp sẽ biện hộ một chút.
Tên nhóc nhà cậu trực tiếp thừa nhận là sao hả?
Lâm Ca ho khan vài tiếng: “Tôi rất thích bài hát này của cậu, mấy năm nay tôi đều đang nghiên cứu lời bài hát, lời bài hát của cậu có một vài ý thơ, có ý cảnh.
Cắt một quãng thời gian chậm rãi chảy xuôi, đàn một bản Tiểu Hà nhàn nhạt hương, thay phiên những từ ngữ hay gặp này vào chung một chỗ, lấy mấy câu ngắn ngủi để dùng thủ pháp tu từ, diễn tả một cảnh tượng có âm thanh, mùi hương và xúc giác.
Chương 73: Đã hát hay là chưa hát (2)
Nhất là chỗ in hình bóng trăng trên mặt nước, dùng câu nói ở trong Kinh Thi (), tố bơi từ chi, in hình bóng trên mặt nước. Sau này nếu như có ai nói cậu không biết viết lời, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên mắng người đó.”
) Kinh Thi: Hợp tuyển thi ca đầu tiên của Trung Quốc. Khổng Tử được cho là người đã biên soạn, tổng hợp, chọn lọc “thi tam bách” - một trong các tên gọi thời ban đầu của tập thơ này - từ tổng số ba ngàn áng thơ, “bỏ đi những tứ thơ lặp lại và chỉ lựa những gì phù hợp với các quy tắc nghi lễ”.
Sau khi nói ra những lời này, Vu Minh ngồi bên cạnh máy tính bảng liền run lẩy bẩy.
Sau khi Lâm Ca tán dương xong, nghiêm túc hỏi: “Thế nhưng tôi có một câu hỏi, khi nào cậu có thể nghiêm túc hát một bài đàng hoàng vậy?”
Lâm Ca nhấn mạnh hai chữ đàng hoàng này.
Hứa Diệp mỉm cười một tiếng, biết ngay là sẽ có câu hỏi này mà.
Câu trả lời đương nhiên là…
“Lần sau nhất định!”
Nghe được câu trả lời này, khóe miệng của Từ Nam Gia nhếch lên.
Lần trước cũng nói như thế! Quả nhiên, miệng của đàn ông chính là quỷ biết lừa người.
Sau khi Lâm Ca đánh giá xong thì đến lượt Nghiêm Mật, Nghiêm Mật đương nhiên sẽ không keo kiệt khen ngợi Hứa Diệp.
Huống chi bản thân cô ấy cũng rất thích bài hát này.
Sau khi nói mấy câu về bài hát, cuối cùng Nghiêm Mật đã nói một câu.
“Mặc dù ca từ của bài hát Hà Đường Nguyệt Sắc này rất nho nhã, nhưng không thể nghi ngờ, độ khó biểu diễn của bài hát này không cao, cộng thêm nhịp điệu lại thuận miệng làu làu, vậy nên bài hát này nhất định sẽ có độ truyền bá rất cao. Có một vài ca khúc nghe nhiều rồi thì sẽ cảm thấy dung tục, nhưng tôi hi vọng tất cả thí sinh đều có thể hiểu được một câu, bài hát của cậu là hát cho ai nghe.”
Sau khi nói xong những câu này, Nghiêm Mật bỏ mic xuống.
Mặc dù cô ấy không chỉ mặt gọi tên ai, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ là đang nói chuyện gì.
Nếu là Từ Nam Gia hoặc Lâm Ca nói, nhất định sẽ có vài người muốn phản bác.
Thế nhưng người nói những lời này là Nghiêm Mật.
Với địa vị của Nghiêm Mật trong giới ca nhạc, không ai có thể phản bác lại những lời nói này của cô ấy.
Cô ấy có thực lực như thế.
Trần Vũ Hân hơi nghiêng đầu nhìn qua Hứa Diệp.
Nghiêm Mật đang tạo chỗ dựa cho Hứa Diệp.
Còn là chỗ dựa lớn quang minh chính đại ở trong chương trình.
Trần Vũ Hân vô cùng nghi ngờ, Hứa Diệp và Nghiêm Mật có chuyện không thể nói với người khác.
Chắc chắn hai người này đã có chuyện gì đó.
Đây là trực giác của phụ nữ.
Trong phòng nghỉ.
Sau khi Nghiêm Mật nói ra những lời này, sắc mặt của rất nhiều thí sinh đều cứng đờ lại.
Một tuần này, những người ra tay nhắm vào Hứa Diệp, chắc chắn không chỉ có một mình công ty giải trí Thanh Điểu.
Một vài công ty cũng muốn đục nước béo cò, muốn đá Hứa Diệp ra ngoài trước.
Nhưng bây giờ, Hứa Diệp lại nhận được sự giúp đỡ của Nghiêm Mật.
Hơn nữa, bài hát hôm nay của Hứa Diệp đã chứng minh được trình độ của hắn.
Nói người ta không có trình độ ca từ?
Người ta liền viết cho anh một bài thơ.
Ai dám nói là không có trình độ chứ?
Trên khuôn mặt nho nhã hiền lành của Lục Diêu Dương không có chút gợn sóng nào, nhưng bàn tay đặt trên đùi anh ta đã nổi cả gân xanh lên.
Nếu lần này anh ta thua, vậy thì mất mặt quá rồi.
Anh ta đường đường là một ca sĩ, bắt tay với Lý Tinh Thần mà lại bại dưới tay Hứa Diệp và Trần Vũ Hân.
Trần Vũ Hân có cấp bậc gì chứ?
Không lâu sau, Hứa Diệp và Trần Vũ Hân trở lại phòng nghỉ.
Ngô Vân Phong đứng lên chào hỏi Hứa Diệp, còn Đổng Ngọc Khôn trực tiếp đi lên đón tiếp.
Những thí sinh khác cũng không có biểu hiện gì.
Đổng Ngọc Khôn cười nói: “Anh Diệp, anh hát êm tai quá nha!”
Hứa Diệp nghi ngờ hỏi: “Vừa rồi tôi có hát sao?”
Nụ cười trên mặt Đổng Ngọc Khôn trực tiếp cứng đờ, cậu ấy nói nhỏ mấy tiếng: “Đã hát… Hay là… Chưa hát nhỉ.”
“Tôi có hát hay không, cậu ngồi ở dưới còn không nghe rõ sao?”
Đổng Ngọc Khôn gãi đầu một cái, cậu ấy cảm thấy vấn đề này rất khó, không biết phải trả lời sao.
Hứa Diệp vỗ vai Đổng Ngọc Khôn một cái, nói cậu em quay về chỗ nói chuyện.
Hắn và Trần Vũ Hân cũng ngồi xuống nghỉ ngơi.
Đợi đến lúc màn biểu diễn của thí sinh cuối cùng kết thúc, mười sáu thí sinh và khách mời song ca đều được mời lên sân khấu.
Lần này, người đứng trên sân khấu không còn là MC nữa, mà là Trương Quang Vinh đích thân đi lên.
Mọi người vẫn rất tôn kính vị đạo diễn kỳ cựu trong giới chương trình tống nghệ Trương Quang Vinh này, cũng không có ai dám nhăn mặt với ông ấy
Trương Quang Vinh cười ha hả nói: “Tôi sẽ không thừa nước đục thả câu, tiếp theo sẽ công bố hạng thứ mười sáu của vòng thi này…”
Chương 74: Cậu ấy đang nhìn mình sao! (1)
Dưới sân khấu nhất thời vang lên một trận hà hơi.
Ai quan tâm người đứng thứ mười sáu là ai chứ, có thể nói thẳng hạng nhất luôn được không.
Lão cáo già Trương Quang Vinh đã đao thương bất nhập từ lâu, còn để ý chuyện này sao.
Ông ấy đọc từ dưới lên.
“Hạng thứ mười hai, «Tạm Biệt».”
Sau khi nghe được câu này, Đổng Ngọc Khôn ở bên cạnh Hứa Diệp thở dài một tiếng, cơ thể đã thả lỏng xuống.
Cậu ấy có chút không nỡ nhìn quanh sân khấu này, nhưng đôi mắt từ đầu đến cuối đều mang theo ánh sáng.
Hứa Diệp nhìn thấy được ánh sáng trong mắt cậu em nhà mình.
Hơn hai năm rưỡi, sự nhiệt tình hơn hai năm rưỡi, sao có thể đơn giản buông xuống như thế?
Sau khi Trương Quang Vinh đọc xong hạng thứ tư liền chuyển đề tài.
“Tiếp theo là thời gian quảng cáo!”
Trương Quang Vinh trực tiếp lên tiếng truyền bá quảng cáo khoảng chừng một phút.
Bình luận trong phòng livestream đều là tiếng mắng chửi.
Trương Quang Vinh biết rõ, tỉ lệ người xem hiện giờ vô cùng cao.
Lúc này không thêm quảng cáo thì còn đợi đến bao giờ.
Cuối cùng, ông ấy bắt đầu tiếp tục công bố những thứ hạng còn lại.
Sau khi công bố hạng ba xong, chỉ còn lại Lý Tinh Thần và Hứa Diệp.
Trương Quang Vinh bỗng nhiên nói: “Hay là tôi lại quảng cáo thêm một đoạn nữa nhé?”
Trong tiếng xùy của khán giả, Trương Quang Vinh dứt khoát công bố hai hạng cuối cùng.
“Hạng hai, «Nắng Sớm».”
“Hạng nhất, «Hà Đường Nguyệt Sắc».”
Sau khi công bố xong hạng nhất, toàn trường đều vang lên tiếng vỗ tay.
Hà Đường Nguyệt Sắc đạt hạng nhất, danh xứng với thực.
Mặc dù cách lúc Hứa Diệp biểu diễn đã qua rất lâu, nhưng bên tai của các khán giả vẫn đang vang vọng nhịp điệu của bài hát này.
Cùng với câu hát “Người giống như chú cá nhỏ trong ao sen của ta” kia.
Mà những màn biểu diễn khác, đều đã quên gần hết rồi.
Không phải bài hát của họ không hay, có bài hát của một vài thí sinh thực ra rất ổn.
Nhưng có thể so sánh với Hứa Diệp sao?
Người ta là ca khúc tự sáng tác, bản thân có ưu thế rất lớn.
Trong lòng Lý Tinh Thần vốn còn đang ôm một tia hy vọng, sau khi Trương Quang Vinh công bố kết quả, tia hy vọng cuối cùng đã biến mất.
Sắc mặt cậu ta ảm đạm.
Trong lòng Lục Diệu Dương còn bực bội hơn.
Nhiệt độ của anh ta trong khoảng thời gian này vốn đã tuột xuống, còn định dựa vào chương trình này để mang đến một ít nhiệt độ cho mình.
Nhưng vừa mới ra sân đã bị người ta đánh ngã rồi.
Chuyện này quá mất mặt.
Thậm chí, ca sĩ vẫn luôn không nóng không lạnh như Trần Vũ Hân, sẽ có thể giẫm đạp lên anh ta mà nâng cao một bước.
Bài Hà Đường Nguyệt Sắc, nhất định sẽ trở thành tác phẩm tiêu biểu của Trần Vũ Hân.
“Mình không nên đến đây mới phải!”
Trong lòng Lục Diệu Dương chỉ còn một suy nghĩ này.
Sau khi tiếng vỗ tay dần dừng lại, Trương Quang Vinh công bố: “Bây giờ sẽ công bố bảng xếp hạng danh tiếng!”
Bảng xếp hạng danh tiếng được công khai ở trên mạng, không cần phải xen lẫn quảng cáo vào.
Trên màn hình lớn xuất hiện thứ hạng của bảng xếp hạng danh tiếng.
Thế nhưng lần này thứ hạng của Hứa Diệp đã lên đến hạng tám.
Đổng Ngọc Khôn xếp thứ mười ba.
Phải biết rằng, số liệu trên bảng xếp hạng danh tiếng của Hứa Diệp đều là số liệu thật, không có một chút giả dối nào cả.
Nếu so sánh một cách công minh, rất có thể Hứa Diệp sẽ đạt hạng nhất.
Đối với lần này, Hứa Diệp không có cảm giác gì cả.
Tóm lại, hắn qua vòng là được rồi.
Sau đó, Trương Quang Vinh công bố những thí sinh bị loại.
Đổng Ngọc Khôn nằm trong số đó, lúc cậu em xuống sân khấu đã đi ngang qua Hứa Diệp.
“Anh Diệp, cố lên nhé!”
Đợi sau khi các thí sinh bị loại đi xuống sân khấu, những khách mời song ca còn lại cũng lần lượt đi xuống, trên sân khấu chỉ còn lại tám thí sinh qua vòng.
Trương Quang Vinh mỉm cười nói: “Vòng tiếp theo chính là trận bán kết của «Những Ngôi Sao Ngày Mai», tiết mục tiếp theo, sẽ do ba vị giám khảo đảm nhiệm làm người hướng dẫn, hỗ trợ các thí sinh chế tác tiết mục.”
“Mỗi một người hướng dẫn có thể chọn tối đa ba thí sinh, cách lựa chọn sẽ là chọn đôi, thí sinh chọn người hướng dẫn trước, sau đó người hướng dẫn sẽ lựa chọn có chấp nhận hay không.”
Trương Quang Vinh nói ra một loạt các quy tắc.
Nói tóm lại, thí sinh chọn người hướng dẫn, người hướng dẫn chọn thí sinh.
Hai bên đồng ý thì xem như tạo nhóm thành công.
Người hướng dẫn chỉ phụ trách hỗ trợ chế tác tiết mục, sẽ không tham gia vào màn biểu diễn.
Dù sao với danh tiếng như Nghiêm Mật, nếu để cô ấy lên sân khấu, vậy thì danh tiếng của nhóm này đương nhiên sẽ tăng vọt.
Quá gian lận.
Sau khi Trương Quang Vinh nói quy tắc xong, tám thí sinh rối rít nhìn về phía ba vị giám khảo.
Chỉ là, đa phần đều nhìn về phía Nghiêm Mật.
Chương 75: Cậu ấy đang nhìn mình sao! (2)
Nếu có thể để vị Thiên hậu này giúp đỡ chế tác tiết mục, vậy thì hiệu quả nhất định sẽ vô cùng bùng nổ.
Thực lực của Thiên hậu bày ở chỗ này chứ đâu.
Biểu cảm của Từ Nam Gia nhất thời gục xuống.
“Tiêu rồi, sẽ không có ai chọn mình.”
Từ Nam Gia biết rõ trình độ của mình.
Là một trong những thành viên của nhóm Vitality Girls, bản chất của cô ấy là một ngôi sao lưu lượng.
Tiết mục biểu diễn đều là do công ty chế tác.
Cô ấy ngoại trừ nhảy tốt một chút, năng lực nghiệp vụ ở phương diện âm nhạc cũng không cao.
Cho dù là Nghiêm Mật hay Lâm Ca, ai cũng vượt xa cô ấy.
Nghĩ đến đây, Từ Nam Gia có chút tủi thân.
“Nếu lúc đầu mình không nhận thông báo này, mình đã không đến chương trình này, nếu mình không đến chương trình này, sẽ không gặp phải tình huống ngượng ngùng như thế…”
Cùng làm người hướng dẫn với hai đàn anh đàn chị, áp lực quá lớn.
Bé con Vitality Girls vô cùng nản lòng.
Không có ai chọn mình đâu.
Cô ấy sắp khóc đến nơi rồi.
Thế nhưng lúc này, Từ Nam Gia đột nhiên phát hiện ánh mắt sáng quắc của một thí sinh đang nhìn chằm chằm vào mình.
Ánh mắt của thí sinh này vô cùng nóng bỏng.
Khiến cho cô ấy cảm thấy sợ hãi.
“Hứa Diệp! Cậu ấy đang nhìn mình! Cậu ấy đang nhìn mình sao!”
Từ Nam Gia cảm thấy trạng thái uể oải đã lập tức khôi phục thành trạng thái tràn đầy sức sống.
Lúc này, đúng là Hứa Diệp đang nhìn chằm chằm vào Từ Nam Gia.
Chế độ người hướng dẫn này được đó!
Mình phải like cho Trương Quang Vinh mới được!
Hắn sẽ chọn Từ Nam Gia.
Đây chính là ngôi sao may mắn của hắn đó!
Trương Quang Vinh xoay người nhìn về phía các thí sinh, nói: “Tiếp theo sẽ dựa theo thứ hạng của tập này, Hứa Diệp được ưu tiên chọn người hướng dẫn trước.”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Hứa Diệp.
“Nếu Hứa Diệp về phe Thiên hậu, tình cảnh đó thật sự không dám nghĩ đến!”
“Tôi muốn biết rằng nếu Hứa Diệp hợp tác với Thiên hậu, cậu ta sẽ bại dưới tay Thiên hậu, hay sẽ dắt mũi Thiên hậu!”
“Hứa Diệp cũng có thể chọn Lâm Ca nha! Dựa vào đâu mà cảm thấy cậu ấy sẽ chọn Thiên hậu chứ?”
“Hai tên đực rựa hợp tác thì có gì để xem?”
Lúc này, cho dù là khán giả ở trường quay hay người xem trên mạng đều đang chờ đợi sự lựa chọn của Hứa Diệp.
Lúc này, Lâm Ca trực tiếp đứng lên.
“Hứa Diệp, chọn tôi đi, tài hoa của cậu và tài hoa của tôi kết hợp lại, chắc chắn có thể bùng nổ toàn sân khấu.”
Lâm Ca còn vẫy vẫy tay với Hứa Diệp.
Nghiêm Mật ở bên cạnh cũng không ngồi yên được nữa.
Cô ấy rất thưởng thức tài hoa của Hứa Diệp.
Tuy rằng tài hoa này không đúng lắm.
Nghiêm Mật không kích động giống như Lâm Ca, cô ấy chỉ mỉm cười nói: “Hứa Diệp à, đến chỗ tôi đi, tôi sẽ cố hết sức giúp cậu tạo ra một sân khấu hoàn mỹ.”
Cô ấy vừa dứt lời, tiếng hoan hô dưới sân khấu cũng vang lên.
Trong lòng của những thí sinh khác đều rất ghen tỵ.
Nghiêm Mật nói sẽ cố hết sức, nếu cô ấy giúp Hứa Diệp tạo ra một sân khấu biểu diễn, vậy hiệu quả chắc chắn không bình thường.
Như thế không phải là thắng chắc rồi sao?
Trương Quang Vinh rất thích hiệu quả này, giám khảo cướp người, vô cùng thú vị.
Sắc mặt Từ Nam Gia mơ màng.
Sao lại bắt đầu cướp người rồi.
Vậy mình có cần nói thêm mấy câu không nhỉ.
Nhưng mình nên nói gì đây?
Mình có ưu thế gì sao?
So với hai người họ, hình như mình không có ưu thế gì cả.
Từ Nam Gia mở miệng, nhưng cũng không biết nên nói cái gì.
Ngay lúc này, Hứa Diệp lên tiếng.
“Chị Mật, anh Lâm, cảm ơn lời mời của hai người, nhưng em sẽ chọn Từ Nam Gia!”
Sau khi Hứa Diệp nói xong, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
“Tại sao cậu ấy lại chọn Từ Nam Gia?”
“Từ Nam Gia có gì tốt? Ngoại trừ trẻ tuổi xinh đẹp hơn chị Mật thì còn gì đâu chứ?”
“Thật xin lỗi, tôi thích kiểu mẫu chị gái, nếu là tôi thì tôi sẽ chọn chị Mật.”
Bình luận trong phòng livestream bắt đầu sôi nổi.
Những thí sinh khác có hơi ngạc nhiên.
Hứa Diệp được ưu tiên, nhưng lại lựa chọn Từ Nam Gia có năng lực nghiệp vụ kém nhất.
Có ý gì thế?
Bây giờ cậu ta còn nhắng nhít sao?
Trương Quang Vinh cũng có chút ngạc nhiên.
Phần này không có trong kịch bản, ông ấy cũng không ngờ đến Hứa Diệp sẽ lựa chọn như thế.
“Hứa Diệp, cậu chắc chắn muốn chọn Từ Nam Gia sao?” Trương Quang Vinh hỏi lại lần nữa.
Hứa Diệp bình tĩnh nói: “Tôi chắc chắn.”
Sau khi Từ Nam Gia nghe xong lập tức đứng lên, kích động nói: “Hứa Diệp, rất hoan nghênh cậu!”
Dáng vẻ kích động của bé con Vitality Girls vô cùng đáng yêu, cười run rẩy hết cả người, hoàn toàn không để ý đến áp lực mà nút áo trước ngực đã chịu phải.
Trương Quang Vinh chậm rãi nói: “Hứa Diệp và Từ Nam Gia thành công hợp thành một nhóm!”
Chương 76: Ta giống như chú cá nhỏ ở trong ao sen của người
Nhóm thứ nhất cứ như thế đã thành lập.
Từ Nam Gia nháy mắt với Hứa Diệp một cái, còn bày ra tư thế bắn tim.
“Mình vùng dậy rồi!”
Đây là suy nghĩ hiện tại của Từ Nam Gia.
Cô ấy đã quyết định, nhất định phải dùng 200% sức mạnh của mình để giúp Hứa Diệp hoàn thành sân khấu này.
Năng lượng nghiệp vụ làm người hướng dẫn như cô ấy không được thì có thể gọi người khác.
Cùng lắm thì gọi các chị em trong công ty đến giúp đỡ.
Đây là đền đáp dành cho Hứa Diệp!
Hạng nhất lựa chọn cô ấy làm người hướng dẫn, đúng là nở mày nở mặt.
Lâm Ca thở dài một hơi.
“Người trẻ tuổi ấy mà, phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của cậu mà thôi.”
Lâm Ca vô cùng bó tay.
Không thể không phục, anh ta đã là đàn ông già rồi, không được người khác yêu thích cũng rất bình thường.
Hứa Diệp còn trẻ như thế, tìm một cô gái xinh đẹp làm người hướng dẫn cũng có thể chấp nhận được.
Sau đó, Lâm Ca bắt đầu gây chuyện.
Anh ta nhìn về phía Nghiêm Mật: “Chị Mật, Hứa Diệp không chọn chị à?”
Mặc dù tuổi tác của anh ta lớn hơn Nghiêm Mật, nhưng trong vòng đều xưng hô như thế.
Nghiêm Mật cũng lười nhìn về phía anh ta, nhàn nhạt nói: “Câm miệng.”
Lâm Ca ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Khí thế của Nghiêm Mật đúng là quá mạnh mẽ, Lâm Ca căn bản không thể ngăn được.
Sau khi Hứa Diệp chọn xong, đến lượt Lý Tinh Thần.
Lý Tinh Thần nói thẳng: “Cô giáo Nghiêm Mật, em hy vọng có thể mang đến một màn biểu diễn xuất sắc cho mọi người trong màn biểu diễn công khai tiếp theo dưới sự chỉ dạy của chị.”
Thái độ của Lý Tinh Thần rất cung kính, cậu ta thật sự muốn hợp tác với Nghiêm Mật.
Ngoại trừ năng lực xuất chúng của Nghiêm Mật có thể giúp cậu ta làm tiết mục, còn có thể cọ nhiệt độ của Nghiêm Mật, giúp cậu ta lên dốc.
Nghiêm Mật khẽ mỉm cười: “Phong cách của chúng ta không hợp lắm, tôi cảm thấy phong cách của Lâm Ca khá thích hợp để hướng dẫn cậu, thật xin lỗi.”
Lý Tinh Thần gửi lời mời cho Nghiêm Mật.
Nhưng chị Mật lại trực tiếp từ chối.
Lý Tinh Thần lúng túng mỉm cười: “Cảm ơn cô giáo Nghiêm Mật, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác.”
Cuối cùng, lại là người đàn ông già Lâm Ca đứng lên hòa giải.
Còn có thể làm sao nữa, cũng không thể để thí sinh trắng tay xuống đài được.
Đợi đến cuối cùng, chỉ còn lại Ngô Vân Phong, người đứng thứ chín trong bảng xếp hạng lần này.
Bảng xếp hạng tiết mục không cao, nhưng bảng xếp hạng danh tiếng thì cao, thuận lợi qua vòng.
Ngô Vân Phong không có lựa chọn khác, thí sinh ở trong nhóm Nghiêm Mật và Lâm Ca đã đủ, cậu ta chỉ có thể chung nhóm với Từ Nam Gia.
Sau khi chia nhóm xong, tập này của chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» chính thức kết thúc.
Hứa Diệp vừa đi đến hậu trường, Từ Nam Gia đã đuổi theo sau.
“Hứa Diệp! Kết bạn đi!” Từ Nam Gia lấy điện thoại ra, cười hì hì nói.
“Không phải chúng ta đã là bạn rồi sao?” Hứa Diệp nghi ngờ hỏi.
Từ Nam Gia sửng sốt một chút: “Thật á? Nhưng trong danh sách bạn bè của tôi không có cậu.”
Hứa Diệp nói: “Tôi gửi cho cô một tin nhắn rồi mà.”
Hứa Diệp nhờ nhân viên công tác đưa điện thoại của mình đến, ấn mấy cái lên trên đó.
Không lâu sau, điện thoại của Từ Nam Gia rung lên.
Cô ấy cúi đầu xuống xem một chút.
【Hứa Diệp: Có ở đó không?】
Chỉ là tin nhắn này được gửi đến từ Weibo.
Cô ấy và Hứa Diệp theo dõi lẫn nhau trên Weibo, đúng thật đã là bạn bè.
Thế nhưng kiểu bạn bè này không đúng!
Nhưng cũng rất hợp lý!
Ê!
Cậu có bệnh à!
Ai lại mở Weibo ra để nhắn tin chứ!
Từ Nam Gia đánh một quyền về phía Hứa Diệp.
“Không đúng, tại sao phản ứng của cô ấy lại không giống với những người khác chứ?”
Trong lòng Hứa Diệp thầm nói, hắn luôn cảm thấy mỗi lần Từ Nam Gia đều giống như đang tìm hiểu hành vi của mình.
Cô gái nhỏ ơi, đây là đang đùa với lửa đó.
Cuối cùng hai người đã kết bạn trên app thường dùng để nói chuyện.
Từ Nam Gia cười nói: “Hứa Diệp, ngày mai gặp lại!”
Sau khi Vitality Girls tạm biệt thì rời đi, làn váy của cô ấy bồng bềnh, bước đi cũng rất nhẹ nhàng.
Ngô Vân Phong vừa mới chạy đến đã ngây người tại chỗ, trên tay vẫn đang cầm điện thoại.
Ngô Vân Phong ngơ ngác nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Từ Nam Gia.
Đi rồi sao?
Người hướng dẫn, chị vẫn còn một thí sinh nữa mà!
Không kết bạn sao?
Tối nay, tập mới của «Những Ngôi Sao Ngày Mai» được đăng tải, toàn bộ mạng lưới lại dâng lên một trận thảo luận điên cuồng.
Bài hát Hà Đường Nguyệt Sắc này rất thú vị.
Ngoại trừ thú vị, còn có một hàm nghĩa khác.
Lúc chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» đăng lên, đã là mười giờ.
Trong sân trường của Trường Đại học Khoa học kỹ thuật An Thành, bạn học Tiểu Minh nghiêm túc chăm chút bản thân, dưới sự giúp đỡ của bạn cùng phòng, chuẩn bị xong màn tỏ tình với nữ thần.
Chương 77: Trà sữa không phải uống như thế (1)
Cậu ta cảm thấy quan hệ gần đây của mình với nữ thần đã tiến triển rất nhanh.
Ban đầu, cậu ta và nữ thần chỉ thỉnh thoảng nhắn tin đôi ba câu, khoảng thời gian trước đã biến thành cậu ta mua đồ ăn sáng cho nữ thần, nữ thần cũng không từ chối.
Mà gần đây, cậu ta hẹn nữ thần đi dạo ở sân trường hoặc là ra ngoài chơi, nữ thần cũng đồng ý.
Tuy rằng lúc cuối vì có việc nên nữ thần không đi chung với cậu ta.
Nhưng Tiểu Minh cảm thấy, quan hệ của cậu ta và nữ thần đã khăng khít hơn, hai người không tính là bạn bè, nhưng lại có chút mập mờ nho nhỏ.
Nếu không thì tại sao cứ gửi meme trong cuộc trò chuyện chứ.
Cậu ta tỏ tình, chắc chắn có thể thành công!
Hôm nay cậu ta ăn diện đẹp đẽ, cố tình đi làm tóc, mặt mũi cũng bóng bẩy.
Trong tay cậu ta cầm một bó hoa hồng, trong sự vây quanh của đám bạn cùng phòng, đi đến dưới ký túc xá của nữ thần.
“Tiểu Minh, xông lên, cố gắng lên!”
Bạn cùng phòng khích lệ.
Tiểu Minh do dự rất lâu, cuối cùng gọi cho nữ thần.
Mười mấy giây sau, nữ thần đã nhận cuộc điện thoại.
“Cậu, cậu… Cậu đang ở ký túc xá sao?”
Giọng nói của Tiểu Minh có chút run rẩy.
Cậu ta quá căng thẳng.
“Tôi vẫn đang đọc sách ở thư viện, không ở ký túc xá, chỗ này không tiện nói chuyện, không nói nữa, lát nữa tôi nói chuyện với cậu sau.”
Giọng nói của nữ thần rất nhỏ.
Nhanh chóng cúp điện thoại.
“Cậu ấy vẫn đang ở thư viện, vậy tôi đợi cậu ấy thêm một lát.”
Lúc này, bạn cùng phòng của cậu ta bỗng nhiên chỉ về phía xa xa, nói: “Tiểu Minh, người kia có phải nữ thần của cậu không?”
Tiểu Minh lập tức nhìn về phía người bạn cùng phòng đang chỉ.
Chỉ nhìn thấy một cô gái đang đi với một chàng trai, hai người vừa nói vừa cười.
Bộp!
Bó hoa trong tay Tiểu Minh lập tức rơi xuống đất.
Cô gái kia chính là nữ thần của cậu ta.
Cô ấy còn mỉm cười với chàng trai kia, nữ thần thậm chí còn chưa từng cười với cậu ta.
Tối hôm đó, Tiểu Minh cứ luôn hát bài Hà Đường Nguyệt Sắc trong ký túc xá, nhưng chỉ hát câu này.
“Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người… Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người…”
Còn vừa hát vừa khóc.
Còn về đám bạn cùng phòng của cậu ta, đương nhiên là quay video để đăng lên mạng.
Bài hát Hà Đường Nguyệt Sắc này rất hot, sau khi đám cư dân mạng tìm kiếm những tin tức liên quan đến nó, ai nấy đều vô cùng vui vẻ.
Câu hát “Ta giống như chú cá nhỏ trong ao sen của người” trực tiếp lên hot search, thậm chí qua ngày hôm sau vẫn còn ở đó.
Đề tài về Hà Đường Nguyệt Sắc vốn đã bị ép xuống.
Bài hát này đã càn quét khắp mạng Internet với tư thái vượt trội.
Số phiếu của Hứa Diệp trên bảng xếp hạng danh tiếng vốn không có chuyển động gì nay lại đón chào thêm một đợt tăng vọt.
Tám giờ sáng hôm sau.
Hứa Diệp tỉnh dậy từ trên giường của ký túc xá Ngôi Sao.
Hắn mặc quần áo tử tế ra phòng khách, nhìn thấy Đổng Ngọc Khôn đang thu dọn hành lý.
Tối hôm qua Đổng Ngọc Khôn bị loại, hôm nay phải chuẩn bị rời khỏi.
Tám thí sinh còn lại sẽ tiếp tục ở trong ký túc xá Ngôi Sao.
“Anh Diệp, chào buổi sáng.” Đổng Ngọc Khôn cười nói.
“Tiếp theo cậu có dự tính gì?” Hứa Diệp hỏi.
“Về nhà nghỉ ngơi một chuyến, còn chuyện kiện cáo vẫn đang xử lý, xử lý xong rồi sẽ tính tiếp.”
Hứa Diệp gật đầu, ánh mắt hắn chú ý đến một chiếc đàn guitar điện ở trên giường Đổng Ngọc Khôn.
Lúc trước chưa từng thấy Đổng Ngọc Khôn mang ra.
“Được rồi, lát nữa cùng ăn sáng đi, xem như tiễn cậu.”
Lần này Hứa Diệp không để cho cậu em nấu cơm, mà ra ngoài ăn một bữa.
Tiễn Đổng Ngọc Khôn đi, một mình Hứa Diệp quay về ký túc xá Ngôi Sao.
Hôm nay, buổi sáng hắn vẫn có thể nghỉ ngơi.
Tình huống cụ thể của tiết mục tiếp theo đến chiều mới thảo luận.
Nói thật, Hứa Diệp không hề hy vọng sẽ dựa vào Từ Nam Gia để làm tiết mục.
Em gái đáng yêu này có thể làm ra tiết mục gì chứ?
Hắn có hệ thống, đương nhiên sẽ không lo thiếu tác phẩm.
Hứa Diệp ôm tâm tình chờ đợi.
Hai giờ chiều, trong phòng huấn luyện của ký túc xá Ngôi Sao.
Hứa Diệp và Ngô Vân Phong ngồi trên ghế, đang chờ Từ Nam Gia đến.
Việc chế tác tiết mục tiếp theo sẽ do người hướng dẫn chỉ dạy cho các thí sinh.
Hai người họ đến đây trước là để chờ đợi Từ Nam Gia.
Về phần Nghiêm Mật và Lâm Ca, bọn họ cũng đang ở trong những căn phòng khác.
Đến giờ, Từ Nam Gia đẩy cửa lớn của phòng huấn luyện ra, thò đầu nhìn vào bên trong.
Sau khi nhìn thấy Hứa Diệp, trên khuôn mặt cô ấy lộ ra nụ cười.
Từ Nam Gia bước nhanh đến nói: “Chào buổi chiều!”
Ngô Vân Phong lập tức nói: “Cô giáo, chào buổi chiều!”
Hứa Diệp cũng nói theo một tiếng.
Ngôi sao may mắn của mình cuối cùng cũng đến rồi!
Chương 78: Trà sữa không phải uống như thế (2)
Tâm trạng hôm nay của Từ Nam Gia rất tốt.
Thực ra, tối hôm qua cô ấy rất hưng phấn, lăn lộn mấy vòng trên giường, suýt chút nữa đã mất ngủ.
Đây là lần đầu tiên cô ấy làm người hướng dẫn cho người khác, còn là hướng dẫn cho thí sinh nhiều lần đạt hạng nhất trong chương trình giống như Hứa Diệp.
Rất có cảm giác thành tựu!
Hứa Diệp không chọn Nghiêm Mật, không chọn Lâm Ca, mà chọn cô ấy.
Chuyện này khiến cho Từ Nam Gia rất tự hào.
Cô ấy có cảm giác được người khác cần đến.
“Nhưng tại sao cậu ấy lại chọn mình nhỉ?”
Trong lòng Từ Nam Gia vẫn hơi nghi ngờ.
Hôm qua kích động quá nên chưa kịp hỏi, hôm nay phải hỏi cho rõ ràng.
Cô ấy nhìn về phía Hứa Diệp, cười nói: “Tôi mua trà sữa cho hai cậu này, cùng nhau uống đi.”
Ngoài cửa, trợ lý của Từ Nam Gia đi vào, trên tay cầm ba ly trà sữa.
Trợ lý có hơi bất lực.
Vốn chỉ mua cho Hứa Diệp và Ngô Vân Phong, thế nhưng Từ Nam Gia cũng phải nhân cơ hội này mà uống một ly.
Chuyện này cũng không tiện từ chối.
Trợ lý cũng chỉ có thể đồng ý, thế nên chọn loại không đường cho Từ Nam Gia.
Ngô Vân Phong dẫn đầu đi lên trước, cậu ta nhận lấy trà sữa do trợ lý đưa đến, cười nói: “Cảm ơn cô giáo.”
Từ Nam Gia gật đầu một cái, đưa một ly khác cho Hứa Diệp.
“Mau cầm lấy.” Cô ấy thúc giục một câu.
Hứa Diệp có hơi đau đầu, vội cái gì chứ?
Sau khi hắn giơ tay nhận lấy trà sữa, chỉ thấy Từ Nam Gia lập tức cầm lấy ly trà sữa thuộc về mình từ trong tay trợ lý.
Từ Nam Gia cười hì hì một tiếng, nói: “Tôi biết cậu đang định làm gì! Trà sữa phải uống như thế này!”
Cô ấy cầm ngược ly trà sữa lại, đáy ly hướng lên trên.
Sau đó cắm ống hút từ dưới đáy ly vào.
Động tác này vô cùng lưu loát.
Sau khi cắm ống hút vào, Từ Nam Gia hít một hơi trà sữa, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
“Tôi không làm sai chứ?”
Ngô Vân Phong ở bên cạnh thấy như thế, động tác trên tay lập tức dừng lại.
Cậu ta vốn định cắm ống hút vào bình thường.
Thế nhưng nếu người hướng dẫn đã làm như thế, vậy thì cứ làm theo đi!
Mình muốn làm chú chó trung thành nhất của người hướng dẫn.
Ngô Vân Phong cầm ngược ly trà sữa lại, cắm ống hút từ đáy ly vào.
Cậu ta cũng hít một hơi, trên mặt lộ vẻ thỏa mãn.
“Uống như thế thật sự rất ngon.”
Lúc này, sắc mặt của trợ lý Từ Nam Gia đã đầy dấu chấm hỏi.
Hai người đang làm gì thế?
Trạng thái tinh thần của hai người không có vấn đề gì đó chứ?
Phải biết rằng, chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» sẽ livestream vài đoạn cuộc sống thường ngày.
Người xem những đoạn cuộc sống hàng ngày này sẽ ít hơn bản chương trình chính, nhưng cũng không phải là không có ai xem.
Từ Nam Gia à, cô thật sự không quan tâm đến hình tượng Vitality Girls của mình sao?
Lúc này là thời gian livestream của nhóm Từ Nam Gia, đang có một ít khán giả quan sát.
Những khán giả này đều là fan cá nhân của ba người, còn là kiểu ngoan cố.
“Em gái Nam Gia ơi! Dừng lại đi mà! Em đã bị Hứa Diệp dẫn lệch hướng rồi!”
“Ngô Vân Phong, cậu không bị bệnh đó chứ? Chẳng lẽ cậu cũng có bệnh à?”
“Toang luôn, những người đi theo Hứa Diệp đều không có ai bình thường cả.”
Trong phòng livestream, một đống bình luận xuất hiện.
Thế nhưng, chuyện mà lúc này khán giả càng quan tâm hơn chính là Hứa Diệp đang làm gì.
Từ Nam Gia nhìn thấy Hứa Diệp chậm chạp không cắm vào, bắt đầu có chút nóng nảy.
“Sao cậu còn chưa cắm ống hút vào, nhanh lên đi, giống như tôi nè!”
Hứa Diệp nhìn Từ Nam Gia, biểu hiện giống như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.
“Có phải hai người đều có bệnh không? Tại sao lại uống trà sữa như thế chứ? Hai người không cảm thấy cắm ống hút từ đáy ly vào là rất ngu ngốc sao?”
Hứa Diệp thành thật nói.
Dứt lời, Từ Nam Gia và Ngô Vân Phong đều ngẩn.
Rõ ràng lần trước cậu đã làm như thế mà!
Nữ trợ lý của Từ Nam Gia cũng thở dài một tiếng.
Tốt quá rồi, cuối cùng cũng có một người bình thường.
Từ Nam Gia có chút tủi thân nói: “Không phải lần trước cậu uống như thế sao?”
Hứa Diệp nghi ngờ nói: “Vậy à? Tôi quên rồi, bỏ đi, chuyện này không quan trọng, trà sữa không phải uống bằng cách giống như hai người đâu.”
Hắn đặt ly trà sữa lên bàn, sau đó cẩn thận xé lớp vỏ đã ép trên miệng ly trà sữa.
Miệng ly trà sữa được xé ra toàn bộ.
Hứa Diệp cắm ống hút vào, uống một hơi.
“Hai người nhìn xem, cắm ống hút vào như thế, không chỉ có thể dùng ống hút để uống, nếu cảm thấy dùng ống hút còn chưa đã nghiền, còn có thể cầm ly trà sữa lên để uống một ngụm lớn.”
Hứa Diệp nghiêm túc giảng giải.
Cả phòng huấn luyện chìm trong yên tĩnh.
Ánh mắt Từ Nam Gia cũng rơi xuống trên người Hứa Diệp.
Trà sữa, xé miệng, cắm ống hút vào bên trong.
Cậu có bị khùng không?
Tại sao phải xé lớp màng ra rồi cắm ống hút vào chứ?
Chương 79: Rút mười lần liên tiếp (1)
Nhưng hình như cậu ấy nói cũng có lý.
Lúc này, bình luận ở phòng livestream trực tiếp tăng lên gấp đôi.
“Cái gì thế này? Tôi cảm thấy Viện trưởng nói rất có lý!”
“Chị Nam Gia ơi, chị từ bỏ đi, những người ở Bệnh viện Tâm thần đều không sánh bằng Hứa Diệp!”
“Rõ ràng nhìn qua Hứa Diệp là người có vấn đề, nhưng tại sao tôi lại cảm thấy người có bệnh là Từ Nam Gia và Ngô Vân Phong chứ!”
Từ Nam Gia nhìn vào ly trà sữa trên tay mình.
Ống hút cắm vào từ dưới đáy.
Cô ấy lại nhìn qua ly trà sữa của Hứa Diệp, ống hút của người ta cắm từ trên xuống.
“Tôi… Tôi… Không phải… Cậu…”
Từ Nam Gia nhất thời không nói lên lời.
Hứa Diệp thở dài một tiếng: “Mau đi khám đi, tình huống hiện tại của hai người hiếm thấy lắm đó.”
Đám nhân viên công tác ở hậu trường của chương trình cũng rơi vào trầm tư.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bây giờ Hứa Diệp lại có thể nói người khác có vấn đề sao?
Trương Quang Vinh thở dài một hơi.
Chỉ hy vọng những người khác của công ty Từ Nam Gia sẽ không đến tìm ông ấy gây chuyện.
Ai mà biết bệnh tâm thần lại có tính lây lan chứ?
Từ Nam Gia sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới khôi phục lại bình thường.
Đúng là cô ấy có hơi nghi ngờ liệu rằng bản thân có phải cũng bị bệnh tâm thần rồi hay không.
Thật sự rất kỳ lạ.
Trợ lý của Từ Nam Gia nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp một lúc, sau đó rời khỏi phòng huấn luyện.
Cô ấy đã quyết định, phải cố gắng cách xa Hứa Diệp một chút!
Còn về phần Từ Nam Gia.
Haizz, liên lạc với bác sĩ tâm lý trước vậy.
Đợi sau khi trợ lý rời đi, Từ Nam Gia hắng giọng một tiếng, hỏi: “Tiết mục tiếp theo hai người có ý kiến gì không?”
Ngô Vân Phong nói: “Cô giáo, em nghĩ hay là lấy sở trường hát nhảy của em ra đi.”
Từ Nam Gia nhìn về phía Hứa Diệp.
“Cậu thì sao?”
“Cô giáo, gần đây tôi học được cách xem chỉ tay, cô có cần tôi xem giúp không?”
“Cậu còn biết xem chỉ tay cơ à?”
Từ Nam Gia thích nhất là kiểu xem bói này, ví dụ như xem chòm sao, bài tarot, cung hoàng đạo…
Đồ vật kết hợp, ai cũng không thể từ chối.
Nghe thấy Hứa Diệp biết xem chỉ tay, cô ấy lập tức cảm thấy hứng thú.
Hứa Diệp không còn lý do nào tốt hơn để tiếp xúc với Từ Nam Gia, hắn nhắm mắt lại.
Những cô gái ở độ tuổi này, chính là cảm thấy tò mò về mấy chuyện đó.
Nhìn thấy lần đầu tiên mới thử đã thành công, Hứa Diệp quyết định tiếp tục thâm nhập sâu hơn.
“Hiểu sương sương thôi, để tôi xem qua cho cô.”
Hứa Diệp chủ động tiến lên, Từ Nam Gia cũng giơ tay trái ra.
Ngón tay của Từ Nam Gia thon dài trắng nõn, không có móng tay giả, có sự xinh xắn tự nhiên.
Nếu như đi làm mẫu tay, chắc chắn đủ dùng.
Hứa Diệp trực tiếp giơ tay ra, chạm vào tay của Từ Nam Gia.
“Rút liên tiếp mười lần!”
Lần này, điểm tích lũy của Hứa Diệp vừa đủ hơn 400, đủ cho hắn rút mười lần liên tục.
“Ký chủ đang tiến hành rút thưởng mười lần, khấu trừ 400 điểm tích lũy.”
“Rút thưởng thất bại.”
“Rút thưởng thành công.”
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống liên tục vang bên tai Hứa Diệp.
Không lâu sau, kết quả rút thưởng đã có.
“Đỉnh vãi! Không hổ là ngôi sao may mắn của mình, rút mười lần lại trúng đến năm cái!”
Hứa Diệp vô cùng kích động.
Với sức của một mình Từ Nam Gia, đã khiến cho tỷ lệ trúng thưởng từ 20% tăng lên đến 50%.
Còn có ai nữa?
“Nếu cứ tiếp tục như thế, đợi sau khi ghi hình chương trình xong, không phải Từ Nam Gia sẽ bay mất sao? Mình phải nghĩ cách mới được.”
Hứa Diệp nghiêm túc suy nghĩ một chút, cách ổn thỏa nhất, đó chính là yêu đương với cô gái nhóm nhạc này.
Nhưng chuyện này là không thể nào.
Thành viên của nhóm nhạc nữ không thể yêu đương.
Một khi các cô yêu đương, không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, mà còn sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của cả một nhóm.
Mà Từ Nam Gia là một thành viên có năng lực nghiệp vụ rất tốt trong nhóm nhạc, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện như thế.
“Suy nghĩ thêm cách khác vậy.”
Hứa Diệp chỉ có thể đè suy nghĩ này xuống.
Hắn khôi phục tinh thần, nhìn vào tay Từ Nam Gia, chậm rãi nói: “Cô giáo, tình huống của cô có chút phức tạp, không tiện nói ở chỗ này, chúng ta nói riêng một chút.”
Từ Nam Gia lo lắng hỏi: “Là chuyện tốt hay là xấu thế!”
“Chuyện tốt.”
Lúc này Từ Nam Gia mới thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Diệp trở về ghế ngồi, bắt đầu kiểm tra thu hoạch lần này của mình.
【Quả Nhập Vai x1】
Hai phần thưởng đầu tiên hắn đã từng rút được.
Chỉ cần có một tấm phiếu đổi bài hát, ít nhất không phải sợ sau này sẽ không có bài hát.
Thế nhưng phần thưởng tiếp theo lại rất phù hợp với phong cách của hệ thống.
【Sách hướng dẫn kỹ năng hát Yodel () (Cấp độ A)】
) Yodel: Hát yodel là lối hát lặp đi lặp lại và thay đổi nhanh chóng độ cao thấp của âm giọng, chuyển qua lại giữa âm cao (gọi là âm đầu hay falsetto) và âm thấp (gọi là âm ngực).
Chương 80: Đi đến đâu người ta phải nhường đường đến đấy (1)
Kiểu hát Yodel là kiểu hát đặc biệt trên Trái Đất, bắt nguồn từ vùng núi Alpen ở Thụy Sĩ.
Trong quá trình người dân du mục ở nơi này chăn thả và giao lưu, đã phát triển ra kiểu hát đặc biệt này.
Hứa Diệp biết rõ kiểu hát này là bởi vì một bộ phim điện ảnh.
Bộ phim kia tên là «Xin Chào, Quý Ông Tỷ Phú», do diễn viên Thẩm Đằng, người đã từng học ở Trường nghệ thuật Quân sự đóng chính.
Trong bộ phim này có một bài hát tên là «Bành Trướng», chính là dùng kiểu hát này để biểu diễn.
Kiểu hát Yodel yêu cầu giọng hát thật giả phải thay đổi nhanh chóng trong thời gian ngắn, độ khó rất cao.
Trên Trái Đất, ca sĩ có thể thể hiện tốt bài hát «Bành Trướng» này không nhiều.
Sau đó, Hứa Diệp xem phần thưởng tiếp theo.
【Bài hát «Bành Trướng».】
Trong lòng Hứa Diệp cười ha ha.
“Hệ thống này, mày cho rằng như thế là có thể làm khó được tao sao? Tao đã không còn là ăn mày quá khứ nữa, không còn là một người khi hát theo phong cách Tengger sẽ lúng túng đến mức cắm ngón chân xuống đất nữa rồi.”
“Bài hát này, tao sẽ hát!”
Chủ yếu là có thể tiết kiệm được một tấm phiếu đổi bài hát.
“Còn có phần thưởng cuối cùng, xem thử nào.”
Khi Hứa Diệp nhìn thấy phần thưởng cuối cùng, khóe miệng co quắp mấy cái.
Món này không còn gì để nói, chắc chắn là một thứ tốt.
“Nhưng tại sao chỉ cho mình có một nửa?”
【Lời bài hát «Lonely Warrior».】
“Hệ thống, nhạc khúc đâu?” Hứa Diệp.
Chỉ là hệ thống này từ sau khi hoàn thành dẫn dắt newbie liền giống như đã biến mất vậy, rất ít khi lên tiếng.
“Chỉ cho tao lời bài hát, tao hát kiểu gì đây? Không muốn để tao hát đúng không?”
Bài hát «Lonely Warrior» này vô cùng nổi tiếng.
Là ca khúc chủ đề tiếng Trung của phim hoạt hình League of Legends Battle of Two Cities, kết quả không ngờ lại bùng nổ dữ dội dưới cái mác nhạc thiếu nhi.
Thứ mà bài hát này biểu đạt, mỗi người sẽ có cách hiểu riêng.
Hứa Diệp đã từng nghe qua rất nhiều lần, hắn cũng rất thích bài hát này.
“Lời hay, bài hát cũng cũng rất hay, đáng tiếc thật.”
Hứa Diệp quyết định buông bỏ bài hát này trước.
Hắn có thể dựa vào trí nhớ để thử phổ nhạc cho bài hát này.
Nhưng chuyện đó không có ý nghĩa gì.
Trực tiếp lấy bài hát này ra quá thua thiệt, một điểm tích lũy cũng không lấy được.
Người mạnh chân chính tuyệt đối sẽ không làm như thế.
Sau khi xem xong phần thưởng, Hứa Diệp tập trung sự chú ý lại.
Hắn để Từ Nam Gia và Ngô Vân Phong trao đổi tiết mục biểu diễn trước, còn hắn thì nghe bài hát «Bành Trướng» này.
Tiếng hát vừa vang lên, trong đầu Hứa Diệp liền nổi lên dáng vẻ gợi đòn của Vương Đa Ngư ().
) Vương Đa Ngư: Nhân vật mà diễn viên Thẩm Đằng thủ vai trong “Xin Chào, Quý Ông Tỷ Phú”.
Trải qua một tháng học tập, bản thân Hứa Diệp đã có sự hiểu biết nhất định về âm nhạc và biểu diễn.
Biểu diễn trên sân khấu, là ca hát, nhưng cũng không chỉ là ca hát.
Tiết mục tiếp theo, nhất định sẽ có thí sinh nghĩ cách để biểu diễn ra một sân khấu lớn.
Tổ chương trình cũng sẽ phối hợp.
Sau khi Hứa Diệp nghe đi nghe lại bài «Bành Trướng» nhiều lần, trong lòng hắn đã có một suy nghĩ.
Lần này, hắn cần bạn nhảy.
Nếu như bài này chỉ biểu diễn trên sân khấu một mình, hiệu quả sẽ thiếu đi một chút.
Nhưng nếu có bạn nhảy, sẽ khác biệt hoàn toàn.
Ai mà không biết vừa hát vừa nhảy chứ?
Lúc này, Từ Nam Gia và Ngô Vân Phong đã nói chuyện xong.
Từ Nam Gia đi đến trước mặt Hứa Diệp, hỏi: “Hứa Diệp, cậu tính thế nào?”
Vừa rồi khi trao đổi với Ngô Vân Phong, cô ấy cảm thấy vô cùng thất bại.
Sau lưng Ngô Vân Phong có công ty, tiết mục của cậu ta thực ra đã được bên phía công ty chuẩn bị rồi.
Tác dụng của cô ấy căn bản không lớn.
Chuyện này khiến cho Từ Nam Gia có chút mất mát.
Có lẽ Hứa Diệp cũng thế.
Thế nhưng Hứa Diệp lại nói: “Cô giáo, có lẽ tôi cần cô giúp tôi biên đạo một đoạn nhảy, có được không?”
Ánh mắt Từ Nam Gia lập tức trở nên sáng lạng.
“Cậu muốn tôi giúp cậu biên đạo nhảy sao?”
Hứa Diệp nghiêm túc gật đầu.
Trên mặt Từ Nam Gia lộ ra nụ cười rạng rỡ.
“Được! Tôi sẽ giúp cậu chuyện vũ đạo! Nếu là những phương diện khác thì có thể hơi khó, nhưng về vũ đạo tôi am hiểu nhất.”
Từ Nam Gia rất tự tin trên phương diện này.
Năng lực nghiệp vụ về phương diện ca hát thì cô ấy cũng bình thường.
Thế nhưng về vũ đạo thì cô ấy rất chuyên nghiệp.
Nhóm nhạc nữ sao có thể không biết vũ đạo chứ?
Cô ấy đã học nhảy từ nhỏ, ngay cả một vài tiết mục vũ đạo của nhóm cũng là do cô ấy tự mình sắp xếp.
“Vậy cậu muốn vũ đạo như thế nào?” Từ Nam Gia hỏi.
Hứa Diệp nhìn về phía Ngô Vân Phong.
Ngô Vân Phong ở bên cạnh đã vểnh tai lắng nghe từ lâu.
Cậu ta cũng rất tò mò Hứa Diệp sẽ chuẩn bị tiết mục gì cho vòng thi tới.
Thấy Hứa Diệp nhìn qua, Ngô Vân Phong nhất thời cảm thấy không ổn.
Chương 81: Đi đến đâu người ta phải nhường đường đến đấy (2)
Từ Nam Gia cũng nhìn về phía Ngô Vân Phong.
“Cậu về được rồi.” Từ Nam Gia nói.
“Vâng!”
Ngô Vân Phong lúng túng cười một tiếng, nhanh nhẹn đứng dậy rời đi.
Đợi sau khi Ngô Vân Phong rời đi, Hứa Diệp lấy điện thoại của mình ra.
Hắn tải dữ liệu liên quan đến bài hát «Bành Trướng» về điện thoại của mình.
“Cô giáo, chúng ta nghe bài hát trước đã.”
Từ Nam Gia vui vẻ sát gần lại.
Hứa Diệp ấn phát ra.
Nhạc đệm của bài hát vang lên.
Chỉ mới nghe nhạc đệm, không thể nghe ra được gì cả.
Chỗ tinh túy của bài «Bành Trướng» là nằm ở kiểu hát.
Đợi sau khi nghe nhạc đệm xong, Hứa Diệp cũng gửi một bản lời bài hát cho Từ Nam Gia.
Sau khi Từ Nam Gia xem xong, cô ấy mở miệngnói: “Hình như bài hát này rất vui vẻ.”
Với trình độ của cô ấy, thực ra chỉ có thể cảm nhận được những thứ này.
Cô ấy chắc chắn không thể tưởng tượng ra được dáng vẻ khi biểu diễn.
Thế giới này còn chưa xuất hiện kiểu Yodel để biểu diễn bài hát tiếng Trung.
Hứa Diệp chậm rãi nói: “Vậy nên vũ đạo của bài hát này cũng cần vui vẻ một chút.”
Hai người bắt đầu nói chuyện liên quan đến bài hát này.
Về phương diện vũ đạo, Từ Nam Gia rất có ý tưởng.
Rất nhanh, cô ấy đã nghĩ đến một vài động tác, biểu diễn ngay tại hiện trường cho Hứa Diệp xem.
Có một vài động tác đã bị Hứa Diệp loại bỏ, cũng có một vài động tác được giữ lại.
Đợi đến cuối cùng, Hứa Diệp đưa ra yêu cầu hàng đầu của mình.
“Cô giáo, tôi có một động tác, nhất định phải biên tập vào trong vũ đạo cho tôi.”
Từ Nam Gia nghi ngờ hỏi: “Động tác gì?”
Hứa Diệp đứng lên.
Hắn đi ra giữa phòng học, điều chỉnh cảm xúc trên mặt, đó là một loại biểu cảm vừa khiêm tốn lại mang theo một chút khoa trương.
Đơi sau khi hắn đứng vững, hai tay tự nhiên hạ xuống, sau đó bắt đầu đi về phía trước.
Sau khi nhìn thấy động tác của Hứa Diệp, Từ Nam Gia trực tiếp há hốc mồm, gần như có thể nhét một quả trứng vào.
Tư thế của Hứa Diệp thật sự rất kỳ lạ.
Lúc hắn đi về phía trước, bước theo dáng chữ bát (八), cánh tay đung đưa, còn kết hợp với bả vai một trước một sau, lay động trái phải, cả người cũng đung đưa trái phải.
Động tác này phải nói thế nào đây.
Không đẹp chút nào.
Nhìn qua thì vô cùng gợi đòn.
Đúng vậy, rất gợi đòn.
Nếu có ai dùng tư thế này đi trên đường phố, chắc chắn chưa đi được mười bước đã bị người ta lao vào đánh.
Đợi sau khi Hứa Diệp đi vài bước, hắn nhìn về phía Từ Nam Gia.
“Cô giáo, chính là động tác này.”
Từ Nam Gia cảm thấy lúng túng đến mức ngón chân cắm xuống đất.
Vũ đạo của người khác thì đẹp mắt thu hút.
Còn động tác của cậu là cái khỉ gì thế?
“Cậu nhất định phải thêm động tác này vào phần biên đạo nhảy sao?”
“Không được ạ?” Hứa Diệp hỏi ngược lại.
Từ Nam Gia nhất thời không còn vui vẻ nữa.
Không dễ gì mới làm người hướng dẫn của Hứa Diệp, sao có thể nói là không được chứ.
Hôm nay cho Hứa Diệp có làm ra động tác dở người hơn nữa, cô ấy cũng phải thêm vào.
Từ Nam Gia ưỡn ngực nói: “Được! Cậu còn yêu cầu gì nữa không, nói ra luôn đi!”
“Vậy cô đi thử vài bước xem, cảm nhận mị lực của nhịp bước này.”
“Hả?”
Biểu cảm của Từ Nam Gia nhất thời sụp đổ.
Cô ấy là thành viên của nhóm nhạc nữ đó, thật sự phải làm như thế sao?
Hứa Diệp rất nghiêm túc nói: “Cô thử đi, không có bệnh thì đi vài bước.”
Chuyện này không phải là hắn muốn Từ Nam Gia làm trò hề.
Chủ yếu vì động tác này rất quan trọng.
Nếu như không có động tác này, vậy thì bài «Bành Trướng» không có linh hồn rồi.
Nhịp bước vừa rồi được xưng là “nhịp bước tỷ đô” trên Trái Đất.
Không có một tỷ thì sẽ không đi được.
Từ Nam Gia phải hoàn toàn nắm được nhịp bước này thì Hứa Diệp mới yên tâm được.
Từ Nam Gia đứng dậy, cô ấy vẫn còn hơi do dự.
Hứa Diệp: “Đi hai bước là được, cô giáo à, cô phải nắm được tinh túy của động tác này chứ.”
“Được, để tôi thử một chút.”
Từ Nam Gia thử bước đi một bước.
“Động tác của cô không đúng rồi.”
Hứa Diệp bắt đầu hướng dẫn.
Hắn chính là khán giả đã từng xem «Xin Chào, Quý Ông Tỷ Phú», cho nên hiểu rất sâu về động tác này.
“Cô hãy thử tưởng tượng rằng, bây giờ cô đang có một tỷ tiêu xài tùy ý, cô đi đến đâu người ta phải nhường đường đến đấy, mỗi bước đi đều làm mưa làm gió, một bước đi như ngàn dặm, đi một bước như đã sống mấy đời!”
Biểu cảm của Từ Nam Gia sắp vặn vẹo rồi.
Mình không nên đến đây mới phải.
Tại sao lại trở thành thế này chứ.
Trong phòng livestream, các khán giả đều đã cười như điên.
“Xin hỏi người hướng dẫn này là ai thế?”
“Em gái Nam Gia mau chạy đi, bây giờ vẫn còn kịp đó!”
“Vừa rồi tui mới thử đi mấy bước trước mặt mẹ, mẹ tui trực tiếp áp dụng quy tắc bàn tay phải, bà ấy nói rằng nhà tui không chứa chấp kẻ tâm thần.”
Chương 82: Đây là kiểu uống trà gì vậy? (1)
“Thật khó tưởng tượng, sau khi ở chung một tuần lễ, em gái Nam Gia sẽ trở nên thế nào.”
Rất nhiều fan của Vitality Girls bắt đầu lo lắng cho Từ Nam Gia.
Lúc này, sau khi Từ Nam Gia trải qua một trận đấu tranh tâm lý, cô ấy đã nghĩ thông suốt rồi.
Nếu đã làm người hướng dẫn của Hứa Diệp, vậy thì chấp nhận số phận vậy.
Từ Nam Gia tự nhiên hạ tay xuống, cô ấy bày ra dáng vẻ sang chảnh, bắt đầu đi về phía trước.
Hai mắt Hứa Diệp tỏa sáng: “Đúng vậy, chính là như thế!”
Phòng livestream, rất nhiều fan của Từ Nam Gia đã tan nát cõi lòng.
“Em gái ơi! Hứa Diệp, cậu mau trả em gái lại cho tôi!”
“Hết cứu! Hết cứu thật rồi! Trước đó là Đổng Ngọc Khôn, bây giờ là Từ Nam Gia!”
“Bệnh tâm thần sẽ lây lan đó!”
“Tôi đột nhiên có chút mong đợi về tiết mục của Hứa Diệp nha!”
Những khán giả này chỉ biết hai người đang chuẩn bị tiết mục, nhưng bài hát cụ thể là gì thì bọn họ không nghe thấy được.
Thế nhưng động tác này, nếu như thêm vào màn biểu diễn, chắc chắn sẽ bùng nổ.
Trông gợi đòn quá rồi.
Rất nhanh, Từ Nam Gia đã nắm giữ được tinh túy của động tác này, thậm chí cô ấy còn cảm thấy bước đi như thế sẽ sinh ra một loại khí chất kỳ lạ.
Giống như cứ đi như thế thì bản thân sẽ có một tỷ thật vậy.
Từ Nam Gia không hề phát hiện, cô ấy đã dần trở thành phong cách của Hứa Diệp.
Cuộc trao đổi ngày hôm nay kết thúc, Từ Nam Gia quay trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Buổi thu âm của ngày hôm nay cũng đã kết thúc.
Lúc Hứa Diệp rời khỏi phòng huấn luyện, một nhân viên công tác gọi hắn lại.
“Hứa Diệp, người của công ty giải trí Thanh Điểu muốn gặp cậu, bọn họ đang đợi ở phòng khách, đạo diễn Trương nói muốn gặp hay không do cậu quyết định, không gặp cũng chẳng có ảnh hưởng gì.”
“Được, tôi biết rồi, phiền anh dẫn tôi đi.”
“Cậu đi theo tôi.”
Nhân viên công tác dẫn Hứa Diệp đến phòng tiếp khách do tổ chương trình chuẩn bị.
Hứa Diệp mở cửa ra, bên trong có một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sô pha.
Nhìn thấy Hứa Diệp đi vào, ông ta trực tiếp đứng dậy cười nói: “Hứa Diệp, xin chào, tôi là Tổng thanh tra Âm nhạc của công ty giải trí Thanh Điểu – Lưu Chương, hân hạnh được gặp cậu.”
Hứa Diệp nghi ngờ nói: “Ông vui thế cơ à?”
Biểu cảm của Lưu Chương trực tiếp cứng đờ.
Mẹ nó, có bệnh thật sao.
Có vẻ không phải tin đồn thất thiệt.
Lần này Lưu Chương đến là để đại diện công ty giải trí Thanh Điểu thăm dò xem Hứa Diệp có bằng lòng đến chỗ bọn họ hay không.
Là công ty lão làng trong giới giải trí, một trong bốn công ty hàng đầu.
Thủ đoạn của công ty giải trí Thanh Điểu đơn giản nhưng rất thô bạo trong giới giải trí.
Có thể chèn ép thì cứ chèn ép, chèn ép không được thì lôi kéo.
Người trẻ tuổi mới xuất hiện có năng lực như Hứa Diệp đã lần lượt đè đầu cưỡi cổ Lý Tinh Thần.
Nếu cứ tiếp tục như thế, không nói đến lợi ích, ngay cả mặt mũi Tống Chính Kỳ cũng bay hết.
Chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» tính tới tính lui cũng chỉ còn hai tập nữa mà thôi, như Lý Tinh Thần tiếp tục bại dưới tay Hứa Diệp, vậy thị giá trị thương mại của cậu ta sẽ giảm đi rất nhiều.
Mà chi phí bọn họ đập xuống để tuyên truyền cho Lý Tinh Thần cuối cùng sẽ trở thành thứ giúp gia tăng nhiệt độ cho Hứa Diệp.
Đến lúc đó công ty giải trí Thanh Điểu sẽ trở thành trò cười trong giới.
Vậy nên lần này Tống Chính Kỳ mới để cho Lưu Chương tự mình đến, hơn nữa còn mang theo một bản hợp đồng cấp độ B không tệ đến.
Bây giờ Hứa Diệp vẫn chưa ra mắt, có thể lấy được hợp đồng cấp B đã là tốt lắm rồi.
Ngay cả sau khi Lý Tinh Thần ra mắt cũng chưa chắc lấy được bản hợp đồng này.
Tống Chính Kỳ cảm thấy ông ta đã cho Hứa Diệp đủ mặt mũi rồi.
Ông ta cũng đã tìm bên phía công ty giải trí Thanh Quang.
Vương Húc chỉ trả lời ông ta một câu.
“Tôi tôn trọng suy nghĩ của Hứa Diệp.”
Thực ra loại giao dịch này trong giới cũng không cần sự đồng ý của nghệ sĩ.
Thế nhưng Vương Húc vẫn làm như thế, dù cho công ty giải trí Thanh Điểu đã cho ông ấy một cái giá rất cao.
Hứa Diệp đồng ý thì giao dịch bình thường.
Nếu Hứa Diệp không đồng ý, vậy công ty giải trí Thanh Quang sẽ mãi mãi là hậu thuẫn của Hứa Diệp.
Lưu Chương cũng cho là vậy, bản hợp đồng cấp B này nhất định sẽ có sự hấp dẫn đối với Hứa Diệp.
Kết quả vừa đến, ông ta đã bị chỉnh đâu ra đấy.
“Người này có bệnh không thế, cho dù cậu ta đồng ý, công ty mình ký hợp đồng với một nghệ sĩ đầu óc dấm dớ, không biết là tốt hay xấu đây.” Trong lòng Lưu Chương thầm nghĩ.
Ông ta ho khan vài tiếng, nói: “Cậu nói chuyện thú vị thật.”
Hứa Diệp lại nói: “Thú vị là có ý gì?”
Lưu Chương lại ngẩn ra.
Ông ta cảm thấy đường não của mình và Hứa Diệp không cùng một sợi dây rồi.
Chương 83: Đây là kiểu uống trà gì vậy? (2)
Vậy phải trao đổi thế nào đây?
Lưu Chương quyết định sẽ nắm quyền chủ động, không thể bị Hứa Diệp nắm mũi dẫn đi nữa.
“Cậu ngồi xuống trước đi.”
Lần này Hứa Diệp không nói gì, ngồi xuống ghế sô pha đối diện Lưu Chương.
Công ty giải trí Thanh Điểu muốn ký hợp đồng với hắn, chuyện này Trịnh Vũ đã từng nhắc đến.
Hứa Diệp cũng biết rõ thái độ của Vương Húc.
Ông ấy căn bản không để chuyện này ở trong lòng.
Hứa Diệp cũng chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi công ty giải trí Thanh Quang.
Công ty lớn có nhiều tài nguyên, nhưng nghệ sĩ thì mấy ai có quyền được chọn chứ?
Nếu đến công ty giải trí Thanh Điểu thật, chắc chắn Hứa Diệp sẽ trở thành một quân cờ trong tay Tống Chính Kỳ, còn là kiểu không có sức phản kháng.
Chuyện mà Tống Chính Kỳ không biết là lúc Hứa Diệp ký hợp đồng với công ty giải trí Thanh Quang, hắn nắm trong tay quyền tự chủ rất lớn.
Con người Vương Húc đối đãi với người khác rất hào phóng, bằng không đã chẳng có nhiều nghệ sĩ đồng ý ở lại công ty giải trí Thanh Quang như vậy.
Ông chủ Phật hệ này vì người khác mà Phật hệ, mở công ty Phật hệ, nghệ sĩ dưới trướng cũng rất Phật hệ.
Hứa Diệp một năm chẳng làm ăn gì, tiền lương và phúc lợi vẫn hưởng như thường, tiền lương còn giống như lúc thực tập vậy.
Người của công ty này đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, cần gì phải rời khỏi chứ.
Cho dù có rời khỏi, Hứa Diệp sẽ ra ngoài tự mình làm, không đến công ty khác.
Lưu Chương nói ngay vào điểm chính: “Chắc hẳn bên phía công ty giải trí Thanh Quang đã nói với cậu rồi, tôi cũng không cần phải nói thêm nữa, tổng giám đốc Tống rất thích cậu, cũng rất xem trọng cậu, nếu cậu đồng ý đến công ty giải trí Thanh Điểu chúng tôi, chúng tôi có thể trực tiếp cung cấp lượng tuyên truyền cho cậu.”
Chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» được phát sóng trên Video QQ và Orange Video.
Độ phổ biến của Video QQ rất lớn, nhưng Orange Video thì khác.
Cổ quyền phía sau công ty này vô cùng phức tạp, mà vừa hay công ty giải trí Thanh Điểu có quyền phát biểu nhất định trong đó.
Trên diễn đàn Video, có rất nhiều video ngoài lề liên quan đến chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai», video tuyên truyền… Những thứ này đều là chỗ có thể động tay động chân.
Ví dụ như đẩy mấy video liên quan đến Hứa Diệp lên, vậy là có thể tăng thêm lượng tuyên truyền.
Có rất nhiều chỗ có thể ra tay.
Thực lực của công ty lớn là thứ mà công ty nhỏ căn bản không thể tưởng tượng nổi, công ty giải trí Thanh Quang không có năng lực này.
Hứa Diệp gật đầu một cái, lấy ra hộp dụng cụ ăn uống ở trong túi quần.
Biểu cảm của Lưu Chương lập tức cứng đờ.
“Tổng thanh tra Lưu, ông nói tiếp đi.” Hứa Diệp mỉm cười nói.
Lưu Chương đè suy nghĩ muốn điên cuồng giễu cợt xuống, tiếp tục nói: “Công ty giải trí Thanh Điểu chúng tôi nắm giữ rất nhiều tài nguyên lớn trong ngành…”
Hứa Diệp mở hộp, lấy đũa từ trong đó ra.
Lưu Chương chấm hỏi đầy đầu.
Chúng ta đang nói chuyện làm ăn, cậu lấy đũa ra làm gì vậy?
Hứa Diệp cười nói: “Tổng thanh tra Lưu, ông cứ nói tiếp đi, tôi hơi khát, nên muốn uống miếng trà.”
Lưu Chương theo bản năng gật đầu một cái, tiếp tục nói: “Về phương diện điện ảnh…”
Hứa Diệp lấy chiếc ly dùng một lần ở trên bàn ra, rót nước vào trong đó.
Sự chú ý của Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp thu hút.
Không phải cậu muốn pha trà sao?
Rót nước làm gì đấy?
Không phải lá trà còn chưa cho vào hay sao?
Nghe thấy âm thanh đã dừng lại, Hứa Diệp lại nói: “Tổng thanh tra Lưu, tôi vẫn đang nghe, ông cứ tiếp tục đi.”
Tiếp tục cái khỉ mốc!
Lưu Chương cảm thấy mình giống như đang đàn gảy tai trâu.
Quan trọng là cậu định pha trà kiểu gì?
Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp hoàn toàn thu hút.
Ông ta rất muốn biết, rốt cuộc đôi đũa ở trong tay của Hứa Diệp có tác dụng gì.
Không đúng, tại sao cậu ta lại mang theo dụng cụ ăn uống ở trên người chứ!
Lưu Chương lắc đầu, vội vàng nhớ đến đôi chân thon dài của nữ thư ký, lúc này mới tiếp tục nói: “Về phần hình tượng đại sứ quảng cáo…”
Lúc này, Hứa Diệp cầm hộp trà ở trên bàn lên.
Đây là lá trà do tổ chương trình chuẩn bị, chất lượng bình thường, không ngon cũng không dở.
Lưu Chương vừa nói, ánh mắt lại vô thức bị động tác của Hứa Diệp thu hút.
Hứa Diệp mở hộp trà ra, cầm đũa lên, đưa vào bên trong hộp trà, gắp một ít lá trà ra.
Đôi mắt của Lưu Chương dần dần trợn trừng, tầm mắt chuyển động theo tay của Hứa Diệp.
Đúng lúc này, Hứa Diệp gắp một lá trà lên, nhanh chóng cho vào trong miệng.
Sau khi nhai mấy cái, hắn cầm ly nước lên uống một ngụm lớn.
Sau đó lắc lắc đầu.
Ừng ực một tiếng.
Lá trà ở trong miệng được nuốt xuống.
Bên phía đối diện, đôi mắt của Lưu Chương trợn to, biểu cảm vô cùng kinh hoàng.
Đây là kiểu uống trà gì đây?
Chương 84: Sao có thể lên hot search như vậy chứ? (1)
Ai lại bỏ lá trà vào trong miệng rồi uống nước sau chứ?
Cậu bị thần kinh à!
Hứa Diệp lại uống một ngụm nước lớn, sau đó lặp lại động tác vừa rồi.
Sau khi làm xong, Hứa Diệp nhìn về phía Lưu Chương, cười nói: “Tổng thanh tra Lưu, ông cứ nói đi, tôi uống xong rồi.”
Lưu Chương trực tiếp để hợp đồng lên bàn.
“Cậu xem hợp đồng trước đi, tôi đi vệ sinh một lát!”
Nói xong, Lưu Chương lập tức đứng dậy, có chút bối rối chạy ra khỏi phòng tiếp khách.
Hứa Diệp khiến cho ông ta cảm thấy sợ hãi!
Đợi khi Lưu Chương ra ngoài, Hứa Diệp cầm hợp đồng ở trên bàn xem qua.
Không khác so với dự đoán của hắn, chỉ là phần phân chia kém xa công ty giải trí Thanh Quang.
Một vài điều lệ cũng rất nghiêm khắc, quyền tự chủ của nghệ sĩ rất ít, căn bản đều phải nghe theo công ty.
Đợi sau khi Lưu Chương quay lại không bao lâu, Hứa Diệp liền đi ra khỏi phòng khách.
Lưu Chương ngồi lại trong phòng khách mấy phút mới đi ra ngoài.
Đợi sau khi ông ta rời khỏi ký túc xá Ngôi Sao, lập tức mở máy gọi cho Tống Chính Kỳ.
“Tổng Giám đốc Tống, Hứa Diệp không đồng ý.”
Lúc này, Tống Chính Kỳ đang ở trong phòng làm việc.
Cô thư ký của ông ta đang đứng sau lưng, bóp vai cho ông ta.
Nghe thấy lời nói của Lưu Chương, Tống Chính Kỳ có chút ngạc nhiên.
“Cậu ta có nói là tại sao không?” Tống Chính Kỳ hỏi.
Lưu Chương đáp: “Không nói, tôi nghĩ hẳn là không hài lòng với hợp đồng của chúng ta.”
Tống Chính Kỳ hừ lạnh một tiếng: “Hợp đồng cấp B đã là tốt lắm rồi, thế là còn không hài lòng? Cho dù cậu ta có ký hợp đồng cấp A với công ty giải trí Thanh Quang cũng không thể khá hơn hợp đồng cấp B của chúng ta, được rồi, ông quay về đi, bây giờ cậu ta không đồng ý cũng chẳng sao, chúng ta có thể cho cậu ta thời gian suy nghĩ.”
Lưu Chương nhất thời kinh ngạc.
Ông ta rất hiểu Tống Chính Kỳ, lúc ông chủ nói ra câu này, chính là muốn ra tay với Hứa Diệp.
Chuyện này rất thường gặp trong giới giải trí.
Marketing ở trên mạng lúc trước cũng chỉ là thủ đoạn nhỏ.
Nếu muổn ra tay thật, đương nhiên phải khiến cho lượng tuyên truyền của Hứa Diệp giảm bớt đi.
Bên phía Orange Video, có thể đẩy video của một nghệ sĩ lên, đương nhiên cũng có thể khiến cho video bị ẩn đi.
Đến lúc đó, ngoại trừ có thể nhìn thấy Hứa Diệp trên bản chính của chương trình, những nơi khác đều sẽ không thể thấy Hứa Diệp.
Nhiệt độ của Hứa Diệp tự nhiên sẽ hạ xuống.
Công ty giải trí Thanh Điểu có thể đứng vững vị trí một trong bốn ông lớn hàng đầu đến tận bây giờ, là bởi vì phong cách làm việc của Tống Chính Kỳ.
Mấy năm nay, hướng gió của giới giải trí liên tục thay đổi.
Trước đây, mọi người đều thành thật đầu tư vào tác phẩm, các diễn viên các ca sĩ cũng có thực lực.
Lúc đó Tống Chính Kỳ vừa ý diễn viên hay ca sĩ nào đều làm như vậy, không gia nhập thì chèn ép.
Chỉ là thời đại đổi thay, không phải muốn phong sát ai là có thể phong sát người đó.
Nhưng cho Hứa Diệp một chút áp lực thì vẫn dư sức.
Về phần công ty giải trí Thanh Quang, ở trước mặt công ty giải trí Thanh Điểu chẳng đáng nhắc đến.
Tài nguyên trong ngành gần như đều do bốn công ty lớn siết trong tay.
Đợi đến khi Hứa Diệp cảm nhận được áp lực, tự nhiên sẽ biết nên lựa chọn thế nào.
“Vâng, ông chủ.” Lưu Chương nói.
Ông ta có suy nghĩ của mình, lần biểu diễn trước, bài hát «Nắng Sớm» do Lý Tinh Thần và Lục Diệu Dương song ca chính là do ông ta chế tác.
Lưu Chương là người làm nhạc chuyên nghiệp, ông ta cũng phải công nhận tài hoa của Hứa Diệp.
Người như thế, sao có thể tùy tiện đè xuống được?
Huống chi, người này còn không bình thường.
Ai biết được sau này cậu ta còn có biểu hiện gì.
Ông ta không thể nào đoán được suy nghĩ của ông chủ, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
“Vẫn phải xem tiếp theo Hứa Diệp có tạo ra tác phẩm xuất sắc nữa hay không, một khi xu thế của cậu ta dừng lại, cũng chỉ có thể mặc cho chúng ta gây khó dễ.”
Trong lòng Lưu Chương than thở một tiếng, ngồi lên xe rời đi.
Tống Chính Kỳ cúp điện thoại, biểu hiện trên mặt vô cùng lạnh nhạt.
Sau đó, ông ta gọi điện thoại cho Orange Video, sắp xếp thỏa đáng.
Cô thư ký ở bên cạnh chú ý đến biểu cảm của Tống Chính Kỳ.
Với sự hiểu biết của cô ta đối với Tống Chính Kỳ, bây giờ chắc chắn lửa giận của ông chủ đang cháy ngút trời.
Cô thư ký cởi mấy cúc áo ra.
“Cũng may hôm nay mình đi tất chân dây, nếu không lại phải lãng phí thêm một đôi rồi.”
Buổi tối hôm đó, Orange Video bắt đầu hành động.
Đối với bọn họ, cắt mất video đề cử, ẩn một vài video của Hứa Diệp cũng không có ảnh hưởng lớn gì.
Thực ra rất nhiều người sau khi xem bản chính xong sẽ không cố ý xem lại những video liên quan.
Chương 85: Sao có thể lên hot search như vậy chứ? (2)
Thế nhưng, fan của Hứa Diệp đã nhanh chóng phát hiện ra.
Trong một group thảo luận có tên là “Tổ hậu cần của Bệnh viện Tâm thần Hỏa Hoa”.
“Vừa rồi tôi mới tìm kiếm video ca hát của Hứa Diệp trên Orange Video, sao lại không thấy tăm hơi nhỉ? Là điện thoại của tôi có vấn đề sao?”
Một người có ID tên là “Không bị bệnh nên mới khám bệnh” gửi một tin nhắn vào trong group.
Sau khi tin nhắn này được gửi đến, rất nhanh đã có nhiều người rep lại.
“Tôi vào tìm kiếm cũng không thấy, chỉ có thể xem lại video livestream.”
“Trên logo tuyên truyền của «Những Ngôi Sao Ngày Mai» cũng không có logo quảng cáo của Hứa Diệp.”
“Bên phía Video QQ vẫn ổn, tất cả đều bình thường.”
“Viện trưởng đã xảy ra chuyện gì thế? Đắc tội với nhân vật nào sao?”
“Bệnh tâm thần đánh người cũng không phạm pháp nhỉ? Ai muốn xử Viện trưởng đó?”
Sau khi đề tài này tuôn ra, trong group vô cùng náo nhiệt.
Thế nhưng ở trong group này, vẫn có fan hàng thật giá thật của Hứa Diệp.
Bình thường mọi người cũng rất chú ý đến hắn.
Lúc này, một ID tên là “Đội trưởng Đội cảnh sát của Viện Hỏa Hoa” nhắn vào group.
“Video ca hát của Viện trưởng? Viện trưởng có ca hát hả?”
Nói xong, người đó gửi một tấm ảnh vào.
Tấm này là hình trang cá nhân Weibo của Hứa Diệp.
Tên là Ca sĩ Hứa Diệp, nhưng ghi chú ở phía dưới là “Blogger tấu hài”.
“Cậu ấy không phải blogger tấu hài hả?”
Sau khi người đó gửi tấm ảnh và tin nhắn này vào, mọi người đang rối rít trả lời lập tức im lặng.
Sau đó một đống tin nhắn gửi đến.
“Đội trưởng nói rất đúng!”
Thế nhưng rất nhanh, các bệnh nhân của Viện Hỏa Hoa đã chạy đến Weibo của Hứa Diệp để bình luận.
“Viện trưởng ơi, anh mau lên tiếng đi!”
“Đã rất lâu rồi cậu chưa đăng video đó!”
“Nên chia sẻ thêm tips nhỏ trong cuộc sống rồi!”
“Đừng nói, đừng nói nữa mà, thật đấy, nếu chỉ xem Weibo của Hứa Diệp, ai mà nghĩ cậu ấy là ca sĩ chứ!”
Đến bây giờ Hứa Diệp chỉ mới có ba bài đăng, một bài là tự giới thiệu, hai bài còn lại là tips nhỏ trong cuộc sống.
Ngay cả tuyên truyền cho bài hát mới của mình, Hứa Diệp cũng chưa từng đăng lên.
Chỉ là, cho dù các bệnh nhân có thúc giục thế nào, Hứa Diệp vẫn không có chút phản ứng.
Động tác của Orange Video nhanh chóng bị người trong ngành chú ý đến.
Người trong ngành đều có thể nhìn ra, đã có người đang ra tay với Hứa Diệp.
Mọi người cũng không có đánh giá gì đối với chuyện lần này, chỉ lo xem náo nhiệt.
Trong sự nghiệp của bất kỳ ai, đều sẽ phải trải qua một quá trình như vậy.
Giới giải trí cũng không ngoại lệ, đây chính là nơi ứng với câu nói trên.
Không phải Hứa Diệp không trả lời, mà là khoảng thời gian này hắn thật sự rất bận.
Từ trước đến giờ hắn chưa từng tiếp xúc với kiểu bài hát trong bài «Bành Trướng», dù có Sách hướng dẫn kỹ năng kiểu hát Yodel, nhưng muốn vận dụng thuần thục kiểu hát này, phải luyện tập thêm rất nhiều.
Ngoại trừ lần đó ra, hắn còn thu âm lại một bản chính thức, bên phía công ty cũng đăng nó lên trên diễn đàn âm nhạc.
Bản biểu diễn tại trường quay trong chương trình thuộc về tổ chương trình, nhưng bản quyền của bài hát thì để cho công ty đăng ký từ lâu.
Đây cũng là chỗ tốt khi có công ty, nếu không rất nhiều chuyện hắn phải tìm người khác làm, hoặc là tự làm.
Lợi nhuận của bài hát sẽ thuộc về Hứa Diệp và công ty giải trí Thanh Quang.
Bởi vì lúc đó công ty giải trí Thanh Quang chưa từng nghĩ đến chuyện Hứa Diệp có năng khiếu sáng tác, cộng thêm Vương Húc là người Phật hệ, lúc ký hợp đồng sẽ không viết điều này vào, vậy nên bản quyền của bài hát đều là của Hứa Diệp.
Những tác phẩm sau này mà Hứa Diệp sáng tác cũng thế.
Công ty giải trí Thanh Quang chỉ hưởng những quyền lợi nằm trong phạm vi phân chia mà thôi.
Sau khi bài hát chính thức phát hành, trong một đêm liền leo lên top mười bảng xếp hạng bài hát trên diễn đàn âm nhạc.
Đặc biệt là bài «Hà Đường Nguyệt Sắc», trực tiếp leo thẳng lên top ba.
Khu bình luận của bài hát này có một đám người đang giễu cợt.
“Mẹ tôi bảo tôi tải bài hát này xuống, nói là dùng để khiêu vũ.”
“Bên cạnh nhà chúng tôi là một quảng trường, mấy ngày nay các dì các cô nhảy múa ở quảng trường đều mở bài «Quả Táo Nhỏ» và «Hà Đường Nguyệt Sắc», tôi thật sự không chịu nổi nữa.”
“Tôi nguyện xưng bài hát này là vũ khúc mạnh nhất quảng trường!”
“Lúc đầu khi tôi nghe bài này còn thấy dễ nghe, nhưng tôi thật sự không ngờ, Hứa Diệp, tôi hận cậu!”
Đám cư dân mạng vừa mắng vừa nghe.
Đề tài “Vũ khúc mạnh nhất quảng trường” đã leo lên hot search trên Weibo một cách khó hiểu, mặc dù mới đứng top hai mươi mấy, nhưng đối với công ty giải trí Thanh Điểu mà nói, vô cùng chướng tai gai mắt.
Không phải đã giảm độ tuyên truyền rồi sao, sao lại còn lên hot search chứ!
Chương trình đã phát xong mấy ngày rồi!
Chương 86: Tips nhỏ trong cuộc sống
Trong phòng họp của công ty giải trí Thanh Quang.
Hứa Diệp, Trịnh Vũ và Trần Vũ Hân đều có mặt ở đây.
Trịnh Vũ liếc mắt nhìn cái thìa uống nước trong tay Hứa Diệp, mặt không đổi sắc.
Tôi quen rồi.
Tôi nhìn đến quen rồi!
Trịnh Vũ biểu thị, sau này bất kể Hứa Diệp làm ra bao nhiêu chuyện xấu hổ, anh ấy vẫn có thể giữ bình tĩnh.
“Hứa Diệp, đã bàn bạc xong màn biểu diễn của Vũ Hân, ý kiến của anh là chờ cậu ghi hình xong «Những Ngôi Sao Ngày Mai» rồi tính tiếp.” Trịnh Vũ chậm rãi nói.
Những ngày qua, nhiệt độ của Hứa Diệp tăng bất chợt, thế nên cũng có một vài chương trình tìm đến Hứa Diệp.
Ngoại trừ gameshow, còn có vài bộ phim điện ảnh và phim truyền hình.
Nhưng chất lượng đúng là một lời khó nói hết.
Những nhóm chương trình này đều mang ý định lợi dụng sự nổi tiếng của Hứa Diệp, chẳng hạn như tạo một vai diễn tạm thời cho Hứa Diệp, hoặc làm khách mời cho một gameshow rác rưởi, về phần sự phát triển cá nhân Hứa Diệp, chẳng liên quan gì đến bọn họ.
Trịnh Vũ sàng lọc một hồi, kết quả phát hiện không có cái nào tử tế.
Cho đến khi Hứa Diệp thực sự trở thành quán quân trong «Những Ngôi Sao Ngày Mai», e rằng tài nguyên tốt thật sự sẽ chưa tìm đến cửa.
Vẫn còn quá ít nguồn lực mà công ty giải trí Thanh Quang có thể liên hệ.
Bây giờ chỉ có duy nhất một chương trình tàm tạm mà Trần Vũ Hân chuẩn bị tham gia, tên là «Buổi Hòa Nhạc Đồng Quê».
Chương trình âm nhạc này thuộc kiểu chương trình thực tế mang phong cách sinh hoạt chậm rãi, không có nội dung cạnh tranh, rất phù hợp để Hứa Diệp thư giãn sau cuộc thi.
Đội ngũ chương trình sẽ thuê một căn nhà ở nông thôn, mỗi tập sẽ mời vài ca sĩ tới làm khách mời, tất cả những gì họ phải làm là hoàn thành những trò chơi nhỏ do tổ chương trình đề ra, kết thúc mỗi tập, mọi người sẽ phải hát một bài.
«Buổi Hòa Nhạc Đồng Quê» giống như màn biểu diễn cuối cùng, nhân tiện có thể làm phong phú thêm hoạt động giải trí của dân chúng địa phương.
Bởi vì chương trình này tương đối bình dị, cộng thêm nhịp điệu thoải mái, cho nên số người xem không hề nhỏ.
Trần Vũ Hân được tổ chương trình mời tham gia một tập, nhưng thời gian cụ thể vẫn chưa xác định.
Hứa Diệp gật đầu một cái: “Được ạ, vậy chờ xong bên này rồi tính.”
Gần đây hắn thật sự quá bận, không có thời gian đi.
Hứa Diệp không phản đối việc tham gia các chương trình tạp kỹ, thậm chí còn rất thích thú.
Bí mật nhắng nhít cũng có thể kiếm được điểm tích lũy, nhưng nhắng nhít ngay trước ống kính mới kiếm được nhiều điểm tích lũy.
Hai bàn tay này phải nắm bắt thật chặt.
Ống kính càng nhiều càng tốt, bất kể đó là chương trình tạp kỹ nào.
Ngược lại, chỗ để hắn nhắng nhít trong phim điện ảnh và truyền hình quá ít, hắn cũng không thể dùng vai diễn làm khùng làm điên được.
Hứa Diệp đã lên kế hoạch cho sự phát triển tiếp theo của mình trong giai đoạn này.
Gameshow chắc chắn phải tham gia, phim ảnh cũng phải đóng, tiền không thể không kiếm.
Có hệ thống làm núi dựa, tương lai sáng lạng khỏi bàn.
Trần Vũ Hân hỏi: “Hứa Diệp, cậu đã chuẩn bị xong bài hát cho vòng bán kết chưa?”
“Xong rồi ạ, hai người có muốn xem qua không?”
Trịnh Vũ nhất thời có chút dao động, thân thể nghiêng về phía trước.
Nhưng rất nhanh, anh ấy đã lấy lại bình tĩnh.
Trịnh Vũ nghiêm túc suy nghĩ, không nghe thì tốt hơn, nếu không nhìn Hứa Diệp biểu diễn sẽ không còn cảm giác kích thích bất ngờ nữa.
Trần Vũ Hân cũng lắc đầu: “Chị không nghe đâu, để xem tận mắt thì hơn.”
Cô ấy nở nụ cười xinh đẹp, khí chất trên người cũng khá hơn nhiều.
Mấy ngày nay, Trần Vũ Hân có thể nói là vô cùng thoải mái.
Nói cho đúng là nhờ có Hứa Diệp mới thoải mái như vậy.
Bản thân Trần Vũ Hân vốn chưa có bài hát nào nổi, kết quả cùng Hứa Diệp song ca bài «Hà Đường Nguyệt Sắc», lại gây ra hiệu ứng bùng nổ.
Ngay cả cô ấy cũng được kéo theo.
Hơn nữa dựa theo xu thế trước mắt, hiệu ứng này sẽ chưa dừng lại ở đây.
Mấu chốt nhất là, Hà Đường Nguyệt Sắc gần như phù hợp với mọi lứa tuổi.
Mấy ngày nay, số người theo dõi trên Weibo của cô ấy đã tăng lên mấy trăm nghìn, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên.
Cho nên, Trần Vũ Hân lựa chọn trở thành fan của Hứa Diệp.
Cô ấy phải phất cờ hò reo cho Viện trưởng Viện Hỏa Hoa.
Phải xem livestream buổi biểu diễn của Viện trưởng, xem trước sẽ rất nhàm chán.
“Vậy được, không xem thì không xem vậy.” Hứa Diệp nói.
Bây giờ Hứa Diệp có muốn cũng chỉ có thể cho bọn họ xem lời bài hát và nghe nhạc, ngoài ra chẳng còn gì khác.
Mấy người trò chuyện thêm chốc lát, Trịnh Vũ đưa Hứa Diệp xuống hầm để xe.
Tài xế đã chờ sẵn ở chỗ này rồi.
Trịnh Vũ dặn dò: “Cậu đừng để tâm đến chuyện Orange Video, công ty sẽ nói chuyện với bọn họ, cậu cứ yên tâm mà chuẩn bị tiết mục.”
“Em biết rồi anh Vũ, anh cứ yên tâm.”
Trịnh Vũ vỗ bả vai Hứa Diệp: “Được rồi, lên xe đi, cố gắng nhé.”
Hứa Diệp xoay người ngồi vào trong xe bảo mẫu.
Tài xế lái xe chậm rãi đi xa.
Trong xe, Hứa Diệp lấy điện thoại di động ra.
Hắn biết Orange Video đã làm những gì.
Chương 87: Muốn điên thì điên cùng nhau (1)
Công ty giải trí Thanh Quang muốn đàm phán với Orange Video đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Người ta căn bản không thèm để mắt đến mình.
Công ty giải trí Thanh Quang không có lấy một đỉnh lưu, lấy đâu ra quyền phát biểu.
Thật ra lời nói của Trịnh Vũ chỉ là an ủi.
Hứa Diệp mở Weibo, quét mắt nhìn lướt qua.
Rất nhanh hắn đã nhìn thấy đề tài “Vũ khúc mạnh nhất quảng trường”.
“Các bạn trẻ à, các bạn vẫn còn quá trẻ, hai bài hát này thì tính là vũ khúc mạnh nhất quảng trường gì chứ.”
Trong lòng Hứa Diệp than thở một câu.
Sau khi đọc xong tin tức, hắn kiểm tra khu vực bình luận.
Trong phần bình luận ở bài đăng tips nhỏ cuộc sống tập hai, lúc này đã có hơn hai chục nghìn bình luận.
Bài Weibo này thật sự quá nổi tiếng, thoát ra cả ngoài vòng.
Nếu không phải tên Weibo của Hứa Diệp ghi bốn chữ “Ca sĩ Hứa Diệp”, có khi những người qua đường hoàn toàn chẳng ngờ tới người đăng bài viết Weibo này là một ngôi sao.
Hơn nữa còn là một ca sĩ đang ăn khách.
“Nếu mọi người đã mong tui đăng Weibo như vậy, thích thì chiều.”
Hứa Diệp ngồi trên xe suy tư.
Không lâu sau, tài xế lái xe đến bãi đậu xe của ký túc xá Ngôi Sao.
“Tiểu Hứa, đến nơi rồi.” Tài xế nói.
Anh tài xế này đã làm việc ở công ty rất lâu, khá thân quen với mấy người Hứa Diệp, cũng coi như tương đối thân cận.
Tài xế nói xong thì nhấn nút trên xe.
Cửa xe bên cạnh Hứa Diệp chậm rãi mở ra.
Nhưng Hứa Diệp không xuống xe.
“Bác tài ơi.” Hứa Diệp nhẹ giọng nói.
Tài xế quay đầu liếc nhìn hắn, cũng không hỏi nhiều, chỉ mang vẻ mặt phức tạp nhấn thêm mấy nút.
Sau đó, toàn bộ cửa của xe đều được mở, kể cả cốp xe.
“Cảm ơn bác tài.”
Lúc này Hứa Diệp mới đứng dậy, sau đó nhảy ra khỏi cốp xe.
May mắn thay, không gian của chiếc xe bảo mẫu này khá rộng rãi, cốp xe không chật chội.
Đứng bên ngoài, Hứa Diệp nhìn chiếc xe bảo mẫu, trong lòng nhất thời nổi lên một suy nghĩ.
“Bác tài, anh chờ chút nhé, để tôi quay một đoạn video ngắn.” Hứa Diệp nói một câu.
Nửa giờ sau.
Fan hâm mộ của Hứa Diệp nhận được thông báo.
“Ca sĩ Hứa Diệp mà bạn đang theo dõi vừa đăng tải một bài viết.”
Bệnh nhân của Viện Hỏa Hoa nhất thời kích động không thôi.
“Cuối cùng cũng tới rồi! Để tôi xem Viện trưởng nói gì!”
Những bệnh nhân này lập tức bấm vào cập nhật của Hứa Diệp.
Khi nhìn thấy tiêu đề, bọn họ càng phấn khích hơn.
“Tips nhỏ trong cuộc sống của Hứa Diệp tập ba, cách giữ vệ sinh cho xế hộp sau khi rửa xong.”
Giống hệt phong cách trước đây của hắn, bên trên là caption, bên dưới là video.
“Tôi biết ngay mà, Viện trưởng chưa bao giờ quan tâm người khác làm gì!”
“Tôi chưa bao giờ thấy Viện trưởng đáp trả dư luận, nhưng tips nhỏ mà ảnh chia sẻ rất uy tín nha!”
“Tui thích nhất là tips nhỏ trong cuộc sống! Lần trước tui học được mánh gấp quần áo của anh ấy, trong nhà gọn gàng hơn không ít.”
Những bệnh nhân lập tức nhấp vào video, bắt đầu xem.
Lúc này, Nghiêm Mật vừa mới đến An Thành, đang nghỉ ngơi trong khách sạn.
Đối với những minh tinh cấp bậc như cô ấy, lịch trình mỗi ngày gần như kín mít.
Ngay cả theo yêu cầu của tổ chương trình Những Ngôi Sao Ngày Mai, cô ấy cần dẫn dắt ba thí sinh thực hiện chương trình, nhưng cô ấy cũng không thể ở An Thành suốt được.
Hôm nay cô ấy vừa làm xong những công việc khác mới trở về An Thành.
Trong khách sạn, rõ ràng cô ấy đã thả lỏng hơn nhiều, chỉ mặc một chiếc váy ngủ lụa đen, cả người nằm nghiêng trên ghế sofa, hai chân thon dài trắng nõn dang rộng ra, toát lên vẻ đẹp mặn mà của người phụ nữ trưởng thành.
Gần đây, Nghiêm Mật thực sự có chút lo lắng.
Mặc dù cô ấy đã lấn sân vào ba lĩnh vực điện ảnh, âm nhạc và truyền hình, cũng đã đạt được địa vị của Thiên Hậu trong giới ca hát, lấy được danh hiệu Thị Hậu trong lĩnh vực phim truyền hình.
Nhưng trong lĩnh vực điện ảnh, sự nghiệp của cô ấy vẫn luôn không mấy suôn sẻ.
Doanh thu phòng vé của một số bộ phim cô ấy tham gia đều ở mức trung bình.
Bởi vì tính cách cá nhân, nên dù đóng phim truyền hình hay điện ảnh, Nghiêm Mật luôn đảm nhận những vai nữ chính mạnh mẽ.
Loại vai diễn này hầu như không có cảnh tình cảm, hoặc nếu có thì cũng chỉ là những cảnh tình cảm mang tính chất xa cách.
Điều này khiến cho số kịch bản mà cô ấy có thể lựa chọn cũng rất ít.
Sau này, cô ấy nảy sinh ý định tự quay phim của mình và quyết định dành thời gian học hỏi nghiêm túc hơn về lĩnh vực điện ảnh.
Sau một thời gian cân nhắc kỹ lưỡng, studio của cô ấy đã đầu tư vào một bộ phim võ hiệp cổ trang.
Nghiêm Mật vô cùng tâm huyết với bộ phim này, xem như hạng mục trọng điểm của studio.
Chỉ là lúc chọn nhân vật chính lại gặp khó khăn.
Phim võ hiệp cổ trang, không thể thiếu được những cảnh đánh đấm.
Nhưng trong giới giải trí hiện nay, trai đẹp thì không biết đánh, biết đánh thì không đẹp trai.
Chương 88: Muốn điên thì điên cùng nhau (2)
Hơn nữa cô ấy còn yêu cầu cao về diễn xuất.
Nghiêm Mật vốn luôn lo lắng về chuyện chọn diễn viên, cho đến khi cô ấy xem được màn trình diễn của Hứa Diệp trong lớp Kỹ thuật diễn của siêu sao.
Ngoại hình và vóc dáng của Hứa Diệp có thể nói là rất xuất sắc, điều quan trọng nhất là hắn thật sự biết đánh đấm, còn biết diễn xuất.
Bản thân cô ấy đã rất có hứng thú với Hứa Diệp, sau khi nhìn thấy điểm sáng trên người Hứa Diệp lại càng chú ý hơn.
Trước đây, cô ấy tìm đến Hứa Diệp chỉ muốn mời hắn đi thử vai, xem thử có thể diễn vai nam chính hay không.
Nghiêm Mật không quan tâm đến chuyện Hứa Diệp chưa đủ tầm cỡ, cô ấy không cần lưu lượng, hoặc nói cách khác, bản thân cô ấy chính là lưu lượng lớn nhất.
Trong tình huống không ai có thể dùng được, nếu Hứa Diệp đồng ý tới tham gia diễn xuất, ngược lại là giúp cô ấy một đại ân.
Hứa Diệp cũng dứt khoát đồng ý.
Điều này khiến Nghiêm Mật luôn cảm thấy nợ Hứa Diệp một điều gì đó.
Tâm tư của phụ nữ đôi khi rất kỳ lạ, khi cô ấy nghĩ như vậy, cô ấy bắt đầu càng chú ý đến chàng trai này hơn.
Nghiêm Mật cầm điện thoại lên, đúng lúc thấy bài đăng trên weibo của Hứa Diệp.
Cô ấy đã theo dõi tài khoản của Hứa Diệp từ lâu, nhưng chưa bao giờ tương tác.
“Rửa xe xong làm thế nào để giữ cho bề ngoài xe sạch sẽ, mẹo vặt cuộc sống này…”
Biểu cảm của Nghiêm Mật trở nên có chút kỳ quặc.
Ai cũng biết, Hứa Diệp chưa bao giờ đăng mấy bài mẹo vặt kiểu này.
“Nhưng cũng không thể có cách gì không đáng tin đâu nhỉ? Chắc chỉ là lau xe nhiều hơn thôi.”
Sự tò mò dâng trào trong lòng Nghiêm Mật.
Cô ấy nhấn nút phát.
Màn hình hiện ra một bãi đỗ xe.
Bãi đỗ xe này Nghiêm Mật rất quen thuộc, chính là bãi đỗ xe của kí túc xá Ngôi sao.
Một chiếc xe bảo mẫu* màu đen đỗ ở trong vị trí đỗ xe, và Hứa Diệp đứng ở trước xe.
*Xe bảo mẫu – 保姆车 – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu.
Góc quay của video này là từ phía người thứ ba.
Về người quay phim, tất nhiên là tài xế của Hứa Diệp.
Đối với việc này, tài xế cho biết: “Tôi tự nguyện, hoàn toàn không bị ép buộc.”
Hứa Diệp chỉ vào chiếc xe bảo mẫu và nói: “Nhiều khi sau khi rửa xe xong, chúng ta lái xe ra ngoài và nó lại bị bẩn. Tôi có một mẹo nhỏ để giúp xe không bị bẩn.”
Giọng điệu của Hứa Diệp rất bình thản, biểu cảm cũng rất nghiêm túc.
Có vẻ như đây là một video bình thường nhỉ?
Nghiêm Mật càng thêm tò mò.
Trong video, Hứa Diệp tiếp tục nói: “Cách của tôi rất đơn giản, hơn nữa chi phí cũng rất thấp.”
Nói xong, Hứa Diệp quay người đi tới phía sau chiếc xe bảo mẫu.
Dáng người hắn bị chiếc xe bảo mẫu che khuất.
Nghiêm Mật Mật chăm chú đến mức lưng không tự chủ mà thẳng lên mấy phần, cô ấy nhìn chằm chằm vào màn hình, chờ đợi đoạn tiếp theo.
Vài giây sau, Hứa Diệp từ sau xe bảo mẫu đi ra.
Hắn đang đẩy một chiếc xe đạp công cộng.
Nhất thời trong đầu Nghiêm Mật đầy dấu chấm hỏi.
Anh ấy đẩy xe đạp công cộng ra ngoài làm gì?
Cô ấy vừa nghĩ đến câu hỏi này, Hứa Diệp trong video lập tức lên tiếng.
“Sau khi rửa sạch xe mọi người hãy để trong gara, khi ra ngoài chỉ cần đi xe đạp là được, như vậy xe sẽ không bị bẩn, mà đi xe đạp còn có thể rèn luyện sức khỏe, giảm thiểu ô nhiễm.”
Vừa dứt lời, màn hình video tối đen lại.
Hết video rồi.
Cả người Nghiêm Mật đều choáng váng.
Lúc này, đầu óc cô ấy chỉ toàn là những câu hỏi Tôi là ai?, Tôi đang ở đâu?.
Đây là cách gì vậy!
Anh đang đùa tôi đấy à?
Bỗng chốc, các ngón chân của Nghiêm Mật co lại.
“Mình chọn Hứa Diệp làm nam chính, có phải là chọn sai rồi hay không? Trạng thái tinh thần của anh ấy bây giờ, liệu có thể đảm nhận vai nam chính được không?”
Nghiêm Mật cảm thấy như mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ.
Đây là chuyện con người có thể làm ra sao?
Vị Thiên Hậu giới ca hát sững sờ.
Lúc này, không riêng gì Nghiêm Mật xem xong video, các Bệnh Nhân trong Bệnh viện tâm thần Hoả Hoa cũng đã xem xong.
Video của Hứa Diệp từ trước đến nay không dài, rất ngắn gọn, xem rất nhanh.
Ban đầu mọi người xem phần đầu video, đều phản ứng giống như Nghiêm Mật.
Chỉ đến khi xem xong, các Bệnh Nhân mới nhận ra.
“Vãi! Sao tôi lại không nghĩ ra cách này nhỉ!”
“Chỉ cần tôi không lái xe, xe sẽ không bị bẩn!”
“Xong rồi, sao tôi lại thấy có lý thế nhỉ.”
“Anh đừng quan tâm làm thế nào, cứ nói xem xe có sạch không!”
“Bác sĩ Dương của Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn: Tiếp tục điều trị!”
Chương 89: Ghê tởm, nhổ, ghê tởm (1)
Phía dưới khu bình luận vô cùng náo nhiệt.
Những người hâm mộ này nhanh chóng chia sẻ lại bài đăng trên Weibo.
“Tôi không thể xem video này một mình được, phải cho mọi người cùng xem!”
“Muốn điên thì cùng điên, không thể để mình điên một mình được!”
Đám Bệnh Nhân này cũng rất thích xem cái này.
Bài đăng trên Weibo của Hứa Diệp, chỉ sau chưa đầy mười phút đăng tải đã có hơn nghìn lượt chia sẻ, và con số này vẫn đang không ngừng tăng lên.
Điều này khiến nhiều người qua đường cũng chú ý đến bài đăng này.
Đúng như dự đoán, sau khi xem video này, phản ứng của tất cả mọi người đều nhất quán một cách kỳ lạ.
“Tên này có bệnh à?”
“Nhìn cái biểu cảm này của anh ấy, không giống như diễn!”
“Ca sĩ Hứa Diệp này, thật sự là một ngôi sao à? Anh ấy có tác phẩm nào không?”
“Bạn lên lầu mà còn không biết Hứa Diệp à? Đi xem Những Ngôi Sao Ngày Mai là biết ngay. À mà đoạn vừa rồi anh ấy diễn đấy, bình thường lên chương trình anh ấy bình thường lắm, tôi không lừa bạn đâu.”
“Nhiệt Tâm 105°C Của Cậu, Quả Táo Nhỏ và Ánh Trăng Bên Hồ Sen đều là tác phẩm của anh ấy đó, mau xem đi!”
“Hả? Bài Ánh Trăng Bên Hồ Sen này không phải là Trần Vũ Hân hát một mình à?”
Một số người đi đường không biết Hứa Diệp, nhưng khi thấy mấy tên bài hát này, mọi người chợt nhớ ra.
Nhiều người có thể không xem Những Ngôi Sao Ngày Mai, nhưng ai cũng đã từng nghe qua mấy bài hát này.
Dù là chủ động nghe hay bị ép buộc.
Ngay sau khi video này được lan truyền và bàn tán sôi nổi trên mạng, phía Penguin Video đã nhanh chóng nhận ra sự việc.
Tất nhiên Penguin Video cũng biết rõ hành động của Orange Video .
Tuy nhiên, với Penguin Video, văn hóa doanh nghiệp của bọn họ là hướng đến lợi nhuận, kiếm tiền càng nhiều càng tốt.
Việc hạ bệ Hứa Diệp đối với họ chẳng mang lại lợi ích gì, ngược lại càng có nhiều người dùng đến với Penguin Video càng tốt.
Nắm bắt cơ hội từ làn sóng thảo luận sôi nổi này, Penguin Video cũng đăng tải một bài Weibo:
“Xem trọn bộ ngoại truyện hậu trường của Những Ngôi Sao Ngày Mai ngay trên Penguin Video! Mở khóa gói VIP ngay hôm nay để được hưởng ưu đãi giảm giá 60%, cùng thưởng thức sân khấu bùng nổ của @Ca sĩ Hứa Diệp nào!”
Ngay sau khi Penguin Video đăng tải bài viết trên Weibo với từ khóa Hứa Diệp, bài đăng này đã thu hút được lượng tương tác khổng lồ.
Chưa kể, các Bệnh Nhân cuồng nhiệt của Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa cũng không thể bỏ qua cơ hội này.
Với tinh thần không thể để tôi điên một mình, bọn họ đã đồng loạt chia sẻ lại bài viết của Penguin Video.
Còn về Orange Video ?
Ngay cả video của Hứa Dịch mà bạn cũng không dám đăng, thì thôi tạm biệt nhé!
Tối hôm đó, một số cư dân mạng tình cờ nhớ tới nội dung bọn họ đã nhìn thấy trên Weibo.
Những người này đều mở ra điện thoại hoặc máy tính lên, quyết định xem thử chương trình tạp kỹ Những Ngôi Sao Ngày Mai.
Phải biết rằng, rất nhiều người vốn dĩ không thích xem các chương trình tạp kỹ, và số lượng này không hề nhỏ.
Nhóm người này sau khi vào xem, lựa chọn đầu tiên của bọn họ là Penguin Video.
Xem xong vài tập đầu tiên, bọn họ lập tức lên Weibo chửi rủa.
“Bây giờ người bị bệnh tâm thần cũng có thể tham gia tuyển chọn sao?”
“Không phải tôi nói này, rốt cuộc ai nói Hứa Diệp rất bình thường vậy? Nếu anh ta bình thường, chẳng phải là tôi không bình thường à? Một đám mất nết!”
“Anh em à, tôi xem xong chương trình rồi, tôi thấy Hứa Diệp khá bình thường, tôi chỉ muốn hỏi một điều là trường hợp của tôi nên đi khám khoa nào ở bệnh viện?”
Cư dân mạng phát điên rồi.
Một số người không thích Hứa Diệp như vậy, nhưng bọn họ phải thừa nhận rằng Hứa Diệp hát khá hay.
Biểu hiện của hắn trên sân khấu rõ ràng tốt hơn nhiều so với các thí sinh khác.
Không có so sánh sẽ không có tổn thương.
Thí sinh với phong cách độc đáo này đã trở nên nổi tiếng lần này.
Thậm chí vào tối hôm đó, Hứa Diệp lại một lần nữa lên hot search.
Mức độ thảo luận trên mạng quá cao.
Giới giải trí chưa bao giờ thấy một ngôi sao nào như vậy.
Ngày hôm sau, ông chủ của giải trí Thanh Điểu, Tống Chính Kỳ, nghe được báo cáo của thư ký và biết được tin tức này.
Ông ta dựa vào ghế tựa trong văn phòng, tâm trạng hiện tại có chút buồn chán.
Hành động của ông ta lần này không hề gây tổn hại gì cho Hứa Diệp, ngược lại còn khiến Hứa Diệp nổi tiếng bất ngờ.
Đã nhiều năm nay, hiếm có thí sinh nào trong chương trình tuyển chọn tài năng có thể nổi tiếng trước khi chương trình kết thúc.
Thông thường, sau khi chương trình ghi hình xong, công ty sẽ bắt đầu sắp xếp các nguồn tài nguyên tiếp theo và thực hiện quy trình ra mắt chính thức cho thí sinh, lúc đó độ nổi tiếng của thí sinh mới có thể tăng dần.
Có thể nổi tiếng giữa chừng, nhưng không thể bùng nổ như vậy.
Chương 90: Ghê tởm, nhổ, ghê tởm (2)
Muốn nổi tiếng, không chỉ cần thực lực mà còn cần may mắn.
Hứa Diệp bất ngờ nổi tiếng một cách khó hiểu.
Trong một đêm, lượng người theo dõi trên Weibo của hắn đã tăng lên trăm vạn.
Tống Chính Kỳ trầm giọng nói: “Hiện tại Hứa Diệp xếp thứ bao nhiêu trên bảng xếp hạng danh tiếng?”
Hắn phải bảo vệ vị trí cuối cùng trên bảng xếp hạng danh tiếng.
Chỉ cần trên bảng xếp hạng danh tiếng, Lý Tinh Thần vẫn có thể xếp trên Hứa Diệp, thì việc tuyên truyền ra bên ngoài vẫn còn có cơ hội.
Nữ thư ký trả lời: “Hiện tại Hứa Diệp đang ở vị trí thứ ba.”
Tống Chính Kỳ cụp mắt xuống, nói: “Hãy tạo áp lực cho người hâm mộ của Lý Tinh Thần, để bọn họ tiếp tục ủng hộ thần tượng trên bảng xếp hạng.”
Lý Tinh Thần nhất định phải đi theo con đường lưu lượng, fan mới là nền tảng cơ bản.
Miễn là fan không sụp đổ, nhân duyên với người qua đường không quan trọng.
Chỉ cần chăm sóc tốt một vài fan cứng, công ty tiếp tục tạo tiếng vang là được.
Loại chuyện chèn ép fan này cũng khá phổ biến trong giới giải trí, tạo cho fan một chút cảm giác nguy cơ, khiến bọn họ tự nguyện chi tiền cho thần tượng.
“Vâng ạ, tổng giám đốc Tống.” Nữ thư ký đáp lời.
Sáng sớm hôm nay, Trương Quang Vinh vội vã chạy đến tìm Hứa Diệp.
Ông ấy cũng đã biết chuyện tối qua, Trương Quang Vinh vui không tả nổi.
Ông ấy không ngờ rằng một bài đăng trên Weibo của Hứa Diệp lại nhận được sức hút lớn như vậy cho chương trình này.
Một thí sinh của chương trình tuyển chọn, chưa ra mắt đã nổi tiếng, hơn nữa còn là trong chương trình của ông ấy.
Trương Quang Vinh đương nhiên là vô cùng biết ôn Hứa Diệp.
Độ hot hiện tại của Hứa Diệp, chính là đảm bảo lượt xem của Những Ngôi Sao Ngày Mai.
Có Hứa Diệp ở đây, lượt xem sẽ không thể thấp được.
Trương Quang Vinh cười lớn nói: “Hứa Diệp à, tình hình bên phía Orange Video, chúng tôi cũng đã trao đổi với bọn họ rồi, nhưng cậu cũng hiểu mà.”
Hứa Diệp đương nhiên là hiểu.
Bởi vì bên Orange Video đưa ra lý do là trục trặc kỹ thuật.
Bạn tìm kiếm video của Hứa Diệp sau đó nhấn vào, sẽ hiển thị “Tạm thời không thể phát do trục trặc kỹ thuật”.
Không phải là không tìm thấy, mà là không xem được.
Đây cũng là lý do vài ngày trước Orange Video cảm thấy có điều không ổn, nhưng bọn họ lại không muốn thực sự tung ra video của Hứa Diệp, nên mới lùi một bước.
Tung ra rồi, nhưng vẫn không thể xem.
“Đây là tôi nợ cậu.” Trương Quang Vinh nói tiếp câu này.
Câu nói này của vị đạo diễn kỳ cựu đã gắn bó nhiều năm với Đài Truyền hình An Thành, có ý nghĩa sâu xa.
Điều này có nghĩ là ông ấy nợ Hứa Diệp một ân tình.
Trương Quang Vinh muốn làm chương trình một cách tử tế, nhưng trong giới này, bạn không thể hoàn toàn làm chương trình theo ý mình.
Nếu là đạo diễn khác, có lẽ sẽ thấy bình thường.
Nhưng ông ấy cảm thấy có chút hối hận với Hứa Diệp.
Vì ông ấy cho rằng điều này không công bằng với Hứa Diệp.
Hứa Diệp đương nhiên là chấp nhận sự thiện chí của Trương Quang Vinh, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với một đạo diễn nổi tiếng như vậy chỉ có lợi chứ không có hại.
Sau khi trò chuyện thêm một lúc, Trương Quang Vinh bảo Hứa Diệp cứ yên tâm chuẩn bị cho tiết mục.
Lần này, toàn bộ tổ chương trình cũng sẽ dốc hết sức hỗ trợ cho tiết mục của Hứa Diệp.
Lần biểu diễn này Hứa Diệp cần có bạn nhảy, nên Trương Quang Vinh đã giúp Hứa Diệp tìm một vũ đoàn đáng tin cậy.
Sau khi chia tay Trương Quang Vinh, Hứa Diệp và Từ Nam Gia yên tâm tập trung chuẩn bị cho tiết mục.
Tốc độ làm việc của Từ Nam Gia rất nhanh, cô ấy đã biên soạn xong toàn bộ vũ đạo.
Phần còn lại là tập luyện và tổng duyệt.
Một tuần trôi qua nhanh chóng.
Vòng bán kết của Những Ngôi Sao Ngày Mai sẽ chính thức lên sóng vào lúc tám giờ tối nay.
Do lượng khán giả xem tại hiện trường lần này tăng lên một nghìn người, hơn nữa còn là hiện trường livestream, khối lượng công việc của tổ chương trình rất lớn.
Hơn bảy giờ tối, khán giả đã bắt đầu được sắp xếp vào chỗ ngồi trong trường quay.
Chương trình sắp kết thúc, thu hút sự chú ý rất lớn.
Mặc dù lúc này chương trình livestream vẫn chưa bắt đầu, nhưng đã có hơn bốn triệu người xem online rồi.
Đây chỉ là số liệu của riêng Penguin Video.
Livestream của Orange Video cũng có hơn ba triệu người xem.
Tuy nhiên, bình luận trong livestream của Orange video này lại khá kỳ lạ.
“Nhổ một bãi rồi đi! Phi!”
“Ẩn video của người khác trước mặt mọi người, thật trơ trẽn! Phi!”
“Có nhiều video như vậy, nhưng lại cố tình ẩn video của người khác, thật ghê tởm, phi! Ghê tởm!”
Các Bệnh Nhân của Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa trực tiếp xông lên tuyến đầu.
Những người này đều là chạy vào trong phòng livestream của Orange Video, chửi rủa rồi đi.
Chương 91: Chào mừng viện trưởng trở về (1)
Hành động này khiến trải nghiệm người xem livestream của Orange Video trở nên tồi tệ.
Quan trọng là những người bình luận này chỉ vào chửi mắng rồi đi, thậm chí còn trực tiếp thoát ra khỏi phòng livestream.
Cho dù có tìm được những tài khoản này cũng vô nghĩa.
Nhưng số lượng Bệnh Nhân khổng lồ này khiến cho nhân viên hậu cần của Orange Video phải toát mồ hôi hột.
Cuối cùng khi thêm hai từ “khinh” và “ghê tởm” vào danh sách từ nhạy cảm, bão bình luận mới tạm thời lắng xuống một chút.
Nhưng rất nhanh sau đó, bão bình luận “Phỉ nhổ” lại xuất hiện.
Sau khi “Phỉ nhổ” cũng bị chặn, các Bệnh Nhân lại bắt đầu gửi biểu tượng cảm xúc.
Không thể kiểm soát được, hoàn toàn không thể kiểm soát.
Tốc độ chặn của bạn căn bản không nhanh bằng tốc độ sáng tạo của mọi người.
Mức độ kỳ quái của các Bệnh Nhân Bệnh viện tâm thần Hỏa Hoa đã đạt đến đỉnh cao rồi, khiến cho một số người qua đường không hiểu chuyện cảm thấy hoang mang.
Sau khi mọi người lên mạng tìm kiếm thông tin và hiểu được sự thật bên trong, họ đã chuyển sang xem livestream trên Penguin Video.
Xem chương trình livestream lại không cần trả phí hội viên, xem ở đâu cũng được.
Số lượng người xem livestream của Orange Video ngày càng giảm, trong khi Penguin Video lại tăng mạnh.
Bên kia, trong một căn phòng riêng ở hậu trường của tổ chương trình.
Hứa Diệp, Từ Nam Gia, cùng với sáu bạn nhảy đang trong giai đoạn chuẩn bị cuối cùng.
Sáu vũ công bao gồm ba nam ba nữ, đều là vũ công chuyên nghiệp.
Nhưng lúc này, tâm trạng của cả sáu người đều có chút lo lắng.
Cuối cùng một nữ vũ công cũng không nhịn được, có chút lo lắng hỏi: “Cô Từ, anh Hứa Diệp, sau khi chúng em biểu diễn xong tiết mục vũ đạo này, liệu có bị ai đánh không ạ?”
Từ Nam Gia vỗ vỗ vai nữ vũ công, cười khúc khích nói: “Yên tâm đi! Nếu có ai bị đánh thì cũng là Hứa Diệp bị đánh, bạn nhảy các em không sao đâu.”
Hứa Diệp, cảm thấy có gì đó không ổn.
Vì cuối cùng sẽ là buổi diễn tập, nên Từ Nam Gia, một nhân viên hậu trường tham gia chế tác tiết mục, đã nghe được bản chính thức hoàn chỉnh của bài hát.
Ban đầu, khi nghe bài hát này, Vitality Girls ngay lập tức nảy sinh ý nghĩ hối hận.
Bài hát này nghe có vẻ rất đáng đánh.
Nhưng cô ấy cần biên đạo cho bài hát này, nên Từ Nam Gia đành chấp nhận.
Thái độ của cô ấy cũng thay đổi từ ban đầu là “Thật vui khi được làm tiết mục cùng Hứa Diệp” thành “Bài hát này thật kỳ lạ”.
Sau đó biến thành “Thật thú vị khi có thể biên đạo cho bài hát này”.
Cho đến cuối cùng, nó biến thành “Hãy điên cuồng với tôi!”.
Vitality Girls đã vô tình bị Hứa Diệp ảnh hưởng.
Từ Nam Gia rất mong đợi phản ứng của khán giả khi thành phẩm cuối cùng được trình diễn cho khán giả.
Tôi là biên đạo, tôi biết cái gì chứ, tôi đâu phải thí sinh dự thi.
Dù sao thì mọi chuyện đều là do Hứa Diệp gây ra!
Các bạn nhảy nghe được lời của Từ Nam Gia, trong lòng thoáng yên tâm.
Nói không sai, chúng ta chỉ là bạn nhảy mà thôi.
Từ Nam Gia giơ cánh tay lên, làm động tác cố lên.
“Mọi người cố lên! Tiết mục của chúng ta nhất định sẽ tuyệt vời nhất!”
Mắt cô ấy cong cong như vầng trăng non, trên má lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ xinh.
Vitality Girls cổ vũ cho mọi người.
Sau khi trao đổi với các vũ công xong, Hứa Diệp và Từ Nam Gia đều rời khỏi căn phòng này.
Từ Nam Gia là giám khảo, cô ấy cần phải lên ghế giám khảo.
Hứa Diệp thì phải đến phòng chờ của thí sinh.
Trong phòng chờ thí sinh.
Vài thí sinh khác đã ở đây chờ đợi, trên người ai cũng mặc trang phục biểu diễn của mình.
Ai cũng ăn mặc rất bảnh bao, điều đó là chắc chắn rồi.
Tám người có thể đi đến vòng cuối cùng này đều không phải là hạng tầm thường, ít nhất về mặt điều kiện ngoại hình thì cũng tạm ổn.
Mọi người đều là những ngôi sao mới mà công ty của bọn họ muốn nâng đỡ trong năm nay, nhưng lúc này ai cũng có chút lo lắng.
Đến vòng bán kết này đã có giá trị thương mại rồi, dù bị loại cũng có thể kiếm tiền trong làng giải trí.
Chỉ là không kiếm được nhiều lắm.
Chỉ có giành được vị trí quán quân Những Ngôi Sao Ngày Mai, trở thành Ngôi Sao Ngày Mai chân chính, thì vị thế trong làng giải trí, hay giá trị thương mại, đều sẽ vượt xa các thí sinh khác.
Bất kể trong ngành nào cũng vậy, người chiến thắng sẽ có tất cả.
Đến bước này, đã là cuộc cạnh tranh về thực lực cá nhân, cũng như nguồn tài nguyên hậu thuẫn.
Khi cánh cửa phòng chờ mở ra, các thi sinh đều ngẩng đầu lên nhìn.
Hứa Diệp đứng ở cửa.
Trong khoảnh khắc đó, miệng Ngô Vân Phong há hốc ra, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Biểu cảm của những người khác cũng không khác biệt là mấy.
Hứa Diệp mặc một chiếc quần đùi thể thao, áo thun cộc tay bình thường, trên mặt thì đeo một cái kính râm.
Chương 92: Chào mừng viện trưởng trở về (2)
Cách ăn mặc này giống như đi nghỉ dưỡng ở biển chứ không phải đến dự thi.
Người này cũng bình dân quá nhỉ?
Hứa Diệp bước vào, ngồi xuống chiếc ghế sofa dành cho hắn.
Vẫn như mọi khi, hắn lấy hạt dưa từ trong túi ra.
Lý Tinh Thần liếc nhìn Hứa Diệp một cái đầy ẩn ý.
Cậu ta đã không dám coi thường Hứa Diệp nữa, hoặc nói đúng hơn, trong bảy người có mặt ở đây không ai dám xem thường Hứa Diệp.
Cái thí sinh tâm thần này, màn trình diễn nào cũng vượt ngoài dự đoán của bọn họ, nhưng màn trình diễn nào cũng đạt được hiệu quả rất tốt.
Nhưng Lý Tinh Thần vẫn có lòng tin vào tiết mục hôm nay của cậu ta.
Tối nay, Tống Chính Kỳ cũng bật TV trong biệt thự của ông ta, chuẩn bị xem chương trình.
Một nữ thư ký khác của ông ta đang cùng ông ta xem TV.
Nữ thư ký mặc một chiếc sườn xám, đi tất đen và giày cao gót đế đỏ, đang pha trà cho Tống Chính Kỳ.
Kỹ năng pha trà của cô ấy rất điêu luyện và được Tống Chính Kỳ vô cùng yêu thích.
Khi trà đã được pha xong, vòng bán kết Những Ngôi Sao Ngày Mai cũng chính thức lên sóng.
Vẫn như mọi khi, ba vị giám khảo là những người đầu tiên xuất hiện.
Nghiêm Mật diện một chiếc váy dài lấp lánh màu đen, đi giày cao gót, khí thế ngút trời.
Từ Nam Gia diện một chiếc váy ngắn màu trắng, tràn đầy sức sống.
Còn lão già Lâm Ca, thì thôi không nói đến cũng được.
Khi nhìn thấy Nghiêm Mật xuất hiện, ánh mắt Tống Chính Kỳ thay đổi.
Ông ta rất thích kiểu phụ nữ như Nghiêm Mật, phụ nữ càng có khí thế, đàn ông càng muốn chinh phục, và cảm giác chiến thắng sau khi chinh phục càng mãnh liệt.
Chỉ có điều, những năm qua, ông ta cũng đã từng thử bóng gió nhưng không thành công.
Trong giới giải trí, người ta còn bàn tán về việc ai sẽ có được Nghiêm Mật.
Câu hỏi này không có câu trả lời.
Đợi đến khi các giám khảo lên sân khấu, camera quay đến phòng chờ thí sinh.
Nhìn thấy cách ăn mặc của Hứa Diệp, Tống Chính Kỳ suýt phun nước trà trong miệng ra.
“Cậu ta có ý gì? Mặc như vậy mà đến dự thi? Cậu ta không coi trọng chương trình này à?”
Tống Chính Kỳ hoàn toàn không thể hiểu được, rốt cuộc Hứa Diệp mặc bộ đồ này là có ý gì?
Lúc này, màn hình bình luận trong livestream của Penguin Video đã bùng nổ.
Ngay sau khi Hứa Diệp xuất hiện, lượng bình luận bắt đầu tăng vọt.
“Chào mừng viện trưởng trở lại!”
“Bộ trang phục này của viện trưởng, tôi lại không ngờ tới!”
“Tôi dám cá là viện trưởng có người quen trong tổ chương trình, nếu không anh ấy tuyệt đối không dám lên chương trình như vậy!”
Khán giả quả thật đã đoán đúng.
Tiết mục của Hứa Diệp này, Trương Quang Vinh đã đích thân duyệt qua.
Cuối cùng, ông ấy cũng trực tiếp chốt hạ, có thể biểu diễn theo cách này.
Tất nhiên Trương Quang Vinh biết rằng khi Hứa Diệp hát bài hát này sẽ tạo ra ảnh hưởng như thế nào.
Chủ yếu là bài hát này quá điên rồi, đặc biệt là lúc này Hứa Diệp còn đang ở nơi đầu sóng ngọn gió.
Không khác gì là đang khiêu khích các đối thủ khác.
Nhưng như vậy thì sao chứ?
Hứa Diệp có tôi bảo vệ rồi!
Lần livestream này, Trương Quang Vinh gần như là kéo toàn bộ khung hình tập trung vào Hứa Diệp.
Thời gian xuất hiện của Hứa Diệp là nhiều nhất trong tám thí sinh.
Sau khi kết thúc quảng cáo và phần mở đầu, cuối cùng cũng đến phần trình diễn chính thức của chương trình.
Thứ tự biểu diễn không được bốc thăm mà được sắp xếp theo thứ hạng của chương trình kỳ trước.
Người đứng đầu tiên sẽ biểu diễn cuối cùng, và người cuối cùng sẽ biểu diễn đầu tiên.
Ở vòng bán kết, khán giả sẽ bình chọn ngay sau khi thí sinh biểu diễn xong.
Thí sinh biểu diễn cuối cùng có lợi thế tự nhiên vì khán giả sẽ so sánh người đó với các thí sinh khác.
Nếu chất lượng tiết mục đủ tốt, là có thể lấy được điểm cao.
Hứa Diệp chính là tuyển thủ cuối cùng lên sân khấu.
Trương Quang Vinh rõ ràng đã trắng trợn gian lận cho Hứa Diệp, nhưng các thí sinh khác lại không có gì để nói.