Đi theo Roland trở lại văn phòng, Nightingale thấp giọng nói: "Ta không thể bảo vệ tốt cho ngươi..."
"Không, ngươi làm rất khá." Roland lắc đầu nói: "Ngẫm lại xem, tại sao thích khách Sian muốn động thủ ở đại sảnh hội nghị? Bởi vì hắn hiểu bên người ta có phù thủy bảo hộ, hơn nữa vị phù thủy này mạnh mẽ, không điều nàng đi thì hoàn toàn không có cơ hội. Bố trí càng nhiều, sơ hở cũng càng nhiều, cho nên cuối cùng hắn chỉ có thể dùng một cây chủy thủ tập kích."
"Nhưng hắn suýt chút là thành công."
"Không có giết chết ta ngay tại chỗ thì không thể xem như thành công, mà ngươi tồn tại sẽ hạn chế khả năng này." Hắn cười cười: "Nếu như không có ngươi, hắn sẽ làm thế nào? Kiên nhẫn chờ đợi một cái cơ hội đủ để khởi xướng công kích trí mạng —— chỉ cần ẩn núp trong thành bảo, cơ hội như vậy kiểu gì cũng sẽ có. Cho nên nói, ngươi đã bảo vệ ta rất tốt, trên thực tế, lãnh địa càng an toàn, ta cũng càng an toàn."
Đây không phải an ủi... Nightingale nghĩ, đúng là điện hạ cho là như vậy thật, chuyện này khiến nàng cảm thấy một dòng nước ấm dâng lên trong lòng, tâm tình vốn đang lo sợ bất an tự trách cũng tiêu tán hơn phân nửa: "Ta hiểu... nhưng mà lần này ngươi không thể buông tha cho Lightning và Macy!"
"Ặc, các nàng sao vậy?"
"Khi ta không có mặt, hai người đó nên ở bên cạnh ngươi đề phòng những kẻ địch tiềm ẩn!" Nightingale nói thẳng: "Nếu như tình huống hôm nay, Lightning chỉ cần chở ngươi bay lên, thích khách hoàn toàn không thể nào làm bị thương ngươi."
"Nàng chỉ tương đối hoạt bát mà thôi —— "
"Không được! Nếu như Wendy và Scroll ở đây, chắc chắn cũng sẽ đồng ý với ta, nếu như không để các nàng cảm thấy mình sai, lần tiếp theo xảy ra chuyện thật thì làm sao bây giờ?"
"Ừm..." Vương tử sờ lên cằm suy tư một lát: "Ta hiểu, vậy thì phạt các nàng ở trong phòng không cho phép đi ra ngoài, cho đến khi làm xong ba bộ bài tập toán lý hóa tổng hợp được không?"
Nightingale không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, bài tập tổng hợp... toán học còn tốt, vật lý sơ cấp với hóa học còn đáng sợ hơn nguyên lý cơ bản của tự nhiên, chỉ nhìn trang đầu thì đã có thể khiến người ta buồn ngủ, đặc biệt là những công thức và đồ thị quái dị, không khác gì chú ngữ trong truyền thuyết. Nếu là mình, sợ là cũng tương đương với vĩnh viễn không ra được. Nhưng mà nghĩ đến đây là ý kiến của mình, bây giờ cũng không tiện rút lại, hung ác hạ quyết tâm, khẽ gật đầu: "Cứ như vậy đi, hẳn là các nàng sẽ biết được sai lầm của mình."
...
Buổi chiều, hội nghị tiếp tục tiến hành, Nightingale thủ sau lưng Roland đến hoàng hôn, rốt cục đã xác định được dàn khung đại khái và nhân tuyển đời thứ nhất cho Tòa thị chính cấp hai.
Pelor Hormones được bổ nhiệm làm giám đốc điều hành khu Epic, trừ tổng quản Tòa thị chính, còn kiêm nhiệm Bộ trường tài vụ, phụ thân của hắn bá tước Hormones đảm nhiệm Bộ trường xây dựng, coi như bên thắng lớn nhất trong quý tộc ở cứ điểm. Ngay cả Nightingale cũng âm thầm cảm thán, điện hạ không có trách tội chuyện ám sát đến gia tộc Lonicera —— với một lãnh chúa, làm như vậy đã có thể nói là cực kì công chính và nhân hậu.
Mà người phụ trách những ngành khác thì chọn từ một ít người kiệt trong quý tộc nhỏ đảm nhiệm, trước đó bọn họ vốn là nam tước hoặc kỵ sĩ, hoàn toàn không có tư cách tham dự vào chính vụ của tầng lớp cấp cao, được điện hạ chọn, cảm thấy hết sức kích động, nhao nhao tỏ vẻ nguyện làm việc cho điện hạ cả đời.
Lúc này, mặc dù đều là lời nói thật nhưng Nightingale biết, một khi thế cục xảy ra chuyển biến, Deflick và giáo hội áp đảo Tây cảnh, rất có thể bọn họ sẽ ném lời thề của mình ra sau ót.
Trước khi tan họp, điện hạ liên tục nhấn mạnh hai cái nguyên tắc dùng người —— trong bộ môn có thể sử dụng nhân thủ trong gia tộc, nhưng tỉ lệ không được vượt qua ba thành, đồng thời phải gửi hồ sơ báo cáo lên Tòa thị chính. Một điểm khác chính là cho dù có bắt đầu dùng nhân thủ trong gia tộc hay không, toàn bộ tiền lương đều do Tòa thị chính cấp, kẻ vi phạm sẽ bị xử nặng.
Nightingale không có chút hứng thú với những nội dung này, nghe mà ngáp liên tục, cho đến khi nhìn thấy Macy chở bá tước Speer bay vào thành bảo Epic nàng mới phấn chấn tinh thần.
Sau phần dạ tiệc, một đoàn người đi theo bá tước Moose đến nơi ở của Sian —— đó là một căn nhà trệt phổ thông trong thành bảo, trong phòng quét tước sạch sẽ, ngay cả một trang giấy cũng không có để lại. Hiển nhiên đối phương đã chuẩn bị từ sớm, trước khi hành động đã tiêu hủy tất cả chứng cứ.
"Ban ngày Sian phải ở trong thành bảo, cho nên chỉ cần tái hiện nội dung buổi tối là được." Vương tử dặn dò Asha: "Ta cần xem xét tất cả những chuyện hắn làm từ trước khi liên hệ thành viên đội tuần tra Mance cho tới hôm nay, ngay trong phòng này, mỗi một phân đoạn đều phải xem."
Bá tước Speer triệu hồi Đường Hầm Ma Lực, nối liền Macy và Asha với nhau.
Tạm thời nhận được ma lực dư dả, Asha bắt đầu quay lại mỗi một đêm, Sian giống như sống lại, hắn lúc thì ngồi ở bên cạnh lò sưởi trong tường trầm tư, khi thì viết gì lên giấy, mà tất cả đều bị Soria ghi tạc trong mắt.
Đến ngày thứ tư, hắn xếp bằng ở bên cạnh lò sưởi trong tường giống thường ngày, chỉ là lần này trong tay có thêm một huy hiệu.
"Chờ một chút... hình như ta từng nhìn thấy thứ này." Giọng Roland hơi kinh ngạc: "Vẽ nó lại cho ta xem một chút."
Huy hiệu nhanh chóng được Bút Ma Lực vẽ lên trên giấy, nó lớn chừng ngón cái, bản thể là một viên bảo thạch rèn luyện thành hình cúc áo, hai mặt khắc tiêu chí tháp cao trường thương —— đây là huy hiệu vương thất.
"Chẳng lẽ hắn là người của Deflick?" Nightingale không nhịn được hỏi.
Roland nhíu mày không nói, giống như là đang suy tư điều gì, qua hồi lâu mới khẽ lắc đầu: "Không, đây là tín vật của Wimbledon Đệ Tam."
"Ngài là nói... phụ thân ngài?" Ryan kinh ngạc nói.
"Không phải quốc vương đã bị đại vương tử Gaulon ——" Pelor cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
"Khi còn bé ta từng thấy huy hiệu này trên bàn sách của Wimbledon Đệ Tam, còn hỏi hắn đó là cái gì, hắn nói mỗi một viên bảo thạch đại biểu cho một vị dũng sĩ trung với vương thất, bảo thạch càng nhiều, vương tọa Wimbledon một mạch cũng càng vững chắc." Điện hạ thở dài: "Xem ra hẳn là Sian là ám kỳ mà quốc vương xếp vào ở bên người công tước Llane, thay hắn giám thị động tĩnh toàn bộ Tây cảnh."
"Vậy tại sao hắn lại động thủ với ngài?" Ryan khó hiểu nói.
"Đại khái là Deflick tìm được phần ‘danh sách bảo thạch’ đó. Truyền lệnh ám sát... đối với bọn họ, huy hiệu có ý nghĩa là tất cả, mặc kệ là mệnh lệnh gì cũng đều sẽ quán triệt chấp hành."
"Thì ra là thế..." Nightingale nhìn ảo ảnh người ám sát do ma lực tạo thành —— hắn nhìn chăm chú huy hiệu hồi lâu, cuối cùng ném bảo thạch vào lò sưởi trong tường, sắc mặt có chút thất lạc, đồng thời lại toát ra một tia nhẹ nhõm, đại khái ở trong mắt Sian, mệnh lệnh này đồng nghĩa với giải thoát.
Nhưng mà biết rõ ràng nguyên nhân, Roland không có tỏ vẻ nhẹ nhõm mà là vẻ mặt ngưng trọng nhìn lò sưởi trong tường lấp lánh ánh lửa, cả buổi không dời mắt.
...
Đêm khuya, chờ đến khi Asha ngủ, Nightingale lặng lẽ đi vào phòng Roland.
Từ khi bị Wendy trách cứ một phen, rốt cuộc nàng không có làm như thế nữa. Nhưng mà ám sát hôm nay khiến cho nỗi lòng nàng chập trùng không chừng, hơn nữa không có Wendy và Anna, thành bảo cũng khiến nàng ít trói buộc một chút.
Nhìn Roland Wimbledon đang say ngủ, nàng thoát khỏi sương mù, lặng lẽ đi đến bên giường, cúi người hôn lên trán của hắn.
Xin lỗi, điện hạ, ta không thể nào kềm chế mình.