- Tới, một, hai, ba...
- Chúc mừng thương thế của ngươi khỏi hẳn, cụng ly!
Trong ký túc xá của Maleficent, một tiệc chúc mừng nho nhỏ đang được tiến hành. Nhìn Haze nở nụ cười vui vẻ phát ra từ nội tâm, Poshan bất đắc dĩ giơ lên ly rượu.
Thân là đồng nghiệp, đối phương hầu như vừa rảnh rỗi sẽ đến xem nàng, hoàn toàn không thèm để ý tình trạng của nàng. Đổi thành lúc ở đảo Trầm Thụy trước đây, nàng tự hoit tuyệt đối sẽ không để bụng một người không phải phù thủy chiến đấu như vậy, loại tâm tình hổ thẹn và cảm động đan vào một chỗ, khiến nàng cảm thấy giống như thiếu nợ Haze rất nhiều.
Mặc dù Poshan biết Haze căn bản sẽ không nghĩ tới chỗ này.
Có điều khi ánh mắt của nàng dời về phía tên còn lại lúc, sắc mặt sẽ không dễ nhìn như vậy.
- Vì sao người cũng tới?
Charm hùng hồn uống một hơi cạn sạch:
- Rượu nho này chính là ta mang tới, vì sao ta không thể tới?
- Nói giống như không có ngươi, chúng ta sẽ không uống rượu được á.
Poshan liếc mắt:
- Trong thành Neverwinter nhiều quán rượu như vậy, đi tới đó mua không được à.
- Đáng tiếc, bệ hạ đã tuyên bố Tây cảnh tiến vào trạng thái chiến tranh khẩn cấp, rượu hiện tại cũng thành quản chế phẩm, không có cho phép ngươi muốn mua cũng mua không được.
Charm nhún nhún vai:
- Cho nên cảm ơn ta đi, đây chính là rượu ta lén lấy từ chỗ cha ta đó.
Chiến tranh sao...
Poshan bỗng nhiên đã không có hứng cãi vả.
Cho dù mấy ngày nay nằm ở trên giường tĩnh dưỡng, nàng cũng có thể cảm nhận được không khí ngày càng khẩn trương của thành Neverwinter.
Đầu tiên là trên tuần báo tin tức về khu khai thác càng ngày càng nhiều, đến bây giờ đã biến thành một tuần gia tăng phát hai đến ba tập, trong đó có đưa tin tiền tuyến, cũng có khẩn cấp chiêu mộ và danh sách tìm người. Từ nội dung đến xem, bộ đội trú phòng tuy dần dần ổn định trận tuyến đầu, một lần nữa đẩy chiến hỏa ra ngoài khu khai thác, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ, vài nông trường thảo nguyên thật vất vả xây dựng được và điểm định cư đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, công nhân mất tích không thể nghi ngờ là dữ nhiều lành ít.
Phản ứng trực quan nhất về điểm này chính là trứng và thịt trong mỗi bữa ăn đều đang giảm thiểu, bánh mì một lần nữa thành thực phẩm chủ yếu. Đương nhiên, cái này so với lưu vong trải qua những thành thị khác thời quá khứ phải tốt hơn rất nhiều lần, chí ít điền đầy bụng vẫn là không thành vấn đề.
Thứ hai là cảnh tượng trên đường phố.
Mỗi ngày ở bên cửa sổ nàng đều có thể xem được lượng lớn tân binh mặc quân trang xếp thành hàng xuyên qua đường cái trung ương, mà ven đường trái phải hai bên toàn là cư dân và thân nhân tiễn biệt. Khẩn trương và hưng phấn trên mặt binh sĩ, tạo thành đối lập rõ ràng với sự không nỡ và lo lắng xung quanh. Nhìn từ số người, số lượng bộ đội bị điều hướng bình nguyên màu mỡ cũng không phải con số nhỏ, quy mô như vậy, đoàn kỵ sĩ, quân thẩm phán giáo hội trước kia hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.
Đây cũng là chiến tranh.
Vì chủng tộc sinh tồn và kéo dài, hàng ngàn hàng vạn người đầu nhập vào trong đó ra sức đánh một trận, mà phía sau bọn họ càng là đứng gấp mười lần, gấp trăm lần dân chúng cung cấp giúp đỡ vì chuyện đó.
Chiến đấu nàng trải qua lúc làm phù thủy chiến đấu, so sánh với cái này quả thực có vẻ bé nhỏ không đáng kể...
Trước đó chọn cùng Haze đi bình nguyên màu mỡ, chính là không muốn bị nhiều người quen gặp được, bây giờ khu khai thác bị hủy, nàng lại một lần nữa trở lại trạng thái “người vô dụng”.
- Này, sao ngươi đột nhiên không nói?
Thấy Poshan hoàn toàn không châm chọc ngược lại, Charm không khỏi có chút ngoài ý muốn, hắn sờ đầu, len lén nhìn phía Haze:
- Ta nói sai cái gì sao?
- Haze không biết.
Haze thè lưỡi:
- Nhưng Haze biết, người nói nhầm phải uống ba chén!
- Ặc... có phải ngươi say rồi không...
- Không có, lúc này mới chén thứ hai, Haze vẫn khỏe!
“Cộc cộc cộc…”
Lúc này ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa cắt đứt Poshan tâm tư.
- Tới ngay!
Haze nhảy tung tăng mở cửa phòng ra:
- Ôi... Carmela đại nhân?
Đứng ở sau cửa chính là đại quản gia Carmela Daryl của đảo Trầm Thụy, nàng quét mắt nhìn trong phòng, tiếp đó đi tới hai người khác.
- Xem ra ngươi vượt thời gian thăm viếng.
Poshan miễn cười gượng nói:
- Daryl nữ sĩ căm thù người không đúng giờ đến tận xương tuỷ đấy, lần sau ngươi muốn trà trộn vô đây nữa chắc phải khó lắm.
- Sao lại thế... ta rõ ràng có nhớ kỹ thời gian, lúc này mới không đầy nửa canh giờ mà…
Charm nhỏ giọng thì thầm.
Giữa lúc Poshan chuẩn bị nói thêm gì nữa, Carmela lại lướt qua Charm, đứng ở trước mặt nàng.
- Liên minh Phù Thủy vừa mới ban bố một phần lệnh chiêu mộ mới, là hết thảy phù thủy của Greyfort.
Đại quản gia nói ngay vào điểm chính:
- Hiện nay nhân số tạm định ở khoảng năm mươi người, ưu tiên người có kinh nghiệm chiến đấu. Ta cảm thấy cho ngươi tương đối thích hợp, cho nên cố ý tới hỏi.
Poshan không khỏi ngơ ngẩn, rất lâu sau nàng mới hiểu rõ ý tứ trong lời nói của đối phương -- tập trung chiêu mộ, hơn nữa ưu tiên có kinh nghiệm chiến đấu, chẳng lẽ phần công tác này có liên quan tới chiến tranh? Nhưng nếu thật sự là như thế, vì sao lại không có chút yêu cầu nào về năng lực của người ứng tuyển?
- Ngươi đoán không lầm.
Carmela hình như nhìn thấu nghi ngờ của nàng:
- Phù thủy sẽ tạo thành đội ngũ đặc biệt trợ giúp tiền tuyến, hiệp trợ bộ đội chủ lực ứng đối chiến đấu càng gian khổ. Tin tức cụ thể ta không thể tiết lộ nhiều lắm, ngươi cũng có thể rõ ràng, chỉ cần ở trên chiến trường là tất nhiên tồn tại phiêu lưu, cho nên nên đi hay không hoàn toàn quyết định bởi ngươi. Đương nhiên... tuy cùng năng lực không có quá nhiều quan hệ, nhưng là không có nghĩa là ứng tuyển tất nhiên sẽ được chọn, kết quả sau cùng còn phải xem --
- Ta đi.
Poshan trả lời vào lúc này.
Căn bản chẳng có gì để do dự nhiều nữa!
Hoặc có lẽ là, nàng chờ đợi một ngày như vậy đã rất lâu rồi.
- Như vậy... đi theo ta.
Carmela nghiêng người sang.
- Nầy, ngươi muốn đi tiền tuyến thật sao?
Lúc đi qua bên người Charm, ngữ khí của hắn tựa hồ có hơi lo lắng.
- Gì chứ, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cao giọng hoan hô nữa.
Poshan bĩu môi:
- Như vậy lúc ngươi hẹn Haze, thì sẽ không có người quấy rầy.
- Ta…
Hắn há miệng, giống như muốn nói gì, nhưng nhìn bóng lưng Poshan, cuối cùng Charm vẫn là không có mở miệng.
...
Một ngày sau, Poshan ngồi xe lửa tới trạm đầu ở rừng rậm Dodge.
Người phụ trách cũng từ Carmela đổi thành một nữ tử chưa từng thấy qua, nàng tự xưng Isabella, chủ yếu đảm nhiệm người hướng dẫn và sàng chọn chiêu mộ lần này. Mặc dù là lần đầu thấy, nhưng chẳng biết tại sao, Poshan vẫn cứ thấy có một cảm giác đã từng quen biết.
Mà một chuyện khác khiến nàng thấy bất ngờ là, người hưởng ứng chiêu mộ lại còn nhiều hơn so với dự tính -- không chỉ có bên Maleficent, ngay cả Liên minh Phù Thủy cũng tới không ít người. Trong hành trình nửa giờ ngắn ngủn, nàng đã biết đám người Vanilla, Amy, Hero, trừ cái đó ra, ở trong đám người nàng còn thấy được vài bóng dáng cực kỳ quen thuộc, ví dụ như Iphies và Nightfall từng thuộc Hội Răng Máu.
Xem ra các nàng cũng càng hi vọng ở trên chiến trường chứng minh giá trị của mình.
Sau khi xuống xe, các phù thủy ở dưới sự hướng dẫn Isabella, đi vào một tòa kiến trúc kiểu hán.
Vào thời khắc đi vào căn nhà, mọi người đã bị tạo vặt sắt thép đỗ ở chính giữa đất trống hấp dẫn ánh mắt.
Nó nhìn qua như là một chiếc “xe”, bánh xe đặt song song dưới thân chính là minh chứng. Chẳng qua khác với bất kỳ loại xe nào khác của Neverwinter, chỉ là bánh xe một bên thì nó đã có năm bánh, hơn nữa tất cả đều được chế tạo từ kim loại, phía dưới thì bị từng cục bản sắt hợp lại, bao vây, tạo hình bên ngoài có vẻ cực kỳ đặc biệt.
Poshan lại liếc mắt nhận ra ngay, thứ này có chút tương tự với máy đào bùn, khai hoang ở khu khai thác... Không sai, chính là cái thứ tên là máy kéo kia.
Chỉ có điều so với máy kéo, cục sắt trước mắt lớn hơn nhiều lắm, đặc biệt là phần trên, gần như bị bản sắt bao vây cực kỳ chặt chẽ, đầu nhô lên một khối pháo đài tựa như đài quan sát, ống ngắn kim loại nhô ra ở giữa rõ ràng cho thấy đó là pháo.
Vừa nhìn cũng biết, nó là một kiện vũ khí được làm vì chiến tranh.