Lái xuống bùng binh khoảng hai mươi phút, chỉ dẫn hiện rõ đã đến vị trí.
Roland nhìn xung quanh, lại phát hiện lân cận vốn dĩ tìm không thấy một kiến trúc có thể nối liền với bên trên bệnh viện, nhưng thật ra nhìn thấy mấy tòa nhà lớn tạo hình hoa lệ, có thể so với phòng triển lãm nghệ thuật kiểu mới.
- Chính là nơi này
Garcia gật đầu.
- Ngươi xác định?
Roland bán tín bán nghi chạy xe đến lối vào, chú ý tới mấy chữ lớn viện điều dưỡng Rhine Greenfield treo trên bức tường.
- Đương nhiên, bởi vì mỗi người mới ta mang tới phản ứng cơ bản đều giống như ngươi.
Sau cửa lớn rất nhanh đi ra mấy người vạm vỡ mang giày da tây trang, mang kính râm, một trái một phải vây quanh bên cạnh xe. Một người trong đó gõ vào cửa thủy tinh:
- Thật có lỗi, nơi này là lãnh địa tư nhân, không cung cấp dịch vụ đậu xe.
Roland nhịn không được co rút khóe miệng, nè nè... sao có thể đối đãi như vậy, hắn nói mình tới đậu xe sao, xe van thì không thể thăm bệnh?
Hắn đang chuẩn bị lấy ra giấy phép săn bắn hét lên mặt đối phương, Garcia lại hạ cửa sổ, đưa qua một cái thẻ:
- Xe mới vừa mua không bao lâu, biển số xe còn chưa lưu vào, các ngươi đăng ký vào đi.
Đối phương rõ ràng ngẩn người ra, sau khi tiếp nhận thẻ lại nhìn chiếc xe một chút, xoay người trở về phòng theo dõi. Đợi đến lúc đi ra, thái độ đã hoàn toàn khác hẳn:
- Thật xin lỗi, tiểu thư Garcia, trước kia xe mà ngươi đăng ký đều không phải là loại này, cho nên bọn ta mới --
- Đổi xe không phải chuyện rất bình thường sao?
Garcia bình tĩnh ngắt lời đối phương .
- Chuyện này... Cũng phải.
Người nọ lại nhìn về phía Roland:
- Xin hỏi vị này là...
- Tài xế của ta.
Không khí hiện trường nhất thời trở nên có chút cứng ngắc, cuối cùng vẫn là nhân vật dẫn đầu kia phản ứng lại trước:
- Ta hiểu rồi, hiện tại thêm nhãn hiệu xe mới cho ngươi.
Rất nhanh, cửa van xả mở ra, Roland buông ly hợp ra, trong tiếng xả khí xì xì, xe van chậm rì rì tiến vào cửa lớn viện điều dưỡng.
Xuyên qua kính chiếu hậu, hắn đại khái có thể đoán ra cảm giác của đám người kia.
Đổi xe cũng chỉ có thể đổi xe van, còn muốn kiên trì mời tài xế, Garcia chỉ sợ là võ đạo gia nghèo túng nhất mà họ từng gặp...
- Ặc, ta từng cho rằng ngươi sẽ không nói dối.
- Đó là bởi vì ngươi không biết ta.
Garcia nhún vai:
- Dưới tình huống không liên quan tới nguyên tắc, ta cũng không cứng nhắc như ngươi nghĩ. Huống chi bản thân ngươi chính là một thành viên của hiệp hội, chẳng qua thẻ thân phận còn chưa phát xuống mà thôi.
- Giấy phép săn bắn không được sao?
- Trừ số ít người ra, người cụ thể giữ giấy phép vẫn là cơ mật của hiệp hội, điều này hoàn toàn tương phản với võ đạo gia minh tinh.
Garcia nghiêm túc trả lời:
- Tuy rằng nó đại biểu cho sự khẳng định và phó thác của hiệp hội, nhưng cũng sẽ nâng cao sự nguy hiểm của bị đánh lén. Trên lịch sử hiệp hội còn ghi chép qua vài lần Kẻ đọa ma vây giết võ đạo gia, mà người đó vốn dĩ đều là bại lộ thân phận người săn mồi.
Nói cách khác, chỉ cần bản thân công khai thân phận, Kẻ đọa ma sẽ mang hạch tâm tự nhiên cuồn cuộn không dứt đến cửa?
Nhưng mà cân nhắc đến an nguy của Angela và những người khác trong tiểu khu Bobbin, cuối cùng Roland vẫn xóa bỏ ý nghĩ này.
Sau cuộc gặp mặt với Lam, hắn đã không có cách nào đơn giản hơn đối đãi với người trong thế giới trong mơ như NPC hư ảo.
Tiến vào bên trong viện điều dưỡng, Roland mới phát hiện bên trong này có thể gọi là thế giới hoàn toàn khác -- chiếm diện tích cực lớn không nói, cầu nhỏ và hoa viên bãi cỏ cần có gì đều có, ven đường thậm chí có thể nhìn thấy khu suối nước nóng, hồ bơi, sân golf v.v..biển báo giao thông, không kém chút nào so với một vài khu danh lam thắng cảnh.
Quả nhiên là nghèo khổ hạn chế sức tưởng tượng của hắn.
Cho dù trở thành vua của Greyfort, hắn cũng không nghĩ tới bệnh viện có thể xây dựng thành như vậy.
Tòa nội trú thì ở vị trí trung tâm của viện điều dưỡng, từ tạo hình tường thủy tinh toàn thân lấp lóe ánh sáng bạc, nói là khách sạn năm sao cũng không chút nói quá.
Hai người đi vào đại sảnh, một người đàn ông vạm vỡ giống như núi bước nhanh lên trước tiếp đón, hắn ước chừng bốn mươi tuổi, làn da hiện ra màu đồng cổ, cơ bắp trên người nhô ra tôn lên võ đạo bào, sức mạnh tự nhiên trên người dao động cũng cực kỳ rõ ràng, cách mười mét cũng khiến Roland cảm nhận được áp lực.
- Hắn chính là sư phụ của sư phụ.
Garcia thấp giọng nói một câu, sau đó hơi cúi đầu với người đến:
- Guard các hạ...
- Về chuyện của Lam, thực xin lỗi.
Rock nửa ngồi xổm xuống, hai tay cầm bả vai của nàng trầm giọng nói
- Ta không thể bảo vệ tốt cho nàng.
Nhắc tới đến Lam, vẻ mặt của Garcia liền có chút buồn rầu, nàng lắc đầu:
- Cái này không phải lỗi của ngươi... lúc nàng còn sống, thường nói võ đạo gia có một ngày sẽ vì đối kháng Erosion mà dâng lên tính mạng, nếu mà sợ hãi, vốn dĩ không có tư cách trở thành một thành viên của hiệp hội.
- Nàng dạy ra một đệ tử tốt.
Rock thở dài:
- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm những kẻ xâm nhập này trả giá.
- Ta cũng bằng lòng vì đuổi Erosion đi dâng lên một phần sức mạnh.
Rock khen ngợi gật đầu, đứng dậy nhìn về phía Roland:
- Ngươi hẳn là chính là chuyên gia săn bắn Kẻ đọa ma, Roland tiên sinh. Lần đầu tiên gặp mặt, ta là Rock một trong bốn Guard của thành Prism.
- Xin chào.
Roland chủ động bắt tay đối phương.
- Nhờ vào sự sôi nổi của ngươi, mới làm cho mâu thuẫn giữa hai phái cũ mới được dịu đi, điều này ta phải cảm tạ ngươi.
Rock thẳng thắn nói:
- Sau này còn nhờ ngươi tiếp tục bảo vệ tốt thế giới này.
- Nghĩa bất dung từ.
Roland trả lời chắc như đinh đóng cột.
Vậy mà dám đào góc tường của thế giới trong mơ của hắn, không hoàn toàn loại bỏ những tên kia sao được?
Những lời này cũng khiến tâm trạng của Garcia phấn chấn lại rất nhiều, đại khái cuối cùng có người nói ra cảm giác của bản thân.
Đợi đến lúc ba giờ, hoạt động thăm viếng chính thức bắt đầu -- toàn bộ đội ngũ lớn ước chừng hớn hai mươi người, do Rock phụ trách dẫn đội, hiển nhiên thành Prism cũng không để cao tầng ra hết, mà lựa chọn lấy một vài nhân vật có tính đại biểu, ví dụ như võ đạo gia minh tinh Phỉ Ngữ Hàn.
Nói thật, lúc nhìn thấy nàng Roland có chút chột dạ, dù sao trong hành động liên hiệp tiêu diệt lần trước, hắn chẳng những để Ling xuống tay đánh ngất tất cả người sống sót, còn không cẩn thận làm cho Phỉ Ngữ Hàn nghe được manh mối. Vốn dĩ đã làm tốt chuẩn bị chết không nhận tội, nhưng không ngờ đối phương lại không đưa ra dị nghị. Nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng, đối phương đã quên chuyện này.
Bởi vậy trên đường thăm viếng, Roland đều cố hết sức duy trì khoảng cách xa nhất với Phỉ Ngữ Hàn, có thể không nói chuyện thì không nói. Cũng may nàng vốn khá được mọi người hoan nghênh, cho dù đi đến phòng nào cũng là tiêu điểm của ánh mắt, cũng không có sức lực tìm hắn đối chất.
Bắt tay với người bệnh, cổ vũ vài câu, gần như chính là toàn bộ hoạt theo quy trình. Bởi vì Garcia cũng không có trong đội ngũ, bản thân hắn cũng là người mới của hiệp hội, dường như không quen một cấp cao nào, cho nên toàn hiện trường hoạt động nói là thăm viếng, chẳng bằng nói là đi theo Guard làm quen mặt. Chỉ sợ đối phương tìm hắn, cũng là xuất phát từ lo lắng này.
- Người bị thương ở căn phòng kế tiếp tên là Valkries.
Bác sĩ đi cùng nhìn danh mục:
- Trước đây nàng bị thương khá nặng, có lẽ để nàng nghỉ ngơi tử tế mới phải. Nhưng mà nếu các ngươi đã đến đây, thì đi vào nhìn một cái là được, nếu có thể, xin cố gắng duy trì im lặng.
- Đương nhiên, phục hồi sức khỏe của thành viên hiệp hội là quan trọng nhất.
Rock gật đầu, đẩy cửa phòng ra.
Phòng bệnh trong tòa nhà lớn đều là phòng đơn, diện tích còn lớn hơn một vòng so với nhà tập thể, dễ dàng nhét vào hơn hai mươi người. Roland dựa theo lệ thường đi ở cuối cùng đội ngũ, khi đến lượt hắn bắt tay lại tiến lên trước là được.
Nhưng mà khi hắn ở trong đám người nhìn đối phương, không khỏi chấn động.
Gương mặt đó lại cực kỳ quen thuộc, giống như gặp qua ở nơi nào -- lông mi mỏng dài, đôi mắt lạnh lùng, mũi cao thẳng, cùng với thần hình vừa chuẩn, tuyệt đối được gọi là vô cùng tinh xảo, cho dù trên da màu xanh trong suốt cũng không chút thua kém nào, hoặc là nói, càng hiện rõ sự đặc biệt.
Hắn sửng sốt một lúc lâu, mới từ trong đầu tìm thấy nguồn gốc của cảm giác quen thuộc này.
Đó chính là một đoạn trong mảnh vỡ kí ức mà hắn nhìn thấy trong nhà tập thể.
Một nghi thức thăng cấp mà cử hành trong thành phố ma quỷ, người chủ trì giống y hệt vị Valkries trước mặt!
Roland thiếu chút nữa cho rằng, ma quỷ cấp cao đó cũng đột phá lá chắn của thế giới trong mơ, từ thế giới mảnh vỡ phía sau cửa “Xâm nhập” đến đây.
Nhưng khi hắn áp chế tâm trạng khiếp sợ, tỉ mỉ đánh giá đối phương, lại phát hiện hai người cũng không phải hoàn toàn giống nhau.
Khác nhau lớn nhất đó là, trên trán đối phương một mảnh trơn bóng, cũng không có con mắt thứ ba dựng thẳng.