Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1392

Chương 1392
Chương 1392

Khí hậu ở trên dãy núi Tuyệt Cảnh luôn luôn chậm hơn chân núi một nhịp.

Trước kia Cat’s Claw còn không hiểu câu nói này lắm, nhưng hiện giờ cuối cùng đã hiểu được hàm nghĩa chân chính của nó rồi.

Theo trăng máu kết thúc, đa số thành trấn đã tiến vào thời kỳ hóa tuyết, đi đến đâu đều có thể nghe thấy được tiếng nước nhỏ tí tách, trong bùn đất ẩm ướt ven đường đều có thể nhìn thấy mầm xanh mới nhú. Nhưng ở trên dãy núi Tuyệt Cảnh, tất cả vẫn duy trì như cũ, phần lớn các nơi đều bị tuyết đọng trắng phau phau bao bọc lấy, bên cạnh vách đá còn treo một chuỗi rìa băng còn cao hơn người, xuyên qua con đường nhỏ bên dưới còn luôn phải lo lắng đến những “Châm nhọn” thô to này có đột nhiên giáng xuống hay không.

Nếu không có Hummer và phù thủy thần phạt hỗ trợ, chỉ dựa vào bọn họ vốn đừng nghĩ tới việc vận chuyển những vũ khí hạng nặng này lên trên trận địa đã định trước.

Nhưng mà điều càng khiến trong lòng Cat’s Claw thiếu tự tin là mục tiêu của nhiệm vụ lần này – cứ điểm di động của ma quỷ.

Nó thật sự quá lớn.

Rõ ràng còn cách nhau đến hơn hai mươi kilomet, nhưng đã không cần đến kính viễn vọng là có thể trực tiếp quan sát được nó rồi. Nó gần như chiếm cứ nửa bầu trời ở phương Bắc, cho dù là hình dáng hay là khí tức đều không hề phù hợp với thế giới xung quanh. Phần núi đá lộ ra ngoài hoàn toàn tối đen, có góc cạnh, giống như được đao chém rìu gọt ra vậy, đã tạo thành đối lập rõ ràng với bình nguyên màu mỡ.

Phía trên hòn đảo nổi lại tràn ngập Red Mist. Chúng nó lấy vị trí cao nhất của cứ điểm làm trung tâm, sau đó chậm rãi tản ra bốn phía, khi đến bên rìa chỉ còn lại vài sợi, dọc theo địa thế điểm thấp nghiêng xuống, từ xa nhìn lại cực kỳ giống sợi tơ màu đỏ đang treo ở bốn phía đại lục.

Vật to lớn như vậy tạo thành áp lực cực lớn cho Cat’s Claw.

Trước kia khoảng cách hai mươi kilomet có ý nghĩa tuyệt đối an toàn, hai bên địch ta vẫn là điểm đen thật nhỏ trên mặt đất, cho dù phát hiện hay đánh nhau đều khó thực hiện được. Nhưng hiện giờ khoảng cách này lại giống như gần trong gang tấc, hắn cảm giác bất cứ lúc nào mình đều có thể bị ngọn núi đang bay tới ngay trước mặt này đánh ngã, nghiền nát.

So với cứ điểm của kẻ địch, trận địa và hỏa pháo của bên ta có vẻ nhỏ bé không đáng kể gì.

Đại khái bộ chỉ huy cũng đã cân nhắc đến điểm này rồi nên mới tụ tập bọn họ những quan quân luôn luôn đi theo quân đội nam chinh bắc chiến lại cùng một chỗ.

Hắn lùi về điểm gác bí mật, thở ra một khí trắng thật dài.

Hít sâu có hỗ trợ giảm bớt khẩn trương, đây chính là lời dạy mà bệ hạ thường treo trên bờ môi.

- Sao vậy, sợ à?

Peels khom người bu lại.

- Hừ!

Cat’s Claw hung hăng trừng mắt nhìn đối phương:

- Sao ta có thể sợ hãi chứ!

- Đó cũng không phải chuyện dọa người gì.

Peels cầm kính viễn vọng lên, thò đầu ra khỏi cửa quan sát của công sự đơn giản nói:

- Nói thật ra, chuyến này khiến cho ta nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên khi tiểu đoàn pháo binh đối mặt với kỵ sĩ tấn công của cứ điểm Epic.

Cat’s Claw hơi sững sờ.

Hắn tự nhiên cũng sẽ không thể quên được ký ức lần đầu lên chiến trường – đều là khi trăng máu mới vừa qua không lâu, đều là phải đối mặt với kẻ địch hùng hổ, hắn đã nhiều lần thiếu chút nữa nện đạn pháo đặc đang khuân vác lên trên chân mình. Trước khi là một thành viên của quân đội, cho dù như thế nào hắn đều không thể tưởng tượng ra được có một ngày bản thân có thể đứng thẳng trước mặt kỵ binh đang chạy như điên đến đây, đối đầu trực diện với bọn họ chứ không phải sợ đến mức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ hoặc xoay người chạy trốn.

Cho dù lúc đó hắn cho rằng mình sẽ lập tức xong đời, hai chân run rẩy giống như cái sàng.

Một lần này, đối thủ chẳng qua đổi thành hòn đảo nổi thôi.

Khi ký ức và hiện thực trùng lên nhau, Cat’s Claw phát hiện nhịp tim của mình đột nhiên bình tĩnh rất nhiều.

- Ta nhớ, khi đó ngươi khẩn trương đến sắp lắp bắp.

- A, đừng nói ta, kể cả đội trưởng Vannah đều không khá hơn chút nào.

Peels nhìn chăm chú vào mục tiêu nói:

- Nhưng ít ra chúng ta đều không quên nã pháo, như vậy là đủ rồi.

Cat’s Claw gật đầu nhẹ đến khó nhìn thấy.

Đúng vậy, sợ hãi không phải là chuyện không chấp nhận được, chỉ cần bọn họ có thể hoàn thành chức trách của mình là được – cho dù kẻ địch là kỵ sĩ quý tộc hay là hòn đảo nổi thì việc duy nhất mà bọn họ cần phải làm chính là kéo vang hỏa pháo.

- Chờ chút, trên cứ điểm có động tĩnh!

Peels đột nhiên hạ thấp giọng nói:

- Là Khủng Thú, ma quỷ có phản ứng!

- Nhanh như vậy?

Trong lòng Cat’s Claw nhất thời căng thẳng, khoảng cách này còn xa mới có thể đạt đến tầm bắn của pháo kích, nếu như bị ma quỷ phát hiện quá sớm, chỉ sợ hành động ngăn chặn sẽ phải lấy thất bại mà chấm dứt.

- Số lượng rất nhiều… Trời ạ.

Peels nuốt nước miếng:

- Rất có thể đã ngoài trăm con!

Hắn cũng vội vã nâng kính viễn vọng lên, chỉ thấy trong Red Mist có điểm đen không ngừng bay ra, xếp hàng tụ tập ở bên cạnh hòn đảo nổi. Cat’s Claw đã quá quen thuộc với một màn này rồi, hiển nhiên đối phương đang tập kết quân đội, sẽ bắt đầu một trận tiến công. Nhưng mà dường như vị trí ma quỷ đang tụ tập không được đúng lắm…

Hai người nhìn nhau, gần như đồng thời phản ứng kịp:

- Chúng nó phát hiện chính là doanh địa ngụy trang!

So với trận địa ngăn chặn chân chính thì trên một trận địa bố trí sẵn cũng để không ít hỏa pháo, nhưng mà chúng nó đều là mô hình dùng đầu gỗ và sơn ngay tại chỗ để làm giả, thêm với không dùng lưới ngụy trang bao trùm, trước mắt xem ra sắp xếp này hiển nhiên đã làm ra được hiệu quả!

Dựa theo kế hoạch, kẻ địch đến từ bầu trời để cho kỵ sĩ bầu trời phụ trách ngăn cản.

Không hề nghi ngờ gì, tác chiến của đồng đội càng xuất sắc thì điểm dụ địch sẽ có thể che giấu được càng lâu hơn.

- Cũng không biết bọn họ có chú ý đến hướng đi của kẻ địch không…

Cat’s Claw lẩm bẩm nói. Bởi vì hòn đảo nổi kèm theo Red Mist nên trong đội quân ngăn chặn không bố trí phù thủy đi theo, dẫn đến pháo binh không cách nào liên lạc được với toàn quân. So sánh với trận tác chiến có sự hiệp trợ trong suốt toàn bộ quá trình của Lightning và Macy, giờ phút này không hề nghi ngờ gì tầm mắt của bọn họ đã thu hẹp rất nhiều. Nhưng nghĩ đến về sau tình huống như vậy sẽ càng ngày càng nhiều, nên hắn chỉ có thể mau chóng quen với sự thay đổi này.

- Yên tâm đi.

Peels siết tay nói:

- Phải biết rằng người dẫn đầu kỵ sĩ bầu trời chính là vị đại nhân kia đí!

- Đây là Macy, quan sát được ma quỷ có hành động lạ gù!

Trong khoang điều khiển của Tilly vang lên tiếng báo cáo của đoàn thám hiểm:

- Phương hướng, hướng đông ba giờ; số lượng có một trăm lẻ ba con, trong đội ngũ có tồn tại Khủng Thú cỡ lớn, không chỉ có một con gù!

- Đã nhận được.

Tilly tiện tay rót ma lực vào trong một Ấn Phù Lắng Nghe khác:

- Kẻ địch hành động, tạm thời không bỏ qua khả năng có con mắt ma lực di động. Seagull tiếp tục giữ nguyên lượn vòng, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.

- Đã rõ.

Trả lời nàng là Andrea:

- Ngươi định lên hả?

- Ừm hừ.

Nàng thoải mái đáp lại:

- Thay ta hỏi thăm Shavi, tư vị điều khiển máy bay chắc cũng không tệ lắm đúng không?

- Điện hạ… Khi nào người có thể quay về vậy, ta cứ có cảm giác nó sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào!

Trong ấn phù mơ hồ truyền đến tiếng khóc kể của Shavi.

- Tập trung tinh thần!

Ngay sau đó Wendy ngắt lời nàng:

- Nắm chặt cần điều khiển, giống như khi huấn luyện vậy, còn chuyện khác ta sẽ giúp ngươi.

Từ sau khi nhận được Phoenix, Tilly bắt đầu xem xét tìm người nối nghiệp, so với việc giấu giếm sau mà thì nàng càng hy vọng có thể tự tay báo thù cho Ashes hơn. Cuối cùng Shavi nhận lấy gánh nặng này, cũng sáng tạo ra kỷ lục ngắn nhất từ khi huấn luyện đến bay thật. Đương nhiên, ngoại trừ “Nhiệt tình dạy dỗ” của nàng ra, việc Wendy có năng lực khống chế gió càng thuần thục cũng là một nhân tố mấu chốt. Chỉ cần không điều khiển lung tung, dựa vào tàu lượn do Wendy cung cấp động lực, muốn ra vấn đề cũng khó.

- Ờm… đại khái tình huống chính là như vậy.

Andrea nâng trán nói:

- Trừ bỏ việc Sylvia hơi choáng váng đầu ra, chuyện khác cơ bản bình thường.

- Rất tốt, như vậy ta xuất phát.

- Tilly!

Giọng Andrea đột nhiên lên cao.

- Ta đang nghe.

- Chú ý… an toàn.

Tilly mỉm cười:

- Ừm, mọi người cũng thế.

Nàng giơ tay bật công tắc truyền âm thanh, điều chỉnh tần suất sang kênh chung, cầm lấy loa và nói vào máy:

- Mọi người chú ý, Khủng Thú đã xuất hiện, dựa theo kế hoạch dự định tiến hành chặn lại – vùng trời này thuộc về chúng ta!

Tuy rằng cho đến nay số lượng Fire of Heaven được lắp truyền âm thanh chỉ có hai con, nhưng vậy đã đủ để phân ra ba đội hình để chấp hành một trận chặn đánh kiểu cắt kéo.

- Lĩnh đội tổ hai, Good đã rõ.

- Lĩnh đội tổ ba, Hinds đã rõ.

- Bây giờ, ra trận!

Tilly dẫm chân ga bay đi, mang theo một tổ hai mươi lăm chiếc Fire of Heaven thoát khỏi con đường tuần tra của Seagull, cấp tốc bay về phía Tây Bắc.

Bình Luận (0)
Comment