Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 309

Chương 309
Chương 309

Ngày thứ hai giữa mùa thu, Roland nhận được mật tín đến từ vương đô.

Thư tín được chim đưa tin đưa về, tám chín phần mười là thân vệ Tassa gửi cho mình.

Lật tờ giấy được quấn trên chân chim ra, Roland đi đến trước cửa sổ, dựa nắng ánh mặt trời đọc.

Điện hạ tôn kính, kế hoạch của ngài nhận được thành công kinh người.

Bởi vì hoàng cung nhanh chóng bị phong tỏa, cũng cấm bất kỳ kẻ nào ra vào, cho nên ta không thể tìm hiểu xem hiệu quả của đợt nổ mạnh này như thế nào. Nhưng mà đến đêm xuống, gần như tất cả cư dân đều biết hoàng cung bị tập kích, cho dù là ở quán rượu, lữ điếm hay là quảng trường, bất cứ chỗ nào có người tụ tập thì đều thảo luận chung một chủ đề. Cho dù là khi tiên vương qua đời thì cũng không có tạo ảnh hưởng oanh động như thế. Lại thêm lời cảnh cáo ngài đưa ra trước đó, bây giờ có không ít người cho rằng Deflick đã bỏ mình trong đợt tập kích này, ngài sẽ nhanh chóng quân lâm vương đô, trở thành người thống trị mới của Greyfort.

Nội dung này khiến cho Roland hoàn toàn yên lòng, nhiệm vụ oanh tạc hoàn thành thuận lợi, phù thủy bình yên trở về điểm xuất phát, không có tin tức nào tốt hơn tin tức này nữa.

Rót cho mình một ly trà, hắn trở lại bên cạnh bàn gỗ lim, tiếp tục đọc tiếp.

Nhưng mà căn cứ tình báo sưu tập được trước mắt, lãnh địa của vài quý tộc lớn ở ngoài vương đô cũng không có động tĩnh, phản ứng bên phía hoàng cung cũng hết sức nhanh chóng, bởi vậy ta dự đoán rất có thể Deflick Wimbledon còn sống.

Mặt khác, còn có người khẳng định trận tập kích này đến từ chính bầu trời, một ít cư dân mắt thấy một vật thể màu trắng mờ từ trên trời giáng xuống, dùng tốc độ cực nhanh rơi vào hoàng cung. Cho nên nhiệm vụ ngài giao cho ta, ta đã có phương án sơ bộ, nếu như có thể tung tin đồn chuyện này là thiên phạt mà ngài giáng xuống cho ngụy vương hung ác, ta nghĩ rất nhiều người đều tin là thật.

Thủ hạ ta mời chào tràn đầy nhiệt tình với chuyện này, bình thường bọn họ đã thu tập không ít tin tức liên quan đến hành vi bạo ngược của Deflick, bây giờ tập trung lại thì chắc hẳn sẽ càng hữu hiệu hơn. Ta tin không cần một tháng thì những tin tức này sẽ thông qua ‘con chuột’ trong phố đen truyền đến tai mỗi một thành dân.

Mặt khác, ta sẽ tiếp tục mật thiết giám thị hướng đi của binh doanh đông giao, nhưng mà với tình thế trước mắt, trước khi Deflick nghĩ ra biện pháp đối phó tập kích thì hẳn là không rảnh bận tâm những chuyện khác.

Cuối thư không có kí tên, sau khi Roland xem xong thì gấp lại bỏ vào trong ngăn kéo, thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như Đông Phong số 1 có thể ngăn cản Deflick xuất binh thật thì tốt quá.

Dù sao tiêu hao một lượng lớn dân cư cho phương án cắn thuốc tác chiến thì quá lãng phí, đối phương khỏi động tiêu hao chiến chậm một chút thì mình sẽ có được nhiều cơ hội lôi kéo dân cư hơn.

Roland bưng ly lên, nhấp một ngụm hồng trà thơm ngào ngạt. Chuyện tiếp theo phải làm là yên tâm chờ những phù thủy trở về.

Vài ngày không gặp Anna, cá khô trong ngăn kéo cũng không có ai trộm, hắn cảm thấy có chút không quen.

Đúng lúc này, Carter đẩy cửa ban công ra.

“Điện hạ, có hai đội tàu đến bến tàu.”

“Là Thương Hội Margaret đến sao? Tính thời gian đi đường, nàng lại bỏ lỡ một trò hay... khoan đã.” Roland hơi sững sờ: “Còn một đội khác?”

“Vâng.” Carter cười nói: “Đoàn sứ giả mà ngài phái tới Nam cảnh mộ binh cũng đã có một nhóm người ngựa trở lại. Lưu dân bọn họ dẫn về gần như chật ních bến tàu, theo phương án của ngài, Toà thị chính đang phối hợp với tiểu thư Lucia cùng nhau chấp hành...”

“Công tác kiểm dịch.”

“Đúng đúng, là tiêu trừ khả năng có các loại dịch bệnh như tà dịch...” Thủ tịch kỵ sĩ ho khan hai tiếng: “Nhóm người này có chừng bốn năm trăm người.”

“Phải không?” Roland nhịn không được nhếch khóe miệng lên, mới vừa rồi còn đang nhắc chuyện này, bây giờ thì có hiệu quả ngay, xem ra số nhà ở tạm thời do Lian phụ trách phải tăng thêm một chút nữa: “Chúng ta đi xem thử.”

Kaymer Schuider buông cuốn sách thiếu hơi mỏng xuống, không ngừng lặp lại câu: “Thì ra là thế.”

“Đạo sư?” Chamies có chút bận tâm hỏi thăm.

Từ khi lấy được cuốn ‘Hóa học trung cấp’ đến giờ, Kaymer đã hai ngày không ngủ, gần như là trắng đêm lật xem hết sách cổ. Hắn cũng nhìn vài lần, nhưng nội dung trong đó quá thâm ảo, hoàn toàn khó mà hiểu được.

“Ta rất khỏe.” Trong giọng nói của nhà giải kim trưởng hoàn toàn không có chút ủ rũ nào mà ngược lại tinh thần vô cùng phấn chấn, khóe mắt tuy có vệt thâm nhưng hai mắt sáng ngời có thần, hoàn toàn không giống như là một người cả đêm không ngủ.

Khi đạo sư nghiên cứu giả kim thì không thể mở miệng làm phiền, đây là quy củ mà một đệ tử nên tuân theo, cho đến lúc này, Chamies mới dám mở miệng thỉnh giáo: “Quyển sách này... đệ tử xem không hiểu, nguyên tử là cái gì, điện tử là cái gì?”

“Ngươi đã là một nhà giả kim tiêu chuẩn, đừng có tự xưng mình là đệ tử nữa, theo cách nói của điện hạ, bây giờ chúng ta là đồng sự.” Kaymer ngừng một chút: “Còn câu hỏi của ngươi, ta cũng không biết nên trả lời thế nào... thật ra thì khi Roland điện hạ đưa ‘Hóa học trung cấp’ cho ta thì còn đưa kèm theo một quyển sách này.”

Chamies nhìn về một quyển sách khác trên bàn, trên bìa viết ‘Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên’.

“Schuider... tiên sinh.” Hắn có chút không quen với kiểu xưng hô này: “Thoạt nhìn nó không liên quan đến giả kim... không, hóa học.”

“Ta vốn cũng cho rằng như vậy.” Kaymer vuốt râu cảm thán: “Nhưng mà tiện tay lật vài tờ, sau đó ta mới phát hiện thật ra thì mình hoàn toàn không biết gì về thế giới này cả.”

“Cái gì?” Chamies ngẩn người. Hoàn toàn không biết gì cả? Thứ mà nhà giả kim nghiên cứu chính là cấu tạo của vật thể, bản chất của nguyên tố, nếu như ngay cả bọn họ cũng là hoàn toàn không biết gì cả, vậy thì những người khác có khác gì khỉ?

“Ý ta muốn nói là quan niệm.” Trong giọng nói của nhà giả kim trưởng tràn ngập hưng phấn... và thỏa mãn: “Chúng ta cho giả kim là giả kim, là học thức nghiên cứu vật chất, mặt trời bay lên và lặn xuống, hoa nở rồi hoa tàn, đều không có liên quan gì đến chúng ta.”

“Chẳng lẽ không phải như vậy sao... quan sát mặt trời và những vì sao là chuyện mà những nhà chiêm tinh am hiểu, về phần thực vật.” Chamies hơi khinh thường, nói: “Chỉ có nông dân và người hái thuốc mới nghiên cứu nó.”

“Cho nên nói chúng ta hoàn toàn không biết gì cả.” Kaymer lắc đầu nói: “Quyển sách này từ lúc mới bắt đầu thì đã cố gắng kết nối vạn vật lại với nhau, cho dù là tảng đá, hoa cỏ, sấm sét hay là ngọn lửa thì đều được cấu tạo bởi những sự vật thống nhất và hoạt động theo những quy luật thống nhất. Không chỉ hóa học hoàn toàn dựa theo quy luật phản ứng, mà ngay cả mặt trời lên lặn, hoa nở hoa tàn cũng giống như thế. Quy tắc này chính xác như thế, chỉ cần điều kiện ban đầu giống nhau thì kết quả sẽ hoàn toàn thống nhất, hóa học chỉ là một phần nhỏ trong đó.”

“... Chuyện này, sao có thể như vậy được?”

“Ta cũng cẩn thận khó tưởng tượng được như vậy.” Hắn mở Bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học ra: “Trong ‘Hóa học trung cấp’, nó lí luận nguyên tố là một hình cầu lớn, bên ngoài có nhiều hình cầu nhỏ quay quanh. Quả cầu lớn quyết định nó là loại nguyên tố nào, số lớp và số lượng của quả cầu nhỏ bên ngoài quyết định đặc điểm của các nguyên tố, mà cái bảng này được sắp xếp theo quy luật đó, chúng nó chỉnh tề như những hàng binh sĩ. Ta cũng hoàn toàn hiểu được ý của điện hạ, tại sao chưa bao giờ thấy, tiếp xúc với loại nguyên tố này cũng có thể suy đoán ra được tính chất và cơ chế phản ứng của nó. Bởi vì căn bản của phản ứng chính là những quả cầu nhỏ tăng lên hoặc mất đi, hoàn toàn không liên quan đến sự thay đổi của quả cầu lớn, đây cũng là nguyên nhân mà tại sao khi phản ứng, nguyên tố không biến mất mà chỉ dời đi.”

Chamies trầm tư một lát: “Ngài... tin tưởng sao?”

Những lý luận này quá mờ mịt, cũng không thể dùng mắt kiểm chứng, như vậy, sao người biên soạn ra sách lại biết được?

“Ta không biết, cho nên ta không thể nào trả lời câu hỏi mà ngươi đưa ra.” Kaymer cười cười: “Nhưng mà tin hay không cũng không quan trọng, mấu chốt là nó cung cấp thứ ta chưa bao giờ tưởng tượng tới... nó cho ta nhìn thấy được một cánh cửa khác, trên cửa không chỉ khắc mỗi hóa học.” Nói đến chỗ này, hắn hơi ngừng một chút: “Đáng tiếc điện hạ không thể ghi chép lại toàn bộ. Có lẽ hắn không hiểu được mình đã bỏ qua cái gì.”

Chamies không hiểu những lời này cho lắm, giống như là khi mới trở thành người học việc, đối mặt với thuật ngữ của nhà giả kim như là đang nhìn một loại ngôn ngữ khác, bây giờ, hắn lại có cảm giác như vậy.

Nhưng mà hắn cũng không lo lắng, chỉ cần đi theo bên cạnh đạo sư, chắc chắn mình sẽ có thể học được những thứ gọi là sự liên kết giữa vạn vật này. So với nhà giả kim trưởng, thứ mà hắn có nhiều nhất chính là thời gian.

Trầm mặc một lát, sau đó Chamies mở miệng hỏi: “Nhưng mà tại sao khi điện hạ phát hành những cuốn sách này, tên của nó lại dùng những màu sắc không giống nhau?”

Nhà giả kim trưởng “hử” một tiếng: “Cái này... ta lại không để ý tới. Chẳng lẽ là tùy ý?” Nhưng hắn lại nhanh chóng lắc đầu, nói: “Không đúng, nếu như là màu đen và màu hồng thì còn được, mấy loại màu này rất khó pha, khả năng tùy ý không lớn. Nói cách khác, là do điện hạ cố ý làm như vậy?”

‘Hóa học sơ cấp’ là màu lam, ‘Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên’ là màu lam, ‘Số học sơ cấp’ là màu lục, mà tên sách ‘Hóa học trung cấp (bản thiếu)’ lại là màu tím. Để riêng thì không nhìn ra được, nhưng nếu gộp chung lại thì nhìn cực kỳ bắt mắt.

“Đại khái là vì nó đẹp chứ?” Chamies suy đoán.

Bình Luận (0)
Comment