Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1472

Chương 1472
Chương 1472

- Cạn ly!

Akesha nâng ly và nói.

- Cạn ly...!

Các phù thủy ầm ầm hưởng ứng. Hàng chục chiếc cốc cùng nhau nâng lên không trung, tiếng va chạm giòn tan. Trong số đó có những người Taquila bị mất vị giác, cũng có cao tầng Hội liên hợp đã chuyển hóa thành vật dẫn. Đặc biệt là cao tầng Hội liên hợp - đối với người trải qua cuộc chiến Thần Ý lần trước, phải chịu đựng sự tuyệt vọng và bất lực lớn lao, lúc này cuối cùng các nàng đã dỡ được viên đá nặng nhất trong lòng xuống, có thể thỏa sức cười với mọi người, thậm chí còn cười rực rỡ hơn những người khác.

Không phải sự hy sinh nào cũng sẽ được đền đáp, và không phải sự kiên trì nào cũng có thể đợi đến ánh bình minh, chính vì thế, hàng trăm năm hy sinh và kiên trì vẫn không hề thất bại, lại càng khiến người ta cảm động hơn.

- Cái đó...

Nanawa tò mò đánh giá đám người Pasha, nói:

- Các ngươi uống như vậy thực sự có thể nếm ra mùi vị sao?

Phù thủy thần phạt chỉ mất vị giác mà thôi, nhưng cách Pasha, Alethea, và Celine uống rượu hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người - xúc tu của bọn họ nổi lên cuồn cuộn, đổ rượu lên đầu, giống như đang tắm vậy.

- Đương nhiên, mặc dù chúng ta không có miệng, nhưng có thể sử dụng bộ râu ngắn của mình để xác định mùi vị và hấp thụ hơi nước, hơn nữa, cảm giác mạnh hơn người bình thường rất nhiều.

Pasha cười trả lời:

- Ngoài ra, phạm vi vị giác của vật dẫn cũng khác với con người, cho nên chúng ta cũng có thể thưởng thức ra mùi vị mà mình chưa từng thử qua trước đây.

- Ôi... Đó là mùi vị gì? Ta thật sự muốn biết!

Ánh mắt Lightning sáng lên, nói.

- Theo nghiên cứu của tổ chức Quest, mọi người không thể hiểu những thứ họ chưa tiếp xúc, vì vậy, ngay cả khi nói ra, ngươi cũng cũng khó có thể tưởng tượng được.

Phù thủy băng lại đỏ đầy rượu lên người:

- Nếu muốn vượt qua giới hạn này, cách duy nhất là chuyển thành vật dẫn.

- Akesha, không lẽ ngươi định...

Celine hơi ngạc nhiên.

- Ừ, đợi khi chuyện này kết thúc, ta muốn thực hiện di dời linh hồn, sau đó xây dựng lại tổ chức Quest.

Akesha bình tĩnh gật đầu:

- Tuổi thọ của phù thủy chỉ có một trăm năm, nếu có thể trở thành vật dẫn, ta có thể tiếp tục nghiên cứu của mình.

Nói xong, nàng cười với Lightning:

- Đối với người ngập tràn sự tò mò với những thứ mình không biết như ngươi, vô cùng phù hợp với tổ chức Quest. Sao, có hứng thứ gia nhập với chúng ta không?

- Nhưng nếu chuyển thành vật dẫn thì không thể bay nữa, không phải sao?

Lightning suy tư:

- Ta thậm chí còn chưa khám phá xong thế giới này. Đợi đến một ngày nào đó ta không thể bay nổi nữa, có lẽ ta sẽ xem xét.

- Phù... Nghĩ gì thế, nói cứ như cuộc chiến Thần Ý đã kết thúc vậy.

Uống xong một ly rượu lớn, Lorgar thở ra một hơi dài:

- Chỉ là vừa mới đánh bại ma quỷ thôi, bên kia đại lục vẫn còn kẻ địch mạnh mẽ hơn đang chờ đấy! Không ai có thể đảm bảo rằng, đến khu vực không đáy là có thể kết thúc chiến tranh, thế nên hôm nay hãy uống và ăn mừng thả cửa là được rồi!

Vừa nói, nàng vừa chạm vào thùng rượu bên cạnh:

- Ôi chao! Bên trong nó dường như trống rỗng... Rượu mới đâu rồi?

- Mọi người, từ từ uống đi, hôm nay Evelyn có nhiều rượu lắm.

Marye chỉ huy nô bộc ma lực dọn thùng rượu trống xuống:

- Suy cho cùng, tối nay, mọi người trên đảo nổi đều đang ăn mừng, cho dù nàng cố hết sức chuyển hóa cũng không theo kịp.

Dù là Kei Os Drinks hay rượu cũng được, là thứ để hưởng lạc, đương nhiên không thể tốn nhân lực quý giá để vận chuyển nó trước khi khởi hành, vì vậy cách làm đơn giản nhất là mang theo Evelyn - chỉ cần có nước, là có thể không ngừng tạo ra rượu. Tuy nhiên, khi tất cả mọi người đang ăn mừng chiến thắng thì số rượu dự trữ này, dường như là không đủ.

- Phụt.

Anna ngồi ở vị trí đầu, đột nhiên cười thành tiếng.

- Sao vậy?

Mọi người đều hướng sự chú ý vào nàng.

- Không... Không có gì, ta chỉ nghĩ ra một điều thú vị.

Anna lắc đầu:

- Trước đây Roland thường nói, hắn không hiểu tại sao những suy luận mô phỏng sự tiến hóa của nền văn minh lại coi rượu rất quan trọng, ngay cả khi không đủ ăn đủ mặc, chỉ cần có chút rượu, độ hạnh phúc và cảm giác thỏa mãn có thể từ từ tăng lên. Nhưng nếu chỉ có cơm ăn áo mặc, trái lại còn sẽ gây khó dễ, quả thực không hợp lý lẽ. Hiện tại xem ra, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý.

- A, a... Đây lại là những lời phàn nàn của anh trai.

Tilly đảo mắt.

Đám đông phá lên cười.

- Đúng rồi, bệ hạ vẫn còn chưa làm xong việc sao? Tạm gác công việc sang một bên vào lúc này cũng không sao đúng không?

Wendy nói.

Bữa ăn mừng vào buổi tối, Roland chỉ tham dự lúc đầu, sau khi phát biểu khai mạc ngắn gọn với toàn bộ đảo, thì hắn trở về phòng làm việc - theo như cách nói của hắn, bên phía ma quỷ sẽ đến của nhanh thôi, trước tiên hắn phải xử lý tốt chuyện trong tay, mới có thể nắm bắt tổng quát về kế hoạch tiếp theo. Đợi đến khi hoàn thành những việc này, hắn sẽ đến ăn mừng với mọi người.

- Ta đi thúc giục hắn.

Anna đứng lên nói.

- Vậy thì giao cho ngươi.

Wendy cười nói.

Hang động nơi các phù thủy đang ăn mừng cách nơi Roland ở không xa. Sau băng qua một lối đi dài và hẹp, nàng đến khu văn phòng bên dưới sở chỉ huy - trên thực tế không chỉ có một mình Roland đang bận rộn, giữa hành lang sở chỉ huy và bộ tham mưu không ngừng có tiếng bước chân ra vào, hiển nhiên bọn họ cũng biết rằng hành trình đến khu vực không đáy mới là phần mấu chốt nhất của toàn bộ kế hoạch.

Đương nhiên, nàng đến tìm Roland không hoàn toàn là để đối phương nghỉ ngơi một lát, giờ phút này, Nightingale đang ở bên cạnh hắn, và nàng đã tự hứa với lòng mình rằng sau trận chiến này, sẽ đến lúc giao hẹn.

Nghĩ tới đây, Anna gõ cửa.

- Vào đi, cửa không khóa.

Người trả lời là Nightingale.

Thấy Anna, nàng có vẻ hơi ngạc nhiên, thậm chí vẻ mặt cũng trở nên mất tự nhiên:

- Ừm, tại sao ngươi lại đến đây...

- Đương nhiên là vì giao hẹn.

- Lúc, lúc này luôn? Đợi đã... Ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng...

Anna nở một nụ cười ranh mãnh hiếm có:

- Lừa ngươi thôi. Ta đến trình bày yêu cầu của mọi người, để hắn đi uống rượu.

- Hóa ra là như vậy...

Nightingale thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại có cảm giác hụt hẫng.

- Nhưng giao hẹn cũng là một phần, cùng nhau nói chuyện cũng không sao.

Anna nhìn Roland đang ngủ gục trên bàn:

- Hắn vẫn còn ở thế giới trong mơ sao?

Nightingale mất một lúc để nhận ra rằng Anna đang cố tình làm điều này, vì vậy nàng chỉ đành bất đắc dĩ nói:

- Ừ, hắn nói cần kiểm tra tiến độ nghiên cứu dự án mới của cục thiết kế Greyfort, và phải thảo luận các vấn đề tiếp theo với đại quân ma quỷ đó, hắn sẽ quay lại sớm. Nếu ngươi muốn đánh thức hắn, chỉ cần đẩy hắn là được - theo như hắn nói, những việc này có thể bị gián đoạn bất cứ lúc nào, dù sao thời gian sẽ không thay đổi.

Anna gật đầu, vươn tay đẩy nhẹ Roland.

Nhưng Roland vẫn không có phản ứng.

- Quái lạ, trước đây đẩy như vậy là có thể đánh thức hắn, chẳng lẽ mấy ngày nay lập kế hoạch quá mệt mỏi sao?

Nightingale ấn vào vai Roland và lắc qua lắc lại, nhưng vẫn không đánh thức được hắn.

Nàng thử tăng sức mạnh, đẩy hắn mạnh hơn chút, nhưng hắn không hề có phản ứng, trái lại còn ngã ra phía sau, đến khi chạm vào lưng ghế mới ngừng lại. Hai tay không có sức buông thõng, rũ xuống bên hông, như thể hắn đã hoàn toàn mất ý thức.

Biểu cảm của hai người đột nhiên thay đổi!

Bình Luận (0)
Comment