Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1231

Chương 1231
Chương 1231

- Lý do rất đơn giản.

Edith không chờ mọi người hỏi mà trực tiếp giải thích.

- Núi Cage là một nhánh từ dãy núi tuyệt cảnh lan tràn ra, cũng là điểm cao nhất ở biên giới Dawn. Mạch suy nghĩ này tương tự như phòng tuyến tuyệt cảnh ban đầu, mượn ưu thế địa hình, quân đội pháo binh của Đệ Nhất Quân có thể có phạm vi tấn công rộng hơn, năng lực hành động của kẻ địch cũng sẽ bị hạn chế nhất định, dù sao số lượng Khủng Thú phi hành còn thấp hơn nhiều so với Mad Demons thấp nhất.

- Thứ hai, theo phía Taquila, Red Mist có nhiều khả năng tụ tập về phía thấp hơn và càng gần rìa càng yếu, vì vậy việc thiết lập phòng tuyến ở mức cao có lợi cho việc đóng quân của phù thủy. Từ tình báo tiền tuyến vừa mới biết được thì điểm này ngược lại đã phòng ngừa chu toàn.

Cuối cùng là kế hoạch bình minh của bệ hạ --

Nói đến đây nàng nhìn quanh một vòng.

- Chúng ta đều biết kế hoạch này phụ thuộc vào khoáng thạch trong núi Cage, trước khi tìm được lựa chọn thay thế khác, núi Cage là khu vực chúng ta tuyệt đối không thể buông bỏ.

Không ai trong hội trường lên tiếng chất vất.

Rõ ràng bọn họ ai cũng chưa từng thấy qua sản phẩm cuối cùng của kế hoạch bình minh, cũng khó có thể tưởng tượng ra những quả cầu nhỏ không thể tra ra đến tột cùng có bao nhiêu năng lượng, chỉ bằng vào một câu nói của Roland đã coi nó là một trong những mục tiêu chủ yếu của chiến lược tương lai, loại cảm giác này không thể không nói là làm cho Roland cảm thấy vô cùng vui mừng.

Đây có lẽ cũng là lý tưởng cao đẹp nhất trong tâm trí của ‘dân kỹ thuật’.

- Nhưng chúng ta cũng không thể hoàn toàn buông bỏ Everwinter và Wolfheart.

Hắn nhìn về phía Edith.

- Muốn giành chiến thắng trong trận chiến, Greyfort cần một lượng dân số lớn mới được.

- Phải, cho nên trong khoảng thời gian từ khi Red Mist xuất hiện đến khi khuếch tán hoàn toàn, nhiệm vụ chủ yếu của Đệ Nhất Quân chính là di dời người dân, cũng tận dụng hết khả năng trì hoãn bước chân kẻ địch tiến lên. Ta nghĩ ma quỷ hẳn cũng sẽ không ngồi chờ Red Mist từ từ tản ra, chúng rất có thể sẽ mượn đà này để thành lập một số lượng lớn trạm tiền đồn giống như bốn trăm năm trước.

Trân châu của Bắc địa dừng một chút.

- Thành thật mà nói, Hồng Nguyệt đột nhiên trước thời hạn thậm chí có thể xem như là giúp Đệ Nhất Quân một phen, chờ khi thực sự nhìn thấy kẻ địch ngoại tộc, người Everwinter và Greyfort tự nhiên sẽ hiểu được nên lựa chọn bên nào. Đến lúc đó Iron Axe cho dù cự tuyệt bọn họ ngoài cửa, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ năn nỉ đến Greyfort rồi.

Nói đến đây, nàng nhếch khóe miệng để lộ ra một nụ cười đặc biệt.

Cho dù là như vậy cũng sẽ chết rất nhiều người.

Roland âm thầm thở dài.

Từ ý nghĩa nào đó thì đại đa số nhân loại quả thật là như thế, giờ phút này hắn mơ hồ có thể cảm nhận được sự vui mừng của Edith -- đó có lẽ cũng giống như hậu thế nhìn thấy tin tức, nói cư dân tiểu khu tẩy chay tháp tín hiệu cuối cùng cũng được như mong muốn là không có tín hiệu điện thoại di động. Nhưng trước trận chiến vận mệnh này, hắn lại không thể ngồi yên mặc kệ những người đó.

- Năm nay hoàng kim số các nơi hẳn là đều thu hoạch bội thu.

Roland phân phó Barov.

- Ngươi đề xuất một phương án, huy động một phần lương thực vận chuyển đến Dawn, bảo đảm những người tị nạn chạy trốn khỏi nơi bị chiếm đóng đều có thể lấp đầy bụng.

- Bệ hạ, nếu như ta không hiểu sai, một khi tình báo được xác nhận thì chủ lực Đệ Nhất Quân rất nhanh sẽ phải hành động về phương hướng núi Cage, điều này đã là một áp lực cực kỳ lớn đối với hậu cần.

Lão tổng quản ra vẻ khó xử.

- Ta thật sự không nắm chắc việc đồng thời vận chuyển quân đội cần thiết, còn có thể cam đoan cung cấp lương thực đúng lúc cho người tị nạn, cho dù có thuê toàn bộ thuyền buồm của Thương Hội Fiordland cũng chưa chắc đủ. Đây là một vấn đề không thể tránh khỏi, cho dù là thuyền buồm lớn nhất của Fiordland, sức mạnh của nó trước một cuộc chiến tranh toàn diện là quá xa. Bây giờ chỉ riêng việc vận chuyển người dời đi, đội tàu thuê cũng đã coi như hoạt động hết công suất.

- Trừ khi… Chúng ta có thể xây dựng thêm một tuyến đường sắt thẳng đến các nước láng giềng...

Barov nói lời này có chút rối rắm, hiển nhiên trong lòng hắn biết rõ chi phí tiêu tốn đối với loại công trình lớn này, mỗi khi muốn vận dụng vốn của Kho bạc Nhà nước, hắn quả thực giống như còn không nỡ hơn so với cắt thịt mình.

- Chỉ sợ không kịp thời gian.

Roland lắc đầu.

- Hơn nữa thành Neverwinter đã đầu tư quá nhiều tài nguyên trên tuyến đường sắt màu mỡ, muốn làm lại tới Dawn Kingdom sẽ ảnh hưởng đến sản xuất của các hạng mục khác.

Từ rừng rậm Dodge, cho đến tàn tích Taquila, con sông dài bằng thép trải dài trên bình nguyên màu mỡ đã tiêu hao vô số thép và thời gian xây dựng lên đến một năm rưỡi. Đây còn là dưới tình huống nửa đầu do Foliage trợ giúp sửa chữa, nửa sau toàn bộ xây dựng trên mặt đất bằng phẳng. Mà nhìn qua cũng thấy địa hình giữa thành Neverwinter và núi Cage hiển nhiên không bằng bình nguyên màu mỡ, chỉ riêng thời gian xây dựng chính đã là một con số khó có thể đoán trước được.

- Bệ hạ minh xét, ta cũng cho rằng như vậy...

Barov rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

- Trước tiên dựa theo tình huống hiện tại mà xây dựng kế hoạch đi, không cần tiết kiệm chi phí, dùng gần hết kim long cũng không sao, hiện tại không phải là lúc keo kiệt.

Roland nói.

- Về phương diện hậu cần, ta lại nghĩ biện pháp.

- Tuân mệnh, bệ hạ.

Sau đó hắn nhìn về phía Edith.

- Ý tưởng lấy núi Cage làm đường phân giới về nguyên tắc là có thể, bộ tham mưu nhanh chóng đưa ra phương án, sau đó lại họp thảo luận từng cái một.

Đối với trân châu Bắc địa thì đây đều là lưu trình thường lệ rồi, hắn cũng tin tưởng với thiên phú của đối phương, cho dù không cần mình nói nhiều cũng có thể nhận ra sự cấp bách của thời gian.

- Xin hãy giao cho ta.

Edith vuốt ngực nói.

Roland đứng dậy, ánh mắt đảo qua mỗi một người trong đại sảnh.

- Trước đây ta đã nói, Trận Chiến Thần Ý lần thứ ba sẽ là một cuộc chiến quyết định vận mệnh của nhân loại, hiện tại nó đã tới. Chiến thắng của trận Taquila đủ để chứng minh bại trận bốn trăm năm trước cũng không phải là không thể thay đổi, ta hy vọng các vị có thể tận lực, phát huy tác dụng không thể xóa nhòa trong cuộc chiến tranh này, lịch sử nhất định sẽ ghi nhớ ngày này!

Hắn cao giọng nói.

- Nghe cho rõ đây, bất luận kẻ địch là ai, ta cũng chỉ có một yêu cầu -- trận chiến này chỉ có thể thắng, không được phép bại!

- Như ngài mong muốn, bệ hạ!

Mọi người đồng thanh đáp.

Ngày này nhất định là một đêm không ngủ.

Khi mọi người lần lượt rời khỏi phòng hội nghị thành bảo, Roland gọi Tilly lại.

- Ta có chút chuyện muốn nói riêng với ngươi.

...

Trở lại phòng làm việc, Roland bảo Nightingale rời đi trước rồi sau đó đóng cửa lại.

Tilly nhíu mày.

- Ngay cả Nightingale cũng không thể nghe sao? Xem ra dường như ngươi cũng không phải là định tìm ta hỏi thăm tình hình huấn luyện gần đây của Aerial Knights.

Hắn không trả lời mà rót cho cả hai một thức uống hỗn độn với hương vị bạc hà ướp lạnh. Hương vị của nó không thể được tính là thượng đẳng, nhưng có một hiệu quả không tệ trong việc hóa giải tâm tình.

Thấy Roland không mở miệng, Tilly cũng không truy hỏi nữa mà nhấp từng ngụm từng ngụm thức uống, giống như đang chờ hắn phá vỡ sự im lặng.

Roland chăm chú nhìn người em gái “trên danh nghĩa” này, có thể nói là tâm tư cực kỳ phức tạp, so với Ngũ Vương Nữ kia thì hiện giờ Tilly Wimbledon tựa như trầm ổn hơn rất nhiều, bất kể là nét mặt hay cử chỉ đều giống như một lãnh đạo. Chỉ là hắn vẫn thích nhìn thấy tiểu cô nương mùa đông làm tổ ở bên cạnh Anna, tùy tiện vắt chân lên, lật một đống sách vở cười đùa thảo luận làm thế nào mới có thể làm khó được các chị em khác kia hơn là dáng vẻ hiện tại.

Nếu như chỉ là như vậy thì thôi, dù sao con người không có khả năng vĩnh viễn là một dáng vẻ, nhưng Tilly biến hóa thật sự quá nhanh, từ lúc Ashes hy sinh đến trận khóc lóc hôm đó, ngắn ngủi mấy ngày mà nàng đã hoàn toàn cởi bỏ đi tầng ngây thơ kia. Không chỉ vậy, thù hận của nàng đối với ma quỷ cũng khắc sâu trong ánh mắt, mặc dù sau đó rất ít nhắc tới, nhưng từ trong “thỉnh cầu duy nhất” của đối phương, Roland cảm nhận được bất an mãnh liệt.

Đó là một thái độ vô cùng quyết liệt.

Dường như thế giới đã mất đi màu sắc đối với nàng.

Hiện giờ hắn từ chỗ Lam biết được, tất cả những chuyện này cũng không phải là không có cách nào cứu vãn. Cân nhắc đến mức độ tin cậy của tình báo cõi tâm trí, cách làm ổn thỏa nhất hẳn là sau khi xác thực lệnh Ashes sống lại nói cho Tilly, để tránh sau khi hy vọng lại thất vọng càng lớn vì thất bại, nhưng hắn cũng ý thức được, dựa theo tâm trạng của Tilly lúc này, rất có thể không có cách nào thuận lợi vượt qua Trận Chiến Thần Ý.

Nói ra có lẽ có thể làm cho nàng khôi phục như lúc ban đầu.

Nhưng cuối cùng không đạt được sẽ càng rơi vào tuyệt vọng sâu hơn.

Chính là hai loại suy nghĩ này dây dưa lẫn nhau, mới khiến cho hắn không thể mở miệng trước.

Nhưng sự im lặng dài hơn nữa cũng luôn có thời hạn.

Roland biết rõ, lúc mình gọi Tilly tới đây thì trên thực tế cũng đã đưa ra lựa chọn.

So với sau khi phát sinh lại hối hận, hắn thà để hy vọng trong tương lai đặt đến hiện tại.

- Anh trai?

Có lẽ là chăm chú quá lâu nên Tilly hơi tránh khỏi tầm mắt, hơi nghi hoặc hỏi.

Roland hít sâu một hơi, chậm rãi nói.

- Có lẽ những lời tiếp theo nghe có vẻ khó có thể tin được, nhưng ta vẫn muốn nói cho ngươi biết --

- Ashes có khả năng còn sống.

Bình Luận (0)
Comment