Speer Passy trầm mặc một hồi mới mở miệng nói: "Ngươi uy hiếp hay là mời?"
"Đương nhiên là mời." Nightingale giang tay nói: "Điện hạ cũng không đồng ý dùng thủ đoạn bức hiếp bất kỳ một phù thủy nào, trên thực tế thì ta cũng rất ghét kiểu làm việc đó."
"Vậy ta từ chối." Speer không chút do dự nói: "Nếu như hắn thật sự cần ta trợ giúp, đại khái có thể dẫn phù thủy đến Fallendragon Ridge, dùng lễ nghi của quý tộc đến nhà bái phỏng mà không phải phái người lén lút đi vào thành bảo của ta. Đương nhiên, nếu như khiến cho giáo hội chú ý tới thì ta không dám hứa chắc phù thủy sẽ an toàn."
Câu trả lời này cũng không ngoài dự tính của Nightingale, thật ra thì muốn cho một người xa lạ không chút quan hệ nào lập tức đồng ý với một yêu cầu hơi khó xử thì bình thường chỉ có hai loại thủ đoạn uy hiếp và lợi dụ, cái trước không muốn dùng, cái sau cũng không dùng được, hầu tước Passy đã là người đứng đầu một thành, nếu còn đi lên nữa thì chính là người thủ hộ một cảnh, mà điện hạ chẳng những không định phong đất thưởng tước mà còn định thu hồi tất cả quyền lựa phân đất phong hầu của quý tộc, theo lời giải thích của hắn thì gọi là trung ương tập quyền. Cho nên nói một cách khác, nàng làm việc cho điện hạ, trong mắt quý tộc truyền thống thì chính là giảm bớt địa vị của mình.
Còn đi theo Roland điện hạ sáng tạo một cái thế giới mới, đối kháng kẻ địch đáng sợ trong Trận Chiến Thần Ý, nói những lời này với nàng thì hẳn là nàng cũng sẽ không tin.
"Ta hiểu." Nightingale bĩu môi: "Vậy thì cho ta cáo từ trước."
"Chờ một chút..." Speer có vẻ rất kinh ngạc: "Chỉ... như vậy?"
"Ta phụ trách gửi lời của vương tử điện hạ tới, bây giờ ngài biết, cũng đã đưa ra câu trả lời chắc chắn, đương nhiên nhiệm vụ đã hoàn thành." Nàng nhếch miệng nói: "Không lẽ ngài hi vọng ta bắt ngài về đó chứ?"
"Làm sao ngươi biết năng lực của ta là Đường Hầm Ma Lực?" Hầu tước do dự một chút: "... Ngươi có qua lại với đám phù thủy dự định tiến về chư đảo Fiordland?"
"Ngài đoán không sai, lãnh tụ của đám phù thủy đó, Tilly Wimbledon đại nhân, bây giờ nàng đang ở Biên Thùy Trấn, đối kháng Tà Ma Chi Nguyệt với ca ca của mình." Nightingale nhún nhún vai: "Điện hạ cũng biết được tin tức của ngài từ đó."
"Các nàng không có đi Fiordland?"
"Không, trước khi các nàng đi Fiordland, cũng không biết Roland điện hạ đã đứng vững bước chân ở Tây cảnh, cho đến khi định cư ở Đảo Trầm Thụy thì mới có liên hệ." Nàng tóm tắt quá trình liên minh giữa hai bên một lần: "Lần này đại nhân Tilly đến Tây cảnh, cũng là được hắn mời mà đến, giống như ngài."
"Tứ vương tử, hắn... thành lập chế độ phù thủy và người bình thường có thể cùng chung sống trong lãnh địa thật?" Speer nhíu mày hỏi, hiển nhiên là nàng không tin tưởng chuyện này lắm.
"Không chỉ có như thế, còn đuổi thế lực của giáo hội ra khỏi lãnh địa của hắn." Nightingale mỉm cười nói: "Bây giờ Biên Thùy Trấn có hơn mười phù thủy sinh sống, dân trấn cũng đã quen thuộc với các nàng, chuyện này, xưa giờ ta không nói dối ai."
"..." Hầu tước đứng dậy, rót một ly trà cho nàng: "Có thể nói cho ta biết nhiều hơn không, sao hắn có thể làm được như vậy?"
"Nếu như ngài muốn biết." Nightingale xoay người, đi đến bên cạnh bàn, ngồi xuống lại. Có lẽ sự tích này không thể thay đổi được quyết định của đối phương nhưng mà để cho đôi bên hiểu rõ nhau hơn cũng không phải là chuyện xấu, nàng quyết định nói chuyện điện hạ tổ chức Liên Minh Phù Thủy, chiến tranh với công tước Ryan, thu phục cứ điểm Epic và quản lý, chọn tình huống quan trọng kể lại, cứ như vậy đối phương cũng có thể hiểu sơ được tình cảnh của phù thủy ở thị trấn. Đợi sau này khi điện hạ thống nhất Greyfort, hẳn là vị hầu tước phù thủy này sẽ không có chống cự quá nhiều.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng đập cửa dồn dập vang lên bên ngoài cửa sổ.
"Đây là..." Speer kinh ngạc quay qua nhìn Nightingale.
Người sau đẩy cửa sổ ra, quả nhiên là Macy ngồi xổm ở bên ngoài: "Nguy hiểm, groo! Lightning phát hiện tình huống ngoài ý muốn, groo!"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Một đội ngũ quân thẩm phán đang từ thành bảo chạy đến, groo!" Bồ câu đập cánh nói: "Có ít nhất hơn hai mươi người, groo!"
"Quân thẩm phán của giáo hội?" Nightingale quay đầu lại, nhíu mày nói: "Bọn họ tới tìm ngài ?"
"Không... hôm nay ta cũng không có hẹn với Tế Tự của giáo hội." Hầu tước cũng rất khó hiểu: "Chẳng lẽ là hành tung của các ngươi bị phát hiện rồi?"
"Khả năng không lớn." Nàng lắc đầu: "Trừ phi giáo hội có năng lực giám thị mỗi một con chim nhỏ trên bầu trời."
"Vậy thì kì quái..." Speer trầm ngâm nói: "Nếu như là tới tìm ta thì hẳn là sẽ không xuất động nhiều quân thẩm phán như vậy mới đúng, đối với giáo đường Fallendragon Ridge thì đội ngũ này gần như là toàn bộ nhân thủ."
"Các ngươi còn đang chờ cái gì? Bọn họ sắp đi vào khu vực thành bảo!" Một bóng dáng kim sắc từ cửa sổ chui vào, đáp xuống bên cạnh Nightingale, chính là Lightning.
"Mặc dù không rõ ràng tình huống nhưng ta đề nghị tốt nhất ngài vẫn nên tránh một chút." Nightingale trầm giọng nói: "Hoặc là để thân vệ ngăn bọn họ ở bên ngoài thành bảo, dò la nguyên nhân rồi tính."
"Nơi này là thành bảo của ta, ta có thể tránh đi đâu được nữa? Yên tâm, không có lệnh của ta, đám người đó không vào được, nếu không thì ta cũng không bảo vệ được những phù thủy trước đó." Speer thở dài: "Chỉ là buổi gặp gỡ này phải dừng ở đây rồi... nếu như các ngươi không phải gấp rút quá, ta muốn…”
Nàng vừa mới nói được phân nữa thì bên dưới thành bảo đã có tiếng bước chân dồn dập vang lên, thậm chí còn có tiếng đao kiếm giao kích, tiếng vang rất rõ ràng trong thành bảo khảm vào trong ngọn núi. Vẻ mặt hầu tước không khỏi thay đổi: "Ai cho bọn họ đi vào? Vệ binh!"
Speer hô lên mấy ngày tên nhưng mà bên ngoài không có ai trả lời, mà tiếng bước chân càng ngày càng gần.
"Xem ra bọn họ nhắm vào ngài mà tới." Nightingale giơ tay ra hiệu cho Lightning, nhắc nhở nàng nên rời đi trước: "Bây giờ đi còn kịp, chúng ta có thể bảo hộ an toàn của ngài."
"Không, ta sẽ không đi đâu cả! Nơi này là lãnh địa của ta, sao bọn họ dám càn rỡ như vậy."
Lời còn chưa dứt thì phịch một tiếng, cửa phòng đã bị phá tan, một đám võ sĩ thẩm phán võ trang đầy đủ đi đến, bọn họ giơ kiếm thuẫn, vây quanh lãnh chúa đại nhân.
Cùng lúc đó, Nightingale ẩn vào trong sương mù, lắc mình một cái thối lui đến vị trí gần góc tường nhất, nơi này thuận tiện thoát đi, cũng thích hợp quan sát tình huống bên trong phòng. Nàng chú ý tới Lightning và Macy cũng không có rời đi, người trước đang thò đầu ra từ cửa sổ trên mái hiên, thăm dò cử động của kẻ địch. Người sau dứt khoát ngồi xổm ở đỉnh xà nhà, đang tỉa tót cánh của mình.
Hai tên tiểu quỷ này quá tùy ý rồi, khi trở về phải nói điện hạ dạy dỗ các nàng lại cho tốt mới được... nàng bất đắc dĩ lắc đầu, dời ánh mắt về phía võ sĩ thẩm phán của giáo hội, trên từng người trong số đối phương đều đeo Thần Phạt Chi Thạch, từng cái lỗ đen không ánh sáng chồng lên nhau, hoàn toàn che đậy Speer, nàng chỉ có thể nghe được hầu tước phẫn nộ trách cứ: "Redwin, ngươi điên rồi sao, lại tự tiện dẫn bọn họ vào thành bảo của ta?"
"Đương nhiên không có, tỷ tỷ của ta." Một giọng nam từ trong đám người vang lên: "Phụ thân nhìn lầm người mới truyền tước vị cho một nanh vuốt của ma quỷ, ta chỉ sửa lại sai lầm của hắn thôi.”