Khi Roland nghe được tin tức này thì giật nảy mình.
Hắn không kịp hỏi kỹ, vội vã đi theo Foliage vào trong hoa viên sau thành bảo, chỉ thấy Lightning đang gỡ thi thể hai con ma quỷ từ lưng Macy xuống đất.
"Điện hạ, chúng ta thắng!" Nhìn thấy vương tử, cô gái nhỏ nhảy xuống, lao thẳng tới trong ngực của hắn: "Chúng ta chiến thắng ma quỷ!"
"Không ai bị thương sao?"
"Không có, tất cả mọi người đều khỏe." Nàng ngẩng đầu lên, trong mắt lóe sáng như muốn nói mau tới khen ngợi ta, nếu có cái đuôi, chắc chắn đã lúc lắc.
Roland thở ra một hơi, nhìn thấy đối phương lộ ra biểu lộ như thế, hắn cũng không thể truy cứu trách nhiệm tại sao nhìn thấy ma quỷ mà không trở lại báo cáo, đành phải để vấn đề này qua một bên trước: "Không bị tổn thương là tốt, như vậy... tình huống cụ thể là như thế nào?"
Nghe ba người ngươi một câu ta một câu trả lời, cuối cùng hắn cũng biết đại khái được chuyện gì đã xảy ra.
Chiến đấu nhìn như nhẹ nhõm nhưng trên thực tế lại có phong hiểm không nhỏ, nếu như không phải Macy ngạnh sinh sinh chịu một cái hồ quang điện mà vẫn bình yên vô sự, hoặc là ma quỷ có thủ đoạn tránh thoát trói buộc của Foliage, hậu quả đều khó có thể tưởng tượng.
"Lần sau đừng làm chuyện mạo hiểm như vậy nữa." Nightingale không nhịn được hiện thân nói: "Có Sylvia, kẻ địch hoàn toàn không thể trốn được, chiến đấu với ma quỷ, chuyện này nên giao cho chúng ta thì tốt hơn."
"Nhưng chúng ta thắng." Lightning chu mỏ nói.
"Đó cũng là do vận may, trước khi giao thủ, ngươi có dự tính được Macy sẽ bị đánh trúng sao?" Nightingale không chút lưu tình nói: "Ta dạy ngươi cách bắn là để ngươi có thể bảo hộ tỷ muội ở bước ngoặt nguy hiểm mà không phải để cho ngươi dẫn các nàng xâm nhập hiểm cảnh!"
"Vâng..." Đầu của nàng tiu nghỉu xuống: "Ta đã biết."
"Còn có ngươi cũng thế." Nightingale quay qua nhìn Macy: "Biết rõ ở thời điểm này nên trở lại báo tin, còn cùng với nàng làm loạn, sau này tái phạm chuyện này nữa thì ngươi đừng hòng ăn được miếng cá khô nào từ ta!”
"Groo..." Macy cũng rũ đầu xuống.th
Không hổ là phù thủy có sức chiến đấu mạnh nhất Biên Thùy Trấn, Roland tán thưởng nhìn Nightingale một chút: "Được rồi, chuyện này lần sau không thể làm như vậy nữa. Giúp ta gọi Tilly và Akesha tới, kế tiếp là kiểm tra chiến lợi phẩm."
...
Trong tầng hầm ngầm của thành bảo, hai bộ thi thể nằm thẳng trên phiến đá lạnh buốt, trên dưới toàn thân bọn chúng đã bị lột sạch sẽ, quần áo tổn hại và những thứ đem theo cũng bị để ngay ngắn ở bên cạnh.
"Đây chính là kẻ địch trong Trận Chiến Thần Ý?" Tilly che cái mũi nói.
"Thoạt nhìn thì không mạnh hơn người bình thường bao nhiêu." Ashes bĩu môi.
Akesha thì vẻ mặt âm trầm: "Chớ xem thường bọn chúng, bất kỳ một ma quỷ nào, cho dù có hay không có ma lực thì đều là đối thủ khó dây dưa. Nếu như đối mặt với ma quỷ cao cấp, cho dù là trên siêu phàm cũng chọn đeo Thần Phạt Chi Thạch." Nàng nhíu mày nhìn về phía Roland: "Bọn chúng xuất hiện ở gần thị trấn?"
"A, không sai biệt lắm, theo lời giải thích của Foliage, cách tường thành thị trấn không đến hai dặm." Roland gật gật đầu, quan sát tỉ mỉ thi thể trước mắt.
Thân hình của bọn nó cực kì cao lớn, hai mét trở lên, tứ chi tráng kiện, da hiện lên màu xanh nhạt. Trong đó có một bộ tứ chi đã biến hình nghiêm trọng, toàn bộ lồng ngực đều sụp đổ xuống, nội tạng tràn ra từ vết nứt ở phần bụng, giống như là bị xe bồn xi măng nghiền qua. Liên tưởng đến tình huống chiến đấu Lightning tự thuật lại, Roland có thể tưởng tượng ra ngay lúc đó, lực trùng kích mạnh đến cỡ nào.
Một con khác thì tốt hơn rất nhiều, ít nhất nhìn từ chính diện thì dáng vẻ hoàn chỉnh, trên người có hai cái lỗ thủng, vẫn đang chảy máu màu làm ra ngoài, Lightning nổ bốn phát súng về hướng kẻ địch, có hai phát đạn đã trúng mục tiêu, một phát trong đó trực tiếp bắn xuyên qua lồng ngực, chính là một đòn trí mạng.
Màu máu khác nhau có thể hiểu, máu của nhân loại có màu đỏ là bởi vì giàu có huyết sắc tố vận chuyển dưỡng khí, đối phương hoàn toàn không cần dưỡng khí hô hấp cho nên máu là màu gì cũng không kỳ quái.
Hình dạng xương cốt tương đối rộng lớn cũng không bất ngờ, dù sao cần chống đỡ thân thể to như thế, đồng thời còn chống cự gánh nặng do lực lượng khổng lồ mang tới.
Điều duy nhất khiến cho Roland cảm thấy kỳ quái là mặc dù hai con ma quỷ cực kỳ giống nhân loại nhưng lại không có bộ phận sinh dục... như vậy bọn chúng sinh ra đời sau như thế nào?" Hắn tò mò hỏi Akesha: "Ma quỷ không phân biệt nam nữ sao?"
"Theo ta được biết, bọn chúng không có giới tính." Người sau lắc đầu: "Ma quỷ sinh sôi vẫn luôn là bí ẩn chưa có lời đáp, dù sao chúng ta rất khó tới gần tháp sương đỏ. Có người cho rằng ma quỷ sinh ra trong tháp, từ sương mù ngưng tụ mà thành. Nhưng mà tổ chức Quest cũng không đồng ý với cái suy đoán này, bởi vì trong mấy trăm năm tác chiến với ma quỷ, không ít người chú ý tới hiện tượng ma quỷ tấn thăng."
"Tấn thăng?" Ashes nhíu mày nói: "Đó là cái gì?"
"Một chút ma quỷ bị phù thủy trọng thương, khi xuất hiện lại trong chiến trường thì hình thái đã xảy ra thay đổi, nhưng từ vết thương còn sót lại thì có thể thấy được, bọn chúng vẫn là cùng một con ma quỷ, chuyện này có thể chứng mình ma quỷ cao cấp không phải trời sinh mà thành, mà là đột phá trong từng trận chiến đấu, một khi hoàn thành tấn thăng thì ngay cả hình thái bản thân cũng sẽ thay đổi." Akesha giải thích.
Được rồi... khoa học kỹ thuật ma thạch đã đủ để cho người ta lo lắng, kẻ địch còn có được năng lực thăng cấp, không khó trách có thể đánh cho nhân loại đại bại trong hai lần Trận Chiến Thần Ý.
Roland ngồi xổm người xuống, lật xem quần áo và những vật phẩm mang theo đó.
May mắn là những thứ này cũng không có vượt qua trình độ trung bình của thời đại bây giờ, thậm chí... còn có chút lạc hậu. Quần áo là hỗn hợp da thú và vải dệt tạo thành, xấu xí đến giống như là tác phẩm của người nguyên thủy. Mặt nạ nhìn như dữ tợn nhưng trên thực tế thì chỉ là xương đầu của tà thú loại hợp chủng, hơn nữa hình dạng không giống nhau chứng minh bọn chúng không phải thông qua phương thức chế tạo mà thu hoạch được những khí tài quân sự này.
Ngay cả mặt nạn trong suốt khảm nạm trên đầu thú cũng chỉ là một cục đá thủy tinh được rèn luyện, hơn nữa bởi vì ngâm chung một chỗ với sương đỏ trong thời gian dài nên đã trở nên mơ hồ không rõ, để ở trước mắt thì chỉ là một màu đỏ tươi, không biết tại sao ma quỷ có thể nhìn được.
Trừ những này ra, số còn lại là chừng mười miếng đá màu đen và vài viên ma thạch.
"Tổ chức Quest từng thấy những thứ này sao?" Roland mở miếng đá ra, chỉ thấy trên vài miếng đá có khắc ký hiệu phù màu đỏ, đa số là rỗng tuếch, những hòn đá đen nhánh này khiến cho hắn không khỏi nghĩ đến kiến trúc cao ngất đứng sừng sững trong sương đỏ.
"Cách ma quỷ ghi chép lại." Akesha gật đầu nói: "Loại chữ viết này cũng là dùng ma lực ghi chép thành, nhưng chúng ta hoàn toàn không có cách nào phá giải nội dung nó viết."
"Có lẽ phương thức tư duy của bọn chúng hoàn toàn khác biệt với chúng ta." Tilly mở miệng nói.
"Hoàn toàn chính xác là có khả năng này." Roland đồng ý, nói: "Vậy những ma thạch này thì sao?"
"Ma thạch cảm giác, ma thạch tìm đường... còn có ma thạch tiêu ký." Akesha liếc mấy cái: "Đều là đồ vật mà ma quỷ điều tra thường xuyên được phân phối, cũng không tính là hiếm có."
"Ma quỷ điều tra..." Roland cảm thấy đầu có chút đau: "Cho nên nói, bây giờ ma quỷ đã chú ý tới cái chỗ này, bắt đầu phái binh điều tra tình huống của thị trấn?"