Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 388

Chương 388
Chương 388

Lời này ấn chứng phỏng đoán trước đây của Roland một lần nữa, Thần Phạt Chi Thạch sẽ không ảnh hưởng ma lực mà là quấy nhiễu phù thủy vận hành năng lực.

"Ngoại trừ Hỗn Độn Thú ra, tổ chức Quest không có tìm được bất kỳ phương pháp chuyển hóa ma thạch nào khác sao?"

Akesha lắc đầu: "Nói nghe thì dễ, Hội Liên Hợp cũng từng xuất hiện phù thủy có thể biến Thần Phạt Chi Thạch thành đá bình thường, nhưng đó chỉ là xóa bỏ kết cấu ma lực của bản thân thần thạch, muốn cho chuyển hóa thành ma thạch —— cho dù là ma thạch phát sáng đơn giản nhất cũng không được." Nàng nhìn về phía Sylvia: "Ngươi có thể nhìn thấy hình thái ma lực, hẳn là cũng có thể quan sát được dáng vẻ thật sự trong tinh thạch."

"Một đám... sương mù yếu ớt." Sylvia chần chờ nói.

"Đây chính là một trong phương thức ngưng tụ ma lực." Akesha gật gật đầu: "Tổ chức Quest quan sát và làm thống kê với gần vạn phù thủy và ma thạch, phát hiện trước khi tấn thăng, đa số ma lực đều là hình thái sương mù, luồng khí xoáy, cát bay, quả cầu ánh sáng và mầm lửa. Nhìn như giống nhau nhưng thực tế thì biến hóa chi tiết gần như vô tận, đây cũng là những người chúng ta cho rằng không có hai loại năng lực hoàn toàn tương tự. Còn sau khi thức tỉnh cao cấp thì năng lực ngưng tụ thêm, hình dạng lại chênh lệch hơn."

"Ánh sáng của nó tối lại." Tilly bỗng nhiên chỉ vào ma thạch phát sáng trong tay Roland, nói.

"Bởi vì ta chỉ rót rất ít ma lực vào." Akesha giải thích.

"Nhưng ta từng gặp ma thạch vẫn luôn phát sáng trong di tích ở Fiordland." Nàng không hiểu, nói: "Nếu như di tích ở đáy biển đó cũng là do các ngươi chế tạo, như vậy chứng tỏ ma thạch đó đã sáng lên hơn bốn trăm năm, như vậy cũng có thể làm được sao?"

"Di tích ở dưới đáy biển?" Akesha kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ còn có thành viên của Hội Liên Hợp đi biển Whirlpool?" Sau đó nàng lắc đầu, vứt nghi vấn này qua một bên: "Để ma thạch phát sáng kéo dài, đúng là có thể làm được như vậy, nhưng mà cần hơn mười phù thủy hỗ trợ."

"Hơn mười..." Anna suy nghĩ, nói: "Là chuyển di ma lực sao?"

"Không sai, có chút phù thủy có thể bổ sung ma lực cho người khác hoặc là trực tiếp tiến hành đổi ma lực cả hai ngưng tụ, như vậy, rót vào người thì chẳng khác nào có lực lượng vượt xa bản thân, khiến cho ma thạch tiếp tục có hiệu lực." Akesha làm cho ma thạch phát sáng khôi phục lại độ sáng ban đầu lần nữa: "Nhưng mà cách làm này không phải hữu hiệu với mọi loại ma thạch, bình thường thì chỉ có ma thạch có hình thái ma lực đơn giản nhất là trạng ma sương mù mới có thể dùng như vậy, ví dụ như là ma thạch phát sáng và ma thạch hồi âm, đáng tiếc những thứ này đều không giúp ích gì được cho chiến đấu."

"Nhưng cực kỳ hữu dụng với thành bảo." Roland nhìn một cái rương ma thạch phát sáng, hưng phấn nói.

Trước khi chưa tiến vào thời đại đồ điện, cái đồ chơi này đúng là công cụ chiếu sáng tuyệt hảo, hắn đã quá mệt với ngọn lửa yếu ớt ánh sáng chập chờn. Mùa đông còn được, vừa đến mùa hè thì làm việc trong phòng không khác gì cực hình, hơn nữa ánh sáng yếu tổn thương mắt khá lớn, bây giờ có những ma thạch này, cho dù ở ban đêm thì trong thành bảo cũng có thể sáng sủa.

"Thật sao?" Akesha xem thường, nói: "Ta lại cảm thấy để ở trong phòng thí nghiệm có thể tạo được tác dụng càng lớn hơn, dù sao muốn tiếp tục sản xuất dịch oxy vào ban đêm thì minh hỏa quá không an toàn."

Ặc... một ngày làm việc tám tiếng còn không đủ, còn chủ động muốn tăng ca sao? Roland quay đầu: "Khụ khụ, chúng ta xem ma thạch trong những rương khác đi."

Xem xét một lượt, trừ các loại ma thạch phát sáng hình dạng khác nhau, độ sáng không đồng nhất ra còn có một rương ma thạch hỗn tạp. Nghe phù thủy băng giải thích, những thứ này mặc dù là bảo vật vô giá với bên ngoài nhưng trong ma thạch thì đều thuộc về cấp thấp nhất, ví dụ như là ma thạch cảnh giới phát ra tín hiệu cảnh báo, ma thạch tìm đường dùng để định vị: "Hiển nhiên là vật thí nghiệm trong tháp đá ở Thánh Thành không thể chỉ do một mình ta chịu trách nhiệm, lại thêm khi đó ta gần như đã thoát ly khỏi tổ chức Quest, cho nên chỉ phụ trách vận chuyển chút đồ vật râu ria."

"Những sách vở này thì sao?" Roland chỉ chỉ mấy rương sách bìa đen khác: "Toàn bộ đều là ghi chép thí nghiệm sao?"

"Còn có một phần là Vạn Pháp Quy Tắc Chung." Mặt Akesha đỏ lên: "Ta muốn để lại cho phù thủy khai thác đất hoang mới một phần chỉ dẫn tấn thăng."

Cái này có gì phải ngượng ngùng? Roland kỳ quái nhìn nàng một cái, tiếp tục tìm kiếm mấy cái rương còn lại.

"Cái rương này... có chút kỳ quái." Sylvia nói khiến cho tay hắn run một cái, tranh thủ rụt về.

"Có cơ quan?"

"Không phải... bên trong có tường kép." Nàng xem kĩ rồi nói: "Ở dưới đáy, trước đó không có chú ý tới, còn tưởng nó chỉ là một ô bình thường."

Roland dọn toàn bộ sách vở trong rương ra ngoài, để lộ ra lớp đáy dày. Anna cắt tấm ván gỗ ngăn ra, lấy một cái hộp sắt vuông.

"Đây là cái gì?" Hắn tò mò mở nắp hộp sắt ra, bên trong là một miếng kim loại dày, trên có khảm nạm bốn viên tinh thạch màu sắc rực rỡ, chỉ nhìn tạo hình thì biết bọn chúng không giống bình thường. "Có lẽ tổ chức Quest cũng để lại cho ngươi một chút di sản không tệ."

Akesha thì hít một hơi khí lạnh: "Cái này. . . không thể nào!"

Phản ứng khoa trương của nàng khiến cho bốn người cảm thấy kinh ngạc, Roland nhanh chóng để mảnh kim loại lại vào trong hộp: "Thế nào?"

"Đây, đây là Ấn Phù Thần Ý!" Băng phù thủy không dám tin, nói: "Sao Kage có thể lấy được thứ này." Nàng liên tục kiểm tra rương gỗ mấy lần: "Chẳng lẽ là hắn trộm được từ những phù thủy khác trong tổ chức Quest?"

"Cũng có thể là đội xe bị công kích, người khác giao cho hắn." Roland thuận miệng bịa chuyện, nói: "Đều qua bốn trăm năm, cái rương thuộc về ai hoàn toàn không quan trọng... rốt cuộc thì Ấn Phù Thần Ý là cái gì?"

"Có vài loại ma thạch nối liền một chỗ thì có thể sinh ra tác dụng khác, hoặc là thay đổi tính chất ma lực, hoặc là tăng phúc hiệu quả —— đây cũng là nội dung chủ yếu mà tổ chức Quest nghiên cứu." Akesha cẩn thận từng li từng tí nâng miếng kim loại màu trắng bạc đó lên: "Những ma thạch được xếp thành một thể này được gọi là Ấn Phù, mà Ấn Phù Thần Ý thì là một loại mạnh mẽ nhất, toàn bộ ma thạch của nó đều đến từ ma quỷ cao cấp, toàn bộ Taqira cũng chỉ có ba bốn món."

Roland kìm lòng không đặng huýt sáo: "Mạnh mẽ cỡ nào?"

"Có thể san bằng thành bảo của ngươi thành bình địa."

Vương tử lập tức cứng lại.

"Nhưng mà không cần lo lắng, nó hao phí ma lực cũng cực kì kinh người —— Ấn Phù chưa số lượng ma thạch càng nhiều thì càng khó khởi động." Akesha nhắm mắt lại, hai viên ma thạch trên mảnh kim loại chậm rãi phát sáng, nhưng viên thứ ba vẫn ảm đạm không ánh sáng, sau một lúc lâu, hình như là nàng hao phí rất nhiều sức lực, thở phì phò buông lỏng hai tay: "Lúc ấy, chỉ có hai tịch trước của Hội Liên Hợp có thể sử dụng Ấn Phù Thần Ý."

"Ngươi nói là... trên siêu phàm?"

Akesha gật gật đầu.

Roland suy nghĩ một hồi: "Để Anna thử một chút."

"Vô dụng." Nàng lắc đầu nói: "Kẻ siêu phàm vận dụng ma lực hoàn toàn khác với phù thủy bình thường, các nàng tương đương với mỗi phút mỗi giây đều đang luyện tập, một khi tiến giai thì khả năng dung nạp ma lực của thân thể sẽ lớn hơn nhiều —— cái gì? !"

Tất cả mọi người thấy rõ ràng, gần như là trong nháy mắt khi Anna cầm lấy Ấn Phù, bốn viên ma thạch lần lượt phát sáng, sau đó rìa mảnh kim loại bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu vàng kim, như là thiểm điện vần vũ. Ánh sáng màu vàng kim càng ngày càng rực rỡ, toàn bộ Ấn Phù giống như một mặt trời mới mọc!

"Mau buông nó ra!" Akesha hoảng sợ nói.

Ánh sáng biến mất trong nháy mắt, giống như nó chưa hề xuất hiện. Anna thở ra một hơi, nhẹ nhàng để Ấn Phù vào trong hộp sắt: "Đúng là rất tiêu hao ma lực, đại khái ta chỉ có thể sử dụng hai lần."

Trong tầng hầm ngầm nhất thời lặng ngắt như tờ.

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment