Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 531

Chương 531
Chương 531

...

"Như vậy có ổn không?"

"Cái gì?"

"Cho Iphies và U Vũ theo mấy người Lian đến Biên Thùy Trấn!" Ashes ôm Tilly ngồi trước bàn sách từ sau lưng: "Là Heidy Morgan yêu cầu ngươi sao?"

Từ khi hiểu rõ sự tồn tại của đường biển, ngũ vương nữ gần như mỗi ngày đều ngâm mình trong thư phòng, trên bàn luôn có sách, có Roland đưa cho nàng, còn có tìm được từ trong di tích. Nhìn thấy thân thể của nàng bị sách vở bao phủ, Ashes luôn cảm thấy đau lòng khó hiểu.

"Ừm!" Tilly buông bút lông ngỗng xuống, thoải mái mà nhích về sau: "Nàng không muốn để cho một mình ta nắm được liên hệ với thế lực thế tục, mà ta cũng không có lý do cự tuyệt nàng."

"Nhưng mà người đó là ca ca của ngươi, nàng dựa vào cái gì mà cho là mình có thể giống như ngươi."

"Bởi vì nàng cũng là thành viên vương thất!" Tilly cười lắc đầu nói: “Địa vị càng cao, thân tình lại càng mỏng, chuyện này ở cái vương quốc nào cũng đều như thế. Heidy vô cùng rõ ràng cái này mới sẽ đưa ra quyết định như vậy."

"Nàng định tranh đoạt sự ủng hộ của Roland điện hạ với ngươi?" Ashes cau mày nói.

"Đương nhiên không có nhanh như vậy, lần này ta nghĩ nàng chỉ đi tìm hiểu tình hình mà thôi."

"Vậy ngươi còn đồng ý nàng!" Ashes buông hai tay ra, giọng nói trầm thấp xuống: "Xem ra ta phải đi nói chuyện với nàng một chút."

Chính là lực tương tác và thái độ tha thứ của Tilly điện hạ mới khiến cho phù thủy chịu đủ sự tàn phá và chèn ép của giáo hội có được niềm tin, cũng vì thế mà ngưng tụ lại với nhau, nhưng đó không phải là nguyên nhân có người có thể xem tha thứ là mềm yếu, liên tục thử tìm ranh giới cuối cùng. Nếu như có người muốn phá tan tất cả những thứ này, nàng tuyệt đối sẽ không buông tha cho đối phương.

Ashes còn chưa kịp quay người, Tilly đã tóm lấy cánh tay nàng: "Tại sao không đồng ý? Giống như ta nói trước đó, ta không có lý do từ chối. Đảo Trầm Thụy là nhà của chúng ta, tất cả phù thủy đều là dân tự do ở nơi này, chỉ cần không nguy hại an nguy của mọi người, ta sẽ không ngăn cản các nàng. Hơn nữa..." Nàng thở ra một hơi: "Cho các nàng đến Tây cảnh cũng không phải là một chuyện xấu."

"Không phải... chuyện xấu?" Ashes nghi ngờ nói.

"Ngươi có nghĩ tới hay không, tại sao ban đầu Hội Răng Máu cũng không có gì khác với phù thủy khác, bây giờ lại chậm rãi nổi bật?"

Nàng suy tư một lát: "Bởi vì... cuộc sống quá yên ổn?"

"Không sai!" Tilly gật đầu nói: "Trước đó giáo hội giống như núi đặt ở trong lòng tất cả mọi người, vì sinh tồn, mọi người nhất định phải chăm chú đoàn kết với nhau. Nhưng bây giờ giáo đường ở chư đảo Fiordland đã bị diệt trừ, Đảo Trầm Thụy có được hoàn cảnh tương đối rộng rãi, lòng người tự nhiên cũng bắt đầu thay đổi, đây là hiện tượng bình thường. Chúng ta không giống như Hội Cộng Trợ, là tổ chức gồm rất nhiều phù thủy, cho nên một người áp chế là không thể được. Muốn cho mọi người vẫn giống cùng nhau hợp tác như ban đầu, chúng ta cần một kẻ địch mạnh mẽ."

Ashes nhíu mày nói: “Ngươi muốn nói... ma quỷ?"

"Kẻ địch ở chỗ sâu trong bình nguyên màu mỡ, Hội Liên Hợp thảm bại, Trận Chiến Thần Ý lần thứ ba sắp đến... để cho các nàng tự hiểu rõ những chuyện này thì hiệu quả tốt hơn ta tự nói nhiều." Tilly cười cười: "Hơn nữa ở Biên Thùy Trấn, thứ các nàng có thể nhìn thấy không chỉ có những chuyện này "

Ngũ vương nữ đứng dậy, đi đến cửa thông từ thư phòng đến sau vườn hoa, đẩy cửa ra: "Các nàng sẽ thấy không phải phù thủy chiến đấu cũng có thể phát huy ra tác dụng không có thể thay thế, sẽ thấy người bình thường có được năng lực sánh ngang phù thủy, sẽ thấy hiệu quả kinh người khi tất cả mọi người liên hợp lại. Giống như cánh cửa này... đẩy ra thì sẽ nghênh đón thế giới càng rộng lớn hơn."

"..." Ashes lẳng lặng nhìn cô gái dưới ánh mặt trời này, một câu cũng không nói nên lời. Tóc xám chiếu ra ánh sáng loá mắt, theo gió biển phất qua mà tung bay, cho dù là bóng lưng thì cũng xinh đẹp khó mà hình dung. Thời gian giống như ngưng đọng ở đây, trong thư phòng nhỏ hẹp này, chỉ còn lại nàng và mình.

Qua hồi lâu, Tilly mới quay đầu giảo hoạt cười một tiếng: "Hơn nữa ta chọn hai người Iphies và U Vũ cũng có nguyên nhân đặc biệt, hẳn là Roland có thể hiểu được ý nghĩ của ta."

*

Anna đẩy Roland bên người.

"Nên thức dậy."

"Chờ thêm lát nữa đi!" Roland nghiêng người ôm nàng vào trong ngực, ngửi ngửi mùi thơm của lọn tóc nàng.

Từ khi trở lại Thành Neverwinter từ vương đô, mỗi đêm hắn đều ở chung với Anna, ly biệt ngắn ngủi khiến cho trùng phùng trở nên cực kỳ nóng bỏng, kết quả chính là sáng ngày thứ hai, hai người đều không thể ... lần đầu tiên Anna vắng mặt trong luyện tập ma lực, không phải nàng không muốn đi mà là Roland không cho nàng đi.

Đương nhiên, thấy hắn đòi hỏi, Anna cũng không có tỏ vẻ từ chối.

Từ giữa trưa cho đến chạng vạng tối, trong không khí tràn ngập hơi thở triền miên, hai người nghỉ ngơi, ngồi ở đầu giường, trò chuyện những chuyện xảy ra ở lưỡng địa trong mấy ngày nay, ngay cả cơm trưa cũng là do thị nữ đưa vào trong phòng. Đương nhiên, lúc này Anna sẽ rút vào trong chăn, cúi đầu nhìn lại thì có thể trông thấy một đôi mắt lam như đá quý chiếu sáng rạng rỡ ở ngực hắn.

Vuốt ve cái lưng bóng loáng của đối phương, Anna kìm lòng không được phát ra tiếng hừ nhẹ như con mèo, tuy trải qua một năm trưởng thành, nàng đã không còn là cô gái gầy yếu trong nhà giam đó nữa, nhưng mà khi co người lại thì vẫn có thể hoàn mỹ khảm vào trong ngực. Từ phía sau lưng, hôn lên vành tai của nàng, thấy được gương mặt nàng chậm rãi đỏ lên, lông mi run nhè nhẹ, vô cùng khả ái.

Qua một hồi lâu, nàng mới đẩy Roland ra.

"Hẳn là mấy người Wendy cũng sắp về, lần này có phù thủy mới đến đây, ngươi còn phải đi rửa mặt một phen." Anna xoay người, mặt đối mặt với hắn, nghiêm túc nói.

"Ừm!" Roland khẽ lên tiếng, hắn biết lần này không thể kéo dài được nữa, hôn môi của đối phương một chút, hắn xoay người xuống giường, giúp Anna mặc quần áo tử tế trước, sau đó khoác thêm áo khoác cho mình.

Chậu nước để ở trên bàn đã lạnh, nhưng mà cái này không làm khó được Anna, một tia lửa đen nhảy vào trong nước, trong chớp mắt hơi nước nóng đã bốc lên. Hai người rửa mặt xong, Roland đưa nàng về phòng ngủ trước, sau đó trở về văn phòng lầu ba, ít nhất trước khi đón phù thủy về, hắn có thể tỏ vẻ đang chăm chú làm việc.

Một khắc đồng hồ sau, Lightning và Macy bay từ ngoài cửa sổ chạm sàn đang mở rộng vào trong nhà.

"Bệ hạ, các nàng tới."

...

"Không nghĩ tới mới một tháng không thấy mà ngài đã trở thành quốc vương Greyfort!" Zephyr là người đầu tiên đi vào đại sảnh thành bảo, phía sau nàng còn có bốn phù thủy đi theo, trong đó có hai người quen thuộc là Lian và Honey, hai người khác thì là lần đầu gặp: "Nếu không phải Wendy nói cho ta thì ta còn không thể tin được... nếu để cho Tilly biết, chắc chắn nàng sẽ cực kỳ kinh ngạc."

Roland cười đón: "Ta cũng không có cử hành điển lễ đăng cơ, cho nên cứ xưng hô ta như trước kia cũng được."

"Nhưng ngài đã là hoàn toàn xứng làm quốc vương!" Zephyr khom mình hành lễ nói.

Lian và Honey cũng xem mèo vẽ hổ, khoa trương hành lễ, hai người còn lại thì xoa ngực thăm hỏi đơn giản, biểu cảm của bốn người cũng hoàn toàn khác nhau, một bên tràn ngập vui sướng khi trùng phùng, một bên lại có vẻ mặt cảnh giác.

Roland không khỏi hơi kinh ngạc.

Chỉ là ở thời điểm này hắn sẽ không biểu lộ nghi hoặc ra, dùng tay ra hiệu mời, hắn mỉm cười nói: "Cho dù như thế nào, trên đường đi cũng đã vất vả, hưởng thụ thịnh yến đêm nay trước, đừng khách khí, nơi này cũng là nhà của các ngươi."

Bình Luận (0)
Comment