Không gian vốn không ngừng ầm vang đột nhiên an tĩnh lại.
Mọi chuyện bên ngoài tựa như đã cách xa bọn họ.
Ngắm nữ tử trước mắt, Celine hầu như không nhịn được muốn nước mắt chảy ròng -- tuy thân thể này sớm đã không còn năng lực rơi lệ. Nàng muốn tiến lên ôm đối phương, đưa đến phân nửa lại bởi vì chứng kiến xúc tu thô ráp không chịu nổi của mình mà ngừng giữa không trung.
Ngược lại là đối phương chủ động đến gần, không chút do dự ôm lúc xúc tu của nàng.
- Ta lại không phải lần đầu nhìn thấy vật dẫn, ngươi đang xấu hổ cái gì?
Giọng điệu thân thiết trước sau như một.
Quen thuộc giọng nói và dáng điệu tướng mạo khiến Celine cũng không cách nào kềm chế tâm tình, nàng giãn ra toàn bộ xúc tu ôm Eleanor vào trong ngực.
- Hiện tại ngươi có thể nói tỉ mỉ cho ta biết, chuyện từ đầu đến cuối đi?
Đối phương cười nói.
- Đại nhân, có thể nói cho ta biết tình huống bên ngoài trước được không?
Thoáng bình phục tâm tình, Celine mới nhớ tới sứ mạng của mình -- không gian ý thức này vẫn còn tồn tại, vậy chứng minh Thần của Thần cũng không đánh về phía mặt đất như kẻ địch mong muốn, chẳng qua nàng vẫn muốn nghe được tin bên ngoài bình an vô sự.
- Tuy còn đang rơi xuống, nhưng chắc là có thể giảm tốc độ đến phạm vi an toàn trước khi rơi tan.
Eleanor nói đến đây dừng một chút:
- Nói đi nói lại, thứ này là tạo vật của ma quỷ à? Ta thấy được không ít phù thủy thần phạt -- chúng ta đã có thể đánh vào thành thị của kẻ địch? Aquarius nàng đến cùng vẫn là... thành công à...
Celine cuối cùng cũng yên tâm lại:
- Cái này... mọi chuyện sợ rằng khác với suy nghĩ của ngài, hơn nữa để nói đoán chừng cũng cần thời gian rất dài.
- Giao lưu ý thức vừa lúc thích hợp thao thao bất tuyệt.
Eleanor thở ra một hơi dài:
- Đến đây đi, ta chuẩn bị xong.
- Vâng.
Celine điểm xúc tu:
- Ta sẽ nói từ lúc từ ngài dung hợp với vật dẫn trung khu vậy...
...
Qua hồi lâu, nàng mới dừng lại.
- ...Thì ra lại là như thế này.
Lúc Eleanor mở miệng lần nữa, trong giọng nói tràn đầy cảm khái:
- Cuối cùng không phải là Aquarius thắng cũng không phải Natalia thắng, mà là nhân loại một lần nữa hợp thành một chỉnh thể. Chẳng qua ta rất ngạc nhiên, trong phàm nhân thật sự có thể xuất hiện hạng người như vậy sao?
- Chúng ta cũng tốn thời gian rất lâu mới tiếp thu điểm ấy. Ngược lại là người bình thường trước kia đã chiêu mộ qua - Akesha thích ứng khá nhanh, nếu như không phải từ nàng giật dây quan hệ, quá trình này sợ rằng sẽ càng thêm khúc chiết.
- Ta nhớ được cái tên này.
Eleanor trừng mắt nhìn:
- Một người thức tỉnh thiên tài tuổi quá trẻ.
- Ngài còn nhớ kỹ nàng à.
Celine bất ngờ nói:
- Phù thủy có thể sống đến bây giờ, cũng chỉ có nàng còn vẫn duy trì bộ dáng nguyên bản.
Nói đến đây nàng do dự một chút mới hỏi:
- Đại nhân Eleanor, ngài có thể hồi ức chuyện trải qua trong vật dẫn trung khu của bản thân không?
Đối với chậm rãi lắc đầu:
- Trên thực tế, ta cũng không biết mình rốt cuộc người nào. Cái tên Eleanor cũng không chính xác, bởi vì ta còn là Kiều Vi, Lil, Salish... Mọi phù thủy dung hợp với vật dẫn trung khu, cộng đồng tạo thành ta bây giờ. Ta có thể nhớ kỹ toàn bộ sự tình trước khi dung hợp, nhưng ở trong trung khu lại không phải như vậy. Ta rất khó hình dung ra cảm giác cụ thể mà bản thân phải chịu, hỗn độn, hỗn loạn, cũng không phải đơn giản như không nhìn thấy, không nghe, thật giống như ý thức bị tách ra thành mấy phần, chỉ có một phần nhỏ có thể bảo trì bình thường.
Nàng trầm ngâm một lúc lâu:
- Hừm... nếu phải nghĩ kĩ, chuyện duy nhất có thể nhớ, chính là vấn đề số học và giải tích trung tâm ma lực.
- Vậy ngài tới nơi này kiểu gì?
Celine kinh ngạc nói.
- Ta cũng không rõ ràng lắm, đại khái giống như là thấy được một vệt sáng đâm rách hỗn độn, cho dù như thế nào đều sẽ chạy về phía nó vậy ấy?
Thì ra là thế, đối với ta ngay lúc đó mà nói, ngài cũng ánh sáng trong bóng tối kia ấy...
Celine im lặng một lúc lâu mới đè xuống tâm trạng sôi trào trong lòng.
Liên tưởng tới quá trình mình tiến vào nơi này cũng thuận lợi đến kỳ lạ, rất có thể có quan hệ tới Mother of Soul đã được Nassaupelle cải tạo qua. So với vật dẫn trung khu của văn minh dưới nền đất, “vật dẫn” này sợ rằng càng phù hợp với ý thức của các nàng. Cái này ngược lại không khó hiểu, dù sao từ rất nhiều cái đầu của Mask đến xem, phương thức suy nghĩ của nó chắc cũng phức tạp mà đa dạng, nếu như không thể phối hợp những ý thức này, người thứ nhất chịu đến cắn trả nhất định là bản thân nó.
Cũng chính bởi vì bên này thích hợp cho đại nhân Eleanor hơn, trong nháy mắt khi ma lực của hai người liên kết, nàng mới có thể bị “hấp dẫn” qua đây.
Nếu sau khi lưới biến mất nàng vẫn tồn tại, cũng có nghĩa rằng vật dẫn ở thành Neverwinter một lần nữa biến thành trống rỗng, mà Eleanor hiện nay đang ở trong Mother of Soul của ma quỷ.
Celine tóm tắt phân tích của mình một lượt, đối phương tán thành gật đầu:
- Ta cũng nghĩ như vậy. Không nghĩ tới thời gian qua lâu như vậy, vừa mở mắt là được ma quỷ, kết cục này thật có điểm xuất hồ ý liêu. Chẳng qua đại quân ma quỷ tên là Mask kia cải tạo triệt để thật, cái thể xác này ngay cả một điểm năng lực hành động cũng không hề giữ lại, quả thực giống như là cố ý làm vậy.
Không thể hành động, có nghĩa không thể truyền tin tức về hồ sương, tự nhiên cũng sẽ không có ai nhận thấy được biến hóa dưới đáy tháp bút. Chỉ cần tháp cao không ngừng chế tạo Red Mist, Mother of Soul sẽ nhất định bình yên vô sự -- cử động ấy của Mask không thể nghi ngờ là dựa trên manh khu của tộc nhân mình.
- Chỉ cần chúng ta biết ngài là người đó là được, vật chứa như thế nào cũng không quan trọng.
Celine lắc chủ tu, trong giọng chứ chờ mong không kềm chế được:
- Phù thủy dung hợp khác cũng nhất định là bởi vì nhận đồng, mới có thể để ngài lấy tư thế Tam Tịch tái hiện. Chờ trở lại thành Neverwinter, Pasha các nàng nhất định sẽ mừng rỡ không thôi!
- Ta cũng rất muốn gặp các nàng.
Eleanor nhìn phía phương xa:
- Có điều ta không đi được địa phương xa như vậy.
Celine hơi ngẩn ra:
- Vì sao?
- Thần thạch phía tháp bút dưới đã sắp khô kiệt, chẳng mấy chốc sẽ triệt để mất đi hiệu lực. Mà Mother of Soul cũng sẽ tùy theo chết đi -- dù nói thế nào, cuối cùng nó cũng là ma quỷ, không có khả năng tự do hành động giống như vật dẫn.
Nàng ung dung trả lời:
- Chuyện cuối cùng ta có thể làm vì các ngươi, chính là khiến tòa thành thị này chậm rãi rơi xuống đất.
Celine lập tức cứng đờ.
Nàng phát hiện mình đã quên một chuyện hết sức trọng yếu, Thần của Thần siêu giới hạn tăng lên và hàng tốc đều được xây dựng trên căn bản tiêu hao mạch khoáng đá thần, mà vừa rồi nàng tăng phúc tháp bút hiệu quả, lợi dụng “lưới” liên tiếp Tây cảnh, càng là tiêu hao ma lực vốn đã còn dư lại không có mấy. Cho dù phương án số hai của Mask có thành công hay không, đây đều là một chuyện không thể nghịch chuyển.
- Không có gì để bi thương.
Eleanor rũ xuống mí mắt:
- Cố gắng của ngươi để cho ta lại một lần nữa gặp được thế giới này, hơn nữa khác với bốn trăm năm trước, lúc này đây nhân loại tràn đầy hi vọng... Đây đã là quà tặng lớn nhất rồi.
- Nhưng --
Eleanor duỗi cứtlời của nàng:
- Thật ra đó cũng không phải một chuyện xấu. Nếu như ta không hiện ra, tất cả sẽ như cũ, nhưng nếu ta trở về, nói không chừng sẽ mang đến rất nhiều phiền phức, thậm chí đối với thế cục có hại mà vô lợi.
- Điều này sao có thể?
Celine liên tục lay động chủ tu phản bác:
- Mọi người chỉ sẽ gấp bội cảm thấy phấn chấn mới đúng!
- Ngươi đã nói, hiện tại phù thủy từ một quốc vương người phàm thống lĩnh, đúng không? Nếu như khi hắn biết, trong mặt trận thống nhất đột nhiên xuất hiện một Tam Tịch thời đại hội liên hợp, trong lòng sẽ ra sao? Taquila sẽ nghe lệnh của người nào, ý kiến của mình có còn là duy nhất sao... cho dù các ngươi phủ nhận, cũng không thể trừ khử ngờ vực vô căn cứ ấy. Thời gian lâu dài, nó sớm muộn gì cũng sẽ biến thành một kẽ hở. Ngươi thân là thành viên tổ chức Quest, bình thường chỉ chuyên chú với phương diện ma lực nghiên cứu, đối với chuyện này không hiểu cũng bình thường -- cho nên cách làm ổn thỏa nhất, chính là bảo trì hiện trạng.
Celine nhất thời không biết nên nói gì mới phải.
- Từ sau khi Aquarius và Natalia ngã xuống, ta đã hiểu một việc.
Eleanor khẽ thở dài:
- Ta là một người trên siêu phàm, cũng không phải một người lãnh đạo hợp cách. Không phải cạnh tranh với người thườngcó lẽ là một ưu điểm, nhưng tuyệt đối không thích hợp làm người dẫn đường. Khi liên hiệp gặp phải quyết liệt trước mắt, ta vẫn không thể làm ra lựa chọn của mình, cái này trên bản chất là một loại trốn tránh.
- Đại nhân...
- Ngươi không cần an ủi ta. Trước đây cho dù ta là ủng hộ nữ vương Starfall vẫn là nữ vương Sunchaser, đều sẽ khiến thế cục biến thành hai chọi một, bởi vậy, hội liên hợp nói không chừng cũng sẽ không phân liệt. Thế nhưng đối mặt với quyết định ảnh hưởng tới vận mệnh tương lai của toàn tộc, ta cuối cùng bỏ qua tỏ thái độ, mới khiến kết cục trở nên không thể vãn hồi.
Ánh mắt của nàng phức tạp, nỗi lòng giống như lại trở về thời khắc gian nan nhất kia:
- Sau đó dung hợp với vật dẫn trung khu, lại là bồi thường duy nhất ta có thể làm ra. Bây giờ tập hợp ý chí của mọi người sau đó mới xem việc này, ta càng thêm xác định phán đoán của mình -- ta cũng không phải là người thích hợp của Tam Tịch, cho dù trở về cũng không thể mang các ngươi làm được tốt hơn, cho nên kết cục như vậy đã rất tốt... trước khi tháp bút sụp đổ, hãy theo ta tâm sự là tốt rồi.
- Ngài muốn tán gẫu bao lâu đều được.
Celine hít một hơi thật sâu:
- Nhưng nếu như bây giờ ta không làm gì hết, sau này ta nhất định sẽ hối hận. Cho dù như thế nào, ta đều hi vọng ngài tự mình nói chuyện với Roland.
- Celine --
- E rằng ngài nói không sai, chẳng qua đó là đối với quốc vương.
Nàng kiên định rũ xuống chủ tu nói:
- Chí ít hắn có một chút rất giống ngài -- nếu như ngài nói mình không thích hợp Tam Tịch nhất, vậy hắn chính là vua… không giống nhất ta từng thấy.