- Thật khó xem.
Tilly bĩu môi nói.
Roland xấu hổ lại không mất lễ phép cười cười – nếu như nói văn tự của bốn vương quốc vặn vẹo giống như con giun, như vậy văn tự của ma quỷ càng phức tạp hơn một chút, thế cho nên thoáng nhìn giống như ký hiệu của pháp thuật phù thủy. Thêm với hắn sao chép lại hoàn toàn dựa vào theo trí nhớ, mỗi nét mỗi vạch đều không quá thuần thục, khiến cho toàn thể nhìn hơi hỗn độn, trời mới biết Hackzord có thể nhìn rõ được những lời này có ý gì.
Hắn cũng đã từng chất vấn Valkries, nhưng lại bị phản bác như đinh đóng cột.
Nàng cho rằng càng có khả năng là nhân loại bắt chước chữ viết, điều này đã chứng minh nàng chưa bị lạc ở trong cõi tâm trí, có năng lực hiện ra cảnh khốn khó của bản thân, chỉ có thể thông qua phương thức này để nhắn dùm tin tức. Nếu như trực tiếp sao chép bút tích của nàng, ngược lại dễ dàng bị Hackzord vốn cẩn thận hoài nghi có giả dối – dù sao có thể gửi được thư tự tay viết, vì sao không trực tiếp rời khỏi cõi tâm trí chứ?
- Như vậy nội dung trên thư là gì?
- Kêu chúa tể bầu trời cố gắng tránh khỏi chiến trường chính diện tiếp theo, cho nên phong thư này cần do bộ tham mưu nghĩ cách đưa vào trong tay ma quỷ.
- Anh, ngươi có sao không vậy?
Tilly tỏ vẻ kinh hãi nói:
- Sao đại vương của kẻ địch có thể nghe ngươi nói được?
- Dù sao cứ thử xem, không tốn bao nhiêu công phu mà…
Roland giả bộ không quan trọng gì:
- Lỡ như thành công thì sao?
Trên thực tế hắn đã hỏi ác mộng về vấn đề này rồi, câu trả lời chắc chắn của đối phương là tuổi thọ của ma quỷ cao giai thường thường sẽ thêm đến mấy trăm năm, trong thời kỳ này tập tính và văn hóa của chúng nó đều sẽ phát sinh thay đổi không nhỏ, bởi vậy văn tự sẽ lưu lại dấu ấn cá nhân rõ ràng, loại dấu ấn này còn đáng tin cậy hơn bất cứ loại văn chương và ký hiệu nào.
Dựa theo lý giải của Roland thì đại khái giống như nhìn thấy ngôn ngữ mạng thì sẽ liên tưởng đến thế hệ sau 9x vậy.
- Được rồi.
Tilly bất đắc dĩ cất kỹ bức thư:
- Nếu như là ngươi nhờ vả.
Ngay khi nàng chuẩn bị cáo từ thì điện thoại của phòng thí nghiệm North Slope ở trên bàn làm việc đột nhiên vang lên.
Roland nhấc ống nghe lên, người gọi điện thoại đến chính là Anna.
Nghe xong chuyện theo lời đối phương, hắn hơi nhếch miệng lên, ra hiệu với Tilly nói:
- Hôm nay ngươi đừng đi nữa, ở lại thành bảo nghỉ ngơi một đêm đi. Ta vừa vặn có một thứ mới muốn giao cho ngươi.
…
Trong phòng thí nghiệm, Tilly nhìn thấy được sản phẩm mới mang “Tính cách mạng” từ trong miệng Roland – hai cái rương gỗ nhỏ hình vuông.
Nói chúng là thùng đều không hề quá đáng, ở mặt bên không chỉ có thể nhìn thấy tấm chắn khe hở và khoảng trống ở mặt bên, kích cỡ tổng thể chừng ba mươi centimet, giống như có thể trực tiếp xách trong tay, kích cỡ này có chênh lệch cực lớn với những máy móc đã được tạo ra khiến người ta kinh thán lúc trước, kèm theo đó cũng ít đi vài phần khí thế.
Mà điểm khác nhau duy nhất giữa nó và cái rương bình thường đại khái ở chỗ ngay mặt trước của chúng nó bao trùm một tấm kim loại sáng ngời, trên đó được sắp xếp một vài núm xoay và bàn phím.
- Đây là…
- Thiết bị vô tuyến truyền thanh kiểu di động.
Anna chủ động giải thích:
- Nó tương đương với tháp sắt điện báo sau khi thu nhỏ lại, ưu điểm ở chỗ có thể trực tiếp truyền lại âm thanh, đương nhiên khoảng cách phải gần hơn nhiều.
- Thì ra là thế… chờ chút.
Tilly nhất thời sửng sốt, nàng nhìn sang phía Roland:
- Đây là công cụ truyền tin kiểu mới mà khi trước ngươi đã nói sao?
Mặc dù từ rất lâu rồi đối phương đã từng vẽ bánh vẽ lớn với nàng, nhưng nàng không dự đoán được thành phẩm cuối cùng lại có thể tinh xảo đến mức độ này! Cho dù có thể lắp ráp lên trên máy bay thì chắc sẽ chiếm phần lớn không gian ở bụng máy bay mới đúng. Dù sao thể tích của công trình tháp sắt vẫn còn đó, có thể thu nhỏ đến mức độ của con Fire of Heaven đã là chuyện không thể nào tưởng tượng được rồi.
Roland giống như đã nhìn thấu được nghi ngờ của nàng nên tự tay mở nắp rương ra.
Nhiều bó đường dẫn đan xen với bộ phận linh kiện chủ chốt đã lập tức hiện ra trước mắt nàng, cho dù không hiểu rõ được nguyên lý của nó, nhưng Tilly đã ý thức được thứ này có khác biệt về bản chất so với trang bị máy móc trước kia.
- Nó có thể coi như là thiết bị điện tử chân chính đầu tiên trên thế giới này, tuy rằng động cơ điện, đèn điện, điện thoại và máy phát tin trước đây đều dùng đến dòng điện, nhưng thực chất chẳng qua chỉ đơn giản chuyển hóa điện năng thành một hình thức khác phát ra ngoài mà thôi.
Roland nói:
- Nhưng nó lại có được một hệ thống đường điện độc lập, có thể sử dụng dòng điện để khống chế dòng điện – vậy tương đương với đổi bánh răng, đinh vít và ổ trục thành bản thân tín hiệu điện tử, thể tích hiện giờ đã xem như tương đương với khổng lồ.
- Ngươi đang trách tay nghề của ta không tốt sao?
Anna liếc xéo hắn.
- Khụ… đương nhiên không phải.
Roland vội vàng ho khan hai tiếng:
- Là bản vẽ của cục thiết kế không đủ tinh xảo.
- May nhờ chị Anna mỗi ngày đều bận rộn đến đêm khuya nên hàng mẫu thí nghiệm mới có thể gần thành công được như vậy.
Lucia làm trợ lý bổ sung thêm:
- Chủ yếu vì trong ống chân không vừa phải bảo đảm chân không, lại vừa phải nhét vào rất nhiều linh kiện chủ chốt, không có Blackfire chỉ sợ rất khó cam đoan được xác suất thành công.
Cốt lõi của truyền âm thanh ở ngay ống chân không tích hợp phóng đại, thu sóng và chấn động, nó cũng là dấu hiệu cho thấy nhân loại tiến vào thời đại điện tử, Roland tự nhiên biết được ngạch cửa này cao bao nhiêu – một đống sản phẩm báo hỏng sáng ngời đang chất đống ở bên ngoài phòng thí nghiệm North Slope chính là chứng minh. Huống chi ở phương diện điện học hắn đã khó đưa ra được chỉ đạo giống như trước kia, phần lớn nội dung đều chỉ có thể dựa vào bản thân Anna chậm rãi mò mẫm.
Sự thật đã chứng minh, tư tưởng ủy quyền nghiên cứu sóng ngắn truyền âm thanh cho cấp dưới của hắn khi trước chỉ là một ảo tưởng tốt đẹp mà thôi, về sau trọng tâm công việc của Anna nhất định sẽ đặt lên trên máy bay ném bom cỡ lớn, bớt chút thời gian để chế tạo ống chân không có thể thỏa mãn nhu cầu sử dụng của kỵ sĩ bầu trời đã rất tốt rồi.
- Ta có thể thử xem không?
Tilly gấp gáp hỏi.
- Đương nhiên có thể rồi.
Anna gật đầu cười.
Chỉ chốc lát sau, ba người đã ở trong ngoài phòng thí nghiệm trao đổi lời nói cách không, trong phòng lập tức tràn đầy không khí khoan khoái.
May nhờ bối cảnh điện từ cực kỳ sạch sẽ của thế giới này ban tặng, phạm vi liên lạc mặt đất của nguyên lý nguyên mẫu truyền âm thanh có thể thoải mái đạt đến ngoài hai kilomet, nếu ở không trung không hề nghi ngờ gì sẽ còn xa hơn. Mặc dù khi máy phát đánh lửa truyền tin, truyền âm thanh sẽ bị quấy nhiễu rõ ràng, nhưng trừ tin tức vô cùng khẩn cấp ra thì người phát tin hoàn toàn có thể lựa chọn gửi điện báo đi vào quãng thời gian cố định, lấy thời gian không bị trùng với hành động của kỵ sĩ bầu trời, hai bên sẽ không tồn tại quá nhiều xung đột.
Ở trong mắt Roland, nghiên cứu chế tạo thành công thiết bị vô tuyến truyền thanh thậm chí còn quan trọng hơn cả việc khai phá pháo tự động hai mươi mm cho kỵ sĩ bầu trời – phạm vi hoạt động của đội bay khi mở rộng thông tin thời gian thực trên diện rộng khiến cho các chiến thuật không chiến đều có chỗ để phát huy. Dưới phối hợp chặt chẽ chính xác, thực lực chiến đấu của đội ngũ nhất định sẽ nhận được tăng lên mang tính tổng thể. Có thể nói, kỵ sĩ bầu trời có thể làm được một điểm này mới coi như như là một lực lượng không quân chân chính.
Tilly hiển nhiên cũng đã nhìn thấy được một điểm này, sau khi thỏa mãn ước mong kết thúc thử nghiệm, thúc giục vẫn luôn treo bên miệng đã từ máy bay chuyên dụng chuyển thành càng nhiều thiết bị vô tuyến truyền thanh.
Sáng sớm hôm sau, nàng mang theo hai bộ thiết bị này lên trên Phoenix.
Khi bóng dáng màu xanh biển lẫn đỏ biến mất nơi chân trời đang chuyển sang màu trắng, nắng sớm lúc tảng sáng đột nhiên đâm rách tầng mây, chiếu xuống vô số tia sáng nhu hòa.
Tà Ma Chi Nguyệt kéo dài gần bốn tháng cuối cùng đã kết thúc.
Cùng lúc đó, Hồng Nguyệt vẫn treo cao trên đỉnh đầu cũng lập tức không còn bóng dáng, giống như chưa từng tồn tại vậy.
Nhưng mà Roland lại rõ ràng, vậy không có nghĩa rằng đã kết thúc trận chiến Thần Ý.
Mấy trăm năm trước, ma quỷ nhân cơ hội Hồng Nguyệt chiếu rọi xuống mặt đất mà dựng tháp bút lên, lẳng lặng chờ đợi nó lớn thành cây cột che trời. Chỉ sau khi đứng vững gót chân rồi thì chúng nó mới có thể triển khai tiến công chính thức.
Thường vào một khắc này thì trận chiến của vận mệnh mới có thể hiện ra dung nhan dữ tợn chân thật.
Hiện giờ, nhân loại lại đứng trước một cửa khẩu tương tự.
Nhưng một lần này diện mạo của bọn họ đã hoàn toàn khác với trước kia.
Hắn tin tưởng lịch sử sẽ không tái diễn nữa.