Số người đến nhận bữa ăn thứ hai nhiều hơn một chút, cũng may ba người vẫn chờ trên quảng trường, cướp được một cái vị trí tương đối gần phía trước.
Cho đến khi bắt đầu xếp hàng, Snake Tooth mới hiểu được tại sao những hàng rào này lại được dựng xung quanh sàn gỗ ——diễn thuyết viên trên đài đã đổi người khác, còn đang líu lo, không ngừng kể chính sách mới, đại khái trước khi nhận được cháo lúa mì, mình cũng phải nghe hắn lải nhải không ngừng.
Đám người chậm rãi đi lên, chờ chừng nửa khắc đồng hồ, rốt cục hắn cũng đi tới phía sau sàn gỗ.
"Đưa mu tay phải ra." Vệ binh đứng ở đây nói.
Snake Tooth làm theo, đối phương đóng một con dấu lên tay hắn.
"Kế tiếp."
Hàng rào gỗ đến đây thì mở rộng ra hai bên, hình thành một gò đất, nhưng xếp hàng vẫn không có kết thúc, tất cả mọi người được thủ vệ chỉ dẫn, theo thứ tự nhận chén gỗ, múc cháo, đi đến một chỗ khác húp cháo, đặt bát xuống. Rất khó tin tưởng, hình ảnh ngay ngắn trật tự này lại là do bình dân phổ thông và ‘chuột’ tạo nên.
Snake Tooth quay đầu ngắm nhìn hàng người xếp thật dài sau lưng, đáy lòng không khỏi xuất hiện cảm giác hoang đường, giống như bọn họ không phải đang xin người khác bố thí mà là đang thực hành một nghi thức trang trọng.
"Hắn ấn cái gì lên chúng ta?" Tiger Claw thò đầu ra từ phía sau lưng: "Vậy mà không xóa được."
"Đại khái là phòng ngừa chúng ta uống cháo xong, sau đó lại xếp hàng một lần nữa." Hắn bĩu môi nói.
Doanh trướng thẳng cao cao bên ngoài khu đất trống, xuyên thấu qua ánh lửa, có thể nhìn thấy bên trong có rất nhiều bóng người đang bận rộn, thỉnh thoảng có người vận chuyển thùng gỗ trĩu nặng đến bàn gỗ dài bên cạnh hàng rào, lại do vệ binh phân phát cho mọi người —— hiển nhiên những thức ăn này đều được nấu đem ra ngay, khi cháo lúa mì bốc lên khói trắng được đổ vào trong chén, hai tay Snake Tooth không nhịn được bắt đầu run rẩy.
Đã bao lâu hắn không có được ăn đồ ăn nóng?
Cháo lúa mì cũng không đặc, cũng không có thêm rau quả và gia vị, nhưng chỉ là cháo trắng noãn và mùi thơm đã khiến cho hắn không ngăn được nước bọt dâng trào. So với bánh mì đen xen lẫn đá sỏi và vỏ lúa, đồ ăn trong chén để hắn cảm nhận lại được vị ngọt đã lâu không có.
Hỏng bét, con mắt lại bắt đầu cay.
Không để ý tới bỏng đầu lưỡi, Snake Tooth hai ba hơi uống cạn sạch một bát cháo hoa, còn cầm bát liếm sạch sẽ. Mặc dù trong lòng xúc động muốn chạy về xin thêm một bát, nhưng nhìn thấy vệ binh giám thị xung quanh, cuối cùng hắn vẫn bỏ đi ý nghĩ này. Lưu luyến không rời bỏ bát gỗ vào trong chậu chỉ định, hắn theo đám người đi ra khu hàng rào.
Mà lối đi ra còn có một sàn gỗ, người đang tuyên truyền giảng giải trên đó đang nhiệt tình trả lời câu hỏi của mọi người.
Đại khái là trong bụng có đồ ăn ấm áp, ngay cả gió lạnh cũng không có khó chịu như lúc trước, ba người Snake Tooth không khỏi bước chậm lại, đi theo đám người chậm rãi tới gần sàn gỗ.
"Ngươi hỏi tại sao vương tử điện hạ muốn cứu tế lương thực? Câu hỏi này hỏi rất hay!" Người đó khoa tay múa chân nói: "Bởi vì điện hạ quyết tâm muốn triệt để thanh trừ ‘chuột’ trong cứ điểm ra ngoài, những lĩnh dân bị ‘chuột’ bức hiếp, vì đồ ăn mà không thể không nghe lệnh của bọn họ, có thể được giải phóng triệt để, rốt cuộc không cần bị bọn họ uy hiếp nữa! Đồng thời một vài gia đình trữ lương thực không đủ cũng có thể nhờ vào nó mà vượt qua được ải khó! Đây là điện hạ nhân từ!"
"Thế nhưng trước đó ngài nói cháo lúa mì chỉ phát cho đến khi tà nguyệt kết thúc, vậy sau này làm sao bây giờ?" Có người lớn tiếng hỏi.
Hiện trường lập tức lắng lại rất nhiều, đa số mọi người đều đang chờ đợi đối phương trả lời, Snake Tooth cũng dựng lỗ tai lên.
"Rất đơn giản! Các ngươi có thể tự mình nuôi sống mình!" Người tuyên truyền giảng giải cười nói.
"Tự mình... nuôi sống mình?"
"Ta không biết trồng trọt."
"Đại nhân, ngài có thể nói tới rõ hơn chút không?"
"Đừng có gấp gáp, để ta chậm rãi nói cho các ngươi biết!" Hắn khoát khoát tay: "Sau khi tà nguyệt kết thúc, cứ điểm Epic và Biên Thùy Trấn sẽ sát nhập thành một tòa thành mới, đất đai giữa hai khu vực cần một lượng lớn công nhân đi khai khẩn, kiến thiết, đây chính là phương pháp các ngươi nuôi sống mình! Lao động đi, chỉ có lao động mới có thể sáng tạo tài phú, chỉ có lao động mới có thể thay đổi vận mệnh! Các ngươi sẽ nhận được tiền lương ổn định, số tiền này không chỉ có thể nuôi sống mình, còn có thể nuôi sống người nhà! Đồng thời, điện hạ hứa, phàm là người có công tác chính thức đều sẽ được chấp nhận là lĩnh dân thành mới!"
Hắn khơi dậy một đợt gợn sóng trong đám người, Snake Tooth cảm thấy tim mình đập bình bịch.
"Không sai, ta biết các ngươi đều đang suy nghĩ gì." Người tuyên truyền giảng giải cao giọng nói: "Trong các ngươi có không ít ‘chuột’... hoặc có thể nói là thành dân bị ép trở thành ‘chuột’, nhưng không sao cả, thông qua lao động, các ngươi sẽ nhận được cuộc sống mới —— không cần lén lút sống dưới mặt đất không thấy ánh sáng, cũng không cần phải lo lắng có một ngày sẽ bị đưa lên đài hành hình, các ngươi hoàn toàn có thể dựa vào hai tay của mình đổi lấy hồi báo, cho dù là đồ ăn, quần áo... thậm chí là một chỗ che gió che mưa!"
"Đại nhân... chỉ cần chịu làm việc là được sao?"
Hắn mỉm cười gật gật đầu: "Đến lúc đó điện hạ cần đâu chỉ mấy vạn người, cho nên... đúng vậy, chỉ cần chịu làm việc là được."
Snake Tooth đột nhiên cảm thấy mình đã hiểu ra cái gì.
...
Mấy ngày kế tiếp, giữa trưa, ba người bọn họ đều sẽ đến quảng trường trung ương nhận cháo lúa mì, mà thành dân nghe nói rồi đến đó cũng càng ngày càng nhiều, gần như chiếm lấy một nửa đất trống quảng trường. Đương nhiên, cũng có một số người không đến vì đồ ăn, bọn họ chỉ là muốn tận mắt nhìn thấy ngày tận thế của ‘chuột’, của hắc phố.
Cứ điểm mỗi ngày đều giống như ăn tết.
Khi cháo lúa mì buổi trưa phát xong, bên kia quảng trường chính là xét xử và tử hình.
Giống như cô gái áo choàng trắng đó nói... không có một con ‘chuột’ nào có thể trốn khỏi sự đuổi bắt của các nàng, Snake Tooth thấy được bóng dáng Kanas trong buổi xét xử —— sắc mặt hắn tái nhợt, quỳ gối trên hình đài, hơi run, hoàn toàn không có dáng vẻ vênh váo hung hăng ngày xưa.
Sau đó, trong tiếng nổ của ống sắt, hắn bị đánh nát đầu.
Ngoại trừ Kanas ra, còn có rất nhiều đại nhân vật chỉ nghe nói tên.
Ví dụ như là Bloody Hand, ví dụ như là Iron Crow, ví dụ như là Ripper Blade... đều là vương hung danh lừng lẫy của hắc phố. Biểu hiện của bọn họ cũng không tốt hơn Kanas bao nhiêu. Mỗi một ‘vua chuột’ chết đều sẽ khiến cho mọi người hoan hô nhiệt liệt, đến cuối cùng, người vây xem vừa cùng hô khẩu hiệu điện hạ vạn tuế vừa vui vẻ đưa tiễn kẻ phạm tội bị xử hình.
Ngày thứ tư, Snake Tooth lại gặp được Joe một lần nữa, có vẻ như hắn đã hoàn toàn khôi phục lại, bốn người kích động ôm nhau.
"Mấy ngày nay ngươi đi đâu?"
"Ta cũng không biết!" Joe lắc đầu nói: "Lúc ấy đầu mơ mơ màng màng, tỉnh lại thì đã nằm ở trong một lều vải, đầu cũng đã hết đau. Tiếp theo chính là ăn cơm, đi ngủ, mãi cho đến khi hết sốt... nơi đó có mấy bệnh nhân giống như ta, uống cháo lúa mì, thậm chí trong đó còn có thịt khô, lần đầu tiên ta suýt chút nuốt luôn cả đầu lưỡi."
"Còn có chuyện tốt như vậy?" Tiger Claw trừng mắt nói: “Gặp quỷ, ta cũng muốn nhiễm dịch lạnh một lần!"
"Tóm lại, có thể còn sống sót là tốt rồi." Aoi vui mừng nói.
Mọi người cảm thán một phen, sau đó Snake Tooth bỗng nói: "Đợi đến khi tà nguyệt kết thúc, ta muốn tìm công việc."
"Có lẽ những quý tộc đó chỉ lừa gạt chúng ta, đến lúc đó nói không chừng còn sẽ có đủ loại yêu cầu kèm theo." Tiger Claw giang tay nói: "Ngươi nhìn, bây giờ đã bắt đầu chiêu mộ chiến sĩ Đệ Nhị Quân và nhân viên cảnh sát, đều cần có nơi ở cố định, đồng thời thân thế trong sạch, không có phạm tội, ngay cả ăn cắp cũng không được, hoàn toàn không có nghĩ tới chúng ta.”
Snake Tooth lắc đầu, không có trả lời. Những chuyện thông cáo đã nói đang từng chút từng chút biến thành sự thật, hắn nhận ra được, cái gọi là thành mới của vương tử điện hạ, có lẽ sẽ vượt xa mình tưởng tượng —— trong mấy ngày ngắn ngủi nhưng lại dài dằng dặc này, hắn đã dần dần cảm nhận được thay đổi.
Nếu như những gì người tuyên truyền giảng giải nói đều là thật, vậy phải chăng hắn cũng có thể nhận được một nơi nhỏ để sống yên ổn trong thành mới? Nếu có thể thoát khỏi thân phận‘chuột’, nhìn thấy White Paper lần nữa, như vậy cũng sẽ không khiến cho nàng cảm thấy khó chịu chứ?