- Phương hướng đâu?
- Hướng đông chín độ, bọn chúng đang tiến tới cột khói!
- Sĩ quan huấn luyện, tiếp theo phải làm sao bây giờ?
Người lái chính quay đầu lại hỏi.
Lấy thể tích của Thần của Thần, cho dù di chuyển cũng không có cách nào tránh thoát oanh tạc đến từ không trung, huống chi Lá chắn ma lực đã mất đi hiệu lực, phát Ánh sáng mặt trời thứ hai chỉ cần dừng ở phụ cận Kim Tự Tháp đá đen, đều có xác suất không nhỏ phá hủy tháp bút, hơn nữa đối với đội bay mà nói, đây cũng là cách làm an toàn nhất.
Nhưng hắn cũng không phải vì an toàn mới lên máy bay này.
Hai người lái của máy bay ném bom đều chọn ra từ học viên ưu tú, duy nhất cơ trưởng do sĩ quan huấn luyện đảm nhiệm, mục tiêu cực kỳ rõ ràng. Cái trước là mấu chốt lái tốt máy bay, mà bọn họ là lời cam kết hoàn thành tác chiến.
Xác xuất thành công không nhỏ ý nghĩa là cũng có xác suất thất bại.
Mà điều hắn muốn chính là thoát khỏi phần mặc cho số phận, làm phần mà bản thân có thể khống chế đến trình độ cao nhất.
Về giữa hai đợt công kích Thần của Thần có thể xảy ra di chuyển vị trí, thậm chí ngay từ đầu đã ở tình huống di chuyển, bộ tham mưu cũng thảo luận qua nhiều lần. Phương pháp giải quyết chỉ có một, đó chính là dùng độ cao để đổi lấy tỉ lệ trúng mục tiêu, thẳng đến khiến kẻ địch tránh cũng không thể tránh mới thôi.
- Độ cao giảm xuống hai ngàn, một lần nữa tính toán tuyến đường ném bom.
Eagle Face không chút do dự hạ lệnh:
- Bọn chúng chạy đến đâu, chúng ta theo tới đó!
...
Lúc này, Khủng Thú đã “Va” vào cùng một chỗ với tốp máy bay lao xuống.
Good cảm thấy trời cũng tối đi rất nhiều, giống như vừa lộ ra tia nắng ban mai lại bị màn đêm nuốt hết, cho dù là trên dưới trái phải đều có bóng dáng của kẻ địch.
Miệng cơ pháo của số hiệu Wrath of Heaven bắn ra từng đường lưu quang chói mắt, là thứ duy nhất có thể khiến hắn yên tâm. Nhắm trúng hoặc là hơi đối mặt, sau đó nổ súng, bất kì Khủng Thú che chắn trên đường đi đều sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Kỹ xảo cá nhân trong đại chiến quy mô trước mặt ý nghĩa đã không lớn, cho dù mắt quan sát tám hướng nữa, cũng không thể phát hiện mỗi một kẻ địch xông về phía hắn.
Nếu không phải đồng đội bên cạnh dọc đường tiến hành yểm hộ, ước chừng hắn đã sớm bị cốt mâu bay tứ tung xung quanh đánh trúng.
Sau ba lần bắn dài, Good cảm thấy trước mắt trở nên sáng ngời, mới phát hiện mình đã xuyên qua đàn Khủng Thú quay đầu lại, phía sau đuôi lại không có một kẻ địch cắn lên.
- Ma quỷ đang làm gì? Hình như lực chú ý của bọn chúng không đặt trên người chúng ta.
Finkin luôn đi theo bên cánh của hắn cũng đã nhận ra điều này.
Good lái máy bay kéo giãn khoảng cách, lập tức thầm nghĩ không ổn, từ trên chỉnh thể mà nhìn, Khủng Thú chi chít trên bầu trời chỉ có bộ phận nhỏ triền đấu với kị sĩ bầu trời, những con khác đều đang cố gắng hết sức trèo lên chỗ cao hơn.
Theo đạo lý, vốn dĩ ma quỷ phải không phát hiện được máy bay ném bom xuyên qua trên tầng mây mới đúng.
Sự thật cũng chứng minh, quả thật bọn chúng không có phát hiện mục tiêu.
Mặc dù đối phương đang trèo lên, nhưng tuyến đường cũng đủ loại, rất có cảm giác đầu óc mơ hồ xông loạn.
- Đáng chết, ma quỷ đang tìm số hiệu Ark!
Good quát lên với truyền thanh.
- Đây không phải chuyện tốt sao?
Finkin huýt sáo:
- Dựa vào tốc bộ bay của bọn chúng, muốn bắt được máy bay ném bom phải tốn không ít sức lực. Chúng ta cũng có thể thừa cơ xử lý thêm mấy con, giúp điện hạ giảm bớt chút áp lực.
Tuy nói như thế, nhưng mà trong lòng Good lại luôn bất an.
- Lại có một đám kẻ địch xông qua đây!
Đồng đội nhắc nhở nói:
- Chúng ta đi vào mây trước, ở đó càng thích hợp tiêu hao chiến đấu. Độ cao kéo đến trên bốn ngàn mét, ngay cả đạp cánh Khủng Thú cũng cố sức, chúng ta có thể giống như cạo đầu, gọt đi từng tầng mũi nhọn mà bọn chúng đang bay trước nhất.
- Cách này nghe không tệ!
- Ta trèo lên trước!
Hơn mười máy bay cánh đôi trước sau kéo, bay lên trời cao.
Nhưng Good không đuổi theo.
Hắn truyền thanh chỉnh đến băng máy bay của tiểu đội, một mình nói với Finkin:
- Chúng ta cứ ở lại tầng không vực này.
- Gì, ở lại tầng này? Lỡ như kẻ địch đột nhiên từ bỏ tìm kiếm, người thứ nhất bị đánh chính là chúng ta!
Bên kia lập tức truyền đến nghi ngờ của người bạn cũ:
- Hơn nữa, không thừa dịp cơ hội này mở rộng thành quả chiến đấu, chẳng phải là công lao đều để cho người khác chiếm?
- Những điều này cũng không phải là quan trọng, quan trọng là hành động của ma quỷ!
Good vừa nhìn chằm chằm chiến trường vừa giải thích:
- Ngươi nghĩ xem, nếu bọn chúng đã có thể đoán ra sự tồn tại của máy bay ném bom, như vậy có thể phát hiện một kích vừa rồi trên thực tế là đến từ một quả bom không bắt mắt hay không?
- Không phải chứ... Ma quỷ vốn dĩ không biết sự tồn tại của kế hoạch Ánh sáng mặt trời, cũng không sớm phát hiện tiến công của chúng ta, từ ném bom đến kích nổ chẳng qua là chuyện vài phút, làm sao bọn chúng có thể biết rõ ràng như vậy?
- Ta không chắc, nhưng chỉ là cảm giác, thành nổi di chuyển tới cột khói chỉ sợ cũng không phải trùng hợp.
Good lẩm bẩm nói.
- Dựa theo cách nghĩ của người bình thường, đó là mây bụi vật hình thành khi phát nổ, tránh cũng không kịp, làm sao có thể chủ động tới gần nó. Một khi ma quỷ cố ý làm, như vậy trong khoảng thời gian bom rơi xuống này chính là cơ hội phản kích cuối cùng mà bọn chúng có thể nắm được.
- Được thôi.
Sau khi im lặng cả nửa ngày, Finkin bất đắc dĩ đáp:
- Nếu ngươi đã nói như vậy, ta sẽ tin ngươi một lần. Nhưng mà nếu vì vậy tổn thất chiến công, ngươi nên bồi thường đàng hoàng cho ta.
- Một tháng Kei Os Drinks thế nào?
- Không cần, chỉ cần giới thiệu em gái của ngươi cho ta là được.
- Cụp.
Trong ống nghe điện thoại truyền đến âm thanh thông tin bị ngắt.
Finkin cười, quay đầu bay về hướng Good.
...
Đáng chết, bọn người kia thật là khó đối phó!
Desperate thúc giục ma thạch phi hành, luống cuống tay chân tránh né từng đám viên đạn bắn tới nó. Dựa theo cách nói của Mask, nếu bị đồ chơi này bắn trúng cũng không khác biệt gì bị một chùy đánh ngay mặt, Lá chắn ma lực cũng không có cách nào ngăn cản quá lâu. Nếu Silent Disaster đã nếm qua đau khổ của vũ khí nóng của nhân loại, đương nhiên nó không tính tự mình đi thể nghiệm.
Vốn dĩ với năng lực của nó mà nói, cảm nhận sự quấy nhiễu của nhân loại bình thường quả thực rất dễ dàng, cho dù đối phương đeo đá thần phạt, nó cũng có thể hoặc nhiều hoặc ít ảnh hưởng đến đối phương, nhưng khăng khăng nhìn chằm chằm nó, là một phù thủy.
Càng khiến Desperate khó chịu chính là, hình như phù thủy đó vốn không định dùng ma lực để phân thắng bại. Nàng lái một chim sắt màu đỏ, gần như không thể tiếp cận xung quanh nó trong phạm vi chín trăm thước. Tuy nói là bắn một phát rồi bỏ chạy, nhưng đối phương không chỉ có hành tung cực kỳ linh hoạt, hơn nữa chính xác cũng không kém, nhất thời làm cho nó rơi vào hoàn cảnh bị động đuổi không kịp, vứt không ra.
Người có ma không dựa vào ma lực bản thân, ngược lại ký thác vào ngoại vật chiến đấu, điều này trong mắt nó quả thực là vô cùng nhục nhã!
Hơn nữa tên như vậy hình như không chỉ một tên.
Ví dụ như trong tầng mây đạn thần thạch thường bắn xuống, hiển nhiên cũng là xuất phát từ trong tay phù thủy nếu không phải sau khi nó thăng cấp đối với địch ý đặc biệt mẫn cảm, đã sớm trúng đánh lén của kẻ địch.
Nói rõ đuổi đánh nhân loại, kết quả bị con mồi cắn chết không nhả, biến thành tiến thóai lưỡng nan, Desperate xưa nay chưa từng nén giận như vậy. Nói đến cùng, có thể ở trên không trung làm đến linh hoạt giống như trên mặt đất, cũng chỉ có người được gọi là Chúa tể bầu trời Hackzord mà thôi. nó có sẵn một thân năng lực, hiện giờ lại chỉ có thể dựa vào ma thạch phi hành tránh trái tránh phải, tất cả đều là lỗi của Nassaupelle. Nếu để đại quân Bogle trực tiếp chém giết chính diện với kẻ địch, làm sao nó có thể bị sự truy kích không kiêng nể gì của chim sắt màu đỏ này?
Công kích chủ lực ngầm gì đó ở trên trời, nói đến giống như bản thân nhìn thấy.
Desperate lách mình tránh một vòng bắn phá nữa của phù thủy, căm giận nhìn lên phía đỉnh đầu, sau đó không khỏi sửng sốt.
Chỉ thấy một chim sắt to lớn đen nhánh từ trong cột khói trượt ra, thân hình nó còn to lớn hơn so với Bogle Bogle lớn nhất, phía dưới một đôi cánh treo bốn trang bị truyền động, so với cặp cánh chim sắt khác quả thực không đáng giá nhắc tới!
Không hề nghi ngờ, đây là Dị tượng mà Mask chỉ.
Vậy mà bị nó nói trúng rồi.
Bộ đội Bogle khác cũng chú ý tới điều này, đều lần lượt dựa theo chỉ thị lúc trước đuổi theo mục tiêu mới. Mặc dù nhân loại ý đồ ngăn cản, nhưng dưới chênh lệch số lượng tuyệt đối trước mắt, ngăn cản cũng chỉ là đang kéo dài thời gian, bắn rơi con chim sắt to lớn này đã là chuyện sớm muộn.
Được rồi, xem như ngươi nói đúng. Desperate dùng ấn phù đưa tin nói:
- Bộ đội của ta đã tìm được cái ngươi gọi là tiến công chủ lực, tin rằng rất nhanh có thể giải quyết.
Nhưng mà giọng nói của Mask hình như không chút thả lỏng:
- Nó là dáng vẻ gì? Mau nói cho ta biết!
Desperate nhíu mày, nhưng mà vẫn nói thẳng:
- Nhìn qua như một chim sắt nhân tạo to hơn.
- Phía dưới bụng nó thì sao? Có treo thứ gì hay không?
Lúc này phù thủy lại tập kích đến.
Thật sự là dây dưa không dứt! Đợi cho khi tiêu diệt con lớn kia, rất nhanh đến các ngươi rồi! Sau khi Desperate có thể lách ra, mới có công phu nhìn kỹ bằng hai mắt
- Phía dưới của nó không có cái gì, rốt cuộc ngươi muốn nói gì?
- Cái gì đều không có?
Mask hiếm thấy lặp lại nói.
- Đúng vậy.
Desperate không kiên nhẫn nói:
- Trừ một cái hố to ra, ta không nhìn thấy bất kì thứ gì.