“Gào, gào!”
Macy nghịch cánh và đuôi trong sân sau mới sửa của thành bảo, đi lòng vòng cho mọi người chiêm ngưỡng.
Mặc dù đã nghe các phù thủy kể lại nhưng khi lần đầu tiên Roland nhìn thấy Macy “tà thú hóa” thì vẫn cảm thấy rung động sâu sắc.
Con chim khổng lồ da nâu này có đuôi dài mười mét, cánh giang ra rộng chừng mười lăm mét, giống như cánh thịt của loài dơi, khi ánh mặt trời chiếu xuống thì có thể nhìn thấy rõ mạch máu và khung xương dưới da mỏng. Đại khái là do hình thể quá dài, con chim khổng lồ này có bốn chi, to bằng cánh tay người trưởng thành, có móng vuốt, dùng để chống thân thể.
Khiến người chú ý nhất chính là ba con mắt trên đầu của đối phương, ba con con mắt chia theo hình tam giác, một nằm trên đỉnh đầu, hai con mắt còn lại nằm ở hai bên, trừ cái đó ra thì chiếm toàn bộ gương mặt là cái miệng to như chậu máu mà không phải là mỏ của loài chim thông thường. Lúc Macy mở miệng nói chuyện, miệng hé mở, để lộ ra hàm răng sắc bén và chiếc lưỡi dài, khiến cho những phù thủy khác nhìn thấy phải kinh hô lên.
“Đây là thú cưỡi của ma quỷ?” Foliage cảm thán, nói: “May mắn chúng ta không có gặp được quái vật như vậy ở vùng đất man hoang, bằng không thì không một ai chạy thoát.”
“Nếu không phải nàng tiến hóa ra năng lực mới, lúc ấy chỉ sợ ta cũng không về được.” Nightingale vuốt cái cổ bóng loáng của Macy, nói: “Mỗi ngày ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một túi cá khô nướng.”
“Gào!”
“Ta biết, phải quét thêm chút mật nữa.”
Chim to sung sướng vung đuôi.
Rõ ràng số cá khô đó đều là của ta, Roland âm thầm thở dài, tự tiện lấy đồ ăn trong phòng bếp thưởng cho người khác mà còn nói dõng dạc như vậy!
“Vậy thì theo quy củ cũ, kiểm nghiệm năng lực mới của ngươi.”
“Được, gào!”
...
Lăn qua lăn lại cho tới trưa, Roland kiểm tra ra được năng lực của Macy bản dị thú.
Tuân theo tỉ lệ phóng đại trước đó, chim da nâu mà nàng biến thành to hơn thú cưỡi mà ma quỷ cưỡi một phần, năng lực phụ trọng cũng tăng lên một chút, có thể đồng thời chở hai phù thủy lên không. Nhưng mà khi đầy tải thì tốc độ bay chỉ có thể giữ ở mức chừng tám mười kilomet một giờ, so với Lightning thì chậm hơn rất nhiều.
Nhưng mà ưu điểm của Macy ở chỗ bền bỉ, Lightning chở vật nặng bay thì không chỉ bị hạ thấp độ cao mà đồng thời ma lực tiêu hao cũng sẽ tăng lớn, còn chim to chỉ cần biến hóa xong thì cho dù bay cao hay thấp, chở một người hoặc hai người thì ma lực tiêu hao cực kỳ chậm, điều phải lo lắng duy nhất là thể lực.
Bây giờ, khả năng dung nạp ma lực trong cơ thể Macy cũng tăng lên trên diện rộng, từ hạng chót Liên Minh Phù Thủy nhảy lên trở thành trình độ trung đẳng, trong một ngày có thể biến hóa bảy tám lần.
Trừ cái đó ra thì Roland còn thông qua Macy chứng thực được dự đoán trước đó của mình.
Phù thủy tiến hóa được quyết định bởi sự hiểu rõ về năng lực, không cần biết hiểu rõ là thông qua học tập hay là đột nhiên hiểu ra thì đều có thể thúc đẩy năng lực xảy ra thay đổi.
Như vậy cũng có ý nghĩa là phù thủy có khả năng tiến hóa tự nhiên, chỉ cần thời gian đủ dài thì luôn có một hai người trong số họ may mắn trổ hết tài năng. Năng lực sau tiến hóa và năng lực mới bắt đầu hoàn toàn khác nhau như trên trời dưới đất, thậm chí có hiệu quả như biến mục nát thành thần kỳ, chẳng lẽ đây là nguyên nhân mà giáo hội toàn lực chèn ép phù thủy hoang dã?
Ăn xong cơm trưa, khu thành bảo của lãnh chúa nghênh đón một sự kiện lớn.
Trải qua gần bốn tháng xây dựng và lắp đặt thiết bị, cuối cùng tòa nhà riêng của phù thủy đã bắt đầu đưa vào sử dụng.
Roland nhìn tòa nhà chỉ có ba tầng và có chưa đến năm mươi phòng ở mà cảm thán không thôi, ở đời sau, nhà như vậy thì chỉ tương đương với nhà tự xây ở nông thôn thôi, nhưng ở nơi này, nó đã là kiến trúc cao nhất vương quốc đại lục, thứ nó đại biểu không phải quy mô mà là kỹ thuật.
Nó là tòa nhà kết cấu bê tông gạch đầu tiên sử dụng dầm và cột bê tông cốt tre.
Còn nhớ Kal cảm xúc lẫn lộn khi đổ cây cột bê tông đầu tiên, hắn nói với Roland: “Hóa ra xi măng còn có thể sử dụng như vậy, hỗn hợp với đá cuội thì có thể đúc thành các hình dạng như mong muốn, tạo thành bất kỳ một bộ phận gì của nhà cửa... điện hạ, ta cảm thấy không được bao lâu thì nghề thợ đá sẽ biến mất vì thứ này.”
Ngoại trừ dầm và cột nhà, các tấm sàn của tòa nhà phù thủy đều được làm từ những tấm xi măng đúc, nhìn những tấm xi măng có lỗ tròn ở giữa, dường như Roland trở về tuổi thơ của mình, chỉ có người thập niên tám mươi mới biết được loại tài liệu kiến trúc cổ xưa này, đến hơn mười tuổi, chúng nó đã hoàn toàn bị sàn bê tông thay thế, bị thời đại đó vứt bỏ.
Mà ở Biên Thùy Trấn, loại sàn đúc sẵn này lại sống lại.
Tòa nhà phù thủy nằm ở bên trái thành bảo, tạo thành hình chữ L với thành bảo, hai tòa nhà bao vây đất trống, sau này xây dựng mở rộng hoa viên thì diện tích sẽ lớn hơn trước ba bốn lần, đủ cho Foliage trồng các loại hoa quả dùng.
Vào ở nhà mới, Evelyn có chút lo sợ bất an.
Đến Biên Thùy Trấn một tháng, hình như ngoại trừ nếm rượu cho điện hạ thì nàng chưa từng làm chuyện gì khác. Trước đó, lần đầu tiên kiểm tra thì nàng cũng là hạng gần chót trong số phù thủy, chỉ được năm điểm... tuy Scroll lão sư không có công bố thành tích trước mặt mọi người, nhưng chỉ cần chú tâm hỏi thăm thì cũng có thể đoán được.
Ngay cả Honey, người cả ngày nói chuyện với chim chóc cũng được bảy điểm!
Nàng đột nhiên cảm thấy mình không khác gì một đứa đần!
Ngay cả khi như vậy thì điện hạ vẫn không có phân biệt đối xử với nàng, thỉnh thoảng tìm nàng tâm sự về các loại rượu đặc sắc ở các nơi, lại nếm thử rượu đế nóng bỏng mà điện hạ mới chế, cuối tháng trước còn được phát lương là một miếng kim long. Chuyện này càng tăng thêm nỗi bất an của nàng so với bốn người khác, mình giống như là đang ăn không ở không.
“Bên cạnh phòng khách lại có phòng bếp chuyên dùng để nấu nướng, còn có một phòng nhỏ kỳ lạ được sơn màu trắng, ngươi mau đến xem xem.” Candlelight đẩy cửa phòng ngủ ra, hưng phấn nói.
“Ừ...” Evelyn yếu ớt đáp.
“Sao vậy, khó chịu?” Candlelight giật mình, ngồi xổm xuống sờ trán của nàng: “Không có sốt.” Sau đó nàng cười nói: “Chẳng lẽ là nuối tiếc khi không thể ngủ chung giường với tỷ muội Hội Cộng Trợ?”
Evelyn trầm mặc một lát mới nói nhỏ: "Chúng ta tới đây đã hơn một tháng?"
“Ừ.”
“Lian phụ trách xây tường thành mới cũng sắp hoàn công, Honey huấn luyện ra một đám đưa thư biết bay cho điện hạ, Sylvia theo điện hạ đi điều tra đám quái vật đáng sợ đó.” Nàng uể oải nói: “Chỉ có ta vẫn không có chuyện gì để làm, ngay cả nội dung huấn luyện bình thường cũng không có, thành tích kiểm tra còn kém cỏi nhất... thật không biết tại sao điện hạ lại chọn ta tới đây.”
“A.” Candlelight ngẫm nghĩ một lát: “Nếu không, ngươi tự mình đi hỏi hắn đi.”
“A?”
“Roland điện hạ là ca ca của đại nhân Tilly, hơn nữa ngươi cũng thấy đấy, hắn đối xử với phù thủy là thật lòng, ngay cả Sylvia bình thường đều hay nói là cách xa Roland, đề phòng vương tử cũng đổi ý, hôm qua còn nhịn không được tán thưởng hắn hai câu.” Candlelight nhún nhún vai: “Ngươi hỏi thẳng điện hạ, hắn cũng đâu thể ăn ngươi, đúng không?”
Phải không? Nói như vậy có vẻ cũng có lý.
Evelyn nghĩ nghĩ, vì không muốn tự suy nghĩ phức tạp, nàng quyết định làm theo lời Candlelight.
………………………………………………………………………………