Không biết mất thời gian bao lâu, lúc Nightingale tỉnh dậy thì đã phát hiện hai tay mình bị trói trên một cái cọc gỗ sau lưng, cả eo và chân cũng bị trói bởi dây từng. Nàng thử cố vùng vẫy nhưng thân thể đã dính sát vào cọc gỗ, hoàn toàn không thể động đậy.
Nàng muốn sử dụng năng lực, nhưng mà cảm giác quen thuộc vẫn chưa xuất hiện – sự liên hệ giữa nàng và ma lực giống như được cắt đứt vậy. Nightingale cúi đầu, phát ra hiện tại trên cổ mình treo một viên đá trong suốt hình lăng trụ.
- Ngươi tỉnh rồi à. - Hakara đi tới trước mặt nàng:
- Cảm giác nọc độc hóa đá như thế nào? Nói thật, bản thân ta cũng chẳng có kỳ vọng cao với Nightingale. Nhưng mà, ngươi vẫn phụ mong đợi của ta đấy.
- ... - Nightingale hít một hơi thật sâu.
- Cô rõ ràng có cái khóa Xiềng xích của Chúa, Hakara, cô có biết mình đang làm cái gì không?
Nguyên bản thứ gông xiềng này của Giáo Hội dùng để trấn áp nữ phù thuỷ, bây giờ lại bị người dẫn đường của bọn họ đem đi đối phó đồng loại! Càng làm cho nàng tức giận hơn là đám người vây quanh có vẻ mặt đờ đẫn, hình như vẫn chưa cảm thấy đây có gì không ổn. Đáng chết, Nightingale hò hét dưới đáy lòng, lẽ nào mọi người không phát biện bản thân đang biến thành loại người bị chính phù thủy từng căm hận hay sao?!
- Một công cụ mà thôi, thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài đứa trẻ hư hỏng dạy không nghe cần bị phạt nặng. - Hakara ra vẻ hoàn toàn thất vọng:
- Mà ngươi, Nightingale, chính là người cần bị trừng phạt. Có lẽ... Ta nên gọi ngươi là Veronica ấy nhỉ? Một thành viên gia đình quý tộc, lại lưu lạc làm phù thuỷ, đến nay lại thành con điếm muốn mò lên địa vị cao hơn sao?
- Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì. – Nightingale đáp.
- Ngươi quá làm cho ta thất vọng, khi Wendy cứu ngươi từ vũng lầy của đám quý tộc, ta đã nghĩ phải kiên định đứng ở bên hiệp hội. Xem ngươi bây giờ đều ta đã làm gì, ngay lúc mọi người sắp tìm được Núi Thánh trong đó, ngươi lại muốn cho cục diện tốt đẹp này thất bại trong gang tấc! - Hakara lắc đầu cười nhạo:
- Mang theo các chị em đi tìm nơi nương tựa ở chỗ một hoàng tử? Chẳng lẽ ngươi bị nhốt quá lâu, bản chất nô lệ đã thấm sâu vào tận xương tủy, nếu không tìm một người chủ cũng chẳng biết sống ra sao, bằng không… chẳng lẽ ngươi định bụng bán đứng các chị em cho bọn quý tộc để đổi lấy địa vị ngươi từng có à?
- Tất cả những gì tôi làm là giúp đỡ các chị em trong hiệp hội. - Nightingale cố kìm lấy cơn tức giận, lúc này chửi ầm lên không có chút ý nghĩa nào.:
- Tất cả những gì tôi muốn là họ sẽ không bị tra tấn vào Ngày Thức tỉnh và sống một cuộc sống tốt đẹp hơn, trong những nơi trú ẩn ấm áp và đầy đủ thức ăn. Tôi không có ý định làm gián đoạn kế hoạch của cô, các chị em phải có quyền tự do lựa chọn cuộc sống mình. Thị trấn Bentham đang có những thay đổi ngoài sức tưởng tượng, thiết kế động cơ hơi nước mà tôi mang về cho các bạn là một trong số đó, nó có thể tự động di chuyển, đồng thời có sức mạnh vô hạn. Có loại máy móc này, có thể trực tiếp trực tiếp kéo nước từ khe suối mà không phải chạy vòng quanh nó mỗi ngày.
Hakara cười nhạt hai tiếng:
- Ngươi nói cái này ấy à?- Nàng xoay người, kéo một chồng giấy da từ một phù thủy phía sau, giơ lên ở trước mặt Nightingale:
- Ta tuy rằng xem không hiểu hình vẽ phía trên, nhưng một thứ vô hồn được tạo bởi một loạt các miếng sắt lạnh có thể tự chạy được? Ngươi cho tất cả chúng ta đều là con nít ba tuổi chắc!
Ả đi tới trước lò than, ném giấy da vào lửa.
- Không!- Nightingale kêu lên vô ích, chứng kiến những bản thiết kế biến thành tro tàn trong lò than.
- Sự kiên nhẫn của ta đã dùng hết, hiện tại cho ngươi một cái cơ hội cuối cùng. - Hakara từ chậu than trong đó rút ra một dùi sắt được nung đỏ rực:
- Nếu như ngươi hướng toàn thể các chị em hiệp hội nhận tội, thừa nhận ngươi bị quý tộc mê hoặc, ta có thể tha cho ngươi một cái mạng, nhưng không thể miễn trừng phạt, đây là lời dạy dỗ vì ngươi quá tin kẻ thù. Nếu ngươi vẫn khăng khăng một mực, ta sẽ dùng cái dùi sắt nung đâm thủng tim của ngươi, đem xác của ngươi ghim vào cái cọc gỗ, để mọi người lấy làm gương.
Rồi cô ả nhấn mạnh từng câu từng chữ:
- Không nên bỏ phí sự nhân từ cuối cùng của ta, nói ra quyết định của ngươi đi.
Nightingale nhìn dùi sắt nung đang từ từ tiến lại mình, thậm chí có thể cảm nhận được hơi nóng cháy rực từ mũi dùi. Nếu như bản thân là kẻ hèn yếu trước đây, chỉ sợ sớm đã cúi đầu nhận sai rồi? Nhưng nàng đã chia tay quá khứ, không còn là cô gái nhút nhát nữa. Nàng là Nightingale, một phù thủy mạnh mẽ, cái chết không thể làm nàng đầu hàng.
Nàng nhắm mắt lại, đợi thời khắc tối hậu đến. Chẳng biết tại sao, trong đầu Nightingale hiện lên bóng dáng của Roland.
- Dừng tay!
Nghe có tiếng hô lớn, nàng nao nao, mở hai mắt ra. Chỉ thấy Wendy từ trong đám người đi ra, nói với Hakara:
- Người dẫn đường, hãy xem tấm vải trắng quấn trên cánh tay của ngài, chúng ta đã trải qua nhiều ly biệt như vậy, ngài còn muốn thêm một người nữa sao?
- Thế nào, ngay cả em cũng bị con ả đó lừa gạt sao? Tỉnh lại đi, Wendy, những thứ kia cũng chỉ là lời nói dối!
- Em không biết. - Wendy lắc đầu. – Em cũng không có ý định cùng con bé đếnthị trấn Bentham, nhưng có một chút cảm thấy nó nói đúng, các chị em phải có quyền lợi tự do lựa chọn cuộc sống cho riêng mình.
Rồi cô ả quay đầu lại, lớn tiếng hỏi:
- Có người nào muốn cùng nó ra đi không?
Trong đám người không có ai trả lời, hiện trường rơi vào một mảnh lặng im.
- Cho nên mỗi cô ấy rời khỏi là được. - Wendy nói:
- Nó chưa từng làm chuyện gì nguy hại cho hiệp hội, em không thể trơ mắt nhìn ngài giết chết cô ấy.
Nightingale đến tận đây đã hoàn toàn hiểu ý của Wendy. Trong lòng nàng không khỏi dâng lên sự đau thương, cho dù là Wendy, cũng chưa có hoàn toàn tin tưởng mình. Cho nên chị ấy mới có thể lặng im khi bản thân ra sức thuyết phục mọi người. Nhưng chị ấy vẫn là phù thủy tốt bụng và quan tâm đến mọi người, cho dù chị không đồng ý với quan điểm của mình vẫn sẽ đưa tay ra cứu.
Sau khi Wendy nói ra lời này sau đó, trong đám người truyền âm thanh thảo luận bàn tán xôn xao, sau đó lại có mấy người đứng dậy.
- Đúng vậy, nếu cô ta sẵn lòng trở về thế tục, cứ để cô ta đi.
- Giáo Hội cùng ốm đau đã lấy đi quá nhiều chị em của chúng ta, thưa người dẫn đường, mong ngài nghĩ lại.
- Tất cả im miệng cho ta!- Hakara giận tím mặt nói:
- Cứ như vậy đuổi nó đi, tương lai xuất hiện Nightingale thứ hai, thứ ba thì làm sao? Nếu như nó bán đứng vị trí doanh trại chúng tacho Giáo Hội, chúng ta sẽ không còn chỗ nào có thể trốn nữa!
Lời còn chưa dứt, ả đã gắng sức đâm dùi sắt trong tay, mà Wendy nhanh hơn một bước, nắm lấy một cơn gió mạnh và thổi bay Hakara.
Tiếp đó, nàng ném một đồng xu và giơ tay lên, không khí vội vã quấn quanh đồng xu và rít gió về phía Nightingale. Luồng không khí biến mất trong giây lát khi nó tiến gần đến Nightingale, nhưng đồng xu vẫn ở trong quán tính bay đánh chính xác vào Hòn Đá Trừng Phạt Của Chúa Trời trên cổ của Nightingale.
Viên đá tinh thể lóng lánh hình lăng trụ vỡ tan tành.
- Kẻ phản bội!- Hakara từ dưới đất bò dậy hét lớn, ả đưa hai tay về hai hướng Wendy cùng Nightingale, bóng của hai con rắn đột nhiên xuất hiện, một con nhe nanh, cắn mạnh trên mu bàn tay của Wendy, một con nhào vào khoảng không.
Sợi dây thừng trượt xuống mặt đất, vẫn giữ lại hình dáng buộc chặt, nhưng Nightingale đã biến mất.
Nghĩ đến năng lực đối phương, Hakara xuất mồ hôi lạnh cả người, ả điều động toàn bộ ma lực, một đám rắn phép trào ra từ ngực tạo thành một bức tường rắn, đồng thời tự lui về phía sau.
Nhưng mà Nightingale nhanh hơn ả.
Chỉ một bước... Chỉ một bước ra ngoài, nàng cũng đã xuất hiện sau lưng Hakara. Đưa tay ra phía trước, cái dùi sắt đáng lý vốn nên đâm vào tim của Nightingale cứ như vậy trực tiếp đâm xuyên qua thân thể của Hakara.