Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 497

Chương 497
Chương 497

Thành Neverwinter, bến tàu khu Epic.

Hai chiếc thuyền xi măng dừng sát ở bên bờ, công nhân đang chuyển từng cái bao bố xuống thuyền, quan viên Bộ nông nghiệp mới nhậm chức ở bên cạnh kiểm điểm số lượng, toàn bộ bến tàu khí thế ngất trời, đối với cứ điểm ảnh hưởng của tà nguyệt chưa tan hết, mặt đường vẫn còn tuyết đọng thì đúng là hiếm thấy. Trải qua kiểm tra và thống kê, hạt giống trong những bao bố này đều sẽ được chuyên gia phát cho từng nông hộ.

"Điện hạ, hạt giống hoàng kim số một có thể đề cao gấp ba sản lượng lúa mì sao?" Đến bây giờ Pelor vẫn có chút không dám tin: "Như vậy chẳng phải là sản lượng của ruộng có thể để mỗi người đều nhét đầy cái bao tử?"

Lời như vậy Roland đã từng nghe Barov nói, hoặc là nói, trong mắt đa số quý tộc, bình dân đói bụng mới là trạng thái bình thường: "Để tất cả mọi người có thể ăn no là trách nhiệm cơ bản nhất của lãnh chúa, chúng ta chỉ mới bước ra bước đầu tiên mà thôi. Mặt khác, ngươi cũng không cần coi nó là ta nhân từ, phải biết nhân dân đói bụng thì không thể toàn thân tâm vùi đầu xây dựng thành thị."

"Nhưng... đây chắc chắn là một hạng công tích không tầm thường, theo ta được biết, vương quốc không có cái thành thị nào có thể làm được điểm này."

"Công tích hoàn toàn chính xác là đáng giá tán thưởng, nhưng mà ta chỉ chiếm một phần rất nhỏ, mấu chốt nhất vẫn là dựa vào phù thủy —— không có Foliage cải tạo, hoàng kim số một hoàn toàn không thể xuất hiện."

Pelor trầm mặc một lát: "Có lẽ trước đó chúng ta sai thật."

"Cái gì?"

"Sai về cái nhìn về phù thủy." Hắn thở dài một hơi: "Đa số quý tộc xem thường giáo hội tuyên truyền, nhưng đối với phù thủy thì lại có tâm lý chán ghét và đề phòng, phối hợp với giáo hội diệt giết là thuận thế mà làm, xem như lợi dụng thì cũng trông giữ chặt chẽ gần như giống nô lệ... chỉ có ngài thấy được giá trị của các nàng, xem các nàng là người bình thường, đây mới là một điểm bất khả tư nghị nhất —— rõ ràng các nàng đã không tầm thường."

Các ngươi không chỉ không nhìn thấy giá trị của phù thủy, cũng không để ý đến lực lượng của nhân dân, trên thực tế, tiềm lực của cái sau càng kinh người hơn. Phù thủy giống như là chất xúc tác, cả hai chung vào một chỗ thì có thể khiến cho văn minh bay vọt, càng phát triển thì loại tăng lên này lại càng lớn. Nhưng mà Roland cũng không có nói ý nghĩ nơi đáy lòng ra: "Bây giờ cứu vãn còn kịp, dù sao chúng ta là đồng nguyên."

"Điện hạ, nồi hơi đã được đốt lên, The Victory có thể xuất phát bất cứ lúc nào." Thân vệ báo cáo.

"Gọi mọi người lên thuyền, ta lập tức tới ngay." Sau khi vương tử dặn dò xong, quay qua nhìn Pelor: "Hẳn là buổi chiều là đội chỉ đạo bộ nông nghiệp sẽ đến, bọn họ sẽ nói cho các ngươi biết nên trồng hoàng kim số một như thế nào. Còn thu thập kiến thiết quặng mỏ, mở rộng nhân khẩu, phổ cập giáo dục và mở nhà máy, những chuyện này đã ban đủ nhiều trong hội nghị, dựa theo kế hoạch áp dụng là được, gặp được vấn đề gì thì thử tự giải quyết trước, không được mới nói cho ta." Hắn vỗ vỗ trưởng tử gia tộc Lonicera: "Sau khi ta đi, nơi này giao cho ngươi, làm tốt, quan chấp hành khu Epic không phải là giới hạn cuối của ngươi."

"Ta sẽ không phụ chờ mong của ngài, thưa điện hạ." Pelor khom người nói.

Roland leo lên thuyền xi măng, hạ lệnh lên đường. Theo còi hơi huýt dài, The Victory chậm rãi rời bờ, chạy tới khu biên thuỳ.

"Đây là chiếc thuyền đầu trọc thứ mấy?" Joe tắc lưỡi nói: "Bọn chúng đều là tới từ thị trấn!"

"Gọi là khu biên thuỳ, không phải lãnh chúa đại nhân đã nói sao, bây giờ chúng ta và thị trấn là một thành thị." Snake Tooth bĩu môi, thuyền đầu trọc là biệt danh mà Joe đặt cho những chiếc thuyền nội hà quái dị không có cánh buồm, nhưng hắn thích gọi là thuyền đá hơn —— thân thuyền màu xám rộng vững như đá, dù cho công nhân bốc vác chạy tới chạy lui trên đó thì nó cũng không nhúc nhích tí nào: “Gọi là cái gì nhỉ?"

"Thành Neverwinter." Tiger Claw nói.

"Không cần biết nó gọi là gì, không có liên quan gì đến chúng ta." Joe hưng phấn nói: "Các ngươi đến thị trấn cũng sẽ ngồi thuyền này, nhớ xem kỹ một chút, tại sao bọn chúng không có buồm, không có mái chèo cũng có thể đi được, sương trắng và khói đen từ đỉnh đầu phun ra lại là cái gì!"

Cái này mới chính thức không có liên quan gì đến chúng ta mới đúng, Snake Tooth thầm nghĩ, sau khi xây thành trì, tốt xấu gì tất cả mọi người đều có thể tìm được một việc làm.

"Các ngươi không có ý định ở lại sao?" Aoi có chút rầu rĩ không vui: "Đều là tạp công, tại sao phải đi một nơi xa lạ?"

"Có thêm một miếng ngân lang đó." Tiger Claw vui tươi hớn hở nói: "Ở chỗ này tiền lương là sáu miếng ngân lang, đến đó là bảy miếng, dù sao đều là làm việc, đương nhiên phải chọn nhiều tiền."

"Ta không hỏi ngươi." Aoi lườm hắn một cái, nhìn chằm chằm Snake Tooth.

Chẳng biết tại sao, Snake Tooth đột nhiên cảm giác được có chút chột dạ. Sau khi Thành Neverwinter thành lập, hình như lãnh chúa cũng thực hiện lời hứa của hắn, trong vòng một đêm quảng trường có thêm vô số thông cáo chiêu mộ, nhưng mà cơ hội cho ‘chuột’ cũng không nhiều, gần như đều là tạp công và thợ gạch ngói học việc, tiền lương cũng thấp hơn những người khác. Đương nhiên, dù như thế nào đi nữa thì đều no bụng, tốt hơn lúc làm ‘chuột’ —— nếu như những tiền lương này có thể phát đúng giờ như trên thông cáo.

Đối với mấy đồng bạn, hắn giải thích là đi khu biên thuỳ kiếm được càng nhiều, nhưng ý tưởng chân thật là ở đó gần White Paper hơn, nhìn ánh mắt của Aoi, lời ra đến khóe miệng lại nuốt xuống: "Ta nghĩ... giống như Tiger Claw."

"Vậy các ngươi sẽ trở về sao?"

"Tích —— —— tích —— ——" Đúng lúc này, hướng bến tàu có tiếng còi vang lên, một cây cờ xí màu đỏ tung bay.

"Đến phiên chúng ta, đi mau!" Tiger Claw túm được tay của hắn, lôi kéo hắn chạy đến bến tàu.

Theo tiếng còi, người bên cạnh cũng tuôn ra, khi đi vào đường kiểm tra thì gần như là bị đẩy lên, Snake Tooth vừa ôm gói hành lý trong ngực vừa nhìn ra sau, đáng tiếc sau lưng là biển người đen nghịt, hắn hoàn toàn không tìm thấy được bóng dáng Aoi và Joe.

Mấy tên cảnh sát áo đen kiểm tra chứng từ lên thuyền ở cuối đường: "Tên của ngươi? Đội nào? Lấy chứng từ ra!"

Tiger Claw đi qua, sau đó đến phiên hắn, Snake Tooth lấy tờ giấy nhăn nhúm nóng hầm hầm trong túi áo ra, cẩn thận từng li từng tí đưa tới trước mặt cảnh sát: "Snake Tooth, tổ hồng kỳ thứ năm, đội kiến trúc, ngài xem..."

Đối phương hoàn toàn không có để ý tới hắn "kíp nổ", mở chứng từ lên thuyền nhìn lướt qua, không kiên nhẫn đập vào ngực hắn: "Chiếc thuyền bên trái, người kế tiếp!"

Leo lên mạn thuyền, Tiger Claw đã chờ hắn ở lối vào: “Bọn họ không có thu tiền ngoài yêu câu, đúng là không thể tưởng tượng nổi."

"Đúng vậy... bọn họ không muốn." Snake Tooth không yên lòng xếp chứng từ lại, bỏ vào trong ngực, hai mắt nhìn về phía khu bến tàu, tìm kiếm vị trí của đồng bạn.

Cho đến khi thuyền đá phát ra tiềng vang cao vút, chậm rãi rời khỏi bến tàu, hắn mới nhìn thấy hai người ở một chỗ thềm đá bên cạnh con đê —— Aoi đang quơ áo khoác của Joe, mà Joe thì ôm cánh tay đứng sau lưng nàng.

Snake Tooth cũng tranh thủ cởi áo khoác, không chút để ý ánh mắt kinh ngạc của những người khác, vung mạnh.

Rốt cuộc, ánh mắt của hai người lại va vào nhau.

"Các ngươi bảo trọng!" Hắn la lớn, mà hình như đối phương cũng đang nói cái gì, chỉ là đã bị tiếng vang của thuyền lấn át.

Aoi chạy dọc theo con đê nhưng mà thuyền đá càng chạy càng xa, dần dần biến mất trong tầm mắt.

Cho đến cuối cùng, Snake Tooth cũng không thể đưa ra câu trả lời.

Bình Luận (0)
Comment