Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1210

Chương 1210
Chương 1210

Phòng thí nghiệm dưới lòng đất, Biên Thùy Thành thứ ba.

Sau khi đọc báo cáo xong, Roland dẫn Anna chạy tới đây trước tiên. Xuyên qua một lớp pha lê dày, hắn nhìn thấy hai khối lập phương ma thuật hiến tế đang trong trạng thái được kích hoạt giữa phòng thí nghiệm bị những tấm chì bao quanh… Một khối trong đó nhìn qua vẫn như bình thường, mà một khối khác phát ra ánh sáng đỏ rõ ràng ngắn hơn rất nhiều.

- Khối lập phương ma thuật phát ra ánh sáng đỏ ngắn kia… Chính là sản phẩm mô phỏng mới nhất sao?

Anna nhạy bén hỏi.

- Đúng vậy, trên thực tế, nó xuất hiện hoàn toàn bởi vì một sai lầm.

Celine trả lời một cách đầy hứng thú.

- Bình thường thì hoa văn bên trong khối lập phương ma thuật đều do Thin Wrist điêu khắc, nếu tài liệu có tổn hại thì sẽ dễ dàng xuất hiện tình huống điêu khắc hỏng. Nếu vậy thì những “hòn đá” bị lỗi này đều sẽ bị vứt đi. Nhưng một tuần trước, khi Thin Wrist điêu khắc bộ phận số hai trăm ba mươi sáu, cho đến lúc kết thúc mới xuất hiện vấn đề… Giữa hòn đá xuất hiện nột cái khe rất nhỏ làm cho bộ phận này xuất hiện một khuyết điểm rất nhỏ.

Toàn bộ nguyên liệu dùng để làm khối lập phương ma thuật hiến tế đều đến từ chính Cực Nam cảnh. Dựa theo bức tranh để suy đoán thì những di vật này đã ngủ say dưới lòng đất hơn một nghìn năm, bị gió thổi nước ngâm lâu như vậy, tính chất không tốt vô cùng bình thường. Roland như suy tư gì.

- Mà ngươi lại không vứt số hai trăm ba mươi sáu đi?

Celine hơi giật xúc tu chính.

- Lúc ấy ta cảm thấy quá đáng tiếc, dù sao nó cũng đã hoàn thành, không chừng vẫn có thể có tác dụng. Vì thế, ta dùng khối số hai trăm ba mươi sáu này đổi vào bộ phận lắp ráp lúc đầu của khối lập phương ma thuật, muốn xem thử xem nó có thể hoạt động bình thường được không.

Này này, đây chính là một hình cụ năng lượng hạt nhân đó, Roland lén lau mồ hồi.

- Xin bệ hạ yên tâm.

Celine như nhìn ra ý tưởng của hắn, nàng ngẩng cái đầu bướu thịt lên rồi nói.

- Ta tiến hành thí nghiệm này trong sân thí nghiệm vũ khí của dãy núi Tuyệt Cảnh, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng tuyệt đối không lan đến gần thành Neverwinter… Đây là tín niệm cơ bản của thành viên tổ chức Quest, vì tìm kiếm chân tướng, ta đã sớm đặt nguy hiểm của bản thân…

Nhìn dáng vẻ không ngừng miên man của đối phương, chút lo lắng vốn xuất hiện của Roland cũng nhanh chóng biến mất.

- Nói chuyện chính đi!

- Khu khụ… Thất lễ rồi.

Celine khẽ hắng giọng.

- Tóm lại, giống như ngươi chứng kiến, khối lập phương ma thuật vẫn có thể kích hoạt bình thường, nhưng tầm bắn của ánh sáng đỏ lại ngắn tới nỗi không bằng một phần mười lúc đầu. Nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại cho việc cung cấp nhiệt lượng cho tam khối lập phương ma thuật. Vậy nên ta lại làm một thí nghiệm đun nóng, muốn xác định xem hiệu suất sau khi ánh sáng đỏ ngắn lại có thay đổi không… Thí nghiệm này đứt quãng giằng co hai ba ngày, cho đến khi ta kiểm tra khoảng cách Uranium, mới bất ngờ phát hiện ra nó vậy mà lại không thay đổi gì, ngay cả việc tiêu hao ma lực cũng thấp hơn không ít.

Anna trầm ngâm một lúc.

- Chẳng lẽ… Phần lớn tiêu hao của khối lập phương ma thuật đều dùng để duy trì ánh sáng đỏ sao?

- Không hổ là người thức tỉnh cấp cao còn trẻ tuổi hơn cả Akesha.

Celine khen ngợi và nói.

- Sau khi suy nghĩ thật lâu, ta cũng nghiêng về phía đáp án này… Nếu nó đó chỉ cấu thành từ vô số tiểu cầu rất nhỏ, vậy thì muốn chúng nó đi về cùng một hướng đúng thật ra không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa, thí nghiệm chứng minh chỉ cần không chạm vào ánh sáng đỏ thì phía trước và hai mặt bên đều sẽ không chịu ảnh hưởng. Xem ra, ánh sáng ngắn lại thật sự giống như tiết kiệm không ít công sức cho khối lập phương ma thuật.

- Từ từ.

Roland bỗng nhiên lên tiếng.

- Nói cách khác, bộ phận số hai trăm ba mươi sáu có tỳ vết quyết định khoảng cách phóng xạ của khối lập phương ma thuật sao?

Đây chính là một phát hiện mang tính đột phá, ý nghĩa của nó thậm chí còn quan trọng hơn cả việc giải quyết vấn đề bền vững! Khối lập phương ma thuật tổng cộng có ba trăm bộ phận dư, những bộ phận này có hình dạng khác nhau, hòn đá che kín hoa văn kết nối với nhau như xếp hình vậy, ai cũng không biết đến cùng là ma lực ở bên trong hoạt động như thế nào. Nhưng bây giờ, dường như đã có một con đường để phân tích vấn đề này.

- Có thể cho là như vậy.

Trong giọng nói của Celine cũng hơi lộ ra sự hưng phấn.

- Không chừng mỗi hoa văn trên bộ phận đều có một tác dụng riêng, nếu có thể phân tích ra hàm nghĩa đại biểu của những hoa văn điêu khắc đó, có lẽ cũng có thể hiểu được đến cùng khối lập phương ma thuật hiến tế vận dụng ma lực như thế nào.

- Mỗi bộ phận phụ trách thực hiện một chức năng, nhìn theo phương diện này thì cách tư duy của Tộc Radiate cũng rất giống với chúng ta.

Anna không khỏi cười và nói.

- Ta có nên nên nói đây là may mắn của loài người không?

- Đương nhiên.

Roland không chút do dự gật đầu… Tất nhiên hắn hiểu ý trong lời nói của Anna. Sự khác nhau giữa hai nền văn minh là cực kỳ lớn, không chỉ riêng hình thái, ngôn ngữ, mà đơn giản chỉ là từ tư tưởng thôi đã cách nhau một trời một vực, tỷ lệ tìm được một đối tượng có thể hiểu được và tìm hiểu có thể nói là cực kỳ bé nhỏ. Nền văn minh dưới lòng đất chính là một ví dụ, cùng là dụng cụ hạch tâm điều khiển ma lực, nhưng chỉ sau khi trở thành vật dẫn mới có thể khống chế nó vận hành. Celine nghiên cứu mấy trăm năm nhưng vẫn không thể hiểu được nguyên lý này cũng đủ để thấy sự khó khăn trong đó.

Nói từ ý nghĩa nào đó thì văn minh là cô độc.

Tuy lúc trước hắn an ủi mọi người có nói cho dù không cần dựa vào sự truyền thừa di vật của Thần minh cũng có thể học tập được những tri thức của những nền văn minh đã ngã xuống đó. Nhưng trên thực tế, chuyện này không phải là chuyện có thể thực hiện một cách dễ dàng, đặc biệt là dưới tình huống không có người hướng dẫn và chỉ dựa vào chính mình để mày mò… Khi các tư tưởng đều hoàn toàn khác biệt thì làm thế nào để học tập thành quả của đối phương?

Nếu phỏng đoán của Celinr là chính xác thì một nền văn minh có thể sinh ra cộng minh với loài người, có lẽ sẽ mang đến ý nghĩ mới trong việc nghiên cứu ma lực.

- Đúng rồi.

Anna bỗng nhiên cười tinh nghịch với Roland.

- Nếu hiện giờ động lực của khối rubik đã định hình, lại có đột phá trên tính bền vững, có phải đã đến lúc thực hiện lời hứa khen thưởng của ngươi rồi không?

Nhìn đôi mắt màu xanh lấp lánh ánh nước trong vắt trước mắt, Roland phát hiện mình căn bản không nói được câu từ chối.

- Đúng vậy đúng vậy… Điện hạ của ta.

Hắn không cầm lòng được mà cười nói.

- Trở về làm cho ngươi xem.

- Xình xịch… Ầm đùng…

Ngoài cửa mơ hồ truyền đến âm thanh ồn ào làm Soria sờ về phía cuối giường tìm kiếm quần áo của mình. Âm thanh này vô cùng quen thuộc với nàng, chính là tiếng nổ vang khi động cơ hơi nước khởi động. Khi nó vang lên cũng có nghĩa là một ngày mới lại bắt đầu, công việc bận rộn lại có trật tự sắp bắt đầu.

Nhưng mà thật sự sớm quá, nàng nhìn về phía Echo đang ngủ say bên kia giường, nhẹ tay nhẹ chân mà khoác thêm áo khoác. Thế mà lại còn cần mẫn hơn cả mình, hơn nữa còn ở trong thành bảo…

Đợi đã, Soria bỗng nhiên sửng sốt, nơi này cũng không phải khu nhà máy mà, vì sao lại có tiếng động cơ hơi nước chứ? Cẩn thận suy nghĩ, hôm nay hẳn là ngày nghỉ mới đúng, phần lớn phù thủy đều sẽ ngủ đến giữa trưa, không tới giờ ăn cơm thì bình thường thành bảo đều im ắng giống như không có một bóng người vậy. Chẳng lẽ vừa rồi là mình đang nằm mơ mà đúng lúc mơ thấy cảnh làm việc à?

- Ầm ầm ầm… Đùng đùng đùng……

Nhưng mà ngoài cửa sổ lại truyền đến tiếng vang rõ ràng của máy hơi nước thêm lần nữa, cùng lúc đó còn có từng đợt cười nói vui vẻ.

- Thứ này thật thú vị!

- Bệ hạ, cho ta thử đi!

- Ta nữa ta nữa!

- Ặc… Xảy ra chuyện gì thế?

Echo cũng xoa mắt ngồi dậy.

- Không biết, có lẽ là Mystery Moon lại gây chuyện gì đó…

Soria duỗi người rồi đi đến bên cửa sổ kéo bức màn rắn chắc ra. Ánh mặt trời lập tức ùa vào trong phòng, chiếu sáng cả căn phòng ngủ. Hiển nhiên, lúc này mặt trời đã bò lên giữa bầu trời, cũng xem như không sớm lắm.

Chờ đến khi đôi mắt thích ứng với ánh sáng, nàng bèn nhìn về phía tầng dưới, sau đó không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy cửa thành bảo tụ tập đầy chị em trong Liên minh Phù Thủy, ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm vào giữa sân, trên khuôn mặt tràn đầy sự nóng lòng muốn thử.

Soria nhìn theo ánh mắt các nàng và nhìn thấy điện hạ Anna đang ngồi trên một chiếc xe bốn bánh kỳ quái. Cho dù không có ngựa kéo nhưng nó vẫn vui sướng chạy xung quanh sân, mà Anna trên xe đang cười vô cùng xán lạn, thậm chỉ còn lất át cả nắng sớm ấm áp.

Cảnh tượng này lập tức hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của nàng.

Bình Luận (0)
Comment