Trong hội nghị vài ngày sau đó, bộ tổng tham mưu căn cứ vào hồi tưởng của Asha cùng với kết quả tìm kiếm của phế tích Taquila, tiến hành đánh giá và tổng kết toàn bộ quá trình của hành động The Torch. Gần như mỗi ngày đều sẽ có báo cáo đưa đến trước bàn xử lý của Roland, cái sau cái trước chồng chất lên nhau cao đến ước chừng cỡ nửa người.
Càng lúc càng nhiều chi tiết cũng dần dần rõ ràng.
Ví dụ như thần thạch vĩ đại xuất hiện lần lượt trong trận chiến đấu ở mũi North Slope và trận chiến đấu Taquila công thành đều đến từ chính quặng thần thạch của phế tích. Ở dưới đáy quặng mỏ, trinh sát đoàn tìm thấy được một phần quặng tương ứng với phần bị thiếu hụt – trong hai cây cột thần thạch cỡ trung đều bị chém mất một nửa, vết cắt vô cùng bóng loáng, giống như bị công cụ sắc bén cắt vậy.
Mặc dù ở gần thần thạch không cách nào sử dụng năng lực hồi tưởng được, nhưng từ toàn cảnh đến xem thì rất có thể có liên quan đến khung xương to lớn. Trên thực tế khung xương to lớn không chỉ là một phương tiện chuyên chở, còn có tác dụng là một tháp bút cỡ nhỏ, có thể khiến Red Mist tái sinh, mặt đất ở xung quanh di tích bị ăn mòn chính là chứng minh. Nhưng mà so với tháp bút hở ra là che khuất mấy trăm kilomet thì phạm vi bao trùm của nó chỉ có một, hai trăm mét, thêm với không cách nào tự dưng sinh ra, vẫn cần bổ sung tơ hồng thì mới có thể duy trì được.
Làm một “Trạm canh gác” có thể tự do di chuyển, không cần nói cũng biết ý nghĩa của chiến lược này. Bộ tham mưu đưa ra kết luận là, so với nhện quỷ, vật dẫn cỡ cực lớn này đến tám chín phần mười cũng là chủng loại hiếm có đối với ma quỷ, bằng không nó đã hoàn toàn có thể thay thế được tác dụng của trạm tiền đồn, trước khi nhân loại phản ứng kịp thì đã chiếm lĩnh toàn bộ bình nguyên màu mỡ rồi.
Mặt khác, phần lớn lối đi ở phía sau Taquila đều do nhện quỷ đào móc ra – mặc dù năng lực đào đất của nó không bằng trùng thân mềm cắn nuốt, nhưng vẫn còn tốt hơn đám Mad Demons nhiều. Những lối đi này đều bắt nguồn từ quặng mỏ thần thạch, chiều sâu cách mặt đất rõ ràng cho thấy cân nhắc đến ngưỡng của năng lực quan sát, thêm với thời gian chuẩn bị đầy đủ, muốn phát hiện cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Bởi vì Celine và Akesha đều có khuynh hướng coi khung xương to lớn và nhện quỷ thành một loại ma quỷ, bởi vậy Roland đã đặt một cái tên mới cho nó: Quái thú, để phân chia kẻ địch loại hình vật dẫn và ma quỷ khác, thêm với có tiền tố riêng, có thể cấp tốc đặt tên cho ma quỷ tương tự chưa được phát hiện.
Trước mắt hai loại vật dẫn chia ra được đặt tên là “Quái thú loại hình pháo đài” và “Quái thú loại hình con nhện”, trong đó quái thú loại hình con nhện được chia thành ném mạnh châm đá là loại một và ném mạnh con người là loại hai, cái tên chuẩn xác không chỉ có lợi cho thúc đẩy tác chiến với hạ mệnh lệnh, cũng càng tiện cho công tác thống kê và ghi chép lại sau trận chiến.
Trừ bỏ phân tích tình hình chiến tranh kỹ càng ra, một điểm chú ý trọng điểm khác của Roland chính là chỗ chưa đủ và còn chờ cải tiến mà bộ tổng tham mưu đã liệt kê ra căn cứ vào kết quả.
Trong đó Edith tự mình làm báo cáo, cũng xếp phần lớn vấn đề trong đó lên vị trí hàng đầu, vẫn là thiếu sót về năng lực trinh sát.
Bỏ qua bầu trời không nhắc đến, trong lịch sử chiến tranh của nhân loại, chiến tranh trong đường hầm bị hạn chế bởi công cụ đào bới và hiệu quả về chi phí, cho đến bây giờ vẫn chỉ là một hình thức hiếm thấy chứ không cách nào sử dụng thành phương pháp chiến thuật thông thường được. Nhưng ở trước mặt trùng thân mềm cắn nuốt và quái thú loại hình con nhện thì phương pháp này đã không quá thích hợp – chỉ cần tập trung đủ nhiều vật dẫn, kẻ địch thậm chí có thể đào bới ra một lối đi dưới lòng đất có thể cung cấp cho đại quân đi lại trong khoảng thời gian ngắn, bởi vậy mảnh đất dưới chân cũng thành khu vực nguy hiểm không thể không đề phòng.
Không hề nghi ngờ, chỉ dựa vào một mình Sylvia không chỉ không chú ý hết được, thêm với rất không có lời. Khi đôi mắt ma lực xuyên thấu qua vật chướng ngại thị giác thì sẽ tăng tiêu hao trên diện rộng, dưới điều kiện mức độ tổng ma lực là cố định thì theo dõi mục tiêu trên mặt đất cả ngày trong phạm vi rộng trên mười kilomet, nhưng nếu như đổi thành dưới mặt đất chỉ có một tầng mỏng lớn chừng một hai sân bóng, sâu ba, bốn mét mà thôi.
Huống chi trừ bỏ người siêu phàm ra, năng lực của tất cả các phù thủy đều tồn tại một ngưỡng giá trị, khi vượt qua một điều kiện nào đó, ma lực tiêu hao sẽ bị tính theo cấp số nhân, dưới tình huống như vậy, bất cứ hành vi không khẩn cấp nào đều sẽ là một kiểu lãng phí đối với ma lực.
Công tác cảnh giới này phải do bản thân Đệ Nhất Quân đến gánh vác.
Roland nhớ mang máng, trong lịch sử từng từng có hai bên chiến đấu dùng phương thức nghe lén dưới lòng đất để đề phòng hai bên đào bới đường hầm, trận địa đánh bất ngờ, nguyên lý này giống như tai nghe của bác sĩ vậy, mượn dùng đặc điểm âm thanh truyền trong thể rắn sẽ giảm hơn so với truyền qua không khí, có thể nắm bắt được rõ ràng động tĩnh khi đối thủ đào bới.
Nhưng mà phương pháp này bị giới hạn ở đường hầm đang được đào gần trận địa, còn đống hố bẫy đã sớm bố trí từ trước giống như Taquila này thì nếu chỉ dựa vào nghe thôi sẽ không giải quyết được tất cả vấn đề.
Hắn vẫn suy nghĩ mãi mới nghĩ ra được một phương pháp có thể sử dụng được – khoan thăm dò.
Đây là một phương pháp thăm dò được ứng dụng rộng khắp trong ngành nghề kiến trúc, làm một trong những ‘dân’ bách khoa ‘chính hiệu’, hán cũng thường nghe thấy bạn cùng phòng bên viện kiến trúc đề cập đến. Đơn giản mà nói chính là đóng một cây thép vào trong đất, cũng căn cứ vào khoảng cách mỗi một búa đập vào để phán đoán xem tầng đất đó cứng hay mềm. Nơi thí điểm phân bố các cọc hoa mai cách mấy mét, chỉ cần bố trí một máy thăm dò, vài người đã có thể hoàn thành kiểm tra trên diện tích lớn rồi. Khi số liệu cây thép chìm xuống đột nhiên tăng lớn lên, phía dưới vô cùng có khả năng tồn tại khoảng trống.
Hai phương pháp nghe và thăm dò kết hợp với nhau, cơ bản có thể bảo đảm thăm dò được uy hiếp đến từ dưới mặt đất trong tình huống không mượn dùng được năng lực của phù thủy.
Về phần điều tra tình hình quân địch trên không trung, muốn thoát khỏi ỷ lại vào Lightning và Macy thì chỉ có con đường phát triển không quân là có thể đi mà thôi.
Mà khi nào con đường này có thể bổ sung thì phải xem Tilly rồi.
Mặt khác, trong báo cáo cũng không thiếu mấy kết luận ví dụ như “Quá mức dựa vào trận địa”, “Thiếu thốn năng lực chi viện cấp tốc” vân vân khiến Roland vừa cảm thán trình độ của bộ tham mưu tăng lên cực nhanh đồng thời cũng hơi bất đắc dĩ – không phải hắn không rõ ràng mấy vấn đề này, nhưng bị giới hạn bởi số lượng của dân cư trong thành Neverwinter, hắn rất khó bổ sung đủ trong thời gian ngắn hạn được.
Cuối cùng, trong báo cáo của rất nhiều người có một ý kiến đã thu hút sự chú ý của hắn. Đó là một phần báo cáo đến từ cơ sở quân đội, người đệ trình báo cáo là một sĩ quan hậu cần. Trên báo cáo nên rõ, ở dưới tình hình chiến đấu cường độ cao, súng máy Mark I có vẻ rất không ổn định, sau trận quyết chiến đã có không ít binh lính trong biệt đội súng máy đã oán giận rằng thời gian bọn họ thay nòng súng còn lâu hơn cả thời gian nổ súng, chuyện này đã tạo thành gánh nặng không hề nhỏ cho hậu cần. Nếu như có thể, hy vọng bộ phận kỹ thuật có thể tiến hành cải tiến chi tiết này.
Đây là lần đầu tiên Roland nhận được cảm nhận trực tiếp từ phía binh lính ở tiền tuyến sau khi cơ chế hồi đáp được thành lập – làm người sử dụng vũ khí trực tiếp, bọn họ mới là những người nắm rõ ràng nhất ưu nhược điểm của vũ khí.
Trên thực tế, từ khi ga tháp số một bị tập kích, hắn đã chú ý đến số lượng nòng súng bị hỏng đã tăng cao khác thường, nhưng mà bởi vì bộ phận này đều có thể vào lò đúc lại cho nên lúc đó hắn còn không để tâm đến. Bây giờ nghĩ lại, chắc là do người bắn súng thiếu kinh nghiệm và áp lực do kẻ địch đột nhiên tăng cao. Khi đánh ban đêm thì tinh thần của các binh lính càng thêm khẩn trương, thêm với khó có thể xác nhận kết quả chiến đấu, gần như bóp cò súng rồi thì sẽ không buông ra. Mà bản thân nòng súng làm lạnh bằng gió có độ bền bỉ kém nòng súng làm lạnh bằng nước, cường độ chiến đấu lúc trước cơ bản còn có thể ứng phó được, hiện giờ bắn một lúc, tản nhiệt đã theo không kịp rồi.
Chuyện này cũng khiến Roland tỉnh ngộ, lý do mới đầu hắn sử dụng phục hồi dẫn khí, nòng súng làm lạnh bằng khí thuần túy là vì nghĩ đến súng dùng được cho nhiều mục đích nhất, nếu như thiết kế dựa theo súng Maxim thì ngược lại không phù hợp với suy nghĩ “Thông dụng”, nhưng trên thực tế hiệu quả lại không lý tưởng như hắn mong muốn. Tuy rằng gia tăng đầu tư đạn tín hiệu với kinh nghiệm đánh ban đêm có thể giảm bớt tình huống này nhất, nhưng binh lực của kẻ địch tập trung vào mặt trận phía tây này chỉ có một ít mà thôi. Nếu thật sự là quyết chiến chủ lực, đến mức độ ma quỷ xông đến khắp đồng đầy núi, ảnh hưởng của súng máy hạng nặng bắn nhầm sẽ là trí mạng.
Còn may có phần báo cáo này để cho hắn ý thức được sai lầm của mình.
Phương pháp giải quyết chính là tách rời hai thứ ra, súng máy hạng nặng chuyên dùng để áp chế kẻ địch đổi sang loại nòng súng dài hơn, vả lại có trang bị tản nhiệt, thì sẽ không phải lo lắng đến vấn đề dùng vào nhiều mục đích nữa. Mà súng máy loại hình thông dụng vừa có thể cầm trong tay xung phong, còn thích hợp tiện lợi, thì phải lấy kiểu Mark I làm cơ sở một lần nữa tiến hành thiết kế trọng lượng nhẹ để có thể thỏa mãn nhu cầu chiến tranh sau này.