Scroll nâng một chồng tài liệu lớn lên tầng ba của thành bảo, gặp Nightingale đang ngáp ở cửa phòng làm việc chuẩn bị rời đi.
- Ngươi vẫn chưa ngủ sau?
Người sau dừng bước, ngạc nhiên nhướng mày.
- Đại khái là lớn tuổi rồi, gần đây khó ngủ.
Scroll mỉm cười lắc đầu:
- Bệ hạ thì sao, hắn đã ngủ rồi sao?
- Ừm, nửa tiếng trước hắn đã về phòng ngủ rồi.
- Vậy ngươi vẫn còn ở trong văn phòng?
Nàng che miệng nói:
- Chắc không phải đang lén ăn đồ vặt của bệ hạ chứ?-
- Ặc… ha ha ha.
Thoạt tiên Nightingale hơi sững sờ, sau đó ho khụ khụ hai tiếng:
- Không sai, ta ăn sợi bò cay thơm, còn lén uống trộm hai ngụm Kei Os Drinks, ngươi đừng nói bệ hạ.
Lần này đến lượt Scroll sững sờ.
Sao nàng… lại dứt khoát như vậy. Trước đây chỉ cần Nightigale chỉ cần không bị bắt tại trận, trước giờ không thừa nhận.
Nhưng nghĩ rằng mình và Wendy cũng thường sờ đến đồ uống của nàng, nhất thời Scroll không biết tiếp lời sao mới tốt.
- Vậy ta đi ngủ trước…
Nightingale dời tầm mắt, đi đến tầng hai:
- Ngươi cũng đừng thức khuya quá, ta nghe Roland nói rằng tuổi càng cao, ngủ không đủ giấc thì di chứng cũng nhiều hơn.
Nàng ở cầu thang ngẩng đầu lên:
- Ngủ ngon.
-… Ngủ ngon.
Scroll thấy hơi vi diệu, đáp lại một câu, quay lại bước vào phòng làm việc.
Dù lửa trong lò sưởi âm tường đã tắt, nhưng hơi ấm vẫn còn, trong không khí dường như còn lại hương thơm nhè nhẹ. Xem ra Nightingale ở đây một lúc lâu.
Không nghĩ nhiều nữa, Scroll thuần thục mở tủ sách ra, đặt dữ liệu đã phân loại trong tay vào trong vạch xử lý, sau đó lấy dữ liệu cần bệ hạ giải đáp ra.
Đó đều là chuỗi các biểu thức tính toán cực dài, từ nét chữ, có Roland, cũng có của Anna và Celine. Một trong những công việc hàng ngày của nàng là mang dữ liệu này đến Viện Số học, để đám chiêm tinh gia kia tính đáp án, rồi lại giao cho vật dẫn trung tâm tiến hàng xác minh.
Chỉ từ phần miêu tả, chắc hẳn những thứ này có liên quan đến thực nghiệm mới của bệ hạ. Nhưng nàng hoàn toàn không hiểu, vì sao chỉ tính tới tính lui trên giấy có thể xác định trang bị nhỏ bé trước giờ chưa ai thấy, thậm chí không thể tưởng tượng đến. Dường như những thứ trên giấy không phải số mà là phác thảo thực, theo nàng thấy, cũng không khác gì dự đoán tương lai là mấy.
Mỗi lần nhìn ghi chú xinh đẹp của Anna, Scroll lại không kìm được mà cảm thán trong lòng, cô gái sinh ra ở Biên Thùy Trấn này đã đi đến lĩnh vực mà bọn họ hoàn toàn không thể giải thích được. Rõ ràng ban đầu mọi người đều ở phòng làm việc này, quan sát những thử nghiệm phổ cập khoa học thú vị của bệ hạ làm, ai cũng có thể chêm vào một hai câu. Mà bây giờ chỉ còn mình Anna có thể theo cạnh bệ hạ.
Nhưng trong lòng nàng không cảm thấy mất mát chút nào, chỉ đầy tự hào thôi.
Vì đó là chị em của nàng.
Scroll ngồi trước bàn làm việc của Roland, lật mở dữ liệu như bình thường, định ghi nhớ lại chúng. Như vậy thì nàng cũng có thể phát hiện thiết sót hoặc quên trong lúc chia ra tính toán kịp thời.
Nhưng lần này nàng lại cảm thấy hơi lạ.
- Ta… hoa mắt sao?
Scroll dụi dụi mắt, phát hiện sau mấy dạng thức này có từng chuỗi ký tự lờ mờ trôi nổi, hình như chính là đáp án của nó.
Nếu đây là một bài thi sát hạch hoặc hồ sơ hộ khẩu thì không có gì lạ, từ khi nàng nắm được bí quyết kiểm tra nhanh chóng, nhìn tài liệu lần đầu nàng đã có thể phân biệt được nó đến từ đâu và tất cả nội dung liên quan đến nó.
Vấn đề là phần dữ liệu này nàng thấy lần đầu.
Không chỉ Scroll không thể hiểu ý nghĩa những phép tính này biểu đạt, đến cả “đáp án” hiện ra cũng không hiểu, đến cả nhìn cũng khó khăn.
Với lại không phải sau mỗi phép tình đều có ký hiệu kỳ lạ như nhau, đa số trong chuyên mục là khoảng trống.
Nếu nhìn mấy ký hiệu mờ ảo lúc ẩn lúc hiện ấy lâu, thậm chí còn cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Xem ra Nightingale nói không sai, quả nhiên thức khuya ảnh hưởng quá nhiều. Scroll khẽ thở dài, không biết sao gần đây không buồn ngủ nhiều, cứ như từ đầu đến cuối đại não đang chuyển động tốc độ cao vậy.
Không thì ngày mai đến bệnh viện mở An Miên Quyết là được, nàng không khỏi nghĩ, thứ này không có tác phụ với vụ thuỷ nhiều, chắc hẳn dùng một hai lần không có ảnh hưởng gì.
Sau khi miễn cưỡng ghi nhớ hết tất cả dữ liệu, Scroll đột nhiên cảm thấy choáng váng dữ dội ập đến, đến cả ý thức cũng hơi mơ hồ. Cơ thể không tự chủ nghiêng về trước, giá bút đặt trên bàn cũng bị nàng lỡ tay làm ngã.
Nhưng cảm giác choáng váng đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ trong chớp mắt nàng đã cảm thấy mình trở lại bình thường, chưa kể có chỗ nào không thích hợp, hình như mạch suy nghĩ rõ ràng hơn trước nhiều.
Scroll chớp mắt, sau khi xác nhận mình thật sự không sao, cười khổ cúi xuống nhặt giá bút.
Cũng trong thoáng chốc này, toàn thân nàng như bị sét đánh.
Vì dáng vẻ sàn nhà… thay đổi rồi.
Nàng tuyệt đối sẽ không nhớ nhầm cảnh ở phòng làm việc của bệ hạ, sàn làm bằng gỗ thông đến từ rừng rậm Dodge, bên trên trải một tấm thảm lông dê, tuy bên ngoài có vẻ cũ kỹ, nhưng từ đầu đến cuối bệ hạ vẫn chưa từng đổi. Mà bây giờ thảm dưới chân vẫn là thảm lông dê, nhưng sàn ở phía xa lại đôi chất liệu.
Từ gỗ thành đá.
Sao có thể vậy được?
Scroll cẩn thận ngẩng đầu lên, trái tim tiếp tục chìm xuống.
Không chỉ có sàn nhà, dường như cả căn phòng đều thay đổi, ghế dựa Nightingale thường ngồi đã biết mất không tăm hơi, thay vào đó là một dãy tủ tài liệu bằng sắt cũ, thoạt nhìn giống như tòa hồ sơ trong phòng hành chính.
Nhưng rõ ràng trước đó nàng ở thành bảo mới đúng!
Đúng rồi, cửa sổ sát đất.
Đó là trang trí ưng ý nhất của bệ hạ, cũng là đặc điểm phòng làm việc, chỉ cần trông ra xa là có thể thấy cả thành Neverwinter về đêm đèn đuốc sáng trưng…
Scroll đột ngột quay lại, kéo tấm rèm cửa sổ nhung phía sau ra.
Nhưng thứ duy nhất đập vào mắt là bức tường gạch màu xám.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây không phải văn phòng của quốc vương bệ hạ nàng quen thuộc nữa rồi.
Nàng hoảng loạn bất an đứng lên, xông đến bên tường gõ hai cái, tường vẫn không chút sứt mẻ… có thể nghe được tiếng vang vững vàng, rõ ràng đó không phải ảo giác, mà thực thể đang tồn tại thật sự.
Scroll cảm thấy tuyệt vọng.
Bất kỳ ai bỗng dưng bị chuyển đến một nơi xa lạ bị đóng kín, chỉ e đều sẽ nảy sinh cảm giác bất lực và yếu đuối dữ dội.
Không… nàng hít sâu một hơi, ép bản thân bình tĩnh lại. Không phải đóng hoàn toàn, ở góc tường giữa hai dải tủ tài liệu có một cánh cửa sắt xoàng xĩnh. Hình như nó cùng màu với tủ, nếu không để ý kỹ sẽ dễ dàng bỏ qua nó.
Hình như trong phòng chỉ có một cửa ra duy nhất.
Cửa sắt sẽ dẫn đến đâu?
Cái bẫy đang đợi nàng bên ngoài hay một bức tường khác nữa?
Scroll không nhịn được nghĩ đến vấn đề này, từ từ nắm lấy tay nắm cửa.
- Răng rắc…
Cửa sắt mở ra theo tiếng vang.
Một tia nắng vàng chiếu vào phòng đánh tan sự yên tĩnh, vô số tiếng ồn ào theo sau không khí lạnh băng ập vào, có tiếng nói chuyện ồn ào, có tiếng còi vang bíp bíp, còn có tiếng bước chân kéo dài không ngớt. Trước mặt nàng, nhiều người đang vội vàng cúi đầu bước vội, thỉnh thoảng cũng có vài người nhìn về phía nàng đôi ba lần với biểu cảm ngạc nhiên trên mặt.
Mà sau đám người này là từng toà nhà cao to như núi nối tiếp nhau, chiếm trọng tầm mắt Scroll.