Đây là... Ấn Phù Thần Ý sao!
Nightingale mở to hai mắt nhìn, không đúng, nàng không nhìn thấy ánh sáng chói mắt khi ma thạch được thắp sáng mà là lỗ đen không ánh sáng to lớn hình thành trong tay kẻ địch —— đây là năng lực của nó! Ma lực lộng lẫy không ngừng bị lỗ đen hút vào trong đó, giống như vòng xoáy kịch liệt khuếch trương, từ dáng vẻ các phù thủy khác nhao nhao nhắm mắt thì có thể nhìn ra đoàn ánh sáng này mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng trong sương mù, nó lại càng ngày càng mờ!
Sau đó ma quỷ đâm mạnh thanh kiếm vào mặt đất!
Gợn sóng đen nhánh lấy nó làm trung tâm, trong nháy mắt đảo qua toàn bộ rừng cây —— trong chốc lát, ánh sáng ma lực như ánh nến chập chờn trong cuồng phong, lắc lư hai cái, sau đó toàn bộ dập tắt. Thế giới sương mù vỡ vụn lần nữa, không chỉ như vậy, ngay cả Trái Tim Của Rừng cũng bị xóa đi, Foliage và Iphies đều bị cưỡng ép ném ra khỏi thân cây, ngã xuống đất. Đặc biệt là người trước, sau khi ngã xuống đất thì phun ra một ngụm máu tươi, nhất thời ngay cả đứng lên cũng không nổi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Nó nhận ra rừng cây có gì đó quái lạ!
Không... Nightingale lắc đầu, Foliage ra tay cực kỳ ẩn nấp, nhưng phát hiện được dị thường từ không trung cũng không kỳ quái, thứ chân chính khó có thể hiểu được chính là phương thức phá giải của nó! Rõ ràng là đang phóng thích ma lực, tại sao ánh sáng lại giống như Thần Phạt Chi Thạch? Ngay cả hiệu quả cũng có thể so với thần thạch, thậm chí càng thêm linh hoạt đa dạng!
Nhưng mà bây giờ không phải là thời điểm suy nghĩ cái này.
Nàng đổi ổ đạn mới, cố nén khó chịu khi năng lực bị cắt đứt, phóng tới ma quỷ —— hiển nhiên vừa rồi xung kích đó chỉ là khúc nhạc dạo của kẻ địch, nó đã quay người đi đến chỗ Foliage không thể động đậy, mà người sau gần như không có chút sức chống cự nào.
Tới gần mười mét, Nightingale nhanh chóng bóp cò súng —— chỉ có trong khoảng cách này thì nàng mới có nắm chắc trúng đích!
Khôi giáp của ma quỷ, ở phần cánh tay bắn ra đốm lửa và khói xanh, hình như nó không có nghĩ đến thời điểm này mà còn có người có thể quấy nhiễu được mình, phẫn nộ gào thét một tiếng, lật ngang đại kiếm cản trước người. Trong lòng Nightingale nhất thời lạnh một nửa, đạn cũng không giống thường ngày, xuyên thủng cánh tay sau đó lại đi sâu vào trong cơ thể, trực tiếp quấy lồng ngực nó thành một bãi cháo, thậm chí ngay cả việc đạn có bắn xuyên khôi giáp hay không đều không rõ ràng, về phần cự kiếm màu xanh có thể so với cánh cửa này thì càng không có hi vọng.
Bắn xong năm phát đạn, Nightingale rút chủy thủ ra, vọt tới đầu ma quỷ.
Nếu như không thể kiềm chế lại hành động của nó ở đây, không ai có thể cứu được Foliage!
Hồng quang trong mắt ma quỷ sáng lên rực rỡ, nó thu kiếm chém nghiêng, nhanh đến mức hoàn toàn không giống như là động tác mà người bình thường có thể làm ra được —— mà phản ứng của đối phương cũng trong dự đoán của Nightingale, nàng đón đỡ lưỡi kiếm vọt lên, mắt thấy sắp bị một phân thành hai, sương mù hiện lên lần nữa.
Mặc dù gợn sóng không ánh sáng có thể tiêu trừ hiệu quả năng lực trên phạm vi lớn nhưng lại không thể nào cấm tiệt ma lực, sau khi luồng khí xoáy bị nhiễu loạn khôi phục ổn định, có thể thi triển năng lực một lần nữa —— điểm ấy đối với Nightingale có thể quan sát được ma lực lưu động thì quá dễ.
Trong thế giới đen trắng, trong nháy mắt hình dáng cự kiếm bắt đầu vặn vẹo, nàng lấy tốc độ nhanh nhất tìm được "điểm tạm dừng" trên lưỡi kiếm, nghiêng người "xuyên qua" mũi kiếm dày đặc, đâm chủy thủ về khe hở trên mũ giáp của ma quỷ!
Chỉ nghe được một tiếng"đương" vang lên, chủy thủ đứt theo tiếng vang!
Lại là... Lá Chắn Ma Lực?
Đáng chết, rốt cuộc nó có bao nhiêu loại năng lực!? Nightingale bứt ra, nhanh chóng thối lui, mà ma quỷ khôi giáp lấy lại tinh thần theo sát phía sau, giơ kiếm quét ngang lần nữa.
Nàng lập lại chiêu cũ, nhưng mà lúc này lại không có vận may tốt như vậy.
Ma quỷ huy kiếm đồng thời đưa tay khẽ vồ!
Nightingale đang xuyên qua thân kiếm bị cưỡng chế ném ra khỏi sương mù.
Trong nháy mắt khi trở về hiện thực, lưỡi kiếm còn có gần nửa đoạn ở lại trong cơ thể nàng ---- ---- một vòi máu phun ra, phần eo của nàng xuất hiện một cái vết thương thật dài, áo phòng hộ do Soria đặc chế cũng bị xé đứt từ trong ra ngoài. Nightingale kêu lên một tiếng đau đớn, không để ý tới cảm giác đau đớn bên hông, sau khi hạ xuống thì mượn lực lăn lộn lui về sau, muốn né tránh đối phương thừa cơ công kích, đáng tiếc ma quỷ một bước bước được chừng xa hơn hai mét, lại thêm sự mau lẹ không thua kém phù thủy siêu phàm một chút nào, tránh né như vậy hoàn toàn là phí công.
Ngay khi lưỡi kiếm sắp chém xuống, mấy cột sáng màu tím xuất hiện bên cạnh ma quỷ, cũng nhanh chóng thu lại, khiến cho tứ chi và thân thể của nó bị ép chặt vào nhau.
Là Lồng Giam Ma Lực của Iphies!
"Đập vụn nó!" Nightingale hô.
"Ta làm không được!" Iphies cắn răng nói: "Sức mạnh của nó quá lớn!" Quả đấm của nàng đã hoàn toàn khép lại, cột sáng lại không thể nào co lại được thêm nữa, ngược lại run rẩy giống như muốn căng nứt.
Kẻ địch phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc, giơ hai tay lên, chấn nhà giam trói buộc mình vỡ nát, còn không kịp giơ kiếm thì lại bị một vòng sáng chụp xuống.
"Kêu tiểu... tiểu thư Anna sử dụng tia chớp màu vàng kim... nhanh!" Iphies gằn từng chữ, nhìn sắc mặt của nàng thì cũng biết là lồng giam như thế này không kiên trì được bao lâu.
Nhưng khoảng cách giữa ma quỷ và Iphies rất gần, chắc chắn Ấn Phù Thần Ý sẽ bao phủ toàn bộ cả hai trong đó.
"Chính là bây giờ!" Nightingale quay qua nhìn Anna ở xa xa, hô to: “Kích hoạt Ấn Phù!"
Ánh mắt chạm nhau, Anna lập tức hiểu được ý nghĩ của nàng, toàn lực giơ mảnh kim loại trong tay lên.
Trong rừng cây lập tức xuất hiện ánh sáng màu vàng kim rực rỡ, bầu trời cũng có từng sợi ánh sáng tung xuống ——
Ma quỷ gào lên, đại khái nó từng chứng kiến cảnh tượng như vậy, trong âm điệu vốn phẫn nộ xen lẫn một chút sợ hãi, biên độ giãy dụa càng thêm kịch liệt.
Chiêu xua tan năng lực của đối phương không thể liên tục sử dụng, Nightingale nhận ra được, có lẽ đây là cơ hội duy nhất của các nàng.
Theo tiếng sấm liên tục, thần ý giáng lâm!
Nightingale che vết thương, mở ra sương mù, khi tia chớp đen nhánh sắp đánh xuống đỉnh đầu, nàng lách mình xuất hiện sau lưng Iphies, hai tay ôm lấy nàng, dưới chân không ngừng nghỉ chút nào, đồng thời nhảy qua một bên —— toàn bộ động tác liền mạch, hai bước đã kéo nàng ra khỏi phạm vi công kích của Ấn Phù Thần Ý.
Hành động này không chỉ cần ý chí và dũng khí mà còn cần Anna phối hợp.
Nếu như người sau khống chế ma lực không thích đáng, khiến cho sấm sét nện ở vị trí hơi gần phía trước, sau đó oanh kích khuếch trương ra sẽ phong kín tất cả đường lui của hai người.
Nightingale tin tưởng Anna có thể làm được —— ở kẻ địch ma lực, không ai có thể làm tốt hơn nàng được.
Mà sự thật cũng đã chứng minh điểm này.
Mặt đất mà ma quỷ cao giai đứng bị kim quang bao trùm trong nháy mắt, ngay cả cỏ dại và dây leo cũng cùng nhau hóa thành tro bụi.
Anna lắc lư mấy cái, rốt cuộc không còn chống đỡ được thân thể không còn chút sức lực nào, ngã xuống đất.
"Anna!" Rốt cuộc Foliage cũng khôi phục được một chút sức mạnh, lảo đảo đi tới chỗ nàng.
"Nàng không sao, chỉ là ma lực hao hết!" Nightingale toét miệng nói, mỗi một câu nói ra nàng đều cảm thấy bên hông đau đớn như bị xé nứt —— vạn hạnh trong bất hạnh là mặc dù vết thương có chút đáng sợ nhưng không có sâu tới nội tạng, chỉ cần không tiếp tục vận động dữ dội khiến cho vết thương vỡ tan thì gần như không có nguy hiểm gì.
"Ngươi... bị thương!" Sắc mặt Iphies hết sức phức tạp: "Ta giúp ngươi băng bó lại."
Nightingale gật gật đầu, vừa mới định nhấc áo lên thì bỗng nhiên toàn thân cứng đờ ——
Chỉ thấy trong bụi mù tung bay, một thân ảnh màu đen chậm rãi đi ra.
Sừng nhọn trên mũ giáp ma quỷ bị gãy vài gốc, giống như là tháp đá đổ sụp, trên khôi giáp tinh xảo hiện đầy vết rạn và bùn đất, một cánh tay và cự kiếm cũng không cánh mà bay, nhưng nó vẫn còn sống.
Đối phương mạnh mẽ chống được một kích vốn phải là trí mạng này.
Ma quỷ phát ra tiếng hét dữ tợn —— Nightingale không rõ ràng đây có phải là đang cười hay không, nhưng có thể nghe ra được hưng phấn khó mà ức chế và sát ý từ đó.
Động tác của nó không còn thong dong, hồng quang cũng mờ đi rất nhiều, nhìn thì có vẻ như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống, nhưng mình và Foliage khó mà động đậy, Anna hôn mê, Lightning không biết tung tích, ma lực của Iphies còn thừa không bao nhiêu, bây giờ đã không có ai có thể ngăn cản nó.
Phù thủy bên cạnh bỗng nhiên đứng lên.
"Ngươi muốn làm gì?" Nightingale quát khẽ.
"Chiến đấu đến một khắc cuối cùng!" Iphies nắm chủy thủ giấu ở trong nội y trong tay: "Đây là sứ mệnh của phù thủy chiến đấu —— ngươi còn có thể thi triển năng lực không? Dẫn các nàng trốn đi... nếu không thể dẫn toàn bộ đi được thì ít nhất cũng dẫn được một người đi."
Nightingale chợt nhớ tới lời nhắc nhở của Roland.
Không sai... nàng nhất định phải đưa Anna về, đây là lời hứa giữa nàng và bệ hạ, cho dù như thế nào cũng phải làm được.
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng rống quen thuộc.
"Grào—— —— —— —— ——!"
Bóng ma to lớn từ trên trời giáng xuống!