- Ở đây ta chỉ đề cập đến cái khung và yêu cầu cơ bản, cụ thể như thế nào để thực hiện, tất cả đều do các ngươi tự thương lượng điều phối, tổng phụ trách là Barov Mons.
- Tuân mệnh.
Tổng quản vội vàng đặt tay lên ngực nói.
Roland hài lòng gật đầu, trải qua nhiều năm lịch lãm, Barov đã dưỡng thành thói quen bất luận mệnh lệnh dù có không hợp tình hợp lý bao nhiêu, nhưng chỉ cần hắn hạ quyết tâm, đều sẽ một mực đáp ứng và dốc sức đi thực hiện.
Mà cơ cấu liên kết của văn phòng hành chính với nhau cũng đủ để hỗ trợ các nguồn lực cần thiết để ‘tập trung lực lượng làm việc lớn’.
- Như vậy hãy nghe cho kỹ.
Roland ra hiệu cho Nightingale dán tấm vải trắng đã chuẩn bị sẵn lên bảng đen:
- Đầu tiên là di dời bình đẳng bên trong Vương quốc Greyfort...
- Ồ…
Nhìn thấy nội dung trên vải, mọi người không khỏi sáng mắt.
Chỉ thấy tấm vải trắng dùng chữ và hình vẽ minh họa giải thích mấy đặc điểm của chính sách này, nói ngắn gọn ý nghĩa, chủ thứ rõ ràng, hoàn toàn có thể nói là nhìn một cái có thể hiểu rõ, đây chính là bản powerpoint demo phiên bản thủ công nguyên thủy, mà cung cấp hỗ trợ kỹ thuật chính là Soria. Là một vẽ từng trà trộn vào viện thiết kế, làm powerpoint lừa gạt bên thứ nhất có điều chỉ là kỹ năng cơ bản. So với những cách nói chuyện trống rỗng nhàm chán và dễ dàng bị mất thông tin quan trọng kia mà nói, cách giải thích này rõ ràng là hấp dẫn hơn.
Phân bố nhân khẩu của Greyfort có đặc điểm thời đại rõ ràng, sau khi đại quý tộc trở thành lãnh chủ sẽ dần dần xây dựng một tòa thành trì, mà đất đai xung quanh sẽ được phân phong cho hạ cấp quý tộc, sau đó cứ như vậy mà tiếp tục. Với sự gia tăng dân số và tích lũy của cải, nhu cầu tiêu thụ của các thành phố lớn sẽ ngày càng cao, do đó không có khả năng duy trì nguồn cung cấp, do đó chuyển gánh nặng này đến các làng và thị trấn xung quanh, cuối cùng dẫn tới hình thành hầu hết nhóm người lớn cung cấp cho một nhóm nhỏ người.
Tình trạng này không chỉ hạn chế quy mô của thành phố, mà còn làm cho dòng chảy giai cấp về cơ bản được củng cố. Những thành phố lớn kia nhìn như dân cư rất nhiều, náo nhiệt phi phàm, nhưng lấy ra so sánh với thị trấn nhỏ riêng biệt mà nói. Trên thực tế, dân số của các thị trấn và làng mạc xung quanh cộng lại lớn hơn nhiều so với các thành phố mà nó cung cấp.
Nhưng Roland cũng hiểu rõ, loại lạc hậu này không liên quan đến đúng sai, đơn giản là do năng suất thấp gây ra. Dưới tình huống trình độ sản xuất không đạt được yêu cầu thay đổi, phần lớn bộ phận lao động đều bị trói buộc chặt chẽ trên đất, cả đời chỉ có thể hưởng thụ sản lượng nhỏ của mình, thu hoạch còn lại đều bị nộp cho quý tộc, để duy trì cuộc sống đàng hoàng của bọn họ.
Mấy năm trước khi mời chào dân tị nạn, phòng hành chính cũng từng lưu ý thay đổi nhân khẩu của địa phương, cũng làm ra một ước tính đại khái, cuối cùng kết luận dân số Greyfort chắc là là từ hai trăm vạn đến bốn trăm vạn, trong thời gian đó chiến tranh giữa Nhị vương tử và Tam vương nữ, cùng với ôn dịch do giáo hội đưa ra, hầu như tạo thành tổn thất năm sáu mươi vạn người, cũng khiến cho Eagle City và Đông cảnh của Goldenear City hóa thành một vùng phế tích. Mặc dù như thế, vẫn có lượng lớn nhân khẩu phân tán ở các nơi của Greyfort, dòng chảy vào Tây cảnh chỉ là một chút mà thôi.
Mà hắn hiện tại không có ý định để tình hình này tiếp tục.
Việc phân phối và trồng lúa mì hoàng kim số hai chỉ sau một tháng nữa sẽ thấy được kết quả, hoặc bây giờ có thể dự đoán được sự xuất hiện của vụ thu hoạch lớn. Bông năng suất cao cũng được trải ra toàn bộ cảng Greenwater, không bao lâu nữa là có thể vận chuyển đủ lượng vải đến các nơi trong vương quốc. Thành phố lớn đã không cần gấp mười lần dân số của mình để cung cấp vật tư, bây giờ sản lượng của một người, đủ để bù đắp cho quá khứ mười hoặc thậm chí hai mươi người làm việc chăm chỉ.
Ngoài ra, Greyfort cũng đã hoàn thành sự thống nhất trên danh nghĩa, quyền lực các nơi trở về trung ương, đất cấm không còn là quốc gia trung tâm của lãnh chúa, mà sẽ tuân theo cơ quan hành chính cấp dưới của chúng.
Bây giờ có thể nói rằng phần cứng và phần mềm của việc di dời bắt buộc đã có sẵn, thực hiện chính là thời điểm tốt nhất.
Cái gọi là di dời bình đẳng, nói một cách đơn giản, là để cung cấp cho người nhập cư các điều kiện bình đẳng, để giảm bớt sự bất mãn phát sinh từ việc di dời bắt buộc.
Ví dụ như người bị dời ở trong thôn có một chỗ ở, hai mẫu đất, như vậy sau khi đến thành Neverwinter, phòng hành chính cũng sẽ phân chia tài nguyên tương tự cho người đó trên lãnh địa mới khai phá. Điều này không chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển của đồng bằng phía tây bắc, mà còn có hiệu quả làm giảm bớt sự thiếu hụt nhân lực của Neverwinter.
Đương nhiên mặc kệ nói dễ nghe cỡ nào, Roland đều biết, cưỡng chế mới là bộ mặt thật của nó, bất luận có đồng ý hay không, đều phải rời khỏi quê hương quen thuộc, mang theo sự mờ mịt cùng bất an đi tới thành thị xa lạ, quá trình này nhất định sẽ không ôn hòa như vậy.
Đuổi mọi người ra khỏi đất, để cho họ vào thành phố, tham gia vào các nhà máy, không phải là đơn giản như ‘giải phóng trói buộc’. Trong lịch sử, sự thay đổi này được gọi là vô cùng đẫm máu, đầu tiên là thông qua thu hồi, chiếm đoạt và trục xuất để thu đất canh tác của dân làng, làm cho họ trở nên không có gì ngoài chính bản thân bọn họ, sau đó sử dụng roi và quy định để hạn chế nơi đi của họ. Một số quốc gia thậm chí còn ban hành các nghị định cho phép xử tử những người không có việc làm trong một thời gian dài để buộc họ tham gia vào sản xuất lớn.
Mặc dù Roland tự hỏi mình không thể làm điều đó đến mức độ này, và cũng có ý định bồi thường cho họ sau khi di dời, ý định bắt buộc sẽ không bởi vì việc này mà thay đổi.
Hắn biết chính xác những gì hắn đang làm.
Đối với hạng mục triệu tập xuyên biên giới thứ hai, đó là một phiên bản kỳ lạ của di dời bắt buộc.
Không giống như Dawn bị ảnh hưởng nhỏ nhất, Everwinter và Wolfheart đều ở trong sự càn quét của giáo hội, trước sau mất đi người thống trị vương quốc về mặt pháp lý. Căn cứ tình báo của Syl thu thập được, hai vương quốc này đến nay vẫn chưa thể khôi phục bình thường, chư hầu các nơi san sát, phàm là đại lãnh chủ có chút thực lực đều tuyên bố mình đã tìm được con riêng có huyết mạch của tiên vương lưu lại, nghiễm nhiên trở thành trạng thái chia cắt không ai phục ai.
Cứ như vậy, phương án đại diện quân vương như Dawn hiển nhiên sẽ không thực hiện được.
- Ý ngài là... Phát động Đệ Nhất Quân sao?
Nhìn thấy tấm vải trắng mới thay, Barov hơi ngẩn ra.
- Ngươi cảm thấy những quý tộc kia sẽ ngồi yên nhìn chúng ta ‘cướp đi' tài sản của bọn họ sao?
Roland uống một ngụm trà và nói một cách hợp lý:
- Ta nghĩ rằng họ sẽ không quan tâm đến bất cứ điều gì ngoại trừ quyền lực, sự giàu có và lãnh thổ rộng lớn hơn, cho dù đó là ma quỷ, hay là Trận Chiến Thần Ý. Đương nhiên đạo lý vẫn phải nói, về phần bọn họ có nghe hay không, đó là một chuyện khác.
- Ta sẽ khiến cho bọn họ nghe theo, thưa bệ hạ.
Iron Axe nghiêm trang nói.
Không còn nghi ngờ gì nữa, việc chiêu dụng xuyên biên giới sẽ trần trụi hơn nhiều so với di dời trong nước, không đủ hoàng kim số hai để đảm bảo sản xuất ngũ cốc, sau khi một số lượng lớn người dân bên ngoài đã được di dời, hệ sinh thái đô thị cũng sẽ sụp đổ do thiếu tiếp tế. Hành vi như vậy không khác gì so với chiến tranh, và sự khác biệt duy nhất là cướp bóc nhỏ hơn nhiều so với chi phí chiếm đóng.
Đệ Nhất Quân là sự đảm bảo mạnh mẽ nhất cho việc thực hiện kế hoạch này.
Dân số Everwinter và Wolfheart cộng lại khoảng ba triệu, loại trừ những người bất hạnh chết trong chiến tranh giáo hội, ít nhất cũng có thể đưa một trăm năm mươi vạn lao động mới vào thành Neverwinter. Cuộc di dời lớn này có lẽ cần mấy năm mới có thể hoàn thành, nhưng lại là một bộ phận tăng lên trực tiếp nhất, vì hắn có thừa sức vươn ra ngoại cảnh, mới có thể đặt ra mục tiêu trong vòng một năm, thậm chí nửa năm.
- Bệ hạ, ngài có yêu cầu cụ thể đối với những người được triệu tập không?
Tổng quản hỏi.
- Ví dụ như thợ thủ công, nông dân, hoặc người biết chữ...
Trước kia quả thật từng có sàng lọc tương tự, nhưng khi đó là hành động bất đắc dĩ ngượng ngùng, mà hiện tại tình huống đã hoàn toàn không giống trước.
- Không.
Roland vươn tay nắm chặt thành quyền:
- Ta muốn tất cả.
- Ta... Hiểu rồi.
Barov lau mồ hôi trên trán.
- Tiếp theo là hạng mục cuối cùng.
Hắn bảo Nightingale thay bằng tấm vải trắng powerpoint cuối cùng:
- Phòng hành chính nên thông qua tuyên truyền, giảm thuế, thưởng và các phương tiện khác để khuyến khích người dân sinh con. Mặc dù nó khó có thể nhìn thấy kết quả trong ngắn hạn so với hai chính sách đầu tiên, nhưng nó là một phần quan trọng nhất của toàn bộ kế hoạch.
Nói đến đây hắn dừng một chút, mỉm cười nhìn về phía mọi người, về điểm này, ta hy vọng các vị ở đây có thể bắt đầu từ chính mình.