Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1075

Chương 1075
Chương 1075

- …

Sau khi xem thư xong, mọi người đều rơi vào trong một im lặng khác thường.

Qua một lúc lâu, Bennis mới không cam lòng nói lầm bầm:

- Ta biết ngay không nên mong đợi gì vào những lời đánh giá và những nơi mà vị Tứ vương tử này thường tới ở đế đô mà, ta còn tưởng sau khi lên ngôi hắn sẽ trở nên…

- Suỵt.

Agpo kéo cánh tay của đối phương:

- Ăn nói cho cẩn thận, quý tộc ra vào nơi này đều là người ủng hộ của Quốc vương bệ hạ đó. Cho dù không phải thì cũng sẽ là phải. Nếu như để người ta nghe thấy ngươi nói như vậy thì e sẽ gây ra phiền phức đó.

Roentgen thở dài:

- Đoán chừng là cả đời này chúng ta cũng đều không được đặt chân vào địa bàn của vương đô mới rồi.

- Thế thì cũng đâu phải là chuyện xấu, ở chỗ này chúng ta rất được hoan nghênh mà, không phải sao?

Agpo an ủi:

- Hoặc là nói, ngoài thành Neverwinter thì ở đâu đoàn kịch Chagin cũng có thể được gọi là đoàn kịch hạng nhất, nuôi sống chính mình là chuyện không thành vấn đề.

- Sớm muộn gì Ma ảnh cũng sẽ đến vương đô cũ.

Chagin bỗng nhiên cất giọng nói:

- Mấy ngày qua, ta đã xem những kịch bản mà May đã từng diễn nhiều lần thì phát hiện những kịch bản đó đều có chung một điểm, chúng đều thay đổi người xem một cách vô tri vô giác trong bối cảnh hư cấu đó, mà bối cảnh kia thì lại là tương lai trong kế hoạch của bệ hạ. Nếu nó là công cụ truyền bá lý niệm và ý chí của Quốc vương thì sao lại chỉ truyền bá ở mỗi Neverwinter chứ? Đợi đến lúc đó, các ngươi sẽ còn thấy tin tưởng vào hí kịch của mình tới vậy không?

Agpo ngẩn người:

- Chúng ta… Chúng ta vẫn có thể tới những nơi khác, ví dụ như Dawn chẳng hạn. Thầy, chỉ cần ngươi lên tiếng thì chắc chắn rạp hát bên kia sẽ bằng lòng cho chúng ta thường trú.

Chagin lắc đầu:

- Ta sẽ không tới Dawn.

- Thế…

Hí kịch đại sư ngẩng đầu lên:

- Ta muốn tới thành Neverwinter lần nữa.

- Cái gì?

- Thầy?

Ba người quá sợ hãi nói.

- Một lần đoàn kịch chạy đi chạy lại tới Neverwinter ít nhất cũng cần một tháng, mà trong thời gian này thì mọi người sẽ gần như không có thu nhập.

Agpo vội vàng khuyên can:

- Bọn ta cũng thì thôi, nhưng e là những người mới và học đồ phía dưới kia cũng sẽ thu không đủ chi, rồi sẽ ảnh hưởng tới sự ổn định của đoàn kịch đó.

Đương nhiên Chagin biết điểm này, tới vùng khác diễn xuất, nếu có rạp hát đặt chân cố định thì còn may, nếu không thì tất cả đạo cụ và vật liệu đều phải tự chuẩn bị, đó cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Nhưng ý của hắn thì lại không giống như những gì bọn họ nghĩ:

- Ta không dẫn đoàn kịch theo.

Lần này đến lượt các đệ tử ngây người mất một lúc lâu:

- Thế… Ngươi tới đó để làm gì?

- Đi tranh cơ hội diễn xuất Ma ảnh.

Chagin chậm rãi nói.Mặc dù bệ hạ nói sớm muộn gì thì Ma ảnh có sẽ thông dụng, nhưng hắn cũng không nói thời gian cụ thể… Mười năm, hay là hai mươi năm? Dù có thế nào thì ta cũng không chờ một thời gian dài như vậy được. Dù cho chỉ có năm năm ngắn ngủi thì đoàn Star Flower cũng đã đạt tới độ cao mà trước này chưa từng có, đến lúc đó chúng ta muốn đuổi theo, bắt đầu tiếp xúc với Ma ảnh từ con số không thì với chúng ta, đó đã là quá muộn rồi.

Muốn đuổi kịp một đợt sóng triều, thời cơ tốt nhất vẫn là trước khi nó nâng đầu lao ra khỏi mặt biển.

- Vấn đề là, bệ hạ đã có đoàn Star Flower rồi…

Bennis lẩm bẩm nói.

- Ban đầu đoàn Star Flower chỉ có hai người là Star và Flower thôi.

Chagin liếc các đệ tử:

- Huống hồ ý nghĩ của ta cũng vẫn là sự biểu diễn xuất sắc trên sân phải có sự luyện tập không ngừng ở sau sân khấu thì mới đạt được tới trình độ tốt nhất. Nếu bệ hạ an bài hí kịch, thì chỉ dựa vào một mình Star Flower là hoàn toàn không làm được, vậy thì sự gia nhập của chúng ta chưa chắc đã không phải một biện pháp giải quyết. Nếu có thể thắng được đối phương ở trên phương diện tạp kịch thì có khi sẽ lấy được cơ hội diễn xuất Ma ảnh.

- Ngươi muốn diễn những… Tạp kịch kia ư?

Agpo hỏi với vẻ khó tin.

- Muốn có được cái này thì phải chấp nhận mất cái kia.

Hắn gật đầu:

- Nhưng cho dù là tạp kịch thì cũng không phải lý do để thả lỏng thư giãn, phải toàn lực ứng phó mới được.

Chagin dừng một chút:

- Đương nhiên, vẫn có khả năng bệ hạ sẽ từ chối thỉnh cầu này, vậy nên ta định ta gia nhập đoàn Star Flower với danh nghĩa cá nhân. Các người có muốn đi cùng ta không?

Không có ai trả lời.

Không biết là do chưa lấy lại tinh thần, hay là không muốn rời khỏi vương đô cũ.

Có lẽ cả hai nguyên do này đều có.

Chagin cũng không cảm thấy bất ngờ, trên thực tế khi trong đầu hắn toát ra ý nghĩ này thì đến hắn cũng bị sợ hết hồn. Đúng như Agpo nói, cho dù là tới Dawn thì hắn cũng có thể lấy được địa vị không thấp nhờ vào danh khí của mình, nhưng bây giờ hắn lại muốn bỏ ra những thứ này, đây chắc chắn không phải một lựa chọn dễ dàng.

Huống hồ hắn đã già… Trí nhớ cũng không còn được như trước kia, đến đi đứng cũng còn không linh hoạt thì có thể diễn được nhân vật gì ở trên sân khấu nữa chứ? Bình thường cũng chỉ diễn những vai phụ không quan trọng thôi. Dù cho diễn có giỏi nữa thì ở trong mắt người khác e cũng chỉ là một truyện cười.

Có thể nói, khoảnh khắc mà hắn công thành danh toại, chuyển từ trước đài về sau đài đó thì hắn cũng không nghĩ tới việc sẽ có một ngày hắn tái nhậm chức. Nếu bệ hạ đã không thể nào chấp nhận nổi kịch bản của hắn, mà hắn thì cũng không viết ra được câu chuyện nào giống được như thế, vậy thì hắn chỉ có thể lấy thân phận là một diễn viên để đi thử một chút.

Thật sự là chuyện không thể tưởng tượng nổi thế sao?

Chagin nhìn vẻ mặt của các đệ tử, cứ như thể hắn đọc được ý nghĩ trong lòng của bọn họ vậy.

Đúng thế, sau khi đưa ra một quyết định khó tin thì bỗng hắn lại cảm nhận được một cảm giác nhẹ nhõm lâu rồi chưa gặp.

Bản thân hắn đúng là đã già rồi, nhưng điều kỳ lạ là, hắn như trở về cảnh tượng lần đầu tiên hắn theo chân người nhà bước vào rạp hát, nhìn thấy hí kịch của hơn ba mươi năm trước.

Sự hưng phấn và xúc động khó kìm nén được ở giờ phút này giống y như đúc với lúc tuổi còn trẻ.

Hắn có vô số lý do có thể ngăn cản bản thân, nhưng ở trước cơ hội có thể tồn tại ấy thì hết thảy lý do đều biến thành bọt nước.

- Agpo đi theo ta lâu nhất, hiểu rất rõ về việc kinh doanh đoàn kịch, lúc ta không có ở đây thì đoàn kịch sẽ do hắn tạm thời quản lý.

Chagin bình tĩnh giao việc:

- Dạo này trong đoàn kịch có rất nhiều người mới có thiên phú gia nhập, để cho bọn họ biển diễn nhiều chút, chỉ là tập kịch bình thường thì cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

- Thầy …

Ba người còn muốn nói gì đó nhưng lại bị hắn ngăn lại.

Hắn vâng theo tiếng lòng của tuổi trẻ.

n thanh kia đang nói với hắn.

Hắn muốn diễn Ma ảnh.

Tây cảnh Greyfort, thành Neverwinter.

Không nằm ngoài dự đoán của Roland, sau khi tìm được nguyên liệu thích hợp, tốc độ vũ khí hóa dầu khí ngưng kết nhanh tới kinh người.

Chỉ trong vòng một tuần, bộ hóa chất đã mang sản phẩm thử nghiệm tới trước mặt hắn.

Đó là mười mấy thùng sắt có đường kính ba mươi cm, cao chừng một mét, ở giữa thùng sắt có thuốc nổ, nối liền với dây dẫn nổ.

- Bệ hạ, đây chính là Burnwall Skyfire mà tại hạ thiết kế.

Leiderin giới thiệu hăng hái bừng bừng:

- Nó tổng cộng có ba tầng, theo thứ tự là tầng bột tuyết đặc hiệu, tầng chất dẫn cháy và tầng nhiên liệu. Vì khiến cho diện tích cháy rộng hơn nên ba tầng này cũng không phải kết cấu bao bọc đơn giản, mà nó giống như nấm ma cô đứng chổng ngược, lửa của bột tuyết sẽ tràn xuống tầng chất dẫn cháy và tầng nhiên liệu giống như núi lửa phun trào vậy! Còn có…

Chắc là mãi mới có cơ hội thay thế Kaymer Schuider nên vị thủ tịch nhà giả kim của Hiệp Hội Giả Kim Vương Đô này trình bày về tác phẩm đắc ý của bản thân luyến thắng không ngừng, mà quả thực rất nhiều thiết kế của hắn đều làm hai mắt của Roland sáng lên. Ngoài định hướng hình thể kíp nổ dẫn nổ và cân nhắc về chất dẫn cháy thì hắn còn nêu lên cả ý tưởng kéo dài thời gian dẫn nổ, lợi dụng đặc tính có thể khống chế chuẩn xác của kíp mìn điện làm chất nổ nổ theo thứ tự, làm giảm sự ảnh hưởng lẫn nhau của bom song cũng nâng cao được sức sát thương. Không thể không nói, đám người đứng ở trên đỉnh nghề này quả thực là có tài năng không tầm thường.

Ví dụ như Leiderin cực kỳ thích lấy sản phẩm hóa chất dùng vào việc chế tạo nổ mạnh.

Điều duy nhất làm Roland thấy nghi ngờ đó là, phong cách đặt tên và thưởng thức của đối phương.

Nhưng những cái này cũng không phải vấn đề lớn gì, dù sao đợi đến lúc chính thức trang bị cho quân đội thì hắn mới là người duy nhất có quyền đặt tên.

- Vậy thì bây giờ thử một chút thứ mà ngươi gọi là Burnwall Skyfire đi.

Roland khẽ mỉm cười nói.

Bình Luận (0)
Comment