Khi đến lượt Bộ công nghiệp hóa chất, Kaymer hừ một tiếng, nói: "Thưa điện hạ, ta hy vọng ngài có thể tìm được người phụ trách chính thức càng sớm càng tốt. Ta không muốn tham dự cuộc họp kiểu này lần thứ hai."
"..." Roland lén liếc mắt, sau khi trở thành người lãnh đạo, hắn phát hiện có mấy câu nói tốt nhất là chọn không quan tâm tới, một nhân tài hiểu cả về luyện kim lẫn hóa học dễ tìm như vậy: "Ngươi có manh mối gì về việc sản xuất Axit II quy mô lớn không?"
“Không.” Kaymer nhún vai: “Cho nên ta mới cần tốn nhiều tinh lực, nhiều nhân lực hơn để nghiên cứu dự án này mà không phải là ngồi đây và lãng phí thời gian.” Sống lâu trong thị trấn, hắn cũng học được một số từ vựng mà Roland hay dùng: "Nếu muốn ta báo cáo thì ta chỉ có thể nói là phòng thí nghiệm của ta thiếu người, càng nhiều người đến càng tốt. Hơn nữa, năm người gia nhập gần đây tuy rằng tuổi không lớn lắm nhưng cũng coi như thông minh, có vẻ như giáo dục tiểu học cũng có chút tác dụng.”
Chà, có lẽ nhà giả kim là người có cách nói chuyện và thái độ bất kính với hắn nhất, nhưng xét về tuổi tác và mức độ nhiệt tình đối với thí nghiệm hóa học của hắn, Roland không có bất kỳ sự chán ghét nào. Phải biết sau khi hắn gặp tai nạn nổ, sau khi được Nanawa chữa khỏi hoàn toàn thì phản ứng đầu tiên của hắn thử nghiệm một cách không kiêng nể gì, thậm chí còn định nếm thử xem mùi vị của các loại axit khác nhau.
"Được rồi... ngươi tiếp tục nghiên cứu đi, ta sẽ để Barov tìm cách lấp khoảng trống về nhân sự."
"Đúng rồi, thưa điện hạ." Kaymer nói: “Bản ‘hóa học trung cấp" của ngài đã được viết chưa? Nếu ngài có thể đưa nó cho ta tham khảo thì có lẽ ta có thể nghĩ ra phương pháp sản xuất axit quy mô lớn sớm hơn."
“Ta đã nói trong lễ trao thưởng, chỉ cần những người học việc và trợ lý mà ngươi đào tạo ta có thể lấp đầy phòng thí nghiệm mới xây thì ta sẽ giao sách cho ngươi.” Roland nói, thực ra cuốn sách này bây giờ còn chưa được viết chữ nào, chỉ với hóa học sơ cấp thôi thì cũng đã làm cạn kiệt kiến thức hóa học ít ỏi của hắn rồi, dù có vắt hết óc thì e rằng hắn cũng không thể viết nổi vài trang nội dung hóa học trung cấp.
Người thứ tư là Bộ trưởng Bộ xây dựng Kal Vanburt.
“Trước hết, ta muốn cảm ơn chủ đại nhân Scroll.” Hắn gật đầu với Scroll: “Biết được đám nhỏ đó có thể thuận lợi tốt nghiệp, ta rất vui mừng.”
So với nhà giả kim, tài năng giao tiếp của thợ đá khác biệt một trời một vực, Scroll cũng gật đầu đáp: “Đây là điều tôi nên làm.”
Sau đó, Kal mở cuốn sổ ghi chép mang theo bên mình và nói: "Ngày nay, các dự án khác nhau trong thị trấn đang dần tiến triển, chủ yêu là đại lộ vương quốc, Cầu Xích Thủy, cư xá và tường thành mới. Trong số đó, số người tham dự xây dựng đại lộ vương quốc đã lên tới bốn ngàn năm trăm người, trong đó một nửa là của cứ điểm Epic, dự kiến sẽ hoàn thành vào mùa xuân tới. Cầu Xích Thủy thì đang tiến hành xây dựng vách ngăn ngầm, cư xá đã mở rộng đến tường thành cũ, số người tham dự xây dựng khoảng chừng ngàn người, chỉ cần đảm bảo được nguồn cung cấp gạch và xi măng thì sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ di chuyển tất cả những người tị nạn từ Đông cảnh vào trong thị trấn trước khi Tà Ma Chi Nguyệt xuất hiện.”
Vì Kal thường báo cáo với Roland về tình trạng hiện tại của công trình nên đoạn báo cáo này rất ngắn gọn, chẳng hạn như việc mở rộng diện tích tòa thành và xây dựng cư xá cho phù thủy, hắn không hề đề cập đến. Ngoài ra, sau khi tường thành mới được định vị xong, hoàn toàn do một mình Lian xây dựng, tiến độ duy trì ở mức chừng trăm mét một ngày.
“Cảm ơn.” Roland gật đầu, cho dù là nhân viên hay là ngân sách của Bộ xây dựng đều được ưu tiên nhất, cho nên thành quả cũng nhiều nhất: “Gia tăng xây dựng, đồng thời cũng đừng quên tuyên truyền chính sách ưu đãi của Biên Thùy Trấn, những tạp công tới từ cứ điểm, trải qua một năm làm việc thì cũng có thể xem như một thợ thủ công đủ tiêu chuẩn, ngươi phải cố gắng giữ họ lại thị trấn.”
“Vâng, thưa điện hạ.” Kal trả lời.
"Vậy thì tiếp theo... Iron Axe."
Iron Axe lần đầu tiên tham gia vào một cuộc họp như vậy, và có vẻ hơi khó chịu. Hắn hắng giọng: "Điện hạ, quân đội chủ yếu là về hai thứ. Thứ nhất, Đệ Nhị Quân đã hoàn thành huấn luyện cơ bản, bất cứ lúc nào cũng có thể phái tới cứ điểm. Thứ hai, do được bổ sung thêm máu mới, hiện Đệ Nhât Quân có tám trăm hai mươi lăm người, ngoài ba trăm năm mươi người trong đội pháo binh, những binh lính còn lại đều đã thay đổi thành súng trường ổ quay. Đó là tất cả những gì ta muốn nói." Báo cáo xong, hắn chào một cái.
“Không tệ, ngày mai ta sẽ cho Đệ Nhị Quân lên đường, nhớ cài những người đáng tin vào trong đội, ở cứ điểm, việc huấn luyện hàng ngày và bồi dưỡng tư tưởng cũng không thể bị gián đoạn, hàng tuần phải báo cáo về thị trấn.” Roland dặn dò.
Người phát biểu cuối cùng là Barov, đầu tiên, hắn nhìn mọi người một lượt, sau đó không nhanh không chậm hành lễ với Roland, nói: “Điện hạ, từ lần trước khi thanh toán phí vận chuyển cho Thương hội Margaret và tiêu hao cho nhiệm vụ của Tassa, kim khố của Tòa thị chính giảm nghiêm trọng, lại thêm lần này bội thu, Bộ nông nghiệp vẫn thu mua lương thực theo giá thị trường, khiến cho bây giờ chỉ còn lại có hai ngàn miếng kim long tồn kho, đây là một mức giới hạn tương đối nguy hiểm."
Hai ngàn miếng kim long … không nghi ngờ gì khi nói đây là một khoản tiền lớn so với mùa đông năm ngoái, nhưng Roland cũng biết tình hình thị trấn lúc này không còn như xưa. Việc trả lương hàng tháng cho hơn năm ngàn công nhân của công trình đã là một con số chi tiêu khổng lồ rồi, còn có Đệ Nhất Quân cũng có lương cao, các nhà máy, phòng thí nghiệm hóa học và Tòa thị chính, đều cần tốn một số lượng kim long lớn.
Nói cách khác, hiện Biên Thùy Trấn kiếm tiền nhanh và tiêu tiền cũng nhanh, điều này vẫn dựa trên thực tế là hầu hết các nguyên vật liệu và máy móc đều tự cung tự cấp.
"Ta biết, nhưng khi thương đội Margaret đến thị trấn vào đầu tháng tới thì chúng ta có thể kiếm được một khoản thu nhập khác từ việc bán động cơ hơi nước." Roland nói: "Hơn nữa, thu mua lương thực và vận chuyển đào dân không thuộc về chi phí hàng ngày, vì vậy trong sáu tháng tới, kim khố sẽ tăng ổn định, ngươi không cần quá lo lắng.” Hắn ngừng một chút rồi nói: “Mặt khác, ta định sẽ tăng lương cho quý vị.”
“Tăng lương?” Barov giật mình.
"Đúng vậy, bây giờ Tòa thị chính không còn là tổ chức chỉ dựa vào mười mấy người vận hành nữa. Khối lượng công việc của ngươi tăng lên, đương nhiên lương bổng cũng sẽ tăng lên." Vương tử mỉm cười: "Từ tháng này trở đi, ngươi sẽ được nâng lương lễn mỗi tháng năm miếng kim long, trưởng bộ phận là hai kim long hàng tháng, sau đó dựa trên tỷ lệ này, những người học việc và trợ lý cũng được được tăng lương. Đừng lo lắng, số tiền này tính ra cũng không nhiều, cùng lắm chỉ hai ba mươi miếng kim long."
Tuy năm miếng kim long không phải là mức lương quá cao với chức vị tổng quản Tòa thị chính nhưng Roland biết điều mà Barov yêu thích hơn là quyền lực, hiện tại thu chi tài chính của Biên Thùy Trấn đều do hắn tính toán và phân phối, hơn nữa không có bộ phận giám sát, nếu giấu diếm thì có thể kiếm được gấp trăm lần, nhưng cho đến này, hắn không có bất cứ dấu hiệu tham ô công khoản nào.
Đương nhiên, ngoài việc dựa vào ý thức của đối phương thì Roland còn có thể sử dụng năng lực của Nightingale để duy trì sự liêm khiết của ngành, dưới sự điều tra của nàng, không ai có thể giấu diếm được.
"Ngoài ra, có một chuyện có thể mọi người đã biết." Hắn nói tiếp: "Ta định sẽ xây thành ở đây khi Tà Ma Chi Nguyệt năm nay kết thúc, nói cách khác, thị trấn sẽ được nâng cấp thành thành phố chính thức. Thành phố lớn này phía tây sẽ kéo dài đến vùng đất man hoang, đông nối liền với cứ điểm Epic, nam đến vùng đồi biển rộng, tường thành của nó là núi tự nhiên và những nơi hiểm yếu, diện tích sẽ vượt xa vương đô, thậm chí là bất cứ thành thị nào trong bốn vương quốc lớn.”
“Vì vậy, các ngươi phải nhanh chóng đẩy mạnh công việc trong tay, dùng tư thái tốt nhất để nghênh đón thành phố mới thành lập.” Roland dừng lại và nói từng chữ: “Ta hy vọng thành phố này sẽ ấm áp như mùa xuân ngay cả trong trời đông giá rét.”