[Tfboys] Quên Em! Anh Không Làm Được

Chương 40

Căn nhà của nó cùng 4 người kia ở khá là rộng. Nó ở giữa phòng Gia Phong với phòng Khải. Mọi người lên phòng cất đồ rồi xuống ăn trưa, vừa ăn mọi người nói chuyện rôm rả duy chỉ có anh nín thing. Nó đưa đũa gắp miếng thịt nhưng cùng lúc ấy Khải cũng gắp vô miếng đấy nó giật mình dụt đũa lại. Gia Phong nhìn thái độ nó hơi căng thẳng nên cậu gắp cho nó thức ăn cho nó bớt căng thẳng đi.Ăn uống dọn dẹp xong mỗi người một việc. Nó thì đi tắm đang tắm dở thì phòng nó hết nước cũng may là chỉ đang gội cái đầu. Lại giống như 8 năm về trước phòng nó, Phong, Tỉ, Nguyên, Mi, An đầu hết nứơc chỉ có phòng anh là không bị sao. Lần này nó không giám buớc ra ngoài cửa khi nghĩ những gì sắp xảy ra. Nhưng vì cái đầu mà nó nhắm mắt nhắm mũi sang phòng anh gõ cửa. Khải hai tay xỏ túi quần ra mở của nhì­n thấy nó anh rất ngạc nhiên. Anh ấp úng hỏi nó:

-Em...em...sang

-Cho tôi tắm nhờ phòng tôi hết nuớc_anh chưa nói xong nó đã chen vô. Khải đồng ý nó lao một mạch vô phòng tắm gọi đầu với tốc độ bàn thờ rồi chạy vù về phòng.Khải chỉ biết nhìn nó nở một nụ cười lưu luyến.

Chiều hôm đấy cả đoàn đi chọn cảnh quay Mv. Hồ Kỳ Hân cô ta cứ bám lấy Khải như mọi lần thì anh đã ẩy ra rồi nhưng vì có nó nên anh cứ để cô ta bên cạnh. Nó có để ý và cảm thấy nhói trong lòng. Mv là một film ngăn kể về chuyện tình yêu của đôi lại trai gái khi ngày truớc cô gái ra đi không để lại cho chàng trai bất cứ một dấu vết gì. Rồi lâu sau cô quay lại và trở thành một cô gái khác hoàn toàn có gặp lại chàng trai nhưng cô đã không quay lại với chàng trai và chấp nhận lên xe hoa với một chàng trai khác (Gia Phong đóng vai) nhưng trong tim cô anh chàng kia vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất cô từng có. Mới đầu nó đọc kịch bản thấy ngại rồi nhưng không biết rằng đóng cùng anh nhận lời­ rồi thì mới biết nên đành nhắm mắt nhắm mũi mà diễn. Một buổi chiều phân cảnh cũng xong mọi người đi về. Mi và Nguyên thì ở trong bếp nấu ăn, nó, Gia Phong, Tỉ và An ngồi xem film. Ngồi đuợc một lúc thì nó vào bếp lấy nước cho mọi người. Lúc đấy Khải cũng từ trên tầng xuống. Mi cười hỏi Khải:

-Anh uống nước cam luôn ạ?

-Không. Em cho anh cốc cà phê nhé.

Khải nói với Mi rồi nhìn qua nó. Nó đang nhìn anh bất chợt bị anh nhìn lại giật mình đáng đổ li nước vỡ choang. Nó vội ngồi xuống nhặt mảnh thuỷ tinh thì bị cứa vô tay; Mọi nguoiừ đang xem nghe tiếng đổ vỡ cũng vội chạy vào. Khải lo lắng anh định đứng dạy lấy hộp y tế băng tay cho nó nhưng Gia Phong đã nhanh tay hơn. Khải nhìn Gia Phong đưa nó đi mà anh không sao kìm nén đuợc cảm xúc bị thờ ơ. Anh bỏ lên phòng không nói câu nào. Nó có liếc nhìn anh rồi quya sang trả loì­ vài câu hỏi thăm của mọi người. Một ngày trôi qua nhanh chóng. Trăng đã sáng tỏ bầu trời và ai cũng đã chìm vào giấc ngủ.

----------------------------------------------------Sáng hôm sau------------------------------------------------

Thói quen dạy sớm của nó vẫn vậy. 5 giờ sáng dạy chạy bộ sau đó thì về VSCN và ăn sáng cùng mọi người. Ăn xong tất cả cùng đến truờng quay cảnh quya đầu tiên là cảnh cô gái ấy trở về. Khải năm tay nó thật chặt nó cố buông ra nhưng anh hét trong đau đớn:

-Hãy nói cho anh biết đi vì sao ngày ấy em lại bỏ anh hả?

-Vì sự nghiệp thôi anh không thấy bây giờ sự nghiệp của tôi còn hơn anh gấp bội hả?

-Em nói dối đừng lừa anh_lúc này Khải đã xiết chặt tay nó. Nó cảm thấy đau nhưng vẫn chịu đựng.

-Buông tay cô ấy ra_Gia Phong từ sau đến kéo tay nó ra khỏi tay anh- Troì­ bất chợt mưa làm cảnh quay thêm cảm xúc hơn. Nhưng cái tình cảm mà đang diễn kia đâu phải diễn mà đó là tình cảm đau đớn từ chính nó và Khải.

Hé lô mấy chế. Lâu lắm oy mình không viết truyện rồi. Xin lối mấy bạn nhé tại mình không có thơì­ gian vơí­ tai cái chuyện thu hồi bản quyền ba bài hát khiến mình hết tâm trạng muốn viết luôn. Biết tin tức mà phát khóc luôn làm sao ông Lưu Giai kia lại là như vậy voí­ mấy bảo bối đuợc chứ. Nghĩ mà đắng lòng. Mà cá tháng tư cảu các bạn có vui không? Ahi mk lừa đuợc nhiều người lắm luôn. Mà mai là giỗ tổ chúc các bạn có chuyến đi choiư vui vẻ nhé hơn nữa nhớ đón đọc những chương tiếp theo của truyện hé. *moa moa*
Bình Luận (0)
Comment