"Động tác lắp đạn nhanh lên nữa!"
"Ngón tay đừng có run, lắp từng phát vào trong ổ đạn!"
"Đồng đội ở hàng trước cần các ngươi nhét đạn nhanh chóng, quá chậm thì kẻ địch sẽ xông lên giết chết các ngươi!"
"Đừng có nhìn chằm chằm những chỗ khác, chỉ nhìn ngón tay của mình!"
"Chỉ cần đồng đội còn đang bắn thì các ngươi không được dừng động tác!"
Trong doanh trại Đệ Nhất Quân, đại nhân Brian đang lớn tiếng đốc xúc các tân binh luyện tập nhét đạn, Nail cũng là một thành viên trong đó.
Hắn vốn không được tính là tân binh, thậm chí còn là đội viên cũ của Đệ Nhất Quân —— từ khi đội dân binh được vương tử điện hạ suất lĩnh chiến thắng tà thú xâm nhập, hắn được Iron Head yêu cầu gia nhập đội ngũ này. Theo Iron Head thì khiêng súng kíp đi chiến đấu với kẻ địch, bảo vệ vương tử điện hạ và tiểu thư Nanawa có tiền đồ hơn ở quặng mỏ đào mỏ cả đời nhiều.
Nail chấp nhận, không bao lâu sau thì đội dân binh đã đổi thành Đệ Nhất Quân, ngoại trừ tác chiến với tà thú ra thì hắn còn đi theo Roland điện hạ và Iron Axe đánh bại quý tộc lớn mà trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ, đẩy ngã công tước Ryan khỏi bảo tọa, ngay cả đại quân của tân vương Deflick cũng không thể bước vào Biên Thùy Trấn một bước. Sau mấy lần chiến dịch này, hắn đã trở thành một tiểu đội trưởng đội súng kíp.
Nhưng mà dựa theo thói quen của Đệ Nhất Quân, mỗi khi có một lượng lớn tân binh gia nhập thì sẽ sắp xếp một ít lính cũ vào trong đội ngũ mới thành lập, làm chỉ đạo cho tân binh, luyện tập với bọn họ, cùng ăn ở với bọn họ. Ban đầu khi Nail được tuyển chọn thì cũng không tình nguyện lắm, làm như vậy có nghĩa là không thể đứng ở tiền tuyến chiến đấu với những đồng đội quen thuộc, nhưng mà ngẫm lại, khi mình nhập ngũ, cũng là do đội viên cũ của đội dân binh tới làm người chỉ đạo, đành phải chấp nhận nhiệm vụ này.
Mà lúc đó, lính cũ làm chỉ đạo đội của mình chính là đại nhân Brian, bây giờ hắn đã trở thành người chỉ huy của một tiểu đoàn súng kíp.
Nail hi vọng có một ngày mình cũng sẽ như vậy, có thể đeo huân chương vương tử điện hạ trao tặng, đứng trước mặt gần ngàn người ra lệnh. Đúng là Iron Head nói không sai, công việc này tốt hơn là điều khiển máy hơi nước ở quặng mỏ nhiều.
"Đại nhân, chúng ta phải tập luyện cái này đến khi nào?" Trong hàng ngũ mà mình phụ trách trông coi, một thanh niên lầm bầm nói: "Trên trời còn có tuyết rơi."
"Luyện đến khi ngươi nhắm mắt lại cũng có thể hoàn thành động tác này trong năm hơi." Nail dừng trước mặt hắn: "Ngươi tên là Haimen, đúng không? Nhớ kỹ, trước khi nói chuyện thì phải hô báo cáo, đây là quy định của Đệ Nhất Quân!"
"Báo cáo." Người lùn bên cạnh Haimen hô, động tác trong tay vẫn không có dừng lại: "Buổi tối hôm nay cũng có trứng gà ăn sao?"
Câu nói này khiến cho trong hàng đồng loạt vang lên tiếng nuốt nước bọt.
Nail không nhịn được nhếch khóe miệng lên, có thể làm cho các tân binh đến từ vùng đất phía bắc và Nam cảnh vương quốc cho dù trong trời tuyết cũng duy trì kỷ luật, ngoại trừ nửa tháng huấn luyện không gián đoạn và côn bổng giáo dục ra thì còn có đồ ăn có thể no bụng —— cháo lúa mì và thịt khô mặn là thiết yếu, ngẫu nhiên còn sẽ có cá ướp nhỏ, thậm chí là một quả trứng gà. Nhưng mà, cái sau chỉ khi đối kháng với đàn tà thú hoặc là huấn luyện dã ngoại mới có trong bữa ăn.
"Cái này phải hỏi xem tà thú có thể tới gây sự với Biên Thùy Trấn hay không." Hắn nhún vai nói: "Tên của ngươi?"
"Aiku, thưa đại nhân."
"Viên đạn trong tay ngươi đã lắp cả buổi, bà cụ ở kế nhà ta còn lanh lẹ hơn ngươi." Nail không cười nữa, nghiêm túc nói: "Nếu như đến khi kết thúc luyện tập mà vẫn như vậy, đừng nói trứng gà, ngay cả cháo lúa mì thịt ta cũng sẽ hủy phần của ngươi!"
Đám người lập tức cúi đầu, xem ra ai cũng không muốn bị phạt cấm ăn bữa tối.
Đúng lúc này, trạm canh gác trên tường thành bỗng có tiếng chuông dồn dập vang lên.
Tà thú đột kích.
"Ngừng luyện tập!" Brian hét lớn: “Chỉ đạo của các hàng dẫn thủ hạ của mình đi lên khu vực tường thành, chuẩn bị chiến đấu!"
"Đều nghe được sao?" Nail thúc giục: "Cầm chắc đạn dược trong tay, một viên cũng không được thiếu, làm y như huấn luyện bình thường, xếp hàng leo lên tường thành. Vị trí của chúng ta ở đoạn tường thành thứ tư, hành động!"
Không ngờ đúng là có thể ăn trứng gà, hắn thầm nghĩ.
...
Đến vị trí dự định, Nail nhìn thấy đội viên đội súng kíp đã chuẩn bị sẵn sàng, đối mặt cơn sóng màu đen mơ hồ ở xa xa, bọn họ không chút hoang mang kiểm tra súng ống lần cuối cùng, sau đó gác nòng súng lên đầu tường.
Nail không khỏi có chút tiếc nuối, lúc đầu hắn cũng có thể tay cầm súng trường ổ quay, cho bọn súc sinh này một bài học.
Từng viên từng viên đạn được khảm vào ổ đạn, sau đó bày ở vị trí mà người ở hàng trước có thể tiện tay lấy được, sau lưng một lính cũ đều có một đến hai người phụ trách nạp, khi cần thì bọn họ có thể một hơi bắn toàn bộ năm phát đạn ra, hỏa lực so với súng kíp dùng trước đó mạnh không biết bao nhiêu lần.
"Nhìn, các phù thủy đến rồi!" Haimen thấp giọng hô.
"Các nàng thật... xinh đẹp." Aiku thì thào nói: "Trước khi tới đây, ta nghe giáo hội miêu tả, còn tưởng rằng các nàng vừa xấu xí vừa kinh khủng."
"Ngươi chỉ để ý tới cái này sao?" Người trước khinh thường hừ một tiếng: "Lần trước, khi chiến đấu không phải ngươi không thấy được, cô gái gánh cự kiếm đó một kích chém tà thú loại hợp chủng đó, nếu ta cũng có được lực lượng như vậy thì tốt quá."
"Lỡ như đó là lực lượng của ma quỷ thật —— "
"Câm môm!" Nail hét lớn một tiếng: "Tiểu thư Nanawa cũng là một phù thủy, chẳng lẽ nàng là ma quỷ không thành?" Sau đó hắn hạ giọng nói: "Nếu như ngươi dám nói như vậy trước mặt lính cũ Đệ Nhất Quân, ta cam đoan ngày thứ hai ngươi sẽ mặt mũi bầm dập, nàng là thiên sứ của thị trấn, là lực lượng của thần linh, hiểu không? Bây giờ tập trung sự chú ý vào nạp đạn cho ta, đây cũng không phải là luyện tập!"
Dạy dỗ đám miệng lưỡi này, Nail dành thời gian ngắm phía trước một chút, lần này, đàn tà thú không khác thường ngày nhiều, xem ra tốn không được bao nhiêu thời gian là có thể quét dọn chiến trường . . . chờ một chút, đó là cái gì?
Hình như ở giữa con song màu đen xen lẫn một cái đầu cực lớn, mới đầu hắn tưởng đó là mai rùa của thú công thành, nhưng bóng dáng đó hình như còn lớn hơn nữa, hơn nữa tốc độ hành động cũng nhanh hơn rất nhiều.
Chờ đối phương tới gần, Nail không khỏi mở to hai mắt nhìn, đó lại là một con tà thú khổng lồ chưa từng thấy! Răng nanh to lớn gần như lớn hơn cả thân người, giống như một cái lưỡi hái nằm ngang trước mặt, tứ chi như cột đá, mỗi bước chạy làm tung tóe lên tầng tầng tuyết sương, gần như mỗi một bước đều khiến cho măt đất run nhè nhẹ, tường thành hơn bốn mét còn không cao hơn cằm của nó, nếu như đụng thẳng vào thì sợ tường bằng bùn này sẽ lập tức chia năm sẻ bảy.
Pháo binh!
Chắc chắn, súng kíp không có tác dụng nhiều với loại quái vật cực lớn như thế này, chỉ có thứ lớn như của đội hoả pháo mới có thể ngăn cản bước tiến của nó! Mà mạch môn nhất trong đó, không thể nghi ngờ, nó chính là pháo ống dài kiểu mới trên đoạn tường thành thứ sáu.
"Trời ạ, nhìn chỗ đó." Sau lưng vang lên tiếng kêu sợ hãi của các tân binh: "Đó là quái vật gì!"
"Thần linh phù hộ, đó là ma quỷ của Địa Ngục sao?"
"Ngậm miệng lại, tiếp tục làm chuyện mình nên làm!" Nail nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía vị trí hoả pháo mới, họng pháo phản chiếu ánh mặt trời đó đã bắt đầu hành động, họng pháo chậm rãi nhắm thẳng vào hướng cự thú đang chạy đến.
Chỉ thấy một ánh lửa chói mắt hiện lên, tiếp theo là tiếng nổ đinh tai nhức óc!
………………………………………………………………………………...