Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 407

Chương 407
Chương 407

"Hẳn là... nàng không đi theo các ngươi đến Đảo Trầm Thụy?" Vương tử nhanh chóng nhận ra ý trong lời nói của đối phương.

"Đúng là như thế." Ngũ vương nữ bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Người này tên là Speer Passy, năng lực là đường hầm ma lực, có thể nối liền ma lực của mấy phù thủy với nhau, nói một cách khác thì trong lúc có hiệu lực, những phù thủy bước vào trong đường hầm này có thể tạm thời mượn dùng ma lực của những người khác, hẳn là có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi." Nàng dừng một chút: "Nàng ở Fallendragon Ridge."

"Nếu như ngươi biết rõ ràng như vậy, chắc chắn từng có liên hệ với phù thủy này." Roland không hiểu, nói: "Tại sao nàng ấy thà chấp nhận nguy hiểm bị giáo hội bắt cũng phải ở lại chỗ đó?"

Tilly trầm mặc một lát mới đáp: "... Bởi vì nàng đã là một hầu tước, cũng là lãnh chúa của Fallendragon Ridge."

"Lãnh chúa?" Hắn ngơ ngẩn: "Một phù thủy?"

"Không sai, phụ thân của nàng, ông Passy, cũng chính là lãnh chúa đời trước, hắn truyền tước vị và lãnh địa của mình cho nàng mà không phải thứ tử hoặc tam tử. Bởi vì địa vị khá cao cho nên Speer có thể che giấu tung tích rất tốt, sống cũng thoải mãi hơn phù thủy bình thường rất nhiều." Tilly chậm rãi nói: "Trong lần di chuyển lớn, là do nàng chủ động tìm tới cửa trợ giúp nên ta mới có thể nhanh chóng tụ lại phù thủy trong thành trấn nam bộ vương quốc như thế."

"Chủ động tìm tới cửa" ... Roland lập tức nhận ra chỗ khác thường trong đó: "Chờ một chút... nàng không có ý định thu lưu đồng bào?"

"Không có." Tilly lắc đầu: "Không chỉ có như thế, nàng còn hi vọng những phù thủy này có thể nhanh chóng rời khỏi lãnh địa của mình, để tránh lọt vào giáo hội hãm hại, đối với Speer, vị trí lãnh chúa quan trọng hơn nhiều."

Nếu như bị giáo hội phát hiện lãnh chúa đang che chở phù thủy, không thể nghi ngờ, vị trí này sẽ trở nên tràn ngập nguy hiểm —— dù sao cũng không thể so Fallendragon Ridge với Biên Thùy Trấn hoang vu, nơi đó có giáo đường và Tế Tự thường trú, phạm vi thế lực tín đồ cũng lớn hơn Tây cảnh nhiều. Mặc dù Roland hiểu đạo lý này nhưng lựa chọn của đối phương vẫn khiến cho hắn cảm thấy rất kinh ngạc: "Nếu phù thủy ở đó bị bắt, chẳng lẽ nàng…”

"Ta cũng từng hỏi đối phương vấn đề này." Tilly tiếc nuối nói: "Speer Passy nói thẳng với ta, nếu như bị dân chúng bắt lấy, nàng sẽ nghĩ cách thay thế phù thủy thành tử tù khác trong nhà giam, sau đó trộm đưa các nàng xuất cảnh, nhưng nếu như bị quân thẩm phán bắt lấy hoặc là do giáo hội tiến hành thẩm phán, nàng sẽ chọn ngồi nhìn mặc kệ."

"..." Cho nên vì giải quyết tai hoạ ngầm phù thủy, đối phương mới chủ động liên hệ ngũ vương nữ —— người sau đại khái cũng là vì như thế nên cuối cùng mới không suy tính ở lại Fallendragon Ridge, chấp nhận nguy hiểm vượt qua eo biển, tiến về vùng đất Fiordland xa lạ. Nghĩ như vậy, Roland không khỏi nhíu mày: "Ngươi cảm thấy ta có thể mời được nàng đến Biên Thùy Trấn không?"

"Không có hi vọng gì, nhưng ngươi có thể thử một lần." Tilly giang tay nói: "Ta chỉ báo cho ngươi biết có phù thủy như vậy, cũng không bảo đảm chắc chắn nàng sẽ tới."

Roland thở dài một cái: "Ta sẽ phái sứ giả nói chuyện với nàng trước."

Mà người sứ giả này, người thích hợp nhất chắc chắn là Nightingale ... có thể tránh được tai mắt của mọi người, xuất quỷ nhập thần lẫn vào bên trong thành bảo, còn có thể phân biệt được lời nói dối, chỉ cần biểu hiện mình không có có địch ý, đại khái đối phương cũng sẽ không làm ra hành vi quá khích gì.

Nếu đi thuyền từ Biên Thùy Trấn đến Fallendragon Ridge thì cần năm, sáu ngày, nếu như đổi thành Macy chở bằng đường không thì chỉ cần nửa ngày là có thể tới, lại thêm có Lightning với tốc độ càng nhanh hơn chăm sóc, hành trình lần này cũng không có quá nhiều nguy hiểm —— ba người các nàng vốn là tổ hợp có tính cơ động cao nhất trong Liên Minh Phù Thủy, bây giờ có súng ống thì có thể nói là công thủ nhiều mặt.

Suy tư một phen, trong lòng Roland đã có quyết định.

Tuy xác suất thành công của chuyến thuyết phục hầu tước này gần như là không nhưng dò xét tình huống lãnh địa của đối phương cũng là hành động sớm muộn gì cũng phải áp dụng, Fallendragon Ridge là yếu đạo thông tới Nam cảnh, vừa khéo cũng nằm trong phạm vi của kế hoạch tấn công vào mùa xuân của hắn.

"Nghe nói trong thành bảo lại có một phù thủy tiến hóa rồi?" Tilly bỗng nhiên đổi đề tài.

"A, ngươi nói Mystery Moon sao, đúng là nàng đã ngưng tụ ma lực." Roland gật gật đầu, kể ớ lại về quá trình tiến hóa của nàng: "Nhưng mà dùng phương pháp của phù thủy cổ đại để thúc đẩy tiến hóa thì ma lực tăng lên không lý tưởng, muốn giống như Anna thì vẫn phải tập trung học kiến thức căn bản mới được."

"Nhưng cái này cũng có thể xem là một phương pháp tăng năng lực lên." Tilly có chút hăng hái nói: "Hơn nữa, vừa rồi ngươi nói, ta để ý thấy một chuyện: "Năng lực là hình thức biểu hiện cụ thể của ma lực, không phải là hiện tượng tự nhiên. Câu nói này phải hiểu như thế nào?"

"Đây chỉ là phỏng đoán của cá nhân ta." Hắn nâng ly lên nhấp một hớp trà nóng: "Tâm hỏa của Anna cũng được, lửa đen cũng được, đều không thể tìm được ví dụ thực tế tương xứng trong tự nhiên, nói chúng nó là ma lực biểu hiện ra cũng không khó hiểu, như vậy, ngọn lửa bình thường trước khi tiến hóa thì sao? Cho nên ta giả thiết, từ mới bắt đầu thì bọn chúng đã là do ma lực tạo thành, là biểu hiện của "nóng" trong đầu, theo nhận thức dần dần nâng cao, hình tượng của “nóng” cũng không ngừng thay đổi —— điểm này vừa khéo có thể so sánh với những gì Akesha từng trải qua: Rất nhiều phù thủy khi chưa tiến hóa thì đều có được năng lực tương tự, bởi vì phần lớn những gì các nàng nhìn thấy là cùng một loại hiện tượng tự nhiên. Nhưng sau khi thức tỉnh cao cấp, năng lực của phù thủy trở nên hoàn toàn khác biệt, đó chính là vì nhận thức của bọn họ không giống nhau."

"Nghe có vẻ rất có lý." Tilly từ chối cho ý kiến, nói: "Nhưng mà theo cách nói này, nếu như các phù thủy đều có sự hiểu biết thống nhất về một sự vật, khi tiến hóa năng lực mới thì cũng sẽ gần giống như nhau, đúng không?"

"Gần như là như vậy, điều kiện tiên quyết là năng lực phân tích của các nàng hoàn toàn giống nhau."

Roland còn có một ý nghĩ không có nói ra, đó chính là rốt cuộc thì ma lực có thể tiến hóa đến mức nào? Nếu như nó đã tạo thành các loại năng lực cơ sở, như vậy chứng tỏ nó có tính cơ bản và tính đa dạng. Nếu như có một phù thủy toàn trí toàn năng, như vậy có phải là nàng có thể sử dụng bất cứ năng lực nào mà mình muốn hay không?”

“Ngươi... đến từ thế giới không có ma lực sao?" Tilly đột nhiên hỏi.

"Phốc ——" Vương tử suýt chút phun hết toàn bộ nước trà trong miệng ra ngoài, hắn lau khóe miệng: "Ngươi, ngươi đang nói cái gì?"

"Trong một tháng này, ta đã đọc hết toàn bộ sách mà ngươi viết một lần, ta luôn cảm thấy có chút không đúng." Ngũ vương nữ nhìn thẳng vào mắt hắn: "Cho đến khi ngươi nói ra những lời lúc nãy, rốt cuộc ta mới hiểu rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề. Ngươi hoàn toàn bài trừ ma lực ra khỏi tự nhiên... cho dù là « Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên » hay là « Vật lý sơ cấp» đều hoàn toàn không có nói tới ma lực, ngươi nói ma lực biểu hiện ra hiệu quả là hiện tượng không tồn tại trong giới tự nhiên, nhưng... bản thân ma lực chính là một bộ phận của tự nhiên mà."

Roland lập tức sửng sốt.

Hắn bỗng nhiên nhận ra được mình hoàn toàn quên là đối phương sống trong một cái thế giới mà ma lực tồn tại trong thiên nhiên —— không chỉ có Tilly Wimbledon, khi còn sống tứ vương tử cũng là như thế, mà mình lại đặt ma lực ở vị trí đối lập với hiện tượng tự nhiên, đồng thời tập mãi thành thói quen.

Vứt sơ suất này cho ký ức đột nhiên lòi ra? Nhưng mà lần này sợ khó mà nói thông được, nếu như nói bản thân tứ vương tử học thức nông cạn, chỉ chép lại mấy quyển sách đó theo nội dung trong trí nhớ thì còn nghe được, nhưng tại sao ngay cả nói chuyện, hành động và ý nghĩ đều tin tưởng không nghi ngờ với bộ phận ký ức này, vô thức tách ma lực ra? Hắn còn có thể khẳng định đây là ký ức chủ đạo của tứ vương tử sao?

Roland cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô.

Bình Luận (0)
Comment