[Tfboys] Quên Em! Anh Không Làm Được

Chương 45

Tiếng hét của Rain đủ để cả một khu nghe thấy. Nó cười ha hả rồi vênh mặt lên nói:

-Chắc bố cậu gọi đúng không? Phải tôi đã bảo ông ấy khoá hết thẻ tín dụng, nhà sẽ ở nhà tôi mà không phải ở không đâu. Giấy tờ tuỳ thân và chìa khoá xe có lẽ đã có người cất rồi. Đồ đạc của cậu sẽ được chuyển tới nhà tôi. 

Nói xong nó bỏ đi, còn Rain thì chỉ muốn đập đầu vào gối mà tự tử. Cuộc sống xa hoa của cậu từ giờ sẽ khép lại. Cậu sẽ ở với nó một là cuộc sống nở hoa, hai là cuộc sống bế tắc tất cả tuỳ thuộc vào thái độ của cậu với nó như thế nào.

Tan làm nó đưa Rain về nhà đồ đạc của cậu đã được chuyển đến. Nó cho cậu chọn một căn phòng mà cậu thấy ưng ý và chuyển đồ vô. Vừa xong xuôi Rain đóng cái rầm cửa lại ngồi trong phòng ôm gối hậm hực. Tối đấy nó nấu cơm xong gọi Rain xuống ăn mà cậu nhất định không ra phải đến lúc nó dùng cái chiêu không ăn thì nhịn và mang đĩa thịt gà chiên thơm ngon đế tận cửa phòng làm cái bụng Rain cứ đánh trống tùng tùng. Thế rồi là mới "nhẫn nhịn" vác mặt xuống nhà ăn. Trong lúc ăn nó giao việc cho cậu làm cậu suýt sặc mà chết:

-Từ giờ ăn cơm xong cậu rửa bát, quần áo tự giặt, tiền điện tiền nước tháng này cậu chưa có lương nên tôi sẽ trả còn từ tháng sau so le, một ngày phải dọn nhà ít nhất hai lần. Còn nữa lương của cậu sẽ đưa tôi tính tiền thuê nhà. Nếu đi chơi quá mười giờ ở ngoài. Những này làm việc mà bỏ việc đi chơi thì không được vô nhà.

-Chị nghĩ gì vậy? Tiền lương của tôi mắc mớ gì phải đưa cho chị, còn nhà nữa mắc mớ gì tôi phải dọn?_cậu đập bàn đập ghế đáp trả nó.

-Ok. Không đồng ý có thể xách va li và đi_nó nhún vai, lấy khăn lau miệng rồi lên phòng. Rain ngồi ở bàn ăn nắm chặt đôi đũa đôi mắt rực lửa đầy căm hận nhìn nó. 

Ăn xong cậu bê bát đi rửa đi rửa có hai cái bát, hai cái đĩa thì làm vỡ một cái bát, một cái đĩa, hai cái còn lại suýt thì vỡ chỉ mẻ tí thôi. Nó ngồi trong phòng mà nhắm mắt mặc niệm cho hai cái số khổ khi vào tay Rain.

Sáng hôm sau, nó cứ đứng ngoài cửa gọi Rain dạy mà cậu chùm kín chăn ngủ không biết gì. Tức quá nó vơ ngày cái chổi lông gà gần đấy xông vô phòng Rain tét cho cậu vài cái. Cậu bật dạy lấy tay tránh rồi chạy nhanh vô wc làm Vscn rồi xuống ăn sáng. Cậu lườm nó kéo ghế ngồi xuống bàn ăn, nó vừa cát miếng bít tết vừa nói:

-Từ giờ dạy sau 6h15" không cho ăn sáng.

-Biết rồi_cuộc sống bế tắc của cậu đã bắt đầu. ăn xong nó và cậu cùng đến công ty. Rain còn nhiệm vụ nữa là làm xế cho nó kiêm trợ lí của nó luôn tức có nghĩa là lúc nào cậu cũng phải kề kề bên nó. Đến công ty tất cả nhân viên đều trầm trồ cái tài " thu phục yêu quái" của nó. Tin này cũng đến tai Khải anh lo lắng cho nó khi ở nhà chỉ có một tai một gái như vậy.

----------------------------------------------một tháng sau---------------------------------------------------------

Thời gian nó và Rain ở cùng nhau cũng đã được hơn một tháng. Cậu đã làm thành thạo nhiều việc, ngoan hơn không chơi bời nữa. Ngày hôm nay là ngày Rain nhận tháng lương đầu tiên như giao hẹn cậu đưa cho nó. Nó đã gộp tiền lương của nó nữa vào rồi lôi Rain đi siêu thị mua không biết bao nhiêu là bánh kẹo. Mau xong về nhà nó kêu Rain phụ giúp nó cậu cứ làm rồi hỏi nó làm như vậy để làm gì mà nó không trả lời. Sau khi chia hết số bánh kẹo tổng cộng được hơn ba trăm túi. Nó và Rain lại cùng bê hết đống này mang ra xe. Sau đấy hai người đi đến một khu nhà rất lụp xụp kiếm cái xe đẩy rồi cho đầy xe đẩy đi. Nó vừa đẩy xe vừa nói cho Rain nghe:

-Đây là khu phố nghèo. Sắp đến Tết rồi tôi muốn tặng cho họ ít quà Tết dù không nhiều thì cũng làm họ thấy ấm cúng trong Tết này.

Rain nhìn nó mà cậu thấy nó như thần tượng của cậu vậy. Đến từng nhà một tặng bánh kẹo từ người già đến trẻ nhỏ ai cũng rất vui khi nhận được món quà này. Rain tự nhiên lại thấy mình rất hạnh phúc như chính mình được nhận vậy. Phân phát xong 8 giờ cậu và nó về tới nhà. Đến cổng nhà thì bị một đám con trai chặn lại Rain phanh gấp làm cậu và cả nó đều ngã ra đằng trước.
Bình Luận (0)
Comment