Lightning bay thẳng đến dưới đáy khinh khí cầu, tìm được túi thuốc nổ cố định trên túi khí, rút ra kíp nổ, nhìn thấy miệng túi bốc lên khói trắng thì lập tức hạ xuống mặt biển.
Đây là một cái trang bị tự hủy đơn giản, một khi kẻ địch căn cứ khinh khí cầu tìm tới, người dẫn dụ nhất định phải phá hủy The Far Sight, để tránh ma quỷ sinh ra hứng thú hoặc là vứt bỏ phù thủy không để ý, chuyên tâm đi nghiên cứu cái đồ chơi mới lạ này, lúc đó tình huống sẽ trở nên lúng túng.
Lightning vừa xuống tới mặt biển thì nghe được một tiếng vang thật lớn —— trong chốc lát, bầu trời giống như sáng lên thêm mấy phần!
Ngẩng đầu lên thì chỉ thấy khí nang bành trướng thành một cái quả cầu lửa lớn màu đỏ, trung tâm hiện ra màu da cam, xung quanh cuồn cuộn mây khói màu đỏ sậm, ngọn lửa kéo dài mấy hơi mới dần dần nhạt đi, như là mặt trời rơi rụng.
Nàng thậm chí còn chứng kiến một ma quỷ quá gần bị ngọn lửa hất tung, toàn thân bốc cháy, tính cả tọa kỵ cùng rơi xuống biển cả.
Bốn cái bóng đen khác từ phía dưới sương mù thoát ra, vọt thẳng tới nàng.
Cho tới bây giờ, tất cả đều nằm trong kế hoạch.
Ma quỷ cũng không gì hơn cái này.
Lightning nhếch khóe miệng lên, áp sát mặt biển bay về hướng rừng rậm.
Tiếp theo chính là đưa chúng nó vào chỗ rừng sâu mà Foliage chúa tể.
Khu vực săn bắn đã được bố trí thỏa đáng, đang lẳng lặng chờ đợi con mồi mắc câu.
Nhánh cây rậm rạp, dây leo và cỏ răng cưa sẽ trở thành ác mộng của kẻ địch.
—— Nếu như bọn chúng có thể nằm mơ.
...
Sylvia triển khai Ma Lực Chi Nhãn, lục soát khu vực bố trí mai phục, rừng cây bị Foliage khống chế tỏa ra ánh sáng xanh mơn mởn. Từ trên trời nhìn lại thì giống như là một cái bình cổ dài khảm trên mặt đất, miệng bình hướng về phía biển Whirlpool mà thân bình thì ở cách xa mấy dặm.
Nàng cố nén choáng váng, đảo qua nội bộ mỗi cái cây, vô số hình ảnh chi tiết tràn vào trong đầu, khiến cho đầu đau nhức. Khi đến gần miệng bình, Sylvia rốt cuộc tìm được Akesha đang ẩn thân trong một cây đại thụ.
"Sao ngươi lại tới đây?" Macy vừa hạ xuống đất thì thân cây đã mở ra một cái khe hở, Akesha từ đó nhô đầu ra: "Kế hoạch dẫn dụ không thành công sao?"
"Không, năm con ma quỷ đuổi tới!" Nàng nhảy xuống lưng thú, nhấc cô gái nhỏ đã khôi phục lại nguyên dạng, lo lắng chui vào trong cây: "Nhưng ba con trong đó không giống lắm!"
"Không giống chỗ nào?"
Sylvia kể tỉ mỉ lại hình dạng quái dị của ma quỷ mình nhìn thấy, sau đó Akesha lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong lòng của nàng bỗng trầm xuống: "Bọn chúng rất khó đối phó sao?"
Người sau qua hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, sắc mặt khó coi nói: "Những ma quỷ mặc áo choàng đó là Tâm Cụ Ma, đối với phàm nhân thì là sát thủ cực kì khủng bố, nhưng phù thủy cũng không e ngại bọn chúng, chỉ cần phòng ngừa nhìn vào con mắt của nó là được —— vết sẹo trên mặt chính là nơi giấu con mắt thật của Tâm Cụ Ma."
"Hóa ra bọn chúng chính là Tâm Cụ Ma..." Sylvia lẩm bẩm nói. Trong chuyện kể của phù thủy xưa, những ma quỷ này có thể trực tiếp chấn nhiếp tâm linh kẻ địch, khiến cho sợ hãi, khiếp đảm, mê mang và tuyệt vọng, thường thường ba, bốn con là có thể đánh tan một chi bộ đội phàm nhân chừng trăm người, rất nhiều người trong hoảng sợ cực độ thậm chí ngay cả ý nghĩ chống cự cũng không có, run rẩy quỳ dưới đất chờ bị bọn chúng đồ sát. Mặc dù Thần Phạt Chi Thạch có thể suy yếu loại hiệu quả này trên diện rộng nhưng lại không thể hoàn toàn miễn trừ, hơn nữa hình như kẻ địch trời sinh có năng lực ảnh hưởng tâm linh, khi thi triển thì hoàn toàn không quan sát được ma lực dao động.
"Vậy... ma quỷ mặc khôi giáp có thể tự mình bay thì sao? Chẳng lẽ lại là Lãnh Chúa Địa Ngục?"
"Không!" Giọng điệu Akesha vô cùng khô khốc: "Nếu như ngươi không nhìn lầm, ta nghĩ tám chín phần mười nó là ma quỷ cao giai... chúng ta có phiền toái."
"Ma quỷ... cao giai?" Sylvia kinh ngạc nói.
"Hội Liên Hợp biết rất ít về bọn chúng, chỉ biết là những ma quỷ này đều có mấy loại năng lực, dáng vẻ tương tự như nhân loại, chỉ là hình thể lớn hơn rất nhiều... cho dù là lực lượng hay là ma lực thì đều cực kì mạnh mẽ." Nàng nuốt một ngụm nước bọt: "Tương truyền chỉ có trên siêu phàm mới có thể chống lại."
"Trên siêu phàm? Bây giờ chúng ta ngay cả một phù thủy siêu phàm cũng không có!" Sylvia gấp gáp nói: “Tranh thủ thông báo cho Foliage ngừng hành động đi, chúng ta hội hợp lại rút lui về phòng tuyến Đệ Nhất Quân."
Akesha cắn môi: "Nó có thể một mình phi hành là bởi vì đeo ma thạch phi hành, nếu chỉ có Lightning và Macy còn được, chúng ta có nhiều người như vậy, một khi rời khỏi phạm vi Foliage che chở thì hoàn toàn không thể nào trốn khỏi sự truy kích của nó. Mặc dù ta chưa có gặp ma quỷ cao giai chân chính nhưng nghe đại nhân Aquarius nói, khi chiến đấu với những ma quỷ xảo trá mạnh mẽ này, nhất định phải tập trung toàn bộ tinh lực trên người kẻ địch, dù chỉ một sơ sẩy nhỏ thôi cũng đủ để mất mạng!"
Nói xong nàng đập mạnh vào thân cây, cho đến khi giọng Foliage vang lên trên đỉnh đầu: "Ta đang nghe, có chuyện gì không?"
Akesha kiên nghị nói: “Kế hoạch có biến, thông báo cho tất cả phù thủy đổi thành phương án số hai. Báo cho Nightingale nhìn chằm chằm con ma quỷ mặc giáp đó, Anna nắm được cơ hội thì trực tiếp động thủ, đừng có bất cứ do dự nào!"
Phương án số hai mang ý nghĩa từ bỏ bắt, lợi dụng Ấn Phù Thần Ý toàn diệt kẻ địch.
"Chúng ta... phải đối kháng với ma quỷ cao giai thật sao?" Sylvia kìm lòng không được ôm chặt Macy.
"Để lộ phần lưng cho kẻ địch thì chỉ có một con đường chết, toàn lực ứng phó mới là cơ hội duy nhất của chúng ta!" Akesha chậm rãi nói: "Ma quỷ cao giai rất ít khi đơn độc xuất hiện, nó luôn suất lĩnh đại quân cuốn tới, bây giờ đối phương chỉ có hai con Tâm Cụ Ma làm thị vệ, dù không có trên siêu phàm thì chúng ta cũng chưa chắc sẽ thất bại!"
"Ta nhìn thấy Lightning!" Foliage lại lên tiếng: "Bọn chúng đến rồi!"
"Xuỵt —— "
Sylvia ngừng thở, nghe được hai tiếng gào thét lướt qua ngọn cây, sau đó phía trước truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Tiếng bước chân dồn dập của ma quỷ vang vọng một bên rừng cây, không lâu sau thì đã đi xa, cuối cùng chỉ còn lại tiếng gầm của Khủng Thú.
"Tình huống như thế nào?"
"Khôi Giáp Ma không có đáp xuống đất, còn đang theo đuôi Lightning, ma quỷ khác đã dừng tọa kỵ ở ngoài bìa rừng, cũng đuổi theo vào, khoan đã... hình như thiếu một truy binh!" Sylvia quan sát thế cục trong chốc lát: "Cách chúng ta gần nhất chỉ còn lại ba con Khủng Thú."
"Rất tốt, ta đi giải quyết những bò sát ngu xuẩn này trước, như vậy cho dù kẻ địch có muốn chạy trốn cũng không có chỗ để đi!" Akesha đẩy khe hở vỏ cây ra: “Năng lực của ngươi không thích hợp chiến đấu, tiếp tục ẩn trốn ở chỗ này là được."
"Nhưng bọn chúng có thể bay!" Sylvia gấp gáp nói: “Lỡ như kẻ địch muốn chạy trốn thì làm sao?"
"Yên tâm!” Nàng nhìn về phía cô gái nhỏ vẻ mặt kích động: "Chúng ta còn có Macy."
...
Đang lúc Khủng Thú không nhịn được chờ đợi, một con "đồng loại" bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, rơi xuống sau lưng chúng, cũng giơ cánh lên rồi cuốn lấy cái đuôi, cũng kêu lên ‘grào grào’.
Bọn người lập tức bị hấp dẫn sự chú ý.
Sylvia kinh ngạc phát hiện, ba con Khủng Thú đó cũng học theo dáng vẻ của Macy, giương cánh ra, lắc lư cái đuôi, nhìn dáng vẻ giống như đang múa! Hơn nữa vì tranh đoạt không gian biểu hiện, ba con quái vật còn không ai nhường ai, chen tới chen lui trên đồng cỏ.
Đây là đang... lấy lòng nàng sao?
Mà một bên khác, Akesha đã im lặng đi ra khỏi rừng cây, dưới chân đã có một lớp băng tuyết trắng tinh đông lại.