Dưới ánh mặt trời giữa trưa, gió mát ôn hòa theo cửa sổ thổi vào trong phòng, thổi lên mấy văn kiện rơi rải rác, cũng thổi bay mấy lọn tóc của Tilly.
Đại khái bởi vì sợi tóc phiền lòng vướng vào mắt, lại có thể vì nguyên nhân nào khác, nàng đột nhiên cảm thấy hốc mắt dâng lên cảm xúc chua xót. Nhưng mà cho dù như vậy, nàng vẫn không dám nhắm mắt lại, sợ cảnh tượng này lại một lần nữa biến mất không thấy đâu nữa.
Mà đối phương dường như không định cho nàng cơ hội để sững sờ.
Bỏ túi hành lý lại, người kia bước nhanh tới trước, vòng qua sau bàn gỗ lim, dang hai tay ra ôm nàng vào trong lòng.
Xúc cảm vững chắc mà rõ ràng xuyên qua quần áo truyền đến, điều này khiến cho Tilly ý thức được, nàng nhìn thấy… có lẽ không phải là ảo giác.
- As… Ashes?
- Là ta.
Ashes dán mặt lên mặt nàng nói:
- Đã lâu không gặp.
Khi đối phương vừa mở miệng, tầm mắt của Tilly lập tức mơ hồ.
Thật giống như có thứ gì đó đã bị đè nén từ lâu lắm, cuối cùng tìm được cơ hội trút xuống vậy.
Cho dù nàng biết như vậy không hề đoan trang, nhưng ngoài ý muốn không định ngăn cản, ở trước mặt Ashes, nàng không cần phải che giấu, cho dù là cao hứng hay khổ sở.
Huống hồ hiện giờ nàng không hề khổ sở.
Một chút đều không.
Ashes lại dịu dàng vuốt ve tóc nàng, lẳng lặng cho không gian đổ xuống. Hai người vẫn duy trì dáng đứng như vậy, mặc kệ cho ánh mặt trời bao phủ lẫn nhau.
Hồi lâu sau, Tilly mới yên ổn lại.
Nàng lau nước mắt dính trên mặt sau đó trợn mắt nhìn Ashes nói:
- Rốt cuộc sau khi trận chiến Thần Ý kết thúc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao bây giờ ngươi mới trở về? Mấy năm nay anh trai ta đều đang làm cái gì?
Ashes cười xoa khuôn mặt hơi đỏ lên của nàng:
- Yên tâm, ta sẽ nói tất cả những gì ta biết cho ngươi. Nói thật ra, ta cũng thật bất ngờ khi có thể lại nhìn thấy Roland ở trong thế giới trong mơ.
Sau đó Ashes thuật lại kỹ càng một lần những gì mình đã trải qua sau khi tỉnh lại.
Dùng cách nói của Roland, mặc dù hắn đã lấy được quyền khống chế của cái nôi, nhưng tìm kiếm ý thức của một phù thủy ở trong kho ký ức của nền văn minh vẫn là một chuyện tốn thời gian tốn công sức, huống chi thân thể của nàng đã không còn tồn tại nữa, lo nghĩ đến chỉ có thể chuẩn xác trở lại như cũ, bởi vậy Ashes đợi ở cõi tâm trí một thời gian rất dài.
Trong quá trình này, nàng từ một loạt đoạn ngắn rải rác, dần dần hợp lại bản thân ban đầu. Nhưng mà lo nghĩ đến trong quá trình thích ứng ý thức đã trưởng thành, bởi vậy Ashes cũng không xác định được nàng bây giờ và nàng trước kia khác nhau bao nhiêu.
Về phần thân thể lại hoàn toàn dựa vào ấn tượng đào tạo mà thành, cho dù Roland hy vọng có thể tiến hành vài lần thí nghiệm trước rồi mới áp dụng nối tiếp, nhưng nàng đã không muốn tiếp tục chờ đợi nữa. May mắn chính là, quá trình kết hợp vô cùng thuận lợi, chờ khi nàng một lần nữa mở mắt ra thì đã đứng trên hải đảo ở khu vực không đáy.
- Cho nên vết sẹo trên mặt ngươi không còn cũng là vì vậy?
Tilly hỏi.
- À…
Lần này đến lượt Ashes hơi ngượng ngùng:
- Trước kia ta cảm thấy nó có thể nhắc nhở bản thân phải giữ vững cảnh giới thường xuyên, còn có thể tăng thêm uy hiếp trong chiến đấu, cho nên vẫn luôn giữ lại. Nhưng mà bây giờ… đã không cần tiếp tục chém giết, ta nghĩ ngươi… có thể sẽ…
Nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của đối phương, Tilly không nhịn được bật cười lên:
- Ta không phủ nhận. Nhưng mà đó cũng không phải là nhân tố chi phối sự yêu thích của ta. Bộ quần áo này cũng được ngươi mặc trong thế giới trong mơ?
- Ừm ừ. Không chỉ quần áo, còn có tiền và hành lý, Roland nói làm lại mấy thứ này còn dễ dàng hơn nặn lại ý thức nhiều.
Hai người nhìn nhau một lát, Ashes mới nói tiếp:
- Ta không biết trong phiêu bạt không cảm giác kia, bản thân có mất đi thứ gì hay không. Thậm chí so với ta trước kia, ta hiện giờ có phải là Ashes trong cảm nhận của ngươi hay không, ta cũng không thể nào biết được, nhưng có một điểm ta có thể xác nhận, đó chính là tâm ý muốn gặp ngươi, từ vừa mới bắt đầu đã không hề giảm bớt.
Tilly cắt ngang lời nàng:
- Ta có thể xác định thay ngươi, ngươi chính là Ashes, không có bất cứ biến hóa nào so với trước kia.
Ashes trầm mặc một lúc, rồi lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng.
- Đúng rồi, Anna và Nightingale đâu, các nàng rõ ràng còn trở lại doanh địa sau khi đại chiến kết thúc. Thêm với tình hình của anh trai ta hiện giờ là như thế nào? Chẳng lẽ sau này hắn không có cách nào rời khỏi cõi tâm trí sao?
Tilly ngước lên từ trong lòng nàng, đổi đề tài.
- Hiện giờ Roland không phải bị vây trong cõi tâm trí mà là bản thân thế giới này. Hắn thật sự không thể rời khỏi khu trong nôi, nhưng Anna và Nightingale lại có thể quay về bất cứ lúc nào. Nhưng mà…
Nói đến đây, Ashes hắng giọng:
- Vấn đề không phải ở chỗ có thể hay không, mà là có muốn hay không. Tóm lại, những ngày sau này Roland còn tốt hơn tưởng tượng của ngươi nhiều, ngươi đừng lo lắng cho hắn.
- Là… như vậy sao?
Tilly ngây thơ nói.
- Không sai, quên thằng cha kia đi, hắn vốn không đáng để cho ngươi lo lắng.
Ashes nhún vai, sau đó lại giống như chợt nhớ ra cái gì, xoay người lấy ra một chồng văn thư từ trong túi hành lý:
- Mặt khác Roland còn có một vài thứ kêu ta chuyển cho ngươi.
Sắc mặt của Tilly lập tức cứng đờ:
- Sẽ không phải là chức trách hoặc phó thác gì mới đó chứ?
- Ngược lại không cần ngươi tự mình xử lý.
Ashes giải thích:
- Đây là mấy thứ mà hắn nghịch mãi mới ra, tác dụng chủ yếu là một lần nữa mở ra lối đi nối tiếp thế giới trong mơ với thế giới hiện thực.
Trước đó muốn đi vào thế giới trong mơ không thể rời khỏi “Cột sáng” của Roland, mà vì mất liên kết của hắn, các phù thủy thần phạt không còn cách nào nhận được thả lỏng như trước nữa, nếu không biết hắn chỉ tạm thời từ biệt, chỉ sợ riêng Taquila sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Hiện giờ cuối cùng có phương pháp giải quyết, Tilly không khỏi nhẹ nhàng thở ra thay nhóm phù thủy cổ.
Từ trên lời dẫn và con đường trên văn thư này, mười phần mười là một loại trang bị ma thuật mới.
- Để ta kêu Akesha đến.
Sau khi gọi điện thoại xong, Tilly đột nhiên nhếch chân mày thâm thúy lên:
- Đúng rồi, lúc đó còn có ý thức của vài phù thủy cổ và anh trai cùng bị gián đoạn nhỉ? Hiện giờ thân thể của các nàng đã không có cách nào tái sử dụng được rồi.
- Roland đã cân nhắc đến điểm ấy rồi, trên thực tế bước tiếp theo hắn phải làm là thiết kế một vật dẫn hoàn toàn mới cho phù thủy thần phạt, không chỉ có thể sử dụng làm lọ linh hồn, còn có thể tự động thích ứng ý thức, để khôi phục năng lực cảm giác bình thường.
Ashes gật đầu nói:
- Nhưng mà một bước này không thể chỉ dựa vào lời nói để hoàn thành, thành Neverwinter cũng phải tham dự vào trong đó, mãi cho đến khi nắm giữ được kỹ thuật như vậy.
- Ta tin tưởng Celine các nàng nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Tilly hé miệng cười.
- Mà đợi đến chuyện này hoàn thành mới là một bước cuối cùng.
Ashes nói tiếp:
- Hình như phen này Roland định làm một điểm càng triệt để hơn, trừ bỏ có thể khiến phù thủy đều có thể tiếp xúc đến thế giới trong mơ ra, hắn còn định kêu người của thế giới kia cũng đi đến nơi này. Hắn thậm chí đã đặt tên cho phương án này là cánh cửa kế hoạch mới.
Tilly kinh ngạc há miệng ra.
Nàng lập tức lĩnh ngộ được mục đích thực hiện việc này của Roland, không hề nghi ngờ, một khi một kỹ thuật quần thể ưu thế và một ma lực quần thể ưu thế phát sinh trao đổi, tất nhiên sẽ mang đến biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nó nhất định có thể thúc đẩy sự phát triển của nền văn minh, nhưng có thể đoán được sẽ dẫn đến phần lớn phiền phức, vừa nghĩ tới phải đối mặt với những phiền toái này là mình, Tilly lại cảm thấy đầu như muốn nổ tung.
- Ta đã biết không nên tiếp nhận vương miện này mà.
Nàng bĩu môi căm giận nói.
- Nhưng ta cảm thấy, cho dù lại có một lần nữa, ngươi vẫn sẽ đáp ứng thỉnh cầu của hắn.
Ashes lui về phía sau một bước, tiếp theo quỳ một gối, giống như kỵ sĩ chắp tay trước ngực:
- Biểu hiện của ngươi còn xuất sắc hơn cả tưởng tượng của chính ngươi, bệ hạ của ta. Ngươi đã là một vị quân vương đủ tư cách rồi.
Tilly chăm chú nhìn nàng một lát, sau đó chậm rãi chìa tay phải ra:
- Vậy ngươi có tình nguyện hỗ trợ ta cùng đi tiếp không?
- Đương nhiên.
Câu trả lời của Ashes vang vang mạnh mẽ:
- Đây là vinh hạnh của ta.
Không sai, so với một giờ trước, công việc chồng chất trên bàn của nàng chẳng những không hề giảm bớt, ngược lại còn nhiều hơn.
Nhưng nàng đã không còn mâu thuẫn như trước kia nữa.
Bởi vì một lần này phong cảnh bên người đã hoàn toàn khác.